Chung Cực Toàn Năng Hệ Thống
Chương 87: Kết quả thi
Thời gian thấm thoát trôi nhanh, ngày lại qua ngày. Rất nhanh cũng đến thời điểm công bố kết quả thi đại học trên cả nước.
Tiêu Hạo cuộc sống sinh hoạt vẫn bận rộn như cũ, toàn bộ thời gian đều dùng vào việc kinh doanh cùng dự án mở rộng địa bàn cùng thế lực của mình trên thương trường. Có điều vì vấn đề của cô gái mang trong người lực lượng bí ẩn làm Tiêu Hạo vô cùng tò mò nên cũng thường xuyên đến xem Tô Tích Trúc nhìn ra được cái gì.
Nhưng kết quả lại không như ý muốn, trên người cô gái bí ẩn này lực lượng thần bí có thể bài xích tất cả mọi hành động dò xét. Mặc dù tu vi đạt đến Xuất Khiếu sơ kỳ như Tô Tích Trúc cũng cảm thấy khó làm.
Để Tiêu Hạo cảm thấy có chút kỳ quái là tổ chức Huyết Linh giáo vẫn không có động tĩnh gì, Lăng gia bản thân mình giết con trai độc đinh cũng im hơi lặng tiếng càng khiến Tiêu Hạo ẩn ẩn có dự cảm không tốt.
“Cái này gọi là sự im lặng trước cơn bão táp lớn sao?"
Lắc đầu, Tiêu Hạo không muốn nghĩ nữa, tới đâu hay tới đó, binh tới tướng chặn, nước đến đất ngăn.
Ngồi trước laptop mà mở ra trang web công bố kết quả thi đại học. Sau khi đánh vào mã số thí sinh của mình, kết quả thi đại học của Tiêu Hạo hiện ra trên màn hình.
Thí sinh: Tiêu Hạo.
Nơi tốt nghiệp:Trường THPT Lạc Hồng.
Điểm vùng ưu tiên: +2.
Thành tích: Toán 10, Lý 10, Hóa 10, Sinh 10, Sử 10, Địa 10, Anh ngữ 10, Văn 10, GDCD 0.
Tổng điểm: 82.
Xếp hạng tỉnh: 1, xếp hạng cả nước: 301.
Tiêu Hạo nhìn trên màn hình laptop kết quả mà có chút ngoài ý muốn, không ngờ bản thân môn Văn lại được điểm tối đa.
“Ở tỉnh hạng 1, cả nước hạng qua trăm xem như thành tích cũng được xét vào diện cấp học bổng thiên tài học bá rồi nhỉ!"
Lão cha lão mẹ hai người lúc đầu cũng thấp thỏm chờ con trai mình kết quả, nhưng khi hai người nhìn thấy điểm số của Tiêu Hạo thì dụi dụi mắt lộ vẻ không thể tin.
“Con trai, con có phải trong lúc làm bài sử dụng phao gian lận không?"
“Dùng phao gian lận là không tốt, nếu bị bộ giáo dục phát hiện thì danh tiếng của con rất dễ bị hỏng."
Tiêu Hạo thấy hai lão không tin điểm số của mình là chính mình thực lực mà cười cười.
“Cha mẹ yên tâm, con trai hai người là toàn năng nên sẽ không có việc gian lận trong thi cử ở đây đâu. Điểm số này là con bằng chính năng lực của mình viết ra đến."
Tiêu Ly ném cho Tiêu Hạo cái ánh mắt xem thường có quỷ mới tin làm Tiêu Hạo lười giải thích mà nói.
“Quên đi, thi đại học cũng vì thích thì thi thôi, con cũng muốn trải nghiệm đại học sinh hoạt như một sinh viên nên mới đi thi. Hiện tại công việc cũng đã đi vào ổn định nên cũng có thể an nhàn hưởng thụ rồi."
Ở trường THPT Lạc Hồng nhóm giáo viên đều nhận được tin tức điểm số của Tiêu Hạo mà bị rung động.
“Trời ơi hơn 80 điểm."
“Đây là ở tỉnh Đồng Xuyên chúng ta thí sinh duy nhất vượt qua 80 điểm."
“Đáng tiếc là Tiêu Hạo chỉ xếp hạng 301, nếu mà lên được hạng 300 mà nói mới có thể được tuyển nhận vào đại học Hoa Lư hay 2 trường đại học siêu cấp khác."
Hiệu trưởng trường THPT Lạc Hồng cũng lộ ra thần sắc tiếc hận thở dài.
S quốc 3 trường đại học siêu cấp mỗi năm một trường chỉ có 100 cái tên thuộc top 300 thí sinh thi điểm số đứng đầu cả nước được tuyển chọn.
“Hiệu trưởng, việc Tiêu Hạo không được dự thi môn cuối cùng quả thật có lý do đặc thù. Chúng ta có thể hay không…?"
Sử Hồng Tình nhìn thấy điểm số của Tiêu Hạo bị dính 0 điểm GDCD mà có chút không cam lòng hỏi. Nàng trong lòng rất vui vì học sinh thành tích trung bình lớp mình lại đứng nhất toàn tỉnh, nhưng một mực khó chịu là ở môn thi cuối cùng, Tiêu Hạo vì tình huống đặc thù nên đến trễ mà không được phép vào thi.
Nếu không phải vì quy định cứng ngắc của bộ giáo dục, điểm của Tiêu Hạo nói không chừng có thể đạt đến vượt qua 90 điểm cũng có thể.
Mà ở S quốc trạng nguyên năm nay cũng chỉ đạt đến 90 điểm là cao nhất. Còn đạt đến trên 90 điểm chỉ có 4 người, họ đều là những danh nhân nổi tiếng S quốc không ai không biết, không ai không hiểu.
Lão hiệu trưởng Trương Mạnh Hùng suy nghĩ một hồi mới quyết định.
“Được, vậy để tôi thử đi sở giáo dục tỉnh một chuyến xem có thay đổi được gì không?"
Một lúc sau đó, Trương Mạnh Hùng đến trụ sở chính của sở giáo dục tỉnh Đồng Xuyên. Khi đi đến văn phòng của sở trưởng, Trương Mạnh Hùng nghe được tiếng nói tức giận phát ra từ bên trong.
“Đi đến trường Lạc Hồng gọi Trương Mạnh Hùng tới đây."
Ở tỉnh Đồng Xuyên mặc dù được xếp vào danh sách tỉnh thành trực thuộc trung ương cả nước, nhưng ngành giáo dục lại có số lượng nhân tài ít hơn so với mấy tỉnh cùng thành phố khác.
Năm nay bất ngờ xuất hiện một thí sinh thiên tài có thể gỡ xuống tỉnh Đồng Xuyên cái mũ thiếu nhân tài trẻ tuổi, hồi lại mặt mũi đã mất mỗi khi đến kỳ họp bộ giáo dục mỗi năm.
Nhưng khi lão sở trưởng Lục Huy nhìn đến kết quả thi của Tiêu Hạo mà bị chấn động.
GDCD 0 điểm. Cái này là tình huống gì?
Môn này hình thức là thi trắc nghiệm, có đánh bừa đi chăng nữa cũng ít nhất được 2, 3 điểm. Nhưng sự thật lại cho ra 0 điểm là như thế nào?
Cộng thêm toàn bộ điểm số lại cũng được 84, 85 điểm cũng đã dư sức nhập học 3 trường đại học siêu cấp S quốc rồi.
Đừng nên xem thường 2, 3 điểm thêm vào này. Nó sẽ quyết định ở bậc xếp hạng thí sinh dự thi thay đổi rất lớn vị trí có thể đạt được tuyển chọn vào đại học siêu cấp.
Lúc Lâm Huy vừa nhắc đến bản thân thì Trương Mạnh Hùng cũng đẩy cửa đi vào.
“Sở trưởng tốt."
“Tâm trạng tôi không thể nào tốt được."
Trương Mạnh Hùng có chút im lặng nhẹ: chào xã giao thôi mà sở trưởng ngài làm gắt vậy.
Lục Huy sắc mặt âm trầm chỉ trên màn hình máy tính kết quả thi của Tiêu Hạo hỏi.
“Môn GDCD của Tiêu Hạo bị 0 điểm là tình huống gì?"
“Tôi đến đây cũng là vì báo cáo chuyện này với sở trưởng." Trương Mạnh Hùng cũng bất đắc dĩ cười khổ sở nói ra.
“Ồ, vậy cậu nói một chút xem rốt cuộc chuyện là thế nào?"
“Chuyện là thông qua camera giao thông quan sát, chúng tôi biết được trong thời gian đi thi môn cuối cùng, Tiêu Hạo vì giúp đỡ một người ăn xin bị đám du côn đánh đập, sau đó là mang người ăn xin này đi đến bệnh viện chữa bệnh nên mới đến trễ."
“Là tới chậm quá nửa tiếng hay sao?"
“Quả thật chỉ trễ có 20 phút nhưng mà bị người dây dưa chặn lại không cho vào."
“Là ai chặn lại?"
“Cũng là một nhóm bảo vệ trường thi nói tuân thủ quy củ nên mới không cho Tiêu Hạo đi vào."
“Hồ đồ, một đám thành sự không có bại sự có thừa. Bộ giáo dục quy định đến trễ quá 30 phút mới không cho vào thi. Nhưng Tiêu Hạo chỉ đến trễ 20 phút vẫn bị ngăn lại là thế nào?"
Trương Mạnh Hùng lắc đầu cũng lộ vẻ không hiểu.
“Được rồi, Tiêu Hạo được thi lại thì có thể lọt vào danh sách thí sinh trúng tuyển 3 trường đại học siêu cấp chứ?"
“Vâng, chuyện đó là dư sức qua cầu. Thậm chí có thể vượt qua con số 90 điểm, trở thành người thứ 5 ở S quốc đạt điểm thi trên 90."
“Chuyện này tôi sẽ xem xét gửi công văn kiến nghị lên bộ giáo dục, hiện tại cậu về làm việc đi thôi."
...
Các thí sinh khắp nơi trên cả nước đều xôn xao nghị luận vấn đề Tiêu Hạo điểm số GDCD tại sao là 0 điểm.
“Quả thật không hiểu được tại sao Hạo chủ tịch môn GDCD điểm thi lại là 0 đây?"
“Đúng vậy, rõ ràng là môn thi trắc nghiệm ít ra đánh bừa cũng đc 2, 3 điểm chứ nhỉ?"
“Xì, không có điểm môn GDCD nhưng Hạo chủ tịch vẫn thi max điểm các môn khác đấy không phải sao?"
“Đúng thì đúng nhưng xếp hạng của Hạo chủ tịch lại ở 301 nên không vào được danh sách thí sinh 3 trường đại học siêu cấp S quốc rồi."
“Vào đó có mà nhanh điên, với tài năng kinh doanh quỷ khốc thần sầu, Hạo chủ tịch cũng chả cần trốn trong mấy cái động thiên tài đó để tự hạ thấp mình làm gì."
“Hừ, thằng này có gì ghê gớm, núi cao còn có núi khác cao hơn, cao nhân tất có cao nhân trị. Hắn Tiêu Hạo cũng không phải nhân vật ghê gớm gì, ỷ vào làm ra 1 ít vốn thành lập công ty bán thuốc cùng bán thức ăn cũng bày đặt học làm ông lớn cơ đấy."
“Đậu xanh thằng kia, mày ngồi đó mà anh hùng bàn phím, có tin hơn 5 triệu fan của Hạo chủ tịch đến đốt nhà mày không hả?"
“Đốt nhà + 2."
“Đốt nhà + 10001."
Tiêu Hạo có chút nhàm chán lướt xuống phần kết quả thi mình được đưa lên báo mục bình luận mà bị dở khóc dở cười.
Mặc dù có chút đáng tiếc vì môn cuối không được thi, nhưng trong lòng Tiêu Hạo cảm thấy việc này hẳn là có người trong bóng tối động tay động chân. Từ thái độ khác thường của nhóm bảo vệ địa điểm thi cũng đủ để chứng minh việc này.
“Sẽ là ai đánh chủ ý bản thân đây?"
Nhíu nhíu mày, Tiêu Hạo suy nghĩ một lúc, trong đầu cũng hiện ra một cái tên: Lăng gia.
Vô cùng có khả năng là Lăng gia không sai rồi. Vì khẳng định suy đoán của mình, Tiêu Hạo gọi một cú điện thoại cho Địch Lệ Diệp Na của Quốc An cục.
“Alo, là Diệp Na đồng chí sao? tôi có việc muốn nhờ phía Quốc An cục các người điều tra giúp tôi Lăng gia của tỉnh Đồng Xuyên. Đúng vậy, nếu đáng ngờ thì thuận nước đẩy thuyền. Cảm ơn nhiều."
Cúp điện thoại, Tiêu Hạo cũng hiểu rõ Quốc An cục vẫn điều tra về việc Huyết Linh giáo những người bị dính quan hệ đến theo nhiệm vụ cấp trên đưa ra.
“Nếu quả thật là Lăng gia thì diệt nó khẳng định Huyết Linh giáo sẽ có động tác. Bản thân trước tiên cũng nên chuẩn bị chút gì để có thể theo tình huống mà ứng phó."
Tiêu Hạo thấp giọng lẩm bẩm rồi thoáng cái dùng ý niệm tiến vào tu luyện tháp.
Tiêu Hạo cuộc sống sinh hoạt vẫn bận rộn như cũ, toàn bộ thời gian đều dùng vào việc kinh doanh cùng dự án mở rộng địa bàn cùng thế lực của mình trên thương trường. Có điều vì vấn đề của cô gái mang trong người lực lượng bí ẩn làm Tiêu Hạo vô cùng tò mò nên cũng thường xuyên đến xem Tô Tích Trúc nhìn ra được cái gì.
Nhưng kết quả lại không như ý muốn, trên người cô gái bí ẩn này lực lượng thần bí có thể bài xích tất cả mọi hành động dò xét. Mặc dù tu vi đạt đến Xuất Khiếu sơ kỳ như Tô Tích Trúc cũng cảm thấy khó làm.
Để Tiêu Hạo cảm thấy có chút kỳ quái là tổ chức Huyết Linh giáo vẫn không có động tĩnh gì, Lăng gia bản thân mình giết con trai độc đinh cũng im hơi lặng tiếng càng khiến Tiêu Hạo ẩn ẩn có dự cảm không tốt.
“Cái này gọi là sự im lặng trước cơn bão táp lớn sao?"
Lắc đầu, Tiêu Hạo không muốn nghĩ nữa, tới đâu hay tới đó, binh tới tướng chặn, nước đến đất ngăn.
Ngồi trước laptop mà mở ra trang web công bố kết quả thi đại học. Sau khi đánh vào mã số thí sinh của mình, kết quả thi đại học của Tiêu Hạo hiện ra trên màn hình.
Thí sinh: Tiêu Hạo.
Nơi tốt nghiệp:Trường THPT Lạc Hồng.
Điểm vùng ưu tiên: +2.
Thành tích: Toán 10, Lý 10, Hóa 10, Sinh 10, Sử 10, Địa 10, Anh ngữ 10, Văn 10, GDCD 0.
Tổng điểm: 82.
Xếp hạng tỉnh: 1, xếp hạng cả nước: 301.
Tiêu Hạo nhìn trên màn hình laptop kết quả mà có chút ngoài ý muốn, không ngờ bản thân môn Văn lại được điểm tối đa.
“Ở tỉnh hạng 1, cả nước hạng qua trăm xem như thành tích cũng được xét vào diện cấp học bổng thiên tài học bá rồi nhỉ!"
Lão cha lão mẹ hai người lúc đầu cũng thấp thỏm chờ con trai mình kết quả, nhưng khi hai người nhìn thấy điểm số của Tiêu Hạo thì dụi dụi mắt lộ vẻ không thể tin.
“Con trai, con có phải trong lúc làm bài sử dụng phao gian lận không?"
“Dùng phao gian lận là không tốt, nếu bị bộ giáo dục phát hiện thì danh tiếng của con rất dễ bị hỏng."
Tiêu Hạo thấy hai lão không tin điểm số của mình là chính mình thực lực mà cười cười.
“Cha mẹ yên tâm, con trai hai người là toàn năng nên sẽ không có việc gian lận trong thi cử ở đây đâu. Điểm số này là con bằng chính năng lực của mình viết ra đến."
Tiêu Ly ném cho Tiêu Hạo cái ánh mắt xem thường có quỷ mới tin làm Tiêu Hạo lười giải thích mà nói.
“Quên đi, thi đại học cũng vì thích thì thi thôi, con cũng muốn trải nghiệm đại học sinh hoạt như một sinh viên nên mới đi thi. Hiện tại công việc cũng đã đi vào ổn định nên cũng có thể an nhàn hưởng thụ rồi."
Ở trường THPT Lạc Hồng nhóm giáo viên đều nhận được tin tức điểm số của Tiêu Hạo mà bị rung động.
“Trời ơi hơn 80 điểm."
“Đây là ở tỉnh Đồng Xuyên chúng ta thí sinh duy nhất vượt qua 80 điểm."
“Đáng tiếc là Tiêu Hạo chỉ xếp hạng 301, nếu mà lên được hạng 300 mà nói mới có thể được tuyển nhận vào đại học Hoa Lư hay 2 trường đại học siêu cấp khác."
Hiệu trưởng trường THPT Lạc Hồng cũng lộ ra thần sắc tiếc hận thở dài.
S quốc 3 trường đại học siêu cấp mỗi năm một trường chỉ có 100 cái tên thuộc top 300 thí sinh thi điểm số đứng đầu cả nước được tuyển chọn.
“Hiệu trưởng, việc Tiêu Hạo không được dự thi môn cuối cùng quả thật có lý do đặc thù. Chúng ta có thể hay không…?"
Sử Hồng Tình nhìn thấy điểm số của Tiêu Hạo bị dính 0 điểm GDCD mà có chút không cam lòng hỏi. Nàng trong lòng rất vui vì học sinh thành tích trung bình lớp mình lại đứng nhất toàn tỉnh, nhưng một mực khó chịu là ở môn thi cuối cùng, Tiêu Hạo vì tình huống đặc thù nên đến trễ mà không được phép vào thi.
Nếu không phải vì quy định cứng ngắc của bộ giáo dục, điểm của Tiêu Hạo nói không chừng có thể đạt đến vượt qua 90 điểm cũng có thể.
Mà ở S quốc trạng nguyên năm nay cũng chỉ đạt đến 90 điểm là cao nhất. Còn đạt đến trên 90 điểm chỉ có 4 người, họ đều là những danh nhân nổi tiếng S quốc không ai không biết, không ai không hiểu.
Lão hiệu trưởng Trương Mạnh Hùng suy nghĩ một hồi mới quyết định.
“Được, vậy để tôi thử đi sở giáo dục tỉnh một chuyến xem có thay đổi được gì không?"
Một lúc sau đó, Trương Mạnh Hùng đến trụ sở chính của sở giáo dục tỉnh Đồng Xuyên. Khi đi đến văn phòng của sở trưởng, Trương Mạnh Hùng nghe được tiếng nói tức giận phát ra từ bên trong.
“Đi đến trường Lạc Hồng gọi Trương Mạnh Hùng tới đây."
Ở tỉnh Đồng Xuyên mặc dù được xếp vào danh sách tỉnh thành trực thuộc trung ương cả nước, nhưng ngành giáo dục lại có số lượng nhân tài ít hơn so với mấy tỉnh cùng thành phố khác.
Năm nay bất ngờ xuất hiện một thí sinh thiên tài có thể gỡ xuống tỉnh Đồng Xuyên cái mũ thiếu nhân tài trẻ tuổi, hồi lại mặt mũi đã mất mỗi khi đến kỳ họp bộ giáo dục mỗi năm.
Nhưng khi lão sở trưởng Lục Huy nhìn đến kết quả thi của Tiêu Hạo mà bị chấn động.
GDCD 0 điểm. Cái này là tình huống gì?
Môn này hình thức là thi trắc nghiệm, có đánh bừa đi chăng nữa cũng ít nhất được 2, 3 điểm. Nhưng sự thật lại cho ra 0 điểm là như thế nào?
Cộng thêm toàn bộ điểm số lại cũng được 84, 85 điểm cũng đã dư sức nhập học 3 trường đại học siêu cấp S quốc rồi.
Đừng nên xem thường 2, 3 điểm thêm vào này. Nó sẽ quyết định ở bậc xếp hạng thí sinh dự thi thay đổi rất lớn vị trí có thể đạt được tuyển chọn vào đại học siêu cấp.
Lúc Lâm Huy vừa nhắc đến bản thân thì Trương Mạnh Hùng cũng đẩy cửa đi vào.
“Sở trưởng tốt."
“Tâm trạng tôi không thể nào tốt được."
Trương Mạnh Hùng có chút im lặng nhẹ: chào xã giao thôi mà sở trưởng ngài làm gắt vậy.
Lục Huy sắc mặt âm trầm chỉ trên màn hình máy tính kết quả thi của Tiêu Hạo hỏi.
“Môn GDCD của Tiêu Hạo bị 0 điểm là tình huống gì?"
“Tôi đến đây cũng là vì báo cáo chuyện này với sở trưởng." Trương Mạnh Hùng cũng bất đắc dĩ cười khổ sở nói ra.
“Ồ, vậy cậu nói một chút xem rốt cuộc chuyện là thế nào?"
“Chuyện là thông qua camera giao thông quan sát, chúng tôi biết được trong thời gian đi thi môn cuối cùng, Tiêu Hạo vì giúp đỡ một người ăn xin bị đám du côn đánh đập, sau đó là mang người ăn xin này đi đến bệnh viện chữa bệnh nên mới đến trễ."
“Là tới chậm quá nửa tiếng hay sao?"
“Quả thật chỉ trễ có 20 phút nhưng mà bị người dây dưa chặn lại không cho vào."
“Là ai chặn lại?"
“Cũng là một nhóm bảo vệ trường thi nói tuân thủ quy củ nên mới không cho Tiêu Hạo đi vào."
“Hồ đồ, một đám thành sự không có bại sự có thừa. Bộ giáo dục quy định đến trễ quá 30 phút mới không cho vào thi. Nhưng Tiêu Hạo chỉ đến trễ 20 phút vẫn bị ngăn lại là thế nào?"
Trương Mạnh Hùng lắc đầu cũng lộ vẻ không hiểu.
“Được rồi, Tiêu Hạo được thi lại thì có thể lọt vào danh sách thí sinh trúng tuyển 3 trường đại học siêu cấp chứ?"
“Vâng, chuyện đó là dư sức qua cầu. Thậm chí có thể vượt qua con số 90 điểm, trở thành người thứ 5 ở S quốc đạt điểm thi trên 90."
“Chuyện này tôi sẽ xem xét gửi công văn kiến nghị lên bộ giáo dục, hiện tại cậu về làm việc đi thôi."
...
Các thí sinh khắp nơi trên cả nước đều xôn xao nghị luận vấn đề Tiêu Hạo điểm số GDCD tại sao là 0 điểm.
“Quả thật không hiểu được tại sao Hạo chủ tịch môn GDCD điểm thi lại là 0 đây?"
“Đúng vậy, rõ ràng là môn thi trắc nghiệm ít ra đánh bừa cũng đc 2, 3 điểm chứ nhỉ?"
“Xì, không có điểm môn GDCD nhưng Hạo chủ tịch vẫn thi max điểm các môn khác đấy không phải sao?"
“Đúng thì đúng nhưng xếp hạng của Hạo chủ tịch lại ở 301 nên không vào được danh sách thí sinh 3 trường đại học siêu cấp S quốc rồi."
“Vào đó có mà nhanh điên, với tài năng kinh doanh quỷ khốc thần sầu, Hạo chủ tịch cũng chả cần trốn trong mấy cái động thiên tài đó để tự hạ thấp mình làm gì."
“Hừ, thằng này có gì ghê gớm, núi cao còn có núi khác cao hơn, cao nhân tất có cao nhân trị. Hắn Tiêu Hạo cũng không phải nhân vật ghê gớm gì, ỷ vào làm ra 1 ít vốn thành lập công ty bán thuốc cùng bán thức ăn cũng bày đặt học làm ông lớn cơ đấy."
“Đậu xanh thằng kia, mày ngồi đó mà anh hùng bàn phím, có tin hơn 5 triệu fan của Hạo chủ tịch đến đốt nhà mày không hả?"
“Đốt nhà + 2."
“Đốt nhà + 10001."
Tiêu Hạo có chút nhàm chán lướt xuống phần kết quả thi mình được đưa lên báo mục bình luận mà bị dở khóc dở cười.
Mặc dù có chút đáng tiếc vì môn cuối không được thi, nhưng trong lòng Tiêu Hạo cảm thấy việc này hẳn là có người trong bóng tối động tay động chân. Từ thái độ khác thường của nhóm bảo vệ địa điểm thi cũng đủ để chứng minh việc này.
“Sẽ là ai đánh chủ ý bản thân đây?"
Nhíu nhíu mày, Tiêu Hạo suy nghĩ một lúc, trong đầu cũng hiện ra một cái tên: Lăng gia.
Vô cùng có khả năng là Lăng gia không sai rồi. Vì khẳng định suy đoán của mình, Tiêu Hạo gọi một cú điện thoại cho Địch Lệ Diệp Na của Quốc An cục.
“Alo, là Diệp Na đồng chí sao? tôi có việc muốn nhờ phía Quốc An cục các người điều tra giúp tôi Lăng gia của tỉnh Đồng Xuyên. Đúng vậy, nếu đáng ngờ thì thuận nước đẩy thuyền. Cảm ơn nhiều."
Cúp điện thoại, Tiêu Hạo cũng hiểu rõ Quốc An cục vẫn điều tra về việc Huyết Linh giáo những người bị dính quan hệ đến theo nhiệm vụ cấp trên đưa ra.
“Nếu quả thật là Lăng gia thì diệt nó khẳng định Huyết Linh giáo sẽ có động tác. Bản thân trước tiên cũng nên chuẩn bị chút gì để có thể theo tình huống mà ứng phó."
Tiêu Hạo thấp giọng lẩm bẩm rồi thoáng cái dùng ý niệm tiến vào tu luyện tháp.
Tác giả :
Bại Gia Công Tử