Cô Vợ Ngọt Ngào Của Tổng Giám Đốc
Chương 51: Không phải anh thì không thể
Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Sao anh họ và Vân Hân đều hỏi người ta như vậy? Tô Đậu hận không thể đào hố chôn mình, hu hu… Thật sự không nên bắt nạt người khác như vậy!
“Anh họ, bắt nạt người khác, hừ, không để ý anh nữa!"
Tô Đậu nhõng nhẽo uốn éo nói, Tô Thần Tôn cười ha ha, đụng với cô em họ buồn cười này, tâm tình buồn bực lập tức tiêu tan, lúc này Thi Cảng Bác dẫn theo Thi Vân Hân từ trong đám người trở lại dưới tàng cây, nghi ngờ hỏi: “Cười gì?" Nhìn qua sắc mặt xấu hổ của Tô Đậu, Thi Cảng Bác có thể đoán được đại khái một ít.
“Có biết tin tức hôn nhân hai nhà Thiệu Dạ thất bại không?" Tô Thần Tôn khôi phục trạng thái nghiêm túc, dựa vào thân cây, hai tay ôm ngực hỏi.
Hai hàng lông mày Thi Cảng Bác nhíu chặt, khẽ thở dài luyến tiếc: “Có tìm được Dạ Tử Đồng không?"
“Không, giống như bốc hơi khỏi thế gian, chuyện này có thể gặp phải chuyện ngoài ý muốn hay không?" Tô Thần Tôn đoán nói, hai người Tô Đậu và Thi Vân Hân nhìn nhau, tâm tình phức tạp: “Chồng chưa cưới của cô ấy không có ý định đi tìm cô ấy sao?"
“Cố tình trốn, nào có đơn giản tìm được chứ." Thi Vân Hân nói, cô gái này khiến người ta phiền phức, nếu để cô bắt được, nhất định cô phải dạy cho cô ta một bài học!
Thi Vân Hân nói xong câu đó bốn người lại im lặng, mãi đến khi trợ lý đi tới nói công việc đã kết thúc, Thi Vân Hân kéo tay Tô Thần Tôn nói: “Chú Tô, giúp cháu nhờ nhóm nhạc WIN ký tên nhé!"
“Để cháu khoe ở lớp đúng không?"
“Á, đâu có!" Thi Vân Hân liếc mắt nhìn Tô Đậu, Tô Thần Tôn bảo trợ lý mời nhóm nhạc WIN tới, nhìn thấy ba thành viên của nhóm nhạc WIN, đôi mắt Thi Vân Hân sáng lấp lánh, Thi Cảng Bác đưa tay gõ một cái, Thi Vân Hân đau đớn che giấu bộ dạng háo sắc, “Đừng quên lát nữa cháu phải gặp chú Đường, thấy bộ dạng si mê này của cháu, cháu có chịu được?"
“Các người đều là người xấu!" Thi Vân Hân nói một câu, tức giận đưa quyển sổ nhỏ quý giá của mình ra: “Phiền các anh ký tên, cám ơn!" Cô bé này trở mặt biến thành vui vẻ, Thi Cảng Bác và Tô Thần Tôn líu lưỡi không nói nên lời! Nhóm nhạc WIN ký tên xong, hỏi Tô Đậu bên cạnh, “Em không cần ký sao?"
“Không, không cần!" Bị hỏi, Tô Đậu cà lăm nói, “Em không có thói quen theo đuổi thần tượng."
“Đừng để ý cô ấy, một người tham ăn!"
“Tham ăn sống dễ chịu hơn cậu theo đuổi thần tượng!" Tô Đậu nói một câu vô tâm dường như khiến thành viên nhóm nhạc WIN tổn thương, mặc dù bọn họ nổi tiếng, nhưng vẫn chưa nổi tiếng trong lòng người ta, nhìn giọng điệu Tô Đậu khinh thường theo đuổi thần tượng, khiến nhóm nhạc WIN rất đau lòng.
“Xem ra, chúng ta còn cần cố gắng!"
“Đúng!"
“Haizzz, thật đau lòng!"
“Tâm hồn bị tổn thương!"
“Hôn một cái, đền bù tâm hồn bị tổn thương!"
Tô Đậu nhìn qua nhóm nhạc anh một câu tôi một câu, sắc mặt từ trắng chuyển sang xanh, rồi từ xanh chuyển sang hồng, cô gái nhỏ sợ tới mức lập tức trốn sau lưng chú hai Thi, Tô Thần Tôn khụ khụ, ý bảo có chừng có mực, đừng đùa quá đáng.
“Chú tô, cháu xem báo nói siêu sao quốc tế Đằng Khắc Lãng muốn trở về quay một bộ phim huyền huyễn, là bộ phim đầu tư lớn, có thật không?"
Thân thể Tô Thần Tôn chấn động, sau đó gật đầu, Thi Vân Hân lại hỏi, “Cháu có thể tới thăm không?"
“Tớ muốn hỏi…. Đằng Khắc Lãng là ai?" Tô Đậu từ sau lưng chú hai Thi thò đầu ra, giọng yếu ớt đặt câu hỏi, Thi Vân Hân lập tức bắn ánh mắt nhọn như dao tới, hét lên: “Cậu cái đồ ngốc này, ngay cả siêu sao quốc tế Đằng Khắc Lãng cũng không biết, anh ta cũng là nghệ sĩ anh họ cậu dẫn dắt đấy."
