Chúa Tể Chi Vương
Chương 387: Truyền thừa vô danh
Quyết đấu trường Thượng Cổ…
Toàn bộ tầng mây trên không trung, gần như bị cái hư ảnh hình chiếu của cái truyền thừa vô danh côi lệ huyễn mỹ kia hoàn toàn bao phủ. Mơ hồ có xu thế như hoàn toàn che lại thiên không luôn. Hư không của Quyết đấu trường Thượng Cổ mơ hồ run rẩy, hiện ra xu thế không ổn định.
Xa xa nhìn lại, phiến Hình chiếu Truyền thừa kia nhìn qua giống như mặt của kính hồ vậy, từng trận gợn sóng, phảng phất như là một màn cảnh tượng của một phiến không gian nào đó, ánh xạ đến nơi này. Nhìn giống như là hải thị thận lâu, lại cũng không phải đơn giản như vậy, nhưng mà khí tức hết thảy lại chân thật vô cùng.
Phốc!
Cường đại như Thiên Cơ Truyền Thừa, cũng đều bị cái Hình chiếu Truyền thừa vô danh thần bí kia mạnh mẽ đáng văng đi mất.
Mà những Hình chiếu Truyền thừa nhỏ hơn ở gần đó, thì trực tiếp bị đánh cho tiêu tan luôn hình chiếu.
Xôn xao!
Một hồi kinh biến như vậy, nhất thời chấn động toàn bộ Thánh Vực Chân Long Hội.
Phốc!
Cả chín vị Tôn Giả nhất thời đồng loạt đứng thẳng người lên, kinh tâm động phách, ngưng trọng dò xét cái truyền thừa vô danh kia.
Có thể khẳng định, cái Hình chiếu Truyền thừa vừa mới xuất hiện này, ở trong lịch sử của Đại lục Thanh Hoa, chưa từng bao giờ xuất hiện qua.
- Với năng lực chịu tải của Đại lục Thanh Hoa, như thế nào có khả năng hàng lâm một Hình chiếu Truyền thừa cường đại đến như vậy?
Ngay cả Phó Minh chủ cự hán cổ đồng luôn trầm ổn, lúc này cũng phải động dung thất sắc.
Từ sau khi Quyết đấu trường Thượng Cổ tự động kích phát, chưởng khống Chân Long Hội, thì Liên minh Thánh Vực liền mất đi quyền điều khiển.
Hết thảy những diễn biến sau đó, cũng đều phát triển theo quỹ tích và phương hướng không ai biết trước được.
Mà cái Hình chiếu Truyền thừa trước mắt này, rốt cuộc là có lai lịch gì?
Vì sao nói lại đột nhiên hàng lâm xuống Đại lục Thanh Hoa này?
- Phó Minh chủ, khí tức của Hình chiếu Truyền thừa này, thập phần đặc thù, khả năng phù hợp với nguyên khí thiên địa cực kỳ cao, bởi vậy mới có thể miễn cưỡng hàng lâm Thanh Hoa Vực!
Vị Tôn Giả râu trắng kia hiển nhiên là một người tinh thông Trận pháp, sau khi quan sát, liền vội vàng nói.
Trong lòng chín vị Tôn Giả phán đoán, nhất định là có nguyên nhân nào đó, đã hấp dẫn cái truyền thừa vô danh kia hàng lâm.
Trong số đó, ánh mắt của Bạch Vân Đạo Tôn gắt gao nhìn chằm chằm vào Triệu Vũ Phi, thần sắc không biết là khẩn trương hay là hưng phấn.
Triệu Vũ Phi ngồi đả tọa tại chỗ, sau lưng nhô lên một cặp quang dực sơ hình bán trong suốt, phát ra quang huy oánh nhuận sặc sỡ.
Dưới sự hỗ trợ của Tiểu Tặc Miêu, Triệu Vũ Phi thành công hóa giải nguy cơ, tu vi cảnh giới có thể ổn định, huyết mạch dị biến dần dần ổn định trở lại.
- Chỉ có huyết mạch của Thái Cổ Vạn Tộc Bảng mới có được loại năng lực này, dẫn dắt một truyền thừa cường đại như vậy hàng lâm! So sánh trở lại, hết thảy những huyết mạch khác, bao gồm cả ba đại Thế gia huyết mạch nhãn đồng, cũng đều nhỏ bé không đáng nói tới…
Bạch Vân Đạo Tôn hoàn toàn có thể khẳng định chân tướng.
Chẳng qua, mãi cho đến nay, hắn vẫn luôn giấu kín cái bí mật này. Bởi vì huyết mạch truyền thừa của Thái Cổ Vạn Tộc Bảng quá mức kinh thế hãi tục. Một khi tiết lộ ra ngoài, đừng nói là toàn bộ Thiên Nguyên Tông, cho dù là cả Liên minh Thánh Vực, thậm chí là cả Đại lục Thanh Hoa nữa, cũng đều sẽ dẫn phát nguy cơ hủy diệt.
Vụt…
Thiên Cơ Truyền Thừa sản sinh ra một tia khí tức kỳ dị, minh ám chớp động, dưới sự áp bách của truyền thừa vô danh kia, ảm đạm biến mất.
- Cái truyền thừa vô danh kia, chẳng lẽ là bởi vì Vũ Phi…
Triệu Phong cũng không để ý đến chuyện Thiên Cơ Truyền Thừa biến mất, mà là kinh hãi với cái truyền thừa vô danh có thể đá văng truyền thừa đứng đầu Tứ Đại Truyền Thừa kia.
Chẳng lẽ, trên thế gian này còn có truyền thừa càng cường đại hơn Thiên Cơ Truyền Thừa hay sao?
o0o
- Xem ra, ngọn nguồn hẳn có quan hệ với Triệu Vũ Phi!
Cự hán cổ đồng hơi chút thâm ý liếc mắt nhìn về phía Bạch Vân Đạo Tôn. Bạch Vân Đạo Tôn chính là sư tôn của Triệu Vũ Phi.
- Cái truyền thừa này, không ngờ lại cường thế phá khai cả Thiên Cơ Truyền Thừa như vậy? Ừm! Thiên Cơ Truyền Thừa đã tiêu thất rồi, nói như vậy, nó so với Thiên Cơ Truyền Thừa còn mạnh mẽ hơn sao?
Bích Nguyệt Tôn Giả ngạc nhiên nói.
- Không nhất định! Bất kể là ở Đại lục Thanh Hoa, hay là ở vực ngoại, Thiên Cơ Truyền Thừa cũng đều là truyền thừa cực kỳ nổi danh! Chỉ là, Đại lục Thanh Hoa nhiều nhất chỉ có thể chịu tải một chút “Phân Truyền thừa" tương đối thứ cấp của Thiên Cơ Truyền Thừa mà thôi. Mà cái truyền thừa vô danh kia, cấp bậc đỉnh cao, rõ ràng là vượt qua năng lực chịu tải cực hạn của Đại lục, vậy mà lại có thể miễn cưỡng hàng lâm, cái này có thể thấy được tính chất đặc thù của nó.
Tôn Giả Vũ Tinh Thần nói.
Con trai của hắn, Vũ Thiên Ngô, vừa rồi mới tiến nhập vào Thiên Cơ Truyền Thừa. Đối với Thiên Cơ Truyền Thừa, mọi người cũng đều biết một cách rõ ràng.
Cả chín vị Tôn Giả cũng đều có nhận thức chung. Cái truyền thừa vô danh kia, không nhất định là cường đại hơn Thiên Cơ Truyền Thừa cổ xưa, nhưng mà cấp bậc của nó, nhất định cũng là rất cao.
o0o
Ô...ô...ô...n...g!
Cái truyền thừa vô danh màu sắc sặc sỡ giống như kính hồ kia, chậm rãi hạ xuống, nhưng cũng không lập tức mở ra thông đạo lối vào.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu huy động Huyền Xà Huyết Tiên, đứng ở trên vai Triệu Vũ Phi, vội vàng hướng Triệu Phong ra dấu liên hồi.
- Ý tứ của Tiểu Tặc Miêu là muốn ta vào đó?
Triệu Phong không chút chần chừ, theo bản năng lao thẳng qua.
Vụt…
Bỗng đột nhiên, cái truyền thừa vô danh giống như kính hồ kia, chợt dâng lên từng đợt gợn sóng côi lệ huyền ảo.
Những gợn sóng này càng ngày càng lớn, cuối cùng hình thành nên một cơn lốc xoáy xoắn ốc tràn ngập màu sắc sặc sỡ, giống như long xà uốn lượn, kéo dài hướng về phía Triệu Vũ Phi lan tràn tới.
Triệu Vũ Phi kinh hô một tiếng, thân thể thừa nhận một cỗ lực hấp dẫn mạnh mẽ kéo đi, khó có thể kháng cự, từng chút một hướng về phía cơn lốc xoáy nhiều màu sắc kia bay đi.
- Vũ Phi!
Triệu Phong hô nhỏ một tiếng, vội vàng chụp Triệu Vũ Phi trở lại.
Nhưng mà, tốc độ của cơn lốc xoáy thải sắc kia thật sự là quá nhanh, đợi đến khi Triệu Phong chạy tới, thân thể của Triệu Vũ Phi đã bị kéo vào gần một nửa.
Càng cổ quái hơn chính là, ngoại trừ Triệu Vũ Phi, những người còn lại, dường như không nhận được lực hấp dẫn từ cơn lốc xoáy thải sắc kia.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu đột nhiên vung Huyền Xà Huyết Tiên lên.
Vụt…
Huyền Xà Huyết Tiên kéo dài ra, hóa thành một sợi trường tiên huyết sắc kéo dài mấy chục trượng, một đầu quấn quanh trên người Tiểu Tặc Miêu và Triệu Vũ Phi, một đầu khác thì quấn lấy cánh tay của Triệu Phong.
Nếu như thế, luồng lốc xoáy thải sắc kia chỉ cần kéo Triệu Vũ Phi vào, liền nhất định cần phải kéo Triệu Phong theo.
- Ha ha ha… Tiểu Tặc Miêu giỏi lắm!
Vẻ mặt Triệu Phong kinh hỉ, liền hiểu được dụng ý của Tiểu Tặc Miêu.
Cái truyền thừa vô danh kia, vốn thuộc loại kỳ ngộ của Triệu Vũ Phi!
Nhưng mà dưới sự trợ giúp của Tiểu Tặc Miêu, lại biến thành ngay cả Triệu Phong cũng được kéo vào theo luôn!
Vụt…
Triệu Phong mượn dùng lực kéo của Huyền Xà Huyết Tiên, lập tức bay đến bên cạnh Triệu Vũ Phi, ý đồ cùng nhau tiến vào cái truyền thừa vô danh kia.
