Còn Nói Em Không Thích Ta
Chương 1: Ma quân Ân Du
Edit: hoahongdaoktx (wattpad)
Quỳnh Lâu điện.
"Lão quân, tính ra hôm nay đã hơn ba tháng rồi đúng không?"
Tiên đế khẽ ngước mắt, dung mạo ôn nhuận nho nhã lộ ra vẻ chán nản.
"Khởi bẩm Tiên đế, đúng là vậy." Lão quân giơ bàn tay lên bấm bấm đốt ngón tay, rồi vuốt bộ râu dài trắng, trả lời.
"Không đúng, không đúng nha, Thiên môn* vẫn chưa có động tĩnh gì sao?" Tiên đế chưa từ bỏ ý định cố hỏi lại cho chắc.
(Thiên môn: Cổng trời, cửa vào Tiên giới)
Lão quân lắc đầu: "Chưa có."
"Chẳng lẽ lần này Thần quân xuống tay hơi nặng?" Tiên đế đi qua đi lại, lẩm bẩm.
Nhìn bộ dáng sốt ruột của Tiên đế, Lão quân bất đắc dĩ thở dài một hơi, chưa nói đến Tiên đế mà ngay cả lão thấy cõi tiên thanh bình cũng có chút không thích ứng. Mấy ngày gần đây, Tiên giới đúng là hơi khác, có mấy vị tiên rảnh rỗi cứ lượn một vòng ra Thiên môn ngó nghiêng sau đó thất vọng ỉu xìu trở về với nhóm bạn tiên của mình. Nói chung, toàn bộ Tiên giới dạo này vô cùng nhàm chán.
Muốn hỏi cho rõ ngọn nguồn, thì phải nhắc đến hai giới Tiên – Ma.
Thế gian hỗn độn lúc đầu vốn chỉ là một mảnh hư vô, cho đến thời Bàn cổ, vị Thần sáng thế khai thiên lập địa, trải qua thời gian dài mới dần xuất hiện tam giới: Tiên – Ma – Nhân.
Ban đầu chỉ có duy nhất vị Thần quân Thanh Huyền sống trên chín mươi chín tầng trời. Sau đó sinh ra Ma tôn cai trị Ma giới, Tiên đế điều hành Tiên giới, rồi vạn vật trong tam giới mới từ từ hình thành.
Thần quân từ trước tới nay không quản lý mọi chuyện trong Tam giới, một mình sống thanh tĩnh trong Thần cung trên Cửu cửu trọng thiên*.
(Cửu cửu trọng thiên: chín mươi chín tầng trời)
Ma tôn nắm quyền cai trị ở Ma giới tự biết mình không phải là đối thủ của Thần quân, liền an phận thủ thường dưới Ma giới chưa bao giờ gây chiến. Cứ vậy, hai giới Tiên - Ma lấy phương thức quỷ dị như thế mà kéo dài sự yên bình trong hơn một vạn năm. Cũng không biết từ khi nào, hai giới Tiên - Ma không hề sinh ra Tiên nhân hay Ma tộc, ngược lại Nhân giới ngày càng trở nên cường thịnh không ngừng cung cấp nhân lực cho hai giới Tiên - Ma.
Toàn bộ Tam giới đều bình yên vô sự, bất kỳ ai trong Tiên giới hay Ma giới đều cho rằng hai giới Tiên - Ma trước sau như một vẫn bình yên vậy, nhưng không ngờ sự bình yên ấy thế mà bị một vị tu sĩ vừa mới phi thăng Ma giới phá vỡ.
Đương nhiên vị tu sĩ Nhân tộc kia đã tu luyện cả ngàn năm mới phi thăng, nhưng sau khi phi thăng thì chỉ trong vòng một trăm năm đã trở thành tân nhiệm Ma quân ở Ma giới, thực lực sâu không lường được, tên là Ân Du.
Ngàn năm trước, trong lễ mừng thọ Tiên đế, Thần quân Thanh Huyền vẫn luôn ở trong Thần cung mang thần vật Cửu Chuyển Thanh Liên đến chúc mừng Tiên đế, lại đúng lúc bắt gặp Ma quân đang ngụy trang lẻn vào thám thính Tiên giới, Thần quân không chút nghĩ ngợi tung một chưởng đem vị tân nhiệm Ma quân này đập bay xuống Ma giới.
Ai ngờ một chưởng này của Thần quân bị Ma quân ghi hận, Ân Du này đúng là kẻ tiểu nhân lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo.
Hắn trở về dưỡng thương một tháng, sau đó tức giận bay lên trời ngông nghênh đứng trước cổng Thiên giới.
Lại nói Tiên giới vốn đã an ổn hơn một vạn năm như vậy, lần đầu vớ được Ma tộc xuất hiện trên Tiên giới, thiên binh thiên tướng nhiệt huyết sôi trào vừa xuất phát liền phi như sấm chớp gió rền đuổi tới cổng trời.
Đám tiên quân vô cùng lo lắng vọt tới, tay áo phất cao chuẩn bị cho một hồi đại chiến kịch liệt, lại ngã ngửa ra vì Thiên môn sớm đã trống trơn.
Vội hỏi han tình hình, thì ra Ân Du kia một mình xông lên đây còn chưa thèm nói, thế mà dám cả gan bay lên chín mươi chín tầng trời đứng ngoài đại điện của Thanh Huyền, lớn tiếng khiêu khích.
Thần quân Thanh Huyền là ai? Chính là vị thần tiên đứng trên đỉnh cao, không nhiễm bụi trần, vạn người kính ngưỡng! Há lại tha thứ cho một tên ma tộc đến nhục mạ mình sao? Chúng tiên quân tức giận đến khó thở, rủ nhau lập tức xông lên Cửu cửu trọng thiên.
Nhưng mà không chờ bọn họ kịp bay lên, yêu nhân Ma giới không biết sống chết kia đã bị trận pháp được Thần quân bố trí ngoài đại điện đập bay về Ma giới.
Chúng tiên quân líu lưỡi, âm thầm cảm thán: Tân nhiệm Ma Quân không biết trời cao đất rộng, to gan lớn mật dám trêu chọc Thần quân, mà chuyện này đúng là từ khi trời đất hình thành cho tới nay chỉ có một. Phỏng chừng về sau sẽ không có sự việc tương tự xảy ra nữa.