“A, thật sao?" Thì ra anh họ cô lợi hại như vậy! Cô gái này quả thực là một động vật đơn bào, thật sự khiến người ta xấu hổ, khiến người xấu hổ nhất chính là nhóm nhạc WIN, nghe hai cô gái hài hước tôi một câu bạn một câu, thấy thú vị đồng thời tò mò đặt câu hỏi.
“Tô tổng và cô bé này có quan hệ gì?"
“Quan hệ anh em họ!" Thi Vân Hân đi trước một bước, đắc ý nói.
Tô Thần Tôn cười cười, nhận được ánh mắt của Thi Cảng Bác, hai người đi sang chỗ khác, Thi Cảng Bác đi thẳng vào vấn đề, nói: “Cô ấy đã trở lại, có một số việc trước sau gì cũng phải giải quyết, phải thành tâm chấp nhận, hay phải tiếp tục chuyện tình cảm, tôi hi vọng cậu đừng phụ bạc Vũ Ninh, câu hỏi này băn khoăn trong lòng cậu, cậu chỉ có thể chọn lựa một cái."
“Cậu biết tôi không để Vũ Ninh đi một lần nữa, tôi không bắt cô ấy bỏ đứa bé, đã là nhượng bộ lớn nhất rồi…."
“Không phải là vấn đề nhượng bộ hay không nhượng bộ, mà là có thể tiếp nhận được hay không, Vũ Ninh có thể không ngại, cô gái ấy có thể không ư?" Đối với Khang Vũ Ninh bây giờ mà nói, có thể giữ được đứa bé là ban ơn lớn nhất, cô không hi vọng xa vời có vị trí trong lòng Tô Thần Tôn, hai năm ở chung đủ để Khang Vũ Ninh hiểu được cái gì gọi là có chừng có mực, cái gì gọi là giữ một khoảng cách, cái gì gọi là thấy đủ!
“Tự cậu giải quyết cho tốt đi!"
Thi Cảng Bác trở lại dưới tàng cây kéo Tô Đậu rời đi, Thi Vân Hân lẩm bẩm một câu, “Chú hai, làm gì vậy, chậc!"
“Được rồi, về đi!"
“Dạ!"
Thi Vân Hân nhìn qua nhóm nhạc WIN, bọn người Tô Thần Tôn cũng rời đi, đứng nguyên tại chỗ thầm rống: “Làm gì vậy chứ, hứ! Tôi cũng đi!"
Dọc đường phải né tránh đám người, Tô Đậu bị chú hai Thi kéo đi, nhìn tấm lưng rộng lớn, Tô Đậu cảm nhận rõ ràng chú hai Thi đang tức giận, mãi đến khi trở về chỗ cũ, chú hai Thi trở tay ôm chặt cả người Tô Đậu vào trong lòng. Tô Đậu bị ôm không hiểu ra sao, cố gắng đẩy thân hình cao lớn ra, bàn tay nhỏ bé dịu dàng vuốt ve khuôn mặt lạnh lùng đường cong nam tính.
“Xảy ra chuyện gì?"
“Không có gì! Để anh ôm chút!" Tô Đậu khẽ thở dài, đưa tay ôm lại eo cường tráng, cách quần áo cảm nhận nhiệt độ nóng rực của nhau, bàn tay đặt lên eo Tô Đậu vô tình hay hữa ý lạc lên lưng Tô Đậu, môi mềm lập tức che phủ, trằn trọc mút thỏa thích, gặm cắn, trêu đùa.
Hôn lưỡi, lần nào cũng khiến toàn thân Tô Đậu mềm nhũn ra, tê dại, chỉ có thể dựa vào người chú hai Thi chống đỡ trọng lượng cơ thể mình, nhìn hai mắt cô bé mơ màng, dục vọng quen thuộc sống lại chạy lên trên đầu, anh khẽ thở dài một hơi để giảm bớt ham muốn gấp gáp, tay nắm tay nhỏ đưa tới đũng quần mình, cách quần áo vuốt ve.
“…."
Vuốt cự vật cực nóng, sắc mặt Tô Đậu lúc trắng lúc hồng, xấu hổ không dám ngẩng đầu lên, hu hu… Chú hai xấu quá!
“Cô bé… Liếm liếm nó, có thể không?" Chịu đựng đau đớn giày vò, chú hai Thi thấp giọng yêu cầu, giọng nói gợi cảm mang theo hấp dẫn.
Trong lòng Tô Đậu đấu tranh 30 giây, rồi mới đưa bàn tay nhỏ bé run rẩy kéo khóa quần chú hai Thi, côn nóng trong nháy mắt lõa lồ trước mặt Tô Đậu. Nhìn vật cứng khổng lồ kia Tô Đậu giật mình, lần đầu tiên thân mật với vật này cũng không phát hiện nó khổng lồ như vậy, sao hôm nay nó to khiến cô cả kinh nhảy dựng lên vậy chứ?
