Chúa Tể Chi Vương
Chương 328: Băng hồn chi cầu
Kim Thái Tử, chính là Thái tử Hoàng thất Thiên Bồng, có được huyết mạch cực mạnh của Hoàng thất, huyết mạch cường đại của hắn là có một không hai trong thể hệ trẻ của Đại quốc.
Đồng thời, hắn một thân tu vi Châu Nhân cấp đỉnh phong, xếp hạng nhất trong hàng ngũ tân tinh của Đại quốc.
- Tu vi cao nhất trong thế hệ trẻ, huyết mạch nhất khiến “Kim Thái Tử" trở thành thiên tài tân tinh của Đại quốc, ngạo thị vô địch.
Lúc Khương Tam Phong đề cập tới Kim Thái Tử, vẻ mặt hết sức ngưng trọng, trong mắt lộ vẻ kiêng kỵ sâu sắc.
Trên thực tế, trong lòng hắn cũng có cách nghĩ khác, Triệu Phong tuy mạnh, nhưng so với Kim Thái Tử thì vẫn có sự chênh lệch nhất định
Chẳng qua, Triệu Phong thân là Đà chủ, địa vị tương đối cao, hắn cũng không nhìn thấu hư thật của đối phương cho nên cũng không thể sớm có kết luận được.
Triệu Phong khẽ gật đầu, âm thầm lưu ý.
Trước khi xuất phát, Triệu Phong ở lại Tổng đà Thiết Huyết Giáo vài ngày, sau đó lại theo đám người Phó giáo chủ cùng đến Vương Đô.
Lúc trời tối...
Phó giáo chủ cho gọi một mình Triệu Phong đến.
Trong đại điện yên tĩnh, chỉ có hai người Thiết Ma và Triệu Phong
- Triệu Phong, tiến bộ và thành tựu của ngươi, nắm ngoài dự liệu của bổn tọa. Lần Thánh Vực Chân Long Hội này, đổi với ngươi mà nói, chính là một lần đại kỳ ngộ, với thực lực của ngươi, chỉ cần vận khí không quá tệ, có lẽ có thể tiến vào 100 hạng đầu.
Thiết Ma cười nhạt nói.
- 100 hạng đầu?
Triệu Phong hơi sững sờ, đây cũng không phải là thứ hạng trong lý tưởng của mình Nhưng hắn biết, 100 hạng đầu chính là một đường ranh giới. Thánh Vực Chân Long Hội, chỉ cần tiến vào 100 hạng đầu là có thể trở thành Chân Long thiên tài dẫn dắt số mệnh đại lục.
Nếu như Chân Long thiên tài có đủ vận khí, kết nối với Truyền Thừa ở “Ngoại Vực", Chân Long thiên tài mới có tư cách bước vào.
- Triệu Phong à, không phải ta đả kích ngươi, nhưng Chân Long hội là nơi hội tụ thiện chi kiêu tử khắp toàn đại lục, như “Vũ Thiên Hạo" ở Trung đại lục, tu vi cao tới Chân Huyền cập đỉnh phong, thậm chí từng phát ra khiêu chiến với Chân Chủ cấp, chỉ thiếu chút nữa là bất phân thắng bại. “Đạm Thai Lan Nguyệt" của Đông đại lục, thế gia Tuần Thú Sư, thuần hóa ký kết khế ước với ba con linh sủng Chân Huyền cấp, trong đó có một con “Độc Giác Địa Long Thú", chiến lực tiếp cận Chân Chủ cấp... Lần Thánh Vực Chân Long Hội này, quả thật là thiên tài thịnh thế, siêu việt những thời đại trước.
Thiết Ma dường như nhìn ra sự bất mãn của Triệu Phong đối với thành tích 100 hạng đầu, có lẽ đối phương rất tự tin.
- Tu vi Chân Huyền cấp đỉnh phong? Khiêu chiến Chân Chủ cấp cảnh?
Triệu Phong không khỏi líu lưỡi, bản thân ở trong thời đại này, không biết là may mắn hay bất hạnh, không ngờ lại gặp phải nhiều thiên tài biến thái như vậy.
Thánh Vực Chân Long Hội trước kia, số lượng Chán Huyền cấp rất ít, thỉnh thoảng xuất hiện vài người Chân Huyền cấp tiểu thành.
Mà thời đại này, thiên tài rực rỡ chói mắt quá nhiều, chạm trán lẫn nhau, có người sẽ bị chôn vùi, hoặc có người sẽ phát ra hào quang huy hoàng chấn thế.
- Đương nhiên, mọi thứ có lợi thì sẽ có hại, thiên tài càng nhiều thì Chân Long vận khí lại càng mạnh. Theo tin tức mà các lưu phái bói toán truyền đến, cơ hội Thiên Cơ truyền thừa nổi với đại lục lần này, lớn hơn trước kia rất nhiều.
Thiết Ma cảm khái nói.
Triệu Phong gật đầu đáp:
- Phó giáo chủ yên tâm, Chân Long hội làn này, ta sẽ dốc hết toàn bộ khả năng.
Được Thiết Ma chỉ giáo, hắn đã hiểu được vị trí của mình.
- Ngươi cũng không cần nản chí, tuổi của ngươi còn nhỏ, mà Thánh Vực Chân Long Hội giới hạn đến 50 tuổi, rất nhiều người dự thi, độ tuổi thậm chí gấp đôi ngươi, trong đó có không ít người đã từng tham gia nhiều lần Chân Long Hội.
Thiết Ma gật đầu cười.
Theo hắn, Triệu Phong có thể ổn định ở vị trí 100 hạng đầu, bon chen vào 50 hạng đầu đã là thiên tài tuyệt hảo cực kỳ kinh diễm rồi.
Dù sao thì Triệu Phong vẫn còn nhỏ tuổi, tu vi so với những thiên tài đỉnh phong trên đại lục vẫn có sự chênh lệch rất lớn.
Lần Chân Long hội này, Triệu Phong quá nửa không thể nào tiến vào 20 hạng đầu, càng không có hi vọng đạt được hạng nhất, nhưng nếu lại qua mười năm nữa thì sẽ rất có khả năng
- Thiên tài càng nhiều, ngược lại là chuyện tốt, có thể thu hút Truyền Thừa càng mạnh hơn ở Ngoại Vực.
Trong lòng Triệu Phong thoáng bình tĩnh lại.
Đưa mắt nhìn thân ảnh Triệu Phọng rời đi, trên mặt Thiết Ma chợt lộ vẻ do dự, thần sắc đắn do trong giây lát, dường như muốn làm ra quyết định gì đó.
- Đợi chút.
Thiết Ma đột nhiên gọi hắn lại.
Triệu Phong nghi hoặc xoay người, hắn vừa rồi cũng nhìn ra, Phó giáo chủ dường như có điều gì muốn nói nhưng lại thôi.
- Đi theo ta.
Thiết Ma liếc nhìn Triệu Phong một cái thật sâu, quay đầu đi vào trong đại điện.
Triệu Phong cũng không do dự, liền đi theo hắn.
Hắn cũng không biết rằng việc sắp xảy ra sẽ cài biến quỹ tích vận mệnh của hắn.
Qua mấy cái hành lang, hai người tiến vào trong một mật điện.
Gần mật điện này có một cao nhân Chân Huyền cấp và mấy tên Chân Nhân cấp đỉnh phong ẩn mình. Nếu không phải Triệu Phong có Thần Linh nhãn thì cũng khó mà phát giác ra được.
Mật điện hẻo lánh này, hiện ra một loạt bậc thang.
Đi xuống dưới bậc thang Triệu Phong đột nhiên cảm nhận được một luồng khí tức dày đặc.
Thần Linh nhãn của hắn truyền đến tiếng nhảy thình thịch dồn dập, dường như cảm ứng được cái gì đấy, sau đó lại trở nên yên tĩnh.
Bậc thang dẫn xuống một tẩm cung.
- Ngươi đến rồi sao? Còn dẫn theo một thiếu niên nữa.
Một âm thanh già nua suy yếu, từ tẩm cung dưới lòng đất truyền đến.
Thanh âm đó, thoạt nhìn suy yếu, nhưng lại trực tiếp vang lên trong tinh thần.
Tâm thần Triệu Phong đột nhiên co thắt, khí tức tinh thần của đối phương thâm hậu vô cùng, vượt qua tất cả cao nhân Chân Chủ cấp mà mình từng gặp.
Trong tẩm cung, có đặt một cái giường Từ Kim, trên giường là một vị lão già tóc đỏ mày rậm, làn da toàn thân khô héo, gần như không tiết lộ ra một tia khí tức.
- Hồng ca.
Thiết Ma tiến lên chào một tiếng, rất tùy ý.
Lão giả tóc đỏ mày rậm, đưa mắt nhìn về phía hướng đó, trong mắt có ý dò hỏi.
- Tại hạ Triệu Phong bái kiến tiền bối.
Triệu Phong vội vàng hành lễ.
Chẳng biết tại sao, lão giả đỏ mày rậm trước mắt khiến hắn có một loại cảm giác thâm thúy mênh mông vì vậy cũng không dám dùng Linh nhãn dò xét.
