Cô Dâu Không Nên Là Em - Phong Cảnh
Chương 9
Ngày mai, chính là ngày xí nghiệp Bách Uy nước Mỹ quyết định đối tượng hợp tác.Lăng Uy xí nghiệp tin tưởng tràn đầy, ở Hàn Thấm tính toán, cô cho rằng án tử này là nắm chắc, bất quá điều kiện tiên quyết là không thể có người tác quái quấy phá được.Ở trong văn phòng, cô xem lại văn kiện ngày mai phải đưa đến Bách Uy xí nghiệp, càng xem, trong lòng cảm thán càng sâu.
Khó trách Hàn thị không thể so với Lăng Uy, Lăng Uy đưa ra điều kiện, sẽ không biết nói so với Hàn thị hậu đãi bao nhiêu, càng miễn bàn bọn họ kế hoạch làm thật chu đáo, trong công ty cao thấp một lòng ; Mà Hàn thị còn lại là mỗi người tranh công đùn đẩy, còn có một vị tổng giám đốc vĩ đại liều mạng luôn thành công gây rắc rối.
Mới nghĩ đến Tào Tháo, thư ký liền đánh điện thoại nội tuyến thông báo Tào Tháo đang ở dưới lầu. Đối với việc Hàn Phong lại tới chơi, Hàn Thấm trong lòng đều biết, bởi vì bị từ chối vài lần rồi, nên không cần phải bàn cũng biết hắn hiện tại nhất định là bất mãn đến cực điểm.
Dù sao, hết thảy đại sự ngày mai đã định rồi, Hàn Phong mặc kệ nói cái gì đều đã quá muộn, đối với cô sẽ không có tác dụng uy hiếp được gì, vì thế cô quyết định gặp hắn một mặt, nghe một chút hắn còn có cái gì muốn nói.
So với lần trước bình tĩnh, lần này Hàn Phong thoạt nhìn có chút hổn hển, bất quá, dường như là nghĩ đến chính mình nhất định sẽ nói phục Hàn Thấm, vừa vào cửa, hắn liền ngông nghênh hướng sô pha ngồi xuống, quát nạt thư ký đi bưng trà lại.
-“Anh còn có chuyện gì?" Hàn Thấm bắt đầu thu thập văn kiện, không cho hắn có một chút ít cơ hội nhìn đến.
-“Không cần đề phòng tao như vậy." Hàn Phong cười lạnh.“Mày cho là lần này Lăng Uy xí nghiệp nhất định thắng sao?"
-“Tôi không dám nói như vậy, nhưng ít nhất là có hy vọng." So với Hàn thị xí nghiệp, cô tự nhận là Lăng Uy xí nghiệp cho dù đưa ra ba điều kiện ưu đãi, vẫn là có phần thắng.
-“Phải không? Mày xác định như vậy?" Hắn đột nhiên đứng dậy, đi đến trước bàn công tác của cô, hai tay chống trên bàn, cực uy hiếp tới gần cô.“Tao hôm nay đến, là muốn nói cho mày một tin tức, tin tức này còn không có tuyên bố, bất quá tao có nguồn truyền tin trước nên đã biết."
-“Chuyện gì?" Cô hoài nghi hắn lại giở hành vi trộm cắp gì rồi.
“ Mày có biết hay không, Hướng Thành gia cụ phá sản." Vì chứng minh, Hàn Phong còn cầm một phần văn kiện ném tới trước mặt cô.
Hàn Thấm ra vẻ trấn tĩnh, trong lòng lại bất an mở văn kiện nhìn kỹ. Quả nhiên hắn nói đúng vậy, Hướng Thành gia cụ tựa hồ bị người xấu cố ý vét sạch, thành ra có nguy cơ không thể cứu lại tài vụ.
-“Chuyện này anh làm sao mà biết được?" Cô phải khẳng định văn kiện này không phải do hắn làm giả.
-“ Mày không cần quản tao làm sao mà biết, nếu mày hoài nghi như thế, mày cứ cho người đi điều tra đi, tuy nhiên đây đúng là sự thật." Dù sao không phải ngày mai thì chính là ngày kia, Hướng Thành gia cụ sẽ công khai tuyên bố phá sản, hắn cũng chả thèm giả tạo làm cái gì.“Tao muốn nói là, Hướng Thành gia cụ do bà già kia luôn luôn nắm giữ, mày biết chứ?"
Hàn Thấm biết ‘’ bà già kia ‘’ trong miệng hắn chính là mẹ của Hướng Kình, bà luôn luôn nổi tiếng là khôn khéo giỏi giang, từ sau khi cha Hướng Kình qua đời, vẫn do chính tay bà chấp chưởng quyền kinh doanh công ty.
-‘’ Nếu tính đến trình độ hà khắc của bà già khôn khéo kia, nếu Hướng gia phá sản, mà Hàn Ngữ lại một chút việc đều không thể giúp, mày nghĩ Hàn Ngữ ở Hướng gia còn có sống tốt sao?"
-“Hướng Kình sẽ bảo vệ nó……"
-“Tên kia ốc còn không mang nổi mình ốc, hơn nữa nó hiện tại vì chuyện Hướng Thành gia cụ phá sản giống như ngọn nến hai đầu thiêu, mày cho là nó còn có thể để ý chuyện vợ mình bị mẹ khi dễ như thế nào?" Hắn cười đến âm hiểm.“Hàn Thấm, hiện tại giúp được Hàn Ngữ, chỉ có tao."
Cô lạnh lùng thốt:“Tôi có thể giúp em ấy!"
-“Mày có thể? Dựa vào cái gì? Về điểm này mày còn không đủ để nhét kẽ răng gởi ngân hàng?" Nếu không có mười phần nắm chắc, Hàn Phong cũng sẽ không lấy chuyện này đảm đương lợi thế.“Hướng Thành gia cụ lớn như vậy, trừ phi mày dùng đến công khoản của xí nghiệp Lăng Uy, nếu không cũng chả giúp đỡ được cái khỉ gì. Nhưng là mày có thể chứ? Lão già Lăng Phú Quý khôn khéo kia,sẽ giải quyết theo ý mày sao?"
Hàn Thấm cau mày. Cô biết điều này là không thể, ba chồng tuyệt đối sẽ không đồng ý! Tuy rằng trên công việc, ông ấy tiếp nhận cô, nhưng ông vẫn là một thương nhân, tổn hại tới lợi ích, ông ấy sẽ không làm.
-“Nhưng mà tao có thể giúp Hàn Ngữ, chỉ cần mày nói một câu, tao có thể dùng lực lượng của xí nghiệp Hàn thị giúp Hướng gia, lại nhờ ba đi nói đôi lời, cho dù Hướng Thành gia cụ đang bất mãn, nhưng bởi vì chúng ta là nhà mẹ đẻ Hàn Ngữ, nó ở Hướng gia nói chuyện cũng có cái dựa vào, mà bà già kia, ít nhất sẽ xem tiền của ba mà đối với nó không quá đáng."
Trợn trừng mắt nhìn hắn, Hàn Thấm không thể tưởng được anh trai của mình đúng là như thế, lấy hôn nhân của em gái mình đến uy hiếp cô, giống như hạnh phúc của các cô đối với hắn mà nói cũng không trọng yếu, chỉ có lợi ích của hắn mới trọng yếu nhất.
-“Anh muốn cái gì?" Tuy rằng hiểu được tính cách tư lợi của anh trai, căn bản sẽ không nguyện ý hỗ trợ Hướng gia, nhưng lo lắng cho em gái cô vẫn là nghiến răng nghiến lợi hỏi mục đích của Hàn Phong.“Tao nghĩ muốn gì à, vẫn là giống nhau thôi." Nhìn thấy có vẻ đã đạt tới hiệu quả, hắn đắc ý cười.“Tao muốn mày đem án tử của xí nghiệp tặng cho xí nghiệp Hàn thị!’’
“Tao muốn mày đem án tử của xí nghiệp tặng cho xí nghiệp Hàn thị!’’
Câu nói uy hiếp này của Hàn Phong, giống máy quay đĩa phát ở trong lòng Hàn Thấm quanh quẩn cả một ngày, lại giống như khối đá lớn nặng nề đặt ở trên lòng cô, làm cô thở không nổi.
