Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng
Quyển 2 - Chương 9: Tấm hình!!!
Nó vừa nói thì 2 người dừng lại rồi lại tiếp tục chọi nhau, lời nói của nó y như là lời giải lao đối vs Trang và Quân, cuối cùng một giọng nói nam tính vang lên:
-2 người muốn gì? – nghe lời nói đó ai cũng sợ run cả người, Trang và Quân im thin thít không nói nữa, hắn nhìn 2 người rồi nói:
-Sao thế? – 2 người không ai nói câu nào cứ im rồi đẩy qua đầy lại kêu người kia nói, nhường tới nhường lui khiến hắn bực hắn nói:
-Quân! Nói! – Quân hằng giọng nhìn sang Trang thì thấy cô không nói gì mặt thì không có tý nào vui hết, bây giờ anh hối hận rồi, anh không muốn làm thế vs Trang đâu mà vì anh nóng tính thôi, Quân kể cho hắn nghe chuyện hôm qua, cả đám nghe xong thì chửi 2 đứa như điên có một chuyện cỏn con như thế mà làm cái bếp của nó như thế, 2 người này quá đáng mà! Sao đó cả đám dọn dẹp còn Trang thì chỉ đứng nhìn sau nó cười như điên, không biết làm cái gì mà cô cười như sống đi chết lại, cười chảy cả nước mắt. Nó và Trúc nhìn con bạn mình, 2 đứa không ngờ bạn mình nó bị nặng tới nổi mà phát bệnh tới mức này! Quân cũng cười! 2 người này khùng mà cũng khùng chung nữa hả trời? Hạo mới lên tiếng nói:
-2 người bị ai nhập hả? – nói thế thôi chứ Hạo cũng mất cười rồi a! Việc hai người này chửi nhau không đáng cười mà cái đáng cười ở đây là trên hắn có………………………Thế là Hạo không nhịn cười được lại phát lên cười như điên, Trúc nhìn anh nhíu mày đi lại đõ anh thì nhìn thấy cái thứ trên người hắn thì lại ngồi phịch xuống cười. Nó nhìn mấy người này, bộ bệnh này truyển nhiểm nhanh lắm hay sao mà cứ hết người này tới người kia cười, nó bực mình đi lại chỗ hắn định đi lên thì nó thấy cái thứ mà cả đám cười như điên kia thấy thì nó:
-Hahahahaha……………….Buồn cười chết được……………..hahahahahahahaha! – nó đập bàn rầm rầm vì buồn cười chỉ có hắn là không biết mình bị cái gì mà cười luôn, hắn tự động đi lên phòng, Một lúc sau một tiếng hét vang:
-Trang! Quân! 2 người chết vs tôi! – giọng nói đó không ai khác đó là hắn chứ ai? Nó nói:
-Tao cho mày 1 like nha! – Nó nói rồi đưa tay lên, Trúc và Hạo cũng thế, tụi nó cười là do cuộc chiến chọi nhau lúc nãy khiến người hắn người không ra người mà trên người toàn rau củ, rồi tòm lum từa lưa nói chung là nhìn hắn là mắc cười rồi mà cái trọng yếu khiến tụi nó cười lớn như vậy là do hắn mang 2 chiếc dép khác nhau, thế mà hắn không nhận ra ấy chứ! Trang và Quân nhìn nhau rồi nói:
-Xin lỗi! – thế là 2 người lại làm hoà. Nó bước vào phòng đã thấy hắn đang thắt caravat, khi hắn thắt xong rồi nó mới nói:
-Thắt gì mà kỳ vậy? Em thắt lại cho? – thế là nó thắt lại cho hắn nhìn 2 người thật là đẹp đôi nhưng không biết sẽ duy trì được bao lâu thôi!
Đằng xa ngôi nhà của tụi hắn có một chiếc xe có giả trị khủng đậu ở đấy ( t/g: Mình không rành về xe lắm nên không ghi tên xe). Cừa xe ở ghế sau mở ra, một cô gái mặc chiếc kimono đơn giản nhưng vô cùng đẹp, cô đang dùng ống nhòm nhìn vào tụi nó và tụi hắn, cô ta không biết đã nhìn thấy gì mà tay càng ngày càng nắm chặt ống nhồm, hàm răng trên cắn lấy môi dưới cho tới khi nó đỏ mọng lên nhưng chưa chảy máu, cô gái vụt ống nhòm vào trong ngồi lại đàng hoàng rồi nói:
-Minh Thư! Mày cướp hết những gì của tao thì tao sẽ cướp hết những gì của mày đang có! Chờ đi! – cô gái kêu người tài xế lái xe chạy đi.
Quay lại vs tụi nó, sau khi tụi hắn đi làm hết tụi nó mới gọi cho Khánh:
-Anh Khánh à! Tụi em đã biết ở quận nào sẽ tìm ra người tiếp theo! – Khánh đang chạy xe trên đường tới nhà nó, nghe nó nói thế anh càng chạy nhanh hơn, anh nói:
-Anh đang tới! Tới rồi nói kỹ càng hơn! – tụi nó ừ một cái rồi cúp mái, tụi nó đợi Khánh chạy tới, không biết ngôi kiểu gì mà nó té mới ghê chứ, chiếc gối trên sofa rớt xuống và tụi nó nhìn thấy một tắm ảnh. Trong tắm ảnh đó có cái gì mà tụi nó trợn đôi mắt lên nhìn, nụ cười vụt tắt chỉ thốt được một câu:
-Ôi trời!!!
