Thông tin truyện
Editor: Rin
Thể loại: đam mỹ, giới giải trí, ngược tâm, sau ấm áp, tạc mao si tình nhân thê thụ, muộn tao phúc hắc không được tự nhiên công
Nhân vật: Vũ Quân Thành, An Hạ Dương
Lần đầu tiên trong cuộc đời của Hạ Dương mà trái tim cậu lại đập nhanh như vậy, cậu tròn mắt ngạc nhiên nhìn người đàn ông đối diện cậu
Lần rung động đầu đời này của cậu là lúc cậu được 18 tuổi
Một phút ngắn ngủi này, trong lòng của Hạ Dương lại khao khát được đôi mắt kia nhìn trúng, được hơi thở kia quanh quẩn bên tai, được đôi môi đang cười kia hôn thật sâu.
Hạ Dương chỉ có một điểm xuất phát là may mắn một chút, nhưng sau đó, hoàn toàn thảm hại. Hạ Dương cười khổ nhìn người kia ôm người khác.
Nhưng ba đã nói, con vốn từ nhỏ đã quật cường, không nên bỏ cuộc sớm, Hạ Dương cười thật tươi như cái tên của cậu, nhất định không được từ bỏ.
Thế nhưng ba ba, anh ấy lại không chú ý đến con thì phải làm sao?
Hạ Dương lần đầu khóc trước mặt một người, ngoại trừ ba mình, thì hình như đúng là lần đầu tiên.
Cái ôm ấm áp này, Hạ Dương không biết đã mong mỏi bao nhiêu lần, rốt cuộc, Hạ Dương có thể cười thật vui vẻ rồi.
"Vũ Quân Thành, anh hiện tại còn nhớ tên em không?"
"Vũ Quân Thành, đây không phải là mùi nước hoa của anh"
"Vũ Quân Thành, có thể nhìn em một cái được không?"
Thể loại: đam mỹ, giới giải trí, ngược tâm, sau ấm áp, tạc mao si tình nhân thê thụ, muộn tao phúc hắc không được tự nhiên công
Nhân vật: Vũ Quân Thành, An Hạ Dương
Lần đầu tiên trong cuộc đời của Hạ Dương mà trái tim cậu lại đập nhanh như vậy, cậu tròn mắt ngạc nhiên nhìn người đàn ông đối diện cậu
Lần rung động đầu đời này của cậu là lúc cậu được 18 tuổi
Một phút ngắn ngủi này, trong lòng của Hạ Dương lại khao khát được đôi mắt kia nhìn trúng, được hơi thở kia quanh quẩn bên tai, được đôi môi đang cười kia hôn thật sâu.
Hạ Dương chỉ có một điểm xuất phát là may mắn một chút, nhưng sau đó, hoàn toàn thảm hại. Hạ Dương cười khổ nhìn người kia ôm người khác.
Nhưng ba đã nói, con vốn từ nhỏ đã quật cường, không nên bỏ cuộc sớm, Hạ Dương cười thật tươi như cái tên của cậu, nhất định không được từ bỏ.
Thế nhưng ba ba, anh ấy lại không chú ý đến con thì phải làm sao?
Hạ Dương lần đầu khóc trước mặt một người, ngoại trừ ba mình, thì hình như đúng là lần đầu tiên.
Cái ôm ấm áp này, Hạ Dương không biết đã mong mỏi bao nhiêu lần, rốt cuộc, Hạ Dương có thể cười thật vui vẻ rồi.
"Vũ Quân Thành, anh hiện tại còn nhớ tên em không?"
"Vũ Quân Thành, đây không phải là mùi nước hoa của anh"
"Vũ Quân Thành, có thể nhìn em một cái được không?"
Bình luận
Nguyen
2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247
Truyện cùng thể loại
top đề xuất