Tô Đậu sợ hãi đồng thời vươn lưỡi ra, nhẹ nhàng liếm xuống, khoang miệng ấm áp làm Thi Cảng Bác vô cùng khoái cảm, mỗi một dây thần kinh đều bị kích thích ‘bảy hồn tám vía,’ cuối cùng không còn chút lý trí nào. Tô Đậu từng có kinh nghiệm lần đầu, về mặt kỹ xảo mặt dù không phải quá thuần thục, nhưng vẫn làm chú hai Thi muốn dừng mà không dừng được, dục tiên dục tử!
Gãi không đúng chỗ ngứa làm Thi Cảng Bác không đạt được thỏa mãn lắm, ra vào nhanh chóng trong miệng Tô Đậu trong khoảng thời gian ngắn khiến Tô Đậu gần như không chịu đựng nổi, sau đó nhả ra, nhưng ót cô bị một bàn tay giữ chặt làm cô không thể nào thoát được. Tô Đậu chỉ có thể nhịn đau đớn nôn ọe, mãi đến khi chú hai Thi thỏa mãn phun ra.
Hu hu… Đau quá, còn đau hơn cả lần đầu tiên, nhức mỏi, chua chua gần như bóp méo khuôn mặt xinh đẹp của Tô Đậu, nước mắt đảo quanh hốc mắt, bộ dạng rất đáng thương. Sau khi chú hải Thi sửa sang lại quần áo trên người, ngồi chồm hổm ôm cô nhóc đáng thương vào trong ngực thương yêu.
“Đau lắm à?"
“Dạ, đau lắm… Chú hai xấu, xấu lắm!" Tô Đậu nức nở lên án nói, bộ dạng muốn đáng thương bao nhiêu thì có đáng thương bấy nhiêu.
“Há miệng nào, để chú hai kiểm tra xem."
“Không cần đâu!" Tô Đậu lúc lắc đầu, không nhìn tới đầu sỏ gây nên, Thi Cảng Bác khẽ vuốt mái tóc đen nhánh của cô, rồi tựa mình vào vách tường, Tô Đậu gối đầu lên lồng ngực rắn chắc, hai người cứ lẳng lặng ngồi yên không nói tiếng nào, không khí im ắng khiến Tô Đậu có chút không được tự nhiên, muốn tìm chủ đề nhưng lại không biết nên nói từ đâu.
“Bạn gái anh họ em…. Lúc trước, muốn trở về!" Thi Cảng Bác đột nhiên nói với Tô Đậu một câu như thế, bạn gái cũ của…. Anh họ? Tô Đậu như bị điểm huyệt, tim đập mạnh và loạn nhịp thất thần…
Tô Đậu nhớ trước khi chị dâu họ xuất hiện, anh họ có một người bạn khác phái rất thân, khi đó không có chút quan hệ nam nữ, nhưng họ lúc nào cũng có đôi có cặp, Tô Đậu vẫn cho rằng chọn chị dâu họ tương lai thì không ai có thể hơn ngoài người đó. Kết quả, có một thời gian ngắn cô không gặp cô ấy, dần dà người kia giống như bốc hơi khỏi nhân gian, bây giờ đột nhiên xuất hiện, Tô Đậu rất không yên tâm.
“Người đó thật sự là bạn gái cũ của anh họ sao?" Tô Đậu lấy lại tinh thần bĩu môi hỏi.
“Có thể nói là vậy, cũng có thể nói không phải, về phương diện công việc bọn họ rất hợp nhau." Nhiều năm qua đi, trí nhớ Thi Cảng Bác không có ấn tượng sâu đậm, chỉ nhớ người phụ nữ kia là một đối thủ mạnh, thủ đoạn mạnh mẽ, đối mặt với kẻ địch sắc mặt không chút thay đổi, “Cũng là quan hệ thầy trò."
Thi Cảng Bác nói qua loa Tô Đậu cũng đủ hiểu tình hình lúc đó, người nọ anh họ không thể có, cho nên mãi không thể mở lòng, bây giờ người nọ muốn trở về, chị dâu họ có tình địch, anh họ phải giải quyết khúc mắc trong lòng. Đương nhiên Tô Đậu và chú hai thi nghĩ giống nhau, đều không mong Khang Vũ Ninh bị phụ bạc, nhưng vừa mẫu thuẫn hi vọng anh họ và người kia có thể có kết quả, Tô Đậu chau mày, đánh vào lồng ngực chú hai Thi, “Em xấu quá, gió chiều nào ngả về chiều đó, em rất hi vọng chị dâu họ và anh họ có thể ở cùng một chỗ, nhưng vừa muốn người nọ quan trọng với anh họ như vậy, nên có kết quả nở hoa kết trái, em…."
“Cô bé, chuyện tình cảm người khác không thể nhúng tay vào, cho dù em rối rắm thế nào cũng phải xem trái tim anh họ em lựa chọn ra sao, anh cũng mong anh họ em đừng phụ bạc chị dâu họ em!"
“Chú hai!"
“Hả?"
“Em có anh thật tốt!" Cô may mắn hơn chị dâu họ, nhờ có một người đàn ông dành riêng cho mình, không cần lo lắng hoảng sợ mỗi ngày, cũng không cần hoang mang bị cướp đi, cô là cô gái nhỏ hạnh phúc nhất trên thế giới này! “Em yêu anh, chú hai!" Tô Đậu cắn tai chú hai Thi, hạ giọng nói khẽ.
