Chúa Tể Vũ Trụ
Chương 254: Nian dấu chân
Quần đảo Ác Ma!
Nơi gần như nguy hiểm nhất đại dương, đương nhiên, đó là vì họ còn chưa tìm ra được nơi nào nguy hiểm hơn nơi này.
Quần đảo Ác Ma hình thù như thế nào không ai biết được, nơi này rất lớn, hơn nữa lại bị mây mù che khuất quanh năm, dù cho sử dụng máy ghi hình bay lên cao cũng không cách nào nhìn được toàn cảnh nơi này.
Nơi này có bao nhiêu hòn đảo không ai biết được, chỉ biết rằng mỗi hòn đảo đều nối liền với nhau bằng những cột đá dựng đứng giữa đại dương giống như 1 cây cầu như thế.
Hơn nữa nơi này cực kỳ dễ lạc đường, mặc dù bên dưới không bị sương mù bao phủ, nhưng là cũng không cách nào quan sát khoảng cách xa được.
Vũ Minh ngồi yên nhắm mắt, hắn dùng thần thức bao phủ xung quanh, quan sát từng chút biến hóa của nơi này. Mặc dù thần thức hắn rất cường đại, có thể nói ngoài Bạch Tử ra, trái đất không ai sánh bằng hắn, nhưng là tại đây, thần thức của hắn bị áp chế 1 cách gắt gao.
Tuy nhiên phạm vi vẫn rất lớn, cũng có vài cây số vuông, nhưng chính là như thế mới làm hắn có chút bất an. Nơi này thật sự quá lớn, hơn nữa thần thức của hắn quan sát được cũng không phải như trước mắt hiện ra.
Giống như những cây cối xung quanh, dùng thần thức quan sát thì hoàn toàn bình thường, sinh mệnh lực vẫn là có, nhưng là động vào chúng liền hóa thành tro bụi, điều này làm hắn rất khó hiểu.
Có lẽ là do trận pháp hoặc do nguyên nhân nào đó mà Vũ Minh không biết được, hắn cũng không phải trận pháp cao thủ, cũng chỉ học được 1 chút da lông bên ngoài. Dù sao hắn kiếp trước là dùng võ giả thành danh, mà võ giả lại không thể bố trí trận pháp cao cấp như pháp sư. Hắn học 1 chút chỉ là vì nếu gặp được còn có cách mà ứng phó.
Đáng tiếc!
Nơi này… hắn nhìn không ra.
Đám người bị Phệ Huyết Trùng tấn công, tuy rằng không nguy hiểm nhiều nhưng cũng mất 1 số lượng máu nhất định, thời gian hồi phục cũng có chút dài. Mà điều đáng ngại duy nhất là số lượng đan dược hồi phục khí huyết thật có chút ít, cho nên cũng không thể phân phát cho toàn bộ được.
Vũ Minh chú ý nhiều nhất là Lâm Dũng, hắn không biết Lâm Dũng gặp chuyện gì mà để ảnh hưởng tới cả tinh thần, ngay cả lí trí cũng kiểm soát không được.
Phải biết Lâm Dũng hắn nhưng là luyện dùng khí huyết làm chiêu thức sử dụng, đối với khống huyết hắn cực kỳ am hiểu, vậy mà lại bị Phệ Huyết Trùng tấn công nhưng lại 1 chút phát hiện cũng không có.
Tuy rằng là huynh đệ sinh tử, hiểu rõ lẫn nhau, nhưng có 1 số chuyện bí mật, dù biết rằng đối phương đang giấu diếm, nhưng là sẽ không lựa chọn nói ra. Vũ Minh hắn cũng không muốn ép buộc Lâm Dũng. Tuy rằng có chút lo lắng, nhưng hắn tin Lâm Dũng hẳn là sẽ xử lí được.
“Được rồi, bắt đầu lên đường thôi". Nghỉ ngơi không sai biệt lắm, Vũ Minh nhìn đám người cũng khôi phục không ít liền nói.
“Được rồi, đứng lên, bắt đầu lên đường". Duke nghe thế cũng đứng dậy nhìn đám người cao giọng nói.
“Chú ý 1 chút, cẩn thận xung quanh". Phong Tuấn Thần trầm giọng nói. Trải qua chuyện vừa rồi, hắn không thể không đề cao cảnh giác. Vừa rồi may mắn Vũ Minh phát hiện, nhưng là may mắn sẽ không đến nhiều lần. Dựa vào may mắn là không thực tế.
“Nơi này thật khó chịu, làm sao càng đi càng lún sâu đây?". Chad có chút bực bội nói.
Bởi vì mặt đất thật sự giống như đầm lầy 1 dạng, mà thân hình hắn lại quá lớn, thể trọng cũng rất lớn, cho nên đạp xuống đất bàn chân hắn lún sâu hơn đám người rất nhiều. Dù cho đã dùng chân nguyên lực cách ly với xung quanh, nhưng là cái cảm giác này vẫn là có thể cảm nhận được.
“Chad, ngươi nên giảm cân". Tử Thiên lạnh nhạt nói.
“Ha ha ha, Tử Thiên ngươi nói đúng, Chad, ngươi nên giảm cân đi, ha ha ha". Duke cũng cười lớn.
“Ngươi nói thì dễ, ngươi làm cho ta xem thử 1 chút?". Chad tức giận nói. Không phải hắn không muốn, mà là vì hình thể hắn thật sự quá lớn, cao gần 2 mét, cân nặng cũng trên 150 kg, lượng ăn của hắn lại lớn tới đang sợ.
Chủ yếu nhất là khi còn bé, gia đình hắn vốn đã nghèo đói, cho nên chỉ cần có ăn, hắn sẽ ăn rất nhiều, nhiều khi ăn 1 bữa liền nhịn đói lấy vài ngày.
Mà cho đến khi 10 tuổi, cha mẹ hắn chết, hắn được người nhận nuôi… nói đúng hơn là được nhận làm tay chân. Người kia dậy hắn tu luyện, cung cấp thức ăn dồi dào. Ngươi vĩnh viễn không biết cái cảm giác đói nó như thế nào, mà Chad hắn lại không muốn chịu thêm cảm giác đó 1 lần nào nữa, cho nên có bao nhiêu hắn đều ăn sạch.
Mà sau đó, hình thể hắn lớn dần, 15 tuổi liền hình thể đã sánh bằng 18 tuổi thanh niên. Mà đến năm 22 tuổi, hắn hình thể cũng đã vượt xa đám bạn cùng trang lứa, hơn nữa cơ thể tràn ngập lực lượng.
Nhiều khi chính bản thân hắn cũng nghi ngờ, rốt cuộc là do hắn ăn nhiều hay là do hắn vốn đã sinh ra liền có sẵn thần lực trong người. Tuy nhiên với trí thông minh của hắn thật rất khó để tìm hiểu được điều này.
Mà Tử Thiên cùng Duke hoàn cảnh cũng tương tự như Chad, cũng được nhận nuôi cùng lúc với Chad, kể từ đó họ liền trở thành thân nhân của nhau.
2 người họ cũng không ít lần đối với Chad nói nên giảm cân, dù sao hình thể hắn quá lớn, ngũ quan lại có chút đáng sợ, đặc biệt là cái đầu trọc càng làm thêm hắn hình ảnh hung tợn khắc sâu thêm.
Tuy nhiên làm hải tặc, nhưng ai lại không muốn có riêng cho mình 1 gia đình? Đáng tiếc vì hình thể quá khổ của mình, Chad cũng chưa tìm được bất kỳ ý chung nhân nào, dù cho hiện tại đã đạt tới 35 tuổi, hắn ngay cả mối tình đầu cũng không có.
Trên biển rất cô độc, lại thêm toàn bộ đều là nam nhân, cho nên cũng không thiếu lần tìm 1 số nơi có nữ nhân “xả" 1 tý, nhưng là đáng tiếc, đến cả kỹ nữ cũng đối với Chad không hợp mắt, tình 1 đêm có thể, nhưng là làm vợ… cũng miễn đi. Họ là sợ nửa đêm bị Chad đè chết.
“Thuyền trưởng, phía trước có rất nhiều bộ xương người". Đột nhiên 1 âm thanh truyền đến, đám người ngay lập tức bị hấp dẫn sự chú ý, nhân số nhiều nên họ tản ra xung quanh, phát hiện có gì đó liền sẽ lên tiếng.
Chạy tới nơi đó, chỉ thấy trước mặt có hàng chục bộ xương người chồng chết lên nhau.
“Chú ý cảnh giới". Duke hét lớn nói.
Đám thủy thù đoàn lập tức rút vũ khí canh chừng xung quanh. Mà mấy người Vũ Minh thì tiến lại gần, kiểm tra 1 chút không thấy nguy hiểm, hắn liền ngồi xổm xuống bên cạnh đống xương bắt đầu kiểm tra.
“Chết không lâu lắm, khoảng 1 tháng đổ lại đây". Tử Thiên cầm lên 1 ống xương chân nói.
“Vệt đen này là độc?". Duke nhíu mày 1 chút nói. Bởi vì những bộ xương này có rất nhiều cái đều có các vệt đen để lại, hơn nữa số lượng cũng không đồng đều.
“Không phải độc, là bị ăn mòn". Vũ Minh lắc đầu nói.
“Axit sao?".
“Không hẳn là axit, nhưng chắc chắn là bị ăn mòn, hẳn là do con ma thú hay quái vật nào đó để lại". Vũ Minh đáp.
“Biến dị thú sao?". Tử Thiên ánh mắt nheo lại, như có điều gì đó suy nghĩ.
Đột nhiên hắn đứng dậy, đi xung quanh bắt đầu quan sát. Đi được vài vòng hắn liền dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm xuống mặt đất cách đó không xa.
“Phát hiện điều gì sao?". Vũ Minh thấy thế đứng dậy tiến tới xem, chỉ là vừa thấy liền đứng sững tại chỗ.
“Chuyện gì?". Đám người thấy 2 người ngẩn người liền tò mò lại xem, chỉ là phía trước, dưới mặt đất có 1 ít dấu chân đã có dấu hiệu mờ đi, dấu chân không lớn lắm, cũng chỉ lớn hơn bàn chân người gấp 2 lần mà thôi.
“Đây là dấu chân của ma thú nào? Nhìn có chút kỳ quái". Duke khó hiểu hỏi.
Đám người cũng kỳ quái, không hiểu sao chỉ 1 dấu chân liền chấn trụ lấy Vũ Minh cùng Tử Thiên.
“Nian!". Vũ Minh cùng Tử Thiên đồng loạt nói ra.
“Hả?".
“Nian, 1 loài biến dị thú". Vũ Minh trầm giọng nói.
“Rất nguy hiểm sao? Ta thấy với kích thước này thực lực cũng không tính là mạnh đi?". Lâm Dũng kỳ quái hỏi.
“Rất nguy hiểm, tuy thực lực không quá mạnh, nhiều lắm cũng chỉ là cấp 6 biến dị thú, nhưng là so với cấp 8 ma thú còn đáng sợ hơn". Tử Thiên ngưng trọng nói.
“Là sao?".
“Biến dị thú không đáng sợ, bởi vì chúng chỉ là phản tổ mà thôi. Mà 1 số trường hợp cá biệt, chúng trong quá trình phản tổ sẽ phát sinh biến dị. Những biến dị thú này cực kỳ đáng sợ".
“Dấu chân này hẳn là của Nian, ban đầu là 1 con sói. Sói biến dị phản tổ chỉ khiến cho hình thể tăng lên, nhưng Nian khác biệt, nó biến dị theo chiều hướng sát thủ săn mồi".
“Bàn chân biến hóa thành 3 móng vuốt sắc nhọn, không có lòng bàn chân, lông trên người cũng biến mất, thay vào đó là 1 lớp da cực kỳ rắn chắc. Đầu của nó cũng biến dị dài ra rất nhiều, nước bọt có tính ăn mòn rất mạnh. Đuôi của nó sẽ biến dị thành hình 1 mũi tên, vô cùng linh hoạt, hơn nữa lực công kích có thể trực tiếp khiến cấp 8 ma thú trọng thương".
“Đó cũng không phải điều đáng sợ nhất, điều đáng sợ nhất là nó có thể lợi dụng bóng tối ẩn thân tới mức ngay cả Hợp Đạo cảnh đỉnh phong cường giả cũng rất khó phát hiện, hoàn mỹ dung hợp với bóng đêm".
“Mà nơi này… vốn dĩ ánh sáng đã rất yếu, 1 khi mặt trời lặn, chúng liền hóa thành tử thần, đi gặt hái tính mạng của tất cả sinh vật sống mà nó phát hiện".
“Đáng chết, tại sao nơi này lại có Nian? Chúng vốn không nên xuất hiện ở đây". Tử Thiên tức giận nói.
Nơi gần như nguy hiểm nhất đại dương, đương nhiên, đó là vì họ còn chưa tìm ra được nơi nào nguy hiểm hơn nơi này.
Quần đảo Ác Ma hình thù như thế nào không ai biết được, nơi này rất lớn, hơn nữa lại bị mây mù che khuất quanh năm, dù cho sử dụng máy ghi hình bay lên cao cũng không cách nào nhìn được toàn cảnh nơi này.
Nơi này có bao nhiêu hòn đảo không ai biết được, chỉ biết rằng mỗi hòn đảo đều nối liền với nhau bằng những cột đá dựng đứng giữa đại dương giống như 1 cây cầu như thế.
Hơn nữa nơi này cực kỳ dễ lạc đường, mặc dù bên dưới không bị sương mù bao phủ, nhưng là cũng không cách nào quan sát khoảng cách xa được.
Vũ Minh ngồi yên nhắm mắt, hắn dùng thần thức bao phủ xung quanh, quan sát từng chút biến hóa của nơi này. Mặc dù thần thức hắn rất cường đại, có thể nói ngoài Bạch Tử ra, trái đất không ai sánh bằng hắn, nhưng là tại đây, thần thức của hắn bị áp chế 1 cách gắt gao.
Tuy nhiên phạm vi vẫn rất lớn, cũng có vài cây số vuông, nhưng chính là như thế mới làm hắn có chút bất an. Nơi này thật sự quá lớn, hơn nữa thần thức của hắn quan sát được cũng không phải như trước mắt hiện ra.
Giống như những cây cối xung quanh, dùng thần thức quan sát thì hoàn toàn bình thường, sinh mệnh lực vẫn là có, nhưng là động vào chúng liền hóa thành tro bụi, điều này làm hắn rất khó hiểu.
Có lẽ là do trận pháp hoặc do nguyên nhân nào đó mà Vũ Minh không biết được, hắn cũng không phải trận pháp cao thủ, cũng chỉ học được 1 chút da lông bên ngoài. Dù sao hắn kiếp trước là dùng võ giả thành danh, mà võ giả lại không thể bố trí trận pháp cao cấp như pháp sư. Hắn học 1 chút chỉ là vì nếu gặp được còn có cách mà ứng phó.
Đáng tiếc!
Nơi này… hắn nhìn không ra.
Đám người bị Phệ Huyết Trùng tấn công, tuy rằng không nguy hiểm nhiều nhưng cũng mất 1 số lượng máu nhất định, thời gian hồi phục cũng có chút dài. Mà điều đáng ngại duy nhất là số lượng đan dược hồi phục khí huyết thật có chút ít, cho nên cũng không thể phân phát cho toàn bộ được.
Vũ Minh chú ý nhiều nhất là Lâm Dũng, hắn không biết Lâm Dũng gặp chuyện gì mà để ảnh hưởng tới cả tinh thần, ngay cả lí trí cũng kiểm soát không được.
Phải biết Lâm Dũng hắn nhưng là luyện dùng khí huyết làm chiêu thức sử dụng, đối với khống huyết hắn cực kỳ am hiểu, vậy mà lại bị Phệ Huyết Trùng tấn công nhưng lại 1 chút phát hiện cũng không có.
Tuy rằng là huynh đệ sinh tử, hiểu rõ lẫn nhau, nhưng có 1 số chuyện bí mật, dù biết rằng đối phương đang giấu diếm, nhưng là sẽ không lựa chọn nói ra. Vũ Minh hắn cũng không muốn ép buộc Lâm Dũng. Tuy rằng có chút lo lắng, nhưng hắn tin Lâm Dũng hẳn là sẽ xử lí được.
“Được rồi, bắt đầu lên đường thôi". Nghỉ ngơi không sai biệt lắm, Vũ Minh nhìn đám người cũng khôi phục không ít liền nói.
“Được rồi, đứng lên, bắt đầu lên đường". Duke nghe thế cũng đứng dậy nhìn đám người cao giọng nói.
“Chú ý 1 chút, cẩn thận xung quanh". Phong Tuấn Thần trầm giọng nói. Trải qua chuyện vừa rồi, hắn không thể không đề cao cảnh giác. Vừa rồi may mắn Vũ Minh phát hiện, nhưng là may mắn sẽ không đến nhiều lần. Dựa vào may mắn là không thực tế.
“Nơi này thật khó chịu, làm sao càng đi càng lún sâu đây?". Chad có chút bực bội nói.
Bởi vì mặt đất thật sự giống như đầm lầy 1 dạng, mà thân hình hắn lại quá lớn, thể trọng cũng rất lớn, cho nên đạp xuống đất bàn chân hắn lún sâu hơn đám người rất nhiều. Dù cho đã dùng chân nguyên lực cách ly với xung quanh, nhưng là cái cảm giác này vẫn là có thể cảm nhận được.
“Chad, ngươi nên giảm cân". Tử Thiên lạnh nhạt nói.
“Ha ha ha, Tử Thiên ngươi nói đúng, Chad, ngươi nên giảm cân đi, ha ha ha". Duke cũng cười lớn.
“Ngươi nói thì dễ, ngươi làm cho ta xem thử 1 chút?". Chad tức giận nói. Không phải hắn không muốn, mà là vì hình thể hắn thật sự quá lớn, cao gần 2 mét, cân nặng cũng trên 150 kg, lượng ăn của hắn lại lớn tới đang sợ.
Chủ yếu nhất là khi còn bé, gia đình hắn vốn đã nghèo đói, cho nên chỉ cần có ăn, hắn sẽ ăn rất nhiều, nhiều khi ăn 1 bữa liền nhịn đói lấy vài ngày.
Mà cho đến khi 10 tuổi, cha mẹ hắn chết, hắn được người nhận nuôi… nói đúng hơn là được nhận làm tay chân. Người kia dậy hắn tu luyện, cung cấp thức ăn dồi dào. Ngươi vĩnh viễn không biết cái cảm giác đói nó như thế nào, mà Chad hắn lại không muốn chịu thêm cảm giác đó 1 lần nào nữa, cho nên có bao nhiêu hắn đều ăn sạch.
Mà sau đó, hình thể hắn lớn dần, 15 tuổi liền hình thể đã sánh bằng 18 tuổi thanh niên. Mà đến năm 22 tuổi, hắn hình thể cũng đã vượt xa đám bạn cùng trang lứa, hơn nữa cơ thể tràn ngập lực lượng.
Nhiều khi chính bản thân hắn cũng nghi ngờ, rốt cuộc là do hắn ăn nhiều hay là do hắn vốn đã sinh ra liền có sẵn thần lực trong người. Tuy nhiên với trí thông minh của hắn thật rất khó để tìm hiểu được điều này.
Mà Tử Thiên cùng Duke hoàn cảnh cũng tương tự như Chad, cũng được nhận nuôi cùng lúc với Chad, kể từ đó họ liền trở thành thân nhân của nhau.
2 người họ cũng không ít lần đối với Chad nói nên giảm cân, dù sao hình thể hắn quá lớn, ngũ quan lại có chút đáng sợ, đặc biệt là cái đầu trọc càng làm thêm hắn hình ảnh hung tợn khắc sâu thêm.
Tuy nhiên làm hải tặc, nhưng ai lại không muốn có riêng cho mình 1 gia đình? Đáng tiếc vì hình thể quá khổ của mình, Chad cũng chưa tìm được bất kỳ ý chung nhân nào, dù cho hiện tại đã đạt tới 35 tuổi, hắn ngay cả mối tình đầu cũng không có.
Trên biển rất cô độc, lại thêm toàn bộ đều là nam nhân, cho nên cũng không thiếu lần tìm 1 số nơi có nữ nhân “xả" 1 tý, nhưng là đáng tiếc, đến cả kỹ nữ cũng đối với Chad không hợp mắt, tình 1 đêm có thể, nhưng là làm vợ… cũng miễn đi. Họ là sợ nửa đêm bị Chad đè chết.
“Thuyền trưởng, phía trước có rất nhiều bộ xương người". Đột nhiên 1 âm thanh truyền đến, đám người ngay lập tức bị hấp dẫn sự chú ý, nhân số nhiều nên họ tản ra xung quanh, phát hiện có gì đó liền sẽ lên tiếng.
Chạy tới nơi đó, chỉ thấy trước mặt có hàng chục bộ xương người chồng chết lên nhau.
“Chú ý cảnh giới". Duke hét lớn nói.
Đám thủy thù đoàn lập tức rút vũ khí canh chừng xung quanh. Mà mấy người Vũ Minh thì tiến lại gần, kiểm tra 1 chút không thấy nguy hiểm, hắn liền ngồi xổm xuống bên cạnh đống xương bắt đầu kiểm tra.
“Chết không lâu lắm, khoảng 1 tháng đổ lại đây". Tử Thiên cầm lên 1 ống xương chân nói.
“Vệt đen này là độc?". Duke nhíu mày 1 chút nói. Bởi vì những bộ xương này có rất nhiều cái đều có các vệt đen để lại, hơn nữa số lượng cũng không đồng đều.
“Không phải độc, là bị ăn mòn". Vũ Minh lắc đầu nói.
“Axit sao?".
“Không hẳn là axit, nhưng chắc chắn là bị ăn mòn, hẳn là do con ma thú hay quái vật nào đó để lại". Vũ Minh đáp.
“Biến dị thú sao?". Tử Thiên ánh mắt nheo lại, như có điều gì đó suy nghĩ.
Đột nhiên hắn đứng dậy, đi xung quanh bắt đầu quan sát. Đi được vài vòng hắn liền dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm xuống mặt đất cách đó không xa.
“Phát hiện điều gì sao?". Vũ Minh thấy thế đứng dậy tiến tới xem, chỉ là vừa thấy liền đứng sững tại chỗ.
“Chuyện gì?". Đám người thấy 2 người ngẩn người liền tò mò lại xem, chỉ là phía trước, dưới mặt đất có 1 ít dấu chân đã có dấu hiệu mờ đi, dấu chân không lớn lắm, cũng chỉ lớn hơn bàn chân người gấp 2 lần mà thôi.
“Đây là dấu chân của ma thú nào? Nhìn có chút kỳ quái". Duke khó hiểu hỏi.
Đám người cũng kỳ quái, không hiểu sao chỉ 1 dấu chân liền chấn trụ lấy Vũ Minh cùng Tử Thiên.
“Nian!". Vũ Minh cùng Tử Thiên đồng loạt nói ra.
“Hả?".
“Nian, 1 loài biến dị thú". Vũ Minh trầm giọng nói.
“Rất nguy hiểm sao? Ta thấy với kích thước này thực lực cũng không tính là mạnh đi?". Lâm Dũng kỳ quái hỏi.
“Rất nguy hiểm, tuy thực lực không quá mạnh, nhiều lắm cũng chỉ là cấp 6 biến dị thú, nhưng là so với cấp 8 ma thú còn đáng sợ hơn". Tử Thiên ngưng trọng nói.
“Là sao?".
“Biến dị thú không đáng sợ, bởi vì chúng chỉ là phản tổ mà thôi. Mà 1 số trường hợp cá biệt, chúng trong quá trình phản tổ sẽ phát sinh biến dị. Những biến dị thú này cực kỳ đáng sợ".
“Dấu chân này hẳn là của Nian, ban đầu là 1 con sói. Sói biến dị phản tổ chỉ khiến cho hình thể tăng lên, nhưng Nian khác biệt, nó biến dị theo chiều hướng sát thủ săn mồi".
“Bàn chân biến hóa thành 3 móng vuốt sắc nhọn, không có lòng bàn chân, lông trên người cũng biến mất, thay vào đó là 1 lớp da cực kỳ rắn chắc. Đầu của nó cũng biến dị dài ra rất nhiều, nước bọt có tính ăn mòn rất mạnh. Đuôi của nó sẽ biến dị thành hình 1 mũi tên, vô cùng linh hoạt, hơn nữa lực công kích có thể trực tiếp khiến cấp 8 ma thú trọng thương".
“Đó cũng không phải điều đáng sợ nhất, điều đáng sợ nhất là nó có thể lợi dụng bóng tối ẩn thân tới mức ngay cả Hợp Đạo cảnh đỉnh phong cường giả cũng rất khó phát hiện, hoàn mỹ dung hợp với bóng đêm".
“Mà nơi này… vốn dĩ ánh sáng đã rất yếu, 1 khi mặt trời lặn, chúng liền hóa thành tử thần, đi gặt hái tính mạng của tất cả sinh vật sống mà nó phát hiện".
“Đáng chết, tại sao nơi này lại có Nian? Chúng vốn không nên xuất hiện ở đây". Tử Thiên tức giận nói.
Tác giả :
Gia Cát Tư Uyển