Còn Nói Em Không Thích Ta
Chương 5: Đi vào ác mộng
Edit: hoahongdaoktx (wattpad)
Sinh ra đã là tiên tộc hay ma tộc thì người ấy vô cùng may mắn.
Bởi vì điều đó đồng nghĩa với việc họ được ban cho tuổi thọ rất lâu dài, không như những tu sĩ nhân tộc dùng toàn lực tu luyện để đoạt mệnh cùng trời đất, càng không cần phải trải qua lớp lớp khảo hạch của Thiên Đạo.
Tu luyện hơn ngàn năm thậm chí là trên vạn năm, tu sĩ Nhân giới nếu muốn phi thăng đều phải hứng chịu tầng tầng lôi kiếp từ trời cao giáng xuống.
Thanh Huyền từng đầu thai chuyển kiếp xuống nhân gian nên được biết, căn bản tu sĩ Nhân giới muốn tu tiên phi thăng là cực kỳ gian nan, mà muốn tu ma thì lại càng khó khăn chồng chất.
Bình thường tốc độ tu luyện của một ma tu sẽ trội hơn tu sĩ vài lần, nhưng bởi vì người tu luyện ma đạo phần lớn ương ngạnh khó thuần, hung ác tàn nhẫn, cho nên hầu hết lúc phi thăng cũng là lúc bỏ mạng dưới tâm ma kiếp.
Nói cách khác, tu sĩ từ nhân gian phi thăng Ma giới, thì sớm đã vượt qua tâm ma kiếp, cho nên không thể nào còn tồn tại tâm ma.
Thế mà trong biển ý thức của Ân Du không chỉ có tâm ma, lại còn không hề ít.
Thiên Đạo từ xưa đến nay vốn tuyệt tình, người còn bị vây nhốt trong tâm ma sao lại có thể vượt qua tâm ma kiếp mà thành công phi thăng đây?
Ngàn vạn năm qua, đây chính là sự việc đầu tiên mà Thanh Huyền không lý giải được.
Nếu không rõ, thì nhất định phải tìm hiểu ngọn nguồn.
Thanh Huyền ôm Ân Du một đường bay trở về Thần cung.
Đặt người trong tay xuống giường, Thanh Huyền phất tay thu lại kết giới phong bế ma khí của Ân Du, ma khí nồng đậm trong nháy mắt trào ra.
Ngón trỏ dẫn ra một sợi ma khí, sắc mặt Thanh Huyền hơi biến đổi, y không thích người Ma giới đương nhiên là có nguyên nhân.
Bởi vì trừ bỏ Ma tôn cùng ra đời với Tiên đế, thì ma khí của mỗi ma tộc đều chứa oán hận, tội lỗi và sát khí dày đặc, mà trên người nhân tộc đi theo con đường tu ma lại càng nhiều.
Thế nhưng ma khí trên thân nam tử này thực sạch sẽ.
Có lẽ Thiên Đạo cô độc để lọt hắn và một thân ma khí thuần khiết có liên quan chăng?
Trên giường, vẻ mặt thống khổ của Ân Du không giảm chút nào, trái lại còn có dấu hiệu nặng hơn, ma khí trên người dao động cực kỳ lớn.
Duỗi ngón tay đặt lên cổ tay mảnh khảnh của Ân Du, thăm dò mạch đập xong, Thanh Huyền đứng dậy, đi đến ao Thanh Trì lấy xuống một hạt sen Cửu Chuyển Thanh Liên.
Tự tay đút cho Ân Du ăn, một lát sau, sắc mặt tái nhợt của hắn cuối cùng cũng khôi phục vẻ hồng hào.
Vết thương chưa lành, tâm ma lại tái phát, nếu muộn mấy ngày nữa, người này chắc chắn sẽ chết.
Vận chuyển linh khí trợ giúp Ân Du hấp thu dược tính của Cửu Chuyển Thanh Liên, sau khi xác định thương thế người trên giường đã hồi phục tốt, Thanh Huyền mới dừng tay.
Không biết Thanh Huyền nghĩ sao bỗng lật bàn tay, trên tay nghiễm nhiên xuất hiện tập thơ tình năm mảnh giấy kia.
Chữ thật xấu, còn xen lẫn vài nét vẽ nguệch ngoạc, nhưng mà cũng không khó để nhận ra từng nét bút được viết vô cùng cẩn thận.
Thanh Huyền nhìn xuống khoản đề tên phía dưới trang giấy.
"Ân Du."
Thì ra nam tử này tên là Ân Du.
Thanh Huyền cất tập giấy đi, từ khi y xuất hiện, người trong tam giới vô luận là Tiên đế hay Ma tôn khi thấy y đều giữ thái độ cung kính. Tuy có một thời gian y từng chuyển kiếp xuống Nhân giới, nhưng sinh ra đã là thiên chi kiêu tử*, nên những người xung quanh đối với y vẫn như cũ - chỉ ngưỡng mộ đứng nhìn từ xa, không dám khinh nhờn.
(Thiên chi kiêu tử: đứa con cưng của trời, chỉ người được trời ưu ái, nổi trội về mọi mặt)
Đừng nói có kẻ bạo dạn viết thơ tình cho y, chỉ cần nhìn thẳng y một cái mà y liếc mắt qua thì đã kinh sợ hạ ánh mắt xuống ngay lập tức rồi.
Lần đầu tiên y nhận được thơ bày tỏ nỗi nhớ nhung, thật không ngờ lại là dạng này.
Thanh Huyền hiếm thấy dâng lên một thứ cảm xúc vô cùng mới lạ.
Về sau nếu thấy nhàm thì lấy ra ngắm cho đỡ chán, nếu ngày nào đó chán thì đốt đi là xong.
Khoanh chân ngồi trên đệm hương bồ, một sợi thần thức tách ra rơi vào biển ý thức của Ân Du.
Tâm ma bắt nguồn từ trong tim, hướng về vùng ký ức.
Loại bỏ tâm ma có hai biện pháp, thứ nhất dựa vào bản thân, thứ hai dựa vào hoàn cảnh.
Hiện giờ nhìn bộ dáng của Ân Du thì trông cậy bản thân hắn để bài trừ tâm ma tất nhiên là không có khả năng.
Thanh Huyền muốn tìm hiểu nguyên nhân vì sao Ân Du phi thăng lại thành công thoát chết dưới tâm ma kiếp, biện pháp đơn giản nhất đó là tiếp xúc với tâm ma bên trong Ân Du.
Đi vào cơn ác mộng của Ân Du, thuận tiện giúp hắn phá tâm ma.
Lúc ở dưới Ma giới, Thanh Huyền đã từng thấy một đoạn hồi ức của Ân Du.
Đó là một trong vô số ác mộng đang vây nhốt hắn.
Dựa vào cảm giác quen thuộc, Thanh Huyền dễ như trở bàn tay tìm được sợi hắc khí kia.
Thần thức vừa chuyển, y lập tức bước vào cơn ác mộng của Ân Du.
Sinh ra đã là tiên tộc hay ma tộc thì người ấy vô cùng may mắn.
Bởi vì điều đó đồng nghĩa với việc họ được ban cho tuổi thọ rất lâu dài, không như những tu sĩ nhân tộc dùng toàn lực tu luyện để đoạt mệnh cùng trời đất, càng không cần phải trải qua lớp lớp khảo hạch của Thiên Đạo.
Tu luyện hơn ngàn năm thậm chí là trên vạn năm, tu sĩ Nhân giới nếu muốn phi thăng đều phải hứng chịu tầng tầng lôi kiếp từ trời cao giáng xuống.
Thanh Huyền từng đầu thai chuyển kiếp xuống nhân gian nên được biết, căn bản tu sĩ Nhân giới muốn tu tiên phi thăng là cực kỳ gian nan, mà muốn tu ma thì lại càng khó khăn chồng chất.
Bình thường tốc độ tu luyện của một ma tu sẽ trội hơn tu sĩ vài lần, nhưng bởi vì người tu luyện ma đạo phần lớn ương ngạnh khó thuần, hung ác tàn nhẫn, cho nên hầu hết lúc phi thăng cũng là lúc bỏ mạng dưới tâm ma kiếp.
Nói cách khác, tu sĩ từ nhân gian phi thăng Ma giới, thì sớm đã vượt qua tâm ma kiếp, cho nên không thể nào còn tồn tại tâm ma.
Thế mà trong biển ý thức của Ân Du không chỉ có tâm ma, lại còn không hề ít.
Thiên Đạo từ xưa đến nay vốn tuyệt tình, người còn bị vây nhốt trong tâm ma sao lại có thể vượt qua tâm ma kiếp mà thành công phi thăng đây?
Ngàn vạn năm qua, đây chính là sự việc đầu tiên mà Thanh Huyền không lý giải được.
Nếu không rõ, thì nhất định phải tìm hiểu ngọn nguồn.
Thanh Huyền ôm Ân Du một đường bay trở về Thần cung.
Đặt người trong tay xuống giường, Thanh Huyền phất tay thu lại kết giới phong bế ma khí của Ân Du, ma khí nồng đậm trong nháy mắt trào ra.
Ngón trỏ dẫn ra một sợi ma khí, sắc mặt Thanh Huyền hơi biến đổi, y không thích người Ma giới đương nhiên là có nguyên nhân.
Bởi vì trừ bỏ Ma tôn cùng ra đời với Tiên đế, thì ma khí của mỗi ma tộc đều chứa oán hận, tội lỗi và sát khí dày đặc, mà trên người nhân tộc đi theo con đường tu ma lại càng nhiều.
Thế nhưng ma khí trên thân nam tử này thực sạch sẽ.
Có lẽ Thiên Đạo cô độc để lọt hắn và một thân ma khí thuần khiết có liên quan chăng?
Trên giường, vẻ mặt thống khổ của Ân Du không giảm chút nào, trái lại còn có dấu hiệu nặng hơn, ma khí trên người dao động cực kỳ lớn.
Duỗi ngón tay đặt lên cổ tay mảnh khảnh của Ân Du, thăm dò mạch đập xong, Thanh Huyền đứng dậy, đi đến ao Thanh Trì lấy xuống một hạt sen Cửu Chuyển Thanh Liên.
Tự tay đút cho Ân Du ăn, một lát sau, sắc mặt tái nhợt của hắn cuối cùng cũng khôi phục vẻ hồng hào.
Vết thương chưa lành, tâm ma lại tái phát, nếu muộn mấy ngày nữa, người này chắc chắn sẽ chết.
Vận chuyển linh khí trợ giúp Ân Du hấp thu dược tính của Cửu Chuyển Thanh Liên, sau khi xác định thương thế người trên giường đã hồi phục tốt, Thanh Huyền mới dừng tay.
Không biết Thanh Huyền nghĩ sao bỗng lật bàn tay, trên tay nghiễm nhiên xuất hiện tập thơ tình năm mảnh giấy kia.
Chữ thật xấu, còn xen lẫn vài nét vẽ nguệch ngoạc, nhưng mà cũng không khó để nhận ra từng nét bút được viết vô cùng cẩn thận.
Thanh Huyền nhìn xuống khoản đề tên phía dưới trang giấy.
"Ân Du."
Thì ra nam tử này tên là Ân Du.
Thanh Huyền cất tập giấy đi, từ khi y xuất hiện, người trong tam giới vô luận là Tiên đế hay Ma tôn khi thấy y đều giữ thái độ cung kính. Tuy có một thời gian y từng chuyển kiếp xuống Nhân giới, nhưng sinh ra đã là thiên chi kiêu tử*, nên những người xung quanh đối với y vẫn như cũ - chỉ ngưỡng mộ đứng nhìn từ xa, không dám khinh nhờn.
(Thiên chi kiêu tử: đứa con cưng của trời, chỉ người được trời ưu ái, nổi trội về mọi mặt)
Đừng nói có kẻ bạo dạn viết thơ tình cho y, chỉ cần nhìn thẳng y một cái mà y liếc mắt qua thì đã kinh sợ hạ ánh mắt xuống ngay lập tức rồi.
Lần đầu tiên y nhận được thơ bày tỏ nỗi nhớ nhung, thật không ngờ lại là dạng này.
Thanh Huyền hiếm thấy dâng lên một thứ cảm xúc vô cùng mới lạ.
Về sau nếu thấy nhàm thì lấy ra ngắm cho đỡ chán, nếu ngày nào đó chán thì đốt đi là xong.
Khoanh chân ngồi trên đệm hương bồ, một sợi thần thức tách ra rơi vào biển ý thức của Ân Du.
Tâm ma bắt nguồn từ trong tim, hướng về vùng ký ức.
Loại bỏ tâm ma có hai biện pháp, thứ nhất dựa vào bản thân, thứ hai dựa vào hoàn cảnh.
Hiện giờ nhìn bộ dáng của Ân Du thì trông cậy bản thân hắn để bài trừ tâm ma tất nhiên là không có khả năng.
Thanh Huyền muốn tìm hiểu nguyên nhân vì sao Ân Du phi thăng lại thành công thoát chết dưới tâm ma kiếp, biện pháp đơn giản nhất đó là tiếp xúc với tâm ma bên trong Ân Du.
Đi vào cơn ác mộng của Ân Du, thuận tiện giúp hắn phá tâm ma.
Lúc ở dưới Ma giới, Thanh Huyền đã từng thấy một đoạn hồi ức của Ân Du.
Đó là một trong vô số ác mộng đang vây nhốt hắn.
Dựa vào cảm giác quen thuộc, Thanh Huyền dễ như trở bàn tay tìm được sợi hắc khí kia.
Thần thức vừa chuyển, y lập tức bước vào cơn ác mộng của Ân Du.
Tác giả :
Đoản Ca Tại Đồ