Thi Cảng Bác được tỏ tình vui mừng quá đỗi, giữa cằm Tô Đậu, “Chú hai cũng yêu cô bé, nhưng…." Dục vọng làm vẻ mặt Thi Cảng Bác căng thẳng, haizzz, gặp cô bé này, dục vọng anh thật sự không che giấu được!
“Nhưng sao?" Nhìn vẻ mặt căng thẳng của chú hai Thi, Tô Đậu lo lắng hỏi.
“Cô bé, em là khắc tinh từ nhỏ của chú hai." Kéo thân thể nhỏ bé xuống, Thi Cảng Bác lẩm bẩm bên tai Tô Đậu một câu, vẻ mặt nhỏ nhắn lập tức thẹn thùng đỏ au, da mặt Tô Đậu mỏng cảm thấy hổ thẹn với yêu cầu kia, giãy dụa đi ra, chạy về phòng học. Nhìn cô bé lâm trận bỏ chạy, Thi Cảng Bác bật cười, lại nhìn xuống vật cứng đội lên nơi đũng quần, cái này muốn cười cũng không cười được.
Tô Đậu trốn về phòng học, đỏ mặt tía tai, Thi Vân Hân cười hắc hắc nhích lại gần, mập mờ nói: “Cậu đó, sẽ không theo chú hai làm chuyện kia ở chỗ cũ đấy chứ?" Tô Đậu mắc cỡ đầu nằm xuống bàn học, không có mặt mũi gặp người khác, Vân Hân là giun trong bụng cô sao, sao cô ấy có thể biết rõ là làm chuyện kia? Ngu ngốc mới không đoán ra!
“Hừ!" Tô Đậu quay mặt, không để ý tới Thi Vân Hân trong lòng vô cùng tò mò.
“Đậu Đậu."
Gọi buồn nôn khiến lông tơ Tô Đậu dựng thẳng đứng, giả vờ lấy sách giáo khoa che hai lỗ tai, lúc này tiếng chuông vang lên, thì ra đã đến giờ tan học, Thi Vân Hân bĩu môi, cầm cặp khoác lên vai, nói: “Tớ đi trước, chú Đường đứng đợi ở cổng." lqdion
“Cậu đó, có tình người không vậy!"
“À, như nhau!"
Nhìn Thi Vân Hân chạy nhanh như chớp, Tô Đậu chầm chậm thu dọn sách giáo khoa, đi xuống lầu, tính đứng ở đường giao nhau phía trước chờ chú hai. Không biết vì sao Thi Hạo Hạo mất tích một thời gian ngắn đột nhiên xuất hiện, Tô Đậu nhìn như không thấy bước qua, sao Thi Hạo Hạo có thể để Tô Đậu dễ dàng đi qua như vậy, đưa tay bắt lấy cổ tay cô, mạnh mẽ kéo cô lên xe của mình.
“Thả tôi ra, anh muốn đưa tôi đi đâu?" Thể lực đàn ông và phụ nữ vĩnh viễn cách xa nhau, Tô Đậu không trốn tránh được, chỉ có thể bị ép buộc chở đi rời khỏi trường học. Thi Hạo Hạo không nói gì, ô tô nhanh chóng chạy lên cao tốc, chạy tới vùng duyên hải, qua khoảng một tiếng đồng hồ, xe dừng trước một tòa cao ốc, lúc này Tô Đậu có chết cũng không muốn xuống xe, Thi Hạo Hao thu liễm phong độ lịch sự, lại một lần nữa mạnh mẽ kéo Tô Đậu xuống xe, rồi kéo cô đi về phía nhà ở, mắt thấy sắp lên thang máy, Tô Đậu càng thêm hoảng loạn. Hu hu… Chú hai, mau tới cứu em, cô bé phải chịu khổ trong hang sói.
Vào thang máy, Thi Hạo Hạo ấn lên tầng mười, nhìn các tầng dần dần đi qua, trong lòng Tô Đậu càng thêm không yên, đinh, tiếng vang của cửa thang máy làm Tô Đậu hoảng hốt lo sợ, liều mạng bám lấy tường không chịu bước ra, Thi Hạo Hạo trực tiếp ôm lấy, ôm Tô Đậu từ trong thang máy ra ngoài, sau đó rút chìa khóa mở cửa, nhét Tô Đậu ngồi xuống ghế sofa.
“Anh… Rốt cuộc là anh muốn thế nào?"
“Tôi có thể muốn thế nào? Em vốn chính là của Thi Hạo Hạo tôi, tại sao lại là hắn? Hắn có gì tốt? Nói về tuổi, tôi trẻ hơn hắn, nói về thực lực cũng không thua hắn, về phương diện trên giường, tôi càng mạnh hơn hắn!" Thi Hạo Hạo và Thi Cảng Bác là hai người có ưu thế nhất, chỉ ở tuổi mà thôi, nhưng đối với Tô Đậu mà nói, tuổi tác vốn không phải là vấn đề, cô yêu chú hai Thi, vì hai bên có tình cảm, yêu đối phương, cho nên không phải anh thì không thể!
Hết chương 51
Sao anh họ và Vân Hân đều hỏi người ta như vậy? Tô Đậu hận không thể đào hố chôn mình, hu hu… Thật sự không nên bắt nạt người khác như vậy!
“Anh họ, bắt nạt người khác, hừ, không để ý anh nữa!"
Tô Đậu nhõng nhẽo uốn éo nói, Tô Thần Tôn cười ha ha, đụng với cô em họ buồn cười này, tâm tình buồn bực lập tức tiêu tan, lúc này Thi Cảng Bác dẫn theo Thi Vân Hân từ trong đám người trở lại dưới tàng cây, nghi ngờ hỏi: “Cười gì?" Nhìn qua sắc mặt xấu hổ của Tô Đậu, Thi Cảng Bác có thể đoán được đại khái một ít.
“Có biết tin tức hôn nhân hai nhà Thiệu Dạ thất bại không?" Tô Thần Tôn khôi phục trạng thái nghiêm túc, dựa vào thân cây, hai tay ôm ngực hỏi.
Hai hàng lông mày Thi Cảng Bác nhíu chặt, khẽ thở dài luyến tiếc: “Có tìm được Dạ Tử Đồng không?"
“Không, giống như bốc hơi khỏi thế gian, chuyện này có thể gặp phải chuyện ngoài ý muốn hay không?" Tô Thần Tôn đoán nói, hai người Tô Đậu và Thi Vân Hân nhìn nhau, tâm tình phức tạp: “Chồng chưa cưới của cô ấy không có ý định đi tìm cô ấy sao?"
“Cố tình trốn, nào có đơn giản tìm được chứ." Thi Vân Hân nói, cô gái này khiến người ta phiền phức, nếu để cô bắt được, nhất định cô phải dạy cho cô ta một bài học!
Thi Vân Hân nói xong câu đó bốn người lại im lặng, mãi đến khi trợ lý đi tới nói công việc đã kết thúc, Thi Vân Hân kéo tay Tô Thần Tôn nói: “Chú Tô, giúp cháu nhờ nhóm nhạc WIN ký tên nhé!"
“Để cháu khoe ở lớp đúng không?"
“Á, đâu có!" Thi Vân Hân liếc mắt nhìn Tô Đậu, Tô Thần Tôn bảo trợ lý mời nhóm nhạc WIN tới, nhìn thấy ba thành viên của nhóm nhạc WIN, đôi mắt Thi Vân Hân sáng lấp lánh, Thi Cảng Bác đưa tay gõ một cái, Thi Vân Hân đau đớn che giấu bộ dạng háo sắc, “Đừng quên lát nữa cháu phải gặp chú Đường, thấy bộ dạng si mê này của cháu, cháu có chịu được?"
“Các người đều là người xấu!" Thi Vân Hân nói một câu, tức giận đưa quyển sổ nhỏ quý giá của mình ra: “Phiền các anh ký tên, cám ơn!" Cô bé này trở mặt biến thành vui vẻ, Thi Cảng Bác và Tô Thần Tôn líu lưỡi không nói nên lời! Nhóm nhạc WIN ký tên xong, hỏi Tô Đậu bên cạnh, “Em không cần ký sao?"
“Không, không cần!" Bị hỏi, Tô Đậu cà lăm nói, “Em không có thói quen theo đuổi thần tượng."
“Đừng để ý cô ấy, một người tham ăn!"
“Tham ăn sống dễ chịu hơn cậu theo đuổi thần tượng!" Tô Đậu nói một câu vô tâm dường như khiến thành viên nhóm nhạc WIN tổn thương, mặc dù bọn họ nổi tiếng, nhưng vẫn chưa nổi tiếng trong lòng người ta, nhìn giọng điệu Tô Đậu khinh thường theo đuổi thần tượng, khiến nhóm nhạc WIN rất đau lòng.
“Xem ra, chúng ta còn cần cố gắng!"
“Đúng!"
“Haizzz, thật đau lòng!"
“Tâm hồn bị tổn thương!"
“Hôn một cái, đền bù tâm hồn bị tổn thương!"
Tô Đậu nhìn qua nhóm nhạc anh một câu tôi một câu, sắc mặt từ trắng chuyển sang xanh, rồi từ xanh chuyển sang hồng, cô gái nhỏ sợ tới mức lập tức trốn sau lưng chú hai Thi, Tô Thần Tôn khụ khụ, ý bảo có chừng có mực, đừng đùa quá đáng.
“Chú tô, cháu xem báo nói siêu sao quốc tế Đằng Khắc Lãng muốn trở về quay một bộ phim huyền huyễn, là bộ phim đầu tư lớn, có thật không?"
Thân thể Tô Thần Tôn chấn động, sau đó gật đầu, Thi Vân Hân lại hỏi, “Cháu có thể tới thăm không?"
“Tớ muốn hỏi…. Đằng Khắc Lãng là ai?" Tô Đậu từ sau lưng chú hai Thi thò đầu ra, giọng yếu ớt đặt câu hỏi, Thi Vân Hân lập tức bắn ánh mắt nhọn như dao tới, hét lên: “Cậu cái đồ ngốc này, ngay cả siêu sao quốc tế Đằng Khắc Lãng cũng không biết, anh ta cũng là nghệ sĩ anh họ cậu dẫn dắt đấy."
