Cô Nàng Lạnh Lùng - Girl Coldly
Chương 18
'Vết thương chảy nhiều máu quá'-Nó nghĩ và giữ chặt vết thương.Nghe tiếng chân nó buông tay khỏi vết thương.
Anh xin lỗi-Hắn nói.
Lỗi???-Nó nhếch môi-Anh có lỗi gì.
Xin lỗi vì không hiểu tâm trạng của em.Em tha lỗi cho anh nha-Hắn cầm tay nó.
Anh không có lỗi.Lỗi là của tôi khi che dấu thân phận này-Nó nói và rút tay ra khỏi hẮn.
Vết thương em có sao không-Hắn quan tâm.
Vết thương gì???-Nó che dấu.
Đừng che dấu.Tay anh có dính máu em.Đi bệnh viện băng bó đi-Hắn nói
Không-Nó nói và đi.Đi được vài bước liền ngất xỉu.
BĂNG-hắn la và chạy tới cõng nó tới bệnh viện gần nhất.
"Ting"-Cửa phòng cấp cứu mở ra.
Sao rồi-Hắn lo lắng.
Tiểu thư mất máu khá nhiều.Hên là bệnh viện đủ lượng máu cung cấp.-Bác sĩ nói.
Cảm ơn-Hắn nói và đi vào ngồi kế giường bệnh.
...-Hắn nhìn nó đau lòng.Môi nhợt nhạt và mặt xanh xao.
Um...Đây là đâu-Nó tỉnh và chớp mắt để thích nghi.
Đây là bệnh viện.-Hắn nói và đỡ nó ngồi.
Aaa~,đau quá-Nó rên khẽ
Có sao không.Xin lỗi vì vết thương này do anh chém-Hắn hối lỗi.
Mặt anh dễ thương quá-Nó nói và cười nhẹ.
Ăn uống gì không-Hắn hỏi.
Capuchino-Nó nói.
Không được.Khoẻ mới được uống.Ăn cháo đi.-Hắn nói.
Vậy hỏi chi-Nó nói và quay mặt chỗ khác lấy điện thoại bắn zombie.Hắn đi mua chào về nó không thèm nhìn mà vẫn cắm đầu chơi.
Ăn nè-Hắn nói.
Không-Nó nói và bấm bấm.
Ăn đi-Hắn giựt điện thoại nó.
Trả-Nó lạnh giọng.
Ăn xong rồi trả-Hắn trừng mắt.
Ăn thì ăn-Nó bặm môi với hắn rồi dựt cháo ăn.
Đưa đây đút cho-Hắn nói.
Không phải em bé-Nó lạnh lùng và quậy quậy cháo.
Tay không nên cử động nhiều cho đến khi lành.Anh đút em-Hắn giựt cháo và đút nó.
Không...không...không-Nó quay đầu về mọi phía tránh muỗng cháo.
Ă.N-Hắn gằn và mắt nổi tia đỏ
'Đáng sợ...'-Nó nghĩ và im lặng ăn.Hắn múc thổi và đút nó ăn đến hết.
Nước của em-Hắn đưa nước nó.
"Ực...ực"-Nó cầm uống.
Thuốc-Hắn đưa nó năm viên thuốc.
...-Lắc lắc đầu.
Uống đi cho khoẻ-Hắn nhìn nó nói.Nó cầm lấy uống hết.
Ngoan,ngủ đi-Hắn nói rồi đỡ nó nằm và định quay đi.Nó nắm tay hắn lại.Hắn nhìn nó.
Xuất viện-Nó nói dịu dàng pha lạnh lùng.
Nằm nghỉ đi.Chiều xuất viện về biệt thự Green của anh gần đây-Hắn nói và nó nằm ngủ.
Tại khách sạn.Khôi và Hàn lôi nữ nhân của mình về phòng.
Phòng Hàn-Nhi.
...-Hàn làm mặt lạnh
Anh-Nhi giật áo Hàn
Gì-Hàn lạnh lùng
Đừng giận em-Nhi nói và mắt cún con
Biết lỗi chưa-Hàn dịu dàng pha tý lạnh.
Rồi ạ-Nhi nói
Lỗi gì?-Hàn nhìn Nhi
Em là sát thủ,giấu anh-Nhi nói.
Tốt,lần sau không vậy nữa nha.Biết em lo cho anh nhưng em không nói anh càng nguy hiểm hơn...bla...bla...-Hàn giải thích.
Thôi thôi,biết lỗi rồi mà.Mà sao nay anh nói nhiều vậy-Nhi nói và cười khúc khích
Dám nói vậy hả-Hàn nói và cả hai chạy rượt trong phòng.
Mệt rồi.Đầu hàng.-Nhi nói.
Đi ăn thôi em-Hàn nói và kéo Nhi xuống nàh hàng.
Phòng Khôi-Thuỵ Anh
...-Khôi không nói gì và bấm điện thoại.
Em sai rồi.Đừng im lặng vậy-Thuỵ Anh nói và lay Khôi.
Anh tha em lần này thôi nha-Khôi nói.
Vâng.Lần sau em sẽ không cho anh biết-Thuỵ Anh nói vế sau nhỏ dần.Khôi vẫn nghe được.
Em nói gì.Nói lại nghe chơi cưng-Khôi nói.
Có...um-Thuỵ Anh nói chưa hết câu đã bị cưỡng hôn.Thuỵ Anh cũng đáp trả và cả hai đánh lưỡi đến khj cả hai hết hơi.
...-Thả ra cả hai hợp ngay ngụm không khí.
Đi ăn đi anh-Thuỵ Anh nói và cả hai xuống nhà hàng ăn.Ở đây gặp Nhi-Hàn
Không thấy Băng Kiệt nhỉ-Khôi nói.
Chắc đánh lẻ-Thuỵ Anh đoán.
Họ đi chơi riêng rồi.Hai em kêu mình về trước cũng được.Họ về sau.-Nhi nói và ăn.
Ừ.Tý đi chơi rồi mai về sớm đi học-Hàn nói.
Ok-Đồng thanh.
Biệt thự Green,8:30p.m
"Đúng như tên nó nhỉ.Toàn màu xanh lá.Từ cổng,cây cối cho đến màu sắc nhà."-Nó thầm nghĩ.
Có phải em nghĩ nó như tên đúng không-Hắn nói.
Đoán hay vậy-Nó nói.
...-Hắn im lặng mỉm cười và chạy xe vào gara.
Em lên phòng nghỉ đi-Hắn nói,
Không biết đường.-Giọng nó mệt mỏi.Hắn lại rờ trán nó.
Em sốt rồi.Chắc vết thương hành-Hắn nói và bế nó lên phòng.
...-Nó im lặng và gục vào lồng ngực hắn.Hắn đặt nhẹ nó xuống giường,đắp mền và đứng dậy đi.
Đừng...đi-Nó chụp tay hắn.
Em buông ra anh đi lấy thuốc-Hắn nói.
...-Lắc đầu và nắm chặt.
Anh lên liền-Hắn nói và gạt tay nó ra.Sau 10p thì trên tay cầm miếng dán hạ sốt và thau nước lên.Dùng khăn lau mặt cho nó và dán miếng dán hạ sốt lên trán nó.Hắn chăm sóc đến sáng.
Sáng hôm sau.
"Aaa~,nhức vai quá.Nắm chặt vậy"-Nó tỉnh dậy thấy nhức vai định xuống lấy thuốc giảm đau thì phát hiện hắn nắm chặt tay nó.Nhẹ nhàng tháo từng ngón tay và bước xuống giường đi.Cơn chóng mặt ập tới, nó đứng không và chuẩn bị té xuống.Nó nhắm mắt thả người tự do
'Sao không đau'-Nó nghĩ
Cẩn thận-Hắn bay lại đỡ nó.
Cảm ơn-Lí nhí.
Không khoẻ mà đi đâu vậy-Hắn nói lạnh lùng xen lẫn lo lắng.Ẵm nó đặt vào lòng và đi lên giường ngồi.Cả hai đối mặt nhau.
Buông ra-Nó la hét cựa quậy thoát ra khỏi lòng hắn.Hắn dần người lên.
Ngồi im-Hắn quát và ôm chặt nó lại.
...-Im lặng ngồi im và cuối gằm mặt.
Đói bụng không-Hắn dịu giọng.
...-Vẫn cuối mặt và tay đan xen nhau.
Đói không-Hắn hỏi lại.
...-Gằm mặt nghịch lọn tóc.
Ngẩng mặt lên-Hắn nói.
"Lắc...lắc..."-Nó lắc đầu.
...-Hắn bực mình cầm cằm nó kéo mặt nó lên.
...-Nó mặt mày trắng bệch và cắn chặt môi.
Em sao vậy.-Hắn hoảng loạn.
Đau-Nó nói đúng một chữ và ngất đi.
Vết thương hở rồi.Chết tiệt-Hắn chửi.Nó mặc áo có dây kéo đằng sau nên hắn dễ dàng trị thương cho nó.Sau khi xong hắn xuống bếp nấu cháo.
Tại phòng.
"Hắn đâu rồi ta."-Nó tỉnh lại.
"Cạch",em tỉnh rồi hả.Ăn cháo đi-Hắn nói và đưa cháo cho nó.
Cháo gì vậy-Nó hỏi.
Yến mạch-Hắn đáp và múc từng muỗng thổi đút nó ăn.
Tôi có tay-Nó lạnh lùng nói.
Nhưng em đang bị đau tay.-Hắn nói-Mà bợt lạnh lùng đi.
Mặc tôi-Nó nói và ăn từng muỗng cháo hắn đút.
Tránh vận động mạnh để vết thương mau lành.-Hắn nói và đưa thuốc cho nó.
Đắng.Không uống-Nó nói và nằm xuống bấm điện thoại.
Vậy chắc anh nên dùng biện pháp mạnh-Hắn nói và cười nham hiểm.
Là gì-Nó nói.Hắn kéo nó ngồi dậy và...
Là vầy nè-Hắn nói rồi bỏ viên thuốc vào miệng mình với hớp ngụm nước và áp môi mình với nó rồi dùng lưỡi đẩy thuốc qua.
Anh...anh...-Nó ngại đến đỏ mặt.
Hihihi.-Hắn cười trừ.
Minh đăng vào 20:00 giờ nha.Học sáng và tranh thủ đăng truyện vào buổi tối
Anh xin lỗi-Hắn nói.
Lỗi???-Nó nhếch môi-Anh có lỗi gì.
Xin lỗi vì không hiểu tâm trạng của em.Em tha lỗi cho anh nha-Hắn cầm tay nó.
Anh không có lỗi.Lỗi là của tôi khi che dấu thân phận này-Nó nói và rút tay ra khỏi hẮn.
Vết thương em có sao không-Hắn quan tâm.
Vết thương gì???-Nó che dấu.
Đừng che dấu.Tay anh có dính máu em.Đi bệnh viện băng bó đi-Hắn nói
Không-Nó nói và đi.Đi được vài bước liền ngất xỉu.
BĂNG-hắn la và chạy tới cõng nó tới bệnh viện gần nhất.
"Ting"-Cửa phòng cấp cứu mở ra.
Sao rồi-Hắn lo lắng.
Tiểu thư mất máu khá nhiều.Hên là bệnh viện đủ lượng máu cung cấp.-Bác sĩ nói.
Cảm ơn-Hắn nói và đi vào ngồi kế giường bệnh.
...-Hắn nhìn nó đau lòng.Môi nhợt nhạt và mặt xanh xao.
Um...Đây là đâu-Nó tỉnh và chớp mắt để thích nghi.
Đây là bệnh viện.-Hắn nói và đỡ nó ngồi.
Aaa~,đau quá-Nó rên khẽ
Có sao không.Xin lỗi vì vết thương này do anh chém-Hắn hối lỗi.
Mặt anh dễ thương quá-Nó nói và cười nhẹ.
Ăn uống gì không-Hắn hỏi.
Capuchino-Nó nói.
Không được.Khoẻ mới được uống.Ăn cháo đi.-Hắn nói.
Vậy hỏi chi-Nó nói và quay mặt chỗ khác lấy điện thoại bắn zombie.Hắn đi mua chào về nó không thèm nhìn mà vẫn cắm đầu chơi.
Ăn nè-Hắn nói.
Không-Nó nói và bấm bấm.
Ăn đi-Hắn giựt điện thoại nó.
Trả-Nó lạnh giọng.
Ăn xong rồi trả-Hắn trừng mắt.
Ăn thì ăn-Nó bặm môi với hắn rồi dựt cháo ăn.
Đưa đây đút cho-Hắn nói.
Không phải em bé-Nó lạnh lùng và quậy quậy cháo.
Tay không nên cử động nhiều cho đến khi lành.Anh đút em-Hắn giựt cháo và đút nó.
Không...không...không-Nó quay đầu về mọi phía tránh muỗng cháo.
Ă.N-Hắn gằn và mắt nổi tia đỏ
'Đáng sợ...'-Nó nghĩ và im lặng ăn.Hắn múc thổi và đút nó ăn đến hết.
Nước của em-Hắn đưa nước nó.
"Ực...ực"-Nó cầm uống.
Thuốc-Hắn đưa nó năm viên thuốc.
...-Lắc lắc đầu.
Uống đi cho khoẻ-Hắn nhìn nó nói.Nó cầm lấy uống hết.
Ngoan,ngủ đi-Hắn nói rồi đỡ nó nằm và định quay đi.Nó nắm tay hắn lại.Hắn nhìn nó.
Xuất viện-Nó nói dịu dàng pha lạnh lùng.
Nằm nghỉ đi.Chiều xuất viện về biệt thự Green của anh gần đây-Hắn nói và nó nằm ngủ.
Tại khách sạn.Khôi và Hàn lôi nữ nhân của mình về phòng.
Phòng Hàn-Nhi.
...-Hàn làm mặt lạnh
Anh-Nhi giật áo Hàn
Gì-Hàn lạnh lùng
Đừng giận em-Nhi nói và mắt cún con
Biết lỗi chưa-Hàn dịu dàng pha tý lạnh.
Rồi ạ-Nhi nói
Lỗi gì?-Hàn nhìn Nhi
Em là sát thủ,giấu anh-Nhi nói.
Tốt,lần sau không vậy nữa nha.Biết em lo cho anh nhưng em không nói anh càng nguy hiểm hơn...bla...bla...-Hàn giải thích.
Thôi thôi,biết lỗi rồi mà.Mà sao nay anh nói nhiều vậy-Nhi nói và cười khúc khích
Dám nói vậy hả-Hàn nói và cả hai chạy rượt trong phòng.
Mệt rồi.Đầu hàng.-Nhi nói.
Đi ăn thôi em-Hàn nói và kéo Nhi xuống nàh hàng.
Phòng Khôi-Thuỵ Anh
...-Khôi không nói gì và bấm điện thoại.
Em sai rồi.Đừng im lặng vậy-Thuỵ Anh nói và lay Khôi.
Anh tha em lần này thôi nha-Khôi nói.
Vâng.Lần sau em sẽ không cho anh biết-Thuỵ Anh nói vế sau nhỏ dần.Khôi vẫn nghe được.
Em nói gì.Nói lại nghe chơi cưng-Khôi nói.
Có...um-Thuỵ Anh nói chưa hết câu đã bị cưỡng hôn.Thuỵ Anh cũng đáp trả và cả hai đánh lưỡi đến khj cả hai hết hơi.
...-Thả ra cả hai hợp ngay ngụm không khí.
Đi ăn đi anh-Thuỵ Anh nói và cả hai xuống nhà hàng ăn.Ở đây gặp Nhi-Hàn
Không thấy Băng Kiệt nhỉ-Khôi nói.
Chắc đánh lẻ-Thuỵ Anh đoán.
Họ đi chơi riêng rồi.Hai em kêu mình về trước cũng được.Họ về sau.-Nhi nói và ăn.
Ừ.Tý đi chơi rồi mai về sớm đi học-Hàn nói.
Ok-Đồng thanh.
Biệt thự Green,8:30p.m
"Đúng như tên nó nhỉ.Toàn màu xanh lá.Từ cổng,cây cối cho đến màu sắc nhà."-Nó thầm nghĩ.
Có phải em nghĩ nó như tên đúng không-Hắn nói.
Đoán hay vậy-Nó nói.
...-Hắn im lặng mỉm cười và chạy xe vào gara.
Em lên phòng nghỉ đi-Hắn nói,
Không biết đường.-Giọng nó mệt mỏi.Hắn lại rờ trán nó.
Em sốt rồi.Chắc vết thương hành-Hắn nói và bế nó lên phòng.
...-Nó im lặng và gục vào lồng ngực hắn.Hắn đặt nhẹ nó xuống giường,đắp mền và đứng dậy đi.
Đừng...đi-Nó chụp tay hắn.
Em buông ra anh đi lấy thuốc-Hắn nói.
...-Lắc đầu và nắm chặt.
Anh lên liền-Hắn nói và gạt tay nó ra.Sau 10p thì trên tay cầm miếng dán hạ sốt và thau nước lên.Dùng khăn lau mặt cho nó và dán miếng dán hạ sốt lên trán nó.Hắn chăm sóc đến sáng.
Sáng hôm sau.
"Aaa~,nhức vai quá.Nắm chặt vậy"-Nó tỉnh dậy thấy nhức vai định xuống lấy thuốc giảm đau thì phát hiện hắn nắm chặt tay nó.Nhẹ nhàng tháo từng ngón tay và bước xuống giường đi.Cơn chóng mặt ập tới, nó đứng không và chuẩn bị té xuống.Nó nhắm mắt thả người tự do
'Sao không đau'-Nó nghĩ
Cẩn thận-Hắn bay lại đỡ nó.
Cảm ơn-Lí nhí.
Không khoẻ mà đi đâu vậy-Hắn nói lạnh lùng xen lẫn lo lắng.Ẵm nó đặt vào lòng và đi lên giường ngồi.Cả hai đối mặt nhau.
Buông ra-Nó la hét cựa quậy thoát ra khỏi lòng hắn.Hắn dần người lên.
Ngồi im-Hắn quát và ôm chặt nó lại.
...-Im lặng ngồi im và cuối gằm mặt.
Đói bụng không-Hắn dịu giọng.
...-Vẫn cuối mặt và tay đan xen nhau.
Đói không-Hắn hỏi lại.
...-Gằm mặt nghịch lọn tóc.
Ngẩng mặt lên-Hắn nói.
"Lắc...lắc..."-Nó lắc đầu.
...-Hắn bực mình cầm cằm nó kéo mặt nó lên.
...-Nó mặt mày trắng bệch và cắn chặt môi.
Em sao vậy.-Hắn hoảng loạn.
Đau-Nó nói đúng một chữ và ngất đi.
Vết thương hở rồi.Chết tiệt-Hắn chửi.Nó mặc áo có dây kéo đằng sau nên hắn dễ dàng trị thương cho nó.Sau khi xong hắn xuống bếp nấu cháo.
Tại phòng.
"Hắn đâu rồi ta."-Nó tỉnh lại.
"Cạch",em tỉnh rồi hả.Ăn cháo đi-Hắn nói và đưa cháo cho nó.
Cháo gì vậy-Nó hỏi.
Yến mạch-Hắn đáp và múc từng muỗng thổi đút nó ăn.
Tôi có tay-Nó lạnh lùng nói.
Nhưng em đang bị đau tay.-Hắn nói-Mà bợt lạnh lùng đi.
Mặc tôi-Nó nói và ăn từng muỗng cháo hắn đút.
Tránh vận động mạnh để vết thương mau lành.-Hắn nói và đưa thuốc cho nó.
Đắng.Không uống-Nó nói và nằm xuống bấm điện thoại.
Vậy chắc anh nên dùng biện pháp mạnh-Hắn nói và cười nham hiểm.
Là gì-Nó nói.Hắn kéo nó ngồi dậy và...
Là vầy nè-Hắn nói rồi bỏ viên thuốc vào miệng mình với hớp ngụm nước và áp môi mình với nó rồi dùng lưỡi đẩy thuốc qua.
Anh...anh...-Nó ngại đến đỏ mặt.
Hihihi.-Hắn cười trừ.
Minh đăng vào 20:00 giờ nha.Học sáng và tranh thủ đăng truyện vào buổi tối
Tác giả :
Wendy Seni