Ô...ô...ô...n...g!
Từ trong cơn lốc xoáy thải sắc kia đột nhiên sản sinh ra một cỗ lực lượng huyền diệu, muốn hất văng Triệu Phong ra.
Nhưng mà, thủ đoạn của Tiểu Tặc Miêu càng thêm vô sỉ hơn.
Vụt…
Huyền Xà Huyết Tiên rất nhanh kéo dài, xoay chuyển mấy vòng, hoàn toàn đem thân thể Triệu Phong và Triệu Vũ Phi quấn chặt cùng một chỗ với nhau.
Cứ như vậy, nếu cơn lốc xoáy thải sắc kia, muốn kéo Triệu Vũ Phi đi, sẽ không thể bài xích Triệu Phong ra được.
Phốc!
Triệu Phong nhất thời cảm giác như ôm lấy một khối ôn hương nhuyễn ngọc, hai tay ôm chặt lấy thân thể mềm mại của Triệu Vũ Phi, chóp mũi truyền đến một cỗ hương thơm u hương xử nữ nhàn nhạt.
Cả hai người đồng thời chìm hẳn vào bên trong cơn lốc xoáy thải sắc kia. Sắc mặt Triệu Vũ Phi đỏ bừng, có loại cảm giác hít thở không thông, nhưng trong lòng lại hạnh phúc ấm áp vô cùng.
- Meo meo!
Thân thể Tiểu Tặc Miêu cũng bị trói buộc ở giữa hai người, nhe răng nhếch miệng cười gian xảo một cái.
- Tiểu Tặc Miêu, làm tốt lắm!
Triệu Phong cười ha hả, cũng không cảm giác được sự dị thường trên mặt Triệu Vũ Phi.
Nhưng mà, lời nói của hắn còn chưa dứt, thân thể đã sản sinh ra một loại cảm giác trọng điệp thác loạn, có cảm giác giống như lúc sử dụng Truyền Tống Trận tại Bắc Tinh Đài, nhưng lại mãnh liệt hơn gấp trăm lần.
o0o
Quyết đấu trường Thượng Cổ…
Vụt vụt vụt...
Triệu Phong, Triệu Vũ Phi, cùng với Tiểu Tặc Miêu, bị cơn lốc xoáy thải sắc hút đi biến mất.
Ô...ô...ô...n...g!
Phiến Hình chiếu Truyền thừa giống như mặt kính hồ kia rất nhanh từ sáng chuyển sang tối dần, từ trên không trung Quyết đấu trường Thượng Cổ dần dần ảm đạm, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa.
Đám Chân Long thiên tài còn lại trên Quyết đấu trường Thượng Cổ chỉ còn có chừng mấy chục người, cả đám đều ngây người đứng yên tại chỗ.
Cái truyền thừa vô danh kia đột nhiên hiện thân, sau đó hút đi hai người Triệu Vũ Phi, cuối cùng biến mất… Toàn bộ cái quá trình này diễn ra cũng quá nhanh, đại bộ phận mọi người đều không kịp phản ứng.
Mãi cho đến lúc một cái truyền thừa cuối cùng tiến hành kết nối với Quyết đấu trường Phù không, đám Chân Long thiên tài lúc này mới hành động trở lại, ra sức tranh đoạt.
Lúc này, Thánh Vực Chân Long Hội đã tiến vào kết thúc.
Trên bục đài quan chiến hình tròn, chín vị Tôn Giả hai mặt nhìn nhau.
Chân Long Hội kỳ này, xuất hiện quá nhiều kinh hỉ, ngoài dự liệu và chuyển biến kinh nhân.
- Đây chỉ e chính là thời đại huy hoàng nhất từ trước đến giờ! Tứ Đại Truyền Thừa nhất nhất xuất hiện, còn xuất hiện một cái truyền thừa vô danh cường đại mạnh mẽ vô cùng nữa!
- Triệu Phong và Triệu Vũ Phi tiến vào truyền thừa vô danh! Tân Vô Ngân, Vũ Thiên Ngô tiến vào Thiên Cơ Truyền Thừa! Chẳng biết tương lai sau này của Đại lục, sẽ do ai chúa tể?
- …
Toàn bộ cả Quyết đấu trường Thượng Cổ, thanh âm nghị luận không ngừng vang lên.
Đối với hơn mười vạn khán giả đến quan chiến mà nói, Thánh Vực Chân Long Hội lần này, thật không uổng một chuyến đi. Nếu như không tới đây, đó chính là chuyện tiếc nuối cả đời.
Có thể khẳng định, một lần Chân Long Hội muôn đời khó gặp một lần này, chắc chắn sẽ chấn động cổ kim.
Thiết Huyết Phó Giáo chủ Thiết Ma nhìn chăm chú vào hướng truyền thừa vô danh rời đi, lẩm bẩm nói:
- Triệu Phong, kỳ ngộ và vận khí của ngươi rất không tệ! Cái truyền thừa vô danh này cấp bậc rất cao, tin tưởng rằng, bằng vào huyết mạch nhãn đồng của ngươi, sẽ không tay trắng trở về!
Trong một trận thanh âm nghị luận liên hồi, Chân Long Hội dần dần kết thúc.
o0o
Liên minh Thánh Vực lập tức triển khai một hồi hội nghị bí mật.
Hội nghị bí mật này, chính là do Phó Minh chủ cự hán cổ đồng chủ trì.
- Không nói dài dòng! Thánh Vực Chân Long Hội lần này, tới đây xem như là kết thúc một giai đoạn. Các thiên tài tiến vào truyền thừa Ngoại Vực, trong thời gian ngắn hẳn sẽ không đi ra. Nhiệm vụ trước mắt, chúng ta cần giải quyết một chuyện!
Cự hán cổ đồng trầm trọng nói.
Các thành viên tham gia hội nghị, cơ bản đều là Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh.
Liên minh Thánh Vực, một đám những người như vậy, lại chúa tể vận mệnh của ức vạn sinh linh toàn bộ Đại lục.
Các Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh ở nơi này, cũng đều biết rõ, chuyện cần giải quyết trước mắt là cái gì.
- Đám người bàng môn tả đạo Xích Nguyệt Ma Giáo kia, đã thành công trà trộn vào Thánh Vực Chân Long Hội, thu lấy đi Xích Nguyệt Truyền Thừa! Chúng ta cần phải nhanh chóng nghĩ cách tìm ra được cứ điểm của bọn họ!
- Chỉ sợ hiện tại Xích Nguyệt Ma Giáo đã thành công mở ra Xích Nguyệt Truyền Thừa, hơn nữa đại quy mô tiến quân vào Xích Nguyệt Truyền Thừa rồi! Nếu là như vậy, nguy cơ hậu hoạn vô cùng!
Chúng Tôn Giả nhất thời nghị luận liên tục.
Nắm trong tay một cái truyền thừa, thậm chí là đại quy mô tiến quân vào truyền thừa, đó là chuyện không thể nào tưởng tượng nổi.
Nhưng mà Xích Nguyệt Giáo chủ ngày đó đã từng nắm giữ bí mật kinh thiên của Xích Nguyệt Truyền Thừa, một khi hắn sống lại, mọi chuyện hết thảy đều có thể!
- Nếu chỉ riêng một cái Xích Nguyệt Ma Giáo, cũng không đáng sợ bao nhiêu! Năm đó Xích Nguyệt Giáo chủ có thể dùng tốc độ kinh người, gần như quét ngang toàn bộ Đại lục, sau lưng chính là có thế lực của Ngoại Vực duy trì!
- Phó Minh chủ, ý ngài là muốn nói tới Nguyệt Ma Điện? Nếu ta nhớ không lầm, Nguyệt Ma Điện cách Thanh Hoa Vực chúng ta tương đối xa xôi. Ở khu vực này, rất nhiều những tiểu vực, bao gồm cả Đại lục Thanh Hoa, cũng đều là do Tam Thánh Điện quản lý!
- Nguyệt Ma Điện ngày đó dù sao cũng là thế lực tông phái cấp bậc Nhị tinh rưỡi! Năm đó chỉ là ở sau lưng hơi chút thúc đẩy, thiếu chút nữa khiến cho Xích Nguyệt Ma Giáo nhất thống Đại lục! Nếu như không phải Nguyệt Ma Điện quá mức xa xôi, mà Tam Thánh Điện đúng lúc hỗ trợ Liên minh Thánh Vực và Thập Đại Tông Phái, lại thêm thời đại đó mạnh mẽ xuất hiện một cường giả Kiếm đạo như Kiếm Tôn Diệp Vô Tà, chỉ sợ hậu quả không thể nào tưởng tượng nổi.
Sắc mặt cự hán cổ đồng ngưng trọng.
- Phó Minh chủ, ngài chính là hoài nghi, lần này Xích Nguyệt Ma Giáo thu lấy Xích Nguyệt Truyền Thừa, rất có thể là do Nguyệt Ma Điện ở phía sau âm thầm thôi động?
- Đúng vậy! Phải biết rằng, thế lực tông phái Nhị tinh rưỡi, cho dù là hàng trăm tông phái Nhất tinh liên thủ lại, cũng chỉ như là châu chấu đá xe mà thôi!
Không khí bên trong hội nghị nhất thời càng trở nên ngưng trọng hơn.
Các Tôn Giả ở nơi này, rất nhiều người được phái ra ngoài, sử dụng Thánh Vực Truyền Tống Trận, chuyển đến các khu vực khác nhau tại Đông Đại lục, Tây Đại lục, Nam Đại lục, Bắc Đại lục…
Dựa theo ghi chép của các điển tịch cổ xưa, thì thế lực các tông phái phân chia làm Ngũ tinh, từ Bán tinh, Nhất tinh, Nhất tinh rưỡi… đến cao nhất là Ngũ tinh.
Thế lực giống như Thiết Huyết Giáo, chỉ là cấp bậc Bán tinh tương đối mạnh một chút, tiếp cận Nhất tinh.
Mà Thập Đại Tông Phái, toàn bộ chỉ miễn cưỡng có thể xem như là tông phái Nhất tinh.
Xích Nguyệt Ma Giáo năm đó, thì lại chân chân chính chính là tông phái Nhất tinh, thực lực gần tiếp cận Nhất tinh rưỡi.
Sự phân chia thế lực các tông phái cổ xưa này, ở trong miệng các Tôn Giả Liên minh Thánh Vực hiển nhiên không có một tia nghi ngờ nào.
Như thế càng xác minh cho câu nói kia, Tôn Giả và người thường, tuyệt đối không ở cùng một thế giới.
Đương nhiên, tất cả những chuyện này đối với Triệu Phong và các Chân Long thiên tài đã tiến vào truyền thừa Ngoại Vực, tạm thời không có chút liên hệ nào.
