Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 150: Phá Kỷ Lục Thế Giới
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn:
- ----------------------------------------------------
Tam Long Cửu Hổ đều chết hết.
Bá gia lấy súng ngắn trong ngăn kéo ra, ông ta mở chốt khóa an toàn rồi đẩy cửa phòng ra, mùi máu tươi lập tức xông vào mũi ông.
Mà lúc này Bá gia thấy một cảnh vô cùng đẫm máu.
Hơn mười vệ sĩ trong tòa biệt thự bao gồm Tam Long Cửu Hổ đều bị một chiêu giết chết.
- Ai vậy?
Tròng mắt Bá gia đỏ tươi nhìn thấy cảnh này, những người này đều là anh em vào sinh ra tử với ông ta.
- Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là ông đáng chết.
Sau khi giọng nói này vang lên, nước trong hồ bơi thành một con Thủy Long quấn quanh Bá gia, sau đó nó biến thành băng lạnh đông ông ta lại bên trong.
Trái tim Bá gia không khỏi căng lên.
Ông ta đã hiểu rõ lý do, mình không nên mơ tưởng đến Linh Đan của hội sở Bồng Lai!
Đây rõ ràng là thủ đoạn của Tiên gia a.
Cho dù mình có thực lực ở thế tục thì thế nào chứ? Người ta có thể đến lấy mạng mình bất cứ lúc nào.
Diệp Hạo rời đi không lâu sau, mấy chục chiếc xe cảnh sát gào thét đi đến, sau đó những cảnh sát này nhìn thấy một cảnh khó mà tin.
Bá gia biến thành một tòa băng điêu khắc sinh động như thật.
Sau đó vụ án này chuyển giao cho cục Võ Đạo.
Đội viên cục Võ Đạo xem xét sau đó chuyển giao cho cục Linh Dị.
Hiểu Minh coi qua sau đó liên lạc với Diệp Hạo.
Tất nhiên Diệp Hạo thẳng thắng thừa nhận.
Sau khi Hiểu Minh hiểu rõ lý do, ra lệnh cục Võ Đạo tìm hiểu nguồn gốc để nhổ sạch thế lực của Bá gia ở Ma Đô.
Ngày hôm sau, cảnh sát bắt đầu hoạt động trừ gian diệt ác.
Hầu như chỉ bắt người của Bá gia.
Chuyện Bá gia hóa thành băng điêu cũng truyền đến tai một số người, sau đó liên tưởng đến chuyện trước đó tiểu đệ của Bá gia chặn Trương Kình Tùng, bọn họ dễ dàng suy đoán ra mọi chuyện.
Ông chủ phía sau Trương Kình Tùng ra tay sao?
Người ta giết chết biết bao người không những không có chuyện, mà phía trên còn phối hợp quét sạch sành sanh thế lực của Bá gia tại Ma Đô.
Chuyện này khiến thân phận Diệp Hạo càng đắp thêm một tầng thần bí.
Mà lúc cấp cao Ma Đô đoán già đoán non, Diệp Hạo chúng ta mặc đồng phục trường đại học Trung Y đi đến thao trường.
Hôm nay là ngày bắt đầu đại hội thể dục thể thao mùa thu của trường Trung Y.
Hiệu trưởng và lãnh đạo lần lượt phát biểu xong, sau đó đại hội bắt đầu khởi tranh.
Từng lớp đều có vị trí của mình.
Lúc này Trương Lan cầm một biển số đi đến cạnh Diệp Hạo nói:
- 8 giờ 40 thi môn ném tạ.
Diệp Hạo nhìn đồng hồ, bây giờ đã 8 giờ 35.
- Ừ.
- Tôi giúp anh dán nó sau lưng.
Trương Lan nói xong dán dãy số vào lưng Diệp Hạo.
Diệp Hạo hiểu rõ cuộc thi ném tạ, nhưng cu cậu không biết kỷ lục cao nhất của trường.
- Trương Lan, cô giúp tôi hỏi xem kỷ lục cao nhất trường chúng ta là bao nhiêu mét?
- Anh muốn phá kỷ lục hửm?
- Ừm.
Trương Lan kinh ngạc nhìn Diệp Hạo, sau đó chạy tới giáo viên phụ trách ném tạ hỏi kỷ lục cao nhất của môn này.
- 15 mét.
Diệp Hạo nghe được đáp án, âm thầm tính trong lòng.
- Anh có thể ném được bao xa?
Trương Lan hiếu kỳ hỏi.
- Cô muốn tôi ném bao xa?
Diệp Hạo cười hỏi.
- 30 mét.
Trương Lan thuận miệng nói.
- Vậy ném 30 mét đi.
Diệp Hạo khẽ gật đầu.
- 30 mét sao? Sao cô không nói 100 mét ấy?
Lúc này một giọng nói trào phúng vang lên.
Diệp Hạo liếc mắt qua đã nhận ra người này, một trong những bạn tốt của Mạnh Vĩnh Phàm, mà lúc trước được Diệp Hạo thương yêu một trận không bò xuống giường được.
- Có vấn đề gì sao?
- Quả tạ nặng 5 kg, kỷ lục cao nhất thế giới là 21 mét, vậy mà cậu nói có thể ném được 30 mét, hừ… nói khoác không biết ngượng!
Ánh mắt Tạ Phàm nhìn Diệp Hạo như kẻ ngốc.
- Muốn đánh cược hay không?
Diệp Hạo cười nói.
- Đánh cược gì?
Tạ Phàm khẽ giật mình nói.
- Đánh cược tôi có thể ném được 30 mét hay không?
- Cược thì cược, nhưng cược gì đây?
Tạ Phàm đương nhiên đồng ý, bởi vì anh ta cảm thấy Diệp Hạo không làm được.
Phải biết rằng, cho dù vận động viên chuyên nghiệp quốc gia cũng không dám to mồm như thế.
- Nếu tôi không làm được, tôi sẽ nói với Tiểu Mỹ “anh yêu em" trước mặt mọi người, nếu tôi làm được anh phải nói với Tiểu Mỹ “anh yêu em’ trước mặt mọi người, thế nào??
Diệp Hạo chỉ nữ sinh nặng gần 150 cân cách đó không xa, nói.
Không thể không nói nữ sinh này có thể dùng hai từ “kỳ lạ" để hình dung.
Tạ Phàm nhìn Tiểu Mỹ một cái không khỏi rùng mình.
Nhưng cậu ta cảm thấy mình không có khả năng thất bại, thế nên nhẹ nhàng gật đầu đáp ứng.
- Có thể.
- Chư vị, đến đây, xin hãy phiền làm chứng cho chúng tôi!
Diệp Hạo nói xong gọi nam sinh tham gia thi ném tạ tới.
Dưới sự chứng kiến tất cả thí sinh, Diệp Hạo nói lần đặt cược này ra một lần, ai quỵt nợ, sẽ làm cho mọi người khinh thường.
- Người anh em, cậu có gan đó.
- Có lẽ hai cậu không biết Tiểu Mỹ muốn đàn ông đến điên rồi, nếu hai người thổ lộ với cô ta, chắc chắn cô ta sẽ quấn lấy không rời.
Diệp Hạo khẽ mỉm cười.
- Như vậy mới có tính khiêu chiến, không phải à?
- Diệp Hạo, tôi đợi cậu thổ lộ với Tiểu Mỹ trước mặt mọi người.
Tạ Phàm cười ha ha nói.
- Nói những lời này giờ có phải quá sớm?
Diệp Hạo liếc Tạ Phàm một cái.
- Dù sao cậu cũng không làm được.
Tạ Phàm hừ lạnh nói.
- Nếu tôi không làm được sao tôi còn dám đề ra đặt cược như vậy?
Diệp Hạo nhìn Tạ Phàm đầy thương hại.
- Không thể không nói IQ của anh hơi thấp.
- Cậu chỉ lừa người ta mà thôi, hừ…!
Diệp Hạo cười không nói với hắn nữa.
Mỗi người ném tạ đều có ba cơ hội, trong đó lần tốt nhất sẽ trở thành thành tích cuối cùng.
Sinh viên số 1 ném lần thứ nhất 12.3 mét, lần thứ hai 12.4 mét, lần thứ ba 12.2 mét, bởi vậy thành tích cuối cùng anh ta là 12.4 mét.
Sau đó lần lượt những sinh viên ném tạ bắt đầu lượt thi của mình, cuối cùng đến lượt Diệp Hạo.
Diệp Hạo cầm quả tạ nhìn nơi xa xa nói.
- Thưa thầy, cự ly bãi cát này quá ngắn.
- Em có biết vị trí em đứng cách bên kia bãi cát gần 20 mét hay không.
Giáo viên bất đắc dĩ nói.
Vậy mà ngắn sao?
Ngắn em gái em ấy?
- Em muốn khiêu chiến 30 mét ạ.
Diệp Hạo nói xong lùi thêm khoảng 10 mét nữa mời ngừng lại.
- Vị trí này gần đúng rồi!
Vừa mới nói xong, quả tạ trong tay Diệp Hạo hóa thành một đường vòng cung bay ra ngoài.
Lúc giáo viên giám khảo và sinh viên vây xem thấy vị trí quả tạ rơi xuống, cả đám trợn mắt há miệng.
- Làm sao có thể?
- Ccự ly này ít nhất cũng phải 30 mét đó.
- Cậu thanh niên kia vậy mà dễ dàng phá kỷ lục thế giới sao??
Sau khi giáo viên giám khảo kiểm tra qua khiếp sợ không thôi, sau đó gọi hai sinh viên đo khoảng cách Diệp Hạo vừa ném quả tạ.
- 30.8 mét.
Lúc giáo viên giám khảo thấy con số này, trong lòng không khỏi rung động.
Thành tích của Diệp Hạo đã phá sâu kỷ lục thế giới a.
Giáo viên giám khảo tin tưởng, khi báo cáo số liệu này cho Tổng Cục Thể Dục, họ chắc chắn sẽ đến tuyển chọn Diệp Hạo vào đó.
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn:
- ----------------------------------------------------
Tam Long Cửu Hổ đều chết hết.
Bá gia lấy súng ngắn trong ngăn kéo ra, ông ta mở chốt khóa an toàn rồi đẩy cửa phòng ra, mùi máu tươi lập tức xông vào mũi ông.
Mà lúc này Bá gia thấy một cảnh vô cùng đẫm máu.
Hơn mười vệ sĩ trong tòa biệt thự bao gồm Tam Long Cửu Hổ đều bị một chiêu giết chết.
- Ai vậy?
Tròng mắt Bá gia đỏ tươi nhìn thấy cảnh này, những người này đều là anh em vào sinh ra tử với ông ta.
- Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là ông đáng chết.
Sau khi giọng nói này vang lên, nước trong hồ bơi thành một con Thủy Long quấn quanh Bá gia, sau đó nó biến thành băng lạnh đông ông ta lại bên trong.
Trái tim Bá gia không khỏi căng lên.
Ông ta đã hiểu rõ lý do, mình không nên mơ tưởng đến Linh Đan của hội sở Bồng Lai!
Đây rõ ràng là thủ đoạn của Tiên gia a.
Cho dù mình có thực lực ở thế tục thì thế nào chứ? Người ta có thể đến lấy mạng mình bất cứ lúc nào.
Diệp Hạo rời đi không lâu sau, mấy chục chiếc xe cảnh sát gào thét đi đến, sau đó những cảnh sát này nhìn thấy một cảnh khó mà tin.
Bá gia biến thành một tòa băng điêu khắc sinh động như thật.
Sau đó vụ án này chuyển giao cho cục Võ Đạo.
Đội viên cục Võ Đạo xem xét sau đó chuyển giao cho cục Linh Dị.
Hiểu Minh coi qua sau đó liên lạc với Diệp Hạo.
Tất nhiên Diệp Hạo thẳng thắng thừa nhận.
Sau khi Hiểu Minh hiểu rõ lý do, ra lệnh cục Võ Đạo tìm hiểu nguồn gốc để nhổ sạch thế lực của Bá gia ở Ma Đô.
Ngày hôm sau, cảnh sát bắt đầu hoạt động trừ gian diệt ác.
Hầu như chỉ bắt người của Bá gia.
Chuyện Bá gia hóa thành băng điêu cũng truyền đến tai một số người, sau đó liên tưởng đến chuyện trước đó tiểu đệ của Bá gia chặn Trương Kình Tùng, bọn họ dễ dàng suy đoán ra mọi chuyện.
Ông chủ phía sau Trương Kình Tùng ra tay sao?
Người ta giết chết biết bao người không những không có chuyện, mà phía trên còn phối hợp quét sạch sành sanh thế lực của Bá gia tại Ma Đô.
Chuyện này khiến thân phận Diệp Hạo càng đắp thêm một tầng thần bí.
Mà lúc cấp cao Ma Đô đoán già đoán non, Diệp Hạo chúng ta mặc đồng phục trường đại học Trung Y đi đến thao trường.
Hôm nay là ngày bắt đầu đại hội thể dục thể thao mùa thu của trường Trung Y.
Hiệu trưởng và lãnh đạo lần lượt phát biểu xong, sau đó đại hội bắt đầu khởi tranh.
Từng lớp đều có vị trí của mình.
Lúc này Trương Lan cầm một biển số đi đến cạnh Diệp Hạo nói:
- 8 giờ 40 thi môn ném tạ.
Diệp Hạo nhìn đồng hồ, bây giờ đã 8 giờ 35.
- Ừ.
- Tôi giúp anh dán nó sau lưng.
Trương Lan nói xong dán dãy số vào lưng Diệp Hạo.
Diệp Hạo hiểu rõ cuộc thi ném tạ, nhưng cu cậu không biết kỷ lục cao nhất của trường.
- Trương Lan, cô giúp tôi hỏi xem kỷ lục cao nhất trường chúng ta là bao nhiêu mét?
- Anh muốn phá kỷ lục hửm?
- Ừm.
Trương Lan kinh ngạc nhìn Diệp Hạo, sau đó chạy tới giáo viên phụ trách ném tạ hỏi kỷ lục cao nhất của môn này.
- 15 mét.
Diệp Hạo nghe được đáp án, âm thầm tính trong lòng.
- Anh có thể ném được bao xa?
Trương Lan hiếu kỳ hỏi.
- Cô muốn tôi ném bao xa?
Diệp Hạo cười hỏi.
- 30 mét.
Trương Lan thuận miệng nói.
- Vậy ném 30 mét đi.
Diệp Hạo khẽ gật đầu.
- 30 mét sao? Sao cô không nói 100 mét ấy?
Lúc này một giọng nói trào phúng vang lên.
Diệp Hạo liếc mắt qua đã nhận ra người này, một trong những bạn tốt của Mạnh Vĩnh Phàm, mà lúc trước được Diệp Hạo thương yêu một trận không bò xuống giường được.
- Có vấn đề gì sao?
- Quả tạ nặng 5 kg, kỷ lục cao nhất thế giới là 21 mét, vậy mà cậu nói có thể ném được 30 mét, hừ… nói khoác không biết ngượng!
Ánh mắt Tạ Phàm nhìn Diệp Hạo như kẻ ngốc.
- Muốn đánh cược hay không?
Diệp Hạo cười nói.
- Đánh cược gì?
Tạ Phàm khẽ giật mình nói.
- Đánh cược tôi có thể ném được 30 mét hay không?
- Cược thì cược, nhưng cược gì đây?
Tạ Phàm đương nhiên đồng ý, bởi vì anh ta cảm thấy Diệp Hạo không làm được.
Phải biết rằng, cho dù vận động viên chuyên nghiệp quốc gia cũng không dám to mồm như thế.
- Nếu tôi không làm được, tôi sẽ nói với Tiểu Mỹ “anh yêu em" trước mặt mọi người, nếu tôi làm được anh phải nói với Tiểu Mỹ “anh yêu em’ trước mặt mọi người, thế nào??
Diệp Hạo chỉ nữ sinh nặng gần 150 cân cách đó không xa, nói.
Không thể không nói nữ sinh này có thể dùng hai từ “kỳ lạ" để hình dung.
Tạ Phàm nhìn Tiểu Mỹ một cái không khỏi rùng mình.
Nhưng cậu ta cảm thấy mình không có khả năng thất bại, thế nên nhẹ nhàng gật đầu đáp ứng.
- Có thể.
- Chư vị, đến đây, xin hãy phiền làm chứng cho chúng tôi!
Diệp Hạo nói xong gọi nam sinh tham gia thi ném tạ tới.
Dưới sự chứng kiến tất cả thí sinh, Diệp Hạo nói lần đặt cược này ra một lần, ai quỵt nợ, sẽ làm cho mọi người khinh thường.
- Người anh em, cậu có gan đó.
- Có lẽ hai cậu không biết Tiểu Mỹ muốn đàn ông đến điên rồi, nếu hai người thổ lộ với cô ta, chắc chắn cô ta sẽ quấn lấy không rời.
Diệp Hạo khẽ mỉm cười.
- Như vậy mới có tính khiêu chiến, không phải à?
- Diệp Hạo, tôi đợi cậu thổ lộ với Tiểu Mỹ trước mặt mọi người.
Tạ Phàm cười ha ha nói.
- Nói những lời này giờ có phải quá sớm?
Diệp Hạo liếc Tạ Phàm một cái.
- Dù sao cậu cũng không làm được.
Tạ Phàm hừ lạnh nói.
- Nếu tôi không làm được sao tôi còn dám đề ra đặt cược như vậy?
Diệp Hạo nhìn Tạ Phàm đầy thương hại.
- Không thể không nói IQ của anh hơi thấp.
- Cậu chỉ lừa người ta mà thôi, hừ…!
Diệp Hạo cười không nói với hắn nữa.
Mỗi người ném tạ đều có ba cơ hội, trong đó lần tốt nhất sẽ trở thành thành tích cuối cùng.
Sinh viên số 1 ném lần thứ nhất 12.3 mét, lần thứ hai 12.4 mét, lần thứ ba 12.2 mét, bởi vậy thành tích cuối cùng anh ta là 12.4 mét.
Sau đó lần lượt những sinh viên ném tạ bắt đầu lượt thi của mình, cuối cùng đến lượt Diệp Hạo.
Diệp Hạo cầm quả tạ nhìn nơi xa xa nói.
- Thưa thầy, cự ly bãi cát này quá ngắn.
- Em có biết vị trí em đứng cách bên kia bãi cát gần 20 mét hay không.
Giáo viên bất đắc dĩ nói.
Vậy mà ngắn sao?
Ngắn em gái em ấy?
- Em muốn khiêu chiến 30 mét ạ.
Diệp Hạo nói xong lùi thêm khoảng 10 mét nữa mời ngừng lại.
- Vị trí này gần đúng rồi!
Vừa mới nói xong, quả tạ trong tay Diệp Hạo hóa thành một đường vòng cung bay ra ngoài.
Lúc giáo viên giám khảo và sinh viên vây xem thấy vị trí quả tạ rơi xuống, cả đám trợn mắt há miệng.
- Làm sao có thể?
- Ccự ly này ít nhất cũng phải 30 mét đó.
- Cậu thanh niên kia vậy mà dễ dàng phá kỷ lục thế giới sao??
Sau khi giáo viên giám khảo kiểm tra qua khiếp sợ không thôi, sau đó gọi hai sinh viên đo khoảng cách Diệp Hạo vừa ném quả tạ.
- 30.8 mét.
Lúc giáo viên giám khảo thấy con số này, trong lòng không khỏi rung động.
Thành tích của Diệp Hạo đã phá sâu kỷ lục thế giới a.
Giáo viên giám khảo tin tưởng, khi báo cáo số liệu này cho Tổng Cục Thể Dục, họ chắc chắn sẽ đến tuyển chọn Diệp Hạo vào đó.
Tác giả :
Sát Trư Đao