Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4
Chương 102: Tiểu tổ có nhiều điểm cộng nhất
Ngay khi lão sư vừa đứng lên, hắn chuẩn bị báo ra thành tích của Lam Hiên Vũ thì một màn làm hắn giật mình đã xảy ra.Trong dụng cụ, Lam Hiên Vũ vốn sắp không chống đỡ nổi thì mắt hắn đột nhiên sáng lên, toàn thân tản mát ra một khí tức mãnh liệt. Môi hắn mân nhanh, thân thể mãnh liệt phát lực, cánh cửa kim loại đang khép lại bị hắn đạp ngược về chỗ cũ.
Cái này...
Phải biết rằng, áp lực của vách kim loại đó là không ngừng tăng cường, cái tình huống đã bị ép vào còn có thể đẩy trở về thế này là hiếm thấy rất a!
Thời gian đã qua hai phút.
"Hai phút rồi a!" một tiếng hô thấp giọng vang lên. Những đồng học khác cũng đã chú ý tới biến hóa của Lam Hiên Vũ.
Vị đồng học gia nhập muộn này trừ ngày đầu tiên đánh thắng Kim Tường cũng chưa bao giờ bày ra qua năng lực gì. Hiện tại mà xem, lực lượng này của hắn thực sự là có chút dọa người a, hồn sư cường công hệ cũng không có mấy người có cái khí lực này a! Có điều, cũng không thể nói hắn không có bày ra cái khác năng lực gì khác, gia hỏa này rất tham ăn. Không hề nghi ngờ hắn chính là tên ăn cơm nhiều nhất lớp a.
Trên trán Lam Hiên Vũ đã bắt đầu đổ mồ hôi, áo lực đến từ hai bên càng lúc càng lớn, cơ thể của hắn đã bắt đầu có chút buốt nhức, cốt cách cũng bắt đầu phát ra tiếng vang. Nhưng càng ở dưới loại tình huống này thì trong lòng hắn càng dâng lên một loại tâm tình bất khuất, loại tâm tình này đã mang cho hắn một nguồn lực lớn, để hắn chỉ cần đơn giản chèo chống như vậy.
Trong cơ thể, khí huyết đang không ngừng sôi trào, làn da hắn cũng vì đó mà đỏ lên. Thân thể hắn không ngừng run rẩy, nhưng ánh mắt lại trở nên càng lúc càng sáng ngời.
Lưu Phong chính là người khảo thí kế tiếp, nhìn cái trạng thái này của Lam Hiên Vũ hắn không khỏi âm thầm bội phục.
Cái này đã không còn là thuần túy sức mạnh, mà là lực ý chí a! Gia hỏa này, vậy mà ý chí của hắn lại mạnh mẽ như vậy sao?
"Tốt rồi, dừng lại." Lão sư bước tới trước, hắn chủ động nhấn xuống nút dừng, khóa khảo thí lực lượng của Lam Hiên Vũ đã xong.
Áp lực từ hai bên lập tức yếu bớt, thân thể Lam Hiên Vũ nhoáng một cái, suýt nữa ngã xuống, hắn vội vàng vịn chặt lấy thành vách kim loại. Lúc này oàn thân hắn đều có cảm giác buốt nhức, nhưng khí huyết nóng bỏng kia vẫn sôi trào như trước.
Lão sư chủ động tới mở dụng cụ mà giúp hắn đi ra, vẻ mặt ôn hoà mà nói: "Đúng, ngươi rất tốt, chẳng những lực lượng lớn, hơn nữa còn có ý chí ương ngạnh. Đây là một phẩm chất hiếm có. Tiếp tục cố gắng. Nhưng ngươi cũng phải nhớ kỹ, quá cứng rắn thì rất dễ gãy, có những lúc cũng phải buông một chút, hiểu chứ?"
"Ta rõ, tạ ơn sư phụ." Lam Hiên Vũ cung kính mà hành lễ với lão sư.
Lão sư trở lại chỗ ngồi, điền một cái thành tích trên giấy nhận xét của Lam Hiên Vũ, sau đó giao cho hắn.
Thành tích của hắn là mười cùng một dấu cộng.
Điểm tối đa của mỗi hạng đều là mười, có điều, thêm một cái dấu cộng thế này là có ý gì đây?
Lam Hiên Vũ quay đầu lại nhìn thoáng qua, máy kiểm tra lực lượng hiện hiên là bốn phút.
Hắn đương nhiên không biết, cái dấu cộng này mới là vinh dự lớn nhất, có nghĩa là hắn được một vị lão sư cảm thấy hắn có một phẩm chất ưu tú hiếm có, đáng giá cường điệu bồi dưỡng. Tuy sẽ không tính vào điểm khảo hạch của hắn, nhưng có một cái dấu cộng này thì gần như có nghĩa rằng hắn sẽ không bị đào thải trước khi học kỳ này chấm dứt. Tiếp theo sẽ là khảo thí tốc độ, lúc này Lam Hiên Vũ đã cảm thấy mình triển khai thất thường rồi, bởi vì khảo thí lực lượng phía trước này hắn đã tiêu hao có chút lớn, nên tốc độ khảo thí này hắn chỉ lấy được bảy điểm.
Mà khảo thí hồn lực còn thảm hại hơn, sáu điểm là đạt tiêu chuẩn, mà hắn chỉ được có bốn phẩy năm. Không hề nghi ngờ là thấp nhất lớp.
May mắn, trong khảo thí tinh thần lực hắn lại cầm thành tích "Mười cộng" một lần nữa.
Không thể không cầm, vì ở phương diện tinh thần lực, những người khác còn cách Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi quá xa. Trong hạng khảo hạch này Tiền Lỗi cũng cầm được thành tích "Mười cộng".Có một điểm rất hay là không chỉ có hai người bọn họ có mười cộng, mà cả Lưu Phong cũng có. Một tên có tốc độ đứng đầu lớp nhận được mười cộng trong khảo thí tốc độ là chuyện đương nhiên.
"Thành tích khảo sát tố chất thân thể: Đầu tiên, Lữ Thiên Tầm, ba mươi tám điểm năm phần, một cái điểm cộng."
Sau khi chấm dứt khảo thí. Chủ nhiệm lớp Mục Trọng Thiên đã bắt đầu đọc điểm. Lớp trưởng Lữ Thiên Tầm không hề lo lắng mà lấy được thành tích số một tố chất thân thể.
... Thứ mười ba, Lam Hiên Vũ, ba mươi mốt điểm năm phần, hai cái điểm cộng." Khi Mục Trọng Thiên đọc đến đây còn cố ý ngẩng đầu nhìn Lam Hiên Vũ một cái.
Không hề nghi ngờ, khảo thí hồn lực đã kéo xuống quá nhiều điểm của hắn. Nhưng hắn có thể đạt được thành tích thứ mười ba trong tổng số học viên cũng đã rất tốt, đúng là vượt quá dự kiến của Mục Trọng Thiên, huống chi...
"Lam Hiên Vũ đồng học cũng là người duy nhất đạt được hai cái điểm cộng, hắn được công nhận tại phương diện lực lượng cùng tinh thần lực."
Tiền Lỗi ngồi bên người Lam Hiên Vũ giơ ngón cái lên mà cười hắc hắc, nhưng rất nhanh hắn liền không cười được.
“... Thứ hai mươi chín, Lưu Phong, hai mươi sáu điểm năm phần, một cái điểm cộng... Thứ ba mươi, Tiền Lỗi, hai mươi lăm phân, một cái điểm cộng."
Điểm tổng của hai người phòng số 333 ba chính là áp đáy tuyệt đối, ai bảo hai số cuối cùng đều là hai người bọn hắn phòng ngủ đây?
Lưu Phong cùng Tiền Lỗi cúi đầu, bọn hắn hận tìm không được một cái lỗ để chui vào. Nhưng một câu sau của Mục Trọng Thiên làm bọn hắn lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên.
"Lần này, trong khảo hach tố chất thân thể, tiểu tổ đạt được nhiều điểm cộng nhất là, tiểu tổ 333, tổng cộng là bốn cái điểm cộng. Chúng ta chúc mừng bọn hắn. Căn cứ theo phương án lúc trước học viện đã xác định thì tiểu tổ đạt nhiều điểm cộng nhất sẽ không bị loại bỏ tại cuộc thi sau."
Lời vừa nói ra, toàn lớp biến thành một mảnh xôn xao.
Hạnh phúc tới quá đột nhiên, thế nên Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đều có chút không rõ, Lam Hiên Vũ cũng không khỏi ngây ngẩn cả người.
Nhưng đối với những học viên khác thì cái này không phải một cái tin tức tốt a!
Dựa theo lời nói lúc khai giảng thì sau mỗi cuộc thi cuối kỳ, sẽ có đệ tử lớp thiếu niên năng động bị loại bỏ. Mà ở trong mắt mọi người thì tổ có khả năng bị loại nhất đương nhiên là tổ Lưu Phong.
Nhưng bây giờ, chẳng ai ngờ một tổ yếu nhất này lại lấy được bốn cái điểm cộng, sẽ không bị loại bỏ. Như vậy thì cái tên bị loại bỏ là tên nào cũng khó mà nói rồi a! Mọi người có thể thi vào lớp thiếu niên năng động thì thành tích vốn chênh lệch không lớn.
"Lão sư, cái này không công bằng. Trên thực lực tổng hợp thì tiểu tổ bọn hắn tuyệt đối là yếu nhất a! Không thể vì phương diện nào đó tốt một chút liền đạt được ưu đãi lớn như vậy, cái này là không công bằng." Kim Tường không chút do dự mà nhảy ra.Từ trước khi Lam Hiên Vũ đến hắn cũng đã tỷ thí với Lưu Phong, lúc đó hắn thắng Lưu Phong đấy. Cho nên khi Lam Hiên Vũ vừa tới hắn mới chủ động khiêu khích, nhưng cuối cùng Lam Hiên Vũ lại thắng. Thù dai đó là khẳng định.
Mục Trọng Thiên thản nhiên nói: "Đây là quyết định của học viện, ngươi có cái gì bất mãn có thể nói với học viện. Còn có, buổi chiều là khảo hạch thực chiến, các ngươi cũng có thể cố gắng mà chiến thắng bọn hắn. Tổ đứng đầu khóa khảo hạch thực chiến chiều nay cũng có tư cách không bị loại bỏ. Cho nên, cố gắng lên các thiếu niên. Tan học."
Nói xong, Mục lão sư quay đầu bước đi.
Lập tức, trong lớp vang lên một mảnh tiếng nghị luận.
"Chúng ta là "Quán quân" rồi a! Ha ha ha!" Tiền Lỗi nhịn không được mà cười ha hả.
Lưu Phong đụng hắn một lát, biểu lộ không tốt lắm. Lúc này Tiền Lỗi mới phát hiện, thứ mọi người chung quanh quăng tới đều là ánh mắt không quá thân mật.
"Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm." Lam Hiên Vũ kéo hai người một phát, bước khỏi sân khảo thí.
Nhà ăn.
Tiền Lỗi vừa ăn cơm, vừa hạ giọng nói với Lam Hiên Vũ cùng Lưu Phong: "Cũng tới lúc chúng ta cần nổi tiếng bất ngờ rồi, buổi chiều liền cho bọn chúng biết sự lợi hại của chúng ta! Hiên Vũ, liền nhờ vào ngươi!"
"Ừm." Lam Hiên Vũ đáp ứng.
Tiền Lỗi tiếp tục nói: "Ngươi nói xem, buổi chiều chúng ta cần bại lộ bao nhiêu đây? Bỏ ra bao nhiêu thực lực mới có thể thắng, đạt được quán quân? Cái này có tính là quán quân hai lần không nhỉ?"
"Hả?" Lam Hiên Vũ ngẩng đầu nhìn hắn một cái.
Lưu Phong tức giận nói: "Ngươi có xấu hổ không vậy hả? Buổi sáng ai mới bị áp đáy kia mà? Còn không biết xấu hổ mà nói "Quán quân"."
Tiền Lỗi quệt quệt miệng: "Ai đếm ngược thứ hai kia mà?"
Cái này...
Phải biết rằng, áp lực của vách kim loại đó là không ngừng tăng cường, cái tình huống đã bị ép vào còn có thể đẩy trở về thế này là hiếm thấy rất a!
Thời gian đã qua hai phút.
"Hai phút rồi a!" một tiếng hô thấp giọng vang lên. Những đồng học khác cũng đã chú ý tới biến hóa của Lam Hiên Vũ.
Vị đồng học gia nhập muộn này trừ ngày đầu tiên đánh thắng Kim Tường cũng chưa bao giờ bày ra qua năng lực gì. Hiện tại mà xem, lực lượng này của hắn thực sự là có chút dọa người a, hồn sư cường công hệ cũng không có mấy người có cái khí lực này a! Có điều, cũng không thể nói hắn không có bày ra cái khác năng lực gì khác, gia hỏa này rất tham ăn. Không hề nghi ngờ hắn chính là tên ăn cơm nhiều nhất lớp a.
Trên trán Lam Hiên Vũ đã bắt đầu đổ mồ hôi, áo lực đến từ hai bên càng lúc càng lớn, cơ thể của hắn đã bắt đầu có chút buốt nhức, cốt cách cũng bắt đầu phát ra tiếng vang. Nhưng càng ở dưới loại tình huống này thì trong lòng hắn càng dâng lên một loại tâm tình bất khuất, loại tâm tình này đã mang cho hắn một nguồn lực lớn, để hắn chỉ cần đơn giản chèo chống như vậy.
Trong cơ thể, khí huyết đang không ngừng sôi trào, làn da hắn cũng vì đó mà đỏ lên. Thân thể hắn không ngừng run rẩy, nhưng ánh mắt lại trở nên càng lúc càng sáng ngời.
Lưu Phong chính là người khảo thí kế tiếp, nhìn cái trạng thái này của Lam Hiên Vũ hắn không khỏi âm thầm bội phục.
Cái này đã không còn là thuần túy sức mạnh, mà là lực ý chí a! Gia hỏa này, vậy mà ý chí của hắn lại mạnh mẽ như vậy sao?
"Tốt rồi, dừng lại." Lão sư bước tới trước, hắn chủ động nhấn xuống nút dừng, khóa khảo thí lực lượng của Lam Hiên Vũ đã xong.
Áp lực từ hai bên lập tức yếu bớt, thân thể Lam Hiên Vũ nhoáng một cái, suýt nữa ngã xuống, hắn vội vàng vịn chặt lấy thành vách kim loại. Lúc này oàn thân hắn đều có cảm giác buốt nhức, nhưng khí huyết nóng bỏng kia vẫn sôi trào như trước.
Lão sư chủ động tới mở dụng cụ mà giúp hắn đi ra, vẻ mặt ôn hoà mà nói: "Đúng, ngươi rất tốt, chẳng những lực lượng lớn, hơn nữa còn có ý chí ương ngạnh. Đây là một phẩm chất hiếm có. Tiếp tục cố gắng. Nhưng ngươi cũng phải nhớ kỹ, quá cứng rắn thì rất dễ gãy, có những lúc cũng phải buông một chút, hiểu chứ?"
"Ta rõ, tạ ơn sư phụ." Lam Hiên Vũ cung kính mà hành lễ với lão sư.
Lão sư trở lại chỗ ngồi, điền một cái thành tích trên giấy nhận xét của Lam Hiên Vũ, sau đó giao cho hắn.
Thành tích của hắn là mười cùng một dấu cộng.
Điểm tối đa của mỗi hạng đều là mười, có điều, thêm một cái dấu cộng thế này là có ý gì đây?
Lam Hiên Vũ quay đầu lại nhìn thoáng qua, máy kiểm tra lực lượng hiện hiên là bốn phút.
Hắn đương nhiên không biết, cái dấu cộng này mới là vinh dự lớn nhất, có nghĩa là hắn được một vị lão sư cảm thấy hắn có một phẩm chất ưu tú hiếm có, đáng giá cường điệu bồi dưỡng. Tuy sẽ không tính vào điểm khảo hạch của hắn, nhưng có một cái dấu cộng này thì gần như có nghĩa rằng hắn sẽ không bị đào thải trước khi học kỳ này chấm dứt. Tiếp theo sẽ là khảo thí tốc độ, lúc này Lam Hiên Vũ đã cảm thấy mình triển khai thất thường rồi, bởi vì khảo thí lực lượng phía trước này hắn đã tiêu hao có chút lớn, nên tốc độ khảo thí này hắn chỉ lấy được bảy điểm.
Mà khảo thí hồn lực còn thảm hại hơn, sáu điểm là đạt tiêu chuẩn, mà hắn chỉ được có bốn phẩy năm. Không hề nghi ngờ là thấp nhất lớp.
May mắn, trong khảo thí tinh thần lực hắn lại cầm thành tích "Mười cộng" một lần nữa.
Không thể không cầm, vì ở phương diện tinh thần lực, những người khác còn cách Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi quá xa. Trong hạng khảo hạch này Tiền Lỗi cũng cầm được thành tích "Mười cộng".Có một điểm rất hay là không chỉ có hai người bọn họ có mười cộng, mà cả Lưu Phong cũng có. Một tên có tốc độ đứng đầu lớp nhận được mười cộng trong khảo thí tốc độ là chuyện đương nhiên.
"Thành tích khảo sát tố chất thân thể: Đầu tiên, Lữ Thiên Tầm, ba mươi tám điểm năm phần, một cái điểm cộng."
Sau khi chấm dứt khảo thí. Chủ nhiệm lớp Mục Trọng Thiên đã bắt đầu đọc điểm. Lớp trưởng Lữ Thiên Tầm không hề lo lắng mà lấy được thành tích số một tố chất thân thể.
... Thứ mười ba, Lam Hiên Vũ, ba mươi mốt điểm năm phần, hai cái điểm cộng." Khi Mục Trọng Thiên đọc đến đây còn cố ý ngẩng đầu nhìn Lam Hiên Vũ một cái.
Không hề nghi ngờ, khảo thí hồn lực đã kéo xuống quá nhiều điểm của hắn. Nhưng hắn có thể đạt được thành tích thứ mười ba trong tổng số học viên cũng đã rất tốt, đúng là vượt quá dự kiến của Mục Trọng Thiên, huống chi...
"Lam Hiên Vũ đồng học cũng là người duy nhất đạt được hai cái điểm cộng, hắn được công nhận tại phương diện lực lượng cùng tinh thần lực."
Tiền Lỗi ngồi bên người Lam Hiên Vũ giơ ngón cái lên mà cười hắc hắc, nhưng rất nhanh hắn liền không cười được.
“... Thứ hai mươi chín, Lưu Phong, hai mươi sáu điểm năm phần, một cái điểm cộng... Thứ ba mươi, Tiền Lỗi, hai mươi lăm phân, một cái điểm cộng."
Điểm tổng của hai người phòng số 333 ba chính là áp đáy tuyệt đối, ai bảo hai số cuối cùng đều là hai người bọn hắn phòng ngủ đây?
Lưu Phong cùng Tiền Lỗi cúi đầu, bọn hắn hận tìm không được một cái lỗ để chui vào. Nhưng một câu sau của Mục Trọng Thiên làm bọn hắn lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên.
"Lần này, trong khảo hach tố chất thân thể, tiểu tổ đạt được nhiều điểm cộng nhất là, tiểu tổ 333, tổng cộng là bốn cái điểm cộng. Chúng ta chúc mừng bọn hắn. Căn cứ theo phương án lúc trước học viện đã xác định thì tiểu tổ đạt nhiều điểm cộng nhất sẽ không bị loại bỏ tại cuộc thi sau."
Lời vừa nói ra, toàn lớp biến thành một mảnh xôn xao.
Hạnh phúc tới quá đột nhiên, thế nên Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đều có chút không rõ, Lam Hiên Vũ cũng không khỏi ngây ngẩn cả người.
Nhưng đối với những học viên khác thì cái này không phải một cái tin tức tốt a!
Dựa theo lời nói lúc khai giảng thì sau mỗi cuộc thi cuối kỳ, sẽ có đệ tử lớp thiếu niên năng động bị loại bỏ. Mà ở trong mắt mọi người thì tổ có khả năng bị loại nhất đương nhiên là tổ Lưu Phong.
Nhưng bây giờ, chẳng ai ngờ một tổ yếu nhất này lại lấy được bốn cái điểm cộng, sẽ không bị loại bỏ. Như vậy thì cái tên bị loại bỏ là tên nào cũng khó mà nói rồi a! Mọi người có thể thi vào lớp thiếu niên năng động thì thành tích vốn chênh lệch không lớn.
"Lão sư, cái này không công bằng. Trên thực lực tổng hợp thì tiểu tổ bọn hắn tuyệt đối là yếu nhất a! Không thể vì phương diện nào đó tốt một chút liền đạt được ưu đãi lớn như vậy, cái này là không công bằng." Kim Tường không chút do dự mà nhảy ra.Từ trước khi Lam Hiên Vũ đến hắn cũng đã tỷ thí với Lưu Phong, lúc đó hắn thắng Lưu Phong đấy. Cho nên khi Lam Hiên Vũ vừa tới hắn mới chủ động khiêu khích, nhưng cuối cùng Lam Hiên Vũ lại thắng. Thù dai đó là khẳng định.
Mục Trọng Thiên thản nhiên nói: "Đây là quyết định của học viện, ngươi có cái gì bất mãn có thể nói với học viện. Còn có, buổi chiều là khảo hạch thực chiến, các ngươi cũng có thể cố gắng mà chiến thắng bọn hắn. Tổ đứng đầu khóa khảo hạch thực chiến chiều nay cũng có tư cách không bị loại bỏ. Cho nên, cố gắng lên các thiếu niên. Tan học."
Nói xong, Mục lão sư quay đầu bước đi.
Lập tức, trong lớp vang lên một mảnh tiếng nghị luận.
"Chúng ta là "Quán quân" rồi a! Ha ha ha!" Tiền Lỗi nhịn không được mà cười ha hả.
Lưu Phong đụng hắn một lát, biểu lộ không tốt lắm. Lúc này Tiền Lỗi mới phát hiện, thứ mọi người chung quanh quăng tới đều là ánh mắt không quá thân mật.
"Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm." Lam Hiên Vũ kéo hai người một phát, bước khỏi sân khảo thí.
Nhà ăn.
Tiền Lỗi vừa ăn cơm, vừa hạ giọng nói với Lam Hiên Vũ cùng Lưu Phong: "Cũng tới lúc chúng ta cần nổi tiếng bất ngờ rồi, buổi chiều liền cho bọn chúng biết sự lợi hại của chúng ta! Hiên Vũ, liền nhờ vào ngươi!"
"Ừm." Lam Hiên Vũ đáp ứng.
Tiền Lỗi tiếp tục nói: "Ngươi nói xem, buổi chiều chúng ta cần bại lộ bao nhiêu đây? Bỏ ra bao nhiêu thực lực mới có thể thắng, đạt được quán quân? Cái này có tính là quán quân hai lần không nhỉ?"
"Hả?" Lam Hiên Vũ ngẩng đầu nhìn hắn một cái.
Lưu Phong tức giận nói: "Ngươi có xấu hổ không vậy hả? Buổi sáng ai mới bị áp đáy kia mà? Còn không biết xấu hổ mà nói "Quán quân"."
Tiền Lỗi quệt quệt miệng: "Ai đếm ngược thứ hai kia mà?"
Tác giả :
Đường Gia Tam Thiếu