Cho dù là biển cả khô cạn thì vẫn rộng lớn hơn sông ngòi vô số lần.
- Hồng ca. Hắn chính là Đà chủ trẻ tuổi nhất bổn Giảo từ trước tới nay, quét ngang cả vùng Thiên Thủy, cưỡng chế Cầm Vương Phị, đoạt được danh ngạch dự tuyển Chân Long hội, hơn nữa còn hiệp trợ ta luyện chế thành Hắc Ám Quang Luân
Thiết Ma đề cập tới đủ loại sự tích của Triệu Phong, có chút tự đắc.
Dù sao thì Triệu Phong cũng là thiên tài do một tay hắn cất nhắc.
- Đà chủ trẻ tuổi như vậy, chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi sao? Nếu không phải ánh mắt của ngươi gần đây nhìn người rất chuẩn, đổi lại là bất cứ người nào khác, e rằng sẽ xem đây là một chuyện rất hoang đường.
Lão giả tóc đỏ mày rậm, nhân nhạt quét mắt nhìn Triệu Phong, dường như đã đại khái nhìn ra tuổi thọ của hắn.
Ổ!
Hắn cẩn thận xem xét bản thân, có chút giật mình.
Ngay trước, tại thành Hồng Hồ, Hồng Hồ Thành chủ Liễu Cửu Thiên cũng chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra huyết mạch đồng tử bất phàm của Triệu Phong
Lão giả tóc đỏ mày rậm này cũng có nhãn lực như vậy, thậm chí so với Hồng Hồ Thành chủ và Thiết Ma còn chính xác hơn.
- Rất kỳ lạ, huyết mạch đồng tử, tinh thần nguyên cường đại dị thường...
Ánh mắt lão giả tóc đỏ mày rậm nhắp nháy nhìn chằm chằm Triệu Phong, dường như nhìn thấy một khối mỹ ngọc tuyệt thế.
- Thực lực của Triệu Phong, dưới Chân Huyền cấp, cơ bản khó gặp được đối thủ, thế nhưng huyết mạch đồng tử của hắn vẫn không thể phát huy hết toàn bộ uy lực, nếu không thì Thánh Vực Chân Long Hội này sẽ có hi vọng tiến vào 50 hạng đầu, thậm chí là thành tích tốt hơn. Mong rằng Hồng ca có thể chỉ giáo cho hắn đôi chút.
Thiết Ma giải thích một phen.
- Ha ha, ngươi muốn ta chỉ giáo, hay là muốn ta xuất huyết đây?
Lão giả tóc đỏ mày rậm tức giận nói.
Chẳng qua, khi ánh mắt của ông ta nhìn chằm chằm Triệu Phong, bỗng nhiên có một luồng uy áp tinh thần vô hình mơ hồ chấn động khiến hư không rung chuyển, giống như thầm thấu thế giới vật chất, bao phủ lên người Triệu Phong
Thể xác và tinh thần Triệu Phong đồng thời chấn động, cảm thấy một luồng áp lực xưa nay chưa từng có.
Lão giả tóc đỏ mày rậm chỉ phóng ra một tia khí tức, nhưng dường như có thể nghiền nát cả một con voi.
Mắt trái của Triệu Phong hiện động một tia ánh sáng âm u màu lam nhạt kỳ dị.
Trong không gian mắt trái, hàn đàm bắt đầu khởi động một tầng băng sóng lạnh lẽo, bẻ mặt tinh thần liên nổi lên một tầng hàn ý kỳ dị.
- Ồ?
Lão giả tóc đỏ mày rậm có chút giật mình.
Lúc ông ta đang chăm chú nhìn, đột nhiên bị một luồng khí tức vô hình cực kỳ lạnh lẽo ăn mòn, ngay cả tâm thần cũng cảm thấy rét lạnh.
- Thánh Vực Chân Long Hội còn bao lâu nữa sẽ bắt đầu?
Lão giả tóc đỏ mày rậm hỏi.
- Bốn năm tháng nữa.
Thiết Ma đáp.
- Đáng tiếc, nếu ngươi tới sớm một hai năm, tình huống đã khác rồi. Đến lúc đó, dưới sự giúp đỡ của ngươi và ta, hắn nhất định có hy vọng lọt vào 10 hạng đầu.
Lão giả tóc đỏ mày rậm có chút tiếc hận mà nói.
- Hắn chỉ mới gia nhập Thiết Huyết Giáo mấy tháng, trước đây còn có đại ân giúp ta. Như vậy đi, xem như lâm trận mới mài gươm, ngộ tính của Triệu Phong có lẽ rất mạnh, nếu không thì cũng khó mà đạt được thành tựu như vậy khi tuổi còn rất trẻ.