“A, thật sao?" Thì ra anh họ cô lợi hại như vậy! Cô gái này quả thực là một động vật đơn bào, thật sự khiến người ta xấu hổ, khiến người xấu hổ nhất chính là nhóm nhạc WIN, nghe hai cô gái hài hước tôi một câu bạn một câu, thấy thú vị đồng thời tò mò đặt câu hỏi.
“Tô tổng và cô bé này có quan hệ gì?"
“Quan hệ anh em họ!" Thi Vân Hân đi trước một bước, đắc ý nói.
Tô Thần Tôn cười cười, nhận được ánh mắt của Thi Cảng Bác, hai người đi sang chỗ khác, Thi Cảng Bác đi thẳng vào vấn đề, nói: “Cô ấy đã trở lại, có một số việc trước sau gì cũng phải giải quyết, phải thành tâm chấp nhận, hay phải tiếp tục chuyện tình cảm, tôi hi vọng cậu đừng phụ bạc Vũ Ninh, câu hỏi này băn khoăn trong lòng cậu, cậu chỉ có thể chọn lựa một cái."
“Cậu biết tôi không để Vũ Ninh đi một lần nữa, tôi không bắt cô ấy bỏ đứa bé, đã là nhượng bộ lớn nhất rồi…."
“Không phải là vấn đề nhượng bộ hay không nhượng bộ, mà là có thể tiếp nhận được hay không, Vũ Ninh có thể không ngại, cô gái ấy có thể không ư?" Đối với Khang Vũ Ninh bây giờ mà nói, có thể giữ được đứa bé là ban ơn lớn nhất, cô không hi vọng xa vời có vị trí trong lòng Tô Thần Tôn, hai năm ở chung đủ để Khang Vũ Ninh hiểu được cái gì gọi là có chừng có mực, cái gì gọi là giữ một khoảng cách, cái gì gọi là thấy đủ!
“Tự cậu giải quyết cho tốt đi!"
Thi Cảng Bác trở lại dưới tàng cây kéo Tô Đậu rời đi, Thi Vân Hân lẩm bẩm một câu, “Chú hai, làm gì vậy, chậc!"
“Được rồi, về đi!"
“Dạ!"
Thi Vân Hân nhìn qua nhóm nhạc WIN, bọn người Tô Thần Tôn cũng rời đi, đứng nguyên tại chỗ thầm rống: “Làm gì vậy chứ, hứ! Tôi cũng đi!"
Dọc đường phải né tránh đám người, Tô Đậu bị chú hai Thi kéo đi, nhìn tấm lưng rộng lớn, Tô Đậu cảm nhận rõ ràng chú hai Thi đang tức giận, mãi đến khi trở về chỗ cũ, chú hai Thi trở tay ôm chặt cả người Tô Đậu vào trong lòng. Tô Đậu bị ôm không hiểu ra sao, cố gắng đẩy thân hình cao lớn ra, bàn tay nhỏ bé dịu dàng vuốt ve khuôn mặt lạnh lùng đường cong nam tính.
“Xảy ra chuyện gì?"
“Không có gì! Để anh ôm chút!" Tô Đậu khẽ thở dài, đưa tay ôm lại eo cường tráng, cách quần áo cảm nhận nhiệt độ nóng rực của nhau, bàn tay đặt lên eo Tô Đậu vô tình hay hữa ý lạc lên lưng Tô Đậu, môi mềm lập tức che phủ, trằn trọc mút thỏa thích, gặm cắn, trêu đùa.
Hôn lưỡi, lần nào cũng khiến toàn thân Tô Đậu mềm nhũn ra, tê dại, chỉ có thể dựa vào người chú hai Thi chống đỡ trọng lượng cơ thể mình, nhìn hai mắt cô bé mơ màng, dục vọng quen thuộc sống lại chạy lên trên đầu, anh khẽ thở dài một hơi để giảm bớt ham muốn gấp gáp, tay nắm tay nhỏ đưa tới đũng quần mình, cách quần áo vuốt ve.
“…."
Vuốt cự vật cực nóng, sắc mặt Tô Đậu lúc trắng lúc hồng, xấu hổ không dám ngẩng đầu lên, hu hu… Chú hai xấu quá!
“Cô bé… Liếm liếm nó, có thể không?" Chịu đựng đau đớn giày vò, chú hai Thi thấp giọng yêu cầu, giọng nói gợi cảm mang theo hấp dẫn.
Trong lòng Tô Đậu đấu tranh 30 giây, rồi mới đưa bàn tay nhỏ bé run rẩy kéo khóa quần chú hai Thi, côn nóng trong nháy mắt lõa lồ trước mặt Tô Đậu. Nhìn vật cứng khổng lồ kia Tô Đậu giật mình, lần đầu tiên thân mật với vật này cũng không phát hiện nó khổng lồ như vậy, sao hôm nay nó to khiến cô cả kinh nhảy dựng lên vậy chứ?
