Chúa Tể Vũ Trụ
Chương 103: Ngươi động vào hắn thử xem
“Ngươi nhìn người kia, hình như ta gặp nàng ở đâu rồi thì phải" 1 vị đại diện thế lực ngồi trên khán đài chỉ về phía Tô Ánh Tuyết nói
“Cô gái kia sao? Không phải ngươi có ý với cô bé đó chứ?" người ngồi bên cạnh ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn
“Buồn cười, ta đường đường hộ pháp hình đường Thánh Thành, sẽ đi vừa ý 1 cô nhóc? Ngươi đùa chẳng có chút nào vui" nghe người kia nói thế hắn hừ 1 tiếng rồi nói
“Hộ pháp thì thế nào? Con người có thất tình lục dục, dù sao ngươi mới hơn 30, vẫn còn sung mãn chán, chưa kể cô bé kia da thịt trắng muốt, thân hình cân đối, khí chất hơn người, thiên phú cũng không kém đây" người kia trêu chọc nói
“Ngươi đủ, nàng vẫn chỉ là 1 đứa bé" hắn nhìn qua ánh mắt có chút tức giận
“Ha ha, còn không phải là sợ vợ" người kia cười to nói
Hắn không nói gì, mặc cho tên kia bên cạnh lải nhải
“Quả thật không tệ" hắn ta nhìn Tô Ánh Tuyết nghĩ thầm. Đừng hiểu nhầm, hắn chỉ đơn thuần là thưởng thức vẻ đẹp của nàng, không có 1 chút nào dơ bẩn ý nghĩ
Bên dưới võ đài, Tô Ánh Tuyết cùng Athena đánh nhau rất kịch liệt, tuy nhiên lại bất phân thắng bại, đánh suốt 15 phút nhưng 2 người vẫn rất quyết liệt
Tô Ánh Tuyết đẩy lùi Athena xong liền lui lại phía sau 1 chút thở dốc, Athena cũng nhân cơ hội nghỉ ngơi 1 chút xíu
“Đánh mãi thế này cũng không phải là cách, chi bằng 2 người chúng ta dùng đòn mạnh nhất, thắng thua dựa vào 1 chiêu, thế nào?" nghỉ ngời được hơn mười giây, Athena đề nghị
“Tốt" Tô Ánh Tuyết đôi mắt lóe lên, sau đó gật đầu đáp ứng
Hít sâu 1 hơi, Athena mới nhìn về phía Tô Ánh Tuyết nhẹ giọng nói
“Cẩn thận rồi"
“Kiếm Ảnh Lưu Ngân" Athena hét lớn 1 tiếng, vận dùng toàn lực vào 1 đòn đánh tới
“Băng Thiên Tuyết Địa"
Tô Ánh Tuyết phát hiện sơ hở của Athena liền 1 chiêu võ kỹ đi tới
Mấy vị đại diện của các thế lực trên võ đài thấy cảnh này liền bật dậy, ánh mắt khó tin nhìn xuống dưới
“Nàng là người Băng Cung?"
“Kia không phải là Băng Thiên Tuyết Địa, chiêu thức bên trong Băng Tuyết Phi Hoa Kiếm Pháp, võ kỹ trấn tông của Băng Cung sao? Cô ta rốt cuộc là ai?"
“Hoa Tranh, nàng là ai?" 1 người nhìn về phía cô gái tên Hoa Tranh hỏi
Nhìn qua, Hoa Tranh mới chỉ mới 25-26 mà thôi, rất trẻ trung
“Ta nào biết được" Hoa Tranh lắc đầu nói
Tuy bề ngoài nàng bình tĩnh, nhưng trong lòng lại chấn động không thôi
“Cô ta dùng Băng Tuyết Phi Hoa Kiếm Pháp, trấn tông võ kỹ của Băng Cung các ngươi, ngươi lại nói cho ta, ngươi không biết?"
“Ta thật không biết a" Hoa Tranh cười khổ nói
Ngay khi bên trên đám người bàn tán, thì bên dưới, Tô Ánh Tuyết cùng Athena đã phân ra thắng bại
Hình ảnh chiếu chậm lại
Chỉ thấy Athena bóng người đột nhiên gần như biến mất, kiếm trên tay huy động tới cùng cực, biến thánh từng đạo tàn ảnh xuất hiện
Tô Ánh Tuyết sử dụng 1 chiêu thức hết sức kỳ quái, nàng chỉ đưa kiếm lên, ngay sau đó thân kiếm đột nhiên biến mất, hình ảnh chậm lại thêm vài lần, rốt cuộc mới thấy rõ được hành động của nàng
Tô Ánh Tuyết dùng kiếm tốc độ cực nhanh, lại thêm Bích Ảnh Kiếm thuộc tính vốn đã như là bóng ma như thế, kết hợp với nhau khiến cho kiếm trên tay nàng gần như biến mất
Chỉ thông qua màn hình quan sát, họ cũng cảm nhận được 1 luồng áp lực khổng lồ, nó giống như là 1 tầng băng tuyết từ trên cao lấy tốc độ cực nhanh hạ xuống khiến ngươi trở tay không kịp
Ngay sau đó, Bích Ảnh Kiếm trên tay Tô Ánh Tuyết xuất hiện, phá vỡ chiêu thức của Athena, rồi đi tới trước cổ Athena chỉ vài centimet, tốc độ quay chậm cho thấy Tô Ánh Tuyết khẽ di động 1 chút cánh tay, kiếm liền chuyển qua phía bên tai Athena, tạo thành 1 vết cắt nhỏ trên tai nàng
Athena chỉ cảm giác tai trai của mình nhói 1 cái, theo bản năng đưa tay lên vuốt vuốt, trên ngón tay nàng xuất hiện 1 giọt máu. Nhớ lại cảnh vừa rồi, nàng thở dài 1 cái, sau đó nói
“Ta thua, cám ơn"
“Không có gì, nếu là ngươi, ngươi cũng sẽ làm thế" Tô Ánh Tuyết nụ cười như hoa, sau đó quay người đi xuống
“Lâm Dũng, chiêu vừa rồi ngươi nắm mấy thành có thể phá?" Vũ Minh đột nhiên lên tiếng
“Nếu phải phá chiêu, thì cao nhất là 3 thành, nhưng tốc độ của nàng còn chưa đủ, nếu không phá chiêu được, nàng cùng lắm chỉ khiến ta bị thương mà thôi, giết không được ta" Lâm Dũng nghĩ nghĩ 1 chút rồi nói
“Đó là nàng chưa nắm rõ chiêu thức của mình" Vũ Minh lạnh nhạt nói
“Đúng thế, ta nhìn ra được. Chỉ là kỳ quái nàng lúc nào học được võ kỹ mạnh mẽ như thế. Là ngươi dậy sao?" Lâm Dũng kỳ quái hỏi
“Không phải, võ học của ta không thích hợp nàng, dù có cũng quá yếu, không đáng để học" Vũ Minh lắc đầu nói
“Hai ngươi nói gì đó?" Tô Ánh Tuyết đi tới trước mặt 2 người cười nói
“Đang nói Tuyết nhi của ta thật giỏi a" Vũ Minh cười cười, đưa tay lên véo lấy 2 má của nàng
“Hứ, ai là của ngươi" Tô Ánh Tuyết hứ 1 cái, hất ra tay hắn quay đầu đi chỗ khác
Nhưng là vừa quay đi mặt nàng liền đỏ ửng
Biết nàng xấu hổ nên Vũ Minh cũng không tiếp tục trêu chọc. Đúng lúc này trên khán đài vang lên
“Chị dâu giỏi nhất, chị dâu, I LOVE YOU" Đường Nguyệt hét lớn
Nàng vừa nói xong liền kéo theo khán đài náo động, tiếng vỗ tay vang lên như sấm, bất kể là người này có phải là người của học viện khác hay không đều vỗ tay rất nhiệt tình
Bởi vì hành động của Tô Ánh Tuyết trinh phục họ, họ nhìn rất rõ ràng, vừa rồi nếu như Tô Ánh Tuyết giết chết Athena, ai cũng không thể bắt bẻ nàng cái gì, bởi vì đao kiếm vô tình
Nhưng Tô Ánh Tuyết lại trong phút quan trong chuyển đi cánh tay
Hành động này khiến tất cả mọi người cộng minh, nữ thần, tuyệt đối là nữ thần, không những vẻ ngoài đẹp đẽ, thiên phú hơn người, hơn nữa nội tâm lại rất lương thiện, thắng không kiêu, không chút nào tỏ ra vẻ mặt kiêu ngạo
“Nữ thần"
“Nữ thần"
“Nữ thần"
Không biết là ai bắt đầu trước, khán đài đều đồng loạt hô hào
Vũ Minh ở dưới thấy thế hơi bất ngờ, nhưng cũng chỉ cười 1 tiếng
Thấy không? Nàng là nữ nhân của ta
Đúng lúc này, 1 âm thanh khác vang lên
“Hừ! Nữ thần? Nữ thần trộm sao?"
Giọng nói hết sức lạnh lùng khiến người khác nổi lên hàn ý
Vũ Minh nheo mắt lại nhìn về phía giọng nói vang lên, chỉ thấy 1 người phụ nữ đang từ khán đài đi xuống
“Hoa Tranh, ngươi đừng nóng nảy, có gì từ từ nói, chuyện còn chưa rõ ràng cơ mà" 1 người khác kéo nàng lại nói
“Tránh ra, vừa rồi ta đã hỏi qua các trưởng lão, không ai biết cô ta là ai, tại sao cô ta lại biết võ học của Băng Cung chúng ta. Hơn nữa, Băng Tuyết Phi Hoa Kiếm Pháp không phải ai cũng có thể học" Hoa Tranh giọng nói càng lúc càng lạnh
Lời của nàng vừa ra khiến những người khác không biết nói gì
“Ngươi hỏi qua Cung Chủ chưa?" 1 người khác lên tiếng
“Nếu thật sự là Cung chủ dậy, nàng đã sớm thông báo toàn Băng Cung, hơn nữa. Cung chủ bao nhiêu năm qua cũng chưa nhận qua đồ đệ. Cung chủ là thân phận gì? Cô ta lại là thân phận gì? Đáng để cung chủ xem trọng sao? Ta chắc chắn võ kỹ này là nàng trộm được, dù cho không đích thân trộm thì cũng là người khác đưa cho nàng, ta nhất định phải tra hỏi nguyên nhân" Hoa Tranh trầm giọng nói
Nàng vừa nói xong, những người khác cũng trầm mặc, sau đó đều tự giác né qua 1 bên
Hoa Tranh đi tới cách Tô Ánh Tuyết vài mét liền dừng lại, ánh mắt nàng lạnh lùng nhìn Tô Ánh Tuyết quát
“Nói, võ kỹ này ai dạy ngươi" 1 tầng áp lực vô hình đè xuống Tô Ánh Tuyết
“Ta… ta không thể nói, ta đã hứa với người đó sẽ không nói cho ai biết" Tô Ánh Tuyết cắn răng nói
“Ngươi chắc chắn sẽ phải nói" Hoa Tranh nói xong muốn đưa tay chộp lấy nàng thì 1 thân ảnh xuất hiện trước người Tô Ánh Tuyết
Người này không ai khác chính là Vũ Minh. Hắn ta còn đang khó hiểu là chuyện gì, nghe Hoa Tranh nói xong liền hiểu
Nực cười! Tuyết Nhi sẽ trộm cắp? Ngươi đùa ta sao. Hơn nữa, cái thứ võ kỹ rẻ rách đó cũng xứng? Càng quan trọng hơn là, dù thật cho nàng trộm, vậy thì đã sao?
Vũ Minh ánh mắt lạnh lùng nhìn Hoa Tranh
“Tránh ra" Hoa Tranh lớn tiếng quát
“Dám động vào nàng. Chết!" Vũ Minh lạnh lùng nói
“Buồn cười, nho nhỏ Thông Mạch cảnh cũng dám nói với ta như thế?" Hoa Tranh tức cười nói, sau đó dùng 3 thành công lực đánh về phía Vũ Minh 1 chưởng muốn đánh hắn bay ra
Nàng tự tin rằng 1 chưởng của mình, Vũ Minh chắc chắn tiếp không nổi
Vũ Minh híp mắt lại nhìn chưởng phong đánh tới, hắn tay tụ lực đáp trả 1 chưởng
Trên không trung 2 đạo chưởng phong đụng vào nhau phát ra tiếng nổ kinh thiên, khói bụi mịt mờ
Hoa Tranh cười khẩy 1 cái, nàng đoán rằng hiện tại Vũ Minh đã bị nàng 1 chưởng đánh bay đi vài mét, nhưng là chờ khói bụi tan biến, nàng lại giật mình nhìn trước mắt bình chân như vại Vũ Minh
“Làm sao có thể?" Hoa Tranh khó tin nói
“Cút, hoặc chết" Vũ Minh lạnh lùng âm thanh lần nữa vang lên
Lần này không chỉ đơn thuần là uy hiếp, bởi vì Vũ Minh phát ra sát khí khủng bố lan tràn ra xung quanh
Sát khí này giống như thực chất, ai ai cũng cảm thấy sống lưng mát lạnh. Ánh mắt Vũ Minh phát ra khiến bất cứ ai nhìn vào, trong lòng đều không tự chủ được dâng lên 1 cỗ hàn ý
Đôi mắt kia, giống như của 1 kẻ bễ nghễ thiên hạ, bá chủ chúng sinh. Đôi mắt kia giống như là lỗ đen vũ trụ hút hết mọi thứ xung quanh vào. Lại giống như là đôi mắt của 1 con sói, đang nhìn tới con mồi của mình giống như đang nói
Ngươi chết chắc
“Ngươi tự tìm chết!" Hoa Tranh bị sát khí khủng bố của hắn làm giật mình, nhớ lại vẻ mặt sợ hãi vừa rồi của mình, nàng thẹn quá hóa giận hét lớn 1 câu
Hoa Tranh nóng giận toàn lực 1 chưởng đánh ra, nhưng là khi đánh ra rồi nàng lại hối hận, bởi vì lấy thực lực Dung Linh cảnh đỉnh phong như nàng, toàn lực 1 kích, Vũ Minh sẽ chết
Vũ Minh khống chế chân nguyên lực bình ổn lại, yên ổn mà đứng đó
Bởi vì vừa rồi, hắn đang thiêu đốt sinh mệnh lực, vận dụng bí pháp tăng lên thực lực
Nói đùa, ngay khi còn là Tụ Huyết cảnh, hắn còn có thể giết chết Hợp Đạo cảnh, tuy rằng so với Hợp Đạo chân chính không đáng là gì, nhưng vẫn thực sự là Hợp Đạo cảnh
Nhỏ bé Dung Linh cảnh đỉnh phong Hoa Tranh, hắn thật không xem ra gì
Hắn đã sớm vận dụng bí pháp từ trước khi Hoa Tranh ra chiêu, cảnh giới đã tăng lên tới Thông Mạch cảnh đỉnh, đang muốn bước vào Dung Linh cảnh tầng 1 thì hắn liền dừng lại, sau đó liền không còn vận chuyển bí pháp nữa
Bởi vì có 1 người đột nhiên xuất hiện, sau đó đánh nát chưởng phong của Hoa Tranh
Hoa Tranh âm thầm hối hận, khi thấy chiêu thức của mình bị phá, cùng với bình an vô sự Vũ Minh đứng trước mặt, nàng có chút khó thể tiếp nhận, cảm giác hối hận trong lòng bị cảm giác sợ hãi thay thế
Nhưng là trong chớp mắt nàng nhận ra, không phải Vũ Minh phá đi chiêu thức của nàng, mà là 1 người khác
Trên không trung lúc này vang lên 1 âm thanh trầm thấp
“Ngươi động vào hắn thử 1 chút xem"
“Cô gái kia sao? Không phải ngươi có ý với cô bé đó chứ?" người ngồi bên cạnh ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn
“Buồn cười, ta đường đường hộ pháp hình đường Thánh Thành, sẽ đi vừa ý 1 cô nhóc? Ngươi đùa chẳng có chút nào vui" nghe người kia nói thế hắn hừ 1 tiếng rồi nói
“Hộ pháp thì thế nào? Con người có thất tình lục dục, dù sao ngươi mới hơn 30, vẫn còn sung mãn chán, chưa kể cô bé kia da thịt trắng muốt, thân hình cân đối, khí chất hơn người, thiên phú cũng không kém đây" người kia trêu chọc nói
“Ngươi đủ, nàng vẫn chỉ là 1 đứa bé" hắn nhìn qua ánh mắt có chút tức giận
“Ha ha, còn không phải là sợ vợ" người kia cười to nói
Hắn không nói gì, mặc cho tên kia bên cạnh lải nhải
“Quả thật không tệ" hắn ta nhìn Tô Ánh Tuyết nghĩ thầm. Đừng hiểu nhầm, hắn chỉ đơn thuần là thưởng thức vẻ đẹp của nàng, không có 1 chút nào dơ bẩn ý nghĩ
Bên dưới võ đài, Tô Ánh Tuyết cùng Athena đánh nhau rất kịch liệt, tuy nhiên lại bất phân thắng bại, đánh suốt 15 phút nhưng 2 người vẫn rất quyết liệt
Tô Ánh Tuyết đẩy lùi Athena xong liền lui lại phía sau 1 chút thở dốc, Athena cũng nhân cơ hội nghỉ ngơi 1 chút xíu
“Đánh mãi thế này cũng không phải là cách, chi bằng 2 người chúng ta dùng đòn mạnh nhất, thắng thua dựa vào 1 chiêu, thế nào?" nghỉ ngời được hơn mười giây, Athena đề nghị
“Tốt" Tô Ánh Tuyết đôi mắt lóe lên, sau đó gật đầu đáp ứng
Hít sâu 1 hơi, Athena mới nhìn về phía Tô Ánh Tuyết nhẹ giọng nói
“Cẩn thận rồi"
“Kiếm Ảnh Lưu Ngân" Athena hét lớn 1 tiếng, vận dùng toàn lực vào 1 đòn đánh tới
“Băng Thiên Tuyết Địa"
Tô Ánh Tuyết phát hiện sơ hở của Athena liền 1 chiêu võ kỹ đi tới
Mấy vị đại diện của các thế lực trên võ đài thấy cảnh này liền bật dậy, ánh mắt khó tin nhìn xuống dưới
“Nàng là người Băng Cung?"
“Kia không phải là Băng Thiên Tuyết Địa, chiêu thức bên trong Băng Tuyết Phi Hoa Kiếm Pháp, võ kỹ trấn tông của Băng Cung sao? Cô ta rốt cuộc là ai?"
“Hoa Tranh, nàng là ai?" 1 người nhìn về phía cô gái tên Hoa Tranh hỏi
Nhìn qua, Hoa Tranh mới chỉ mới 25-26 mà thôi, rất trẻ trung
“Ta nào biết được" Hoa Tranh lắc đầu nói
Tuy bề ngoài nàng bình tĩnh, nhưng trong lòng lại chấn động không thôi
“Cô ta dùng Băng Tuyết Phi Hoa Kiếm Pháp, trấn tông võ kỹ của Băng Cung các ngươi, ngươi lại nói cho ta, ngươi không biết?"
“Ta thật không biết a" Hoa Tranh cười khổ nói
Ngay khi bên trên đám người bàn tán, thì bên dưới, Tô Ánh Tuyết cùng Athena đã phân ra thắng bại
Hình ảnh chiếu chậm lại
Chỉ thấy Athena bóng người đột nhiên gần như biến mất, kiếm trên tay huy động tới cùng cực, biến thánh từng đạo tàn ảnh xuất hiện
Tô Ánh Tuyết sử dụng 1 chiêu thức hết sức kỳ quái, nàng chỉ đưa kiếm lên, ngay sau đó thân kiếm đột nhiên biến mất, hình ảnh chậm lại thêm vài lần, rốt cuộc mới thấy rõ được hành động của nàng
Tô Ánh Tuyết dùng kiếm tốc độ cực nhanh, lại thêm Bích Ảnh Kiếm thuộc tính vốn đã như là bóng ma như thế, kết hợp với nhau khiến cho kiếm trên tay nàng gần như biến mất
Chỉ thông qua màn hình quan sát, họ cũng cảm nhận được 1 luồng áp lực khổng lồ, nó giống như là 1 tầng băng tuyết từ trên cao lấy tốc độ cực nhanh hạ xuống khiến ngươi trở tay không kịp
Ngay sau đó, Bích Ảnh Kiếm trên tay Tô Ánh Tuyết xuất hiện, phá vỡ chiêu thức của Athena, rồi đi tới trước cổ Athena chỉ vài centimet, tốc độ quay chậm cho thấy Tô Ánh Tuyết khẽ di động 1 chút cánh tay, kiếm liền chuyển qua phía bên tai Athena, tạo thành 1 vết cắt nhỏ trên tai nàng
Athena chỉ cảm giác tai trai của mình nhói 1 cái, theo bản năng đưa tay lên vuốt vuốt, trên ngón tay nàng xuất hiện 1 giọt máu. Nhớ lại cảnh vừa rồi, nàng thở dài 1 cái, sau đó nói
“Ta thua, cám ơn"
“Không có gì, nếu là ngươi, ngươi cũng sẽ làm thế" Tô Ánh Tuyết nụ cười như hoa, sau đó quay người đi xuống
“Lâm Dũng, chiêu vừa rồi ngươi nắm mấy thành có thể phá?" Vũ Minh đột nhiên lên tiếng
“Nếu phải phá chiêu, thì cao nhất là 3 thành, nhưng tốc độ của nàng còn chưa đủ, nếu không phá chiêu được, nàng cùng lắm chỉ khiến ta bị thương mà thôi, giết không được ta" Lâm Dũng nghĩ nghĩ 1 chút rồi nói
“Đó là nàng chưa nắm rõ chiêu thức của mình" Vũ Minh lạnh nhạt nói
“Đúng thế, ta nhìn ra được. Chỉ là kỳ quái nàng lúc nào học được võ kỹ mạnh mẽ như thế. Là ngươi dậy sao?" Lâm Dũng kỳ quái hỏi
“Không phải, võ học của ta không thích hợp nàng, dù có cũng quá yếu, không đáng để học" Vũ Minh lắc đầu nói
“Hai ngươi nói gì đó?" Tô Ánh Tuyết đi tới trước mặt 2 người cười nói
“Đang nói Tuyết nhi của ta thật giỏi a" Vũ Minh cười cười, đưa tay lên véo lấy 2 má của nàng
“Hứ, ai là của ngươi" Tô Ánh Tuyết hứ 1 cái, hất ra tay hắn quay đầu đi chỗ khác
Nhưng là vừa quay đi mặt nàng liền đỏ ửng
Biết nàng xấu hổ nên Vũ Minh cũng không tiếp tục trêu chọc. Đúng lúc này trên khán đài vang lên
“Chị dâu giỏi nhất, chị dâu, I LOVE YOU" Đường Nguyệt hét lớn
Nàng vừa nói xong liền kéo theo khán đài náo động, tiếng vỗ tay vang lên như sấm, bất kể là người này có phải là người của học viện khác hay không đều vỗ tay rất nhiệt tình
Bởi vì hành động của Tô Ánh Tuyết trinh phục họ, họ nhìn rất rõ ràng, vừa rồi nếu như Tô Ánh Tuyết giết chết Athena, ai cũng không thể bắt bẻ nàng cái gì, bởi vì đao kiếm vô tình
Nhưng Tô Ánh Tuyết lại trong phút quan trong chuyển đi cánh tay
Hành động này khiến tất cả mọi người cộng minh, nữ thần, tuyệt đối là nữ thần, không những vẻ ngoài đẹp đẽ, thiên phú hơn người, hơn nữa nội tâm lại rất lương thiện, thắng không kiêu, không chút nào tỏ ra vẻ mặt kiêu ngạo
“Nữ thần"
“Nữ thần"
“Nữ thần"
Không biết là ai bắt đầu trước, khán đài đều đồng loạt hô hào
Vũ Minh ở dưới thấy thế hơi bất ngờ, nhưng cũng chỉ cười 1 tiếng
Thấy không? Nàng là nữ nhân của ta
Đúng lúc này, 1 âm thanh khác vang lên
“Hừ! Nữ thần? Nữ thần trộm sao?"
Giọng nói hết sức lạnh lùng khiến người khác nổi lên hàn ý
Vũ Minh nheo mắt lại nhìn về phía giọng nói vang lên, chỉ thấy 1 người phụ nữ đang từ khán đài đi xuống
“Hoa Tranh, ngươi đừng nóng nảy, có gì từ từ nói, chuyện còn chưa rõ ràng cơ mà" 1 người khác kéo nàng lại nói
“Tránh ra, vừa rồi ta đã hỏi qua các trưởng lão, không ai biết cô ta là ai, tại sao cô ta lại biết võ học của Băng Cung chúng ta. Hơn nữa, Băng Tuyết Phi Hoa Kiếm Pháp không phải ai cũng có thể học" Hoa Tranh giọng nói càng lúc càng lạnh
Lời của nàng vừa ra khiến những người khác không biết nói gì
“Ngươi hỏi qua Cung Chủ chưa?" 1 người khác lên tiếng
“Nếu thật sự là Cung chủ dậy, nàng đã sớm thông báo toàn Băng Cung, hơn nữa. Cung chủ bao nhiêu năm qua cũng chưa nhận qua đồ đệ. Cung chủ là thân phận gì? Cô ta lại là thân phận gì? Đáng để cung chủ xem trọng sao? Ta chắc chắn võ kỹ này là nàng trộm được, dù cho không đích thân trộm thì cũng là người khác đưa cho nàng, ta nhất định phải tra hỏi nguyên nhân" Hoa Tranh trầm giọng nói
Nàng vừa nói xong, những người khác cũng trầm mặc, sau đó đều tự giác né qua 1 bên
Hoa Tranh đi tới cách Tô Ánh Tuyết vài mét liền dừng lại, ánh mắt nàng lạnh lùng nhìn Tô Ánh Tuyết quát
“Nói, võ kỹ này ai dạy ngươi" 1 tầng áp lực vô hình đè xuống Tô Ánh Tuyết
“Ta… ta không thể nói, ta đã hứa với người đó sẽ không nói cho ai biết" Tô Ánh Tuyết cắn răng nói
“Ngươi chắc chắn sẽ phải nói" Hoa Tranh nói xong muốn đưa tay chộp lấy nàng thì 1 thân ảnh xuất hiện trước người Tô Ánh Tuyết
Người này không ai khác chính là Vũ Minh. Hắn ta còn đang khó hiểu là chuyện gì, nghe Hoa Tranh nói xong liền hiểu
Nực cười! Tuyết Nhi sẽ trộm cắp? Ngươi đùa ta sao. Hơn nữa, cái thứ võ kỹ rẻ rách đó cũng xứng? Càng quan trọng hơn là, dù thật cho nàng trộm, vậy thì đã sao?
Vũ Minh ánh mắt lạnh lùng nhìn Hoa Tranh
“Tránh ra" Hoa Tranh lớn tiếng quát
“Dám động vào nàng. Chết!" Vũ Minh lạnh lùng nói
“Buồn cười, nho nhỏ Thông Mạch cảnh cũng dám nói với ta như thế?" Hoa Tranh tức cười nói, sau đó dùng 3 thành công lực đánh về phía Vũ Minh 1 chưởng muốn đánh hắn bay ra
Nàng tự tin rằng 1 chưởng của mình, Vũ Minh chắc chắn tiếp không nổi
Vũ Minh híp mắt lại nhìn chưởng phong đánh tới, hắn tay tụ lực đáp trả 1 chưởng
Trên không trung 2 đạo chưởng phong đụng vào nhau phát ra tiếng nổ kinh thiên, khói bụi mịt mờ
Hoa Tranh cười khẩy 1 cái, nàng đoán rằng hiện tại Vũ Minh đã bị nàng 1 chưởng đánh bay đi vài mét, nhưng là chờ khói bụi tan biến, nàng lại giật mình nhìn trước mắt bình chân như vại Vũ Minh
“Làm sao có thể?" Hoa Tranh khó tin nói
“Cút, hoặc chết" Vũ Minh lạnh lùng âm thanh lần nữa vang lên
Lần này không chỉ đơn thuần là uy hiếp, bởi vì Vũ Minh phát ra sát khí khủng bố lan tràn ra xung quanh
Sát khí này giống như thực chất, ai ai cũng cảm thấy sống lưng mát lạnh. Ánh mắt Vũ Minh phát ra khiến bất cứ ai nhìn vào, trong lòng đều không tự chủ được dâng lên 1 cỗ hàn ý
Đôi mắt kia, giống như của 1 kẻ bễ nghễ thiên hạ, bá chủ chúng sinh. Đôi mắt kia giống như là lỗ đen vũ trụ hút hết mọi thứ xung quanh vào. Lại giống như là đôi mắt của 1 con sói, đang nhìn tới con mồi của mình giống như đang nói
Ngươi chết chắc
“Ngươi tự tìm chết!" Hoa Tranh bị sát khí khủng bố của hắn làm giật mình, nhớ lại vẻ mặt sợ hãi vừa rồi của mình, nàng thẹn quá hóa giận hét lớn 1 câu
Hoa Tranh nóng giận toàn lực 1 chưởng đánh ra, nhưng là khi đánh ra rồi nàng lại hối hận, bởi vì lấy thực lực Dung Linh cảnh đỉnh phong như nàng, toàn lực 1 kích, Vũ Minh sẽ chết
Vũ Minh khống chế chân nguyên lực bình ổn lại, yên ổn mà đứng đó
Bởi vì vừa rồi, hắn đang thiêu đốt sinh mệnh lực, vận dụng bí pháp tăng lên thực lực
Nói đùa, ngay khi còn là Tụ Huyết cảnh, hắn còn có thể giết chết Hợp Đạo cảnh, tuy rằng so với Hợp Đạo chân chính không đáng là gì, nhưng vẫn thực sự là Hợp Đạo cảnh
Nhỏ bé Dung Linh cảnh đỉnh phong Hoa Tranh, hắn thật không xem ra gì
Hắn đã sớm vận dụng bí pháp từ trước khi Hoa Tranh ra chiêu, cảnh giới đã tăng lên tới Thông Mạch cảnh đỉnh, đang muốn bước vào Dung Linh cảnh tầng 1 thì hắn liền dừng lại, sau đó liền không còn vận chuyển bí pháp nữa
Bởi vì có 1 người đột nhiên xuất hiện, sau đó đánh nát chưởng phong của Hoa Tranh
Hoa Tranh âm thầm hối hận, khi thấy chiêu thức của mình bị phá, cùng với bình an vô sự Vũ Minh đứng trước mặt, nàng có chút khó thể tiếp nhận, cảm giác hối hận trong lòng bị cảm giác sợ hãi thay thế
Nhưng là trong chớp mắt nàng nhận ra, không phải Vũ Minh phá đi chiêu thức của nàng, mà là 1 người khác
Trên không trung lúc này vang lên 1 âm thanh trầm thấp
“Ngươi động vào hắn thử 1 chút xem"
Tác giả :
Gia Cát Tư Uyển