Con Mồi Của Chàng Trai Lạnh Lùng
Chương 5
Mưa đổ ào ào, giống như một loạt kênh rạch chi chít chằng chịt, bao phủ cả thành thị. Trong mưa Hạ Xuyên kéo Hứa Linh tới một ngõ tắt nhỏ hẻo lánh ở gần đó, không đợi Hứa Linh mở miệng, cậu liền hung hăng đấm một cái vào mặt trái Hứa Linh.
“Vương bát đản, tôi muốn giết cậu!" Nghĩ đến chuyện vừa rồi Hứa Linh muốn hôn Tương Thiến Thiến, Hạ Xuyên tức muốn điên rồi.
“Cậu bị bệnh sao!" Hứa Linh lập tức trả lại cậu một đấm, tuyệt không hạ thủ lưu tình, một đấm này khiến cho Hạ Xuyên té trên đất.
“Đúng! Tôi là có bệnh! Đều là do cậu làm hại…" Hạ Xuyên đứng lên khỏi mặt đất, lại nhào về phía Hứa Linh. Cậu là bị bệnh, đã bị bệnh xâm nhập vào tận xương, không có thuốc nào cứu được! Đều là lỗi của vương bát đản này, là hắn làm cho cậu thành như vậy…
Hai người giống như hai con dã thú, ở trong mưa điên cuồng đánh nhau, hôm nay Hạ Xuyên tựa như không muốn sống nữa, hoàn toàn quên cảm giác đau đớn, đánh nhau với Hứa Linh, cả người đã đầy vết thương vẫn còn muốn nhào đến…
Rốt cuộc hai người đều đánh mệt mỏi, Hạ Xuyên té trên mặt đất không còn khí lực đứng lên, Hứa Linh cũng thở hổn hển mới ngừng chiến…
“Cậu lại đây!" Nghỉ ngơi trong chốc lát, Hạ Xuyên miễn cưỡng cắn răng nhịn đau ngồi xuống gọi Hứa Linh.
Hứa Linh vừa đi qua, Hạ Xuyên bỗng nhiên túm lấy vạt áo cậu, kéo khẩu trang của cậu xuống rồi hôn cậu. Lần này Hứa Linh không đẩy cậu ra nữa, mà đáp lại nụ hôn của cậu, Hứa Linh hé miệng để cho đầu lưỡi của Hạ Xuyên vói vào, hai chiếc lưỡi kịch liệt dây dưa một chỗ…
Mưa càng rơi xuống càng lớn, nhưng hai thân thể không hề cảm thấy lạnh, bọn họ đã sắp bị ngọn lửa nóng cháy của đối phương thiêu rụi.
Hứa Linh không hỏi gì cả, cũng không nói gì hết, chỉ kịch liệt điên cuồng hôn Hạ Xuyên, cậu biết lần này Hạ Xuyên hiểu rõ mình đang làm cái gì…
Hạ Xuyên chưa bao giờ kích động giống như bây giờ, cậu chấp nhận rồi, cậu nguyện ý thừa nhận mình khát vọng Hứa Linh, cậu thích Hứa Linh, cậu yêu Hứa Linh! Chuyện vừa rồi làm cho cậu hiểu được, cậu trốn không thoát, cậu đã không còn cứu được nữa! Cậu không muốn Hứa Linh ở cùng cô gái nào khác, cậu ta là của cậu…
“Chúng ta đi khách sạn!" Hứa Linh buông Hạ Xuyên ra, nhìn sâu vào đôi con ngươi đang hừng hực dục hỏa của cậu.
Hạ Xuyên sửng sốt một chút, chợt hiểu được ý của Hứa Linh, sau đó quyết đoán gật đầu. Cậu biết Hứa Linh nói những lời này đại biểu Hứa Linh muốn làm cái gì với cậu, cũng biết nếu bọn họ thật sự lên giường, bọn họ sẽ không có đường lui, nhưng cậu không để ý được nhiều như thế nữa…
Cậu muốn được cùng Hứa Linh. Cho dù hành vi của mình và Hứa Linh là chơi với lửa có ngày chết cháy, tự mình hủy diệt, cậu cũng không để ý! Cậu với cậu ta cùng xuống địa ngục…
Trong mắt Hứa Linh hiện lên một tia vui sướng, nâng Hạ Xuyên dậy, hai người rời khỏi ngõ nhỏ, mười ngón đan vào nhau, bàn tay nắm chặt bàn tay…
Hứa Linh và Hạ Xuyên không kịp chờ đến được khách sạn, ở gần đó tùy tiện tìm một nhà trọ nhỏ, điều kiện trong nhà trọ rất tồi, không chỉ có vệ sinh rất kém, ngay cả phòng tắm cũng không có, chính là bọn họ hoàn toàn không cần, bọn họ chỉ cần có một cái giường là đủ rồi…
Vào phòng, không biết là ai bắt đầu trước, hai người lại ôm nhau bắt đầu hôn hít cuồng dã, liều mạng lột quần áo của đối phương. Nếu nói bình thường Hứa Linh là băng, như vậy giờ phút này cậu chính là lửa, một ngọn lửa hừng hực có thể đốt cháy Hạ Xuyên…
Hứa Linh đè Hạ Xuyên xuống giường cởi sạch quần áo của cậu, làm cho cậu chỉ còn lại một cái quần lót, giống như một con dã thú cơ khát đã lâu điên cuồng gặm cắn mỗi một tấc da thịt trên người cậu, lưu lại ở trên thân thể cường tráng màu đồng cổ từng dấu từng dấu hôn…
“Cậu thật háo sắc, chỗ này của cậu đã đứng lên rồi!" Hạ Xuyên cũng không nhàn rỗi, vươn tay với vào trong quần Hứa Linh, xoa nắn cự long đã thức tỉnh.
“Nói như rắm! Cũng không phải thái giám! Hạ thiếu gia cậu còn không phải đã cương…" Hứa Linh chỉ vào một túp lều chỗ quần lót màu đen của cậu.
Không để ý tới nụ cười mỉa của Hứa Linh, Hạ Xuyên vội vàng cởi quần của cậu ta ra, lấy ra của mình cùng của cậu ta đặt cạnh nhau chà xát xoa nắn, hai phân thân thô to dính sát vào nhau, tựa như trái tim của bọn họ…
Trong căn phòng nhỏ hẹp vang lên tiếng thở dốc ồ ồ của hai người, có thể là bởi vì rất kích động cho nên hai người rất nhanh đã bắn, chất lỏng màu trắng phun ở trên bụng cùng trên đùi của hai người. Nhưng hai người cũng không vì như vậy mà ngừng chiến, Hứa Linh đẩy chân Hạ Xuyên cao lên, cúi đầu vươn tay vuốt ve u hoa màu phấn hồng giấu ở giữa hai cánh mông…
“Nhan sắc chỗ này của cậu thật xinh đẹp, giống như một cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu!" Hứa Linh trêu tức, đồng thời đút ngón trỏ thon dài vào, ngựa quen đường cũ tìm được chỗ mẫn cảm kia, nhẹ nhàng đè lên –––
“A –––" Hạ Xuyên lập tức phát ra tiếng rên rỉ sung sướng.
Hứa Linh vừa lòng cười tà, lại thêm vào hai ngón tay, ba ngón tay vào vào ra ra, cẩn thận khuếch trương hoa huyệt chật hẹp.
“A a… A…" Hạ Xuyên đã nghĩ thông suốt nên không hề cảm thấy xấu hổ giống như lần trước, lớn mật rên rỉ.
“Không phải cậu rất muốn chứ? Cái miệng nhỏ nhắn động thật là lợi hại, không ngừng mút lấy tôi!" Hứa Linh quét nhẹ lên lớp màng nội bích mẫn cảm, dẫn tới tiếng kêu cao vút của Hạ Xuyên.
Hạ thể của Hạ Xuyên lại cứng lên, cảm giác ngứa ngày kỳ lạ phía sau làm cho cậu muốn điên rồi, cậu khó chịu văn vẹo thân thể khêu gợi…
Hứa Linh chờ sau khi khuếch trương đã tương đối có thể cất chứa cự long của mình liền rút ngón tay nâng lên cái mông rắn chắc của Hạ Xuyên, trường thương dọa người để ở trước huyệt khẩu nhỏ hẹp…
Hạ Xuyên nhắm hai mắt lại, cậu biết kế tiếp sẽ phát sinh cái gì, nếu làm cậu sẽ thật sự vạn kiếp bất phục, nhưng cậu không đẩy Hứa Linh ra.
Theo cơn đau xé lòng, Hứa Linh tiến nhập vào cơ thể Hạ Xuyên, cậu đau đến trợn trừng hai mắt. Đau quá!!! Toàn thân giống như bị Hứa Linh chém thành hai nửa, đau như muốn chết…
Nhận thấy cậu cứng ngắc, Hứa Linh vội vàng dừng lại, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú tái nhợt dọa người của cậu liền lo lắng hỏi: “Rất đau sao?" Cậu vốn tưởng rằng đã khuếch trương tốt thế, lúc đi vào Hạ Xuyên hẳn sẽ không đau, thật không ngờ Hạ Xuyên lại đau đến như vậy, dù sao cậu ta cũng là lần đầu tiên…
“Lão tử có bảo cậu ngừng sao? Nhanh động đi, đồ chân tôm mềm!" Hạ Xuyên cố ý mắng, nếu đã phải đau, vậy đau một lần cho xong!
“Muốn chết!" Không có một người đàn ông nào có thể chịu được khi bị mắng là chân tôm mềm, Hứa Linh nhướn mày, tiếp tục thẳng tiến về phía trước, dùng một chút lực xuyên hết vào trong thân thể Hạ Xuyên.
“A –––" Hạ Xuyên tuy đã chuẩn bị tâm lý nhất định, chỉ là thật không ngờ sẽ đau thành như vậy, theo Hứa Linh chôn thật sâu vào trong cơ thể mình, cậu cảm thấy thân thể mình sắp bị lưỡi dao sắc bén của Hứa Linh chém thành mảnh nhỏ…
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của cậu, Hứa Linh vội vàng cúi đầu, phát hiện cậu chảy máu, nơi vốn không dùng để tiếp nhận, bởi vì bị mình chà đạp, máu đỏ tươi theo phân thân của Hứa Linh chảy ra.
“Xin lỗi!" Một tia đau lòng hiện ra trong con ngươi lạnh như băng, Hứa Linh áy náy nhỏ giọng giải thích, không động nữa, lẳng lặng chôn ở trong cúc huyệt dính máu của Hạ Xuyên.
“Không có việc gì, làm chuyện cậu muốn làm đi! Tôi có thể chịu được…" Nghe thấy giải thích của Hứa Linh, trong lòng Hạ Xuyên mềm nhũn, khẽ lắc đầu, ngước mắt nhìn Hứa Linh nói, thanh âm bởi vì đau đớn mà hơi phát run, ánh mắt lại vô cùng kiên định. Cậu cũng là một người đàn ông, biết cắm vào mà không làm thì thống khổ thế nào…
“… Tôi sẽ nhẹ một chút!" Hứa Linh nhìn cậu hơi do dự, cúi đầu hôn lên đôi môi tái nhợt của cậu, nhẹ nhàng bắt đầu đưa đẩy…
Tuy rằng động tác của Hứa Linh rất nhẹ, nhưng Hạ Xuyên thật sự rất chặt, hung khí rất lớn làm cho Hạ Xuyên đau đến mặt nhăn mày nhíu, cắn chặt khớp hàm không cho mình đau kêu ra tiếng.
Hứa Linh đương nhiên cũng biết Hạ Xuyên rất đau, vì giảm bớt thống khổ của cậu, Hứa Linh véo lên núm vú màu trà của cậu, lại khiêu khích phân thân bởi vì đau đớn mà héo rút của cậu…
“A… Ưm ưm… A hô… A a…" Biện pháp của Hứa Linh rất có hiệu quả, Hạ Xuyên bởi vì phía trước dâng lên khoái cảm mà nhịn không được nhếch môi rên rỉ ra tiếng.
Nghe được tiếng rên rỉ đáng yêu mê người của Hạ Xuyên, khóe miệng Hứa Linh khẽ nhếch lên, trên mặt hiện ra vẻ hưng phấn, một bên nhẹ nhàng đong đưa vào tiểu huyệt xử nam vô cùng chật hẹp, một bên trêu đùa xoa nắn đầu nhũ cùng phân thân của Hạ Xuyên. Hạ Xuyên mẫn cảm chậm rãi xem nhẹ đau nhức phía sau, ở dưới thân Hứa Linh rên rỉ vặn vẹo, phân thân vừa rồi héo rút cũng dần dần cương lên…
“Dâm phụ, lại cương lên!" Hứa Linh nắm chặt phân thân của Hạ Xuyên, tà nịnh cười khẩy nói.
Hạ Xuyên thẹn đỏ bừng mặt, xấu hổ buồn bực mắng: “Cậu mới là *** phụ!"
“Dám mắng tôi, xem tôi trừng trị cậu như thế nào?" Vòng eo của Hứa Linh dùng sức cắm xuống, một cái đâm mạnh tới chỗ sâu nhất, đầu thương thật lớn đâm tới chỗ mẫn cảm mảnh mai nhất.
“A a –––" Hạ Xuyên thét chói tai, một dòng điện lưu từ trong cúc huyệt nhanh chóng truyền khắp toàn thân, làm cho thân thể cậu run nhè nhẹ.
Hứa Linh vui vẻ nở nụ cười, bắt đầu điên cuồng tiến công tiểu huyệt của Hạ Xuyên, mỗi một lần đều đâm đến chỗ sâu nhất trong huyệt rồi dùng sức chà xát. Hai bàn tay của cậu tiếp tục đùa bỡn hai điểm mẫn cảm khác của Hạ Xuyên, làm cho Hạ Xuyên đồng thời hưởng thụ đến ba loại khoái cảm khác nhau…
“A a… Ô a… Đừng… Nhẹ một chút… A a… Đau… Không… Đừng đâm chỗ đó… A a… Hừ… Đừng… Ưm… Thích a… A a a…" Hạ Xuyên kêu càng lúc càng lớn tiếng, biểu tình càng ngày càng thích. Tuy cự long quá mức thô to làm cho cậu vẫn rất đau, nhưng đến lúc cự long đâm đến tâm huyệt lại sẽ có vô số dòng điện chạy khắp toàn thân, so với khoái cảm đạt được khi bị phân thân to lớn làm, chút thống khổ này cũng bé nhỏ không đáng kể…
“Mông của cậu thật chặt, vừa nhanh vừa nóng, thích quá!" Hứa Linh ra sức thao Hạ Xuyên, hưởng thụ cảm giác bị dũng đạo vô cùng nóng bỏng ôm chặt lấy, thích đến nhịn không được tán dương.
“A a a… Cậu em của cậu thật lớn, thô quá… Làm… A a… Thích muốn chết… Cậu đâm nhẹ một chút… A a a… Đừng luôn đâm ở chỗ đó… A a… Tôi chịu không nổi… A a… Ưm a…" Hạ Xuyên chưa từng thích như vậy, bắt lấy bả vai dày rộng của Hứa Linh, sợ hãi kêu lên, lớn tiếng rên rỉ, giọng nam trung dễ nghe còn gợi cảm kiều mỵ hơn cả con gái.
Cúc huyệt vô cùng hẹp hòi bị cây gậy lớn hơn người bình thường rất nhiều kéo căng tràn đầy, tùy thời đều có thể nứt toác ra, nhưng lúc cự long cường hãn khủng bố ma xát qua vách tràng mẫn cảm yếu ớt, xỏ xuyên qua nội bích đáng thương lại sẽ dâng lên một loại khoái cảm cực đoan không nói nên lời, làm cho người ta thích muốn chết, giống như được lên trời…
“Cậu thật thích hợp bị người thao, chỉ làm cậu vài cái cậu đã thích đến không chịu được!" Hứa Linh làm đầu nhũ vốn nho nhỏ biến thành to như quả mâm xôi, phân thân phía dưới thì bị đùa đến sắp nổ mạnh, tiểu huyệt phía sau bị thao đến càng ngày càng trơn ướt, sắp chảy nước giống như đàn bà.
“A a a… Câm miệng… Cậu… A a… Cậu mới thích hợp bị người… Thao… Hỗn đản… A a a… Ưm a… Hô hô…" Hạ Xuyên tức giận mắng, sắp mắc cỡ đến chết đi được. Nhưng cậu thật sự rất thích, cậu là một play boy đã từng làm với rất nhiều cô gái, nhưng chưa từng có lần nào thích như vậy, cậu thật không ngờ bị người thao lại sướng hơn một trăm lần so với đi thao người…
“Nói cậu khiếm thao, cậu còn không thừa nhận! Được, để tôi chứng minh cho cậu xem!" Hứa Linh cười lạnh, buông đầu nhũ cùng phân thân của cậu ra, hai bàn tay nắm chặt vòng eo rắn chắc xinh đẹp của cậu, hỏa lực toàn bộ khai hỏa, cự long cường tráng kinh người giống như muốn đâm thủng tiểu huyệt của cậu, vô cùng hung ác điên cuồng tiến công.
“A a a a a… Không cần ––– mau dừng lại… A hừ… Hỗn đản, muốn phá… A ha… Trời ạ… Mau ngừng… A a… Thật đáng sợ, mông của tôi sắp phá… Úc úc… A ha…" Hạ Xuyên điên cuồng thét chói tai, vừa đau lại vừa thích, khoái cảm như muốn diệt trời hủy đất mãnh liệt đánh úp về phía cậu, bao phủ cả người cậu.
“Cậu không phải là một *** phụ khiếm thao sao?" Hứa Linh nắm cằm Hạ Xuyên, buộc cậu đối diện với câu hỏi *** tà hạ lưu của mình, giờ phút này Hứa Linh tà ác đến làm cho người ta thật sự không thể tin được cậu thật sự là chàng trai lạnh lùng vạn năm không tan trước kia.
Hạ Xuyên bị Hứa Linh đâm cho liên tục di chuyển về phía trước, tiểu huyệt mẫn cảm lại dưới thao lộng hung hãn của Hứa Linh mà phân bố ra dịch ruột non trong suốt, theo những cú thúc của cự long mà vẩy ra, đọng ở trên ga giường…
“A a a… Tôi… Tôi là… Ưm a… Tôi không được… A a… Thao chết tôi… úc a… Trời ạ… Cậu quá mạnh mẽ… A a a… Cầu cậu chậm một chút… Nhẹ một chút… A a a a… Tôi thật sự bị cậu làm đến chết… A a a…" Đại não của Hạ Xuyên hoàn toàn bị khoái cảm làm tê liệt, cậu quên cảm giác thẹn thùng, quên mình là đàn ông, lắc đầu *** khiếu, so với con gái kêu còn *** đãng hơn một trăm lần. Thân thể mạnh mẽ suất khí nhiễm một tầng đỏ ửng động lòng người, trên khuôn mặt tuấn tú che kín xuân sắc, rất động lòng người…
Tiếng kêu *** đãng vô cùng đáng yêu của Hạ Xuyên làm cho người luôn luôn lạnh băng vô tình như Hứa Linh cũng trở nên kích động, trong mắt lóe ra tia sáng *** ô tà ác, càng thêm hung ác chà đạp Hạ Xuyên, đi vào càng sâu, càng dùng sức, hận không thể chọc thủng cúc huyệt của cậu ta…
“A úc… Cậu muốn chọc chết tôi… A a… Thích quá… Lại dùng lực chút… A a a… A a… A a a… Thích muốn bay… A a a a a a a a…" Hạ Xuyên chưa từng thể nghiệm qua tình ái mãnh liệt *** mĩ như thế, đem quá khứ làm tình với phụ nữ so với hiện tại, quả thực là bùn ao so với mây trời, khoái cảm điên cuồng không thể nói rõ quấn chặt lấy cậu.
“A a a… Cậu giỏi quá! Vương bát đản, tôi yêu cậu…" Trong khoái cảm ngập đầu, Hạ Xuyên bật ra tiếng lòng của chính mình.
Nụ cười của Hứa Linh càng sâu, cậu lật người Hạ Xuyên lại, từ phía sau đâm vào càng dã man, càng hung mãnh, thao Hạ Xuyên *** khiếu liên tục.
“Tôi sẽ bị cậu thao đến chết… Đâm nhẹ… A… Lại cùng lực một chút, đùa chết tôi… Tôi không muốn sống… Lại dùng lực thao tôi… A a a a a…" Tiểu huyệt của Hạ Xuyên bị Hứa Linh thao đến muốn tan ra, *** dịch chảy ròng ròng, làm bụng của Hứa Linh đầy một vũng nước.
Dưới một cú thúc vô cùng mạnh mẽ mà Hứa Linh dùng toàn bộ sức lực, Hạ Xuyên rốt cuộc bay đến thiên đường, phân thân sớm cương đến không chịu được phun ra lượng lớn dịch thể. Sau đó Hứa Linh cũng cao trào, dịch thể nồng đậm nóng bỏng như nham thạch phun vào nội bích lửa nóng, làm cho Hạ Xuyên lại thét chói tai…
Đến lúc hết thảy trở lại bình tĩnh, Hứa Linh châm điếu thuốc, mới vừa rít một hơi Hạ Xuyên nằm ở bên cạnh cậu đã giật lấy ngậm ở miệng.
“Muốn hút tự mình đi lấy!" Hứa Linh chớp mắt, lại đoạt thuốc về.
“Keo kiệt!" Hạ Xuyên khó chịu lấy hộp thuốc châm một điếu, sau đó lại ngã về tựa lên cánh tay của Hứa Linh.
Hai nam sinh cao hơn 1m80 cứ như vậy lẳng lặng chen chúc trên chiếc giường nhỏ hút thuốc, nhàn nhã hưởng thụ loại hạnh phúc sau khi làm tình.
“Suy nghĩ cái gì?" Hạ Xuyên nhàm chán mở miệng hỏi.
“Tôi nghĩ cậu có thể lây bệnh AIDS cho tôi không!" Hứa Linh quay đầu nhìn cậu, nghiêm túc trả lời.
“Vương bát đản, cậu nói cái gì?" Hạ Xuyên thiếu chút nữa phun một búng máu vào mặt Hứa Linh, cậu giống như đàn bà để cho cậu ta thượng, cậu ta lại nói kiểu này…
“Cậu làm loạn với nhiều phụ nữ như vậy, thật có thể bị AIDS, tôi lo lắng là điều hiển nhiên!" Hứa Linh phả ra một vòng khói, luận sự.
“Bình thường cái đầu, lão tử từ sau khi hẹn hò với Lâm Nhã Đình, cũng không làm loạn với phụ nữ, sao có thể bị AIDS chứ!" Hạ Xuyên ngồi xuống, nổi giận đùng đùng mắng.
“Ôi! Cậu cũng thật chung thủy với Lâm Nhã Đình nha!" HứaLinh cười lạnh, xoay người đưa lưng về phía cậu, tựa hồ tức giận.
Hạ Xuyên lúc này mới hiểu mình nói lời ngu xuẩn gì, vội vàng dựa vào lưng cậu giải thích: “Cậu đừng như vậy, tôi không phải có ý kia! Tôi chỉ là muốn cho cho cậu biết tôi không bị AIDS, cậu yên tâm!"
Hứa Linh vẫn không để ý tới cậu, Hạ Xuyên nóng nảy, “Rốt cuộc cậu muốn thế nào mới không tức giận? Chỉ cần cậu không tức giận, ngày mai trở về tôi liền chia tay với Lâm Nhã Đình!"
“Thật sao?" Hứa Linh xoay người, sắc mặt hơi dịu đi.
“Chỉ cần cậu không tức giận, bảo tôi làm gì đều được!" Hạ Xuyên vội vàng gật đầu.
“Heo chính là heo!" Bộ dáng lo lắng đáng yêu của cậu làm cho Hứa Linh không nhịn được mà cười ra tiếng.
“Hỗn đản, dám chọc tôi, tôi đánh chết cậu!" Hạ Xuyên hiểu được mình bị đùa giỡn, căm tức trèo lên bụng Hứa Linh, đấm vài cái lên ***g ngực rắn chắc của cậu.
“Không phải là mông cậu lại ngứa chứ?" Hứa Linh túm lấy tay cậu, bỗng nhiên hạ giọng nói vào tai cậu.
Hạ Xuyên đầu tiên không rõ là ý gì, cho đến khi có thứ gì đó nóng bỏng đâm vào cái mông còn đang lâm râm đau của mình, cậu mới hiểu ra. Thắt lưng đàn ông chính là chỗ siêu mẫn cảm, không thể ngồi loạn!
“Mẹ nó, cậu là ngựa đực à! Vừa mới làm lâu như vậy cậu lại muốn làm…" Hạ Xuyên hơi đỏ mặt mắng.
“Không muốn làm thì thôi! Ngủ!" Hứa Linh miễn cưỡng ngáp một cái.
Hạ Xuyên bỗng nhiên lóe sáng, cười gian nói: “Muốn làm cũng không phải không thể, nhưng tôi phải ở phía trên." Cậu cũng rất muốn thượng Hứa Linh, nếm thử tư vị làm công!
“Cậu muốn ở phía trên?" Hứa Linh nhướn mày.
“Đúng! Phải một người một lần mới công bằng, cũng không thể bắt tôi một mực ở phía dưới được!" Cậu nhất định phải làm Hứa Linh đến chết khiếp, cho cậu ta nếm thử hùng phong của cậu, ha ha ha…
“Nằm mơ!" Hứa Linh quả quyết cự tuyệt.
“Cậu nói cái gì? Dựa vào cái gì tôi không thể ở phía trên, tôi có chỗ nào kém cậu hả?" Hạ Xuyên nổi trận lôi đình cưỡi ở trên bụng Hứa Linh, cùng cậu lý luận. Bản thân vô luận là thể hình hay ngoại hình đều tuyệt đối không thua kém Hứa Linh, cậu mới không muốn cứ bị Hứa Linh đè xuống đùa đâu!
“Câu có biết cách để làm một tiểu công vĩ đại không?" Hứa Linh cười lạnh.
“Cái này còn phải nói! Cậu để cho tôi làm một lần đi! Tôi nhất định sẽ thật dịu dàng, được không? Cầu cậu!" Hạ Xuyên xuất ra bộ dáng đối với phụ nữ, dịu dàng dụ dỗ lừa gạt Hứa Linh.
“Nói miệng không bằng chứng, cậu phải đưa ra chứng cớ!" Trong mắt Hứa Linh hiện lên một tia cười gian, nếu heo muốn tự mình đưa lên cửa, cậu cũng sẽ không cần khách khí.
“Tôi lập tức cho cậu chứng thực năng lực của lão tử, cho cậu biết cái gì là dục tiên dục tử, bảo đảm về sau cậu phải quỳ xuống cầu tôi ở phía trên!" Hạ Xuyên không biết mình đã rơi vào bẫy rập của Hứa Linh, còn ở chỗ này vênh váo tự đắc khoe ra năng lực của mình.
“Tôi đây muốn nhìn xem cậu làm thế nào cho tôi dục tiên dục tử, quỳ xuống cầu xin cậu ở phía trên." Hứa Linh trở mình xem thường.
Hạ Xuyên biết mình phải nhanh tay nắm bắt cơ hội này, ra sức hầu hạ Hứa Linh, làm cho cậu ta quỳ gối dưới kỹ xảo của mình, về sau mình mới có thể vẫn làm công. Tuy rằng làm bên nhận cảm giác cũng rất không tồi, nhưng làm nam tử hán đại trượng phu sao có thể luôn bị đặt ở phía dưới!
Hạ Xuyên xuất ra tất cả kỹ xảo của mình liều mạng khiêu khích Hứa Linh, hôn liếm khắp toàn thân Hứa Linh, vuốt ve một lần xong, ánh mắt của cậu đi tới chỗ gia hỏa vừa rồi làm cho mình khóc đến kêu cha gọi mẹ…
Nhìn thấy quái vật lớn đến dọa người kia, Hạ Xuyên không khỏi có chút sợ hãi, nhưng vì có thể chinh phục Hứa Linh, cậu chỉ có thể nhắm mắt không để ý!
Hạ Xuyên hít vào một hơi, nằm úp sấp cầm lấy cự long dù đang nằm ngủ say giữa hai chân của Hứa Linh nhưng vẫn to đến dọa người xoa nắn vài cái, liền hé miệng cho nó vào. Nhưng phân thân của Hứa Linh thật sự quá lớn, cằm Hạ Xuyên sắp trật khớp rồi mới nuốt vào được một nửa…
Miệng Hạ Xuyên đã mỏi sắp chết, cậu hối hận muốn nhổ cự long ra, chính là trong lúc vô ý ngẩng đầu phát hiện Hứa Linh đang lộ ra vẻ mặt trào phúng nhìn cậu, lòng tự trọng lập tức chiếm thượng phong, cậu tuyệt không thể để Hứa Linh khinh thường…
Hạ Xuyên cố gắng mở lớn miệng ngậm toàn bộ cự long của Hứa Linh vào miệng, sau khi nghỉ ngơi trong chốc lát, cậu bắt đầu phun ra nuốt vào, đồng thời hai tay cũng không nhàn rỗi, ý xấu xoa nắn đùa nghịch hai quả thịt heo phía dưới của Hứa Linh.
“A…" Hứa Linh thoải mái lập tức khẽ rên lên một tiếng.
Nghe được tiếng rên rỉ của Hứa Linh, Hạ Xuyên lộ ra nụ cười đắc ý, càng thêm ra sức ngậm mút Hứa Linh. Trước kia cậu chưa từng nghĩ tới có một ngày cậu lại giúp đàn ông khẩu giao, giống như một con chó ghê tởm ăn nơi đó của đàn ông! Nếu đổi là người khác, cậu đã sớm làm thịt người nọ, nhưng đối phương là Hứa Linh, cậu cam tâm tình nguyện…
Trên cự long của Hứa Linh còn dính dịch ruột non của Hạ Xuyên cùng dịch thể của Hứa Linh, hương vị tục tĩu khác thường trong miệng làm cho Hạ Xuyên càng thêm kích động, cậu giống như đang đối xử với trân bảo quan trọng nhất, thật cẩn thận hầu hạ phân thân của Hứa Linh…
Hưởng thụ phục vụ của Hạ Xuyên, Hứa Linh tựa vào đầu giường nhàn nhã hút thuốc, thật sự là sung sướng giống như thần tiên, thỉnh thoảng còn không vừa lòng chỉ huy vài câu.
“Lại mút chặt một chút, dùng sức một chút, không ăn cơm à… Đúng, chính là như vậy!"
Hứa Linh thoải mái nhưng Hạ Xuyên lại càng ngày càng khó chịu, miệng lưỡi nhỏ hẹp cũng bị hung khí khủng bố kia đâm thủng, toàn bộ nước miếng đều bị đẩy ra theo khóe miệng chảy xuống, nhưng cậu vẫn liều mạng di chuyển đầu lưỡi phun ra nuốt vào côn thịt của Hứa Linh, cố gắng làm cho cậu ta càng thoải mái.
Đã phát tiết qua hai lần nhưng lực kéo dài của Hứa Linh vẫn vô cùng kinh người, đâm chọc trong miệng Hạ Xuyên ba mươi phút mới bắn ra. Hạ Xuyên muốn rút cự long của Hứa Linh ra, nhưng Hứa Linh lại giữ chặt lấy đầu của cậu, bắt cậu uống xong dịch thể của cậu ta, làm cho Hạ Xuyên thiếu chút nữa bị sặc chết!
Lúc Hứa Linh rời khỏi miệng Hạ Xuyên, Hạ Xuyên lập tức ho điên cuồng, tức giận đấm Hứa Linh một cái.
“Mẹ nó, cậu muốn mưu sát à!" Mình giúp cậu ta khẩu giao là đã cho cậu ta mặt mũi lắm rồi, vậy mà cậu ta còn dám đem cái thứ kia bắn vào trong miệng cậu! Hỗn đản…
“Mau lên đây!" Hứa Linh ngồi xuống ra lệnh.
“Để làm gì?" Hạ Xuyên tức giận hỏi.
“Không phải cậu muốn ở phía trên thao tôi sao!"
“Cậu đồng ý cho tôi làm công! Cậu yên tâm tôi nhất định sẽ ra sức hầu hạ cậu…" Hạ Xuyên vui vẻ nhảy dựng lên, vội vàng leo lên người Hứa Linh.
“A –––" chỉ là Hạ Xuyên vừa muốn kéo hai chân Hứa Linh ra tìm kiếm cúc huyệt cậu ta, mông cậu lại đột nhiên bị túm lại, u huyệt còn đang đau bị đâm vào…
Hạ Xuyên đau đến kêu to, khó có thể tin chỉ vào Hứa Linh chửi ầm lên: “Cậu sao có thể gạt tôi, cậu cái đồ tiểu nhân âm hiểm này!" Cậu lại trúng mưu của vương bát đản này!
“Tôi không lừa cậu, tôi không phải đang cho cậu dùng tiểu thí thí của cậu thao tôi sao!" Hứa Linh cười gian, túm lấy thắt lưng của Hạ Xuyên bắt đầu quét ngang ngàn quân.
“A a… Cậu kẻ lừa đảo này, mau thả tôi ra… Ưm a… Thích quá! Chính là nơi đó, lại dùng lực chút… Cậu nhanh rút ra, bằng không lão tử làm thịt cậu… A a a…"
Cùng với tiếng chửi bậy là tiếng rên rỉ của Hạ Xuyên, trong căn phòng chật chội đơn sơ một đêm xuân sắc khôn cùng…
“Vương bát đản, tôi muốn giết cậu!" Nghĩ đến chuyện vừa rồi Hứa Linh muốn hôn Tương Thiến Thiến, Hạ Xuyên tức muốn điên rồi.
“Cậu bị bệnh sao!" Hứa Linh lập tức trả lại cậu một đấm, tuyệt không hạ thủ lưu tình, một đấm này khiến cho Hạ Xuyên té trên đất.
“Đúng! Tôi là có bệnh! Đều là do cậu làm hại…" Hạ Xuyên đứng lên khỏi mặt đất, lại nhào về phía Hứa Linh. Cậu là bị bệnh, đã bị bệnh xâm nhập vào tận xương, không có thuốc nào cứu được! Đều là lỗi của vương bát đản này, là hắn làm cho cậu thành như vậy…
Hai người giống như hai con dã thú, ở trong mưa điên cuồng đánh nhau, hôm nay Hạ Xuyên tựa như không muốn sống nữa, hoàn toàn quên cảm giác đau đớn, đánh nhau với Hứa Linh, cả người đã đầy vết thương vẫn còn muốn nhào đến…
Rốt cuộc hai người đều đánh mệt mỏi, Hạ Xuyên té trên mặt đất không còn khí lực đứng lên, Hứa Linh cũng thở hổn hển mới ngừng chiến…
“Cậu lại đây!" Nghỉ ngơi trong chốc lát, Hạ Xuyên miễn cưỡng cắn răng nhịn đau ngồi xuống gọi Hứa Linh.
Hứa Linh vừa đi qua, Hạ Xuyên bỗng nhiên túm lấy vạt áo cậu, kéo khẩu trang của cậu xuống rồi hôn cậu. Lần này Hứa Linh không đẩy cậu ra nữa, mà đáp lại nụ hôn của cậu, Hứa Linh hé miệng để cho đầu lưỡi của Hạ Xuyên vói vào, hai chiếc lưỡi kịch liệt dây dưa một chỗ…
Mưa càng rơi xuống càng lớn, nhưng hai thân thể không hề cảm thấy lạnh, bọn họ đã sắp bị ngọn lửa nóng cháy của đối phương thiêu rụi.
Hứa Linh không hỏi gì cả, cũng không nói gì hết, chỉ kịch liệt điên cuồng hôn Hạ Xuyên, cậu biết lần này Hạ Xuyên hiểu rõ mình đang làm cái gì…
Hạ Xuyên chưa bao giờ kích động giống như bây giờ, cậu chấp nhận rồi, cậu nguyện ý thừa nhận mình khát vọng Hứa Linh, cậu thích Hứa Linh, cậu yêu Hứa Linh! Chuyện vừa rồi làm cho cậu hiểu được, cậu trốn không thoát, cậu đã không còn cứu được nữa! Cậu không muốn Hứa Linh ở cùng cô gái nào khác, cậu ta là của cậu…
“Chúng ta đi khách sạn!" Hứa Linh buông Hạ Xuyên ra, nhìn sâu vào đôi con ngươi đang hừng hực dục hỏa của cậu.
Hạ Xuyên sửng sốt một chút, chợt hiểu được ý của Hứa Linh, sau đó quyết đoán gật đầu. Cậu biết Hứa Linh nói những lời này đại biểu Hứa Linh muốn làm cái gì với cậu, cũng biết nếu bọn họ thật sự lên giường, bọn họ sẽ không có đường lui, nhưng cậu không để ý được nhiều như thế nữa…
Cậu muốn được cùng Hứa Linh. Cho dù hành vi của mình và Hứa Linh là chơi với lửa có ngày chết cháy, tự mình hủy diệt, cậu cũng không để ý! Cậu với cậu ta cùng xuống địa ngục…
Trong mắt Hứa Linh hiện lên một tia vui sướng, nâng Hạ Xuyên dậy, hai người rời khỏi ngõ nhỏ, mười ngón đan vào nhau, bàn tay nắm chặt bàn tay…
Hứa Linh và Hạ Xuyên không kịp chờ đến được khách sạn, ở gần đó tùy tiện tìm một nhà trọ nhỏ, điều kiện trong nhà trọ rất tồi, không chỉ có vệ sinh rất kém, ngay cả phòng tắm cũng không có, chính là bọn họ hoàn toàn không cần, bọn họ chỉ cần có một cái giường là đủ rồi…
Vào phòng, không biết là ai bắt đầu trước, hai người lại ôm nhau bắt đầu hôn hít cuồng dã, liều mạng lột quần áo của đối phương. Nếu nói bình thường Hứa Linh là băng, như vậy giờ phút này cậu chính là lửa, một ngọn lửa hừng hực có thể đốt cháy Hạ Xuyên…
Hứa Linh đè Hạ Xuyên xuống giường cởi sạch quần áo của cậu, làm cho cậu chỉ còn lại một cái quần lót, giống như một con dã thú cơ khát đã lâu điên cuồng gặm cắn mỗi một tấc da thịt trên người cậu, lưu lại ở trên thân thể cường tráng màu đồng cổ từng dấu từng dấu hôn…
“Cậu thật háo sắc, chỗ này của cậu đã đứng lên rồi!" Hạ Xuyên cũng không nhàn rỗi, vươn tay với vào trong quần Hứa Linh, xoa nắn cự long đã thức tỉnh.
“Nói như rắm! Cũng không phải thái giám! Hạ thiếu gia cậu còn không phải đã cương…" Hứa Linh chỉ vào một túp lều chỗ quần lót màu đen của cậu.
Không để ý tới nụ cười mỉa của Hứa Linh, Hạ Xuyên vội vàng cởi quần của cậu ta ra, lấy ra của mình cùng của cậu ta đặt cạnh nhau chà xát xoa nắn, hai phân thân thô to dính sát vào nhau, tựa như trái tim của bọn họ…
Trong căn phòng nhỏ hẹp vang lên tiếng thở dốc ồ ồ của hai người, có thể là bởi vì rất kích động cho nên hai người rất nhanh đã bắn, chất lỏng màu trắng phun ở trên bụng cùng trên đùi của hai người. Nhưng hai người cũng không vì như vậy mà ngừng chiến, Hứa Linh đẩy chân Hạ Xuyên cao lên, cúi đầu vươn tay vuốt ve u hoa màu phấn hồng giấu ở giữa hai cánh mông…
“Nhan sắc chỗ này của cậu thật xinh đẹp, giống như một cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu!" Hứa Linh trêu tức, đồng thời đút ngón trỏ thon dài vào, ngựa quen đường cũ tìm được chỗ mẫn cảm kia, nhẹ nhàng đè lên –––
“A –––" Hạ Xuyên lập tức phát ra tiếng rên rỉ sung sướng.
Hứa Linh vừa lòng cười tà, lại thêm vào hai ngón tay, ba ngón tay vào vào ra ra, cẩn thận khuếch trương hoa huyệt chật hẹp.
“A a… A…" Hạ Xuyên đã nghĩ thông suốt nên không hề cảm thấy xấu hổ giống như lần trước, lớn mật rên rỉ.
“Không phải cậu rất muốn chứ? Cái miệng nhỏ nhắn động thật là lợi hại, không ngừng mút lấy tôi!" Hứa Linh quét nhẹ lên lớp màng nội bích mẫn cảm, dẫn tới tiếng kêu cao vút của Hạ Xuyên.
Hạ thể của Hạ Xuyên lại cứng lên, cảm giác ngứa ngày kỳ lạ phía sau làm cho cậu muốn điên rồi, cậu khó chịu văn vẹo thân thể khêu gợi…
Hứa Linh chờ sau khi khuếch trương đã tương đối có thể cất chứa cự long của mình liền rút ngón tay nâng lên cái mông rắn chắc của Hạ Xuyên, trường thương dọa người để ở trước huyệt khẩu nhỏ hẹp…
Hạ Xuyên nhắm hai mắt lại, cậu biết kế tiếp sẽ phát sinh cái gì, nếu làm cậu sẽ thật sự vạn kiếp bất phục, nhưng cậu không đẩy Hứa Linh ra.
Theo cơn đau xé lòng, Hứa Linh tiến nhập vào cơ thể Hạ Xuyên, cậu đau đến trợn trừng hai mắt. Đau quá!!! Toàn thân giống như bị Hứa Linh chém thành hai nửa, đau như muốn chết…
Nhận thấy cậu cứng ngắc, Hứa Linh vội vàng dừng lại, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú tái nhợt dọa người của cậu liền lo lắng hỏi: “Rất đau sao?" Cậu vốn tưởng rằng đã khuếch trương tốt thế, lúc đi vào Hạ Xuyên hẳn sẽ không đau, thật không ngờ Hạ Xuyên lại đau đến như vậy, dù sao cậu ta cũng là lần đầu tiên…
“Lão tử có bảo cậu ngừng sao? Nhanh động đi, đồ chân tôm mềm!" Hạ Xuyên cố ý mắng, nếu đã phải đau, vậy đau một lần cho xong!
“Muốn chết!" Không có một người đàn ông nào có thể chịu được khi bị mắng là chân tôm mềm, Hứa Linh nhướn mày, tiếp tục thẳng tiến về phía trước, dùng một chút lực xuyên hết vào trong thân thể Hạ Xuyên.
“A –––" Hạ Xuyên tuy đã chuẩn bị tâm lý nhất định, chỉ là thật không ngờ sẽ đau thành như vậy, theo Hứa Linh chôn thật sâu vào trong cơ thể mình, cậu cảm thấy thân thể mình sắp bị lưỡi dao sắc bén của Hứa Linh chém thành mảnh nhỏ…
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của cậu, Hứa Linh vội vàng cúi đầu, phát hiện cậu chảy máu, nơi vốn không dùng để tiếp nhận, bởi vì bị mình chà đạp, máu đỏ tươi theo phân thân của Hứa Linh chảy ra.
“Xin lỗi!" Một tia đau lòng hiện ra trong con ngươi lạnh như băng, Hứa Linh áy náy nhỏ giọng giải thích, không động nữa, lẳng lặng chôn ở trong cúc huyệt dính máu của Hạ Xuyên.
“Không có việc gì, làm chuyện cậu muốn làm đi! Tôi có thể chịu được…" Nghe thấy giải thích của Hứa Linh, trong lòng Hạ Xuyên mềm nhũn, khẽ lắc đầu, ngước mắt nhìn Hứa Linh nói, thanh âm bởi vì đau đớn mà hơi phát run, ánh mắt lại vô cùng kiên định. Cậu cũng là một người đàn ông, biết cắm vào mà không làm thì thống khổ thế nào…
“… Tôi sẽ nhẹ một chút!" Hứa Linh nhìn cậu hơi do dự, cúi đầu hôn lên đôi môi tái nhợt của cậu, nhẹ nhàng bắt đầu đưa đẩy…
Tuy rằng động tác của Hứa Linh rất nhẹ, nhưng Hạ Xuyên thật sự rất chặt, hung khí rất lớn làm cho Hạ Xuyên đau đến mặt nhăn mày nhíu, cắn chặt khớp hàm không cho mình đau kêu ra tiếng.
Hứa Linh đương nhiên cũng biết Hạ Xuyên rất đau, vì giảm bớt thống khổ của cậu, Hứa Linh véo lên núm vú màu trà của cậu, lại khiêu khích phân thân bởi vì đau đớn mà héo rút của cậu…
“A… Ưm ưm… A hô… A a…" Biện pháp của Hứa Linh rất có hiệu quả, Hạ Xuyên bởi vì phía trước dâng lên khoái cảm mà nhịn không được nhếch môi rên rỉ ra tiếng.
Nghe được tiếng rên rỉ đáng yêu mê người của Hạ Xuyên, khóe miệng Hứa Linh khẽ nhếch lên, trên mặt hiện ra vẻ hưng phấn, một bên nhẹ nhàng đong đưa vào tiểu huyệt xử nam vô cùng chật hẹp, một bên trêu đùa xoa nắn đầu nhũ cùng phân thân của Hạ Xuyên. Hạ Xuyên mẫn cảm chậm rãi xem nhẹ đau nhức phía sau, ở dưới thân Hứa Linh rên rỉ vặn vẹo, phân thân vừa rồi héo rút cũng dần dần cương lên…
“Dâm phụ, lại cương lên!" Hứa Linh nắm chặt phân thân của Hạ Xuyên, tà nịnh cười khẩy nói.
Hạ Xuyên thẹn đỏ bừng mặt, xấu hổ buồn bực mắng: “Cậu mới là *** phụ!"
“Dám mắng tôi, xem tôi trừng trị cậu như thế nào?" Vòng eo của Hứa Linh dùng sức cắm xuống, một cái đâm mạnh tới chỗ sâu nhất, đầu thương thật lớn đâm tới chỗ mẫn cảm mảnh mai nhất.
“A a –––" Hạ Xuyên thét chói tai, một dòng điện lưu từ trong cúc huyệt nhanh chóng truyền khắp toàn thân, làm cho thân thể cậu run nhè nhẹ.
Hứa Linh vui vẻ nở nụ cười, bắt đầu điên cuồng tiến công tiểu huyệt của Hạ Xuyên, mỗi một lần đều đâm đến chỗ sâu nhất trong huyệt rồi dùng sức chà xát. Hai bàn tay của cậu tiếp tục đùa bỡn hai điểm mẫn cảm khác của Hạ Xuyên, làm cho Hạ Xuyên đồng thời hưởng thụ đến ba loại khoái cảm khác nhau…
“A a… Ô a… Đừng… Nhẹ một chút… A a… Đau… Không… Đừng đâm chỗ đó… A a… Hừ… Đừng… Ưm… Thích a… A a a…" Hạ Xuyên kêu càng lúc càng lớn tiếng, biểu tình càng ngày càng thích. Tuy cự long quá mức thô to làm cho cậu vẫn rất đau, nhưng đến lúc cự long đâm đến tâm huyệt lại sẽ có vô số dòng điện chạy khắp toàn thân, so với khoái cảm đạt được khi bị phân thân to lớn làm, chút thống khổ này cũng bé nhỏ không đáng kể…
“Mông của cậu thật chặt, vừa nhanh vừa nóng, thích quá!" Hứa Linh ra sức thao Hạ Xuyên, hưởng thụ cảm giác bị dũng đạo vô cùng nóng bỏng ôm chặt lấy, thích đến nhịn không được tán dương.
“A a a… Cậu em của cậu thật lớn, thô quá… Làm… A a… Thích muốn chết… Cậu đâm nhẹ một chút… A a a… Đừng luôn đâm ở chỗ đó… A a… Tôi chịu không nổi… A a… Ưm a…" Hạ Xuyên chưa từng thích như vậy, bắt lấy bả vai dày rộng của Hứa Linh, sợ hãi kêu lên, lớn tiếng rên rỉ, giọng nam trung dễ nghe còn gợi cảm kiều mỵ hơn cả con gái.
Cúc huyệt vô cùng hẹp hòi bị cây gậy lớn hơn người bình thường rất nhiều kéo căng tràn đầy, tùy thời đều có thể nứt toác ra, nhưng lúc cự long cường hãn khủng bố ma xát qua vách tràng mẫn cảm yếu ớt, xỏ xuyên qua nội bích đáng thương lại sẽ dâng lên một loại khoái cảm cực đoan không nói nên lời, làm cho người ta thích muốn chết, giống như được lên trời…
“Cậu thật thích hợp bị người thao, chỉ làm cậu vài cái cậu đã thích đến không chịu được!" Hứa Linh làm đầu nhũ vốn nho nhỏ biến thành to như quả mâm xôi, phân thân phía dưới thì bị đùa đến sắp nổ mạnh, tiểu huyệt phía sau bị thao đến càng ngày càng trơn ướt, sắp chảy nước giống như đàn bà.
“A a a… Câm miệng… Cậu… A a… Cậu mới thích hợp bị người… Thao… Hỗn đản… A a a… Ưm a… Hô hô…" Hạ Xuyên tức giận mắng, sắp mắc cỡ đến chết đi được. Nhưng cậu thật sự rất thích, cậu là một play boy đã từng làm với rất nhiều cô gái, nhưng chưa từng có lần nào thích như vậy, cậu thật không ngờ bị người thao lại sướng hơn một trăm lần so với đi thao người…
“Nói cậu khiếm thao, cậu còn không thừa nhận! Được, để tôi chứng minh cho cậu xem!" Hứa Linh cười lạnh, buông đầu nhũ cùng phân thân của cậu ra, hai bàn tay nắm chặt vòng eo rắn chắc xinh đẹp của cậu, hỏa lực toàn bộ khai hỏa, cự long cường tráng kinh người giống như muốn đâm thủng tiểu huyệt của cậu, vô cùng hung ác điên cuồng tiến công.
“A a a a a… Không cần ––– mau dừng lại… A hừ… Hỗn đản, muốn phá… A ha… Trời ạ… Mau ngừng… A a… Thật đáng sợ, mông của tôi sắp phá… Úc úc… A ha…" Hạ Xuyên điên cuồng thét chói tai, vừa đau lại vừa thích, khoái cảm như muốn diệt trời hủy đất mãnh liệt đánh úp về phía cậu, bao phủ cả người cậu.
“Cậu không phải là một *** phụ khiếm thao sao?" Hứa Linh nắm cằm Hạ Xuyên, buộc cậu đối diện với câu hỏi *** tà hạ lưu của mình, giờ phút này Hứa Linh tà ác đến làm cho người ta thật sự không thể tin được cậu thật sự là chàng trai lạnh lùng vạn năm không tan trước kia.
Hạ Xuyên bị Hứa Linh đâm cho liên tục di chuyển về phía trước, tiểu huyệt mẫn cảm lại dưới thao lộng hung hãn của Hứa Linh mà phân bố ra dịch ruột non trong suốt, theo những cú thúc của cự long mà vẩy ra, đọng ở trên ga giường…
“A a a… Tôi… Tôi là… Ưm a… Tôi không được… A a… Thao chết tôi… úc a… Trời ạ… Cậu quá mạnh mẽ… A a a… Cầu cậu chậm một chút… Nhẹ một chút… A a a a… Tôi thật sự bị cậu làm đến chết… A a a…" Đại não của Hạ Xuyên hoàn toàn bị khoái cảm làm tê liệt, cậu quên cảm giác thẹn thùng, quên mình là đàn ông, lắc đầu *** khiếu, so với con gái kêu còn *** đãng hơn một trăm lần. Thân thể mạnh mẽ suất khí nhiễm một tầng đỏ ửng động lòng người, trên khuôn mặt tuấn tú che kín xuân sắc, rất động lòng người…
Tiếng kêu *** đãng vô cùng đáng yêu của Hạ Xuyên làm cho người luôn luôn lạnh băng vô tình như Hứa Linh cũng trở nên kích động, trong mắt lóe ra tia sáng *** ô tà ác, càng thêm hung ác chà đạp Hạ Xuyên, đi vào càng sâu, càng dùng sức, hận không thể chọc thủng cúc huyệt của cậu ta…
“A úc… Cậu muốn chọc chết tôi… A a… Thích quá… Lại dùng lực chút… A a a… A a… A a a… Thích muốn bay… A a a a a a a a…" Hạ Xuyên chưa từng thể nghiệm qua tình ái mãnh liệt *** mĩ như thế, đem quá khứ làm tình với phụ nữ so với hiện tại, quả thực là bùn ao so với mây trời, khoái cảm điên cuồng không thể nói rõ quấn chặt lấy cậu.
“A a a… Cậu giỏi quá! Vương bát đản, tôi yêu cậu…" Trong khoái cảm ngập đầu, Hạ Xuyên bật ra tiếng lòng của chính mình.
Nụ cười của Hứa Linh càng sâu, cậu lật người Hạ Xuyên lại, từ phía sau đâm vào càng dã man, càng hung mãnh, thao Hạ Xuyên *** khiếu liên tục.
“Tôi sẽ bị cậu thao đến chết… Đâm nhẹ… A… Lại cùng lực một chút, đùa chết tôi… Tôi không muốn sống… Lại dùng lực thao tôi… A a a a a…" Tiểu huyệt của Hạ Xuyên bị Hứa Linh thao đến muốn tan ra, *** dịch chảy ròng ròng, làm bụng của Hứa Linh đầy một vũng nước.
Dưới một cú thúc vô cùng mạnh mẽ mà Hứa Linh dùng toàn bộ sức lực, Hạ Xuyên rốt cuộc bay đến thiên đường, phân thân sớm cương đến không chịu được phun ra lượng lớn dịch thể. Sau đó Hứa Linh cũng cao trào, dịch thể nồng đậm nóng bỏng như nham thạch phun vào nội bích lửa nóng, làm cho Hạ Xuyên lại thét chói tai…
Đến lúc hết thảy trở lại bình tĩnh, Hứa Linh châm điếu thuốc, mới vừa rít một hơi Hạ Xuyên nằm ở bên cạnh cậu đã giật lấy ngậm ở miệng.
“Muốn hút tự mình đi lấy!" Hứa Linh chớp mắt, lại đoạt thuốc về.
“Keo kiệt!" Hạ Xuyên khó chịu lấy hộp thuốc châm một điếu, sau đó lại ngã về tựa lên cánh tay của Hứa Linh.
Hai nam sinh cao hơn 1m80 cứ như vậy lẳng lặng chen chúc trên chiếc giường nhỏ hút thuốc, nhàn nhã hưởng thụ loại hạnh phúc sau khi làm tình.
“Suy nghĩ cái gì?" Hạ Xuyên nhàm chán mở miệng hỏi.
“Tôi nghĩ cậu có thể lây bệnh AIDS cho tôi không!" Hứa Linh quay đầu nhìn cậu, nghiêm túc trả lời.
“Vương bát đản, cậu nói cái gì?" Hạ Xuyên thiếu chút nữa phun một búng máu vào mặt Hứa Linh, cậu giống như đàn bà để cho cậu ta thượng, cậu ta lại nói kiểu này…
“Cậu làm loạn với nhiều phụ nữ như vậy, thật có thể bị AIDS, tôi lo lắng là điều hiển nhiên!" Hứa Linh phả ra một vòng khói, luận sự.
“Bình thường cái đầu, lão tử từ sau khi hẹn hò với Lâm Nhã Đình, cũng không làm loạn với phụ nữ, sao có thể bị AIDS chứ!" Hạ Xuyên ngồi xuống, nổi giận đùng đùng mắng.
“Ôi! Cậu cũng thật chung thủy với Lâm Nhã Đình nha!" HứaLinh cười lạnh, xoay người đưa lưng về phía cậu, tựa hồ tức giận.
Hạ Xuyên lúc này mới hiểu mình nói lời ngu xuẩn gì, vội vàng dựa vào lưng cậu giải thích: “Cậu đừng như vậy, tôi không phải có ý kia! Tôi chỉ là muốn cho cho cậu biết tôi không bị AIDS, cậu yên tâm!"
Hứa Linh vẫn không để ý tới cậu, Hạ Xuyên nóng nảy, “Rốt cuộc cậu muốn thế nào mới không tức giận? Chỉ cần cậu không tức giận, ngày mai trở về tôi liền chia tay với Lâm Nhã Đình!"
“Thật sao?" Hứa Linh xoay người, sắc mặt hơi dịu đi.
“Chỉ cần cậu không tức giận, bảo tôi làm gì đều được!" Hạ Xuyên vội vàng gật đầu.
“Heo chính là heo!" Bộ dáng lo lắng đáng yêu của cậu làm cho Hứa Linh không nhịn được mà cười ra tiếng.
“Hỗn đản, dám chọc tôi, tôi đánh chết cậu!" Hạ Xuyên hiểu được mình bị đùa giỡn, căm tức trèo lên bụng Hứa Linh, đấm vài cái lên ***g ngực rắn chắc của cậu.
“Không phải là mông cậu lại ngứa chứ?" Hứa Linh túm lấy tay cậu, bỗng nhiên hạ giọng nói vào tai cậu.
Hạ Xuyên đầu tiên không rõ là ý gì, cho đến khi có thứ gì đó nóng bỏng đâm vào cái mông còn đang lâm râm đau của mình, cậu mới hiểu ra. Thắt lưng đàn ông chính là chỗ siêu mẫn cảm, không thể ngồi loạn!
“Mẹ nó, cậu là ngựa đực à! Vừa mới làm lâu như vậy cậu lại muốn làm…" Hạ Xuyên hơi đỏ mặt mắng.
“Không muốn làm thì thôi! Ngủ!" Hứa Linh miễn cưỡng ngáp một cái.
Hạ Xuyên bỗng nhiên lóe sáng, cười gian nói: “Muốn làm cũng không phải không thể, nhưng tôi phải ở phía trên." Cậu cũng rất muốn thượng Hứa Linh, nếm thử tư vị làm công!
“Cậu muốn ở phía trên?" Hứa Linh nhướn mày.
