Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp
Quyển 2 - Chương 93: Cuộc đối thoại thần bí
"Ngươi lại đến." Ở Giác Đấu Trường hỗn loạn này, bên trong một tòa nhà khổng lồ bị bỏ hoang phế và dơ bẩn nhất ở phía tây, hiện lên hai bóng dáng, giọng nói trầm thấp hẳn là của một nam tử, hơn nữa còn là một nam nhân lớn tuổi. Ẩn núp thân mình ở một góc tối âm u. Tại nơi trước mặt hắn không xa, có một nữ tử vóc người nhỏ nhắn đang đứng. Hai đuôi sam thật dài, làm nổi bật nên khuôn mặt tròn trịa khả ái càng thêm đáng yêu.
Nếu bọn Phí La có mặt ở đây, nhất định sẽ nhận ra tiểu cô nương này không phải là tiểu nữ tử hết sức quỷ dị đã cùng bọn họ tiến vào sao?
Tại sao nàng ta lại ở chỗ này, hơn nữa còn là gương mặt quỷ dị, nam tử đứng ở góc kia tuyệt đối không phải là người bình thường, lại còn không phát ra một tia hơi thở nào, nó có thể chứng minh sự bất phàm của hắn, tại sao giọng nói của hắn đối với một tiểu cô nương mười mấy tuổi lại là cái dạng tựa như cung kính vừa tựa như sùng bái?
"Ta tới nơi này tự nhiên có lý do của ta, những tiểu tử kia cũng tới." Giọng nói rõ ràng rất thanh thúy và non nớt của đứa trẻ con, nhưng lời nói lại tựa như một lão thành, hơn nữa vẫn bình tĩnh như thường thái độ cung kính tên nam tử kia.
Còn nam tử phía đối diện cũng không thấy cảm thấy có gì kỳ quái, chẳng qua là khi nghe tới mấy chữ tiểu tử, thì lộ ra vẻ mặt như có điều suy nghĩ, hiển nhiên là đang suy nghĩ tiểu cô nương nói tiểu tử kia rốt cuộc là ai?
"Là mấy tiểu tử trong tổ chức của Vân lão nhân sao?" Nam tử cung kính hỏi lại, nếu thật sự chính là bọn hắn, vậy thì đúng là cần chăm sóc một chút rồi, người nào không biết Vân lão đầu đã có tiếng là luôn bao che khuyết điểm, những bảo bối kia của hắn nếu thực sự xảy ra chuyện gì ở bên trong Giác Đấu Trường? Vân lão nhân nhất định sẽ không bỏ qua.
"Đúng vậy, hơn nữa người thừa kế của gia tộc Ban Đức Lộc cũng tới. Hừ! Không ngờ những Lão Ngoan Cố kia lại chịu thả người thừa kế của bọn họ, hẳn là trốn đi!" Cô gái nhỏ tức giận nói xong, có vẻ như nàng cực kỳ không thích gia tộc Ban Đức Lộc, nhưng mà lại có cố kỵ, vì thế mới xuất hiện nét mặt vừa hận lại không biết làm thế nào.
"Cái gì? Cái đám người điên này lại không trông chừng tốt tiểu tử kia, phải biết tiểu tử Mai Lạc kia được xưng là đời sau có thiên phú tốt nhất trong mấy ngàn năm qua của gia tộc Ban Đức Lộc, bọn họ làm sao có thể để mặc cho tiểu tử kia làm càn." Nam tử nham hiểm kia rõ ràng là không tin tưởng Mai Lạc lại thật sự xuất hiện tại địa phương hỗn loạn_Giác Đấu Trường.
Xem ra chuyện tình lần này thật sự gặp phiền toái rồi, trừ những tiểu tử kia của Vân lão nhân ra, hiện tại lại tăng thêm một tiểu tử của Ban Đức Lộc nữa, năm nay Giác Đấu Trường thật sự sẽ rất náo nhiệt đây! Hi vọng bọn họ không nên nháo quá đáng mới tốt! Dù sao ai cũng không hiểu rõ thực lực của Giác Đấu Trường, cho dù là hắn đã ở cái chỗ này mấy chục năm, vẫn không cách nào biết được thực lực chân chánh của Giác Đấu Trường.
"Ai biết, nhưng mà lần này ta lo lắng nhất là tên tiểu tử đi theo bên cạnh Mai Lạc kia, ngay cả ta cũng không hiểu rõ lai lịch của hắn, ta nhớ trong Thất đại gia tộc căn bản là cũng không có tồn tại tiểu tử kia, hắn cũng không thể là người trong hoàng thất." Tiểu cô nương vuốt cằm, giữa không trung trong nháy mắt xuất hiện hình ảnh của Phí La, tròng mắt giảo hoạt linh động lóe ra ánh sáng khác thường.
"Rất đặc biệt phải không?"
"Không tệ, tuy chỉ có thực lực cao cấp ma pháp sư, nhưng dù là tôn tử bảo bối của Vân lão nhân_tiểu tử Cách Mễ Lạp kia cũngkhông phải là đối thủ của hắn, ta hoài nghi trên người tiểu tử này có thể ẩn dấu thực lực của thần khí, vì vậy ta mới lo lắng, hắn có thể sẽ phá hư hành động lần này của chúng ta."
Nam tử nham hiểm nghiêm túc nhìn hình ảnh Phí La, khẽ mím môi, một lát sau: "Ngươi thật sự quyết định động thủ sao? Chúng ta bây giờ còn chưa xác định cái phong ấn đó có đang ở Giác Đấu Trường hay không, hơn nữa đến bây giờ ta còn không có tra được chủ nhân phía sau của Giác Đấu Trường. Nếu như bây giờ tùy tiện động thủ có phải quá vội vàng hay không."
"Không thể đợi thêm nữa, chưa tới ba tháng nữa chính là thời điểm phong ấn yếu nhất, nhất định phải trong ba tháng tìm được phong ấn, nếu không chúng ta nhất định phải đợi một ngàn năm nữa, ngươi nên biết chúng ta cũng không phải Thượng Cổ Thần Tộc như Đức Cổ Lạp, vì thế một ngàn năm đối với chúng ta mà nói thực sự là quá dài. Chúng ta không đợi nổi, cũng tiêu hao không nổi. Hơn nữa mấy cái gia tộc lớn khác hình như cũng đã phát giác ra gì đó?" Khuôn mặt non nớt, giọng nói lại nghiêm túc, dù thế nào cũng cảm thấy quái dị, nhưng tình cảnh quỷ dị như vậy cũng không phải người nào cũng đều có thể thấy.
"Thân phận của người bị lộ rồi sao?" Nam tử cẩn thận hỏi.
"Trước mắt vẫn chưa, nhưng chữ địa 16 đã sớm nói ra sự tồn tại chúng ta, cho nên hiện tại gia tộc Cổ Đức đã tham gia vào rồi, vì vậy chúng ta không thể không cẩn thận làm việc."
"Ta biết rồi."
"Ta sẽ ở chỗ này hiệp trợ ngươi nhanh chóng tìm được nơi phong ấn, hắn đã nói phong ấn ở chỗ này, như vậy phong ấn nhất định sẽ ở chỗ này, ngươi lợi dụng quyền hạn của mình, mở rộng phạm vi tìm kiếm. Ta sẽ âm thầm trợ giúp ngươi, còn có nhanh chóng tìm ra chủ nhân của Giác Đấu Trường, điểm này đối với chúng ta cũng rất quan trọng biết không?"
"Dạ, ta hiểu rồi." Nam tử cung kính cúi thấp đầu, ngay cả bóng dáng trước mặt đã rời đi ra sao cũng không phát hiện, hắn vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của mình.
Đối với người đứng sau lưng Giác Đấu Trường, có nhiều loại suy đoán bất đồng, nhưng lại không có ai chân chính biết người này rốt cuộc là ai? Suy cho cùng thì cỗ thế lực nào đang chống đỡ, phải biết rằng Giác Đấu Trường cũng không phải là nhìn bề ngoài đơn giản như vậy, nơi này nhưng cũng không đơn giản chỉ là một Huyết Tinh chi địa. Bí mật chân chính Giác Đấu Trường trước mắt mới vẫn chưa có người nào biết.
