Cô Thư Ký Nhỏ Của Tổng Tài Bá Đạo
Chương 14
Cô vừa bước vào phòng liền có một bóng đen bao trùm lên cô. Chưa kịp định hình thì Nhan Thiên Uyển bị đè lên cửa một đôi môi rơi vào đôi môi cô. Lãnh Vân hôn cô.
Nụ hôn ban đầu mạnh bạo, như muốn cắn nuốt cô vậy. Khi mùi rượu nồng nặc bay vào khoang miệng cô, cô mới định thần lại mở miệng nói: " Anh, anh….say rồi, mau buông…tôi ra! “
Cô mở miệng ra lại là thời cơ để anh luồn chiếc lưỡi của mình vào khoang miệng cô. Anh như muốn ʍút̼ hết mật ngọt bên trong miệng cô. Lưỡi anh quấn quýt lấy chiếc lưỡi của cô. Cô cảm thấy thân thể này không còn là của mình nữa đáp trả nụ hôn của anh một cách nồng nàn.
Nụ hôn này rất triền miên rất lâu sau cả cô và Lãnh Vân đều gần như không thở được anh mới buông đôi môi cô ra.
Đôi môi anh di chuyển lên trêи gò má cô rồi anh nhẹ nhàng hôn lên vành tai cô. Lúc này một chút lý trí còn xót lại của cô xuất hiện cô lấy đẩy anh ra nói: " Mau buông tôi ra! Nếu không tôi sẽ hận anh “
Nhưng sức của một cô gái 20 tuổi thì làm sao so với sức của một người đàn ông 28 tuổi chứ! Anh hôn càng sâu lên vành tai cô cất giọng khàn khàn nói: " Tôi muốn em! “
Hơi thở của Lãnh Vân phả lên tai cô làm cô run rẩy, mặt đỏ lựng lên. Cô chưa kịp phản kháng Lãnh Vân đã bế cô đặt lên giường nằm đè lên cô. Đôi môi Lãnh Vân lại rơi trêи môi cô lần nữa nhưng lần này không còn mạnh bạo mà nhẹ nhàng, ngọt ngào.
Cô vùng vẫy muốn thoát ra anh liền cầm hai tay cô đưa lên đỉnh đầu. Cô cảm thấy tay anh như xiềng xích chắc chắn không thể nào thoát ra được nhưng thực chất anh chỉ dùng một tay. Tay còn lại cũng không rảnh rỗi đưa xuống vạt váy cô.
Tay anh nhanh chóng đưa lên trêи làm phần dưới chiếc váy bị rách đôi ra. Môi vừa hôn cô tay anh lần mò vào trong áօ ɭót của cô nắm lấy một bên gò bồng của cô. Anh dời đôi môi xuống cổ cô hôn lên đó rồi cắn nhẹ một cái nhưng cổ là nơi mẫn cảm của cô. Lãnh Vân vừa cắn cô đã hét lên: " A, đau! “
Anh tiếp tục hôn cổ cô vừa hôn vừa cắn mỗi nơi anh đi qua đều để lại những vết đỏ rực. Cô chẳng biết tình cảm mình dành cho anh là gì? Nhưng cô biết lần này cô lại thua anh, chính cô lại trầm mê trong sự ngọt ngào của anh.
Tay anh lần mò tìm chiếc khoá kéo để mở nhưng mãi chẳng tìm thấy anh xé rách luôn phần trêи váy. Xé rách váy xong anh lại lần mò tìm móc chiếc áօ ɭót anh muốn xé rách nhưng sợ cô đau nên đành tìm để cởi ra. Bây giờ trêи người cô chẳng còn gì ngoài chiếc qυầи ɭót bằng ren màu đen quyến rũ.
Anh ngừng hôn ngẩng đầu nhìn đôi gò bồng cao ngất của cô trước mắt anh cất tiếng: " Em thật đẹp! “
Thấy anh nhìn như thế mặt cô đỏ lên đến tai cũng đỏ. Lấy tay che đôi gò bồng của mình lại hoảng hốt nói: " Anh, anh đừng nhìn nữa “
Anh gỡ tay cô ra mỉm cười với cô một nụ cười ngọt ngào: " Em có che cũng vô dụng “.
Nói rồi anh cúi đầu ngậm lấy một bên nhũ hoa của cô cắn nhẹ một cái. Lại nghe thấy tiếng hét của cô vang lên: " A…. “
Nụ hôn ban đầu mạnh bạo, như muốn cắn nuốt cô vậy. Khi mùi rượu nồng nặc bay vào khoang miệng cô, cô mới định thần lại mở miệng nói: " Anh, anh….say rồi, mau buông…tôi ra! “
Cô mở miệng ra lại là thời cơ để anh luồn chiếc lưỡi của mình vào khoang miệng cô. Anh như muốn ʍút̼ hết mật ngọt bên trong miệng cô. Lưỡi anh quấn quýt lấy chiếc lưỡi của cô. Cô cảm thấy thân thể này không còn là của mình nữa đáp trả nụ hôn của anh một cách nồng nàn.
Nụ hôn này rất triền miên rất lâu sau cả cô và Lãnh Vân đều gần như không thở được anh mới buông đôi môi cô ra.
Đôi môi anh di chuyển lên trêи gò má cô rồi anh nhẹ nhàng hôn lên vành tai cô. Lúc này một chút lý trí còn xót lại của cô xuất hiện cô lấy đẩy anh ra nói: " Mau buông tôi ra! Nếu không tôi sẽ hận anh “
Nhưng sức của một cô gái 20 tuổi thì làm sao so với sức của một người đàn ông 28 tuổi chứ! Anh hôn càng sâu lên vành tai cô cất giọng khàn khàn nói: " Tôi muốn em! “
Hơi thở của Lãnh Vân phả lên tai cô làm cô run rẩy, mặt đỏ lựng lên. Cô chưa kịp phản kháng Lãnh Vân đã bế cô đặt lên giường nằm đè lên cô. Đôi môi Lãnh Vân lại rơi trêи môi cô lần nữa nhưng lần này không còn mạnh bạo mà nhẹ nhàng, ngọt ngào.
Cô vùng vẫy muốn thoát ra anh liền cầm hai tay cô đưa lên đỉnh đầu. Cô cảm thấy tay anh như xiềng xích chắc chắn không thể nào thoát ra được nhưng thực chất anh chỉ dùng một tay. Tay còn lại cũng không rảnh rỗi đưa xuống vạt váy cô.
Tay anh nhanh chóng đưa lên trêи làm phần dưới chiếc váy bị rách đôi ra. Môi vừa hôn cô tay anh lần mò vào trong áօ ɭót của cô nắm lấy một bên gò bồng của cô. Anh dời đôi môi xuống cổ cô hôn lên đó rồi cắn nhẹ một cái nhưng cổ là nơi mẫn cảm của cô. Lãnh Vân vừa cắn cô đã hét lên: " A, đau! “
Anh tiếp tục hôn cổ cô vừa hôn vừa cắn mỗi nơi anh đi qua đều để lại những vết đỏ rực. Cô chẳng biết tình cảm mình dành cho anh là gì? Nhưng cô biết lần này cô lại thua anh, chính cô lại trầm mê trong sự ngọt ngào của anh.
Tay anh lần mò tìm chiếc khoá kéo để mở nhưng mãi chẳng tìm thấy anh xé rách luôn phần trêи váy. Xé rách váy xong anh lại lần mò tìm móc chiếc áօ ɭót anh muốn xé rách nhưng sợ cô đau nên đành tìm để cởi ra. Bây giờ trêи người cô chẳng còn gì ngoài chiếc qυầи ɭót bằng ren màu đen quyến rũ.
Anh ngừng hôn ngẩng đầu nhìn đôi gò bồng cao ngất của cô trước mắt anh cất tiếng: " Em thật đẹp! “
Thấy anh nhìn như thế mặt cô đỏ lên đến tai cũng đỏ. Lấy tay che đôi gò bồng của mình lại hoảng hốt nói: " Anh, anh đừng nhìn nữa “
Anh gỡ tay cô ra mỉm cười với cô một nụ cười ngọt ngào: " Em có che cũng vô dụng “.
Nói rồi anh cúi đầu ngậm lấy một bên nhũ hoa của cô cắn nhẹ một cái. Lại nghe thấy tiếng hét của cô vang lên: " A…. “
Tác giả :
Đỗ Thị Phương Anh