“Đúng! Phải một người một lần mới công bằng, cũng không thể bắt tôi một mực ở phía dưới được!" Cậu nhất định phải làm Hứa Linh đến chết khiếp, cho cậu ta nếm thử hùng phong của cậu, ha ha ha…
“Nằm mơ!" Hứa Linh quả quyết cự tuyệt.
“Cậu nói cái gì? Dựa vào cái gì tôi không thể ở phía trên, tôi có chỗ nào kém cậu hả?" Hạ Xuyên nổi trận lôi đình cưỡi ở trên bụng Hứa Linh, cùng cậu lý luận. Bản thân vô luận là thể hình hay ngoại hình đều tuyệt đối không thua kém Hứa Linh, cậu mới không muốn cứ bị Hứa Linh đè xuống đùa đâu!
“Câu có biết cách để làm một tiểu công vĩ đại không?" Hứa Linh cười lạnh.
“Cái này còn phải nói! Cậu để cho tôi làm một lần đi! Tôi nhất định sẽ thật dịu dàng, được không? Cầu cậu!" Hạ Xuyên xuất ra bộ dáng đối với phụ nữ, dịu dàng dụ dỗ lừa gạt Hứa Linh.
“Nói miệng không bằng chứng, cậu phải đưa ra chứng cớ!" Trong mắt Hứa Linh hiện lên một tia cười gian, nếu heo muốn tự mình đưa lên cửa, cậu cũng sẽ không cần khách khí.
“Tôi lập tức cho cậu chứng thực năng lực của lão tử, cho cậu biết cái gì là dục tiên dục tử, bảo đảm về sau cậu phải quỳ xuống cầu tôi ở phía trên!" Hạ Xuyên không biết mình đã rơi vào bẫy rập của Hứa Linh, còn ở chỗ này vênh váo tự đắc khoe ra năng lực của mình.
“Tôi đây muốn nhìn xem cậu làm thế nào cho tôi dục tiên dục tử, quỳ xuống cầu xin cậu ở phía trên." Hứa Linh trở mình xem thường.
Hạ Xuyên biết mình phải nhanh tay nắm bắt cơ hội này, ra sức hầu hạ Hứa Linh, làm cho cậu ta quỳ gối dưới kỹ xảo của mình, về sau mình mới có thể vẫn làm công. Tuy rằng làm bên nhận cảm giác cũng rất không tồi, nhưng làm nam tử hán đại trượng phu sao có thể luôn bị đặt ở phía dưới!
Hạ Xuyên xuất ra tất cả kỹ xảo của mình liều mạng khiêu khích Hứa Linh, hôn liếm khắp toàn thân Hứa Linh, vuốt ve một lần xong, ánh mắt của cậu đi tới chỗ gia hỏa vừa rồi làm cho mình khóc đến kêu cha gọi mẹ…
Nhìn thấy quái vật lớn đến dọa người kia, Hạ Xuyên không khỏi có chút sợ hãi, nhưng vì có thể chinh phục Hứa Linh, cậu chỉ có thể nhắm mắt không để ý!
Hạ Xuyên hít vào một hơi, nằm úp sấp cầm lấy cự long dù đang nằm ngủ say giữa hai chân của Hứa Linh nhưng vẫn to đến dọa người xoa nắn vài cái, liền hé miệng cho nó vào. Nhưng phân thân của Hứa Linh thật sự quá lớn, cằm Hạ Xuyên sắp trật khớp rồi mới nuốt vào được một nửa…
Miệng Hạ Xuyên đã mỏi sắp chết, cậu hối hận muốn nhổ cự long ra, chính là trong lúc vô ý ngẩng đầu phát hiện Hứa Linh đang lộ ra vẻ mặt trào phúng nhìn cậu, lòng tự trọng lập tức chiếm thượng phong, cậu tuyệt không thể để Hứa Linh khinh thường…
Hạ Xuyên cố gắng mở lớn miệng ngậm toàn bộ cự long của Hứa Linh vào miệng, sau khi nghỉ ngơi trong chốc lát, cậu bắt đầu phun ra nuốt vào, đồng thời hai tay cũng không nhàn rỗi, ý xấu xoa nắn đùa nghịch hai quả thịt heo phía dưới của Hứa Linh.
“A…" Hứa Linh thoải mái lập tức khẽ rên lên một tiếng.
Nghe được tiếng rên rỉ của Hứa Linh, Hạ Xuyên lộ ra nụ cười đắc ý, càng thêm ra sức ngậm mút Hứa Linh. Trước kia cậu chưa từng nghĩ tới có một ngày cậu lại giúp đàn ông khẩu giao, giống như một con chó ghê tởm ăn nơi đó của đàn ông! Nếu đổi là người khác, cậu đã sớm làm thịt người nọ, nhưng đối phương là Hứa Linh, cậu cam tâm tình nguyện…
Trên cự long của Hứa Linh còn dính dịch ruột non của Hạ Xuyên cùng dịch thể của Hứa Linh, hương vị tục tĩu khác thường trong miệng làm cho Hạ Xuyên càng thêm kích động, cậu giống như đang đối xử với trân bảo quan trọng nhất, thật cẩn thận hầu hạ phân thân của Hứa Linh…
Hưởng thụ phục vụ của Hạ Xuyên, Hứa Linh tựa vào đầu giường nhàn nhã hút thuốc, thật sự là sung sướng giống như thần tiên, thỉnh thoảng còn không vừa lòng chỉ huy vài câu.
“Lại mút chặt một chút, dùng sức một chút, không ăn cơm à… Đúng, chính là như vậy!"
Hứa Linh thoải mái nhưng Hạ Xuyên lại càng ngày càng khó chịu, miệng lưỡi nhỏ hẹp cũng bị hung khí khủng bố kia đâm thủng, toàn bộ nước miếng đều bị đẩy ra theo khóe miệng chảy xuống, nhưng cậu vẫn liều mạng di chuyển đầu lưỡi phun ra nuốt vào côn thịt của Hứa Linh, cố gắng làm cho cậu ta càng thoải mái.
Đã phát tiết qua hai lần nhưng lực kéo dài của Hứa Linh vẫn vô cùng kinh người, đâm chọc trong miệng Hạ Xuyên ba mươi phút mới bắn ra. Hạ Xuyên muốn rút cự long của Hứa Linh ra, nhưng Hứa Linh lại giữ chặt lấy đầu của cậu, bắt cậu uống xong dịch thể của cậu ta, làm cho Hạ Xuyên thiếu chút nữa bị sặc chết!
Lúc Hứa Linh rời khỏi miệng Hạ Xuyên, Hạ Xuyên lập tức ho điên cuồng, tức giận đấm Hứa Linh một cái.
“Mẹ nó, cậu muốn mưu sát à!" Mình giúp cậu ta khẩu giao là đã cho cậu ta mặt mũi lắm rồi, vậy mà cậu ta còn dám đem cái thứ kia bắn vào trong miệng cậu! Hỗn đản…
“Mau lên đây!" Hứa Linh ngồi xuống ra lệnh.
“Để làm gì?" Hạ Xuyên tức giận hỏi.
“Không phải cậu muốn ở phía trên thao tôi sao!"
“Cậu đồng ý cho tôi làm công! Cậu yên tâm tôi nhất định sẽ ra sức hầu hạ cậu…" Hạ Xuyên vui vẻ nhảy dựng lên, vội vàng leo lên người Hứa Linh.
“A –––" chỉ là Hạ Xuyên vừa muốn kéo hai chân Hứa Linh ra tìm kiếm cúc huyệt cậu ta, mông cậu lại đột nhiên bị túm lại, u huyệt còn đang đau bị đâm vào…
Hạ Xuyên đau đến kêu to, khó có thể tin chỉ vào Hứa Linh chửi ầm lên: “Cậu sao có thể gạt tôi, cậu cái đồ tiểu nhân âm hiểm này!" Cậu lại trúng mưu của vương bát đản này!
“Tôi không lừa cậu, tôi không phải đang cho cậu dùng tiểu thí thí của cậu thao tôi sao!" Hứa Linh cười gian, túm lấy thắt lưng của Hạ Xuyên bắt đầu quét ngang ngàn quân.
“A a… Cậu kẻ lừa đảo này, mau thả tôi ra… Ưm a… Thích quá! Chính là nơi đó, lại dùng lực chút… Cậu nhanh rút ra, bằng không lão tử làm thịt cậu… A a a…"
Cùng với tiếng chửi bậy là tiếng rên rỉ của Hạ Xuyên, trong căn phòng chật chội đơn sơ một đêm xuân sắc khôn cùng…
Tác giả :
Ô Mông Tiểu Yến