Thiết Ma không khỏi liếc mắt
- Được rồi.
Lão giả tóc đỏ mày rậm có chút bất đắc dĩ thở dài.
Vụt...
Ông ta hơi trầm ngâm, một tay lật ngược, lòng bàn tay mở ra, xuất hiện một viên thủy tinh băng lam thần bí, phát ra ánh sáng lấp lánh.
Trong khoảnh khắc viên thủy tinh băng lam này xuất hiện, Triệu Phong cảm thấy toàn lạnh lẽo, thậm chí xâm nhập cả vào phương diện tinh thần, đồng thời Thần Linh nhãn cũng liên tục nhảy lên.
- Đây chính là “Băng Hồn Chi cầu" đến từ “Vực ngoại", lại lịch thập phần thần bí. Bản thân khối cầu này có giá trị không cao, nhưng lại ẩn chứa một vài học thức truyền thừa của “Thượng cổ Hồn đạo", chẳng qua là không được trọn vẹn lắm.
Lão giả tóc đỏ mày rậm có chút tiếc nuối, nói.
Thiết Ma cũng cảm thấy ngạc nhiên, lão giả tóc đỏ mày rậm không ngờ lại đem vật phẩm trân quý tới từ “Vực ngoại" này, giao cho Triệu Phong.
Triệu Phong ngạc nhiên, tâm thần bất định tiếp lấy “Băng Hồn Chi cầu".
Từ phản ứng của Phó giáo chủ, không khó để nhìn ra sự trân quý của vật này.
Vụt!
Lão giả tóc đỏ mày rậm mặt không biểu tình, trong tay lại xuất hiện một bản tàn phiến thư tịch, trên đó viết mấy chữ.
- Minh Đồng Tàn Thiên!
Thiết Ma lại lần nữa thất sắc, nhìn về phía lão giả tóc đỏ mày rậm với ánh mắt không thể tin nổi.
- Thứ này... Tiền bối ngài...
Triệu Phong tiếp nhận lấy “Băng Hồn Chi cầu" và “Minh Đồng Tàn Thiên", tâm thần có chút bất định.
Hắn và lão giả tóc đỏ mày rậm này, chẳng qua gặp nhau lần đầu, còn nhờ vào một tầng quan hệ là Phó giáo chủ.
Cái này gọi là vô công bất thụ lộc, vô duyên vô cớ, lại tiếp nhận ân huệ lớn như vậy của người khác, trong lòng hắn có chút không yên.
Thu hết toàn bộ thần sắc của Triệu Phong vào trong mắt, lão giả tóc đỏ mày rậm mỉm cười nói:
- Tất cả đều phải dựa vào vận mệnh của ngươi, nếu như ngươi muốn báo đáp cho lão hủ, vậy thì trong Thánh Vực Chân Long Hội cứ nhất chiến thành danh, tranh thủ tiến vào 20 hạng đầu là được. Nếu như trong truyền thừa của “Ngoại vực", ngươi có khả năng đạt được các loại vật phẩm kéo dài sinh mệnh như “Sinh Mệnh Tân Dịch", “Hóa Hủ Hồi Mệnh Đan", lão hũ sẽ cảm kích vô cùng.
- Vãn bối sẽ dốc toàn lực.
Thấy lão giả phất tay, Triệu Phong cúi đầu cáo lui.
Đưa mắt nhìn thân ảnh Triệu Phong rời đi, trong tẩm cung chỉ còn lại Thiết Ma và lão giã.
- Đại ca, huynh tặng “Băng Hồn Chi cấu" cho hắn sao? Chủ nhân trước kia của vật đó, hình như chính là Vương Giả Hư Thần cảnh? Còn “Minh Đồng Tàn Thiên", chính là đồng thuật cấm kỵ của đại lục trước kia, liệu hắn có thể thành công không?
Thiết Ma giật mình khó hiểu, hắn mang Triệu Phong đến đây là hi vọng Hồng đại ca có thể hỗ trợ, chỉ điểm Triệu Phong đôi chút, nhưng không ngờ ông ta lại “xuất máu" nhiều như vậy, ngay cả Thiết Ma cũng có chút cảm thấy không nỡ.
- Bản thân Băng Hồn Chi cầu có giá trị không lớn, chủ yếu là chứa một ít tinh nghĩa Hồn đạo không trọn vẹn, trước đây nó là vật tùy thân của cường giả Hư Thần cảnh Nhưng ta không phải là người theo Hồn đạo, vật đó đối với ta vô dụng, Quan trọng hơn là lúc Triệu Phong mở ra huyết mạch đồng tử, Băng Hồn Chi cầu lại sinh ra cảm ứng kỳ dị, có thể thấy được giữa Triệu Phong và nó rất có duyên...
Đồng thời, hắn một thân tu vi Châu Nhân cấp đỉnh phong, xếp hạng nhất trong hàng ngũ tân tinh của Đại quốc.
- Tu vi cao nhất trong thế hệ trẻ, huyết mạch nhất khiến “Kim Thái Tử" trở thành thiên tài tân tinh của Đại quốc, ngạo thị vô địch.
Lúc Khương Tam Phong đề cập tới Kim Thái Tử, vẻ mặt hết sức ngưng trọng, trong mắt lộ vẻ kiêng kỵ sâu sắc.
Trên thực tế, trong lòng hắn cũng có cách nghĩ khác, Triệu Phong tuy mạnh, nhưng so với Kim Thái Tử thì vẫn có sự chênh lệch nhất định
Chẳng qua, Triệu Phong thân là Đà chủ, địa vị tương đối cao, hắn cũng không nhìn thấu hư thật của đối phương cho nên cũng không thể sớm có kết luận được.
Triệu Phong khẽ gật đầu, âm thầm lưu ý.
Trước khi xuất phát, Triệu Phong ở lại Tổng đà Thiết Huyết Giáo vài ngày, sau đó lại theo đám người Phó giáo chủ cùng đến Vương Đô.
Lúc trời tối...
Phó giáo chủ cho gọi một mình Triệu Phong đến.
Trong đại điện yên tĩnh, chỉ có hai người Thiết Ma và Triệu Phong
- Triệu Phong, tiến bộ và thành tựu của ngươi, nắm ngoài dự liệu của bổn tọa. Lần Thánh Vực Chân Long Hội này, đổi với ngươi mà nói, chính là một lần đại kỳ ngộ, với thực lực của ngươi, chỉ cần vận khí không quá tệ, có lẽ có thể tiến vào 100 hạng đầu.
Thiết Ma cười nhạt nói.
- 100 hạng đầu?
Triệu Phong hơi sững sờ, đây cũng không phải là thứ hạng trong lý tưởng của mình Nhưng hắn biết, 100 hạng đầu chính là một đường ranh giới. Thánh Vực Chân Long Hội, chỉ cần tiến vào 100 hạng đầu là có thể trở thành Chân Long thiên tài dẫn dắt số mệnh đại lục.
Nếu như Chân Long thiên tài có đủ vận khí, kết nối với Truyền Thừa ở “Ngoại Vực", Chân Long thiên tài mới có tư cách bước vào.
- Triệu Phong à, không phải ta đả kích ngươi, nhưng Chân Long hội là nơi hội tụ thiện chi kiêu tử khắp toàn đại lục, như “Vũ Thiên Hạo" ở Trung đại lục, tu vi cao tới Chân Huyền cập đỉnh phong, thậm chí từng phát ra khiêu chiến với Chân Chủ cấp, chỉ thiếu chút nữa là bất phân thắng bại. “Đạm Thai Lan Nguyệt" của Đông đại lục, thế gia Tuần Thú Sư, thuần hóa ký kết khế ước với ba con linh sủng Chân Huyền cấp, trong đó có một con “Độc Giác Địa Long Thú", chiến lực tiếp cận Chân Chủ cấp... Lần Thánh Vực Chân Long Hội này, quả thật là thiên tài thịnh thế, siêu việt những thời đại trước.
Thiết Ma dường như nhìn ra sự bất mãn của Triệu Phong đối với thành tích 100 hạng đầu, có lẽ đối phương rất tự tin.
- Tu vi Chân Huyền cấp đỉnh phong? Khiêu chiến Chân Chủ cấp cảnh?
Triệu Phong không khỏi líu lưỡi, bản thân ở trong thời đại này, không biết là may mắn hay bất hạnh, không ngờ lại gặp phải nhiều thiên tài biến thái như vậy.
Thánh Vực Chân Long Hội trước kia, số lượng Chán Huyền cấp rất ít, thỉnh thoảng xuất hiện vài người Chân Huyền cấp tiểu thành.
Mà thời đại này, thiên tài rực rỡ chói mắt quá nhiều, chạm trán lẫn nhau, có người sẽ bị chôn vùi, hoặc có người sẽ phát ra hào quang huy hoàng chấn thế.
- Đương nhiên, mọi thứ có lợi thì sẽ có hại, thiên tài càng nhiều thì Chân Long vận khí lại càng mạnh. Theo tin tức mà các lưu phái bói toán truyền đến, cơ hội Thiên Cơ truyền thừa nổi với đại lục lần này, lớn hơn trước kia rất nhiều.
