Cổ Mộ Có Một Ổ Xà Yêu
Chương 97
Kế hoạch không thể cản nổi biến hóa, những lời này rất có đạo lý. Dựa theo ý tưởng của Mặc Lão Đại, vốn chỉ định ở nhà Chu Phong và Vương Nham Chân một đêm, sáng ngày hôm sau liền chạy đến nhà Ngân Tiểu Tiểu. Đáng tiếc buổi tối Ngân Tiểu Tiểu đau bụng cả đêm ngủ không ngon, Mặc Lão Đại cũng xoa bụng cho Ngân Tiểu Tiểu một đêm vốn không có ngủ, bởi vậy ngày cả ngày hôm sau đều dùng để bổ miên, lúc tỉnh lại đã là buổi chiều, cả người Ngân Tiểu Tiểu còn nhũn ra, Mặc Lão Đại đau lòng Ngân Tiểu Tiểu, đành phải ở lại thêm một buổi tối, bởi vậy lúc Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu rời khỏi nhà Chu Phong Vương Nham Chân đã là buổi sáng ngày thứ ba.
“Sau này không thể ăn đồ của nhân loại nữa, đồ của bọn họ thật bẩn, lần này chỉ đau bụng, lần sau không biết sẽ còn nghiêm trọng đến mức nào đâu!?" Mặc Lão Đại vừa cõng Ngân Tiểu Tiểu đi, vừa nghiêm túc lao thao, Mặc Lão Đại cảm thấy từ khi gặp được Ngân Tiểu Tiểu, tính tình của mình thật sự tốt lên nhiều lắm.
Ngân Tiểu Tiểu ghé vào thân thể Mặc Lão Đại trầm mặc một chút, cho đến khi Mặc Lão Đại đợi mãi không thấy ai đáp mới dùng cái đuôi chọc chọc Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu mới không tình nguyện nói một câu “Đã biết."
Thật ra Ngân Tiểu Tiểu vốn không muốn đáp ứng Mặc Lão Đại, lần này ăn bánh đau bụng cũng là do mình lo lắng không chu toàn, làm rắn lâu như vậy rồi, ai biết được vừa mới tiếp xúc thức ăn của nhân loại sẽ đau bụng!
“Đừng cho là ta không biết ngươi đang nghĩ cái gì, Tiểu Bạch Si, ngươi nhất định đang nghĩ đáp ứng ta trước, đợi sau này ta hết giận lại đi ăn thức ăn của nhân loại đúng không!" Mặc Lão Đại không chút do dự đánh vỡ ảo tưởng của Ngân Tiểu Tiểu, “Tiểu Bạch Si, ngươi đừng có mơ! Sau này ta nhất định sẽ không cho ngươi ăn thức ăn của nhân loại! Nếu bị ta phát hiện ngươi gạt ta ăn vụng thức ăn của nhân loại…" Mặc Lão Đại dừng, nói, “Ta không để ý chuyện bên trong kết giới này không hề có nhân loại tồn tại!"
Ngân Tiểu Tiểu héo rũ, Mặc Lão Đại đây là đang trắng trợn uy hiếp được chứ!
Thấy Ngân Tiểu Tiểu không nói, Mặc Lão Đại hừ lạnh một tiếng, mình đoán trúng rồi đi, may mà mình đã sờ thấu tính nết bằng mặt không bằng lòng của Tiểu Bạch Si!
Ngân Tiểu Tiểu trở về không tính là sớm, Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại tới nhà Ngân Tiểu Tiểu, không chỉ có Ngân Đại Bạch Hoa Tiểu Hoa đã trở lại, Ngân Tiểu Tứ và Lam Tam Tam, Ngân Tiểu Nhất, Hoa Tiểu Nhị và Hoa Tiểu Tam cũng đều đã trở lại.
Thấy Ngân Tiểu Tiểu đi theo sau Mặc Lão Đại, Hoa Tiểu Hoa và Ngân Đại Bạch liếc nhau, song song bất đắc dĩ thở dài, xem ra chuyện Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại đã không thể thay đổi. Đã mười mấy năm sắp hai mươi năm, Mặc Lão Đại đối với Tiểu Tiểu nhà mình vẫn như trước, Hoa Tiểu Hoa và Ngân Đại Bạch cũng không gì để oán hận và phản đối nữa, đối với thân phận Mặc xà của Mặc Lão Đại, hiển nhiên không quan trọng bằng hạnh phúc của tiểu nhi tử.
“Ba! Cha! Tiểu Hồng đã đồng ý làm bạn lữ của ta !"
Bên ngoài sơn động truyền đến một thanh âm hưng phấn, ngay sau đó bóng dáng Hoa Tiểu Ngũ liền xuất hiện ở cửa động, chúng xà trong động nhìn về phía sau Hoa Tiểu Ngũ liền thấy một giống cái hồng xà hơi có chút ngượng ngùng.
Ngân Tiểu Tiểu nỗ lực nhịn cười cố duy trì vẻ mặt nghiêm túc, ta nói, Tiểu Hồng tiểu Minh cái gì, thật là rất buồn cười!
Hoa Tiểu Ngũ và Hồng Tiểu Hồng phía sau nó bò tiến vào, vẻ mặt Hoa Tiểu Ngũ đắc ý: “Tiểu Hồng của ta có đẹp được không, ta thật thích Tiểu Hồng đó!"
Thư xà gọi là Tiểu Hồng cười cười ngượng ngùng, cúi thấp đầu xuống.
Lam Tam Tam đi lên trước đầu tiên. Lam Tam Tam là bầu bạn tương lai của Ngân Tiểu Tứ nhưng là ở trong này lại không có gì không được tự nhiên, dù sao Lam Tam Tam và sáu ấu xà nhà Ngân Đại Bạch xem là cùng nhau lớn lên, cũng rất quen thuộc với Hoa Tiểu Hoa Ngân Đại Bạch nên không có gì phải ngại. Giờ thấy Hoa Tiểu Ngũ dẫn bầu bạn tương lai trở về, có hưng trí tiến lên: “Ta là Lam Tam Tam, là bầu bạn của Ngân Tiểu Tứ, ngươi có biết Ngân Tiểu Tứ không? Nó là Tứ ca của Hoa Tiểu Ngũ."
Hồng Tiểu Hồng liếc Lam Tam Tam một cái, nhỏ giọng nói: “Ta biết, Tiểu Ngũ đã nói với ta."
Hoa Tiểu Ngũ lại chen miệng vào: “Không chỉ mình Tứ ca, những người khác ta cũng nói đến." Hoa Tiểu Ngũ nhìn về phía Ngân Tiểu Tiểu, “Đương nhiên quan trọng nhất là nói về Tiểu Tiểu nhà chúng ta! Phải biết, Tiểu Tiểu nhà chúng ta cùng tộc trưởng ở chung một chỗ, các xà khác đều thực hâm mộ đó!"
Ngân Tiểu Tiểu: “…"
Mặc Lão Đại lại lộ nụ cười hài lòng, thoạt nhìn rất hưởng thụ lời Hoa Tiểu Ngũ nói.
Hồng Tiểu Hồng bên kia vội vàng nhìn về phía Ngân Tiểu Tiểu, vẻ mặt sùng bái, một ngân xà có dũng khí sinh hoạt chung với một Mặc xà, tất cả mọi người đều thực kinh ngạc và bội phục! Mặc xà rất hung tàn rất tàn nhẫn! Ngươi xem, từ lúc Hồng Tiểu Hồng tiến vào đến bây giờ còn không dám nhìn thẳng Mặc Lão Đại đâu.
“Tốt lắm tốt lắm, đừng nói những thứ vô dụng đó." Hoa Tiểu Hoa tức giận ngắt lời Hoa Tiểu Ngũ, thuộc tính của Tiểu Ngũ nhà mình đúng là nói lao nói dài, “Ngân Tiểu Tứ và Lam Tam Tam cùng một chỗ, Hoa Tiểu Ngũ và Hồng Tiểu Hồng cùng một chỗ, Ngân Tiểu Tiểu và… Tộc trưởng cùng một chỗ, như vậy, " Hoa Tiểu Hoa dừng một chút, nhìn về phía mấy xà còn lại, “Ngân Tiểu Nhất thì sao? Hoa Tiểu Nhị Hoa Tiểu Tam, hai người các ngươi thì sao đây? Chẳng lẽ vẫn không tìm được bầu bạn tương lai sao?" Hoa Tiểu Hoa bất giác đập đập đuôi, không thể nào, chẳng lẽ một nửa sáu nhi tử của mình đi khắp nơi vẫn không tìm được bầu bạn?
Hoa Tiểu Nhị và Hoa Tiểu Tam liếc nhau một cái, sắc mặt do dự dường như muốn nói cái gì nhưng lại không dám nói ra.
Còn Ngân Tiểu Nhất chỉ do dự trong chốc lát, nói: “Cha, ta tìm được rồi."
“Tìm được rồi?" Hoa Tiểu Hoa kinh hỉ nói, “Vậy sao không mang về?" Quả nhiên đại nhi tử không cần mình quá quan tâm!
“Còn, còn quá nhỏ ." Ngân Tiểu Nhất cười cười xấu hổ.
“Quá nhỏ sao?" Hoa Tiểu Hoa lặp lại một lần.
“Vâng, còn chưa được mười tuổi đâu."
Nhìn thấy Ngân Tiểu Nhất dao động, Hoa Tiểu Hoa bỗng nhiên có chút dự cảm không tốt: “Là ai?"
“Hửm? Cái đó, " Ngân Tiểu Nhất ngừng một chút, “Các ngươi cũng nhận thức, đó là, đó là Hắc A Lục."
“Hắc A Lục?" thân rắn của Hoa Tiểu Hoa lung lay, trước mắt hơi biến thành màu đen, Ngân Đại Bạch ở một bên lẳng lặng nghe thì giật giật.
Ngân Tiểu Tiểu vẫy vẫy cái đuôi: “Hắc A Lục à, không tồi, bộ dạng thật đáng yêu đó."
Xoẹt xoẹt xoẹt ——,ánh mắt chúng xà trong động đều phóng về phía Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu sợ tới mức lui về sau từng bước, “Làm sao vậy? Ta nói gì sai sao?"
Ngân Đại Bạch đột nhiên mở miệng nói: “Đã có một Mặc xà, nhiều hơn một Hắc Xà cũng không tính là gì."
Ánh mắt Mặc Lão Đại dừng ở trên người Ngân Đại Bạch, thế mà dám so Mặc xà cường đại nhất là mình với một Hắc Xà! Nếu ngân xà này không phải ba của Ngân Tiểu Tiểu, mình chắc chắn sẽ không bỏ qua như vậy!
Ngân Tiểu Nhất thở ra, giờ có tính là thông qua không?
“Đó, cái đó…"
“Chúng ta muốn nói suy nghĩ của mình."
Giọng nói yếu ớt của Hoa Tiểu Nhị và Hoa Tiểu Tam vang lên.
Hoa Tiểu Hoa quay mạnh đầu lại nhìn về phía Hoa Tiểu Nhị Hoa Tiểu Tam: “Chẳng lẽ các ngươi cũng tìm hai cái Hắc Xà hoặc Mặc xà!?"
Hoa Tiểu Nhị và Hoa Tiểu Tam sửng sốt, sau đó đồng loạt lắc đầu.
“Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi." Hoa Tiểu Hoa lẩm bẩm nói, “Không phải Hắc Xà hoặc Mặc xà là tốt rồi, cho dù là lục xà cũng không sao."
Ánh mắt muốn ăn thịt xà của Mặc Lão Đại lại chuyển về phía Hoa Tiểu Hoa.
“Ta và Tiểu Tam."
“Ở cùng một chỗ."
Hoa Tiểu Nhị và Hoa Tiểu Tam phóng về phía chúng xà một câu như vậy, làm toàn bộ chúng xà đều choáng váng.
Hoa Tiểu Hoa lắp ba hỏi: “Cái, cái gì?"
Hoa Tiểu Nhị và Hoa Tiểu Tam liếc nhau một cái, sau đó lại kiên quyết nói.
“Chúng ta."
“Yêu nhau ."
Cái đuôi của Ngân Tiểu Tiểu vô ý thức vẫy càng vui, ngơ ngác hỏi: “Huynh đệ ngược luyến sao?"
Hoa Tiểu Nhị và Hoa Tiểu Tam nhìn về phía Ngân Tiểu Tiểu, không hiểu cái gì là huynh đệ ngược luyến.
Hoa Tiểu Hoa hung hăng trừng Ngân Tiểu Tiểu: “Đừng nói bậy!" Sau đó thực nghiêm túc thực nghiêm túc —— nhìn Ngân Đại Bạch.
“Làm sao bây giờ?"
Ngân Đại Bạch ngửa đầu nhìn đỉnh sơn động rất lâu, rồi sâu kín mở miệng: “Tình huống này trước kia không phải chưa từng có, ta không ủng hộ, cũng không phản đối."
Này này này! Ngân Đại Bạch, đó là nhi tử của ngươi a uy! Nói như vậy thật sự có thể chứ?
Hoa Tiểu Hoa trịnh trọng gật gật đầu, quay đầu nhìn Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam: “Các ngươi nghiêm túc sao? Quyết định sau này sẽ luôn cùng một chỗ? Cả đời? Hai trăm năm?"
Hoa Tiểu Nhị và Hoa Tiểu Tam cùng nhau dùng sức gật đầu.
“Chúng ta sẽ vĩnh viễn."
“Cùng một chỗ." [Đầm: Hai bạn xà này lúc nào cũng nói chuyện bổ sung, nhìn vui phết :v :v :v]
Hoa Tiểu Hoa thở dài, đột nhiên cảm thấy mệt chết đi được, trước kia không có nhi tử nghe người khác nói sanh con phải mất rất nhiều tâm tư, sau này mình có nhi tử rồi, cảm thấy không phải bận tâm bao nhiêu, không ngờ đám trẻ này đều chờ đợi mình cả!
Nhưng may mắn là, thế giới chúng độc xà đơn giản hơn thế giới loài người nhiều. Nếu ở hiện đại, huynh đệ ở cùng một chỗ không đơn thuần là đồng tính luyến ái, còn là loạn luân, hai cái mũ này đủ để phá hủy tương lai hai người, thậm chí cả sinh mệnh. Nhưng ở chỗ này, chỉ một câu không ủng hộ không phản đối của Ngân Đại Bạch và một tiếng thở dài của Hoa Tiểu Hoa, dường như chuyện này cứ qua như vậy.
Độc xà bộ tộc không phải không có chuyện như vậy từng xảy ra. Huynh đệ hoặc tỷ muội hoặc tỷ đệ hoặc ca muội, nhìn kỹ lịch sử độc xà bộ tộc, chuyện như vậy không phải số ít, bởi vậy Hoa Tiểu Nhị và Hoa Tiểu Tam cùng một chỗ mang lại đả kích nhất định cho Hoa Tiểu Hoa nhưng Hoa Tiểu Hoa sẽ không bức hai chúng nó phải tách ra.
Chúng độc xà không lo ăn uống, không lo bệnh, không lo vui đùa, giữa chúng nó không có chênh lệch giàu nghèo, không có liên quan ích lợi, nếu phải nói điều gì thì đó là bất đồng trình độ lực lượng. Nhưng điều này cũng không tính là chuyện quan trọng, chúng nó sẽ không sinh hoạt chung một chỗ, không cần đi săn cùng nhau, mặc dù tính tình Mặc xà không tốt khiến xà khác kiêng kị, nhưng ở bên trong kết giới này được bao nhiêu Mặc xà? Huống chi Mặc xà càng muốn ở lại trên núi, ở lại nơi Mặc xà tụ cư, xà bình thường vốn không đến gần nơi đó. Dựa theo thuyết pháp của người Trung Quốc, chúng độc xà nhất định đang sinh hoạt tại chốn đào nguyên.
Lúc chất và lượng đều được thỏa mãn, dường như tinh thần càng được chú trọng—— chúng nó càng xem trọng xà có thể làm bạn cả đời với mình.
Có lẽ đây là tình yêu, hoặc đây là thói quen, càng có lẽ đây chỉ là cách chúng độc xà giải sầu vì tịch mịch. Nhưng dù nguyên nhân gì, có một điều chúng ta không thể bỏ qua là: chúng nó trung trinh với một nửa khác.
Dốc hết cả đời, chỉ có một xà duy nhất.
Với quan niệm này, huynh đệ cũng tốt, chủng tộc cũng thế, dường như đều trở nên vô cùng nhỏ bé, không quan trọng, quan trọng là … Ngươi có thể tìm được xà chân chính của ngươi. Người lớn tuổi sẽ khuyên người trẻ nhỏ, nói cho nó biết con đường này không dễ đi, nhưng chúng nó sẽ không cường ngạnh nhúng tay vào chuyện này, hai xà kết thành bầu bạn là chuyện của bọn nó, không quan hệ gì đến mình.
Cho dù là cha Mặc mẹ Mặc cũng có thể nhìn ra điểm này, chúng nó không thích Ngân Tiểu Tiểu, khoa tay múa chân với Mặc Lão Đại để Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu tách ra, nhưng chúng nó chưa từng chân chính thương tổn Ngân Tiểu Tiểu. Nếu chúng nó nhất định muốn chia rẽ Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu, biện pháp trực tiếp nhất là một ngụm cắn chết Ngân Tiểu Tiểu, dù sao Mặc Lão Đại không có khả năng thời thời khắc khắc ở bên cạnh Ngân Tiểu Tiểu, nhưng chúng nó không làm như vậy.
Có lẽ đối với chúng độc xà mà nói, bạn lữ của bọn nó so với điều gì đều quan trọng.
Từ góc độ của nhân loại mà xem, hình thái xã hội chúng độc xà bây giờ không thể nghi ngờ là giai đoạn tiền nguyên thủy, tuy dần dần thoát khỏi dã tính nhưng thậm chí cả lửa cũng không sử dụng, càng không có tiền không có hàng hoá, không có luân lý cương thường, nhưng tính sao? Độc xà chung quy không phải nhân loại, chúng nó sẽ tiến hóa them một con đường hoàn toàn khác nhân loại.
Tác giả :
Cổ Trọng Nhiễm