Toàn bộ tầng mây trên không trung, gần như bị cái hư ảnh hình chiếu của cái truyền thừa vô danh côi lệ huyễn mỹ kia hoàn toàn bao phủ. Mơ hồ có xu thế như hoàn toàn che lại thiên không luôn. Hư không của Quyết đấu trường Thượng Cổ mơ hồ run rẩy, hiện ra xu thế không ổn định.
Xa xa nhìn lại, phiến Hình chiếu Truyền thừa kia nhìn qua giống như mặt của kính hồ vậy, từng trận gợn sóng, phảng phất như là một màn cảnh tượng của một phiến không gian nào đó, ánh xạ đến nơi này. Nhìn giống như là hải thị thận lâu, lại cũng không phải đơn giản như vậy, nhưng mà khí tức hết thảy lại chân thật vô cùng.
Phốc!
Cường đại như Thiên Cơ Truyền Thừa, cũng đều bị cái Hình chiếu Truyền thừa vô danh thần bí kia mạnh mẽ đáng văng đi mất.
Mà những Hình chiếu Truyền thừa nhỏ hơn ở gần đó, thì trực tiếp bị đánh cho tiêu tan luôn hình chiếu.
Xôn xao!
Một hồi kinh biến như vậy, nhất thời chấn động toàn bộ Thánh Vực Chân Long Hội.
Phốc!
Cả chín vị Tôn Giả nhất thời đồng loạt đứng thẳng người lên, kinh tâm động phách, ngưng trọng dò xét cái truyền thừa vô danh kia.
Có thể khẳng định, cái Hình chiếu Truyền thừa vừa mới xuất hiện này, ở trong lịch sử của Đại lục Thanh Hoa, chưa từng bao giờ xuất hiện qua.
- Với năng lực chịu tải của Đại lục Thanh Hoa, như thế nào có khả năng hàng lâm một Hình chiếu Truyền thừa cường đại đến như vậy?
Ngay cả Phó Minh chủ cự hán cổ đồng luôn trầm ổn, lúc này cũng phải động dung thất sắc.
Từ sau khi Quyết đấu trường Thượng Cổ tự động kích phát, chưởng khống Chân Long Hội, thì Liên minh Thánh Vực liền mất đi quyền điều khiển.
Hết thảy những diễn biến sau đó, cũng đều phát triển theo quỹ tích và phương hướng không ai biết trước được.
Mà cái Hình chiếu Truyền thừa trước mắt này, rốt cuộc là có lai lịch gì?
Vì sao nói lại đột nhiên hàng lâm xuống Đại lục Thanh Hoa này?
- Phó Minh chủ, khí tức của Hình chiếu Truyền thừa này, thập phần đặc thù, khả năng phù hợp với nguyên khí thiên địa cực kỳ cao, bởi vậy mới có thể miễn cưỡng hàng lâm Thanh Hoa Vực!
Vị Tôn Giả râu trắng kia hiển nhiên là một người tinh thông Trận pháp, sau khi quan sát, liền vội vàng nói.
Trong lòng chín vị Tôn Giả phán đoán, nhất định là có nguyên nhân nào đó, đã hấp dẫn cái truyền thừa vô danh kia hàng lâm.
Trong số đó, ánh mắt của Bạch Vân Đạo Tôn gắt gao nhìn chằm chằm vào Triệu Vũ Phi, thần sắc không biết là khẩn trương hay là hưng phấn.
Triệu Vũ Phi ngồi đả tọa tại chỗ, sau lưng nhô lên một cặp quang dực sơ hình bán trong suốt, phát ra quang huy oánh nhuận sặc sỡ.
Dưới sự hỗ trợ của Tiểu Tặc Miêu, Triệu Vũ Phi thành công hóa giải nguy cơ, tu vi cảnh giới có thể ổn định, huyết mạch dị biến dần dần ổn định trở lại.
- Chỉ có huyết mạch của Thái Cổ Vạn Tộc Bảng mới có được loại năng lực này, dẫn dắt một truyền thừa cường đại như vậy hàng lâm! So sánh trở lại, hết thảy những huyết mạch khác, bao gồm cả ba đại Thế gia huyết mạch nhãn đồng, cũng đều nhỏ bé không đáng nói tới…
Bạch Vân Đạo Tôn hoàn toàn có thể khẳng định chân tướng.
Chẳng qua, mãi cho đến nay, hắn vẫn luôn giấu kín cái bí mật này. Bởi vì huyết mạch truyền thừa của Thái Cổ Vạn Tộc Bảng quá mức kinh thế hãi tục. Một khi tiết lộ ra ngoài, đừng nói là toàn bộ Thiên Nguyên Tông, cho dù là cả Liên minh Thánh Vực, thậm chí là cả Đại lục Thanh Hoa nữa, cũng đều sẽ dẫn phát nguy cơ hủy diệt.
Vụt…
Thiên Cơ Truyền Thừa sản sinh ra một tia khí tức kỳ dị, minh ám chớp động, dưới sự áp bách của truyền thừa vô danh kia, ảm đạm biến mất.
- Cái truyền thừa vô danh kia, chẳng lẽ là bởi vì Vũ Phi…
Triệu Phong cũng không để ý đến chuyện Thiên Cơ Truyền Thừa biến mất, mà là kinh hãi với cái truyền thừa vô danh có thể đá văng truyền thừa đứng đầu Tứ Đại Truyền Thừa kia.