Thiết Ma cảm khái nói.
Triệu Phong gật đầu đáp:
- Phó giáo chủ yên tâm, Chân Long hội làn này, ta sẽ dốc hết toàn bộ khả năng.
Được Thiết Ma chỉ giáo, hắn đã hiểu được vị trí của mình.
- Ngươi cũng không cần nản chí, tuổi của ngươi còn nhỏ, mà Thánh Vực Chân Long Hội giới hạn đến 50 tuổi, rất nhiều người dự thi, độ tuổi thậm chí gấp đôi ngươi, trong đó có không ít người đã từng tham gia nhiều lần Chân Long Hội.
Thiết Ma gật đầu cười.
Theo hắn, Triệu Phong có thể ổn định ở vị trí 100 hạng đầu, bon chen vào 50 hạng đầu đã là thiên tài tuyệt hảo cực kỳ kinh diễm rồi.
Dù sao thì Triệu Phong vẫn còn nhỏ tuổi, tu vi so với những thiên tài đỉnh phong trên đại lục vẫn có sự chênh lệch rất lớn.
Lần Chân Long hội này, Triệu Phong quá nửa không thể nào tiến vào 20 hạng đầu, càng không có hi vọng đạt được hạng nhất, nhưng nếu lại qua mười năm nữa thì sẽ rất có khả năng
- Thiên tài càng nhiều, ngược lại là chuyện tốt, có thể thu hút Truyền Thừa càng mạnh hơn ở Ngoại Vực.
Trong lòng Triệu Phong thoáng bình tĩnh lại.
Đưa mắt nhìn thân ảnh Triệu Phọng rời đi, trên mặt Thiết Ma chợt lộ vẻ do dự, thần sắc đắn do trong giây lát, dường như muốn làm ra quyết định gì đó.
- Đợi chút.
Thiết Ma đột nhiên gọi hắn lại.
Triệu Phong nghi hoặc xoay người, hắn vừa rồi cũng nhìn ra, Phó giáo chủ dường như có điều gì muốn nói nhưng lại thôi.
- Đi theo ta.
Thiết Ma liếc nhìn Triệu Phong một cái thật sâu, quay đầu đi vào trong đại điện.
Triệu Phong cũng không do dự, liền đi theo hắn.
Hắn cũng không biết rằng việc sắp xảy ra sẽ cài biến quỹ tích vận mệnh của hắn.
Qua mấy cái hành lang, hai người tiến vào trong một mật điện.
Gần mật điện này có một cao nhân Chân Huyền cấp và mấy tên Chân Nhân cấp đỉnh phong ẩn mình. Nếu không phải Triệu Phong có Thần Linh nhãn thì cũng khó mà phát giác ra được.
Mật điện hẻo lánh này, hiện ra một loạt bậc thang.
Đi xuống dưới bậc thang Triệu Phong đột nhiên cảm nhận được một luồng khí tức dày đặc.
Thần Linh nhãn của hắn truyền đến tiếng nhảy thình thịch dồn dập, dường như cảm ứng được cái gì đấy, sau đó lại trở nên yên tĩnh.
Bậc thang dẫn xuống một tẩm cung.
- Ngươi đến rồi sao? Còn dẫn theo một thiếu niên nữa.
Một âm thanh già nua suy yếu, từ tẩm cung dưới lòng đất truyền đến.
Thanh âm đó, thoạt nhìn suy yếu, nhưng lại trực tiếp vang lên trong tinh thần.
Tâm thần Triệu Phong đột nhiên co thắt, khí tức tinh thần của đối phương thâm hậu vô cùng, vượt qua tất cả cao nhân Chân Chủ cấp mà mình từng gặp.
Trong tẩm cung, có đặt một cái giường Từ Kim, trên giường là một vị lão già tóc đỏ mày rậm, làn da toàn thân khô héo, gần như không tiết lộ ra một tia khí tức.
- Hồng ca.
Thiết Ma tiến lên chào một tiếng, rất tùy ý.
Lão giả tóc đỏ mày rậm, đưa mắt nhìn về phía hướng đó, trong mắt có ý dò hỏi.
- Tại hạ Triệu Phong bái kiến tiền bối.
Triệu Phong vội vàng hành lễ.
Chẳng biết tại sao, lão giả đỏ mày rậm trước mắt khiến hắn có một loại cảm giác thâm thúy mênh mông vì vậy cũng không dám dùng Linh nhãn dò xét.
Cho dù là biển cả khô cạn thì vẫn rộng lớn hơn sông ngòi vô số lần.
- Hồng ca. Hắn chính là Đà chủ trẻ tuổi nhất bổn Giảo từ trước tới nay, quét ngang cả vùng Thiên Thủy, cưỡng chế Cầm Vương Phị, đoạt được danh ngạch dự tuyển Chân Long hội, hơn nữa còn hiệp trợ ta luyện chế thành Hắc Ám Quang Luân
Thiết Ma đề cập tới đủ loại sự tích của Triệu Phong, có chút tự đắc.
Dù sao thì Triệu Phong cũng là thiên tài do một tay hắn cất nhắc.
- Đà chủ trẻ tuổi như vậy, chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi sao? Nếu không phải ánh mắt của ngươi gần đây nhìn người rất chuẩn, đổi lại là bất cứ người nào khác, e rằng sẽ xem đây là một chuyện rất hoang đường.
Lão giả tóc đỏ mày rậm, nhân nhạt quét mắt nhìn Triệu Phong, dường như đã đại khái nhìn ra tuổi thọ của hắn.
Ổ!
Hắn cẩn thận xem xét bản thân, có chút giật mình.
Ngay trước, tại thành Hồng Hồ, Hồng Hồ Thành chủ Liễu Cửu Thiên cũng chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra huyết mạch đồng tử bất phàm của Triệu Phong
Lão giả tóc đỏ mày rậm này cũng có nhãn lực như vậy, thậm chí so với Hồng Hồ Thành chủ và Thiết Ma còn chính xác hơn.
- Rất kỳ lạ, huyết mạch đồng tử, tinh thần nguyên cường đại dị thường...
Ánh mắt lão giả tóc đỏ mày rậm nhắp nháy nhìn chằm chằm Triệu Phong, dường như nhìn thấy một khối mỹ ngọc tuyệt thế.
- Thực lực của Triệu Phong, dưới Chân Huyền cấp, cơ bản khó gặp được đối thủ, thế nhưng huyết mạch đồng tử của hắn vẫn không thể phát huy hết toàn bộ uy lực, nếu không thì Thánh Vực Chân Long Hội này sẽ có hi vọng tiến vào 50 hạng đầu, thậm chí là thành tích tốt hơn. Mong rằng Hồng ca có thể chỉ giáo cho hắn đôi chút.
Thiết Ma giải thích một phen.
- Ha ha, ngươi muốn ta chỉ giáo, hay là muốn ta xuất huyết đây?
Lão giả tóc đỏ mày rậm tức giận nói.
Chẳng qua, khi ánh mắt của ông ta nhìn chằm chằm Triệu Phong, bỗng nhiên có một luồng uy áp tinh thần vô hình mơ hồ chấn động khiến hư không rung chuyển, giống như thầm thấu thế giới vật chất, bao phủ lên người Triệu Phong
Thể xác và tinh thần Triệu Phong đồng thời chấn động, cảm thấy một luồng áp lực xưa nay chưa từng có.
Lão giả tóc đỏ mày rậm chỉ phóng ra một tia khí tức, nhưng dường như có thể nghiền nát cả một con voi.
Mắt trái của Triệu Phong hiện động một tia ánh sáng âm u màu lam nhạt kỳ dị.
Trong không gian mắt trái, hàn đàm bắt đầu khởi động một tầng băng sóng lạnh lẽo, bẻ mặt tinh thần liên nổi lên một tầng hàn ý kỳ dị.
- Ồ?
Lão giả tóc đỏ mày rậm có chút giật mình.
Lúc ông ta đang chăm chú nhìn, đột nhiên bị một luồng khí tức vô hình cực kỳ lạnh lẽo ăn mòn, ngay cả tâm thần cũng cảm thấy rét lạnh.
- Thánh Vực Chân Long Hội còn bao lâu nữa sẽ bắt đầu?
Lão giả tóc đỏ mày rậm hỏi.
- Bốn năm tháng nữa.
Thiết Ma đáp.
- Đáng tiếc, nếu ngươi tới sớm một hai năm, tình huống đã khác rồi. Đến lúc đó, dưới sự giúp đỡ của ngươi và ta, hắn nhất định có hy vọng lọt vào 10 hạng đầu.
Lão giả tóc đỏ mày rậm có chút tiếc hận mà nói.
- Hắn chỉ mới gia nhập Thiết Huyết Giáo mấy tháng, trước đây còn có đại ân giúp ta. Như vậy đi, xem như lâm trận mới mài gươm, ngộ tính của Triệu Phong có lẽ rất mạnh, nếu không thì cũng khó mà đạt được thành tựu như vậy khi tuổi còn rất trẻ.
Thiết Ma không khỏi liếc mắt
- Được rồi.
Lão giả tóc đỏ mày rậm có chút bất đắc dĩ thở dài.
Vụt...
Ông ta hơi trầm ngâm, một tay lật ngược, lòng bàn tay mở ra, xuất hiện một viên thủy tinh băng lam thần bí, phát ra ánh sáng lấp lánh.
Trong khoảnh khắc viên thủy tinh băng lam này xuất hiện, Triệu Phong cảm thấy toàn lạnh lẽo, thậm chí xâm nhập cả vào phương diện tinh thần, đồng thời Thần Linh nhãn cũng liên tục nhảy lên.
- Đây chính là “Băng Hồn Chi cầu" đến từ “Vực ngoại", lại lịch thập phần thần bí. Bản thân khối cầu này có giá trị không cao, nhưng lại ẩn chứa một vài học thức truyền thừa của “Thượng cổ Hồn đạo", chẳng qua là không được trọn vẹn lắm.
Lão giả tóc đỏ mày rậm có chút tiếc nuối, nói.
Thiết Ma cũng cảm thấy ngạc nhiên, lão giả tóc đỏ mày rậm không ngờ lại đem vật phẩm trân quý tới từ “Vực ngoại" này, giao cho Triệu Phong.
Triệu Phong ngạc nhiên, tâm thần bất định tiếp lấy “Băng Hồn Chi cầu".
Từ phản ứng của Phó giáo chủ, không khó để nhìn ra sự trân quý của vật này.
Vụt!
Lão giả tóc đỏ mày rậm mặt không biểu tình, trong tay lại xuất hiện một bản tàn phiến thư tịch, trên đó viết mấy chữ.
- Minh Đồng Tàn Thiên!
Thiết Ma lại lần nữa thất sắc, nhìn về phía lão giả tóc đỏ mày rậm với ánh mắt không thể tin nổi.
- Thứ này... Tiền bối ngài...
Triệu Phong tiếp nhận lấy “Băng Hồn Chi cầu" và “Minh Đồng Tàn Thiên", tâm thần có chút bất định.
Hắn và lão giả tóc đỏ mày rậm này, chẳng qua gặp nhau lần đầu, còn nhờ vào một tầng quan hệ là Phó giáo chủ.
Cái này gọi là vô công bất thụ lộc, vô duyên vô cớ, lại tiếp nhận ân huệ lớn như vậy của người khác, trong lòng hắn có chút không yên.
Thu hết toàn bộ thần sắc của Triệu Phong vào trong mắt, lão giả tóc đỏ mày rậm mỉm cười nói:
- Tất cả đều phải dựa vào vận mệnh của ngươi, nếu như ngươi muốn báo đáp cho lão hủ, vậy thì trong Thánh Vực Chân Long Hội cứ nhất chiến thành danh, tranh thủ tiến vào 20 hạng đầu là được. Nếu như trong truyền thừa của “Ngoại vực", ngươi có khả năng đạt được các loại vật phẩm kéo dài sinh mệnh như “Sinh Mệnh Tân Dịch", “Hóa Hủ Hồi Mệnh Đan", lão hũ sẽ cảm kích vô cùng.
- Vãn bối sẽ dốc toàn lực.
Thấy lão giả phất tay, Triệu Phong cúi đầu cáo lui.
Đưa mắt nhìn thân ảnh Triệu Phong rời đi, trong tẩm cung chỉ còn lại Thiết Ma và lão giã.
- Đại ca, huynh tặng “Băng Hồn Chi cấu" cho hắn sao? Chủ nhân trước kia của vật đó, hình như chính là Vương Giả Hư Thần cảnh? Còn “Minh Đồng Tàn Thiên", chính là đồng thuật cấm kỵ của đại lục trước kia, liệu hắn có thể thành công không?
Thiết Ma giật mình khó hiểu, hắn mang Triệu Phong đến đây là hi vọng Hồng đại ca có thể hỗ trợ, chỉ điểm Triệu Phong đôi chút, nhưng không ngờ ông ta lại “xuất máu" nhiều như vậy, ngay cả Thiết Ma cũng có chút cảm thấy không nỡ.
- Bản thân Băng Hồn Chi cầu có giá trị không lớn, chủ yếu là chứa một ít tinh nghĩa Hồn đạo không trọn vẹn, trước đây nó là vật tùy thân của cường giả Hư Thần cảnh Nhưng ta không phải là người theo Hồn đạo, vật đó đối với ta vô dụng, Quan trọng hơn là lúc Triệu Phong mở ra huyết mạch đồng tử, Băng Hồn Chi cầu lại sinh ra cảm ứng kỳ dị, có thể thấy được giữa Triệu Phong và nó rất có duyên...
Tác giả :
Khoái Xan Điếm