Bởi vì cùng Bách Uy xí nghiệp bàn luận văn kiện về vấn đề sở hữu đều xong xuôi, cô không cần tăng ca, cho nên sớm trở về nhà, Lăng Dục Vĩ ngược lại thành người về trễ nhất nhà.
Ngồi yên ở trong phòng ngủ, cô nhìn căn phòng to, một loại cảm giác trống rỗng trào dâng. Từ sau khi cùng Lăng Dục Vĩ cảm tình biến tốt đẹp, cô mới phát hiện nguyên lai chính mình thực cần hắn đến an ủi nội tâm bất an của cô.
Trước bữa cơm tối, hắn rốt cục trở về, Hàn Thấm thấy hắn vào phòng, không nói hai lời liền xông đến ôm chặt hắn, cái gì cũng nói không nên lời.
-“Làm sao vậy?" Hắn phát hiện cô có điểm không thích hợp.
Hàn Thấm lắc lắc đầu. Cô có thể nói anh trai lại tới uy hiếp cô sao?
Huống chi, chuyện này cũng quan hệ đến Lăng gia, nhưng mà hắn lại giúp không được gì, cô không nghĩ làm cho hắn nhiều hơn suy nghĩ, cho nên thật sự không mở miệng được.
-“Không có gì, ba mẹ đang chờ chúng ta xuống ăn cơm! Đi thôi!"
Cô lôi kéo Lăng Dục Vĩ ra khỏi phòng, hắn lại nhìn chằm chằm bóng dáng cô, có chút đăm chiêu.
Trên bàn cơm, không khí không có chút thoải mái, ngược lại có chút nặng nề.
Từ trước tới nay Lăng Dục Vĩ ở nhà, luôn sắm vai nói giỡn, làm cho trong nhà hai người phụ nữ cười không thể ngừng, nhưng mà hôm nay, Lăng mẹ vẫn là trêu chọc con cái, nhưng là Hàn Thấm chính là miễn cưỡng loan loan khóe miệng, mọi người đều cảm giác ra trong lòng cô có việc.
-“Hàn Thấm!" Vẫn trầm mặc Lăng Phú Quý đột nhiên mở miệng,“Hôm nay Hàn Phong lại đây tìm con?"
Trong lòng cô cả kinh, lúng ta lúng túng trả lời:“Đúng vậy, ba."
Đem phản ứng của đặt trong mắt, Lăng Dục Vĩ rốt cục hiểu được nguyên nhân khiến cô buồn bực không vui, trong lòng không khỏi thay cô khổ sở. Hàn gia đối với con gái như cô, quả thực là quá phận cứ ta cần ta cứ lấy, từ khi Hàn Thấm gả đến Lăng gia, bọn họ chưa từng quan tâm tới cô, chỉ cần xuất hiện chính là chỉ thấy điều không tốt, ngay cả hắn đều nhìn không được.
Lăng Phú Quý dừng đũa, nhìn thẳng vào cô nói:“Mặc kệ Hàn Phong nói với con cái gì, con không cần phải để tâm vào, tóm lại có Lăng gia làm của hậu thuẫn cho con, biết không?"
Cha chồng ngữ khí thản nhiên, đã có chân thật đáng tin cùng quan tâm tới cô. Đây là cảm giác được trưởng bối yêu thương sao? Vì sao cho tới bây giờ cô không được cảm nhận từ cha ruột của mình? Hàn Thấm cảm thấy trong lòng ấm áp, rốt cục lộ ra nụ cười chân thật đầu tiên trong buổi tối hôm nay.
-“Con biết ạ, ba."
Lăng Dục Vĩ tinh tế quan sát biểu tình biến hóa của cô, cũng theo cô tươi cười mà cười.Đang nghĩ đợi lát nữa muốn như thế nào an ủi cô, mẫu thân đã bạo lực đột nhiên từ trên trời giáng xuống một cái, đánh cho hắn một tiếng kêu to.
-“Còn ngây ngô cười cái gì? Còn không mau gắp thức ăn cho vợ đi, không thấy vợ con cái gì cũng chưa ăn à?"
Hắn ngoan ngoãn nghe lệnh, nhấc đũa gắp thật nhiều đồ ăn vào trong bát Hàn Thấm.
Cô cảm nhận được mẹ chồng đối với cô thành kiến đã mềm hoá, không khỏi nói nhẹ “Cám ơn mẹ!"
Nói năng chua ngoa tâm tính đậu hũ (giống câu khẩu xà tâm phật ý), đột nhiên như vậy ôn nhu, Lăng mẹ thật đúng là chưa quen, đành phải giả vờ che giấu:“Còn không ăn nhiều một chút! Xem cô gầy thế kia, về sau mang thai sinh con như thế nào chịu được?"
Không khí gia đình ấm áp hoà thuận vui vẻ, quả thật làm cho Hàn Thấm nội tâm tốt hơn rất nhiều, tươi cười cũng dần dần nhiều hơn. Mặc kệ xí nghiệp Lăng Uy như thế nào, ít nhất ở Lăng gia, mọi người đều hoàn toàn tiếp nhận cô, cho nên đối mặt với uy hiếp của Hàn Phong, cô như thế nào có thể khuất phục, đi thương tổn quan tâm người nhà của chồng mình?
Sau khi ăn xong, Lăng Dục Vĩ đưa cô vào phòng, đem cô ấn ngồi ở trên giường, sau đó hắn ở bên cạnh cô ngồi xuống, cùng cô tâm sự.
-“Nói đi, Hàn Thấm, đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Em hôm nay thật sự thực không thích hợp, có phải hay không cùng Hàn Phong tới tìm em có liên quan?"
-“Em……" Do dự một chút, cô vẫn là không chống lại sự thâm tình của hắn, đem chân tướng sự việc hôm nay Hàn Phong tìm tới cô nói một lần. Vừa nói, nước mắt liền nhịn không được rơi xuống.“…… Em thật sự thực hâm mộ anh, có ba mẹ tốt như vậy, nhưng mà cha và anh của em, chính là người như thế……"
-“Đứa ngốc! Bọn họ hiện tại cũng là ba mẹ em mà!" Hắn đau lòng ôm chặt cô.“Em chỉ cần nhớ rõ, mặc kệ phát sinh chuyện gì, đều có người chồng là anh ở phía sau chống đỡ, ba vừa rồi cũng nói, toàn bộ Lăng Uy xí nghiệp đều là hậu thuẫn của em, đừng khóc, được không?"
-“Em trước kia không phải hay khóc như vậy……" Hiện tại cô có người đau lòng vì cô, có thể ỷ lại nói hết, không biết vì sao tình cảm liền trở nên đặc biệt yếu ớt, một chút việc nhỏ đã nghĩ muốn rơi nước mắt.
Vì muốn ngừng nước mắt của cô lại, Lăng Dục Vĩ hôn cô, hôn tới trong miệng là nước mắt mặn mặn của cô, lại dùng tràn đầy tình yêu ôm đầu cô áp vào lòng. Người phụ nữ nhỏ bé này làm sao có thể như vậy chọc người, rõ ràng ngay từ đầu cô chỉ dùng cường thế kiêu ngạo phong thái hung hăng đem hắn mê đảo a!
Theo cái hôn sâu sắc, thuần túy an ủi dần thay đổi, Lăng Dục Vĩ đem cô áp đảo ở trên giường, nhẹ nhàng cởi bỏ y phục của cô, tay cũng không tự chủ, vuốt ve thân thể trắng mịn mềm mại của cô, hắn hôn nhẹ nhàng lên da thịt trắng không tì vết, thẳng đến cô phát ra vong tình rên rỉ.
Không biết khi nào thì, áo bị cởi xuống, một cảm giác mát ùa đến thân thể, làm cô run nhè nhẹ.“Dục Vĩ…… Em sợ, đừng ở hôm nay được không……"
Hiểu được trong lòng cô giãy dụa, hơn nữa chuyện Hàn Phong còn ở trong lòng cô, Lăng Dục Vĩ cho dù đã muốn vận sức chờ phát động, cũng phải chịu đựng nhịn xuống, chính là gắt gao ôm lấy cô, đem chính mình ấm áp truyền cho cô.
“Yên tâm, anh biết em còn không có chuẩn bị tốt, anh sẽ không bức em. Tin tưởng anh, em gặp được khó khăn, anh sẽ có biện pháp thay em giải quyết."
Hai giờ sau đó, Hàn Thấm đi tới Bách Uy xí nghiệp, làm kế hoạch báo cáo quý đại lý thương phẩm, hy vọng lần này có thể thành công lấy được quyền làm đại lý. Hàn Phong lại tiếp tục uy hiếp, cố ý vô tình tổn thương cô, hôm nay buổi sáng hắn lại gọi điện tới nói, muốn cô thông minh nhìn ra mà làm.Tuy rằng Lăng Dục Vĩ muốn cô tin tưởng hắn nhất định có thể giúp cô giải quyết vấn đề nan giải, cô lại không biết hắn muốn làm như thế nào. Cô phái người điều tra, Hướng Thành gia cụ quả nhiên ở buổi chiều hôm nay tuyên bố phá sản, chuyện này khó có thể vãn hồi, cô cơ hồ đã hoảng đến hoang mang lo sợ, không biết theo ai.
Cô biết chính mình tuyệt sẽ không bán đứng Lăng gia, bán đứng Lăng Uy xí nghiệp. Nhưng mà em gái cô làm sao bây giờ? Lúc trước nếu không phải cô đưa ra trao đổi chú rể, Tiểu Ngữ cũng không gả đến Hướng gia đi, nay nếu Tiểu Ngữ bởi vậy chịu khổ, cô thật khó tha thứ cho mình.
Lúc này, cửa được mở ra, Lăng Dục Vĩ đột nhiên xuất hiện, cũng là đứng ở cửa, không có lập tức đi vào bên trong.
“Dục Vĩ!" Cô đứng lên, bước nhanh hướng hắn đi đến. Hắn xuất hiện tựa như trên biển mờ mịt thấy thuyền cứu nạn, cho cô thật lớn cảm giác an toàn.
-“Em đoán, Anh mang ai tới?"
Lăng Dục Vĩ che chắn, Hàn Thấm còn không có thấy rõ ràng, một bóng người nhỏ nhắn đã nhằm phía cô, đem cô ôm chặt.
-“Chị! Em thật nhớ chị nha!" Hàn Ngữ ôm chặt lấy người chị đã lâu không thấy mặt, cơ hồ muốn rơi lệ.
Hàn Thấm cũng gắt gao hồi ôm lấy cô, nhìn đến em gái, làm cô có loại cảm giác an tâm. Xem ra Tiểu Ngữ cũng không có quá như cô tưởng tượng, thậm chí sắc mặt còn so với trước khi lấy chồng tốt hơn một ít.
Đi theo phía sau Hàn Ngữ, là Hướng Kình -chồng của em gái. Hàn Thấm lướt qua đầu vai em gái nhìn xem, Hướng Kình cùng Lăng Dục Vĩ cũng có vẻ ngoài cao to, chính là Lăng Dục Vĩ cao gầy, mà Hướng Kình còn lại là cường tráng. Hắn ngũ quan đoan chính, mày rậm mắt to, mũi cao thẳng, ngăm đen làn da cùng kiện mỹ cơ bắp làm người ta khó có thể tưởng tượng, hắn sẽ chính là nhà thiết kế dụng cụ.
-“Xin chào." Hắn hướng cô đánh thanh tiếp đón,“Muốn tôi giống Hàn Ngữ gọi cô là chị, tôi thật sự không có biện pháp, cho nên tôi liền thẳng kêu tên cô đi?"
-“Được " Hàn Thấm buông em gái ra, tiếp đón mọi người ngồi xuống.
-“Tôi còn tưởng chờ cậu bảo tôi một tiếng anh rể, chẳng phải là không có hy vọng sao?"
Lăng Dục Vĩ trêu chọc Hướng Kình, được đến một cái quả đấm, đều là người phóng khoáng, ở hai ba câu nói chuyện liền gần gũi hơn.
-“Chị, chúng em là nghe anh rể kể lại tất cả, mới riêng tới tìm chị." Hàn Ngữ giải thích ý đồ đến.
-“Dục Vĩ đã nói hết với em?" Hàn Thấm thở dài.“Thực có lỗi, Hướng Thành gia cụ chuyện, lấy lực lượng cá nhân của chị không giúp gì được nhiều, nhưng mà……"
“Không sao." Hướng Kình tay giơ lên ngừng lời nói kế tiếp của cô.“Chuyện Hướng Thành gia cụ, tôi sẽ có biện pháp ứng phó, nếu ngay cả loại sự tình này đều phải cô thay chúng tôi phiền não hộ, tôi còn xem là đàn ông sao?"
Hàn Ngữ ánh mắt yêu mến nhìn về phía chồng mình, cảnh này trước mặt dừng ở Hàn Thấm trong mắt, mười phần an ủi.“ ý anh là chỉ tài vụ của Hướng Thành gia cụ không thành vấn đề?"
-“Không, Hướng Thành gia cụ phá sản đã muốn là kết cục đã định, hôm nay buổi chiều sẽ cử hành phóng viên hội." Hướng Kình thần bí cười.“Bất quá trước phá rồi sau đó lập, không phải sao?"
Xem hắn còn cười được, Hàn Thấm tâm treo trên cao cũng từ từ thả lỏng.
Vì gia tăng sự tin tưởng cho cô, Lăng Dục Vĩ thay cô hỏi:“Tôi nghĩ Hàn Thấm quan tâm nhất không phải công ty, mà là Hàn Ngữ đi? Hướng Thành gia cụ phá sản sau, lão yêu bà nhà cậu ….. A không, cậu có thể cam đoan mẹ cậu sẽ không giận chó đánh mèo Hàn Ngữ chứ?"
-“Tôi cam đoan." Hướng Kình liếc trắng mắt Lăng Dục Vĩ một cái. Cho dù mỗi người đều biết mẹ hắn là thương trường thượng nổi danh lão yêu bà, hắn cũng không cần như vậy cố ý nói thẳng ra!“Tựa như anh bảo hộ vợ anh như thế nào, tôi cũng sẽ bảo hộ vợ tôi như thế, cam đoan cô ấy sẽ không bởi vì chuyện này mà bị thương tổn."
-“Tốt lắm." Chiếm được đáp án vừa lòng, Lăng Dục Vĩ hướng Hàn Thấm nhíu mày. Hàn Phong uy hiếp, liền đơn giản như vậy đã xong.
Hàn gia hai chị em ngồi trò chuyện, bởi vì sắp đến giờ kí ước, hết nhóm phóng viên này đến nhóm phóng viên khác ùa đến, cho nên chỉ có thể vội vàng giải tán.
Tiễn bước em dâu, em rể, Lăng Dục Vĩ nhẹ nhàng nhìn Hàn Thấm trêu ghẹo nói:“Em đã chuẩn bị sẵn sàng để xuất chinh chưa, vợ yêu?"
Hắn an bài hết thảy những chuyện này, khiến cô cảm động vô cùng.“Cám ơn anh, Dục Vĩ. Bất quá trước khi xuất chinh, có phải hay không còn thiếu một nghi thức đặc biệt?"
-“Nghi thức gì vậy?" Nhìn ánh mắt của cô, hắn có chút chờ mong.
Hàn Thấm không nói hai lời liền hôn. Nụ hôn này, biểu đạt không chỉ là lòng biết ơn cùng cảm động, càng nhiều, là vợ chồng trong lúc khó khăn luôn tin lẫn nhau hỗ trợ tình yêu.
-“Một, hai, ba…… Chúc mừng Hàn phó tổng khải hoàn trở về!"
Một trận tiếng vỗ tay hoan hô đem dọa Hàn Thấm mới từ Bách Uy xí nghiệp trở lại công ty. Cô nhìn khắp văn phòng đang ủng hộ cô, còn có Lăng Dục Vĩ đang đứng trước mặt, cô bỗng nhiên hiểu được.
Hẳn là chuyện cô thành công mang về quyền đại lý cho xí nghiệp Bách Uy đã được truyền tin về đây? Cho nên mọi người mới có thể hưng phấn như vậy. Dù sao vì chuyện này, mọi người toàn lực ứng phó, cô luôn là người đi đầu chăm chỉ lại tăng ca không biết mệt,cho nên hôm nay tin vui truyền đến mọi người ăn mừng một chút cũng là điều đương nhiên.
-“Hàn phó tổng, chúc mừng cô thành công, cô quả nhiên rất có tài năng!"
“Đúng vậy! Xưng cô là cô vợ bản lĩnh trên thương trường tcũng không là quá đi!"
Mọi người mỗi người một lời khích lệ cô, làm cho Hàn Thấm có chút ngượng ngùng.“Đây đều là thành quả mọi người khởi cố gắng, không phải công lao của một mình tôi."
-“Kỳ thật……" Mỗ đơn vị quản lí đột nhiên ra tiếng, mặt mang hổ thẹn thừa nhận,“Hàn phó tổng, nói thực ra,khi cô vừa tiếp nhận dự án này, mọi người cũng không phục cô, cũng không giúp cô, chúng tôi là có chút ôm tâm tính chế giễu, còn đem mọi công tác đều giao cho cô, không thể tưởng được cô dưới tình huống như vậy cự nhiên thành công, thật sự rất giỏi a."
-“Đúng vậy. Bởi vì quan hệ với xí nghiệp Hàn thị ….." Một vị khác quản lí cũng nhảy ra tự thú.“Chúng tôi ngay từ đầu không phải thực tín nhiệm cô, thực có lỗi. Bất quá, vừa rồi Lăng tiên sinh đã giải thích cho chúng tôi, chúng ta mới biết được cô gặp phải khó khăn lớn như vậy, hơn nữa chủ tịch cũng xác nhận, quả nhiên cô thành công mang lại dự án lớn như vậy cho xí nghiệp Bách Uy."
-“Chủ tịch?" Cô lại lắp bắp kinh hãi. Cha chồng nguyên lai cái gì đều biết?
-“Đúng vậy." Quản lí vẻ mặt bội phục.“Kỳ thật lúc ấy chúng tôi từng tập thể đi tìm chủ tịch kháng nghị, ông ấy nói ông ấy sẽ không đem công ty giao cho người không có năng lực, chờ dự án này qua đi, mọi người sẽ hiểu được cô là người như thế nào, cho nên chúng tôi mới nguyện ý tạm thời quan sát tình huống."
Nguyên lai…… Hàn Thấm thế này mới hiểu được Lăng Phú Quý dùng chủ lương khổ. Này một cái dự án, thí nghiệm không chỉ là của cô năng lực cùng độ trung thành, đồng thời cũng là từng bước hoàn hảo giúp cô thu phục lòng người trong công ty, cũng chỉ có ông ấy mới có thể nghĩ ra loại biện pháp một tên trúng hai đích này.
Cho dù là người không thích chịu thua như cô, cũng không thể không cảm thán, so với tâm cơ của cha chồng, cô thật sự quá non.
-“Em hiện tại mới biết được ba có bao nhiêu mưu kế đi?" Lăng Dục Vĩ nhẹ nhàng bên tai cô thở dài,“Bất quá hôm nay cũng không phải là ngày ba biểu hiện, cũng nên để cho con trai là anh đi?"
“Có ý tứ gì?" Cô lại bị hắn khiến cho không hiểu ra sao.
“Bởi vì hôn nhân của chúng ta bắt đầu thật sự rất không lãng mạn, cho nên ba mới có thể đối với em có điều hiểu lầm." Hắn thần bí cười,“Ba thực hiện, chính là ở mặt ngoài phục tùng, nhưng theo anh thực hiện, sẽ làm mọi người từ trong lòng nhận thức sự tồn tại của em."
-“Anh thực hiện?" Cô tò mò,“Anh muốn làm như thế nào?"
Lăng Dục Vĩ đột nhiên nhảy lên mặt bàn, hướng mọi người lớn tiếng nói:“Các vị, thỉnh mọi người hãy nghe tôi nói một câu." Hắn vỗ vỗ tay, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.“Tin tưởng mọi người đều biết, lúc trước tôi cùng Hàn Thấm, là vì xí nghiệp đám hỏi mà kết hôn."
Động tác khoa trương, thành công làm cho mọi người nhìn hắn, vì thế hắn tiếp tục nói:“Cho nên, mọi người khinh thường Hàn thị xí nghiệp cùng Lăng Uy xí nghiệp dùng lợi ích trao đổi, cho rằng tình cảm vợ chồng chúng tôi hẳn là thực mỏng, vì vậy đã không ủng hộ cô ấy, đúng không?"
-“Hiện tại sẽ không……" Các nhân viên nam cúi người hổ thẹn ấp úng.
-“Tôi hiện tại muốn nói cho mọi người, chính là –" Hắn bỗng nhiên lại nhảy xuống mặt bàn, ôm Hàn Thấm,“Tôi yêu Hàn Thấm, yêu, rất yêu.Hơn nữa chúng tôi trước khi kết hôn đã quen biết nhau, cho nên cuộc hôn nhân này của chúng tôi, cũng không phải là một cuộc hôn nhân hữu danh vô thực, tôi sẽ như vậy mãi yêu thương cô ấy, bởi vì tôi sẽ luôn dành tình yêu cho cô ấy, luôn tín nhiệm cô ấy, như vậy mọi người hiểu chưa?"
-“Hiểu được!" Nguyên lai là tình yêu thật sự a! Mọi người hưng trí bừng bừng đồng thanh hòa tiếng chúc mừng.
-“Hôm nay, ngay tại nơi này, tôi muốn hướng Hàn Thấm thổ lộ hai sự kiện, này cũng là tôi nợ cô ấy." Hắn thâm tình chân thành nhìn về phía Hàn Thấm đang kinh ngạc che miệng lại.“Chuyện thứ nhất, lúc trước khi kết hôn, anh đối với em có một chút hiểu lầm, bởi vậy làm một việc,đã nói lời thương tổn em, anh rất muốn giải thích. Em có thể tha thứ cho anh chứ?"
Nguyên lai còn có này tin tức! Mọi người nín thở chờ Hàn Thấm trả lời.
Chỉ thấy trong mắt cô ngấn lệ, chậm rãi gật đầu, cơ hồ muốn nói nhưng nói không ra.
-“Em……" Cô cố gắng đè nén cảm động, ức trụ xúc cảm nghèn nghẹn nơi cổ họng.“Em đã sớm tha thứ cho anh."
Mọi người tuôn ra tiếng hoan hô, mà Lăng Dục Vĩ như trút được gánh nặng cười, lại duỗi tay lên ý bảo mọi người im lặng. Hắn còn có một sự kiện chưa nói đâu a!
“Chuyện thứ hai, nếu mọi người đều hoài nghi chúng ta hôn nhân là do ích lợi quan hệ, hôm nay anh liền đánh vỡ này lời đồn." Hắn không báo trước đột nhiên quỳ gối xuống, từ trong áo khoác lấy ra một đóa hoa hồng cùng một chiếc nhẫn, vươn tay về phía cô.“Hàn Thấm, tuy rằng em đã là vợ của anh, nhưng anh vẫn còn thiếu em một câu, em nguyện ý gả cho anh chứ?"
-“Nguyện ý! Nguyện ý! Nguyện ý……" Mọi người đánh trống reo hò đứng lên. Loại trò hay này nhưng là trăm năm khó gặp a!
Hàn Thấm vô cùng hạnh phúc, khó khăn mới có thể cầm lấy hoa hồng tay hắn.“Em nguyện ý, Dục Vĩ."
Cô mang theo thanh âm khóc nức nở, còn có lệ rơi xuống, cũng cảm động trong văn phòng thiệt nhiều đồng nghiệp. Trong nháy mắt này, cô thật lâu tới nay vất vả cùng trả giá, còn có tình yêu cập sự nghiệp trên đường nhấp nhô, mọi người giống nhau đều có thể cảm động lây, cũng thiệt tình vứt bỏ thành kiến, tiếp nhận người có thể là tương lai tổng giám đốc thiếu phu nhân tương lai.
Trái tim tràn ngập tình yêu thay cô đeo nhẫn, Lăng Dục Vĩ đến gần cô, ở bên tai cô thấp giọng nói:“Anh thực may mắn, lúc trước lấy được người vợ là em, mà không phải Hàn Ngữ."
Khó trách Hàn thị không thể so với Lăng Uy, Lăng Uy đưa ra điều kiện, sẽ không biết nói so với Hàn thị hậu đãi bao nhiêu, càng miễn bàn bọn họ kế hoạch làm thật chu đáo, trong công ty cao thấp một lòng ; Mà Hàn thị còn lại là mỗi người tranh công đùn đẩy, còn có một vị tổng giám đốc vĩ đại liều mạng luôn thành công gây rắc rối.
Mới nghĩ đến Tào Tháo, thư ký liền đánh điện thoại nội tuyến thông báo Tào Tháo đang ở dưới lầu. Đối với việc Hàn Phong lại tới chơi, Hàn Thấm trong lòng đều biết, bởi vì bị từ chối vài lần rồi, nên không cần phải bàn cũng biết hắn hiện tại nhất định là bất mãn đến cực điểm.
Dù sao, hết thảy đại sự ngày mai đã định rồi, Hàn Phong mặc kệ nói cái gì đều đã quá muộn, đối với cô sẽ không có tác dụng uy hiếp được gì, vì thế cô quyết định gặp hắn một mặt, nghe một chút hắn còn có cái gì muốn nói.
So với lần trước bình tĩnh, lần này Hàn Phong thoạt nhìn có chút hổn hển, bất quá, dường như là nghĩ đến chính mình nhất định sẽ nói phục Hàn Thấm, vừa vào cửa, hắn liền ngông nghênh hướng sô pha ngồi xuống, quát nạt thư ký đi bưng trà lại.
-“Anh còn có chuyện gì?" Hàn Thấm bắt đầu thu thập văn kiện, không cho hắn có một chút ít cơ hội nhìn đến.
-“Không cần đề phòng tao như vậy." Hàn Phong cười lạnh.“Mày cho là lần này Lăng Uy xí nghiệp nhất định thắng sao?"
-“Tôi không dám nói như vậy, nhưng ít nhất là có hy vọng." So với Hàn thị xí nghiệp, cô tự nhận là Lăng Uy xí nghiệp cho dù đưa ra ba điều kiện ưu đãi, vẫn là có phần thắng.
-“Phải không? Mày xác định như vậy?" Hắn đột nhiên đứng dậy, đi đến trước bàn công tác của cô, hai tay chống trên bàn, cực uy hiếp tới gần cô.“Tao hôm nay đến, là muốn nói cho mày một tin tức, tin tức này còn không có tuyên bố, bất quá tao có nguồn truyền tin trước nên đã biết."
-“Chuyện gì?" Cô hoài nghi hắn lại giở hành vi trộm cắp gì rồi.
“ Mày có biết hay không, Hướng Thành gia cụ phá sản." Vì chứng minh, Hàn Phong còn cầm một phần văn kiện ném tới trước mặt cô.
Hàn Thấm ra vẻ trấn tĩnh, trong lòng lại bất an mở văn kiện nhìn kỹ. Quả nhiên hắn nói đúng vậy, Hướng Thành gia cụ tựa hồ bị người xấu cố ý vét sạch, thành ra có nguy cơ không thể cứu lại tài vụ.
-“Chuyện này anh làm sao mà biết được?" Cô phải khẳng định văn kiện này không phải do hắn làm giả.
-“ Mày không cần quản tao làm sao mà biết, nếu mày hoài nghi như thế, mày cứ cho người đi điều tra đi, tuy nhiên đây đúng là sự thật." Dù sao không phải ngày mai thì chính là ngày kia, Hướng Thành gia cụ sẽ công khai tuyên bố phá sản, hắn cũng chả thèm giả tạo làm cái gì.“Tao muốn nói là, Hướng Thành gia cụ do bà già kia luôn luôn nắm giữ, mày biết chứ?"
Hàn Thấm biết ‘’ bà già kia ‘’ trong miệng hắn chính là mẹ của Hướng Kình, bà luôn luôn nổi tiếng là khôn khéo giỏi giang, từ sau khi cha Hướng Kình qua đời, vẫn do chính tay bà chấp chưởng quyền kinh doanh công ty.
-‘’ Nếu tính đến trình độ hà khắc của bà già khôn khéo kia, nếu Hướng gia phá sản, mà Hàn Ngữ lại một chút việc đều không thể giúp, mày nghĩ Hàn Ngữ ở Hướng gia còn có sống tốt sao?"
-“Hướng Kình sẽ bảo vệ nó……"
-“Tên kia ốc còn không mang nổi mình ốc, hơn nữa nó hiện tại vì chuyện Hướng Thành gia cụ phá sản giống như ngọn nến hai đầu thiêu, mày cho là nó còn có thể để ý chuyện vợ mình bị mẹ khi dễ như thế nào?" Hắn cười đến âm hiểm.“Hàn Thấm, hiện tại giúp được Hàn Ngữ, chỉ có tao."
Cô lạnh lùng thốt:“Tôi có thể giúp em ấy!"
-“Mày có thể? Dựa vào cái gì? Về điểm này mày còn không đủ để nhét kẽ răng gởi ngân hàng?" Nếu không có mười phần nắm chắc, Hàn Phong cũng sẽ không lấy chuyện này đảm đương lợi thế.“Hướng Thành gia cụ lớn như vậy, trừ phi mày dùng đến công khoản của xí nghiệp Lăng Uy, nếu không cũng chả giúp đỡ được cái khỉ gì. Nhưng là mày có thể chứ? Lão già Lăng Phú Quý khôn khéo kia,sẽ giải quyết theo ý mày sao?"
Hàn Thấm cau mày. Cô biết điều này là không thể, ba chồng tuyệt đối sẽ không đồng ý! Tuy rằng trên công việc, ông ấy tiếp nhận cô, nhưng ông vẫn là một thương nhân, tổn hại tới lợi ích, ông ấy sẽ không làm.
-“Nhưng mà tao có thể giúp Hàn Ngữ, chỉ cần mày nói một câu, tao có thể dùng lực lượng của xí nghiệp Hàn thị giúp Hướng gia, lại nhờ ba đi nói đôi lời, cho dù Hướng Thành gia cụ đang bất mãn, nhưng bởi vì chúng ta là nhà mẹ đẻ Hàn Ngữ, nó ở Hướng gia nói chuyện cũng có cái dựa vào, mà bà già kia, ít nhất sẽ xem tiền của ba mà đối với nó không quá đáng."
Trợn trừng mắt nhìn hắn, Hàn Thấm không thể tưởng được anh trai của mình đúng là như thế, lấy hôn nhân của em gái mình đến uy hiếp cô, giống như hạnh phúc của các cô đối với hắn mà nói cũng không trọng yếu, chỉ có lợi ích của hắn mới trọng yếu nhất.
-“Anh muốn cái gì?" Tuy rằng hiểu được tính cách tư lợi của anh trai, căn bản sẽ không nguyện ý hỗ trợ Hướng gia, nhưng lo lắng cho em gái cô vẫn là nghiến răng nghiến lợi hỏi mục đích của Hàn Phong.“Tao nghĩ muốn gì à, vẫn là giống nhau thôi." Nhìn thấy có vẻ đã đạt tới hiệu quả, hắn đắc ý cười.“Tao muốn mày đem án tử của xí nghiệp tặng cho xí nghiệp Hàn thị!’’
“Tao muốn mày đem án tử của xí nghiệp tặng cho xí nghiệp Hàn thị!’’
Câu nói uy hiếp này của Hàn Phong, giống máy quay đĩa phát ở trong lòng Hàn Thấm quanh quẩn cả một ngày, lại giống như khối đá lớn nặng nề đặt ở trên lòng cô, làm cô thở không nổi.
Bởi vì cùng Bách Uy xí nghiệp bàn luận văn kiện về vấn đề sở hữu đều xong xuôi, cô không cần tăng ca, cho nên sớm trở về nhà, Lăng Dục Vĩ ngược lại thành người về trễ nhất nhà.
Ngồi yên ở trong phòng ngủ, cô nhìn căn phòng to, một loại cảm giác trống rỗng trào dâng. Từ sau khi cùng Lăng Dục Vĩ cảm tình biến tốt đẹp, cô mới phát hiện nguyên lai chính mình thực cần hắn đến an ủi nội tâm bất an của cô.
Trước bữa cơm tối, hắn rốt cục trở về, Hàn Thấm thấy hắn vào phòng, không nói hai lời liền xông đến ôm chặt hắn, cái gì cũng nói không nên lời.
-“Làm sao vậy?" Hắn phát hiện cô có điểm không thích hợp.
Hàn Thấm lắc lắc đầu. Cô có thể nói anh trai lại tới uy hiếp cô sao?
Huống chi, chuyện này cũng quan hệ đến Lăng gia, nhưng mà hắn lại giúp không được gì, cô không nghĩ làm cho hắn nhiều hơn suy nghĩ, cho nên thật sự không mở miệng được.
-“Không có gì, ba mẹ đang chờ chúng ta xuống ăn cơm! Đi thôi!"
Cô lôi kéo Lăng Dục Vĩ ra khỏi phòng, hắn lại nhìn chằm chằm bóng dáng cô, có chút đăm chiêu.
Trên bàn cơm, không khí không có chút thoải mái, ngược lại có chút nặng nề.
Từ trước tới nay Lăng Dục Vĩ ở nhà, luôn sắm vai nói giỡn, làm cho trong nhà hai người phụ nữ cười không thể ngừng, nhưng mà hôm nay, Lăng mẹ vẫn là trêu chọc con cái, nhưng là Hàn Thấm chính là miễn cưỡng loan loan khóe miệng, mọi người đều cảm giác ra trong lòng cô có việc.
-“Hàn Thấm!" Vẫn trầm mặc Lăng Phú Quý đột nhiên mở miệng,“Hôm nay Hàn Phong lại đây tìm con?"
Trong lòng cô cả kinh, lúng ta lúng túng trả lời:“Đúng vậy, ba."
Đem phản ứng của đặt trong mắt, Lăng Dục Vĩ rốt cục hiểu được nguyên nhân khiến cô buồn bực không vui, trong lòng không khỏi thay cô khổ sở. Hàn gia đối với con gái như cô, quả thực là quá phận cứ ta cần ta cứ lấy, từ khi Hàn Thấm gả đến Lăng gia, bọn họ chưa từng quan tâm tới cô, chỉ cần xuất hiện chính là chỉ thấy điều không tốt, ngay cả hắn đều nhìn không được.
Lăng Phú Quý dừng đũa, nhìn thẳng vào cô nói:“Mặc kệ Hàn Phong nói với con cái gì, con không cần phải để tâm vào, tóm lại có Lăng gia làm của hậu thuẫn cho con, biết không?"
Cha chồng ngữ khí thản nhiên, đã có chân thật đáng tin cùng quan tâm tới cô. Đây là cảm giác được trưởng bối yêu thương sao? Vì sao cho tới bây giờ cô không được cảm nhận từ cha ruột của mình? Hàn Thấm cảm thấy trong lòng ấm áp, rốt cục lộ ra nụ cười chân thật đầu tiên trong buổi tối hôm nay.
-“Con biết ạ, ba."
Lăng Dục Vĩ tinh tế quan sát biểu tình biến hóa của cô, cũng theo cô tươi cười mà cười.Đang nghĩ đợi lát nữa muốn như thế nào an ủi cô, mẫu thân đã bạo lực đột nhiên từ trên trời giáng xuống một cái, đánh cho hắn một tiếng kêu to.
-“Còn ngây ngô cười cái gì? Còn không mau gắp thức ăn cho vợ đi, không thấy vợ con cái gì cũng chưa ăn à?"
Hắn ngoan ngoãn nghe lệnh, nhấc đũa gắp thật nhiều đồ ăn vào trong bát Hàn Thấm.
Cô cảm nhận được mẹ chồng đối với cô thành kiến đã mềm hoá, không khỏi nói nhẹ “Cám ơn mẹ!"
Nói năng chua ngoa tâm tính đậu hũ (giống câu khẩu xà tâm phật ý), đột nhiên như vậy ôn nhu, Lăng mẹ thật đúng là chưa quen, đành phải giả vờ che giấu:“Còn không ăn nhiều một chút! Xem cô gầy thế kia, về sau mang thai sinh con như thế nào chịu được?"
Không khí gia đình ấm áp hoà thuận vui vẻ, quả thật làm cho Hàn Thấm nội tâm tốt hơn rất nhiều, tươi cười cũng dần dần nhiều hơn. Mặc kệ xí nghiệp Lăng Uy như thế nào, ít nhất ở Lăng gia, mọi người đều hoàn toàn tiếp nhận cô, cho nên đối mặt với uy hiếp của Hàn Phong, cô như thế nào có thể khuất phục, đi thương tổn quan tâm người nhà của chồng mình?
Sau khi ăn xong, Lăng Dục Vĩ đưa cô vào phòng, đem cô ấn ngồi ở trên giường, sau đó hắn ở bên cạnh cô ngồi xuống, cùng cô tâm sự.
-“Nói đi, Hàn Thấm, đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Em hôm nay thật sự thực không thích hợp, có phải hay không cùng Hàn Phong tới tìm em có liên quan?"
-“Em……" Do dự một chút, cô vẫn là không chống lại sự thâm tình của hắn, đem chân tướng sự việc hôm nay Hàn Phong tìm tới cô nói một lần. Vừa nói, nước mắt liền nhịn không được rơi xuống.“…… Em thật sự thực hâm mộ anh, có ba mẹ tốt như vậy, nhưng mà cha và anh của em, chính là người như thế……"
-“Đứa ngốc! Bọn họ hiện tại cũng là ba mẹ em mà!" Hắn đau lòng ôm chặt cô.“Em chỉ cần nhớ rõ, mặc kệ phát sinh chuyện gì, đều có người chồng là anh ở phía sau chống đỡ, ba vừa rồi cũng nói, toàn bộ Lăng Uy xí nghiệp đều là hậu thuẫn của em, đừng khóc, được không?"
-“Em trước kia không phải hay khóc như vậy……" Hiện tại cô có người đau lòng vì cô, có thể ỷ lại nói hết, không biết vì sao tình cảm liền trở nên đặc biệt yếu ớt, một chút việc nhỏ đã nghĩ muốn rơi nước mắt.
Vì muốn ngừng nước mắt của cô lại, Lăng Dục Vĩ hôn cô, hôn tới trong miệng là nước mắt mặn mặn của cô, lại dùng tràn đầy tình yêu ôm đầu cô áp vào lòng. Người phụ nữ nhỏ bé này làm sao có thể như vậy chọc người, rõ ràng ngay từ đầu cô chỉ dùng cường thế kiêu ngạo phong thái hung hăng đem hắn mê đảo a!
Theo cái hôn sâu sắc, thuần túy an ủi dần thay đổi, Lăng Dục Vĩ đem cô áp đảo ở trên giường, nhẹ nhàng cởi bỏ y phục của cô, tay cũng không tự chủ, vuốt ve thân thể trắng mịn mềm mại của cô, hắn hôn nhẹ nhàng lên da thịt trắng không tì vết, thẳng đến cô phát ra vong tình rên rỉ.
Không biết khi nào thì, áo bị cởi xuống, một cảm giác mát ùa đến thân thể, làm cô run nhè nhẹ.“Dục Vĩ…… Em sợ, đừng ở hôm nay được không……"
Hiểu được trong lòng cô giãy dụa, hơn nữa chuyện Hàn Phong còn ở trong lòng cô, Lăng Dục Vĩ cho dù đã muốn vận sức chờ phát động, cũng phải chịu đựng nhịn xuống, chính là gắt gao ôm lấy cô, đem chính mình ấm áp truyền cho cô.
“Yên tâm, anh biết em còn không có chuẩn bị tốt, anh sẽ không bức em. Tin tưởng anh, em gặp được khó khăn, anh sẽ có biện pháp thay em giải quyết."
Hai giờ sau đó, Hàn Thấm đi tới Bách Uy xí nghiệp, làm kế hoạch báo cáo quý đại lý thương phẩm, hy vọng lần này có thể thành công lấy được quyền làm đại lý. Hàn Phong lại tiếp tục uy hiếp, cố ý vô tình tổn thương cô, hôm nay buổi sáng hắn lại gọi điện tới nói, muốn cô thông minh nhìn ra mà làm.Tuy rằng Lăng Dục Vĩ muốn cô tin tưởng hắn nhất định có thể giúp cô giải quyết vấn đề nan giải, cô lại không biết hắn muốn làm như thế nào. Cô phái người điều tra, Hướng Thành gia cụ quả nhiên ở buổi chiều hôm nay tuyên bố phá sản, chuyện này khó có thể vãn hồi, cô cơ hồ đã hoảng đến hoang mang lo sợ, không biết theo ai.
Cô biết chính mình tuyệt sẽ không bán đứng Lăng gia, bán đứng Lăng Uy xí nghiệp. Nhưng mà em gái cô làm sao bây giờ? Lúc trước nếu không phải cô đưa ra trao đổi chú rể, Tiểu Ngữ cũng không gả đến Hướng gia đi, nay nếu Tiểu Ngữ bởi vậy chịu khổ, cô thật khó tha thứ cho mình.
Lúc này, cửa được mở ra, Lăng Dục Vĩ đột nhiên xuất hiện, cũng là đứng ở cửa, không có lập tức đi vào bên trong.
“Dục Vĩ!" Cô đứng lên, bước nhanh hướng hắn đi đến. Hắn xuất hiện tựa như trên biển mờ mịt thấy thuyền cứu nạn, cho cô thật lớn cảm giác an toàn.
-“Em đoán, Anh mang ai tới?"
Lăng Dục Vĩ che chắn, Hàn Thấm còn không có thấy rõ ràng, một bóng người nhỏ nhắn đã nhằm phía cô, đem cô ôm chặt.
-“Chị! Em thật nhớ chị nha!" Hàn Ngữ ôm chặt lấy người chị đã lâu không thấy mặt, cơ hồ muốn rơi lệ.
Hàn Thấm cũng gắt gao hồi ôm lấy cô, nhìn đến em gái, làm cô có loại cảm giác an tâm. Xem ra Tiểu Ngữ cũng không có quá như cô tưởng tượng, thậm chí sắc mặt còn so với trước khi lấy chồng tốt hơn một ít.
Đi theo phía sau Hàn Ngữ, là Hướng Kình -chồng của em gái. Hàn Thấm lướt qua đầu vai em gái nhìn xem, Hướng Kình cùng Lăng Dục Vĩ cũng có vẻ ngoài cao to, chính là Lăng Dục Vĩ cao gầy, mà Hướng Kình còn lại là cường tráng. Hắn ngũ quan đoan chính, mày rậm mắt to, mũi cao thẳng, ngăm đen làn da cùng kiện mỹ cơ bắp làm người ta khó có thể tưởng tượng, hắn sẽ chính là nhà thiết kế dụng cụ.
-“Xin chào." Hắn hướng cô đánh thanh tiếp đón,“Muốn tôi giống Hàn Ngữ gọi cô là chị, tôi thật sự không có biện pháp, cho nên tôi liền thẳng kêu tên cô đi?"
-“Được " Hàn Thấm buông em gái ra, tiếp đón mọi người ngồi xuống.
-“Tôi còn tưởng chờ cậu bảo tôi một tiếng anh rể, chẳng phải là không có hy vọng sao?"
Lăng Dục Vĩ trêu chọc Hướng Kình, được đến một cái quả đấm, đều là người phóng khoáng, ở hai ba câu nói chuyện liền gần gũi hơn.
-“Chị, chúng em là nghe anh rể kể lại tất cả, mới riêng tới tìm chị." Hàn Ngữ giải thích ý đồ đến.
-“Dục Vĩ đã nói hết với em?" Hàn Thấm thở dài.“Thực có lỗi, Hướng Thành gia cụ chuyện, lấy lực lượng cá nhân của chị không giúp gì được nhiều, nhưng mà……"
“Không sao." Hướng Kình tay giơ lên ngừng lời nói kế tiếp của cô.“Chuyện Hướng Thành gia cụ, tôi sẽ có biện pháp ứng phó, nếu ngay cả loại sự tình này đều phải cô thay chúng tôi phiền não hộ, tôi còn xem là đàn ông sao?"
Hàn Ngữ ánh mắt yêu mến nhìn về phía chồng mình, cảnh này trước mặt dừng ở Hàn Thấm trong mắt, mười phần an ủi.“ ý anh là chỉ tài vụ của Hướng Thành gia cụ không thành vấn đề?"
-“Không, Hướng Thành gia cụ phá sản đã muốn là kết cục đã định, hôm nay buổi chiều sẽ cử hành phóng viên hội." Hướng Kình thần bí cười.“Bất quá trước phá rồi sau đó lập, không phải sao?"
Xem hắn còn cười được, Hàn Thấm tâm treo trên cao cũng từ từ thả lỏng.
Vì gia tăng sự tin tưởng cho cô, Lăng Dục Vĩ thay cô hỏi:“Tôi nghĩ Hàn Thấm quan tâm nhất không phải công ty, mà là Hàn Ngữ đi? Hướng Thành gia cụ phá sản sau, lão yêu bà nhà cậu ….. A không, cậu có thể cam đoan mẹ cậu sẽ không giận chó đánh mèo Hàn Ngữ chứ?"
-“Tôi cam đoan." Hướng Kình liếc trắng mắt Lăng Dục Vĩ một cái. Cho dù mỗi người đều biết mẹ hắn là thương trường thượng nổi danh lão yêu bà, hắn cũng không cần như vậy cố ý nói thẳng ra!“Tựa như anh bảo hộ vợ anh như thế nào, tôi cũng sẽ bảo hộ vợ tôi như thế, cam đoan cô ấy sẽ không bởi vì chuyện này mà bị thương tổn."
-“Tốt lắm." Chiếm được đáp án vừa lòng, Lăng Dục Vĩ hướng Hàn Thấm nhíu mày. Hàn Phong uy hiếp, liền đơn giản như vậy đã xong.
Hàn gia hai chị em ngồi trò chuyện, bởi vì sắp đến giờ kí ước, hết nhóm phóng viên này đến nhóm phóng viên khác ùa đến, cho nên chỉ có thể vội vàng giải tán.
Tiễn bước em dâu, em rể, Lăng Dục Vĩ nhẹ nhàng nhìn Hàn Thấm trêu ghẹo nói:“Em đã chuẩn bị sẵn sàng để xuất chinh chưa, vợ yêu?"
Hắn an bài hết thảy những chuyện này, khiến cô cảm động vô cùng.“Cám ơn anh, Dục Vĩ. Bất quá trước khi xuất chinh, có phải hay không còn thiếu một nghi thức đặc biệt?"
-“Nghi thức gì vậy?" Nhìn ánh mắt của cô, hắn có chút chờ mong.
Hàn Thấm không nói hai lời liền hôn. Nụ hôn này, biểu đạt không chỉ là lòng biết ơn cùng cảm động, càng nhiều, là vợ chồng trong lúc khó khăn luôn tin lẫn nhau hỗ trợ tình yêu.
-“Một, hai, ba…… Chúc mừng Hàn phó tổng khải hoàn trở về!"
Một trận tiếng vỗ tay hoan hô đem dọa Hàn Thấm mới từ Bách Uy xí nghiệp trở lại công ty. Cô nhìn khắp văn phòng đang ủng hộ cô, còn có Lăng Dục Vĩ đang đứng trước mặt, cô bỗng nhiên hiểu được.
Hẳn là chuyện cô thành công mang về quyền đại lý cho xí nghiệp Bách Uy đã được truyền tin về đây? Cho nên mọi người mới có thể hưng phấn như vậy. Dù sao vì chuyện này, mọi người toàn lực ứng phó, cô luôn là người đi đầu chăm chỉ lại tăng ca không biết mệt,cho nên hôm nay tin vui truyền đến mọi người ăn mừng một chút cũng là điều đương nhiên.
-“Hàn phó tổng, chúc mừng cô thành công, cô quả nhiên rất có tài năng!"
“Đúng vậy! Xưng cô là cô vợ bản lĩnh trên thương trường tcũng không là quá đi!"
Mọi người mỗi người một lời khích lệ cô, làm cho Hàn Thấm có chút ngượng ngùng.“Đây đều là thành quả mọi người khởi cố gắng, không phải công lao của một mình tôi."
-“Kỳ thật……" Mỗ đơn vị quản lí đột nhiên ra tiếng, mặt mang hổ thẹn thừa nhận,“Hàn phó tổng, nói thực ra,khi cô vừa tiếp nhận dự án này, mọi người cũng không phục cô, cũng không giúp cô, chúng tôi là có chút ôm tâm tính chế giễu, còn đem mọi công tác đều giao cho cô, không thể tưởng được cô dưới tình huống như vậy cự nhiên thành công, thật sự rất giỏi a."
-“Đúng vậy. Bởi vì quan hệ với xí nghiệp Hàn thị ….." Một vị khác quản lí cũng nhảy ra tự thú.“Chúng tôi ngay từ đầu không phải thực tín nhiệm cô, thực có lỗi. Bất quá, vừa rồi Lăng tiên sinh đã giải thích cho chúng tôi, chúng ta mới biết được cô gặp phải khó khăn lớn như vậy, hơn nữa chủ tịch cũng xác nhận, quả nhiên cô thành công mang lại dự án lớn như vậy cho xí nghiệp Bách Uy."
-“Chủ tịch?" Cô lại lắp bắp kinh hãi. Cha chồng nguyên lai cái gì đều biết?
-“Đúng vậy." Quản lí vẻ mặt bội phục.“Kỳ thật lúc ấy chúng tôi từng tập thể đi tìm chủ tịch kháng nghị, ông ấy nói ông ấy sẽ không đem công ty giao cho người không có năng lực, chờ dự án này qua đi, mọi người sẽ hiểu được cô là người như thế nào, cho nên chúng tôi mới nguyện ý tạm thời quan sát tình huống."
Nguyên lai…… Hàn Thấm thế này mới hiểu được Lăng Phú Quý dùng chủ lương khổ. Này một cái dự án, thí nghiệm không chỉ là của cô năng lực cùng độ trung thành, đồng thời cũng là từng bước hoàn hảo giúp cô thu phục lòng người trong công ty, cũng chỉ có ông ấy mới có thể nghĩ ra loại biện pháp một tên trúng hai đích này.
Cho dù là người không thích chịu thua như cô, cũng không thể không cảm thán, so với tâm cơ của cha chồng, cô thật sự quá non.
-“Em hiện tại mới biết được ba có bao nhiêu mưu kế đi?" Lăng Dục Vĩ nhẹ nhàng bên tai cô thở dài,“Bất quá hôm nay cũng không phải là ngày ba biểu hiện, cũng nên để cho con trai là anh đi?"
“Có ý tứ gì?" Cô lại bị hắn khiến cho không hiểu ra sao.
“Bởi vì hôn nhân của chúng ta bắt đầu thật sự rất không lãng mạn, cho nên ba mới có thể đối với em có điều hiểu lầm." Hắn thần bí cười,“Ba thực hiện, chính là ở mặt ngoài phục tùng, nhưng theo anh thực hiện, sẽ làm mọi người từ trong lòng nhận thức sự tồn tại của em."
-“Anh thực hiện?" Cô tò mò,“Anh muốn làm như thế nào?"
Lăng Dục Vĩ đột nhiên nhảy lên mặt bàn, hướng mọi người lớn tiếng nói:“Các vị, thỉnh mọi người hãy nghe tôi nói một câu." Hắn vỗ vỗ tay, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.“Tin tưởng mọi người đều biết, lúc trước tôi cùng Hàn Thấm, là vì xí nghiệp đám hỏi mà kết hôn."
Động tác khoa trương, thành công làm cho mọi người nhìn hắn, vì thế hắn tiếp tục nói:“Cho nên, mọi người khinh thường Hàn thị xí nghiệp cùng Lăng Uy xí nghiệp dùng lợi ích trao đổi, cho rằng tình cảm vợ chồng chúng tôi hẳn là thực mỏng, vì vậy đã không ủng hộ cô ấy, đúng không?"
-“Hiện tại sẽ không……" Các nhân viên nam cúi người hổ thẹn ấp úng.
-“Tôi hiện tại muốn nói cho mọi người, chính là –" Hắn bỗng nhiên lại nhảy xuống mặt bàn, ôm Hàn Thấm,“Tôi yêu Hàn Thấm, yêu, rất yêu.Hơn nữa chúng tôi trước khi kết hôn đã quen biết nhau, cho nên cuộc hôn nhân này của chúng tôi, cũng không phải là một cuộc hôn nhân hữu danh vô thực, tôi sẽ như vậy mãi yêu thương cô ấy, bởi vì tôi sẽ luôn dành tình yêu cho cô ấy, luôn tín nhiệm cô ấy, như vậy mọi người hiểu chưa?"
-“Hiểu được!" Nguyên lai là tình yêu thật sự a! Mọi người hưng trí bừng bừng đồng thanh hòa tiếng chúc mừng.
-“Hôm nay, ngay tại nơi này, tôi muốn hướng Hàn Thấm thổ lộ hai sự kiện, này cũng là tôi nợ cô ấy." Hắn thâm tình chân thành nhìn về phía Hàn Thấm đang kinh ngạc che miệng lại.“Chuyện thứ nhất, lúc trước khi kết hôn, anh đối với em có một chút hiểu lầm, bởi vậy làm một việc,đã nói lời thương tổn em, anh rất muốn giải thích. Em có thể tha thứ cho anh chứ?"
Nguyên lai còn có này tin tức! Mọi người nín thở chờ Hàn Thấm trả lời.
Chỉ thấy trong mắt cô ngấn lệ, chậm rãi gật đầu, cơ hồ muốn nói nhưng nói không ra.
-“Em……" Cô cố gắng đè nén cảm động, ức trụ xúc cảm nghèn nghẹn nơi cổ họng.“Em đã sớm tha thứ cho anh."
Mọi người tuôn ra tiếng hoan hô, mà Lăng Dục Vĩ như trút được gánh nặng cười, lại duỗi tay lên ý bảo mọi người im lặng. Hắn còn có một sự kiện chưa nói đâu a!
“Chuyện thứ hai, nếu mọi người đều hoài nghi chúng ta hôn nhân là do ích lợi quan hệ, hôm nay anh liền đánh vỡ này lời đồn." Hắn không báo trước đột nhiên quỳ gối xuống, từ trong áo khoác lấy ra một đóa hoa hồng cùng một chiếc nhẫn, vươn tay về phía cô.“Hàn Thấm, tuy rằng em đã là vợ của anh, nhưng anh vẫn còn thiếu em một câu, em nguyện ý gả cho anh chứ?"
-“Nguyện ý! Nguyện ý! Nguyện ý……" Mọi người đánh trống reo hò đứng lên. Loại trò hay này nhưng là trăm năm khó gặp a!
Hàn Thấm vô cùng hạnh phúc, khó khăn mới có thể cầm lấy hoa hồng tay hắn.“Em nguyện ý, Dục Vĩ."
Cô mang theo thanh âm khóc nức nở, còn có lệ rơi xuống, cũng cảm động trong văn phòng thiệt nhiều đồng nghiệp. Trong nháy mắt này, cô thật lâu tới nay vất vả cùng trả giá, còn có tình yêu cập sự nghiệp trên đường nhấp nhô, mọi người giống nhau đều có thể cảm động lây, cũng thiệt tình vứt bỏ thành kiến, tiếp nhận người có thể là tương lai tổng giám đốc thiếu phu nhân tương lai.
Trái tim tràn ngập tình yêu thay cô đeo nhẫn, Lăng Dục Vĩ đến gần cô, ở bên tai cô thấp giọng nói:“Anh thực may mắn, lúc trước lấy được người vợ là em, mà không phải Hàn Ngữ."
Tác giả :
Phong Cảnh