Chẳng lẽ, trên thế gian này còn có truyền thừa càng cường đại hơn Thiên Cơ Truyền Thừa hay sao?
o0o
- Xem ra, ngọn nguồn hẳn có quan hệ với Triệu Vũ Phi!
Cự hán cổ đồng hơi chút thâm ý liếc mắt nhìn về phía Bạch Vân Đạo Tôn. Bạch Vân Đạo Tôn chính là sư tôn của Triệu Vũ Phi.
- Cái truyền thừa này, không ngờ lại cường thế phá khai cả Thiên Cơ Truyền Thừa như vậy? Ừm! Thiên Cơ Truyền Thừa đã tiêu thất rồi, nói như vậy, nó so với Thiên Cơ Truyền Thừa còn mạnh mẽ hơn sao?
Bích Nguyệt Tôn Giả ngạc nhiên nói.
- Không nhất định! Bất kể là ở Đại lục Thanh Hoa, hay là ở vực ngoại, Thiên Cơ Truyền Thừa cũng đều là truyền thừa cực kỳ nổi danh! Chỉ là, Đại lục Thanh Hoa nhiều nhất chỉ có thể chịu tải một chút “Phân Truyền thừa" tương đối thứ cấp của Thiên Cơ Truyền Thừa mà thôi. Mà cái truyền thừa vô danh kia, cấp bậc đỉnh cao, rõ ràng là vượt qua năng lực chịu tải cực hạn của Đại lục, vậy mà lại có thể miễn cưỡng hàng lâm, cái này có thể thấy được tính chất đặc thù của nó.
Tôn Giả Vũ Tinh Thần nói.
Con trai của hắn, Vũ Thiên Ngô, vừa rồi mới tiến nhập vào Thiên Cơ Truyền Thừa. Đối với Thiên Cơ Truyền Thừa, mọi người cũng đều biết một cách rõ ràng.
Cả chín vị Tôn Giả cũng đều có nhận thức chung. Cái truyền thừa vô danh kia, không nhất định là cường đại hơn Thiên Cơ Truyền Thừa cổ xưa, nhưng mà cấp bậc của nó, nhất định cũng là rất cao.
o0o
Ô...ô...ô...n...g!
Cái truyền thừa vô danh màu sắc sặc sỡ giống như kính hồ kia, chậm rãi hạ xuống, nhưng cũng không lập tức mở ra thông đạo lối vào.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu huy động Huyền Xà Huyết Tiên, đứng ở trên vai Triệu Vũ Phi, vội vàng hướng Triệu Phong ra dấu liên hồi.
- Ý tứ của Tiểu Tặc Miêu là muốn ta vào đó?
Triệu Phong không chút chần chừ, theo bản năng lao thẳng qua.
Vụt…
Bỗng đột nhiên, cái truyền thừa vô danh giống như kính hồ kia, chợt dâng lên từng đợt gợn sóng côi lệ huyền ảo.
Những gợn sóng này càng ngày càng lớn, cuối cùng hình thành nên một cơn lốc xoáy xoắn ốc tràn ngập màu sắc sặc sỡ, giống như long xà uốn lượn, kéo dài hướng về phía Triệu Vũ Phi lan tràn tới.
Triệu Vũ Phi kinh hô một tiếng, thân thể thừa nhận một cỗ lực hấp dẫn mạnh mẽ kéo đi, khó có thể kháng cự, từng chút một hướng về phía cơn lốc xoáy nhiều màu sắc kia bay đi.
- Vũ Phi!
Triệu Phong hô nhỏ một tiếng, vội vàng chụp Triệu Vũ Phi trở lại.
Nhưng mà, tốc độ của cơn lốc xoáy thải sắc kia thật sự là quá nhanh, đợi đến khi Triệu Phong chạy tới, thân thể của Triệu Vũ Phi đã bị kéo vào gần một nửa.
Càng cổ quái hơn chính là, ngoại trừ Triệu Vũ Phi, những người còn lại, dường như không nhận được lực hấp dẫn từ cơn lốc xoáy thải sắc kia.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu đột nhiên vung Huyền Xà Huyết Tiên lên.
Vụt…
Huyền Xà Huyết Tiên kéo dài ra, hóa thành một sợi trường tiên huyết sắc kéo dài mấy chục trượng, một đầu quấn quanh trên người Tiểu Tặc Miêu và Triệu Vũ Phi, một đầu khác thì quấn lấy cánh tay của Triệu Phong.
Nếu như thế, luồng lốc xoáy thải sắc kia chỉ cần kéo Triệu Vũ Phi vào, liền nhất định cần phải kéo Triệu Phong theo.
- Ha ha ha… Tiểu Tặc Miêu giỏi lắm!
Vẻ mặt Triệu Phong kinh hỉ, liền hiểu được dụng ý của Tiểu Tặc Miêu.
Cái truyền thừa vô danh kia, vốn thuộc loại kỳ ngộ của Triệu Vũ Phi!
Nhưng mà dưới sự trợ giúp của Tiểu Tặc Miêu, lại biến thành ngay cả Triệu Phong cũng được kéo vào theo luôn!
Vụt…
Triệu Phong mượn dùng lực kéo của Huyền Xà Huyết Tiên, lập tức bay đến bên cạnh Triệu Vũ Phi, ý đồ cùng nhau tiến vào cái truyền thừa vô danh kia.
Ô...ô...ô...n...g!