Không biết vì sao lại có chút tiếc nuối. Rốt cuộc giai thoại về Thần quân quá ít, kính ngưỡng như thế xa xỉ như thế, vạn năm khó được chứng kiến một lần.
Hai giới Tiên - Ma quay về tình trạng yên bình đúng một tháng thì Tiên giới lại chấn động lần nữa.
Bởi vì Ân Du lại đến! Mà đến nhanh, đi cũng nhanh, mục tiêu thẳng hướng đại điện Thần quân, lần này hắn còn chưa kịp mắng vài câu đã bị trận pháp đập bay.
"Tiên đế, như vậy có thể quấy nhiễu tới Thần quân, khiến Thần quân khó chịu hay không?"
Tiên đế vừa nãy trơ mắt nhìn Ma quân mê muội bay thẳng lên Thần cung, hắn khó xử đỡ trán: "Tên Ma quân xảo trá kia, động tác quá nhanh, còn chưa kịp phát hiện thì hắn đã bay tới Thần cung rồi."
Lại qua một tháng, quả nhiên Ma quân lần nữa xuất hiện.
Vì tránh cho Thần quân bất mãn, Tiên đế an bài tượng trưng mấy vị tiên quân mai phục ở cổng trời để đón đánh Ma quân. Lần này chúng tiên quân cuối cùng cũng được diện kiến dung mạo của Ma quân không biết sống chết kia.
Hồng y đỏ lửa, mái tóc chảy xuôi như thác nước, đôi con mắt sáng tựa vì tinh tú, da tuyết môi son, giữa mi mắt mang theo vài phần kiêu ngạo. Từng cử động so với Mẫu Đơn tiên tử danh tiếng truyền xa còn diễm lệ hơn vài phần.
Vốn nghĩ rằng Ma quân này là từ Nhân giới phi thăng, thực lực tất nhiên không mạnh, Tiên đế âm thầm truyền lệnh cho mấy tiên quân, đón đánh phủ đầu.
Nhưng mà không ngờ, mỹ nhân đẹp thì đẹp thật, nhưng thực lực so với dung mạo càng loá mắt hơn. Sau khi đánh trọng thương vài vị tiên quân, Ân Du hừ lạnh một tiếng rồi phi thẳng lên chín mươi chín tầng trời.
Ai nha, thực lực mạnh mẽ vậy, cho nên ảo tưởng tìm Thần quân khiêu khích đây mà.
Chúng tiên quân lắc đầu thở dài, mắt không chớp nhìn chằm chằm lên Cửu cửu trọng thiên, sau một lát, liền thấy một vệt sáng màu đỏ bay vút qua.
Bọn họ duỗi cổ nhìn theo Ma quân cách Thiên môn càng ngày càng xa, hắn lại bị Thần quân đánh bay, chà, cũng không biết hắn đã nhìn thấy dung nhan của Thần quân chưa.
Không biết vị tiên quân nào, đột nhiên hô lớn: "Ma quân dưỡng thương cho tốt, lần sau lại đến nhaaaaa!"
Đại nhân Ma quân đang bị đập bay xuống Ma giới nghe thấy, liền phun ra ngụm máu.
Từ đó về sau Ma quân mặc kệ gió táp mưa sa, cứ mỗi tháng nhất định phải phi lên Tiên giới xông vào Cửu cửu trọng thiên một lần.
Nghe nói trận pháp ngoài đại điện đã được Thần quân tu sửa nhiều lần.
Nghe nói Ma quân vừa nhìn thấy Thần quân, lại bị Thần quân một chưởng đánh bay.
Nghe nói Ma quân mắng Thần quân là tên thư sinh mặt trắng nõn.
Nghe nói Thần quân không biết vì sao lần này đập Ma quân nhiều hơn một chưởng.
Nghe nói lần này Ma quân bị thương hơi nặng...
Chúng tiên quân nghe thế thì đồng loạt thở dài: Không biết tháng sau Ma quân còn sức mà bay lên trời hay không.
Ma quân dĩ nhiên vẫn tới, cứ như vậy mọi người không hề nhận ra hai người bọn họ đã dây dưa tới tám trăm năm. Trong khoảng thời gian này, Tiên giới không ngừng say sưa tám chuyện lần này Ma quân nói gì, lần kia bị Thần quân đánh bay trở về như thế nào. Vốn Thần quân trước kia ở trong lòng mọi người cao quý không nhiễm bụi trần thì bây giờ lại nhiều thêm mấy phần nhân khí.
Cho đến hai trăm năm trước, có một lần hiếm thấy Ma quân hơn một tháng không xuất hiện, Tiên giới hỏi thăm một chút thì mới biết hoá ra vị Ma quân này thiên tư xuất chúng, tu vi trải qua một ngàn năm lần nữa tăng tiến, hiện giờ đang bế quan thăng cấp.
Có lẽ sau lần bế quan này, hai chưởng của Thần quân đập không bay, sợ là phải năm chưởng thì mới bay được!
Lại nói chuyện Thần quân, hàng năm Thần quân vẫn ở trong Thần cung, nhưng mỗi khi Tiên đế tổ chức đại yến thì đều mời Thần quân. Thần quân khó lòng lần nào cũng từ chối nên có tham dự vài lần, tuy rằng số lần không nhiều lắm, nhưng dung nhan của Thần quân, chỉ cần liếc mắt một cái đã khiến cho người ta say đắm cả đời.
Mẫu Đơn tiên tử cũng coi như đồng lứa với đám tiên quân trên Tiên giới, tu vi cao thâm, dung nhan mỹ mạo không gì sánh được, có vô số nam tiên quân muốn cùng nàng kết làm đạo lữ, sống kiếp thần tiên.
Đáng tiếc là mấy ngàn năm trước, Mẫu Đơn tiên tử lần đầu vô tình nhìn thấy Thần quân, tâm hồn thiếu nữ nảy mầm, thầm nhớ thương đã lâu.
Nhưng mà người động lòng say mê há chỉ có một Mẫu Đơn tiên tử? Chưa nói tới những tiên nữ đã diện kiến chân dung Thần quân, ngay cả các tiên nam cũng nhịn không được mà đáy lòng rung động.
Năm trăm năm trước, khắp Ma giới huyên náo ồn ào tổ chức đại điển lập khế ước mừng Ma tôn tìm được vợ hiền, không đến trăm năm sau, Tiên đế cũng tìm được người mình yêu thương, cũng cử hành đại điển lập khế ước.
Hiện nay xem ra, đồng lứa với hai người bọn họ chỉ còn lại Thần quân lẻ loi. A, không đúng, Thần quân so với bọn họ còn xuất hiện sớm hơn.
Nghĩ như vậy, Tiên đế vì Thần quân mà sầu não, Tiên đế đã từng chuyển thế xuống Nhân giới vài lần, còn nhớ rõ dưới ấy bọn họ gọi những người lớn tuổi mà không có đạo lữ là lão quang côn.
Thần quân một thân một mình sống hơn vạn năm, không phải lão quang côn thì là gì?
Tiên đế nghĩ ngợi, thực sự cảm thấy Thần cung quá mức hiu quạnh, giá như tìm được người cùng Thần quân tâm sự qua ngày thì tốt rồi.
Nghĩ vậy, Tiên đế liền bôn ba đây đó tìm đạo lữ cho Thần quân.
Người này không được, dung mạo quá bình thường.
Người kia cũng không được, ăn nói đao to búa lớn như thế còn ra thể thống gì?
Người kia nữa...
Phải tuyển trái chọn, rốt cuộc Tiên đế cảm thấy Mẫu Đơn tiên tử rất thích hợp. Nhan sắc tất nhiên không cần nhiều lời, bàn về vẻ đẹp, dung mạo Mẫu Đơn tiên tử nổi tiếng trong Tam giới, bàn về tu vi cũng không thua kém ai một tấc. Huống chi tính tình nàng nhã nhặn lịch thiệp, không ầm ĩ không phiền nhiễu.
Dù so sánh từng mặt, Tiên đế vẫn cho rằng Mẫu Đơn tiên tử kém quá xa so với Thần quân, nhưng trước mắt nàng lại là người tốt nhất trong những người được chọn.
Tìm được người xong, Tiên đế có thăm dò vài lần, phát hiện Mẫu Đơn tiên tử sớm đã động lòng với Thần quân, trong lòng hắn càng vui vẻ, lập tức chạy đến Thần cung tìm Thần quân.
Thần quân Thanh Huyền đối với chuyện có thêm đạo lữ không hề có ý kiến gì, sau khi Tiên Đế tốn nước bọt thuyết phục một hồi, liền mở miệng: "Ngươi tự quyết định."
Tiên đế đang ngửa cổ uống trà thiếu chút nữa đã một ngụm phun ra, nhưng mà ngẫm lại Thần quân xưa nay tính tình lạnh nhạt liền nháy mắt hiểu rõ, đạo lữ gì đó đối với Thần quân mà nói không có ý nghĩa gì đặc biệt, cùng lắm là trong điện nhiều thêm một người mà thôi.
Kể từ đó, Tiên đế càng thêm kiên định quyết tâm kết đạo lữ cho Thần quân.
Tin tức tổ chức đại điển lập khế ước cho Thần quân vừa tung ra, vô số tiên nhân âm thầm tiếc hận rơi lệ.
Không ít tiên quân cảm thán: may mắn mà hiện giờ Ma quân đang bế quan thăng cấp, không thể chạy tới Tiên giới quấy nhiễu.
Đại điển lập khế ước của Thần quân so với Tiên đế còn rầm rộ hơn, chúng tiên quân vội vàng hừng hực khí thế chuẩn bị tham dự.
Mọi người trên Tiên giới đắm chìm trong không khí vui sướng thẳng đến khi đại điển lập khế ước chính thức bắt đầu.
Trong lễ lập khế ước, Mẫu Đơn tiên tử thay bộ lam y thường ngày bằng bộ hồng bào đẹp đẽ quý giá, kiều diễm sáng ngời, làn da trắng nõn lộ ra chút thẹn thùng, khi chạm mặt Thần quân thanh lãnh cao quý cũng đang mặc hồng y giống mình thì nàng hoảng hốt kinh diễm một phen, sau đó khẽ cắn cắn đôi môi hồng, e lệ cúi đầu.
Ngón tay trắng nõn thon dài cầm lấy một đầu dải vải đỏ mà Mẫu Đơn tiên tử đang nắm đầu còn lại, hai người cùng đi vào cung điện Tiên giới. Mẫu Đơn tiên tử cho dù mỹ lệ vang danh, hiện giờ khoác hồng y sánh vai cạnh Thần quân, lại tựa như là người qua đường.
Các tiên nhân nhìn Thần quân, như si như say.
Bọn họ chỉ biết đến bạch y Thần quân thanh lãnh cao quý không nhiễm khói lửa nhân gian, làm cho người không dám sinh lòng khinh nhờn, không ngờ hiện giờ mặc lên bộ hồng y khác lạ, dung nhan Thần quân càng khiến người ngắm nhìn đến không dời nổi mắt.
Lại ngó Mẫu Đơn tiên tử bên người Thần quân, trong đầu lơ đãng hiện lên dáng vẻ của Ân Du - Ma quân Ma giới. Đều mặc hồng y đỏ lửa giống nhau, nhưng so với Ân Du, Mẫu Đơn tiên tử chung quy vẫn kém một bậc.
"Chúc mừng Thần quân!" Tiên đế đứng dậy đưa đồng tâm hương cho Thần quân và Mẫu Đơn tiên tử, vẻ mặt rạng rỡ: "Thỉnh Thần quân và Mẫu Đơn tiên tử châm đồng tâm hương."
Châm lửa đốt đồng tâm hương, Thiên Đạo chứng giám, kết làm đạo lữ.
Mẫu Đơn tiên tử đôi mắt ẩn tình liếc nhìn gò má Thần quân, châm đồng tâm hương trước, rồi dịu dàng nhắc: "Thần quân."
Thanh Huyền nâng tay áo, chuẩn bị châm đồng tâm hương, bỗng một thiên binh canh gác cổng trời nghiêng ngả lảo đảo vọt vào đại điện, la lên: "Thần quân, Tiên đế! Ma... Ma quân mang theo mấy chục vạn ma binh xông tới!"
"Cái gì?"
"Chúc mừng chúc mừng, Thần quân rốt cuộc tìm được vợ hiền, thật là chuyện đáng chúc mừng nha."
Ma quân khoác hồng y rực rỡ lóa mắt vừa cười cười vừa tiến vào đại điện, đôi mắt diễm lệ đào hoa đối diện Thanh Huyền và Mẫu Đơn tiên tử cũng đang mặc hồng y.
Trong khoảnh khắc, các tiên quân nhìn ba người cùng mặc áo đỏ trong đại điện, cảm thấy không khí vi diệu tới mức nói không nên lời.
Mẫu Đơn tiên tử sốt ruột nhìn đồng tâm hương trong tay Thanh Huyền, răng cắn muốn nát môi, chỉ kém một bước nữa thôi! Đôi mắt đẹp oán hận trừng Ma quân một cái, nàng nhẹ nhàng kéo ống tay áo Thanh Huyền, mềm mại nói: "Thần quân, nên châm hương."
Con ngươi tối sầm, Ân Du thản nhiên thu hồi tầm mắt.
Đôi mắt phẳng lặng như mặt nước lạnh nhạt nhìn lướt qua Ân Du, Thần quân cầm lấy hương, chuẩn bị châm lửa.
"Hoá ra vị này chính là Mẫu Đơn tiên tử nha! Quả nhiên nghe tên không bằng gặp mặt, thật là xinh đẹp, xem ra đã khiến ta động lòng rồi." Lời nói ngả ngớn thốt ra qua làn môi tái nhợt.
Mặt Mẫu Đơn tiên tử trắng bệch: "Ngươi nói bậy bạ gì đó!"
"Hắc, Thanh Huyền à, chúng ta thương lượng đi, ta đương nhiệm Ma Quân mới được ít năm, trong điện còn chưa có người làm ấm giường, không bằng ngươi tặng Mẫu Đơn tiên tử cho ta được không? Coi như là bồi thường cho việc ngươi đã đánh ta nhiều năm như vậy đi."
"Vô liêm sỉ!"
Ân Du vừa nói xong, chúng tiên quân lúc đầu là cứng đờ người, sau đó nổi giận ngút trời, hắn nói gì vậy? Mấy lời này quả thực là nhục nhã Thần quân một cách trần trụi!
Buông đồng tâm hương trong tay, Thanh Huyền quay đầu lại đối mặt với Ân Du. Khuôn mặt tinh xảo kiêu căng của người nọ vênh lên, hai cánh tay lười nhác đan chéo, làn da thiếu vài phần huyết sắc, ma khí quanh thân dao động rất lớn, rõ ràng tu vi không ổn định.
"Thanh Huyền, ngươi cảm thấy thế nào? Ngươi xem cây mẫu đơn này có gì tốt đâu, trừ việc biết nở hoa thì còn biết làm gì? Cũng không thể kết trái nhỉ? Tặng cho ta không được sao? Ta cam đoan nếu ngươi tặng nàng cho ta, về sau ta tuyệt đối sẽ không tới quấy rầy ngươi nữa."
"Ngươi! Ngươi ngươi ngươi ngươi!" Ngón trỏ dài mảnh của Mẫu Đơn tiên tử tức giận đến phát run, lời nói cũng không rõ.
"Thật không biết ngượng! Ngươi có biết nơi này là Tiên giới hay Ma giới không? Muốn nói cái gì thì nói sao? Không biết trời cao đất rộng!"
Tiên đế giận dữ, linh khí trong người vận chuyển mạnh mẽ chuẩn bị đánh bay Ân Du ra ngoài, đương nhiên Tiên đế động tới Ma quân thì những ma binh ngoài đại điện sẽ không ngồi đó mà nhìn, vì thế Tiên giới và Ma giới lần đầu khai chiến.
Cuối cùng Ân Du bị đánh trọng thương phải rút quân về, nhưng đại điển lập khế ước ám khói mù mịt, khi mọi người nhìn lại thì sớm đã không thấy bóng dáng của Thần quân đâu, chỉ thấy một mình Mẫu Đơn tiên tử khóc thút thít.
Vốn tưởng rằng chuyện lần này qua đi, Ma quân sẽ không đến quấy nhiễu Tiên giới nữa, không ngờ tháng sau đúng hạn như cũ hắn lại kéo quân lên, nhưng mà lần này người Tiên giới không nể mặt nữa.
Nhục nhã Thần quân như thế quả thực là tội không thể tha thứ! Trước kia sở dĩ họ mở một con mắt nhắm một con mắt đối với hành vi khiêu khích của Ma quân, là vì thấy hắn không làm gì quá đáng. Nhưng lần này Ma Quân đã đắc tội toàn bộ Tiên giới.
Tiên giới đón đánh Ma quân, vốn tưởng rằng sẽ phí sức lớn một phen, không ngờ thực lực của Ma quân bị giảm hơn một nửa, so với ngày xưa kém rất nhiều. Trong lúc giao đấu, hắn bị Mẫu Đơn tiên tử đánh trúng ngực, máu tươi không ngừng phun ra, tựa như chim ưng bị gãy cánh, ma khí tán loạn, từ cổng trời thẳng tắp rớt xuống, thuộc hạ của hắn hoảng loạn lao tới ôm người đi.
Sau khi Ma quân rời đi, vốn tưởng rằng lần này hắn bị trọng thương như vậy sẽ bớt chút thời gian để nghỉ ngơi cho khoẻ, nhưng ai cũng không ngờ chưa đến nửa tháng, Ma quân lại bay lên Tiên giới.
Hơn nữa hắn còn dùng pháp bảo trộm lẻn vào Cửu cửu trọng thiên, tới lúc chúng tiên quân chạy tới thì chỉ kịp thấy bóng dáng tên thuộc hạ trung thành và tận tâm kia vác Ma quân đã hôn mê liều mạng chạy trở về.
Hiện tại đã cách thời điểm Ma quân bị thương quá ba tháng, mà trong một nghìn năm qua cơ hồ mỗi tháng hắn đều lên Tiên giới náo loạn một hồi, bây giờ Ma quân mai danh ẩn tích, trong phút chốc mọi người trên Tiên giới không kịp thích ứng.
Nghĩ đến bộ dáng tên thuộc hạ lòng nóng như lửa đốt ôm Ma quân rời đi, sợ rằng lần này Ma quân phải tốn không ít thời gian để tĩnh dưỡng.
Quỳnh Lâu điện.
"Lão quân, tính ra hôm nay đã hơn ba tháng rồi đúng không?"
Tiên đế khẽ ngước mắt, dung mạo ôn nhuận nho nhã lộ ra vẻ chán nản.
"Khởi bẩm Tiên đế, đúng là vậy." Lão quân giơ bàn tay lên bấm bấm đốt ngón tay, rồi vuốt bộ râu dài trắng, trả lời.
"Không đúng, không đúng nha, Thiên môn* vẫn chưa có động tĩnh gì sao?" Tiên đế chưa từ bỏ ý định cố hỏi lại cho chắc.
(Thiên môn: Cổng trời, cửa vào Tiên giới)
Lão quân lắc đầu: "Chưa có."
"Chẳng lẽ lần này Thần quân xuống tay hơi nặng?" Tiên đế đi qua đi lại, lẩm bẩm.
Nhìn bộ dáng sốt ruột của Tiên đế, Lão quân bất đắc dĩ thở dài một hơi, chưa nói đến Tiên đế mà ngay cả lão thấy cõi tiên thanh bình cũng có chút không thích ứng. Mấy ngày gần đây, Tiên giới đúng là hơi khác, có mấy vị tiên rảnh rỗi cứ lượn một vòng ra Thiên môn ngó nghiêng sau đó thất vọng ỉu xìu trở về với nhóm bạn tiên của mình. Nói chung, toàn bộ Tiên giới dạo này vô cùng nhàm chán.
Muốn hỏi cho rõ ngọn nguồn, thì phải nhắc đến hai giới Tiên – Ma.
Thế gian hỗn độn lúc đầu vốn chỉ là một mảnh hư vô, cho đến thời Bàn cổ, vị Thần sáng thế khai thiên lập địa, trải qua thời gian dài mới dần xuất hiện tam giới: Tiên – Ma – Nhân.
Ban đầu chỉ có duy nhất vị Thần quân Thanh Huyền sống trên chín mươi chín tầng trời. Sau đó sinh ra Ma tôn cai trị Ma giới, Tiên đế điều hành Tiên giới, rồi vạn vật trong tam giới mới từ từ hình thành.
Thần quân từ trước tới nay không quản lý mọi chuyện trong Tam giới, một mình sống thanh tĩnh trong Thần cung trên Cửu cửu trọng thiên*.
(Cửu cửu trọng thiên: chín mươi chín tầng trời)
Ma tôn nắm quyền cai trị ở Ma giới tự biết mình không phải là đối thủ của Thần quân, liền an phận thủ thường dưới Ma giới chưa bao giờ gây chiến. Cứ vậy, hai giới Tiên - Ma lấy phương thức quỷ dị như thế mà kéo dài sự yên bình trong hơn một vạn năm. Cũng không biết từ khi nào, hai giới Tiên - Ma không hề sinh ra Tiên nhân hay Ma tộc, ngược lại Nhân giới ngày càng trở nên cường thịnh không ngừng cung cấp nhân lực cho hai giới Tiên - Ma.
Toàn bộ Tam giới đều bình yên vô sự, bất kỳ ai trong Tiên giới hay Ma giới đều cho rằng hai giới Tiên - Ma trước sau như một vẫn bình yên vậy, nhưng không ngờ sự bình yên ấy thế mà bị một vị tu sĩ vừa mới phi thăng Ma giới phá vỡ.
Đương nhiên vị tu sĩ Nhân tộc kia đã tu luyện cả ngàn năm mới phi thăng, nhưng sau khi phi thăng thì chỉ trong vòng một trăm năm đã trở thành tân nhiệm Ma quân ở Ma giới, thực lực sâu không lường được, tên là Ân Du.
Ngàn năm trước, trong lễ mừng thọ Tiên đế, Thần quân Thanh Huyền vẫn luôn ở trong Thần cung mang thần vật Cửu Chuyển Thanh Liên đến chúc mừng Tiên đế, lại đúng lúc bắt gặp Ma quân đang ngụy trang lẻn vào thám thính Tiên giới, Thần quân không chút nghĩ ngợi tung một chưởng đem vị tân nhiệm Ma quân này đập bay xuống Ma giới.
Ai ngờ một chưởng này của Thần quân bị Ma quân ghi hận, Ân Du này đúng là kẻ tiểu nhân lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo.
Hắn trở về dưỡng thương một tháng, sau đó tức giận bay lên trời ngông nghênh đứng trước cổng Thiên giới.
Lại nói Tiên giới vốn đã an ổn hơn một vạn năm như vậy, lần đầu vớ được Ma tộc xuất hiện trên Tiên giới, thiên binh thiên tướng nhiệt huyết sôi trào vừa xuất phát liền phi như sấm chớp gió rền đuổi tới cổng trời.
Đám tiên quân vô cùng lo lắng vọt tới, tay áo phất cao chuẩn bị cho một hồi đại chiến kịch liệt, lại ngã ngửa ra vì Thiên môn sớm đã trống trơn.
Vội hỏi han tình hình, thì ra Ân Du kia một mình xông lên đây còn chưa thèm nói, thế mà dám cả gan bay lên chín mươi chín tầng trời đứng ngoài đại điện của Thanh Huyền, lớn tiếng khiêu khích.
Thần quân Thanh Huyền là ai? Chính là vị thần tiên đứng trên đỉnh cao, không nhiễm bụi trần, vạn người kính ngưỡng! Há lại tha thứ cho một tên ma tộc đến nhục mạ mình sao? Chúng tiên quân tức giận đến khó thở, rủ nhau lập tức xông lên Cửu cửu trọng thiên.
Nhưng mà không chờ bọn họ kịp bay lên, yêu nhân Ma giới không biết sống chết kia đã bị trận pháp được Thần quân bố trí ngoài đại điện đập bay về Ma giới.
Chúng tiên quân líu lưỡi, âm thầm cảm thán: Tân nhiệm Ma Quân không biết trời cao đất rộng, to gan lớn mật dám trêu chọc Thần quân, mà chuyện này đúng là từ khi trời đất hình thành cho tới nay chỉ có một. Phỏng chừng về sau sẽ không có sự việc tương tự xảy ra nữa.
Không biết vì sao lại có chút tiếc nuối. Rốt cuộc giai thoại về Thần quân quá ít, kính ngưỡng như thế xa xỉ như thế, vạn năm khó được chứng kiến một lần.
Hai giới Tiên - Ma quay về tình trạng yên bình đúng một tháng thì Tiên giới lại chấn động lần nữa.
Bởi vì Ân Du lại đến! Mà đến nhanh, đi cũng nhanh, mục tiêu thẳng hướng đại điện Thần quân, lần này hắn còn chưa kịp mắng vài câu đã bị trận pháp đập bay.
"Tiên đế, như vậy có thể quấy nhiễu tới Thần quân, khiến Thần quân khó chịu hay không?"
Tiên đế vừa nãy trơ mắt nhìn Ma quân mê muội bay thẳng lên Thần cung, hắn khó xử đỡ trán: "Tên Ma quân xảo trá kia, động tác quá nhanh, còn chưa kịp phát hiện thì hắn đã bay tới Thần cung rồi."
Lại qua một tháng, quả nhiên Ma quân lần nữa xuất hiện.
Vì tránh cho Thần quân bất mãn, Tiên đế an bài tượng trưng mấy vị tiên quân mai phục ở cổng trời để đón đánh Ma quân. Lần này chúng tiên quân cuối cùng cũng được diện kiến dung mạo của Ma quân không biết sống chết kia.
Hồng y đỏ lửa, mái tóc chảy xuôi như thác nước, đôi con mắt sáng tựa vì tinh tú, da tuyết môi son, giữa mi mắt mang theo vài phần kiêu ngạo. Từng cử động so với Mẫu Đơn tiên tử danh tiếng truyền xa còn diễm lệ hơn vài phần.
Vốn nghĩ rằng Ma quân này là từ Nhân giới phi thăng, thực lực tất nhiên không mạnh, Tiên đế âm thầm truyền lệnh cho mấy tiên quân, đón đánh phủ đầu.
Nhưng mà không ngờ, mỹ nhân đẹp thì đẹp thật, nhưng thực lực so với dung mạo càng loá mắt hơn. Sau khi đánh trọng thương vài vị tiên quân, Ân Du hừ lạnh một tiếng rồi phi thẳng lên chín mươi chín tầng trời.
Ai nha, thực lực mạnh mẽ vậy, cho nên ảo tưởng tìm Thần quân khiêu khích đây mà.
Chúng tiên quân lắc đầu thở dài, mắt không chớp nhìn chằm chằm lên Cửu cửu trọng thiên, sau một lát, liền thấy một vệt sáng màu đỏ bay vút qua.
Bọn họ duỗi cổ nhìn theo Ma quân cách Thiên môn càng ngày càng xa, hắn lại bị Thần quân đánh bay, chà, cũng không biết hắn đã nhìn thấy dung nhan của Thần quân chưa.
Không biết vị tiên quân nào, đột nhiên hô lớn: "Ma quân dưỡng thương cho tốt, lần sau lại đến nhaaaaa!"
Đại nhân Ma quân đang bị đập bay xuống Ma giới nghe thấy, liền phun ra ngụm máu.
Từ đó về sau Ma quân mặc kệ gió táp mưa sa, cứ mỗi tháng nhất định phải phi lên Tiên giới xông vào Cửu cửu trọng thiên một lần.
Nghe nói trận pháp ngoài đại điện đã được Thần quân tu sửa nhiều lần.
Nghe nói Ma quân vừa nhìn thấy Thần quân, lại bị Thần quân một chưởng đánh bay.
Nghe nói Ma quân mắng Thần quân là tên thư sinh mặt trắng nõn.
Nghe nói Thần quân không biết vì sao lần này đập Ma quân nhiều hơn một chưởng.
Nghe nói lần này Ma quân bị thương hơi nặng...
Chúng tiên quân nghe thế thì đồng loạt thở dài: Không biết tháng sau Ma quân còn sức mà bay lên trời hay không.
Ma quân dĩ nhiên vẫn tới, cứ như vậy mọi người không hề nhận ra hai người bọn họ đã dây dưa tới tám trăm năm. Trong khoảng thời gian này, Tiên giới không ngừng say sưa tám chuyện lần này Ma quân nói gì, lần kia bị Thần quân đánh bay trở về như thế nào. Vốn Thần quân trước kia ở trong lòng mọi người cao quý không nhiễm bụi trần thì bây giờ lại nhiều thêm mấy phần nhân khí.
Cho đến hai trăm năm trước, có một lần hiếm thấy Ma quân hơn một tháng không xuất hiện, Tiên giới hỏi thăm một chút thì mới biết hoá ra vị Ma quân này thiên tư xuất chúng, tu vi trải qua một ngàn năm lần nữa tăng tiến, hiện giờ đang bế quan thăng cấp.
Có lẽ sau lần bế quan này, hai chưởng của Thần quân đập không bay, sợ là phải năm chưởng thì mới bay được!
Lại nói chuyện Thần quân, hàng năm Thần quân vẫn ở trong Thần cung, nhưng mỗi khi Tiên đế tổ chức đại yến thì đều mời Thần quân. Thần quân khó lòng lần nào cũng từ chối nên có tham dự vài lần, tuy rằng số lần không nhiều lắm, nhưng dung nhan của Thần quân, chỉ cần liếc mắt một cái đã khiến cho người ta say đắm cả đời.
Mẫu Đơn tiên tử cũng coi như đồng lứa với đám tiên quân trên Tiên giới, tu vi cao thâm, dung nhan mỹ mạo không gì sánh được, có vô số nam tiên quân muốn cùng nàng kết làm đạo lữ, sống kiếp thần tiên.
Đáng tiếc là mấy ngàn năm trước, Mẫu Đơn tiên tử lần đầu vô tình nhìn thấy Thần quân, tâm hồn thiếu nữ nảy mầm, thầm nhớ thương đã lâu.
Nhưng mà người động lòng say mê há chỉ có một Mẫu Đơn tiên tử? Chưa nói tới những tiên nữ đã diện kiến chân dung Thần quân, ngay cả các tiên nam cũng nhịn không được mà đáy lòng rung động.
Năm trăm năm trước, khắp Ma giới huyên náo ồn ào tổ chức đại điển lập khế ước mừng Ma tôn tìm được vợ hiền, không đến trăm năm sau, Tiên đế cũng tìm được người mình yêu thương, cũng cử hành đại điển lập khế ước.
Hiện nay xem ra, đồng lứa với hai người bọn họ chỉ còn lại Thần quân lẻ loi. A, không đúng, Thần quân so với bọn họ còn xuất hiện sớm hơn.
Nghĩ như vậy, Tiên đế vì Thần quân mà sầu não, Tiên đế đã từng chuyển thế xuống Nhân giới vài lần, còn nhớ rõ dưới ấy bọn họ gọi những người lớn tuổi mà không có đạo lữ là lão quang côn.
Thần quân một thân một mình sống hơn vạn năm, không phải lão quang côn thì là gì?
Tiên đế nghĩ ngợi, thực sự cảm thấy Thần cung quá mức hiu quạnh, giá như tìm được người cùng Thần quân tâm sự qua ngày thì tốt rồi.
Nghĩ vậy, Tiên đế liền bôn ba đây đó tìm đạo lữ cho Thần quân.
Người này không được, dung mạo quá bình thường.
Người kia cũng không được, ăn nói đao to búa lớn như thế còn ra thể thống gì?
Người kia nữa...
Phải tuyển trái chọn, rốt cuộc Tiên đế cảm thấy Mẫu Đơn tiên tử rất thích hợp. Nhan sắc tất nhiên không cần nhiều lời, bàn về vẻ đẹp, dung mạo Mẫu Đơn tiên tử nổi tiếng trong Tam giới, bàn về tu vi cũng không thua kém ai một tấc. Huống chi tính tình nàng nhã nhặn lịch thiệp, không ầm ĩ không phiền nhiễu.
Dù so sánh từng mặt, Tiên đế vẫn cho rằng Mẫu Đơn tiên tử kém quá xa so với Thần quân, nhưng trước mắt nàng lại là người tốt nhất trong những người được chọn.
Tìm được người xong, Tiên đế có thăm dò vài lần, phát hiện Mẫu Đơn tiên tử sớm đã động lòng với Thần quân, trong lòng hắn càng vui vẻ, lập tức chạy đến Thần cung tìm Thần quân.
Thần quân Thanh Huyền đối với chuyện có thêm đạo lữ không hề có ý kiến gì, sau khi Tiên Đế tốn nước bọt thuyết phục một hồi, liền mở miệng: "Ngươi tự quyết định."
Tiên đế đang ngửa cổ uống trà thiếu chút nữa đã một ngụm phun ra, nhưng mà ngẫm lại Thần quân xưa nay tính tình lạnh nhạt liền nháy mắt hiểu rõ, đạo lữ gì đó đối với Thần quân mà nói không có ý nghĩa gì đặc biệt, cùng lắm là trong điện nhiều thêm một người mà thôi.
Kể từ đó, Tiên đế càng thêm kiên định quyết tâm kết đạo lữ cho Thần quân.
Tin tức tổ chức đại điển lập khế ước cho Thần quân vừa tung ra, vô số tiên nhân âm thầm tiếc hận rơi lệ.
Không ít tiên quân cảm thán: may mắn mà hiện giờ Ma quân đang bế quan thăng cấp, không thể chạy tới Tiên giới quấy nhiễu.
Đại điển lập khế ước của Thần quân so với Tiên đế còn rầm rộ hơn, chúng tiên quân vội vàng hừng hực khí thế chuẩn bị tham dự.
Mọi người trên Tiên giới đắm chìm trong không khí vui sướng thẳng đến khi đại điển lập khế ước chính thức bắt đầu.
Trong lễ lập khế ước, Mẫu Đơn tiên tử thay bộ lam y thường ngày bằng bộ hồng bào đẹp đẽ quý giá, kiều diễm sáng ngời, làn da trắng nõn lộ ra chút thẹn thùng, khi chạm mặt Thần quân thanh lãnh cao quý cũng đang mặc hồng y giống mình thì nàng hoảng hốt kinh diễm một phen, sau đó khẽ cắn cắn đôi môi hồng, e lệ cúi đầu.
Ngón tay trắng nõn thon dài cầm lấy một đầu dải vải đỏ mà Mẫu Đơn tiên tử đang nắm đầu còn lại, hai người cùng đi vào cung điện Tiên giới. Mẫu Đơn tiên tử cho dù mỹ lệ vang danh, hiện giờ khoác hồng y sánh vai cạnh Thần quân, lại tựa như là người qua đường.
Các tiên nhân nhìn Thần quân, như si như say.
Bọn họ chỉ biết đến bạch y Thần quân thanh lãnh cao quý không nhiễm khói lửa nhân gian, làm cho người không dám sinh lòng khinh nhờn, không ngờ hiện giờ mặc lên bộ hồng y khác lạ, dung nhan Thần quân càng khiến người ngắm nhìn đến không dời nổi mắt.
Lại ngó Mẫu Đơn tiên tử bên người Thần quân, trong đầu lơ đãng hiện lên dáng vẻ của Ân Du - Ma quân Ma giới. Đều mặc hồng y đỏ lửa giống nhau, nhưng so với Ân Du, Mẫu Đơn tiên tử chung quy vẫn kém một bậc.
"Chúc mừng Thần quân!" Tiên đế đứng dậy đưa đồng tâm hương cho Thần quân và Mẫu Đơn tiên tử, vẻ mặt rạng rỡ: "Thỉnh Thần quân và Mẫu Đơn tiên tử châm đồng tâm hương."
Châm lửa đốt đồng tâm hương, Thiên Đạo chứng giám, kết làm đạo lữ.
Mẫu Đơn tiên tử đôi mắt ẩn tình liếc nhìn gò má Thần quân, châm đồng tâm hương trước, rồi dịu dàng nhắc: "Thần quân."
Thanh Huyền nâng tay áo, chuẩn bị châm đồng tâm hương, bỗng một thiên binh canh gác cổng trời nghiêng ngả lảo đảo vọt vào đại điện, la lên: "Thần quân, Tiên đế! Ma... Ma quân mang theo mấy chục vạn ma binh xông tới!"
"Cái gì?"
"Chúc mừng chúc mừng, Thần quân rốt cuộc tìm được vợ hiền, thật là chuyện đáng chúc mừng nha."
Ma quân khoác hồng y rực rỡ lóa mắt vừa cười cười vừa tiến vào đại điện, đôi mắt diễm lệ đào hoa đối diện Thanh Huyền và Mẫu Đơn tiên tử cũng đang mặc hồng y.
Trong khoảnh khắc, các tiên quân nhìn ba người cùng mặc áo đỏ trong đại điện, cảm thấy không khí vi diệu tới mức nói không nên lời.
Mẫu Đơn tiên tử sốt ruột nhìn đồng tâm hương trong tay Thanh Huyền, răng cắn muốn nát môi, chỉ kém một bước nữa thôi! Đôi mắt đẹp oán hận trừng Ma quân một cái, nàng nhẹ nhàng kéo ống tay áo Thanh Huyền, mềm mại nói: "Thần quân, nên châm hương."
Con ngươi tối sầm, Ân Du thản nhiên thu hồi tầm mắt.
Đôi mắt phẳng lặng như mặt nước lạnh nhạt nhìn lướt qua Ân Du, Thần quân cầm lấy hương, chuẩn bị châm lửa.
"Hoá ra vị này chính là Mẫu Đơn tiên tử nha! Quả nhiên nghe tên không bằng gặp mặt, thật là xinh đẹp, xem ra đã khiến ta động lòng rồi." Lời nói ngả ngớn thốt ra qua làn môi tái nhợt.
Mặt Mẫu Đơn tiên tử trắng bệch: "Ngươi nói bậy bạ gì đó!"
"Hắc, Thanh Huyền à, chúng ta thương lượng đi, ta đương nhiệm Ma Quân mới được ít năm, trong điện còn chưa có người làm ấm giường, không bằng ngươi tặng Mẫu Đơn tiên tử cho ta được không? Coi như là bồi thường cho việc ngươi đã đánh ta nhiều năm như vậy đi."
"Vô liêm sỉ!"
Ân Du vừa nói xong, chúng tiên quân lúc đầu là cứng đờ người, sau đó nổi giận ngút trời, hắn nói gì vậy? Mấy lời này quả thực là nhục nhã Thần quân một cách trần trụi!
Buông đồng tâm hương trong tay, Thanh Huyền quay đầu lại đối mặt với Ân Du. Khuôn mặt tinh xảo kiêu căng của người nọ vênh lên, hai cánh tay lười nhác đan chéo, làn da thiếu vài phần huyết sắc, ma khí quanh thân dao động rất lớn, rõ ràng tu vi không ổn định.
"Thanh Huyền, ngươi cảm thấy thế nào? Ngươi xem cây mẫu đơn này có gì tốt đâu, trừ việc biết nở hoa thì còn biết làm gì? Cũng không thể kết trái nhỉ? Tặng cho ta không được sao? Ta cam đoan nếu ngươi tặng nàng cho ta, về sau ta tuyệt đối sẽ không tới quấy rầy ngươi nữa."
"Ngươi! Ngươi ngươi ngươi ngươi!" Ngón trỏ dài mảnh của Mẫu Đơn tiên tử tức giận đến phát run, lời nói cũng không rõ.
"Thật không biết ngượng! Ngươi có biết nơi này là Tiên giới hay Ma giới không? Muốn nói cái gì thì nói sao? Không biết trời cao đất rộng!"
Tiên đế giận dữ, linh khí trong người vận chuyển mạnh mẽ chuẩn bị đánh bay Ân Du ra ngoài, đương nhiên Tiên đế động tới Ma quân thì những ma binh ngoài đại điện sẽ không ngồi đó mà nhìn, vì thế Tiên giới và Ma giới lần đầu khai chiến.
Cuối cùng Ân Du bị đánh trọng thương phải rút quân về, nhưng đại điển lập khế ước ám khói mù mịt, khi mọi người nhìn lại thì sớm đã không thấy bóng dáng của Thần quân đâu, chỉ thấy một mình Mẫu Đơn tiên tử khóc thút thít.
Vốn tưởng rằng chuyện lần này qua đi, Ma quân sẽ không đến quấy nhiễu Tiên giới nữa, không ngờ tháng sau đúng hạn như cũ hắn lại kéo quân lên, nhưng mà lần này người Tiên giới không nể mặt nữa.
Nhục nhã Thần quân như thế quả thực là tội không thể tha thứ! Trước kia sở dĩ họ mở một con mắt nhắm một con mắt đối với hành vi khiêu khích của Ma quân, là vì thấy hắn không làm gì quá đáng. Nhưng lần này Ma Quân đã đắc tội toàn bộ Tiên giới.
Tiên giới đón đánh Ma quân, vốn tưởng rằng sẽ phí sức lớn một phen, không ngờ thực lực của Ma quân bị giảm hơn một nửa, so với ngày xưa kém rất nhiều. Trong lúc giao đấu, hắn bị Mẫu Đơn tiên tử đánh trúng ngực, máu tươi không ngừng phun ra, tựa như chim ưng bị gãy cánh, ma khí tán loạn, từ cổng trời thẳng tắp rớt xuống, thuộc hạ của hắn hoảng loạn lao tới ôm người đi.
Sau khi Ma quân rời đi, vốn tưởng rằng lần này hắn bị trọng thương như vậy sẽ bớt chút thời gian để nghỉ ngơi cho khoẻ, nhưng ai cũng không ngờ chưa đến nửa tháng, Ma quân lại bay lên Tiên giới.
Hơn nữa hắn còn dùng pháp bảo trộm lẻn vào Cửu cửu trọng thiên, tới lúc chúng tiên quân chạy tới thì chỉ kịp thấy bóng dáng tên thuộc hạ trung thành và tận tâm kia vác Ma quân đã hôn mê liều mạng chạy trở về.
Hiện tại đã cách thời điểm Ma quân bị thương quá ba tháng, mà trong một nghìn năm qua cơ hồ mỗi tháng hắn đều lên Tiên giới náo loạn một hồi, bây giờ Ma quân mai danh ẩn tích, trong phút chốc mọi người trên Tiên giới không kịp thích ứng.
Nghĩ đến bộ dáng tên thuộc hạ lòng nóng như lửa đốt ôm Ma quân rời đi, sợ rằng lần này Ma quân phải tốn không ít thời gian để tĩnh dưỡng.
Tác giả :
Đoản Ca Tại Đồ