Đây cũng chính là lý do tại sao hàng năm lại có nhiều người phấn đấu quên mình mà chen vào nơi này như vậy, phải biết năm đó chuyện Giác Đấu Tràng phát động mười cao thủ Thần cấp bình định cả Hỗn Loạn Chi Thành, tất cả các tầng thế lực đều bị kinh động. Rối rít phái ra nhân mã của mình điều tra thế lực của Giác Đấu Trường, nhưng Giác Đấu Trường lại giống như đá chìm xuống biển, vẫn cứ không có một chút tin tức truyền đi. Bọn họ ngược lại thiệt hại không ít người ở chỗ này.
"Chỉ còn ba tháng thật sao? Xem ra không thể không xúc tiến nhanh chóng rồi, người của gia tộc Cổ Đức cũng không phải là loại dễ gạt như vậy. Thật là thú vị! Bọn người Vân lão nhân cũng bắt đầu phát hiện sự bất thường rồi sao? Thậm chí ngay cả tôn tử bảo bối cũng không tiếc hy sinh, thật không hổ là lòng dạ độc ác!" Nam tử nhẹ giọng lẩm bẩm, không bằng đem tất cả mọi chuyện xử lý tốt trước đã, tiểu tử Cách Mễ Lạp kia sẽ tuyệt đối không thể có bất kỳ không may nào!
Nếu không Vân lão nhân cũng sẽ không ngây ngốc ngồi không, quy củ của Giác Đấu Trường đối với bọn hắn mà nói cũng không có ý nghĩa gì. Hơn nữa chủ nhân của Giác Đấu Trường rốt cuộc là có thân phận gì, đứng ở phía bên nào đây? Ẩn núp đúng là thật sâu, thật sự là càng ngày càng thú vị. Vội vàng hoàn thành chuyện người kia giao phó, về phần tiểu tử bên cạnh Mai Lạc vẫn là lưu lại về sau sẽ chậm rãi truy xét vậy!
Phí La bên kia đang nhàn nhã ngủ, không biết có người đang nhớ nhung lo lắng mình, hơn nữa còn là lão yêu quái. Hắn lúc này vẫn còn đang suy tư phiền não làm như thế nào để tiến vào thú trường.
Nếu bọn Phí La có mặt ở đây, nhất định sẽ nhận ra tiểu cô nương này không phải là tiểu nữ tử hết sức quỷ dị đã cùng bọn họ tiến vào sao?
Tại sao nàng ta lại ở chỗ này, hơn nữa còn là gương mặt quỷ dị, nam tử đứng ở góc kia tuyệt đối không phải là người bình thường, lại còn không phát ra một tia hơi thở nào, nó có thể chứng minh sự bất phàm của hắn, tại sao giọng nói của hắn đối với một tiểu cô nương mười mấy tuổi lại là cái dạng tựa như cung kính vừa tựa như sùng bái?
"Ta tới nơi này tự nhiên có lý do của ta, những tiểu tử kia cũng tới." Giọng nói rõ ràng rất thanh thúy và non nớt của đứa trẻ con, nhưng lời nói lại tựa như một lão thành, hơn nữa vẫn bình tĩnh như thường thái độ cung kính tên nam tử kia.
Còn nam tử phía đối diện cũng không thấy cảm thấy có gì kỳ quái, chẳng qua là khi nghe tới mấy chữ tiểu tử, thì lộ ra vẻ mặt như có điều suy nghĩ, hiển nhiên là đang suy nghĩ tiểu cô nương nói tiểu tử kia rốt cuộc là ai?
"Là mấy tiểu tử trong tổ chức của Vân lão nhân sao?" Nam tử cung kính hỏi lại, nếu thật sự chính là bọn hắn, vậy thì đúng là cần chăm sóc một chút rồi, người nào không biết Vân lão đầu đã có tiếng là luôn bao che khuyết điểm, những bảo bối kia của hắn nếu thực sự xảy ra chuyện gì ở bên trong Giác Đấu Trường? Vân lão nhân nhất định sẽ không bỏ qua.
"Đúng vậy, hơn nữa người thừa kế của gia tộc Ban Đức Lộc cũng tới. Hừ! Không ngờ những Lão Ngoan Cố kia lại chịu thả người thừa kế của bọn họ, hẳn là trốn đi!" Cô gái nhỏ tức giận nói xong, có vẻ như nàng cực kỳ không thích gia tộc Ban Đức Lộc, nhưng mà lại có cố kỵ, vì thế mới xuất hiện nét mặt vừa hận lại không biết làm thế nào.
"Cái gì? Cái đám người điên này lại không trông chừng tốt tiểu tử kia, phải biết tiểu tử Mai Lạc kia được xưng là đời sau có thiên phú tốt nhất trong mấy ngàn năm qua của gia tộc Ban Đức Lộc, bọn họ làm sao có thể để mặc cho tiểu tử kia làm càn." Nam tử nham hiểm kia rõ ràng là không tin tưởng Mai Lạc lại thật sự xuất hiện tại địa phương hỗn loạn_Giác Đấu Trường.
Xem ra chuyện tình lần này thật sự gặp phiền toái rồi, trừ những tiểu tử kia của Vân lão nhân ra, hiện tại lại tăng thêm một tiểu tử của Ban Đức Lộc nữa, năm nay Giác Đấu Trường thật sự sẽ rất náo nhiệt đây! Hi vọng bọn họ không nên nháo quá đáng mới tốt! Dù sao ai cũng không hiểu rõ thực lực của Giác Đấu Trường, cho dù là hắn đã ở cái chỗ này mấy chục năm, vẫn không cách nào biết được thực lực chân chánh của Giác Đấu Trường.
"Ai biết, nhưng mà lần này ta lo lắng nhất là tên tiểu tử đi theo bên cạnh Mai Lạc kia, ngay cả ta cũng không hiểu rõ lai lịch của hắn, ta nhớ trong Thất đại gia tộc căn bản là cũng không có tồn tại tiểu tử kia, hắn cũng không thể là người trong hoàng thất." Tiểu cô nương vuốt cằm, giữa không trung trong nháy mắt xuất hiện hình ảnh của Phí La, tròng mắt giảo hoạt linh động lóe ra ánh sáng khác thường.
"Rất đặc biệt phải không?"
"Không tệ, tuy chỉ có thực lực cao cấp ma pháp sư, nhưng dù là tôn tử bảo bối của Vân lão nhân_tiểu tử Cách Mễ Lạp kia cũngkhông phải là đối thủ của hắn, ta hoài nghi trên người tiểu tử này có thể ẩn dấu thực lực của thần khí, vì vậy ta mới lo lắng, hắn có thể sẽ phá hư hành động lần này của chúng ta."
Nam tử nham hiểm nghiêm túc nhìn hình ảnh Phí La, khẽ mím môi, một lát sau: "Ngươi thật sự quyết định động thủ sao? Chúng ta bây giờ còn chưa xác định cái phong ấn đó có đang ở Giác Đấu Trường hay không, hơn nữa đến bây giờ ta còn không có tra được chủ nhân phía sau của Giác Đấu Trường. Nếu như bây giờ tùy tiện động thủ có phải quá vội vàng hay không."
"Không thể đợi thêm nữa, chưa tới ba tháng nữa chính là thời điểm phong ấn yếu nhất, nhất định phải trong ba tháng tìm được phong ấn, nếu không chúng ta nhất định phải đợi một ngàn năm nữa, ngươi nên biết chúng ta cũng không phải Thượng Cổ Thần Tộc như Đức Cổ Lạp, vì thế một ngàn năm đối với chúng ta mà nói thực sự là quá dài. Chúng ta không đợi nổi, cũng tiêu hao không nổi. Hơn nữa mấy cái gia tộc lớn khác hình như cũng đã phát giác ra gì đó?" Khuôn mặt non nớt, giọng nói lại nghiêm túc, dù thế nào cũng cảm thấy quái dị, nhưng tình cảnh quỷ dị như vậy cũng không phải người nào cũng đều có thể thấy.
"Thân phận của người bị lộ rồi sao?" Nam tử cẩn thận hỏi.
"Trước mắt vẫn chưa, nhưng chữ địa 16 đã sớm nói ra sự tồn tại chúng ta, cho nên hiện tại gia tộc Cổ Đức đã tham gia vào rồi, vì vậy chúng ta không thể không cẩn thận làm việc."
"Ta biết rồi."
"Ta sẽ ở chỗ này hiệp trợ ngươi nhanh chóng tìm được nơi phong ấn, hắn đã nói phong ấn ở chỗ này, như vậy phong ấn nhất định sẽ ở chỗ này, ngươi lợi dụng quyền hạn của mình, mở rộng phạm vi tìm kiếm. Ta sẽ âm thầm trợ giúp ngươi, còn có nhanh chóng tìm ra chủ nhân của Giác Đấu Trường, điểm này đối với chúng ta cũng rất quan trọng biết không?"
"Dạ, ta hiểu rồi." Nam tử cung kính cúi thấp đầu, ngay cả bóng dáng trước mặt đã rời đi ra sao cũng không phát hiện, hắn vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của mình.
Đối với người đứng sau lưng Giác Đấu Trường, có nhiều loại suy đoán bất đồng, nhưng lại không có ai chân chính biết người này rốt cuộc là ai? Suy cho cùng thì cỗ thế lực nào đang chống đỡ, phải biết rằng Giác Đấu Trường cũng không phải là nhìn bề ngoài đơn giản như vậy, nơi này nhưng cũng không đơn giản chỉ là một Huyết Tinh chi địa. Bí mật chân chính Giác Đấu Trường trước mắt mới vẫn chưa có người nào biết.
Đây cũng chính là lý do tại sao hàng năm lại có nhiều người phấn đấu quên mình mà chen vào nơi này như vậy, phải biết năm đó chuyện Giác Đấu Tràng phát động mười cao thủ Thần cấp bình định cả Hỗn Loạn Chi Thành, tất cả các tầng thế lực đều bị kinh động. Rối rít phái ra nhân mã của mình điều tra thế lực của Giác Đấu Trường, nhưng Giác Đấu Trường lại giống như đá chìm xuống biển, vẫn cứ không có một chút tin tức truyền đi. Bọn họ ngược lại thiệt hại không ít người ở chỗ này.
"Chỉ còn ba tháng thật sao? Xem ra không thể không xúc tiến nhanh chóng rồi, người của gia tộc Cổ Đức cũng không phải là loại dễ gạt như vậy. Thật là thú vị! Bọn người Vân lão nhân cũng bắt đầu phát hiện sự bất thường rồi sao? Thậm chí ngay cả tôn tử bảo bối cũng không tiếc hy sinh, thật không hổ là lòng dạ độc ác!" Nam tử nhẹ giọng lẩm bẩm, không bằng đem tất cả mọi chuyện xử lý tốt trước đã, tiểu tử Cách Mễ Lạp kia sẽ tuyệt đối không thể có bất kỳ không may nào!
Nếu không Vân lão nhân cũng sẽ không ngây ngốc ngồi không, quy củ của Giác Đấu Trường đối với bọn hắn mà nói cũng không có ý nghĩa gì. Hơn nữa chủ nhân của Giác Đấu Trường rốt cuộc là có thân phận gì, đứng ở phía bên nào đây? Ẩn núp đúng là thật sâu, thật sự là càng ngày càng thú vị. Vội vàng hoàn thành chuyện người kia giao phó, về phần tiểu tử bên cạnh Mai Lạc vẫn là lưu lại về sau sẽ chậm rãi truy xét vậy!
Phí La bên kia đang nhàn nhã ngủ, không biết có người đang nhớ nhung lo lắng mình, hơn nữa còn là lão yêu quái. Hắn lúc này vẫn còn đang suy tư phiền não làm như thế nào để tiến vào thú trường.
Tác giả :
Phi Linh