-2 người muốn gì? – nghe lời nói đó ai cũng sợ run cả người, Trang và Quân im thin thít không nói nữa, hắn nhìn 2 người rồi nói:
-Sao thế? – 2 người không ai nói câu nào cứ im rồi đẩy qua đầy lại kêu người kia nói, nhường tới nhường lui khiến hắn bực hắn nói:
-Quân! Nói! – Quân hằng giọng nhìn sang Trang thì thấy cô không nói gì mặt thì không có tý nào vui hết, bây giờ anh hối hận rồi, anh không muốn làm thế vs Trang đâu mà vì anh nóng tính thôi, Quân kể cho hắn nghe chuyện hôm qua, cả đám nghe xong thì chửi 2 đứa như điên có một chuyện cỏn con như thế mà làm cái bếp của nó như thế, 2 người này quá đáng mà! Sao đó cả đám dọn dẹp còn Trang thì chỉ đứng nhìn sau nó cười như điên, không biết làm cái gì mà cô cười như sống đi chết lại, cười chảy cả nước mắt. Nó và Trúc nhìn con bạn mình, 2 đứa không ngờ bạn mình nó bị nặng tới nổi mà phát bệnh tới mức này! Quân cũng cười! 2 người này khùng mà cũng khùng chung nữa hả trời? Hạo mới lên tiếng nói:
-2 người bị ai nhập hả? – nói thế thôi chứ Hạo cũng mất cười rồi a! Việc hai người này chửi nhau không đáng cười mà cái đáng cười ở đây là trên hắn có………………………Thế là Hạo không nhịn cười được lại phát lên cười như điên, Trúc nhìn anh nhíu mày đi lại đõ anh thì nhìn thấy cái thứ trên người hắn thì lại ngồi phịch xuống cười. Nó nhìn mấy người này, bộ bệnh này truyển nhiểm nhanh lắm hay sao mà cứ hết người này tới người kia cười, nó bực mình đi lại chỗ hắn định đi lên thì nó thấy cái thứ mà cả đám cười như điên kia thấy thì nó:
-Hahahahaha……………….Buồn cười chết được……………..hahahahahahahaha! – nó đập bàn rầm rầm vì buồn cười chỉ có hắn là không biết mình bị cái gì mà cười luôn, hắn tự động đi lên phòng, Một lúc sau một tiếng hét vang:
-Trang! Quân! 2 người chết vs tôi! – giọng nói đó không ai khác đó là hắn chứ ai? Nó nói:
-Tao cho mày 1 like nha! – Nó nói rồi đưa tay lên, Trúc và Hạo cũng thế, tụi nó cười là do cuộc chiến chọi nhau lúc nãy khiến người hắn người không ra người mà trên người toàn rau củ, rồi tòm lum từa lưa nói chung là nhìn hắn là mắc cười rồi mà cái trọng yếu khiến tụi nó cười lớn như vậy là do hắn mang 2 chiếc dép khác nhau, thế mà hắn không nhận ra ấy chứ! Trang và Quân nhìn nhau rồi nói:
-Xin lỗi! – thế là 2 người lại làm hoà. Nó bước vào phòng đã thấy hắn đang thắt caravat, khi hắn thắt xong rồi nó mới nói:
-Thắt gì mà kỳ vậy? Em thắt lại cho? – thế là nó thắt lại cho hắn nhìn 2 người thật là đẹp đôi nhưng không biết sẽ duy trì được bao lâu thôi!
Đằng xa ngôi nhà của tụi hắn có một chiếc xe có giả trị khủng đậu ở đấy ( t/g: Mình không rành về xe lắm nên không ghi tên xe). Cừa xe ở ghế sau mở ra, một cô gái mặc chiếc kimono đơn giản nhưng vô cùng đẹp, cô đang dùng ống nhòm nhìn vào tụi nó và tụi hắn, cô ta không biết đã nhìn thấy gì mà tay càng ngày càng nắm chặt ống nhồm, hàm răng trên cắn lấy môi dưới cho tới khi nó đỏ mọng lên nhưng chưa chảy máu, cô gái vụt ống nhòm vào trong ngồi lại đàng hoàng rồi nói:
-Minh Thư! Mày cướp hết những gì của tao thì tao sẽ cướp hết những gì của mày đang có! Chờ đi! – cô gái kêu người tài xế lái xe chạy đi.
Quay lại vs tụi nó, sau khi tụi hắn đi làm hết tụi nó mới gọi cho Khánh:
-Anh Khánh à! Tụi em đã biết ở quận nào sẽ tìm ra người tiếp theo! – Khánh đang chạy xe trên đường tới nhà nó, nghe nó nói thế anh càng chạy nhanh hơn, anh nói:
-Anh đang tới! Tới rồi nói kỹ càng hơn! – tụi nó ừ một cái rồi cúp mái, tụi nó đợi Khánh chạy tới, không biết ngôi kiểu gì mà nó té mới ghê chứ, chiếc gối trên sofa rớt xuống và tụi nó nhìn thấy một tắm ảnh. Trong tắm ảnh đó có cái gì mà tụi nó trợn đôi mắt lên nhìn, nụ cười vụt tắt chỉ thốt được một câu:
-Ôi trời!!!
Tác giả :
Zen li lom