Từ trong cơn lốc xoáy thải sắc kia đột nhiên sản sinh ra một cỗ lực lượng huyền diệu, muốn hất văng Triệu Phong ra.
Nhưng mà, thủ đoạn của Tiểu Tặc Miêu càng thêm vô sỉ hơn.
Vụt…
Huyền Xà Huyết Tiên rất nhanh kéo dài, xoay chuyển mấy vòng, hoàn toàn đem thân thể Triệu Phong và Triệu Vũ Phi quấn chặt cùng một chỗ với nhau.
Cứ như vậy, nếu cơn lốc xoáy thải sắc kia, muốn kéo Triệu Vũ Phi đi, sẽ không thể bài xích Triệu Phong ra được.
Phốc!
Triệu Phong nhất thời cảm giác như ôm lấy một khối ôn hương nhuyễn ngọc, hai tay ôm chặt lấy thân thể mềm mại của Triệu Vũ Phi, chóp mũi truyền đến một cỗ hương thơm u hương xử nữ nhàn nhạt.
Cả hai người đồng thời chìm hẳn vào bên trong cơn lốc xoáy thải sắc kia. Sắc mặt Triệu Vũ Phi đỏ bừng, có loại cảm giác hít thở không thông, nhưng trong lòng lại hạnh phúc ấm áp vô cùng.
- Meo meo!
Thân thể Tiểu Tặc Miêu cũng bị trói buộc ở giữa hai người, nhe răng nhếch miệng cười gian xảo một cái.
- Tiểu Tặc Miêu, làm tốt lắm!
Triệu Phong cười ha hả, cũng không cảm giác được sự dị thường trên mặt Triệu Vũ Phi.
Nhưng mà, lời nói của hắn còn chưa dứt, thân thể đã sản sinh ra một loại cảm giác trọng điệp thác loạn, có cảm giác giống như lúc sử dụng Truyền Tống Trận tại Bắc Tinh Đài, nhưng lại mãnh liệt hơn gấp trăm lần.
o0o
Quyết đấu trường Thượng Cổ…
Vụt vụt vụt...
Triệu Phong, Triệu Vũ Phi, cùng với Tiểu Tặc Miêu, bị cơn lốc xoáy thải sắc hút đi biến mất.
Ô...ô...ô...n...g!
Phiến Hình chiếu Truyền thừa giống như mặt kính hồ kia rất nhanh từ sáng chuyển sang tối dần, từ trên không trung Quyết đấu trường Thượng Cổ dần dần ảm đạm, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa.
Đám Chân Long thiên tài còn lại trên Quyết đấu trường Thượng Cổ chỉ còn có chừng mấy chục người, cả đám đều ngây người đứng yên tại chỗ.
Cái truyền thừa vô danh kia đột nhiên hiện thân, sau đó hút đi hai người Triệu Vũ Phi, cuối cùng biến mất… Toàn bộ cái quá trình này diễn ra cũng quá nhanh, đại bộ phận mọi người đều không kịp phản ứng.
Mãi cho đến lúc một cái truyền thừa cuối cùng tiến hành kết nối với Quyết đấu trường Phù không, đám Chân Long thiên tài lúc này mới hành động trở lại, ra sức tranh đoạt.
Lúc này, Thánh Vực Chân Long Hội đã tiến vào kết thúc.
Trên bục đài quan chiến hình tròn, chín vị Tôn Giả hai mặt nhìn nhau.
Chân Long Hội kỳ này, xuất hiện quá nhiều kinh hỉ, ngoài dự liệu và chuyển biến kinh nhân.
- Đây chỉ e chính là thời đại huy hoàng nhất từ trước đến giờ! Tứ Đại Truyền Thừa nhất nhất xuất hiện, còn xuất hiện một cái truyền thừa vô danh cường đại mạnh mẽ vô cùng nữa!
- Triệu Phong và Triệu Vũ Phi tiến vào truyền thừa vô danh! Tân Vô Ngân, Vũ Thiên Ngô tiến vào Thiên Cơ Truyền Thừa! Chẳng biết tương lai sau này của Đại lục, sẽ do ai chúa tể?
- …
Toàn bộ cả Quyết đấu trường Thượng Cổ, thanh âm nghị luận không ngừng vang lên.
Đối với hơn mười vạn khán giả đến quan chiến mà nói, Thánh Vực Chân Long Hội lần này, thật không uổng một chuyến đi. Nếu như không tới đây, đó chính là chuyện tiếc nuối cả đời.
Có thể khẳng định, một lần Chân Long Hội muôn đời khó gặp một lần này, chắc chắn sẽ chấn động cổ kim.
Thiết Huyết Phó Giáo chủ Thiết Ma nhìn chăm chú vào hướng truyền thừa vô danh rời đi, lẩm bẩm nói:
- Triệu Phong, kỳ ngộ và vận khí của ngươi rất không tệ! Cái truyền thừa vô danh này cấp bậc rất cao, tin tưởng rằng, bằng vào huyết mạch nhãn đồng của ngươi, sẽ không tay trắng trở về!
Trong một trận thanh âm nghị luận liên hồi, Chân Long Hội dần dần kết thúc.
o0o
Liên minh Thánh Vực lập tức triển khai một hồi hội nghị bí mật.
Hội nghị bí mật này, chính là do Phó Minh chủ cự hán cổ đồng chủ trì.
- Không nói dài dòng! Thánh Vực Chân Long Hội lần này, tới đây xem như là kết thúc một giai đoạn. Các thiên tài tiến vào truyền thừa Ngoại Vực, trong thời gian ngắn hẳn sẽ không đi ra. Nhiệm vụ trước mắt, chúng ta cần giải quyết một chuyện!
Cự hán cổ đồng trầm trọng nói.
Các thành viên tham gia hội nghị, cơ bản đều là Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh.
Liên minh Thánh Vực, một đám những người như vậy, lại chúa tể vận mệnh của ức vạn sinh linh toàn bộ Đại lục.
Các Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh ở nơi này, cũng đều biết rõ, chuyện cần giải quyết trước mắt là cái gì.
- Đám người bàng môn tả đạo Xích Nguyệt Ma Giáo kia, đã thành công trà trộn vào Thánh Vực Chân Long Hội, thu lấy đi Xích Nguyệt Truyền Thừa! Chúng ta cần phải nhanh chóng nghĩ cách tìm ra được cứ điểm của bọn họ!
- Chỉ sợ hiện tại Xích Nguyệt Ma Giáo đã thành công mở ra Xích Nguyệt Truyền Thừa, hơn nữa đại quy mô tiến quân vào Xích Nguyệt Truyền Thừa rồi! Nếu là như vậy, nguy cơ hậu hoạn vô cùng!
Chúng Tôn Giả nhất thời nghị luận liên tục.
Nắm trong tay một cái truyền thừa, thậm chí là đại quy mô tiến quân vào truyền thừa, đó là chuyện không thể nào tưởng tượng nổi.
Nhưng mà Xích Nguyệt Giáo chủ ngày đó đã từng nắm giữ bí mật kinh thiên của Xích Nguyệt Truyền Thừa, một khi hắn sống lại, mọi chuyện hết thảy đều có thể!
- Nếu chỉ riêng một cái Xích Nguyệt Ma Giáo, cũng không đáng sợ bao nhiêu! Năm đó Xích Nguyệt Giáo chủ có thể dùng tốc độ kinh người, gần như quét ngang toàn bộ Đại lục, sau lưng chính là có thế lực của Ngoại Vực duy trì!
- Phó Minh chủ, ý ngài là muốn nói tới Nguyệt Ma Điện? Nếu ta nhớ không lầm, Nguyệt Ma Điện cách Thanh Hoa Vực chúng ta tương đối xa xôi. Ở khu vực này, rất nhiều những tiểu vực, bao gồm cả Đại lục Thanh Hoa, cũng đều là do Tam Thánh Điện quản lý!
- Nguyệt Ma Điện ngày đó dù sao cũng là thế lực tông phái cấp bậc Nhị tinh rưỡi! Năm đó chỉ là ở sau lưng hơi chút thúc đẩy, thiếu chút nữa khiến cho Xích Nguyệt Ma Giáo nhất thống Đại lục! Nếu như không phải Nguyệt Ma Điện quá mức xa xôi, mà Tam Thánh Điện đúng lúc hỗ trợ Liên minh Thánh Vực và Thập Đại Tông Phái, lại thêm thời đại đó mạnh mẽ xuất hiện một cường giả Kiếm đạo như Kiếm Tôn Diệp Vô Tà, chỉ sợ hậu quả không thể nào tưởng tượng nổi.
Sắc mặt cự hán cổ đồng ngưng trọng.
- Phó Minh chủ, ngài chính là hoài nghi, lần này Xích Nguyệt Ma Giáo thu lấy Xích Nguyệt Truyền Thừa, rất có thể là do Nguyệt Ma Điện ở phía sau âm thầm thôi động?
- Đúng vậy! Phải biết rằng, thế lực tông phái Nhị tinh rưỡi, cho dù là hàng trăm tông phái Nhất tinh liên thủ lại, cũng chỉ như là châu chấu đá xe mà thôi!
Không khí bên trong hội nghị nhất thời càng trở nên ngưng trọng hơn.
Các Tôn Giả ở nơi này, rất nhiều người được phái ra ngoài, sử dụng Thánh Vực Truyền Tống Trận, chuyển đến các khu vực khác nhau tại Đông Đại lục, Tây Đại lục, Nam Đại lục, Bắc Đại lục…
Dựa theo ghi chép của các điển tịch cổ xưa, thì thế lực các tông phái phân chia làm Ngũ tinh, từ Bán tinh, Nhất tinh, Nhất tinh rưỡi… đến cao nhất là Ngũ tinh.
Thế lực giống như Thiết Huyết Giáo, chỉ là cấp bậc Bán tinh tương đối mạnh một chút, tiếp cận Nhất tinh.
Mà Thập Đại Tông Phái, toàn bộ chỉ miễn cưỡng có thể xem như là tông phái Nhất tinh.
Xích Nguyệt Ma Giáo năm đó, thì lại chân chân chính chính là tông phái Nhất tinh, thực lực gần tiếp cận Nhất tinh rưỡi.
Sự phân chia thế lực các tông phái cổ xưa này, ở trong miệng các Tôn Giả Liên minh Thánh Vực hiển nhiên không có một tia nghi ngờ nào.
Như thế càng xác minh cho câu nói kia, Tôn Giả và người thường, tuyệt đối không ở cùng một thế giới.
Đương nhiên, tất cả những chuyện này đối với Triệu Phong và các Chân Long thiên tài đã tiến vào truyền thừa Ngoại Vực, tạm thời không có chút liên hệ nào.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm