Cô Gái Thông Linh Sư
Chương 54: Trân Bảo Trai khai trương

Cô Gái Thông Linh Sư

Chương 54: Trân Bảo Trai khai trương

Sau một hồi lâu, Tô Vũ nói: “Ông chủ Lưu, cho dù phải dùng biện pháp gì, chúng ta nhất định phải làm một cú kinh người vào giới đồ cổ thành phố Tây Giang, như vậy đi, không phải chúng ta còn một bộ nữ thi Đại Tống đầy đủ trân quý sao? Ông chụp mấy tấm hình, rồi gửi qua cho các nhân sĩ có tiếng trong giới đồ cổ, tôi không tin bọn họ không đến!"

Lưu Chí Quân gật đầu, lúc trước hắn đã nghĩ đến sẽ làm như vậy, dù sao, trước mắt Trân Bảo Trai cũng chỉ có thể lấy ra bộ nữ thi Đại Tống, nhưng hắn lại không biết Tô Vũ có đồng ý hay không, vì thế, cũng không dám tùy tiện làm việc.

Nói là làm liền, Lưu Chí Quân cầm một máy ảnh chuyên nghiệp cùng Tô Vũ đi lên lầu ba, nữ thi Đại Tống lúc này đang nằm ở trong một cái quan tài bị phong kín, hắn phải hao tốn rất nhiều tâm tư, mới có thể thuận lợi đưa nữ thi Đại Tống vào thành phố Tây Giang.

Lưu Chí Quân mở quan tài ra, đi thay một bộ quần áo khác, rồi đúng đối diện với nữ thi Đại Tống sống động giống như người sống, chụp một tấm hình, sau đó, Lưu Chí Quân gửi tin nhắn cho mười mấy vị nhân sĩ có tiếng trong giới đồ cổ, đồng thời ghi thêm một đoạn văn: “Trân Bảo Trai thừa dịp khai trương hôm nay, cố ý tổ chức một buổi triển lãm nho nhỏ, đây là chi bảo trấn điểm của Trân Bảo Trai chúng tôi, một bộ nữ thi Đại Tống được bảo tồn hoàn hảo, đặc biệt mời các vị tiền bối đến giám định và giao lưu ở Trân Bảo Trai, hậu bối Lưu Chí Quân thành tâm mời."

Lưu Chí Quân cố ý khiêm tốn, vô cùng nể mặt, cho những người này một cái bậc thang, nhưng mấy người này có tới hay không, hắn cũng không nắm chắc.

Ánh mắt Tô Vũ rơi vào trên người Trương đại sư, Trương đại sư trước đây là một thần côn không ra hồn, nhưng hiện tại Tô Vũ lại hi vọng Trương đại sư có thể chân chính hiểu biết một chút về thuật pháp, chỉ tiếc, phương pháp tu luyện của thông linh sư không thể truyền cho những người khác, bao gồm cả Trương đại sư, chỉ có thể tìm cơ hội khác mà thôi.

Làm xong những chuyện này, hai người Lưu Chí Quân, Trương đại sư treo hai sợi dây pháo ở trước cửa Trân Bảo Trai, không lâu sau, tiếng pháo đùng đùng vang lên, tuyên bố Trân Bảo Trai chính thức khai trương .

Tiếng pháo hấp dẫn ánh mắt của nhiều người chung quanh, có mấy người muốn đi vào cửa hàng, Lưu Chí Quân mỉm cười tạ lỗi nói: “Thật xin lỗi, ngày hôm nay là ngày đầu tiên Trân Bảo Trai khai trương, chỉ đón tiếp một ít quý khách, tạm thời vẫn chưa mở cửa tiệm, ngày mai mới là ngày tốt để Trân Bảo Trai mở cửa, hoan nghênh mọi người ngày mai đại giá quang lâm đến cửa tiệm, cảm ơn mọi người!"

Lưu Chí Quân làm như vậy khiến cho một ít người bất mãn, nhưng cũng khiến cho không ít người hiếu kỳ, Trân Bảo Trai nho nhỏ này sẽ mời đến những vị khách quý nào đây?

Lưu Chí Quân nói xong vài câu, liền đứng ở trước cửa lẳng lặng đợi, vào lúc này, ngoại trừ chờ đợi thì cũng không thể làm gì khác.

Không biết hai người đứng đợi trong bao lâu, khoảng chừng hơn nửa tiếng, một chiếc xe sang trọng dừng ở trước cửa Trân Bảo Trai, cửa xe mở ra, vài tên vệ sĩ đứng đợi xung quanh, một ông lão hơn sáu mươi tuổi, nhưng tinh thần vẫn minh mẫn chống một cái gậy, từ trên xe đi xuống.

Lưu Chí Quân vui vẻ, tiến lên nghênh đón, lớn tiếng thân thiện nói: “Ông Mạnh, ngài đã tới, mau vào, mau vào!"

Nói xong, Lưu Chí Quân mời Lão Mạnh ngồi vào bàn, hắn tự mình rót cho lão Mạnh một ly trà ngon, cung kính đặt ở trước mặt Lão Mạnh, kính cẩn nói: “Ông Mạnh, tôi thật không ngờ là ngài sẽ đại giá quang lâm đến cửa hàng của chúng tôi, ông Mạnh thật sự đã quá đề cao tôi rồi!"

Lão Mạnh nhấc lên tay, không quan tâm đến lời nịnh hót của Lưu Chí Quân, chỉ là nhàn nhạt hỏi một câu: “Ông chủ Lưu gửi cho tôi một bức ảnh nữ thi Đại Tống, là sự thật?"

Lúc nói chuyện, ánh mắt lão Mạnh lão lóe lên, hiện lên một ít cảm giác nguy hiểm, nói cách khác, nếu như Lưu Chí Quân dám nói dối lừa gạt lão, hắn sẽ phải gánh lấy hậu quả.

Lưu Chí Quân đương nhiên không có ý lừa gạt người, hắn bình tĩnh gật đầu, nói: “Ông Mạnh, ngài chờ một lát, uống ly trà, làm trơn yết hầu, có thể một lúc nữa sẽ có không ít người tới đây, sau khi mọi người đến đông đủ, chúng ta sẽ giám định và trao đổi, ngài không phiền chứ?"

Lão Mạnh tất nhiên thấy khó chịu, nhưng vì ngại thân phận nên hắn không tiện phát tác, hừ một tiếng, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, cũng không nói gì thêm.

Tô Vũ chờ những người khác hơn một giờ, có ba chiếc xe lần lượt dừng ở trước cửa Trân Bảo Trai, hấp dẫn không ít người, thậm chí, cũng thu hút không ít người trong nghề ở những cửa hàng đồ cổ gần đó, trong lòng bọn họ vô cùng kinh ngạc vì bọn họ biết những người vừa mới đến là ai, Lưu Chí Quân mua được món bảo bối gì, mà có thể kinh động đến những nhân vật như vậy?

Lúc này, lầu hai của Trân Bảo Trai ngồi đầy mười mấy người có thân phận, những người này ở giới đồ cổ chỉ cần dậm chân một cái, là có thể làm cả giới đồ cổ rung chuyển, thế nhưng, chỉ vì một bộ nữ thi Đại Tống, mười mấy đại nhân vật đều tập trung ở đây.

Lão Mạnh rốt cuộc không thể chờ được nữa, chậm rãi nói: “Ông chủ Lưu, người nên đến thì cũng đã đến rồi, ông cũng không cần khơi gợi lòng hiếu kỳ của chúng tôi nữa đi!"

Lưu Chí Quân hì hì nở nụ cười, nói: “Ông Mạnh, thật xin lỗi, để ngài đợi lâu, chư vị tiền bối, xin mời lên lầu ba!"

Nói xong, Lưu Chí Quân làm động tác mời, Lão Mạnh cũng không khách khí, nhấc chân đi lên lầu ba, tiếp theo, mười mấy người phía sau cũng lần lượt đi tới.

Lúc này, Lưu Chí Quân mới nhỏ giọng nói với Tô Vũ: “Diễm tiểu thư, lão Mạnh này là chuyên gia giám định đồ cổ của công ty đấu giá nhà họ Long, một trong tứ đại gia tộc quyền thế ở thành phố, có địa vị vô cùng cao ở giới đồ cổ, tôi chỉ mới gặp qua có một lần, chưa từng nói chuyện nhiều, không nghĩ tới lão nhân gia này cũng tới đây!"

Nghe giọng nói cảm thán của Lưu Chí Quân, Tô Vũ mĩm cười, nói: “Tứ đại gia tộc quyền thế chỉ có thể nhìn nhưng không chạm tới được sao?" Ánh mắt Tô Vũ nhìn ở nơi nào đó thật lâu: “Sớm muộn có một ngày, chúng ta nhất định cũng có thể đạt tới cảnh giới đó!"

Chẳng biết vì sao, trong lòng Lưu Chí Quân nóng lên, gật đầu lia lịa.

Lầu ba, bộ nữ thi Đại Tống đang nằm ở trên một cái bàn, bốn phía chung quanh đứng đầy các nhân vật có tiếng trong giới, bị bộ nữ thi chân thực trăm phần trăm này làm cho chấn động.

Bọn họ nhìn thấy nữ thi được bảo tồn hoàn hảo không ít, nhưng vẫn có vết tích hư hao hoặc nhiều hoặc ít, nhưng nữ thi này lại giống như đang ngủ say. Thật ra, khi nhìn thấy bức ảnh nữ thi Đại Tống trong tin nhắn, đương nhiên bọn họ cũng mang lòng nghi ngờ là có người cố ý giả trang, nhưng hiện tại sự nghi ngờ này đã bị bác bỏ, bởi vì thi thể của nữ thi này vô cùng lạnh lẽo, không hề có một tí nhiệt độ nào, tuyệt đối không thể là người giả trang.

Mười mấy người này đương nhiên cũng là những tay già đời trong giới đồ cổ, nhìn một phát là biết được ngay, trang phục, đồ trang sức mà nữ thi này đang mặc tất cả đều là đồ cổ chân chính của Đại Tống, không nói đến bộ nữ thi này, những quần áo và đồ trang sức khác cũng đã có giá trị không nhỏ .

Đúng lúc này, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, mũi như chim ưng nhìn về phía Lưu Chí Quân, cười nói: “Hay lắm, ông chủ Lưu, mấy tháng trước ông rời khỏi giới đồ cổ của thành phố Tây Giang, mấy tháng sau lại có bảo bối này, quay đầu trở lại, tôi đã coi thường ông rồi!"

Bọn họ nhìn thấy Tô Vũ và Trương đại sư, nhưng Tô Vũ chỉ là một cô bé trung học bình thường, vì thế cũng không có để ở trong lòng.

Lưu Chí Quân khiêm tốn nở nụ cười, nói: “Hội trưởng Hàn, ngài quá khen, chỉ là do vận may thôi!"

Nói chuyện vài câu, Lưu Chí Quân nhỏ giọng nói: “Người này tên là Hàn Cổ, là hội trưởng của Hiệp hội đồ cổ, Hiệp hội đồ cổ mới là thế lực nồng cốt của giới đồ cổ, chúng ta muốn đánh vào giới đồ cổ, thì phải tạo mối quan hệ với Hiệp hội đồ cổ mới được!"

“Ừm!" Tô Vũ đáp một tiếng, nhưng trong lòng tự có suy nghĩ của chính mình.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại