Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí
Chương 59
“Khụ, khụ, khụ..."
“Bà xã, dù đồ ăn có ngon thế nào cũng ăn từ từ thôi, cẩn thận kẻo nghẹn, cũng không có ai cướp mất của em đâu..."
Một ly nước được đưa đến trước mặt cô, nhìn qua có vẻ hai người rất thân thiết.
Mẹ nó, là hắn cố ý.
Cô chỉ muốn trợn mắt nhìn hắn, nhưng con trai đang ở bên cạnh đang chớp chớp cặp mắt ngây thơ nhìn cô, giống như nó cảm thấy mới lạ và thích thú khi nhìn thấy cảnh “vợ chồng ân ái" của hai người, cô không thể tức giận, chỉ biết oán hận mà cầm cốc nước lên tu ừng ực, tim không hiểu sao lại đập loạn lên, giống như con hươu nhỏ chạy trốn: Vấn đề ngủ tối nay lại vụt qua trước mắt. Nhìn bộ dạng này, chẳng giống như hôm nay hắn muốn đến chỗ “bà hai" bên đó qua đêm.
Ăn xong, hai thiếu gia xuất thân cao quý đương nhiên không thể ở lại dọn dẹp tàn cục, công tác giải quyết tàn cục này không ai khác chỉ có thể là cô, cô rửa bát đĩa nhưng trong lòng không ngừng oán thầm.
Sau khi dọn dẹp, sắp xếp xong, cô đấm lưng đi lên phòng, nghe thấy bên trong phòng kia phát ra bản nhạc cổ điển trang nhã, cô liền cảm thán nam nhân chết tiệt như hắn thật biết hưởng thụ.
Cô theo tiếng cười của con trai truyền ra liền đẩy cửa đi vào, đập vào mắt cô một bồn tắm hình tam giác cực lớn, mỗi góc đều có một chỗ đủ cho người vào. Hai nam nhân một lớn một nhỏ đang đang ở trong bồn tắm chơi trò té nước, Đông Kỳ đang cởi chuồng, khuôn mặt đỏ chót đang trốn, cả người toàn những bọt nước, vui mừng hét lên. Còn Đông Đình Phong ư, hắn ở trần, bản thân miễn cưỡng dựa vào thành bồn tắm, nhàn nhã để con trai té nước vào người.
Hắn giờ đây, tất cả sự lạnh lùng vốn có đều biến mất, trên khuôn mặt anh tuấn lộ ra vẻ ôn hòa, thoải mái chơi đùa cùng con trai.
Mái tóc ngắn đẹp đẽ của hắn đã bị con trai té ướt, bây giờ hoàn toàn bị cụp xuống, mái tóc ấy khiến hắn mất đi vẻ nghiêm túc khó gần, từ trong hắn toát ra vài phần mê hoặc, giống lười biếng hơn là cảm tính, nó có tính sát thương vô cùng. Hắn không còn cái vẻ cao cao tại thượng, giống như tất cả mọi khoảng cách lúc đó đều bị thu hẹp lại.
“A! Mẹ đến rồi, mẹ nhanh lại đây, chúng ta cùng tắm chung!"
Tên tiểu tử hào hứng bò từ bồn tắm ra, cả người không mặc gì chạy tới kéo cô.
“Thật không nghĩ tới mẹ của con trai ta lại có thói quen nhìn trộm người khác tắm. Sở thích này thật không giống người thường..."
Có ai đó vừa mở miệng lập tức muốn bức người.
Ninh Mẫn trừng mắt, đang đứng chết lặng ở đó bỗng bước lại, xuyên qua làn khói trắng của nước mà đi tới:
“Tôi không biết hai người đang tắm. Có sở thích nhìn trộm cái gì? Đàn ông không phải vẫn là cái chuyện, của anh với của tôi cái nào to hơn sao? Đâu có thể mọc thêm ba đầu sáu tay... A..."
Cô muốn rời khỏi chỗ nóng bức này, cô cảm thấy khó thở, nhưng cô không hề nghĩ được tên tiểu quỷ kia từ phía sau ẩy cô một cái, bị trượt chân vào bên trong, sau đó ngã nhào về phía Đông Đình Phong đang duỗi tay, mặt cô lúc này đang áp sát vào cơ ngực rắn chắc của hắn, nếm được vị của nước, đúng lúc một giọng nói băng lãnh vang lên:
“Phu nhân, đây là cô nhảy đến ôm ta. Có phải muốn cùng ta tắm uyên ương không?"
Đồng thời, có một bàn đỡ lấy hông cô, khiến cả người cô nổi da gà.
“Bà xã, dù đồ ăn có ngon thế nào cũng ăn từ từ thôi, cẩn thận kẻo nghẹn, cũng không có ai cướp mất của em đâu..."
Một ly nước được đưa đến trước mặt cô, nhìn qua có vẻ hai người rất thân thiết.
Mẹ nó, là hắn cố ý.
Cô chỉ muốn trợn mắt nhìn hắn, nhưng con trai đang ở bên cạnh đang chớp chớp cặp mắt ngây thơ nhìn cô, giống như nó cảm thấy mới lạ và thích thú khi nhìn thấy cảnh “vợ chồng ân ái" của hai người, cô không thể tức giận, chỉ biết oán hận mà cầm cốc nước lên tu ừng ực, tim không hiểu sao lại đập loạn lên, giống như con hươu nhỏ chạy trốn: Vấn đề ngủ tối nay lại vụt qua trước mắt. Nhìn bộ dạng này, chẳng giống như hôm nay hắn muốn đến chỗ “bà hai" bên đó qua đêm.
Ăn xong, hai thiếu gia xuất thân cao quý đương nhiên không thể ở lại dọn dẹp tàn cục, công tác giải quyết tàn cục này không ai khác chỉ có thể là cô, cô rửa bát đĩa nhưng trong lòng không ngừng oán thầm.
Sau khi dọn dẹp, sắp xếp xong, cô đấm lưng đi lên phòng, nghe thấy bên trong phòng kia phát ra bản nhạc cổ điển trang nhã, cô liền cảm thán nam nhân chết tiệt như hắn thật biết hưởng thụ.
Cô theo tiếng cười của con trai truyền ra liền đẩy cửa đi vào, đập vào mắt cô một bồn tắm hình tam giác cực lớn, mỗi góc đều có một chỗ đủ cho người vào. Hai nam nhân một lớn một nhỏ đang đang ở trong bồn tắm chơi trò té nước, Đông Kỳ đang cởi chuồng, khuôn mặt đỏ chót đang trốn, cả người toàn những bọt nước, vui mừng hét lên. Còn Đông Đình Phong ư, hắn ở trần, bản thân miễn cưỡng dựa vào thành bồn tắm, nhàn nhã để con trai té nước vào người.
Hắn giờ đây, tất cả sự lạnh lùng vốn có đều biến mất, trên khuôn mặt anh tuấn lộ ra vẻ ôn hòa, thoải mái chơi đùa cùng con trai.
Mái tóc ngắn đẹp đẽ của hắn đã bị con trai té ướt, bây giờ hoàn toàn bị cụp xuống, mái tóc ấy khiến hắn mất đi vẻ nghiêm túc khó gần, từ trong hắn toát ra vài phần mê hoặc, giống lười biếng hơn là cảm tính, nó có tính sát thương vô cùng. Hắn không còn cái vẻ cao cao tại thượng, giống như tất cả mọi khoảng cách lúc đó đều bị thu hẹp lại.
“A! Mẹ đến rồi, mẹ nhanh lại đây, chúng ta cùng tắm chung!"
Tên tiểu tử hào hứng bò từ bồn tắm ra, cả người không mặc gì chạy tới kéo cô.
“Thật không nghĩ tới mẹ của con trai ta lại có thói quen nhìn trộm người khác tắm. Sở thích này thật không giống người thường..."
Có ai đó vừa mở miệng lập tức muốn bức người.
Ninh Mẫn trừng mắt, đang đứng chết lặng ở đó bỗng bước lại, xuyên qua làn khói trắng của nước mà đi tới:
“Tôi không biết hai người đang tắm. Có sở thích nhìn trộm cái gì? Đàn ông không phải vẫn là cái chuyện, của anh với của tôi cái nào to hơn sao? Đâu có thể mọc thêm ba đầu sáu tay... A..."
Cô muốn rời khỏi chỗ nóng bức này, cô cảm thấy khó thở, nhưng cô không hề nghĩ được tên tiểu quỷ kia từ phía sau ẩy cô một cái, bị trượt chân vào bên trong, sau đó ngã nhào về phía Đông Đình Phong đang duỗi tay, mặt cô lúc này đang áp sát vào cơ ngực rắn chắc của hắn, nếm được vị của nước, đúng lúc một giọng nói băng lãnh vang lên:
“Phu nhân, đây là cô nhảy đến ôm ta. Có phải muốn cùng ta tắm uyên ương không?"
Đồng thời, có một bàn đỡ lấy hông cô, khiến cả người cô nổi da gà.
Tác giả :
Vọng Thần Mạc Cập