Cố Tiên Sinh Thật Tâm Cơ!

Chương 1 Chương 1


Ánh đèn đêm rực rỡ chiếu sáng, cảnh đêm của thành phố này thật là phồn hoa.

Một chiếc xe Bentley dài màu đen chậm rãi dừng ở trước cửa biệt thự Cố gia.

Tài xế dừng xe lại, từ ghế điều khiển đứng dậy và ra ngoài, đi đến phía sau mở cửa xe.

Cửa xe mở ra, một đôi chân vừa thẳng vừa trắng lại thon dài bước ra ngoài.

Chủ nhân của đôi chân xuất hiện ở ngoài cửa xe, trên tay Lâm Xảo Xảo cầm theo mấy cái túi mua hàng, khởi động cái cổ có chút chua xót của mình.

"Răng rắc", cô giống như nghe được âm thanh chuyển động của cổ mình.

Xảo Xảo động tác dừng lại một chút, cảm giác bản thân đã sắp bị đường xá xa xôi tra tấn quá mức.

Sớm biết là như thế cô sẽ không đồng ý đi chuyến đi Paris này, tham gia một sự kiện, cùng một đám người thời thượng chụp ảnh, sau đó điên cuồng mua sắm, một tuần liên tục làm chính mình đều có quầng thâm mắt, sau khi trở về còn phải điều chỉnh đồng hồ sinh học của mình lại lần nữa.

Hiện tại nghĩ lại, chẳng cần gì phải tham gia, còn không bằng ở nhà ngủ một giấc thật ngon.

Lâm Xảo Xảo vào đến bên trong biệt thự, người đầu tiên nhìn thấy là chú Lưu quản gia ra mở cửa, hỏi: "Cố tiên sinh đâu?"
Lưu thúc: "Cố tiên sinh bây giờ còn ở công ty chưa có trở về."
Lâm Xảo Xảo gật đầu một cái, "Như thế à"
Cô đem đồ vật để qua một bên, sau đó nằm lên trên sô pha, nhắm mắt nghỉ ngơi trong chốc lát.

Chờ đến lúc ý thức của cô tỉnh táo lại thì phát hiện bản thân đã nằm ở trên giường lớn trong phòng ngủ.

Giường lớn trong phòng ngủ có size rất lớn, màu sắc là màu tím nhạt cao cấp cô lựa chọn lúc trước, phối hợp với chất liệu cao cấp của ga trải giường khiến cho người khác nhìn qua cảm giác rất là......!
Nóng bỏng.

Thời điểm tân hôn cô cố ý làm chính mình biến thành một tiểu yêu tinh nhiệt tình như lửa, thậm chí cả áo ngủ đều là loại làm người nhìn thấy nghĩ chảy máu mũi, lúc tuổi trẻ khí thịnh, mỗi ngày cô đều nghĩ cách làm thế nào để ép khô Cố Vi Ngôn.

Nhưng là hiện tại nghĩ lại, lúc trước cô thật là vừa ngốc vừa thiên chân.

Cố Vi Ngôn là chủ một doanh nghiệp nổi tiếng, giá trị con người hơn trăm triệu, công việc để giải quyết mỗi ngày đều rất nhiều, tựa hồ cao lãnh cấm dục là cụm từ để miêu tả hắn.

Vốn dĩ Lâm Xảo Xảo có cái tiểu ý tưởng không muốn người khác biết, nhưng vừa nhìn thấy bộ dạng cấm dục kia của Cố Vi Ngôn liền nhịn không được nghẹn lại, sợ nếu là quá chủ động thì có vẻ chính mình vô cùng mơ ước thân thể hắn.

Tuy rằng thân thể Cố Vi Ngôn xác thực rất đẹp......!

Cho nên kết hôn một năm, Lâm Xảo Xảo đã từ một cái tiểu yêu tinh hoa hòe lộng lẫy biến thành một người vì muốn chọc tức Cố Vi Ngôn liền cố ý bay ra nước ngoài tham gia sự kiện phá của lão bà.

Bất quá Cố Vi Ngôn nhiều tiền như vậy, cô tiêu một ít cũng không ảnh hưởng gì.

Anh thậm chí còn rất nguyện ý làm bản thân tiêu tiền của bản thân, ở phương diện tiền nong Cố Vi Ngôn chưa từng có hạn chế gì đối với Lâm Xảo Xảo, thẻ ngân hàng trước nay đưa cho cô đều là muốn dùng như thế nào liền dùng như thế ấy, một chút đều không hỏi qua, thể hiện ra là một người chồng chức nghiệp tu dưỡng tốt.

Vốn dĩ gia đình Lâm Xảo Xảo tuy rằng điều kiện cũng không tệ lắm, nhưng mà không giống Cố Vi Ngôn có tiền như vậy, từ nhỏ đến lớn tiêu tiền đều phải suy nghĩ qua, sau khi gả cho Cố Vi Ngôn coi như là bắt đầu cuộc sống gả vào hào môn.

Nghe âm thanh từ phòng tắm truyền tới, Lâm Xảo Xảo giật giật lỗ tai của chính mình.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad.

Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.

Hình như có âm thanh? Là tiếng nước?
Có người đang tắm rửa.

Lâm Xảo Xảo đứng thẳng dậy, hướng tầm mắt về phía đồng hồ ở đầu giường.

Vừa nhìn thấy thời gian thời gian hiển thị, cô cảm thấy hơi kinh ngạc một chút.

Bây giờ thế mà đã hơn nửa đêm, cô vốn dĩ chính là nghĩ ngủ một giấc ngắn, không nghĩ tới thế nhưng lại ngủ lâu như vậy.

Bị đánh thức như vậy thực sự làm người ta cảm thấy có chút xấu hổ.

Lâm Xảo Xảo sờ sờ cái mũi của mình, người hiện tại ở trong phòng tắm rửa hẳn là Cố Vi Ngôn.

Anh vừa trở về? Lâm Xảo Xảo cân nhắc ở trong lòng.

Nhưng mà, không chờ cô suy nghĩ lâu lắm, tiếng nước trong phòng tắm đột nhiên im bặt.

Tiếp đó, cửa được mở ra từ bên trong.

Tim Lâm Xảo Xảo đập nhanh hơn một chút, hai người lúc này gặp mặt hẳn là sẽ xấu hổ đi......!Không......!Là cô xấu hổ......!
Cho nên, Lâm Xảo Xảo thật khôn ngoan lựa chọn giả bộ ngủ.

Tuy rằng đôi mắt cô nhắm lại, nhưng là lỗ tai vẫn là thật nhanh nhạy.


Cô nghe được tiếng bước chân từ xa tới gần hướng chính mình đến gần rồi.

A??
Như thế nào bỗng nhiên lại không có âm thanh......!
Lâm Xảo Xảo có chút buồn bực, nhưng lại không dám mở to mắt, đành phải đoán xem Cố Vi Ngôn hiện tại đang làm cái gì.

Liền nghẹn thật lâu như vậy, Lâm Xảo Xảo rốt cuộc không nín được, một chút âm thanh đều không có thì ai có thể chịu được, cho nên cô chậm rãi mở mắt.

Vừa mở mắt ra, Lâm Xảo Xảo liền đối diện với một đôi con ngươi đen nhánh.

Bên trong con ngươi thâm thúy của người đàn ông phảng phất ý cười nhè nhẹ, trực tiếp nhìn về phía Lâm Xảo Xảo, ngũ quan tinh xảo không một chút nào che giấu phóng đại ở trước mắt cô, sống mũi cao thẳng thiếu chút nữa liền đối diện chóp mũi Lâm Xảo Xảo.

Nhìn thấy đôi mắt mở to của Lâm Xảo Xảo, Cố Vi Ngôn cười khẽ một tiếng.

"Cố phu nhân, rốt cuộc đã chịu về nhà a?"
Anh vừa nói, hơi ấm phun trên mặt cô, khiến người ta cảm giác ngứa ngáy, tê tê dại dại.

