Con Dâu Của Nhà Giàu
Chương 137: Nhìn chuyện tốt mà cô làm
Lý Mạn nghe nói như thế, sắc mặt hơi thay đổi.
Tuy nhiên, vì tình hình hiện tại không có lợi cho bọn họ, nên cô ta không thể nói lời phản bác, chỉ có thể cười nói: “Đây là đương nhiên, nếu là vấn đề ở phía chúng tôi thì tất nhiên sẽ bồi thưởng tổn thất cho cô Hình."
Tuy rằng nghe thì giống như cô đã đồng ý điều kiện của Hình Lăng Hoa, tuy nhiên cô ta còn bỏ thêm điều kiện đi trước nữa.
Hình Lăng Hoa cũng đã nhận ra, cô ta nhíu mày muốn nói gì đó, thế nhưng lại bị Lý Mạn giành trước.
“Như vậy, chúng tôi trở về trước, thương lượng xem nên giải quyết chuyện này thế nào, cô Hình ở lại bệnh viện nghỉ ngơi, chờ tối nay có kết quả, tôi sẽ thông báo cho cô Hình."
Hình Lăng Hoa thấy thế, tuy rằng không cam lòng nhưng sợ nói tiếp sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của mình, cho nên chỉ có thể đè lời muốn nói xuống, phất tay để bọn họ rời đi.
Sau khi ba người rời đi, Lục Kim Yến nhìn Cố Tuyết Trâm vẫn yên lặng nãy giờ, không nhịn được nói lời trào phúng: “Cố Tuyết Trinh, xem chuyện tốt mà cô làm đi."
Cô ta nói xong, nhớ lại chuyện trước đây Cố Tuyết Trinh đề cử vải dệt nhà mình, tiếp tục lên tiếng châm chọc: “Ha, lúc trước tôi đã nói không nên dùng vải dệt nhà cô, xem đi, bây giờ xảy ra chuyện rồi đấy, tôi sẽ báo lại chuyện này cho anh Diệp Chương, hơn 15 tỷ, tôi xem cô đền như thế nào, cô cũng đừng nhờ anh Diệp Chương đền cho cô, nếu không tôi sẽ nói cho dì Minh."
Cô ta càng nói càng đắc ý, cứ như nhìn thấy kết cục bi thảm của Cố Tuyết Trinh.
Mà Cố Tuyết Trinh lại vô cùng không thoải mái đối với lời nói của cô ta.
“Lục Kim Yến, tôi rất hiếu kỳcô đã bao nhiêu tuổi rồi, còn thích mách lẻo như vậy?"
Cô cười lạnh trở về, mắt thấy Lục Kim Yến nổi giận, cũng không để cô ta có cơ hội nói chuyện mà giành trước nói: “Làm sao, cảm thấy tôi nói không đúng à?"
Lúc Kim Yến tốn hơi thừa lời, nhất thời không tìm được lời phản bác.
Cố Tuyết Trinh cũng mặc kệ, nhìn cô ta với ánh mắt châm biếm: “Lại nói, chuyện này tổng giám đốc còn chưa nói gì, cô tích cực như thế làm gì? Không phải là cô đã làm chuyện gì xấu đấy chứ?"
Nói đến cuối cùng, ánh mắt Cố Tuyết Trinh cũng trở nên lạnh lùng.
Trang phục mà cô làm, trong lòng cô tự rõ.
Chính cô tự tay lựa chọn nguyên liệu, nếu có vấn đề, cô liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.
Hơn nữa trong khoảng thời gian này, không ít lần Lục Kim Yến nhắm vào cô.
Không ít lần hãm hại cô, vì vậy không có gì kỳ lạ khi cô nghĩ như thế.
Lục Kim Yến nghe ra ý ngầm trong lời nói của cô, sắc mặt tối sầm lại.
“Hừ, tôi xem cô là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chuyện chính mình gây ra cũng đừng vu oan cho người khác."
Cô ta cắn răng, xem ra tức giận không nhẹ.
Trái ngược với cô ta, Cố Tuyết Trinh ở bên cạnh lại bình tĩnh hơn nhiều.
Lý Mạn thấy hai người thế này, chỉ cảm thấy đau đầu không thôi.
“Được rồi, lúc này là lúc nào rồi mà hai cô còn có tâm trạng đấu võ mồm?"
Cô ta nói xong, lại không vui quét mắt nhìn hai người một cái.
“Tuyết Trâm, cô quay lại công ty, kiểm tra xem số vải còn lại có vấn đề gì không."
Cố Tuyết Trinh nghe vậy thì không để ý đến Lục Kim Yến nữa, cô bình tĩnh gật đầu: “Vâng."
Lý Mạn thấy cô có thái độ tốt, không khỏi lo lắng: “Nếu thật sự là vải của chúng ta có vấn đề, trách nhiệm của cô sẽ vô cùng lớn, cho nên lúc kiểm tra cô nhất định phải cẩn thận, có biết không?"
“Tôi biết."
Thật ra không cần Lý Mạn nhắc nhở, Cố Tuyết Trinh cũng biết chuyện này rất nghiêm trọng.
Nghĩ đến đây, cô mím chặt môi.
Lý Mạn nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của cô, cuối cùng không đành lòng, bèn mở miệng trấn an: “Được rồi, chúng ta đừng bi quan như vậy, cũng có thể không phải do chúng ta, chúng ta điều tra mọi việc rõ ràng trước, chờ tìm ra manh mối, bên công ty sẽ có quyết định."
Cố Tuyết Trinh gật đầu.
Sau đó ba người trở lại công ty, tách ra làm việc.
Cố Tuyết Trinh lập tức gọi Thích Tiểu Bát đến.
“Trang phục bên kia thu về thế nào, bộ phận Thu Mua đã kiểm tra ra được vấn đề gì chưa?"
“A… Trang phục vừa mới thu hồi lại, còn chưa kịp đưa đến bộ phận Thu Mua."
Thích Tiểu Bát cẩn thận trả lời.
Cố Tuyết Trinh nhíu mày: “Sao lại chậm như vậy?"
Thích Tiểu Bát đang định trả lời thì Cố Tuyết Trinh ngắt ngang: “Quên đi, em đi thông báo cho người ở bộ phận Thu Mua, mang vải đến xưởng dệt luôn đi."
Nếu vẫn chưa kiểm tra, cô muốn bớt việc, mang đến xưởng dệt luôn.
Như vậy đến lúc đấy nếu có vấn đề cũng sẽ dễ giải quyết hơn.
“Vâng, em đi ngay đây."
Thích Tiểu Bát xoay người rời đi.
Không mất bao lâu, người ở bộ phận Thu Mua đã đến.
“Trưởng phòng, làm phiền anh đi cùng tôi một chuyến."
Cố Tuyết Trinh thấy người đến thì lịch sự chào hỏi.
Người phụ trách cũng không đùn đẩy, dù sao việc này cũng liên quan đến anh ta.
Anh ta dẫn trợ lý theo, ôm vải dệt còn thừa đi đến xưởng dệt cùng Cố Tuyết Trinh.
Bên xưởng dệt đã sớm nhận được tin tức, đang đứng đợi ở cửa.
“Cô cả."
Giám đốc xưởng nhuộm nhìn thấy cô đến thì tiến lên, nở nụ cười nịnh nọt tiếp đón.
Cố Tuyết Trinh nghiêm mặt, trầm giọng nói: “Tôi cũng không nhiều lời, nghĩ chắc anh cũng biết mục đích tôi đến lần này, mang tôi đến bộ phận Kiểm Tra Chất Lượng đi."
Giám đốc xưởng thấy thế, xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, liên tục nói đưa người đến bộ phân kiểm tra chất lượng.
Đây là bộ phận không thể thiếu của mỗi xưởng dệt, ở đó, họ có những dụng cụ kiểm tra chuyên dụng.
Sau khi đến bộ phận Kiểm Tra Chất Lượng, Cố Tuyết Trinh nói trưởng phòng của bộ phận Thu Mua giao phần vải còn lại cho nhân viên công tác.
“Cô cả, kiểm tra cái này cần chút thời gian, hay là đến văn phòng tôi ngồi chờ một lát."
Giám đốc xưởng nhìn thấy mọi người đều đang đứng, bèn mời bọn họ.
“Anh cảm thấy bây giờ tôi có tâm trạng ngồi uống trà à?"
Cố Tuyết Trinh lạnh lùng nhìn anh ta một cái, nói xong cũng không để ý đến anh ta nữa mà chăm chú nhìn nhân viên công tác làm việc.
Hai giờ sau, rốt cuộc có báo cáo kiểm tra.
“Giám đốc, đã tra ra được vấn đề, chất formaldehyde(1) chứa trong những loại vải này quá cao, gây kích ứng mạnh cho da, thuốc nhuộm azo(2) cũng vượt quá tiêu chuẩn."
Nhân viên công tác báo cáo kết quả kiểm tra được.
Theo lời nói của nhân viên rơi xuống, sắc mặt của Cố Tuyết Trinh cũng trầm xuống, thậm chí trở nên trắng bệnh.
Người khác có thể không hiểu rõ những chất này nguy hiểm như thế nào, nhà thiết kế như cô sao có thể không rõ.
Chưa kể đến formaldehyde, chỉ riêng thuốc nhuộm azo cũng đủ khiến bọn họ khó giải quyết.
Thứ này có thể phân hủy và tạo ra hơn 20 loại amin thơm, trải qua phản ứng hóa học, nó có thể thay đổi cấu trúc DNA của cơ thể người, gây bệnh và gây ung thư!
Cô không nghĩ tới vì lợi ích mà Cố Hải Sâm lại làm ra loại hành vi nguy hiểm đến thế này!
Mà vẻ mặt trưởng phòng Thu Mua bên cạnh cô cũng đầy kinh hoàng.
“Tại sao có thể như vậy?"
Cố Tuyết Trinh hoàn hồn, nhăn mày nhìn anh ta: “Đúng vậy, tôi cũng muốn biết tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ lúc trước các người mua vào không kiểm tra chất lượng của vải trước sao?"
Trưởng phòng Thu Mua nghe vậy, sắc mặt càng khó coi hơn.
Cố Tuyết Trinh thấy thế sao còn có thể không rõ, chỉ sợ là người ba tốt của cô đã sớm mua chuộc những người này.
Nghĩ như thế, một nỗi tức giận dâng trào trong lòng cô.
Tuy rằng chuyện này không liên quan nhiều đến cô, nhưng dù sao cũng là cô giới thiệu cho công ty dùng vải dệt của gia đình, hiện giờ xảy ra chuyện như vậy, cô căn bản không biết phải đối mặt với Phong Diệp Chương như thế nào!
Cô càng nghĩ càng giận, cuối cùng không nhịn được, cô lấy cớ đi ra ngoài, muốn tìm Cố Hải Sâm yêu cầu giải thích.
(1) Formaldehyde là andehit đơn giản nhất và là một hợp chất hữu cơ không màu, dễ bay hơi có công thức hóa học là H2CO. Chất này sẽ làm trang phục có mùi hơi hắc, khó ngửi, nếu mặc ngay trang phục mới chưa được giặt sạch khi tiếp xúc với da có thể gây dị ứng, mẩn ngứa với người mẫn cảm. Ở nồng độ thấp, formaldehyde có thể gây phồng rộp giác mạc, kích ứng mũi và họng, có khả năng gây chảy nước mắt, hắt hơi và ho. Với nồng độ cao chúng có thể gây cảm giác buồn nôn và khó thở.
(2) Azo là dòng thuốc nhuộm trực tiếp, hầu hết sử dụng muối Natri của các axit sunfonic hay axit cacbonxilic hữu cơ. Các hợp chất Azo này thâm nhập vào cơ thể, chúng có thể bị phân hủy trong hệ trao đổi chất của cơ thể và sản sinh ra chất Aromatic amine. Tiếp xúc lâu dài, amine có thể thẩm thấu dễ dàng qua da, gây dị ứng, kích ứng da, dẫn tới các bệnh về da như viêm da dị ứng… Nguy hiểm hơn, quy trình phân hủy Azo có thể xảy ra trong đường ruột, trong gan hoặc gây bệnh ung thư.
Tuy nhiên, vì tình hình hiện tại không có lợi cho bọn họ, nên cô ta không thể nói lời phản bác, chỉ có thể cười nói: “Đây là đương nhiên, nếu là vấn đề ở phía chúng tôi thì tất nhiên sẽ bồi thưởng tổn thất cho cô Hình."
Tuy rằng nghe thì giống như cô đã đồng ý điều kiện của Hình Lăng Hoa, tuy nhiên cô ta còn bỏ thêm điều kiện đi trước nữa.
Hình Lăng Hoa cũng đã nhận ra, cô ta nhíu mày muốn nói gì đó, thế nhưng lại bị Lý Mạn giành trước.
“Như vậy, chúng tôi trở về trước, thương lượng xem nên giải quyết chuyện này thế nào, cô Hình ở lại bệnh viện nghỉ ngơi, chờ tối nay có kết quả, tôi sẽ thông báo cho cô Hình."
Hình Lăng Hoa thấy thế, tuy rằng không cam lòng nhưng sợ nói tiếp sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của mình, cho nên chỉ có thể đè lời muốn nói xuống, phất tay để bọn họ rời đi.
Sau khi ba người rời đi, Lục Kim Yến nhìn Cố Tuyết Trâm vẫn yên lặng nãy giờ, không nhịn được nói lời trào phúng: “Cố Tuyết Trinh, xem chuyện tốt mà cô làm đi."
Cô ta nói xong, nhớ lại chuyện trước đây Cố Tuyết Trinh đề cử vải dệt nhà mình, tiếp tục lên tiếng châm chọc: “Ha, lúc trước tôi đã nói không nên dùng vải dệt nhà cô, xem đi, bây giờ xảy ra chuyện rồi đấy, tôi sẽ báo lại chuyện này cho anh Diệp Chương, hơn 15 tỷ, tôi xem cô đền như thế nào, cô cũng đừng nhờ anh Diệp Chương đền cho cô, nếu không tôi sẽ nói cho dì Minh."
Cô ta càng nói càng đắc ý, cứ như nhìn thấy kết cục bi thảm của Cố Tuyết Trinh.
Mà Cố Tuyết Trinh lại vô cùng không thoải mái đối với lời nói của cô ta.
“Lục Kim Yến, tôi rất hiếu kỳcô đã bao nhiêu tuổi rồi, còn thích mách lẻo như vậy?"
Cô cười lạnh trở về, mắt thấy Lục Kim Yến nổi giận, cũng không để cô ta có cơ hội nói chuyện mà giành trước nói: “Làm sao, cảm thấy tôi nói không đúng à?"
Lúc Kim Yến tốn hơi thừa lời, nhất thời không tìm được lời phản bác.
Cố Tuyết Trinh cũng mặc kệ, nhìn cô ta với ánh mắt châm biếm: “Lại nói, chuyện này tổng giám đốc còn chưa nói gì, cô tích cực như thế làm gì? Không phải là cô đã làm chuyện gì xấu đấy chứ?"
Nói đến cuối cùng, ánh mắt Cố Tuyết Trinh cũng trở nên lạnh lùng.
Trang phục mà cô làm, trong lòng cô tự rõ.
Chính cô tự tay lựa chọn nguyên liệu, nếu có vấn đề, cô liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.
Hơn nữa trong khoảng thời gian này, không ít lần Lục Kim Yến nhắm vào cô.
Không ít lần hãm hại cô, vì vậy không có gì kỳ lạ khi cô nghĩ như thế.
Lục Kim Yến nghe ra ý ngầm trong lời nói của cô, sắc mặt tối sầm lại.
“Hừ, tôi xem cô là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chuyện chính mình gây ra cũng đừng vu oan cho người khác."
Cô ta cắn răng, xem ra tức giận không nhẹ.
Trái ngược với cô ta, Cố Tuyết Trinh ở bên cạnh lại bình tĩnh hơn nhiều.
Lý Mạn thấy hai người thế này, chỉ cảm thấy đau đầu không thôi.
“Được rồi, lúc này là lúc nào rồi mà hai cô còn có tâm trạng đấu võ mồm?"
Cô ta nói xong, lại không vui quét mắt nhìn hai người một cái.
“Tuyết Trâm, cô quay lại công ty, kiểm tra xem số vải còn lại có vấn đề gì không."
Cố Tuyết Trinh nghe vậy thì không để ý đến Lục Kim Yến nữa, cô bình tĩnh gật đầu: “Vâng."
Lý Mạn thấy cô có thái độ tốt, không khỏi lo lắng: “Nếu thật sự là vải của chúng ta có vấn đề, trách nhiệm của cô sẽ vô cùng lớn, cho nên lúc kiểm tra cô nhất định phải cẩn thận, có biết không?"
“Tôi biết."
Thật ra không cần Lý Mạn nhắc nhở, Cố Tuyết Trinh cũng biết chuyện này rất nghiêm trọng.
Nghĩ đến đây, cô mím chặt môi.
Lý Mạn nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của cô, cuối cùng không đành lòng, bèn mở miệng trấn an: “Được rồi, chúng ta đừng bi quan như vậy, cũng có thể không phải do chúng ta, chúng ta điều tra mọi việc rõ ràng trước, chờ tìm ra manh mối, bên công ty sẽ có quyết định."
Cố Tuyết Trinh gật đầu.
Sau đó ba người trở lại công ty, tách ra làm việc.
Cố Tuyết Trinh lập tức gọi Thích Tiểu Bát đến.
“Trang phục bên kia thu về thế nào, bộ phận Thu Mua đã kiểm tra ra được vấn đề gì chưa?"
“A… Trang phục vừa mới thu hồi lại, còn chưa kịp đưa đến bộ phận Thu Mua."
Thích Tiểu Bát cẩn thận trả lời.
Cố Tuyết Trinh nhíu mày: “Sao lại chậm như vậy?"
Thích Tiểu Bát đang định trả lời thì Cố Tuyết Trinh ngắt ngang: “Quên đi, em đi thông báo cho người ở bộ phận Thu Mua, mang vải đến xưởng dệt luôn đi."
Nếu vẫn chưa kiểm tra, cô muốn bớt việc, mang đến xưởng dệt luôn.
Như vậy đến lúc đấy nếu có vấn đề cũng sẽ dễ giải quyết hơn.
“Vâng, em đi ngay đây."
Thích Tiểu Bát xoay người rời đi.
Không mất bao lâu, người ở bộ phận Thu Mua đã đến.
“Trưởng phòng, làm phiền anh đi cùng tôi một chuyến."
Cố Tuyết Trinh thấy người đến thì lịch sự chào hỏi.
Người phụ trách cũng không đùn đẩy, dù sao việc này cũng liên quan đến anh ta.
Anh ta dẫn trợ lý theo, ôm vải dệt còn thừa đi đến xưởng dệt cùng Cố Tuyết Trinh.
Bên xưởng dệt đã sớm nhận được tin tức, đang đứng đợi ở cửa.
“Cô cả."
Giám đốc xưởng nhuộm nhìn thấy cô đến thì tiến lên, nở nụ cười nịnh nọt tiếp đón.
Cố Tuyết Trinh nghiêm mặt, trầm giọng nói: “Tôi cũng không nhiều lời, nghĩ chắc anh cũng biết mục đích tôi đến lần này, mang tôi đến bộ phận Kiểm Tra Chất Lượng đi."
Giám đốc xưởng thấy thế, xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, liên tục nói đưa người đến bộ phân kiểm tra chất lượng.
Đây là bộ phận không thể thiếu của mỗi xưởng dệt, ở đó, họ có những dụng cụ kiểm tra chuyên dụng.
Sau khi đến bộ phận Kiểm Tra Chất Lượng, Cố Tuyết Trinh nói trưởng phòng của bộ phận Thu Mua giao phần vải còn lại cho nhân viên công tác.
“Cô cả, kiểm tra cái này cần chút thời gian, hay là đến văn phòng tôi ngồi chờ một lát."
Giám đốc xưởng nhìn thấy mọi người đều đang đứng, bèn mời bọn họ.
“Anh cảm thấy bây giờ tôi có tâm trạng ngồi uống trà à?"
Cố Tuyết Trinh lạnh lùng nhìn anh ta một cái, nói xong cũng không để ý đến anh ta nữa mà chăm chú nhìn nhân viên công tác làm việc.
Hai giờ sau, rốt cuộc có báo cáo kiểm tra.
“Giám đốc, đã tra ra được vấn đề, chất formaldehyde(1) chứa trong những loại vải này quá cao, gây kích ứng mạnh cho da, thuốc nhuộm azo(2) cũng vượt quá tiêu chuẩn."
Nhân viên công tác báo cáo kết quả kiểm tra được.
Theo lời nói của nhân viên rơi xuống, sắc mặt của Cố Tuyết Trinh cũng trầm xuống, thậm chí trở nên trắng bệnh.
Người khác có thể không hiểu rõ những chất này nguy hiểm như thế nào, nhà thiết kế như cô sao có thể không rõ.
Chưa kể đến formaldehyde, chỉ riêng thuốc nhuộm azo cũng đủ khiến bọn họ khó giải quyết.
Thứ này có thể phân hủy và tạo ra hơn 20 loại amin thơm, trải qua phản ứng hóa học, nó có thể thay đổi cấu trúc DNA của cơ thể người, gây bệnh và gây ung thư!
Cô không nghĩ tới vì lợi ích mà Cố Hải Sâm lại làm ra loại hành vi nguy hiểm đến thế này!
Mà vẻ mặt trưởng phòng Thu Mua bên cạnh cô cũng đầy kinh hoàng.
“Tại sao có thể như vậy?"
Cố Tuyết Trinh hoàn hồn, nhăn mày nhìn anh ta: “Đúng vậy, tôi cũng muốn biết tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ lúc trước các người mua vào không kiểm tra chất lượng của vải trước sao?"
Trưởng phòng Thu Mua nghe vậy, sắc mặt càng khó coi hơn.
Cố Tuyết Trinh thấy thế sao còn có thể không rõ, chỉ sợ là người ba tốt của cô đã sớm mua chuộc những người này.
Nghĩ như thế, một nỗi tức giận dâng trào trong lòng cô.
Tuy rằng chuyện này không liên quan nhiều đến cô, nhưng dù sao cũng là cô giới thiệu cho công ty dùng vải dệt của gia đình, hiện giờ xảy ra chuyện như vậy, cô căn bản không biết phải đối mặt với Phong Diệp Chương như thế nào!
Cô càng nghĩ càng giận, cuối cùng không nhịn được, cô lấy cớ đi ra ngoài, muốn tìm Cố Hải Sâm yêu cầu giải thích.
(1) Formaldehyde là andehit đơn giản nhất và là một hợp chất hữu cơ không màu, dễ bay hơi có công thức hóa học là H2CO. Chất này sẽ làm trang phục có mùi hơi hắc, khó ngửi, nếu mặc ngay trang phục mới chưa được giặt sạch khi tiếp xúc với da có thể gây dị ứng, mẩn ngứa với người mẫn cảm. Ở nồng độ thấp, formaldehyde có thể gây phồng rộp giác mạc, kích ứng mũi và họng, có khả năng gây chảy nước mắt, hắt hơi và ho. Với nồng độ cao chúng có thể gây cảm giác buồn nôn và khó thở.
(2) Azo là dòng thuốc nhuộm trực tiếp, hầu hết sử dụng muối Natri của các axit sunfonic hay axit cacbonxilic hữu cơ. Các hợp chất Azo này thâm nhập vào cơ thể, chúng có thể bị phân hủy trong hệ trao đổi chất của cơ thể và sản sinh ra chất Aromatic amine. Tiếp xúc lâu dài, amine có thể thẩm thấu dễ dàng qua da, gây dị ứng, kích ứng da, dẫn tới các bệnh về da như viêm da dị ứng… Nguy hiểm hơn, quy trình phân hủy Azo có thể xảy ra trong đường ruột, trong gan hoặc gây bệnh ung thư.
Tác giả :
Mango Mousse