Tô Đậu sợ hãi đồng thời vươn lưỡi ra, nhẹ nhàng liếm xuống, khoang miệng ấm áp làm Thi Cảng Bác vô cùng khoái cảm, mỗi một dây thần kinh đều bị kích thích ‘bảy hồn tám vía,’ cuối cùng không còn chút lý trí nào. Tô Đậu từng có kinh nghiệm lần đầu, về mặt kỹ xảo mặt dù không phải quá thuần thục, nhưng vẫn làm chú hai Thi muốn dừng mà không dừng được, dục tiên dục tử!
Gãi không đúng chỗ ngứa làm Thi Cảng Bác không đạt được thỏa mãn lắm, ra vào nhanh chóng trong miệng Tô Đậu trong khoảng thời gian ngắn khiến Tô Đậu gần như không chịu đựng nổi, sau đó nhả ra, nhưng ót cô bị một bàn tay giữ chặt làm cô không thể nào thoát được. Tô Đậu chỉ có thể nhịn đau đớn nôn ọe, mãi đến khi chú hai Thi thỏa mãn phun ra.
Hu hu… Đau quá, còn đau hơn cả lần đầu tiên, nhức mỏi, chua chua gần như bóp méo khuôn mặt xinh đẹp của Tô Đậu, nước mắt đảo quanh hốc mắt, bộ dạng rất đáng thương. Sau khi chú hải Thi sửa sang lại quần áo trên người, ngồi chồm hổm ôm cô nhóc đáng thương vào trong ngực thương yêu.
“Đau lắm à?"
“Dạ, đau lắm… Chú hai xấu, xấu lắm!" Tô Đậu nức nở lên án nói, bộ dạng muốn đáng thương bao nhiêu thì có đáng thương bấy nhiêu.
“Há miệng nào, để chú hai kiểm tra xem."
“Không cần đâu!" Tô Đậu lúc lắc đầu, không nhìn tới đầu sỏ gây nên, Thi Cảng Bác khẽ vuốt mái tóc đen nhánh của cô, rồi tựa mình vào vách tường, Tô Đậu gối đầu lên lồng ngực rắn chắc, hai người cứ lẳng lặng ngồi yên không nói tiếng nào, không khí im ắng khiến Tô Đậu có chút không được tự nhiên, muốn tìm chủ đề nhưng lại không biết nên nói từ đâu.
“Bạn gái anh họ em…. Lúc trước, muốn trở về!" Thi Cảng Bác đột nhiên nói với Tô Đậu một câu như thế, bạn gái cũ của…. Anh họ? Tô Đậu như bị điểm huyệt, tim đập mạnh và loạn nhịp thất thần…
Tô Đậu nhớ trước khi chị dâu họ xuất hiện, anh họ có một người bạn khác phái rất thân, khi đó không có chút quan hệ nam nữ, nhưng họ lúc nào cũng có đôi có cặp, Tô Đậu vẫn cho rằng chọn chị dâu họ tương lai thì không ai có thể hơn ngoài người đó. Kết quả, có một thời gian ngắn cô không gặp cô ấy, dần dà người kia giống như bốc hơi khỏi nhân gian, bây giờ đột nhiên xuất hiện, Tô Đậu rất không yên tâm.
“Người đó thật sự là bạn gái cũ của anh họ sao?" Tô Đậu lấy lại tinh thần bĩu môi hỏi.
“Có thể nói là vậy, cũng có thể nói không phải, về phương diện công việc bọn họ rất hợp nhau." Nhiều năm qua đi, trí nhớ Thi Cảng Bác không có ấn tượng sâu đậm, chỉ nhớ người phụ nữ kia là một đối thủ mạnh, thủ đoạn mạnh mẽ, đối mặt với kẻ địch sắc mặt không chút thay đổi, “Cũng là quan hệ thầy trò."
Thi Cảng Bác nói qua loa Tô Đậu cũng đủ hiểu tình hình lúc đó, người nọ anh họ không thể có, cho nên mãi không thể mở lòng, bây giờ người nọ muốn trở về, chị dâu họ có tình địch, anh họ phải giải quyết khúc mắc trong lòng. Đương nhiên Tô Đậu và chú hai thi nghĩ giống nhau, đều không mong Khang Vũ Ninh bị phụ bạc, nhưng vừa mẫu thuẫn hi vọng anh họ và người kia có thể có kết quả, Tô Đậu chau mày, đánh vào lồng ngực chú hai Thi, “Em xấu quá, gió chiều nào ngả về chiều đó, em rất hi vọng chị dâu họ và anh họ có thể ở cùng một chỗ, nhưng vừa muốn người nọ quan trọng với anh họ như vậy, nên có kết quả nở hoa kết trái, em…."
“Cô bé, chuyện tình cảm người khác không thể nhúng tay vào, cho dù em rối rắm thế nào cũng phải xem trái tim anh họ em lựa chọn ra sao, anh cũng mong anh họ em đừng phụ bạc chị dâu họ em!"
“Chú hai!"
“Hả?"
“Em có anh thật tốt!" Cô may mắn hơn chị dâu họ, nhờ có một người đàn ông dành riêng cho mình, không cần lo lắng hoảng sợ mỗi ngày, cũng không cần hoang mang bị cướp đi, cô là cô gái nhỏ hạnh phúc nhất trên thế giới này! “Em yêu anh, chú hai!" Tô Đậu cắn tai chú hai Thi, hạ giọng nói khẽ.
Thi Cảng Bác được tỏ tình vui mừng quá đỗi, giữa cằm Tô Đậu, “Chú hai cũng yêu cô bé, nhưng…." Dục vọng làm vẻ mặt Thi Cảng Bác căng thẳng, haizzz, gặp cô bé này, dục vọng anh thật sự không che giấu được!
“Nhưng sao?" Nhìn vẻ mặt căng thẳng của chú hai Thi, Tô Đậu lo lắng hỏi.
“Cô bé, em là khắc tinh từ nhỏ của chú hai." Kéo thân thể nhỏ bé xuống, Thi Cảng Bác lẩm bẩm bên tai Tô Đậu một câu, vẻ mặt nhỏ nhắn lập tức thẹn thùng đỏ au, da mặt Tô Đậu mỏng cảm thấy hổ thẹn với yêu cầu kia, giãy dụa đi ra, chạy về phòng học. Nhìn cô bé lâm trận bỏ chạy, Thi Cảng Bác bật cười, lại nhìn xuống vật cứng đội lên nơi đũng quần, cái này muốn cười cũng không cười được.
Tô Đậu trốn về phòng học, đỏ mặt tía tai, Thi Vân Hân cười hắc hắc nhích lại gần, mập mờ nói: “Cậu đó, sẽ không theo chú hai làm chuyện kia ở chỗ cũ đấy chứ?" Tô Đậu mắc cỡ đầu nằm xuống bàn học, không có mặt mũi gặp người khác, Vân Hân là giun trong bụng cô sao, sao cô ấy có thể biết rõ là làm chuyện kia? Ngu ngốc mới không đoán ra!
“Hừ!" Tô Đậu quay mặt, không để ý tới Thi Vân Hân trong lòng vô cùng tò mò.
“Đậu Đậu."
Gọi buồn nôn khiến lông tơ Tô Đậu dựng thẳng đứng, giả vờ lấy sách giáo khoa che hai lỗ tai, lúc này tiếng chuông vang lên, thì ra đã đến giờ tan học, Thi Vân Hân bĩu môi, cầm cặp khoác lên vai, nói: “Tớ đi trước, chú Đường đứng đợi ở cổng." lqdion
“Cậu đó, có tình người không vậy!"
“À, như nhau!"
Nhìn Thi Vân Hân chạy nhanh như chớp, Tô Đậu chầm chậm thu dọn sách giáo khoa, đi xuống lầu, tính đứng ở đường giao nhau phía trước chờ chú hai. Không biết vì sao Thi Hạo Hạo mất tích một thời gian ngắn đột nhiên xuất hiện, Tô Đậu nhìn như không thấy bước qua, sao Thi Hạo Hạo có thể để Tô Đậu dễ dàng đi qua như vậy, đưa tay bắt lấy cổ tay cô, mạnh mẽ kéo cô lên xe của mình.
“Thả tôi ra, anh muốn đưa tôi đi đâu?" Thể lực đàn ông và phụ nữ vĩnh viễn cách xa nhau, Tô Đậu không trốn tránh được, chỉ có thể bị ép buộc chở đi rời khỏi trường học. Thi Hạo Hạo không nói gì, ô tô nhanh chóng chạy lên cao tốc, chạy tới vùng duyên hải, qua khoảng một tiếng đồng hồ, xe dừng trước một tòa cao ốc, lúc này Tô Đậu có chết cũng không muốn xuống xe, Thi Hạo Hao thu liễm phong độ lịch sự, lại một lần nữa mạnh mẽ kéo Tô Đậu xuống xe, rồi kéo cô đi về phía nhà ở, mắt thấy sắp lên thang máy, Tô Đậu càng thêm hoảng loạn. Hu hu… Chú hai, mau tới cứu em, cô bé phải chịu khổ trong hang sói.
Vào thang máy, Thi Hạo Hạo ấn lên tầng mười, nhìn các tầng dần dần đi qua, trong lòng Tô Đậu càng thêm không yên, đinh, tiếng vang của cửa thang máy làm Tô Đậu hoảng hốt lo sợ, liều mạng bám lấy tường không chịu bước ra, Thi Hạo Hạo trực tiếp ôm lấy, ôm Tô Đậu từ trong thang máy ra ngoài, sau đó rút chìa khóa mở cửa, nhét Tô Đậu ngồi xuống ghế sofa.
“Anh… Rốt cuộc là anh muốn thế nào?"
“Tôi có thể muốn thế nào? Em vốn chính là của Thi Hạo Hạo tôi, tại sao lại là hắn? Hắn có gì tốt? Nói về tuổi, tôi trẻ hơn hắn, nói về thực lực cũng không thua hắn, về phương diện trên giường, tôi càng mạnh hơn hắn!" Thi Hạo Hạo và Thi Cảng Bác là hai người có ưu thế nhất, chỉ ở tuổi mà thôi, nhưng đối với Tô Đậu mà nói, tuổi tác vốn không phải là vấn đề, cô yêu chú hai Thi, vì hai bên có tình cảm, yêu đối phương, cho nên không phải anh thì không thể!
Hết chương 51
Tác giả :
Độ Nương