Đôi mắt của Lâm Xảo Xảo không chịu sự khống chế nhìn thoáng qua phía dưới, thấy được Cố Vi Ngôn cơ thể tinh tráng, không tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng, đưa ra vấn đề mình thắc mắc: "Anh sao không mặc quần áo?"
"A?" Cố Vi Ngôn cúi đầu nhìn thoáng qua, sau đó ngẩng đầu lên: "Anh mới vừa tắm rửa xong, còn phải mặc quần áo tốt?"
Lâm Xảo Xảo lại liếc mắt một cái.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad.

Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.

Cũng may Cố Vi Ngôn còn không có quá mức, biết dùng một cái khăn tắm màu trắng vây lấy thân dưới, bất quá trên người vẫn rất thơm, cái hương vị kia......!Có chút quen thuộc.

Hình như hắn dùng sữa tắm của cô......!
Lâm Xảo Xảo: "Cái đấy thì không cần......"
Cố Vi Ngôn cười khẽ một tiếng, tựa hồ là bộ dáng khó xử này của Lâm Xảo Xảo làm anh cảm giác phá lệ đáng yêu, muốn trêu đùa cô nhiều hơn trong chốc lát.

Lâm Xảo Xảo hỏi: "Mấy giờ thì anh trở về?"
"Vừa trở về không bao lâu." Cố Vi Ngôn duy trì tư thế này để trả lời cô.


Lâm Xảo Xảo: "......Em nhớ rõ là mình ngủ ở trên sô pha."
"Nếu anh không về nhà thì em tính ngủ ở trên sô pha một đêm? Vậy thì đến lúc bị cảm em sẽ thấy hối hận."
"Em quá mệt mỏi cho nên không khống chế được chính mình mà."
Cố Vi Ngôn cầm lấy một dúm tóc đen xõa trên giường của Lâm Xảo Xảo đặt ở trong tay thưởng thức.

"Đi chơi thế nào?"
Ngón tay của hắn thon dài, thoạt nhìn phá lệ đẹp, Lâm Xảo Xảo nhịn không được liền nghiêng đầu nhìn nhiều vài lần.

"Rất vui, chính là có cảm giác hơi mệt......"
Cố Vi Ngôn nói: "Hẳn là rất mệt mỏi, bằng không em cũng sẽ không vừa trở về liền trực tiếp ngủ rồi."
Lâm Xảo Xảo: "Vâng......"
"Nhưng mà......" Cố Vi Ngôn tạm dừng một chút, nhìn về phía cô: "Em đi thời điểm không nói một tiếng với anh, là đang cùng anh phát cáu?"
Lâm Xảo Xảo liếc một cái Cố Vi Ngôn "Anh không biết?"
"Anh không biết."
"Em có nhờ chú Lưu nói cho anh a."
"Đó là chú Lưu nói, sao em không trực tiếp nói cho anh."
Lâm Xảo Xảo: "......"
Bàn tay của Cố Vi Ngôn dần dần di chuyển xuống, đặt lên đầu vai Lâm Xảo Xảo, "Có phải em chê thời gian ngày thường anh bồi em quá ít, cho nên đang nháo tiểu tính tình?"
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad.

Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.

Lâm Xảo Xảo cười gượng hai tiếng, lúc này làm sao có thể thừa nhận đâu, bằng không liền có vẻ bản thân không săn sóc hắn, còn thích nháo tiểu tính tình, không phải một người nội trợ hiền, cho nên Lâm Xảo Xảo thật kiên định mà lắc đầu.

"Không có, chính là em nghĩ đi nước ngoài chơi."
"Một người?"
"Không có, em và bạn bè đi cùng nhau."
Cố Vi Ngôn tự hỏi một chút, "Chính là người bạn Dương Hân kia?"
"Đúng vậy."
Dương Hân là khuê mật của Lâm Xảo Xảo, lần trước cô ấy đã tới nhà chơi, cho nên Cố Vi Ngôn có một chút ấn tượng.

Bởi vì đang mùa hè, Lâm Xảo Xảo mặc một cái váy ren màu đen, làm nổi bật làn da trắng như tuyết, nhìn qua phá lệ tinh tế.

Một ngón tay của Cố Vi Ngôn cầm lấy cái dây váy kia, giống như giây tiếp theo liền có thể đem nó kéo xuống dưới.

Lâm Xảo Xảo tim đập có chút gia tốc.

Vừa trở về liền kích thích như vậy sao......!
Cố Vi Ngôn hơi hơi cúi đầu, chôn đầu ở cổ Lâm Xảo Xảo, thấp giọng nói một câu, "Nhớ em."
Lâm Xảo Xảo cổ hơi hoạt động một chút, cảm giác người đàn ông này hiện tại đang câu dẫn chính mình đi.

Đây là mỹ nam kế.


Lâm Xảo Xảo rất muốn có cốt khí để cự tuyệt, nhưng mà cái hormone này tản ra mãnh liệt làm chính mình không nói nên lời cự tuyệt, khiến cho cô đắm chìm trong đó.

Người đàn ông giống Cố Vi Ngôn loại này kỳ thật đều là đối tượng mà đại bộ phận phụ nữ hiện tại mãnh liệt truy đuổi, có tiền có sắc, còn có nội hàm, giống như một vò rượu ngon đã ủ lâu năm, uống một ngụm liền không bao giờ quên được.

Lâm Xảo Xảo nhớ lại cảm giác của mình lúc trước khi phải gả cho Cố Vi Ngôn, có thể nói giống như toàn thế giới đều là của chính mình.

Lâm Xảo Xảo không nói gì, Cố Vi Ngôn coi như cô cam chịu.

Rốt cuộc, cái sợi dây thoạt nhìn thật vô dụng kia rốt cuộc bị Cố Vi Ngôn kéo xuống dưới.

Đôi môi mỏng của Cố Vi Ngôn nhẹ nhàng ở trên đầu vai tuyết trắng tinh tế in lại một cái hôn nóng bỏng.

Lâm Xảo Xảo nhịn không được có chút động tình mà ưm một tiếng.

Anh càng tới gần, cô liền cảm giác chính mình có chút nóng.

Rõ ràng trước kia chính mình không phải như vậy, Lâm Xảo Xảo nghiêm túc ngẫm lại có phải hay không là trải qua nhân sự sau lại bởi vì chồng công việc bận quá nên hiện tại bản thân biến thành một thiếu phụ đói khát.

Về vấn đề này, Lâm Xảo Xảo phải thảo luận thật tốt cùng tỷ muội tốt Dương Hân.

Lúc ấy Dương Hân đang uống trà sữa, vừa nghe đến chuyện này, thiếu chút đem trà sữa trong miệng mình phun ra.

"......!Cậu nói cái gì?"
Lâm Xảo Xảo nghiêm túc nhìn Dương Hân, "Tớ đang cùng cậu thảo luận đó."
Dương Hân lau miệng một chút, nhìn Lâm Xảo Xảo, sau đó nói một câu thật thấm thía.

"Cậu có từng nghe qua một câu nói này chưa?"
"Cái gì?"
"Không có ruộng nương cày hỏng, chỉ có trâu chết mệt."
Lâm Xảo Xảo: ".................."
Dương Hân thật cẩn thận nhìn Lâm Xảo Xảo, "Cố Vi Ngôn nhà cậu nhìn qua rất cường tráng, nhưng đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong, có phải anh ấy không được a?"
Lâm Xảo Xảo oai đầu một chút.

"Một đêm ba lần là không được sao?"
Dương Hân: "Phốc......!Bảo bối cậu đang trêu đùa tớ sao?"
Lâm Xảo Xảo: "Không có, tớ rất nghiêm túc."
Dương Hân không phúc hậu mà cười ra tiếng: "Tốt thôi, tớ thực chờ mong phản ứng của Cố tiên sinh nhà cậu sau khi nghe được cậu nói anh ấy không được."
Lâm Xảo Xảo: "......!Đừng nháo."
Nếu Cố Vi Ngôn nghe được câu này, khẳng định sẽ hẹp hòi mà trả thù trở về.

Cô có điểm sợ hãi Cố tiên sinh tâm cơ nặng này a..

Tác giả : Lam Trục
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại