Chúa Tể Chi Vương
Chương 430: Mê Cung Huyễn Thành
- Nửa canh giờ nữa? Tốt lắm!
Triệu Phong khẽ thở ra một hơi.
Di Tích Bảo Điện hàng lâm càng sớm, áp lực của hắn lại càng nhỏ hơn.
Hắn một mình một người, muốn kéo dài đối kháng với mười đại Chân Chủ Cấp, hơn một trăm thiên tài Chân Linh Cảnh, căn bản không có khả năng thực hiện được.
Chỉ cần kéo dài đến lúc bảo điện hàng lâm, Triệu Phong xem như là hoàn thành nhiệm vụ, đến lúc đó xem như khổ tận cam lai.
o0o
Tham Thiên Thụ Yêu, khu vực chỗ hổng.
Phành phành phành...
Bảy đại Chân Chủ Cấp, phần đông các thiên tài Chân Linh Cảnh hướng về thân thể Thụ Yêu phát động thế công giống như cuồng phong bạo vũ.
Bên trong đám cành lá, Triệu Phong ngồi xếp bằng tĩnh tu, hấp thu cảm ngộ lực lượng của Mộc Linh Tinh Phách. Một luồng linh hồn lực tinh khiết mênh mông, dũng mãnh tiến vào thế giới tinh thần, bổ dưỡng tâm hồn của Triệu Phong.
Mộc Linh Tinh Phách, là suối nguồn linh hồn của Thụ Yêu, lực lượng tinh phách cũng thuộc loại lực lượng linh hồn.
Tham Thiên Thụ Yêu này sinh tồn niên đại đã lâu, vô số năm tháng mới dưỡng dục ra được Mộc Linh Tinh Phách, bên trong ẩn chứa thể ngộ huyền ảo phi phàm, bao hàm sự lý giải đối với sinh mệnh vạn vật, hơn xa sinh linh bình thường có thể so sánh.
Trong quá trình này, lực lượng linh hồn của Triệu Phong rõ ràng tìm được sự bổ dưỡng lớn mạnh, vài phần huyết mạch Đồng lực lúc trước hao tổn, cũng khôi phục lại không sai biệt lắm.
Tâm thần của hắn, đắm chìm trong mấy ngàn vạn tuế nguyệt của Tham Thiên Thụ Yêu, tiến hành lý giải đối với chân lý sinh mệnh, khắc sâu cảm ngộ đối với loại ý cảnh xuân đi thu đến, sinh sôi không ngừng này.
Cho dù là Vương giả Hư Thần Cảnh, chỉ sợ cũng không có được sự lắng đọng năm tháng xa xưa như của Tham Thiên Thụ Yêu này!
Trong không gian mắt trái, từng đoạn từng đoạn hình ảnh sinh sinh trưởng trưởng, héo tàn héo rũ… không ngừng lược động!
Hết thảy những điều này đều được ghi dấu ở trong Mộc Linh Tinh Phách!
Ngay cả bản thân Tham Thiên Thụ Yêu, cũng không thể ngược dòng trở về thời đại xa xôi ở chỗ sâu trong trí nhớ của mình mà suy diễn hiện ra đầy đủ như thế!
Nhưng luận tạo nghệ linh hồn, Tham Thiên Thụ Yêu còn sa mới có thể sánh ngang Triệu Phong – kẻ có được Thần Linh Nhãn, nhập môn Hồn đạo Thượng Cổ!
Chỉ trong chốc lát, hao tổn huyết mạch Đồng lực của Triệu Phong, cơ bản đã khôi phục lại, lực lượng linh hồn rõ ràng lớn mạnh thêm vài phần nữa!
Có được hiệu quả nhanh chóng như vậy, hoàn toàn là nhờ vào Thần Linh Nhãn, cùng với việc Triệu Phong bước vào đại môn của Hồn đạo Thượng Cổ.
Mộc Linh Tinh Phách rơi xuống trong tay nhân sĩ Hồn đạo, mới có thể phát huy hiệu quả lớn nhất! Thần Linh Nhãn lại đem hiệu suất này tăng phúc lên gấp mấy lần nữa.
- Lực lượng linh hồn tăng cường, cảnh giới tinh thần so với Chân Chủ Cấp tiểu thành bình thường còn mạnh hơn nhiều, so với Chân Chủ Cấp đại thành không thua kém quá nhiều!
Triệu Phong giống như một khối bọt biển, cần cù hấp thu không biết mỏi mệt, cảm ngộ lực lượng của Mộc Linh Tinh Phách.
- Nhân loại, ngươi còn cần tĩnh tu bao lâu nữa, đến lúc nào mới có thể ra tay?
Tham Thiên Thụ Yêu thừa nhận công kích của bảy đại Chân Chủ Cấp, hơn một trăm thiên tài thuộc Tam Đại Tông Phái, thương thế trên người đang không ngừng gia tăng thêm.
- Sắp xong rồi!
Triệu Phong biết rõ, Di Tích Bảo Điện sẽ hàng lâm trong nửa canh giờ nữa, Tham Thiên Thụ Yêu hẳn vẫn có thể chống đỡ nổi.
Hắn còn muốn thể ngộ, hấp thu lực lượng của Mộc Linh Tinh Phách nhiều thêm một chút nữa.
Phành phành phành...
Tham Thiên Thụ Yêu chỉ có thể cứng rắn ngạnh kháng thêm một đợt công kích mãnh liệt, cành lá không ngừng chớp lên, phát ra thanh âm than thở vô lực, giống như một vị lão nhân tuổi xế chiều vậy.
- Nhân loại à, e rằng ta không kiên trì được bao lâu nữa! Thực lực của mấy gã thiên tài này, hoàn toàn siêu việt những kẻ cùng cấp!
Thanh âm kêu rên cầu cứu của Tham Thiên Thụ Yêu truyền đến.
Triệu Phong phát hiện lực lượng của Mộc Linh Tinh Phách mà Tham Thiên Thụ Yêu cung cấp cho mình chợt suy kiệt đi vài phần.
Một phần là vì thương thế của Thụ Yêu, một phần khác là vì hắn muốn thúc giục Triệu Phong ra tay sớm một chút.
- Thụ Tinh huynh, tiếp theo ta cần lấy Mộc Linh Tinh Phách của ngươi làm trợ lực, phát động huyết mạch đồng thuật phạm vi lớn!
Triệu Phong từ trong cảm ngộ tỉnh lại, tinh khí thần no đủ, đạt tới trạng thái đỉnh phong trước giờ chưa từng có.
- Được! Ngươi nhanh ra tay đi!
Tâm thần Tham Thiên Thụ Yêu rung lên, một luồng lực lượng tinh phách càng tinh khiết, hùng hồn hơn dũng mãnh tiến vào thế giới tinh thần của Triệu Phong.
Trong nháy mắt đó, Triệu Phong cảm giác lực lượng linh hồn hùng hậu mênh mông chưa từng có, phảng phất như vừa đạt được một nguồn suối vô tận cung cấp lực lượng vậy.
Hắn không khỏi thầm mắng, Thụ Yêu này, cũng không phải không có tâm nhãn, lúc trước cũng không có đem hết toàn lực duy trì mình.
Hiện tại, vừa nghe Triệu Phong nói muốn mượn dùng lực lượng của hắn, đối phó thiên tài Tam Đại Tông Phái, Tham Thiên Thụ Yêu lập tức chấn hưng tinh thần, tiến hành cung cấp trợ lực một trăm hai mươi phần trăm.
- Bắt đầu!
Triệu Phong hít sâu một hơi, ngưng tụ u lam hàn đàm trong không gian mắt trái.
Hiện nay, u lam hàn đàm kia đã khuếch trương đến phạm vi hơn tám trượng, so với lúc ở Chân Long Hội, lớn hơn không chỉ gấp đôi!
Trong u lam hàn đàm nổi lên một tia gợn sóng, bắt đầu luân chuyển không ngừng.
Nơi này là nguồn suối Đồng lực của Triệu Phong, cần linh hồn ý thức tiến hành chống đỡ.
Mà lúc này, còn có một luồng lực lượng Mộc Linh Tinh Phách càng hùng hồn tinh khiết, dũng mãnh làm lớn mạnh linh hồn Triệu Phong, trở thành một nguồn suối trợ lực mới.
Bởi vậy, Triệu Phong có thể điều động, chi phối càng nhiều Đồng lực của Thần Linh Nhãn, lực khống chế và khả năng kéo dài cũng càng mạnh mẽ hơn.
Theo Đồng lực Thần Linh Nhãn vận chuyển, Tham Thiên Thụ Yêu dưới chân hắn càng phát ra một loại run sợ và bất an sâu tận linh hồn.
Ngân Huyết Cương Thi bảo hộ bên cạnh hắn, cũng chợt run rẩy mãnh liệt.
- Mọi người cẩn thận!
Sắc mặt Xích Quỷ biến đổi, nhắc nhở các thiên tài thuộc Tam Đại Tông Phái.
Lúc trước sau khi trải qua huyết mạch nhãn đồng chiến đấu, Xích Quỷ bị thương nghiêm trọng, vô lực tái chiến với Triệu Phong. Mặc dù hắn đang khoanh chân tĩnh tu, nhưng vẫn luôn chú ý động tĩnh của Triệu Phong.
Triệu Phong mới vừa có dị động, đã bị hắn cảm ứng được.
- Mục tiêu đầu tiên… Chính là ngươi!
- Lôi Hỏa Thần Mâu!
Triệu Phong vận chuyển Đồng lực, trong mắt trái nổi lên một tia Lôi Hỏa lóng lánh kinh người.
Phốc…
Một đoàn Lôi Hỏa rực rỡ bán trong suốt, đột nhiên xuất hiện, đánh trúng Xích Quỷ, phảng phất như một quang diễm cầu Lôi Hỏa, thiêu đốt Xích Quỷ.
Lúc này đây, uy lực của Lôi Hỏa Thần Mâu so với lúc trước đã tăng lên cả một cấp bậc!
- A!
Xích Quỷ phát ra một tiếng kêu la thảm thiết bén nhọn, trên người ô quang quỷ khí đằng đằng, dốc hết thực lực toàn thân, mới miễn cưỡng dập tắt Lôi Hỏa.
Mấy gã thiên tài Hắc Nhai Cung vội vàng tiến đến cứu giúp.
Chờ đến lúc bọn hắn tới nơi, Xích Quỷ đã trở nên yếu ớt vô lực, không còn bao nhiêu khí tức sinh mệnh nữa.
Còn may là hắn am hiểu huyết mạch đồng thuật, tinh thần tạo nghệ không tầm thường, đổi lại là Chân Chủ Cấp tiểu thành bình thường khác, có thể đã chết rồi.
Sáu đại Chân Chủ Cấp còn lại, cũng đều kinh ngạc hoảng sợ.
Huyết mạch đồng thuật của Triệu Phong không chỉ không hề suy yếu, ngược lại còn tăng cường lên rất nhiều!
- Mộc… Mộc linh…
Xích Quỷ trước khi ngất đi, vẻ mặt kinh hoàng không cam lòng, thốt ra hai chữ có chút tối nghĩa.
Một Lôi Hỏa Thần Mâu uy lực gấp mười lần, khiến cho Xích Quỷ, kẻ am hiểu về huyết mạch nhãn đồng nhất trong các thiên tài Chân Chủ Cấp, lại lâm vào hôn mê!
Triệu Phong hiện tại, chỉ cần ứng phó sáu đại Chân Chủ Cấp còn lại, không cần lãng phí Đồng lực trên người Xích Quỷ đã lâm hôn mê nữa!
Cũng chính là nói, trong mười đại Chân Chủ Cấp ban đầu, chỉ còn lại sáu người có chiến lực mà thôi!
Nhưng mà, đây chỉ là sự bắt đầu của cơn ác mộng!
Triệu Phong đứng sừng sững bên trong đám cành lá, mái tóc lam phiêu dật, trong Thần Linh Nhãn phảng phất như có một vực băng vô tận, tầm nhìn không ngừng kéo dài, cuối cùng càng giống như muốn đem cả thế giới này nuốt chửng vậy.
- Huyễn Cấm Chi Nhãn, Mê Cung Huyễn Thành!
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, nhàn nhạt đảo qua đám người.
Có không dưới mười mấy người trong đám thiên tài của Thập Đại Tông Phái, tâm thần nhất thời hoảng hốt, bị vực băng u lam kéo dài vô hạn trong Thần Linh Nhãn mạnh mẽ thôn phệ.
Khoảng khắc tiếp theo…
Vút...
Hơn mười gã thiên tài, nhất thời có một loại ảo giác không gian xoay chuyển!
Bọn họ đột nhiên thấy mình đang ở trong một cái mê thành thê lương cũ kỹ, mà không phải ở trên không trung chỗ hổng của Tham Thiên Thụ Yêu!
Tòa thành trì này, bao phủ ở trong mê vụ bạch sắc, địa hình rắc rối phức tạp, giống như một cái mê cung khổng lồ vậy!
- Đây là nơi nào? Tại sao chúng ta lại đột nhiên rơi vào trong này?
- Không xong! Chỉ sợ chúng ta đã trúng phải tinh thần huyễn thuật của tặc tử kia!
Hơn mười gã thiên tài đỉnh cao Tam Đại Tông Phái, giống như con kiến bò trên chảo nóng, ở trong Mê Cung Huyễn Thành bỏ chạy tán loạn.
Mặc dù bọn họ biết, trong này chính là mê cung huyễn cảnh do Triệu Phong dùng huyết mạch nhãn đồng tạo ra, nhưng mà thân ở trong cục, khó có thể đột phá tầng gông cùm xiềng xích này.
Thật ra, đám thiên tài của Tam Đại Tông Phái, đang lâm vào một trận hỗn loạn. Trong đó hơn mười gã thiên tài, đang bay tán loạn giữa không trung, không mục đích!
Chính xác mà nói, bọn họ đang đảo quanh tại chỗ!
Một bộ phận thiên tài thì điên cuồng không khống chế được, kiệt lực gào thét.
Còn một số kẻ thì cặp mày nhíu chặt, đang nghĩ cách đột phá mê cung huyễn cảnh do Triệu Phong tạo ra.
Bịch bịch…
Đám thiên tài trúng phải tinh thần huyễn thuật này, có một số rất ít từ không trung rơi xuống, trở thành chất dinh dưỡng của Thụ Yêu.
Mà ở trong Mê Cung Huyễn Thành, mấy gã thiên tài này chính là đang đi tìm cái gọi là lối ra, tràn ngập sơ hở.
Trong số hơn mười gã thiên tài này, còn có một gã là thiên tài tu vi Chân Chủ Cấp tiểu thành, đến từ Tịnh Nguyệt Linh Tông, đang ở tại chỗ giãy dụa, bay quanh.
- Lấy Đồng lực của Thần Linh Nhãn tạo ra một cái Mê Cung Huyễn Thành như vậy, linh hồn Đồng lực tiêu hao cũng rất lớn! Còn may là có Mộc Linh Tinh Phách tiến hành duy trì!
Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, đang hoàn thiện Mê Cung Huyễn Thành do chính mình xây dựng nên.
Mê Cung Huyễn Thành này thuộc về một nhánh của Huyễn Cấm Chi Nhãn, lấy huyễn lực mê hoặc địch nhân, đạt tới hiệu quả vây địch mạnh mẽ.
Khác nhau ở chỗ, Mê Cung Huyễn Thành này thuộc loại phạm vi rộng, chỉ nhằm mê hoặc và vây khốn địch nhân, cũng không tra tấn tâm thần ý thức của mục tiêu.
Trong không gian mắt trái của hắn, hiện lên hình dáng một cái Mê Cung Huyễn Thành, càng ngày càng rõ ràng hơn!
- Nếu lần sau thi triển ra, ta có thể trực tiếp phục chế Mê Cung Huyễn Thành đã xây dựng xong này, như vậy có thể giảm bớt sự tiêu hao của Đồng lực rất nhiều!
Trong lòng Triệu Phong khẽ động.
Đơn giản mà nói, khuông bản huyễn thuật của Mê Cung Huyễn Thành này, đã được Triệu Phong phục chế lại, lần sau thi triển ra, căn bản không cần kiến tạo, xây dựng nữa.
Có Mộc Linh Tinh Phách chống đỡ, lực lượng linh hồn của Triệu Phong càng lớn mạnh, có được nguồn suối hùng hậu, lúc này mới xây dựng ra một cái Mê Cung Huyễn Thành, bao phủ trên người một đám địch nhân.
- Mười hai tên… Mười ba tên… Mười bốn tên…
Triệu Phong một phen đem Mê Cung Huyễn Thành củng cố xong, bước đầu tiến hành hoàn thiện, sau đó bắt đầu mở rộng phạm vi xâm lược và thâu tóm.
Bên trong đám cành lá, mắt trái của Triệu Phong phảng phất như ẩn chứa lực mê hoặc trí mạng nào đó, dẫn dắt linh hồn chúng nhân, nhịn không được tự luân hãm vào trong đó.
Ngoại trừ Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi, phàm là kẻ nào chạm đến ánh mắt của hắn, đều bị lực lượng Mê Cung Huyễn Thành rót vào tinh thần, lừa gạt ánh mắt, lỗ tai, bao gồm cả linh thức cùng với các loại cảm quan.
Bọn họ rõ ràng đang ở giữa không trung, cảm quan lại lừa gạt tâm linh, nghĩ rằng đang đặt mình trong Mê Cung Huyễn Thành, giống như đang trúng tà thuật vậy!
Mắt thấy số thiên tài bị Mê Cung Huyễn Thành bao phủ, đã đạt đến hơn hai mươi người.
Trang Quán Nhi và Diệp Yên Vũ đều kinh ngạc động dung.
- Mọi người cẩn thận! Không nên nhìn vào mắt trái của hắn!
Diệp Yên Vũ nhắc nhở những người còn chưa trúng Huyễn Cấm Chi Nhãn.
Mê Cung Huyễn Thành của Triệu Phong, dù sao cũng là lấy Thần Linh Nhãn phát động, mắt trái giống như ngọn nguồn của cơn lốc xoáy. Nếu như không chạm đến Thần Linh Nhãn, như vậy khả năng bị lực lượng huyễn thuật dẫn dắt sẽ thấp đi một chút.
- Chư vị đã lâm vào tinh thần huyễn thuật, cũng không cần bối rối, đứng yên tại chỗ, duy trì phi hành, chúng ta sẽ nghĩ cách cứu viện…
Đây là khả năng đặc thù của Chân Chủ Cấp, dùng linh thức truyền âm, chấn nhập phương diện tinh thần.
Một ít thiên tài đã lâm vào trong Mê Cung Huyễn Thành, mơ hồ có thể nghe được thanh âm của Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi ở bên ngoài truyền vào, phần lớn còn lại vẫn đảo quanh tại chỗ, vẻ mặt bối rối.
Triệu Phong chỉ cần không ngừng duy trì Mê Cung Huyễn Thành, chú ý tra tìm sơ hở, củng cố tòa mê thành hư huyễn này là được.
Theo thời gian trôi qua, Mê Cung Huyễn Thành đã thành công bao phủ hơn ba mươi gã thiên tài, trong đó bao gồm cả một vị Chân Chủ Cấp tiểu thành, một vị Chân Chủ Cấp sơ thành!
Bốn đại Chân Chủ Cấp còn lại, cùng với phần đông các thiên tài, mỗi người đều cảm thấy bất an, hoảng sợ đề phòng, đình chỉ thế công.
Triệu Phong khẽ thở ra một hơi.
Di Tích Bảo Điện hàng lâm càng sớm, áp lực của hắn lại càng nhỏ hơn.
Hắn một mình một người, muốn kéo dài đối kháng với mười đại Chân Chủ Cấp, hơn một trăm thiên tài Chân Linh Cảnh, căn bản không có khả năng thực hiện được.
Chỉ cần kéo dài đến lúc bảo điện hàng lâm, Triệu Phong xem như là hoàn thành nhiệm vụ, đến lúc đó xem như khổ tận cam lai.
o0o
Tham Thiên Thụ Yêu, khu vực chỗ hổng.
Phành phành phành...
Bảy đại Chân Chủ Cấp, phần đông các thiên tài Chân Linh Cảnh hướng về thân thể Thụ Yêu phát động thế công giống như cuồng phong bạo vũ.
Bên trong đám cành lá, Triệu Phong ngồi xếp bằng tĩnh tu, hấp thu cảm ngộ lực lượng của Mộc Linh Tinh Phách. Một luồng linh hồn lực tinh khiết mênh mông, dũng mãnh tiến vào thế giới tinh thần, bổ dưỡng tâm hồn của Triệu Phong.
Mộc Linh Tinh Phách, là suối nguồn linh hồn của Thụ Yêu, lực lượng tinh phách cũng thuộc loại lực lượng linh hồn.
Tham Thiên Thụ Yêu này sinh tồn niên đại đã lâu, vô số năm tháng mới dưỡng dục ra được Mộc Linh Tinh Phách, bên trong ẩn chứa thể ngộ huyền ảo phi phàm, bao hàm sự lý giải đối với sinh mệnh vạn vật, hơn xa sinh linh bình thường có thể so sánh.
Trong quá trình này, lực lượng linh hồn của Triệu Phong rõ ràng tìm được sự bổ dưỡng lớn mạnh, vài phần huyết mạch Đồng lực lúc trước hao tổn, cũng khôi phục lại không sai biệt lắm.
Tâm thần của hắn, đắm chìm trong mấy ngàn vạn tuế nguyệt của Tham Thiên Thụ Yêu, tiến hành lý giải đối với chân lý sinh mệnh, khắc sâu cảm ngộ đối với loại ý cảnh xuân đi thu đến, sinh sôi không ngừng này.
Cho dù là Vương giả Hư Thần Cảnh, chỉ sợ cũng không có được sự lắng đọng năm tháng xa xưa như của Tham Thiên Thụ Yêu này!
Trong không gian mắt trái, từng đoạn từng đoạn hình ảnh sinh sinh trưởng trưởng, héo tàn héo rũ… không ngừng lược động!
Hết thảy những điều này đều được ghi dấu ở trong Mộc Linh Tinh Phách!
Ngay cả bản thân Tham Thiên Thụ Yêu, cũng không thể ngược dòng trở về thời đại xa xôi ở chỗ sâu trong trí nhớ của mình mà suy diễn hiện ra đầy đủ như thế!
Nhưng luận tạo nghệ linh hồn, Tham Thiên Thụ Yêu còn sa mới có thể sánh ngang Triệu Phong – kẻ có được Thần Linh Nhãn, nhập môn Hồn đạo Thượng Cổ!
Chỉ trong chốc lát, hao tổn huyết mạch Đồng lực của Triệu Phong, cơ bản đã khôi phục lại, lực lượng linh hồn rõ ràng lớn mạnh thêm vài phần nữa!
Có được hiệu quả nhanh chóng như vậy, hoàn toàn là nhờ vào Thần Linh Nhãn, cùng với việc Triệu Phong bước vào đại môn của Hồn đạo Thượng Cổ.
Mộc Linh Tinh Phách rơi xuống trong tay nhân sĩ Hồn đạo, mới có thể phát huy hiệu quả lớn nhất! Thần Linh Nhãn lại đem hiệu suất này tăng phúc lên gấp mấy lần nữa.
- Lực lượng linh hồn tăng cường, cảnh giới tinh thần so với Chân Chủ Cấp tiểu thành bình thường còn mạnh hơn nhiều, so với Chân Chủ Cấp đại thành không thua kém quá nhiều!
Triệu Phong giống như một khối bọt biển, cần cù hấp thu không biết mỏi mệt, cảm ngộ lực lượng của Mộc Linh Tinh Phách.
- Nhân loại, ngươi còn cần tĩnh tu bao lâu nữa, đến lúc nào mới có thể ra tay?
Tham Thiên Thụ Yêu thừa nhận công kích của bảy đại Chân Chủ Cấp, hơn một trăm thiên tài thuộc Tam Đại Tông Phái, thương thế trên người đang không ngừng gia tăng thêm.
- Sắp xong rồi!
Triệu Phong biết rõ, Di Tích Bảo Điện sẽ hàng lâm trong nửa canh giờ nữa, Tham Thiên Thụ Yêu hẳn vẫn có thể chống đỡ nổi.
Hắn còn muốn thể ngộ, hấp thu lực lượng của Mộc Linh Tinh Phách nhiều thêm một chút nữa.
Phành phành phành...
Tham Thiên Thụ Yêu chỉ có thể cứng rắn ngạnh kháng thêm một đợt công kích mãnh liệt, cành lá không ngừng chớp lên, phát ra thanh âm than thở vô lực, giống như một vị lão nhân tuổi xế chiều vậy.
- Nhân loại à, e rằng ta không kiên trì được bao lâu nữa! Thực lực của mấy gã thiên tài này, hoàn toàn siêu việt những kẻ cùng cấp!
Thanh âm kêu rên cầu cứu của Tham Thiên Thụ Yêu truyền đến.
Triệu Phong phát hiện lực lượng của Mộc Linh Tinh Phách mà Tham Thiên Thụ Yêu cung cấp cho mình chợt suy kiệt đi vài phần.
Một phần là vì thương thế của Thụ Yêu, một phần khác là vì hắn muốn thúc giục Triệu Phong ra tay sớm một chút.
- Thụ Tinh huynh, tiếp theo ta cần lấy Mộc Linh Tinh Phách của ngươi làm trợ lực, phát động huyết mạch đồng thuật phạm vi lớn!
Triệu Phong từ trong cảm ngộ tỉnh lại, tinh khí thần no đủ, đạt tới trạng thái đỉnh phong trước giờ chưa từng có.
- Được! Ngươi nhanh ra tay đi!
Tâm thần Tham Thiên Thụ Yêu rung lên, một luồng lực lượng tinh phách càng tinh khiết, hùng hồn hơn dũng mãnh tiến vào thế giới tinh thần của Triệu Phong.
Trong nháy mắt đó, Triệu Phong cảm giác lực lượng linh hồn hùng hậu mênh mông chưa từng có, phảng phất như vừa đạt được một nguồn suối vô tận cung cấp lực lượng vậy.
Hắn không khỏi thầm mắng, Thụ Yêu này, cũng không phải không có tâm nhãn, lúc trước cũng không có đem hết toàn lực duy trì mình.
Hiện tại, vừa nghe Triệu Phong nói muốn mượn dùng lực lượng của hắn, đối phó thiên tài Tam Đại Tông Phái, Tham Thiên Thụ Yêu lập tức chấn hưng tinh thần, tiến hành cung cấp trợ lực một trăm hai mươi phần trăm.
- Bắt đầu!
Triệu Phong hít sâu một hơi, ngưng tụ u lam hàn đàm trong không gian mắt trái.
Hiện nay, u lam hàn đàm kia đã khuếch trương đến phạm vi hơn tám trượng, so với lúc ở Chân Long Hội, lớn hơn không chỉ gấp đôi!
Trong u lam hàn đàm nổi lên một tia gợn sóng, bắt đầu luân chuyển không ngừng.
Nơi này là nguồn suối Đồng lực của Triệu Phong, cần linh hồn ý thức tiến hành chống đỡ.
Mà lúc này, còn có một luồng lực lượng Mộc Linh Tinh Phách càng hùng hồn tinh khiết, dũng mãnh làm lớn mạnh linh hồn Triệu Phong, trở thành một nguồn suối trợ lực mới.
Bởi vậy, Triệu Phong có thể điều động, chi phối càng nhiều Đồng lực của Thần Linh Nhãn, lực khống chế và khả năng kéo dài cũng càng mạnh mẽ hơn.
Theo Đồng lực Thần Linh Nhãn vận chuyển, Tham Thiên Thụ Yêu dưới chân hắn càng phát ra một loại run sợ và bất an sâu tận linh hồn.
Ngân Huyết Cương Thi bảo hộ bên cạnh hắn, cũng chợt run rẩy mãnh liệt.
- Mọi người cẩn thận!
Sắc mặt Xích Quỷ biến đổi, nhắc nhở các thiên tài thuộc Tam Đại Tông Phái.
Lúc trước sau khi trải qua huyết mạch nhãn đồng chiến đấu, Xích Quỷ bị thương nghiêm trọng, vô lực tái chiến với Triệu Phong. Mặc dù hắn đang khoanh chân tĩnh tu, nhưng vẫn luôn chú ý động tĩnh của Triệu Phong.
Triệu Phong mới vừa có dị động, đã bị hắn cảm ứng được.
- Mục tiêu đầu tiên… Chính là ngươi!
- Lôi Hỏa Thần Mâu!
Triệu Phong vận chuyển Đồng lực, trong mắt trái nổi lên một tia Lôi Hỏa lóng lánh kinh người.
Phốc…
Một đoàn Lôi Hỏa rực rỡ bán trong suốt, đột nhiên xuất hiện, đánh trúng Xích Quỷ, phảng phất như một quang diễm cầu Lôi Hỏa, thiêu đốt Xích Quỷ.
Lúc này đây, uy lực của Lôi Hỏa Thần Mâu so với lúc trước đã tăng lên cả một cấp bậc!
- A!
Xích Quỷ phát ra một tiếng kêu la thảm thiết bén nhọn, trên người ô quang quỷ khí đằng đằng, dốc hết thực lực toàn thân, mới miễn cưỡng dập tắt Lôi Hỏa.
Mấy gã thiên tài Hắc Nhai Cung vội vàng tiến đến cứu giúp.
Chờ đến lúc bọn hắn tới nơi, Xích Quỷ đã trở nên yếu ớt vô lực, không còn bao nhiêu khí tức sinh mệnh nữa.
Còn may là hắn am hiểu huyết mạch đồng thuật, tinh thần tạo nghệ không tầm thường, đổi lại là Chân Chủ Cấp tiểu thành bình thường khác, có thể đã chết rồi.
Sáu đại Chân Chủ Cấp còn lại, cũng đều kinh ngạc hoảng sợ.
Huyết mạch đồng thuật của Triệu Phong không chỉ không hề suy yếu, ngược lại còn tăng cường lên rất nhiều!
- Mộc… Mộc linh…
Xích Quỷ trước khi ngất đi, vẻ mặt kinh hoàng không cam lòng, thốt ra hai chữ có chút tối nghĩa.
Một Lôi Hỏa Thần Mâu uy lực gấp mười lần, khiến cho Xích Quỷ, kẻ am hiểu về huyết mạch nhãn đồng nhất trong các thiên tài Chân Chủ Cấp, lại lâm vào hôn mê!
Triệu Phong hiện tại, chỉ cần ứng phó sáu đại Chân Chủ Cấp còn lại, không cần lãng phí Đồng lực trên người Xích Quỷ đã lâm hôn mê nữa!
Cũng chính là nói, trong mười đại Chân Chủ Cấp ban đầu, chỉ còn lại sáu người có chiến lực mà thôi!
Nhưng mà, đây chỉ là sự bắt đầu của cơn ác mộng!
Triệu Phong đứng sừng sững bên trong đám cành lá, mái tóc lam phiêu dật, trong Thần Linh Nhãn phảng phất như có một vực băng vô tận, tầm nhìn không ngừng kéo dài, cuối cùng càng giống như muốn đem cả thế giới này nuốt chửng vậy.
- Huyễn Cấm Chi Nhãn, Mê Cung Huyễn Thành!
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, nhàn nhạt đảo qua đám người.
Có không dưới mười mấy người trong đám thiên tài của Thập Đại Tông Phái, tâm thần nhất thời hoảng hốt, bị vực băng u lam kéo dài vô hạn trong Thần Linh Nhãn mạnh mẽ thôn phệ.
Khoảng khắc tiếp theo…
Vút...
Hơn mười gã thiên tài, nhất thời có một loại ảo giác không gian xoay chuyển!
Bọn họ đột nhiên thấy mình đang ở trong một cái mê thành thê lương cũ kỹ, mà không phải ở trên không trung chỗ hổng của Tham Thiên Thụ Yêu!
Tòa thành trì này, bao phủ ở trong mê vụ bạch sắc, địa hình rắc rối phức tạp, giống như một cái mê cung khổng lồ vậy!
- Đây là nơi nào? Tại sao chúng ta lại đột nhiên rơi vào trong này?
- Không xong! Chỉ sợ chúng ta đã trúng phải tinh thần huyễn thuật của tặc tử kia!
Hơn mười gã thiên tài đỉnh cao Tam Đại Tông Phái, giống như con kiến bò trên chảo nóng, ở trong Mê Cung Huyễn Thành bỏ chạy tán loạn.
Mặc dù bọn họ biết, trong này chính là mê cung huyễn cảnh do Triệu Phong dùng huyết mạch nhãn đồng tạo ra, nhưng mà thân ở trong cục, khó có thể đột phá tầng gông cùm xiềng xích này.
Thật ra, đám thiên tài của Tam Đại Tông Phái, đang lâm vào một trận hỗn loạn. Trong đó hơn mười gã thiên tài, đang bay tán loạn giữa không trung, không mục đích!
Chính xác mà nói, bọn họ đang đảo quanh tại chỗ!
Một bộ phận thiên tài thì điên cuồng không khống chế được, kiệt lực gào thét.
Còn một số kẻ thì cặp mày nhíu chặt, đang nghĩ cách đột phá mê cung huyễn cảnh do Triệu Phong tạo ra.
Bịch bịch…
Đám thiên tài trúng phải tinh thần huyễn thuật này, có một số rất ít từ không trung rơi xuống, trở thành chất dinh dưỡng của Thụ Yêu.
Mà ở trong Mê Cung Huyễn Thành, mấy gã thiên tài này chính là đang đi tìm cái gọi là lối ra, tràn ngập sơ hở.
Trong số hơn mười gã thiên tài này, còn có một gã là thiên tài tu vi Chân Chủ Cấp tiểu thành, đến từ Tịnh Nguyệt Linh Tông, đang ở tại chỗ giãy dụa, bay quanh.
- Lấy Đồng lực của Thần Linh Nhãn tạo ra một cái Mê Cung Huyễn Thành như vậy, linh hồn Đồng lực tiêu hao cũng rất lớn! Còn may là có Mộc Linh Tinh Phách tiến hành duy trì!
Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, đang hoàn thiện Mê Cung Huyễn Thành do chính mình xây dựng nên.
Mê Cung Huyễn Thành này thuộc về một nhánh của Huyễn Cấm Chi Nhãn, lấy huyễn lực mê hoặc địch nhân, đạt tới hiệu quả vây địch mạnh mẽ.
Khác nhau ở chỗ, Mê Cung Huyễn Thành này thuộc loại phạm vi rộng, chỉ nhằm mê hoặc và vây khốn địch nhân, cũng không tra tấn tâm thần ý thức của mục tiêu.
Trong không gian mắt trái của hắn, hiện lên hình dáng một cái Mê Cung Huyễn Thành, càng ngày càng rõ ràng hơn!
- Nếu lần sau thi triển ra, ta có thể trực tiếp phục chế Mê Cung Huyễn Thành đã xây dựng xong này, như vậy có thể giảm bớt sự tiêu hao của Đồng lực rất nhiều!
Trong lòng Triệu Phong khẽ động.
Đơn giản mà nói, khuông bản huyễn thuật của Mê Cung Huyễn Thành này, đã được Triệu Phong phục chế lại, lần sau thi triển ra, căn bản không cần kiến tạo, xây dựng nữa.
Có Mộc Linh Tinh Phách chống đỡ, lực lượng linh hồn của Triệu Phong càng lớn mạnh, có được nguồn suối hùng hậu, lúc này mới xây dựng ra một cái Mê Cung Huyễn Thành, bao phủ trên người một đám địch nhân.
- Mười hai tên… Mười ba tên… Mười bốn tên…
Triệu Phong một phen đem Mê Cung Huyễn Thành củng cố xong, bước đầu tiến hành hoàn thiện, sau đó bắt đầu mở rộng phạm vi xâm lược và thâu tóm.
Bên trong đám cành lá, mắt trái của Triệu Phong phảng phất như ẩn chứa lực mê hoặc trí mạng nào đó, dẫn dắt linh hồn chúng nhân, nhịn không được tự luân hãm vào trong đó.
Ngoại trừ Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi, phàm là kẻ nào chạm đến ánh mắt của hắn, đều bị lực lượng Mê Cung Huyễn Thành rót vào tinh thần, lừa gạt ánh mắt, lỗ tai, bao gồm cả linh thức cùng với các loại cảm quan.
Bọn họ rõ ràng đang ở giữa không trung, cảm quan lại lừa gạt tâm linh, nghĩ rằng đang đặt mình trong Mê Cung Huyễn Thành, giống như đang trúng tà thuật vậy!
Mắt thấy số thiên tài bị Mê Cung Huyễn Thành bao phủ, đã đạt đến hơn hai mươi người.
Trang Quán Nhi và Diệp Yên Vũ đều kinh ngạc động dung.
- Mọi người cẩn thận! Không nên nhìn vào mắt trái của hắn!
Diệp Yên Vũ nhắc nhở những người còn chưa trúng Huyễn Cấm Chi Nhãn.
Mê Cung Huyễn Thành của Triệu Phong, dù sao cũng là lấy Thần Linh Nhãn phát động, mắt trái giống như ngọn nguồn của cơn lốc xoáy. Nếu như không chạm đến Thần Linh Nhãn, như vậy khả năng bị lực lượng huyễn thuật dẫn dắt sẽ thấp đi một chút.
- Chư vị đã lâm vào tinh thần huyễn thuật, cũng không cần bối rối, đứng yên tại chỗ, duy trì phi hành, chúng ta sẽ nghĩ cách cứu viện…
Đây là khả năng đặc thù của Chân Chủ Cấp, dùng linh thức truyền âm, chấn nhập phương diện tinh thần.
Một ít thiên tài đã lâm vào trong Mê Cung Huyễn Thành, mơ hồ có thể nghe được thanh âm của Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi ở bên ngoài truyền vào, phần lớn còn lại vẫn đảo quanh tại chỗ, vẻ mặt bối rối.
Triệu Phong chỉ cần không ngừng duy trì Mê Cung Huyễn Thành, chú ý tra tìm sơ hở, củng cố tòa mê thành hư huyễn này là được.
Theo thời gian trôi qua, Mê Cung Huyễn Thành đã thành công bao phủ hơn ba mươi gã thiên tài, trong đó bao gồm cả một vị Chân Chủ Cấp tiểu thành, một vị Chân Chủ Cấp sơ thành!
Bốn đại Chân Chủ Cấp còn lại, cùng với phần đông các thiên tài, mỗi người đều cảm thấy bất an, hoảng sợ đề phòng, đình chỉ thế công.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm