Chúa Tể Chi Vương
Chương 295: Nhất lực kháng quần hùng (thượng)
Quảng trường trung tâm tầng thứ ba.
Gã thiếu niên tóc lam ngồi xếp bằng ở trên một cái đài sen phát ra quang mang ba màu sắc sỡ, thân mặc Thiên La Huyền Y, kiện y bào hai màu hắc bạch giao nhau, cực kỳ vừa người, bộ dáng tuấn nhã siêu phàm. Đồng tử mắt trái màu lam nhạt sâu thẳm, hiển lộ ra vài phần lạnh lùng.
Lúc này, một tia uy áp Nửa bước Chân Linh Khí nhàn nhạt ở trên người của Triệu Phong dần dần sinh ra.
Từ Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đến Nửa bước Chân Linh Cảnh, có một điểm khác nhau duy nhất, đó chính là Nửa bước Chân Linh khí.
Cho dù trong cơ thể chỉ cần chuyển hóa được một tia Nửa bước Chân Linh Khí, thì cũng đã xem như là bước chân vào cánh cửa này rồi.
Triệu Phong có được Tam Hoa Bảo Liên, có Thánh vật phụ trợ này tương trợ, lại mượn dùng Bách Hoa Thánh Dịch, tốc độ tu luyện và hiệu suất chuyển hóa Nửa bước Chân Linh Khí gia tăng lên tới cực điểm.
Mà Hắc Vân đại sư ở một bên, sắc mặt pha lẫn vài phần phức tạp và kính phục.
Mượn dùng cơ hội trong Bảo tàng Thủy Nguyệt này, Triệu Phong nhất cử liền hoàn thành được nửa bước mà bình thường nhiều người mất gần mười năm, mười mấy năm cũng khó có thể vượt qua được.
Mà hết thảy những chuyện này, cũng không phải là do hắn dựa vào vận khí và may mắn mà tạo thành.
Triệu Phong ngay giữa nanh vuốt của ba cường giả Chân Linh Cảnh, mạnh mẽ cướp đi Hắc Vân đại sư, mưu đoạt tinh hoa bảo tàng ở tầng thứ ba, có thể nói là đoạt thức ăn trong miệng cọp.
- Tam Hoa Bảo Liên này, không hỗ là Thánh vật phụ trợ, cảnh giới tinh thần của ta vốn đã rất cao rồi, mượn sự trợ giúp của nó, tu luyện cảm ngộ căn bản là nước dâng thuyền lên!
Triệu Phong chậm rãi mở mắt ra.
Trong cơ thể của hắn, Nửa bước Chân Linh Khí vẫn còn tiếp tục từ từ chuyển hóa.
Cảnh giới tinh thần của Triệu Phong, cơ bản là có thể so sánh với cường giả Chân Linh Cảnh, có thể hấp thu nguyên khí thiên địa, có thêm Tam Hoa Bảo Liên hỗ trợ, lại càng như hổ thêm cánh.
Hắc Vân đại sư trơ mắt nhìn tu vi của Triệu Phong từng bước từng bước một không ngừng tăng lên.
Khiến cho hắn cảm thấy giật mình chính là, Triệu Phong đối với Nửa bước Chân Linh Khí cấp bậc rất cao kia, hoàn toàn nắm trong tay, không hề có một tia trúc trắc nào cả.
Thần quang trong mắt Triệu Phong ngẫu nhiên chợt hiện, sản sinh ra khí tức áp bách vô hình vô ảnh, so với bất cứ cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh nào mà Hắc Vân đại sư từng gặp qua, đều cường đại hơn rất nhiều.
Hắn cũng nhìn ra được, Triệu Phong đã cật lực thu liễm khí tức rồi.
Thời gian gần nửa ngày, Nửa bước Chân Linh Khí trong cơ thể Triệu Phong chuyển hóa đã đạt tới hơn một thành. Bậc tốc độ khủng bố như thế này, khiến cho Hắc Vân đại sư có một loại cảm giác nhìn người mà tự thẹn mình.
- Cho dù ngươi có lực lượng huyết mạch, nhưng nếu linh thức không đủ cường đại, cũng rất khó có thể nhanh chóng luyện hóa Tam Hoa Bảo Liên như vậy! Cho dù ngươi có Tam Hoa Bảo Liên và Bách Hoa Thánh Dịch tương trợ, tốc độ chuyển hóa Nửa bước Chân Linh Khí cũng không có khả năng nhanh chóng như vậy! Chẳng lẽ tư chất của ngươi có thể so sánh với Thiên Linh thể trong truyền thuyết hay sao?
Hắc Vân đại sư khẽ hít sâu một hơi, thật sự nhịn không được, nói ra nghi hoặc trong lòng mình.
Thiên Linh thể chính là tư chất cao nhất trong truyền thuyết! Cũng chỉ có tư chất như vậy, mới có thể có được tốc độ tu luyện nhanh chóng như thế.
- Nếu như ta là Thiên Linh thể, hiện tại chỉ sợ đã sớm không phải là cấp bậc Thoát Phàm Cảnh như thế này rồi!
Triệu Phong lắc đầu cười.
Đừng nói là Thiên Linh thể, cho dù là Địa Linh thể thượng đẳng đi chăng nữa, ở nơi địa phương phồn hoa ưu việt như Đại quốc Thiên Bồng này, trước hai mươi tuổi hoàn toàn có hy vọng đột phá lên Chân Linh Cảnh.
Hắn cũng không có giải thích, khí tức tinh thần trên người chợt tăng vọt thêm một bước nữa, nguyên khí thiên địa hội tụ xung quanh Tam Hoa Bảo Liên nhất thời rung động một trận.
Tinh thần của Hắc Vân đại sư đột nhiên có loại cảm giác áp bách hít thở không thông:
- Ngươi… cảnh giới tinh thần của ngươi, không ngờ lại có thể so sánh với cường giả Chân Nhân Cấp! Khó trách ngươi có thể thuận lợi luyện hóa Tam Hoa Bảo Liên như vậy! Nửa bước Chân Linh Khí có thể chuyển hóa cực nhanh như thế!
Vẻ mặt Hắc Vân đại sư tràn ngập vẻ không thể tin nổi, đột nhiên hiểu ra.
Nếu như cảnh giới tinh thần của một người vượt qua tu vi của bản thân mình, như vậy tốc độ tu luyện tự nhiên không thể cân nhắc theo lẽ thường được.
Cái này cũng giống như là, bảo một gã cường giả Chân Linh Cảnh bắt đầu một lần nữa tiến hành tu luyện trở lại, ưu thế về mặt cảnh giới tự nhiên khiến cho việc tu luyện một ngày tiến xa ngàn vạn dặm!
- Đã trôi qua năm sáu ngày rồi, ba phương nhân mã kia vẫn còn chưa phá giải đến nơi này sao?
Thanh âm Triệu Phong khẽ chuyển, ánh mắt thoáng đảo qua ba cánh đại môn ở ba phía Tây, Nam, Bắc.
Dựa theo sự phỏng chừng của Hắc Vân đại sư, những người này nhanh thì năm sáu ngày, chậm thì hơn mười ngày, mới có thể xông đến trung tâm tầng thứ ba này.
Điều này đối với Triệu Phong mà nói, cũng tính là một chuyện tốt.
Như vậy hắn sẽ có thêm càng nhiều thời gian chuẩn bị và tu luyện.
Phịch!
Tiểu Tặc Miêu từ trên bả vai của Triệu Phong rớt xuống, lâm vào trong ngủ say, cái bụng nhỏ trắng hếu tròn lên, bộ dáng vô cùng đáng yêu.
Con mèo tham lam này, chắc là đã ăn hơi nhiều rồi!
Triệu Phong khẽ hít sâu một hơi, bỏ Tiểu Tặc Miêu vào trong Túi Linh sủng.
Hắc Vân đại sư giương mắt nhìn Tiểu Tặc Miêu, có cảm giác kinh hãi không thôi. Con mèo nhỏ này đâu chỉ là ăn hơi nhiều một chút, những thứ Linh đan, trân bảo mà nó ăn mấy ngày qua, tuyệt đối đủ khiến cho một cường giả Chân Linh Cảnh phải bạo thể mà chết mấy lần a!
Nhưng mà con mèo nhỏ này, chỉ ăn no một trận, sau đó mơ màng lâm vào giấc ngủ mà thôi.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong có thể nhìn thấy được, những Linh đan trân bảo trong cơ thể của Tiểu Tặc Miêu đang dần dần chuyển hóa thành dược lực, lan tràn ra khắp thân thể Tiểu Tặc Miêu.
Kỳ quái nhất chính là, hình thể của Tiểu Tặc Miêu mãi cho đến nay vẫn không thay đổi bao nhiêu so với lúc ra đời.
Đối với thực lực của Tiểu Tặc Miêu, Triệu Phong cũng không thể nào phán đoán chính xác được, nhưng mà đánh giá sơ bộ, đối kháng với vài cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh, hẳn là không thành vấn đề.
Lần này Tiểu Tặc Miêu lâm vào ngủ say, xem ra trong nhất thời nửa khắc cũng không thể tỉnh lại được.
Thân thể của nó trong lúc ngủ say, mơ hồ phát ra những biến hóa kỳ lạ nào đó, giống như là lần trước Triệu Phong ngủ say ở trong nước sông suốt một hai tháng vậy.
- Đúng rồi! Tiểu huynh đệ, ngươi luyện hóa Tam Hoa Bảo Liên xong rồi, Thủy Nguyệt đại đạo kia rốt cuộc đã để lại di chúc gì thế?
Hắc Vân đại sư lại nhịn không được, tò mò hỏi.
Thủy Nguyệt đại đạo dù sao cũng là một nhân vật truyền kỳ năm xưa của Đại quốc Thiên Bồng, trước khi chết, rốt cuộc đã để lại di chúc gì?
Di chúc này, chính là được đặt bên trong Tam Hoa Bảo Liên. Triệu Phong đã luyện hóa được Tam Hoa Bảo Liên, khẳng định biết được nội dung của cái di chúc đó.
- Cái di chúc này, có quan hệ đến Cầm Vương phi…
Thanh âm Triệu Phong thoáng có chút do dự, cũng không muốn nói nhiều về chuyện này.
Hiện tại thì tốt rồi, bất luận là hoàn thành nhiệm vụ truyền tin của sư tôn Đại Trưởng lão, hay là hoàn thành di chúc của Thủy Nguyệt đại đạo, Triệu Phong đều cần phải tìm đến Cầm Vương phi một chuyến.
Cầm Vương phi này, rốt cuộc là người như thế nào?
Trong lòng Triệu Phong có chút chờ mong, cũng có vài phần kiêng kỵ.
Nhưng bất luận nói như thế nào, đây cũng là nhiệm vụ mà hắn cần phải hoàn thành ở Đại quốc Thiên Bồng này.
Thời điểm khi mà Triệu Phong chiếm hết thiên thời địa lợi, tĩnh tâm tu luyện nâng cao thực lực thì ba phương nhân mã còn lại, cũng đều đang cật lực phá giải thông đạo.
Căn phòng thứ chín ở phía Tây.
- Chỉ còn một căn phòng cuối cùng, chỉ kém một bước nữa, ta liền có thể đi vào tầng thứ ba rồi!
Đào Phiến phi tặc vô cùng chăm chú, vẻ mệt mỏi và hưng phấn trên mặt cùng tồn tại.
- Sư huynh, chỉ thêm một bước này nữa thôi, chúng ta liền có thể đoạt lại hết thảy mọi thứ!
Trên mặt của nữ tử váy hoa cũng tràn ngập sự kỳ vọng.
Sự cừu hận của hai người đối với Triệu Phong đã đạt tới mức độ không chết không ngừng.
Hiện tại cho dù Triệu Phong có nguyện ý giao ra hết thảy mọi thứ, ngoan ngoãn bó tay đầu hàng, thì bọn họ cũng phải đem tên tiểu tử kia tra tấn đến chết.
o0o
Cùng lúc đó, hai phương Bích lão gia, Tàn Huyết Ngốc Ưng cũng đều đang ở căn phòng thứ chín tranh đoạt từng giây từng phút phá giải Cơ quan.
- Tên tiểu tử lam mao kia, cho dù có thể đoạt được bảo tàng, cũng khó có thể trốn thoát nổi!
Vẻ mặt lão đạo thanh bào đầy vẻ âm lãnh, mắt thấy đạo Cơ quan cuối cùng của căn phòng thứ chín sắp sửa phá giải xong.
o0o
Ở phía Nam, căn phòng thứ chín.
- Bích lão gia, đợi lát nữa đi vào, chúng ta có thể nào không tạo thành phiền toái cho Triệu Phong ca ca được hay không?
Vẻ mặt Bích Xảo Ngọc tràn ngập khẩn cầu, nói.
- Xảo Ngọc, ngươi suy nghĩ sự tình quá mức đơn giản rồi! Cho dù chúng ta không đối địch với hắn, thì Đào Phiến phi tặc liệu có bằng lòng buông tha cho hắn hay không? Tàn Huyết Ngốc Ưng tham lam hung tàn kia có bằng lòng buông tha cho hắn hay không?
Bích lão gia lắc đầu, nói.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Bích Xảo Ngọc liền ảm đạm, không thể ứng đối.
Đúng vậy, hiện tại phương có thực lực mạnh nhất vẫn chính là Đào Phiến phi tặc.
Nếu như Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng không phải tạm thời liên thủ, chỉ sợ lúc này đã ngã xuống dưới tay hắn rồi.
- Đáng tiếc! Một tên thiếu niên tài tuấn hiếm thấy như vậy…
Vẻ mặt Bích lão gia tràn ngập tiếc hận nói.
Nói một cách thật lòng, hắn thật sự có chút hối hận. Nếu như lúc đầu có thể mời chào được một thiếu niên thiên tài như Triệu Phong sử dụng cho mình, như vậy hiện tại người nắm trong tay cục diện, nói không chừng chính là bản thân rồi.
Nhưng mà tình thế đã phát triển tới bước này, hiện tại Triệu Phong… tuyệt đối phải chết!
Tốc độ phá giải Cơ quan của ba phương nhân mã hiện tại đều đã đạt tới cực hạn.
Luận tốc độ, nhanh nhất vẫn là bên phía Tàn Huyết Ngốc Ưng.
Vị lão đạo thanh bào kia, chính là Đại sư Trộm mộ nổi tiếng, đối với Cơ quan tương đối tinh thông, kinh nghiệm phong phú, liên thủ với Tàn Huyết Ngốc Ưng, về mặt tốc độ vẫn tương đối nhanh hơn.
Két chi!
Đại môn phía Bắc đột nhiên mở ra, Tàn Huyết Ngốc Ưng cùng với lão đạo thanh bào và một gã cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh khác tiến vào tầng thứ ba.
- Triệu Phong!
Ba người liếc mắt liền nhìn thấy thân ảnh đang ngồi ở trung tâm quảng trường.
Chỉ thấy một gã thiếu niên tóc lam, thân mặc Thiên La Huyền Y lam bạch giao nhau, thần sắc lạnh lùng siêu phàm, ngồi ngay ngắn ở trên Tam Hoa Bảo Liên.
Ngoài ra còn có một vị lão giả thấp lùn ngồi ở chếch phía sau lưng Triệu Phong một chút.
Nhìn về phía cỗ quan tài thủy tinh đã trống rỗng, bên trong chỉ còn lại có một cỗ thi thể lạnh như băng, sắc mặt đám người Tàn Huyết Ngốc Ưng nhất thời đại biến.
- Tam Hoa Bảo Liên, Huyền Hoa Bảo Điển! Tiểu tử này không ngờ lại đoạt sạch hết tất cả những bảo vật của tầng thứ ba rồi!
Tàn Huyết Ngốc Ưng và lão đạo thanh bào đều mang theo vẻ tham lam khiếp sợ, sau đó lại lộ ra vẻ mừng như điên, thần sắc hưng phấn.
Mau giết chết tên tiểu tử này, cướp lấy bảo vật.
Ba người bọn Tàn Huyết Ngốc Ưng điên cuồng đánh về phía Triệu Phong.
Thực lực của Triệu Phong, bọn họ biết rõ ràng nhất, so với những cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh bình thường chỉ mạnh hơn một chút.
Mà hiện tại, Tàn Huyết Ngốc Ưng thân là Chân Linh Cảnh chủ lực, hai Nửa bước Chân Linh Cảnh phụ trợ, tổng lực công kích rất mạnh, kẻ này làm sao có thể không chết cho được?
Sưu sưu sưu!
Tàn Huyết Ngốc Ưng rất nhanh đánh thẳng về phía Triệu Phong, phát động công kích tuyệt mệnh.
Một khắc kia, lực áp bách Chân Linh Cảnh đè nặng xuống, khiến cho trong lồng ngực Hắc Vân đại sư dâng lên một cỗ áp lực nặng nề.
Triệu Phong vẫn như cũ ngồi ngay ngắn bên trong Tam Hoa Bảo Liên, vẻ mặt thoáng chút trào phúng.
Bên ngoài Tam Hoa Bảo Liên lóe lên ba loại quang mang thanh, lam, tử sắc, đan xen vào nhau tạo thành một đám hoa ảnh lưu quang ba màu, hoàn toàn che chở hai người Triệu Phong vào bên trong.
Bồng rầm rầm!
Mấy đợt công kích mãnh lực mười phần rơi xuống bên trên Tam Hoa Bảo Liên, nhưng mà hai người bọn Triệu Phong vẫn như cũ vững như thái sơn ngồi bất động bên trong.
Triệu Phong ngồi trên Tam Hoa Bảo Liên, không chút cử động, Thiên La Huyền Y trên người hắn, tay áo nhẹ nhàng lất phất, phảng phất như không dính một tia khói lửa nhân gian nào vậy.
- Điều này sao có thể?
Ba người bọn Tàn Huyết Ngốc Ưng trừng lớn mắt nhìn chằm chằm vào hai thân ảnh ngồi đó.
Ba người liên thủ với nhau, phát ra công kích mãnh liệt như vậy, cho dù một vị cường giả Chân Linh Cảnh không chết cũng phải bị thương mới đúng.
Nhưng mà cái gã thiếu niên đang ngồi trên Tam Hoa Bảo Liên kia lại nở nụ cười nhạt châm chọc, bình yên không chút việc gì.
- Tam Hoa Bảo Liên không hỗ là Thánh vật Tà đạo, ngày xưa Thủy Nguyệt đại đạo chính là nhờ vào vật này, mới có thể thong dong ứng phó sự đuổi giết của cường giả Chân Chủ Cấp!
Sắc mặt Hắc Vân đại sư vui vẻ, không khỏi thầm than một tiếng.
Hắn không thể không thừa nhận, chính mình vẫn còn xem nhẹ uy năng của Tam Hoa Bảo Liên. Thủy Nguyệt đại đạo đặt nó trong đám vật bồi táng ở tầng thứ ba, có thể thấy được phân lượng của nó trong lòng Thủy Nguyệt đại đạo.
- Tiểu tử này, làm sao có thể luyện hóa được Tam Hoa Bảo Liên?
Lão đạo thanh bào kinh hãi rống lớn một tiếng, căn bản không thể nào tin nổi.
Ba người không ngừng phát động công kích điên cuồng đối với Triệu Phong, cuối cùng cũng không có cách nào phá vỡ được lực phòng ngự siêu cường của Tam Hoa Bảo Liên!
Cái này cũng may là còn ở trong không gian phong bế, nếu như đặt ở bên ngoài, với tốc độ phi hành siêu nhanh của Tam Hoa Bảo Liên, đã sớm phá vây bỏ chạy mất rồi.
- Chuyện gì xảy ra? Sao ta đột nhiên cảm thấy có chút buồn ngủ?
Vị thủy tặc tu vi Nửa bước Chân Linh Cảnh kia, mí mắt lúc này nặng nề, thân thể có chút không thể đứng vững được.
Lão đạo thanh bào cũng cảm nhận được một tia cảm giác mệt mỏi mãnh liệt.
- Càng công kích nhiều, càng cảm thấy mệt mỏi hơn… Không xong! Đây chính là kỳ hương phụ trợ của Tam Hoa Bảo Liên!
Sắc mặt ba người đại biến, liên tục lui về phía sau.
Tam Hoa Bảo Liên, chính là Thánh đạo Tà vật có khả năng phụ trợ, ngoại trừ năng lực phi hành và phòng ngự ra, còn có thể phát ra ba loại kỳ hương nữa.
Lực lượng của loại kỳ hương này, ngay cả cường giả Chân Linh Cảnh cũng không thể hoàn toàn chống cự nổi.
Gã thiếu niên tóc lam ngồi xếp bằng ở trên một cái đài sen phát ra quang mang ba màu sắc sỡ, thân mặc Thiên La Huyền Y, kiện y bào hai màu hắc bạch giao nhau, cực kỳ vừa người, bộ dáng tuấn nhã siêu phàm. Đồng tử mắt trái màu lam nhạt sâu thẳm, hiển lộ ra vài phần lạnh lùng.
Lúc này, một tia uy áp Nửa bước Chân Linh Khí nhàn nhạt ở trên người của Triệu Phong dần dần sinh ra.
Từ Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đến Nửa bước Chân Linh Cảnh, có một điểm khác nhau duy nhất, đó chính là Nửa bước Chân Linh khí.
Cho dù trong cơ thể chỉ cần chuyển hóa được một tia Nửa bước Chân Linh Khí, thì cũng đã xem như là bước chân vào cánh cửa này rồi.
Triệu Phong có được Tam Hoa Bảo Liên, có Thánh vật phụ trợ này tương trợ, lại mượn dùng Bách Hoa Thánh Dịch, tốc độ tu luyện và hiệu suất chuyển hóa Nửa bước Chân Linh Khí gia tăng lên tới cực điểm.
Mà Hắc Vân đại sư ở một bên, sắc mặt pha lẫn vài phần phức tạp và kính phục.
Mượn dùng cơ hội trong Bảo tàng Thủy Nguyệt này, Triệu Phong nhất cử liền hoàn thành được nửa bước mà bình thường nhiều người mất gần mười năm, mười mấy năm cũng khó có thể vượt qua được.
Mà hết thảy những chuyện này, cũng không phải là do hắn dựa vào vận khí và may mắn mà tạo thành.
Triệu Phong ngay giữa nanh vuốt của ba cường giả Chân Linh Cảnh, mạnh mẽ cướp đi Hắc Vân đại sư, mưu đoạt tinh hoa bảo tàng ở tầng thứ ba, có thể nói là đoạt thức ăn trong miệng cọp.
- Tam Hoa Bảo Liên này, không hỗ là Thánh vật phụ trợ, cảnh giới tinh thần của ta vốn đã rất cao rồi, mượn sự trợ giúp của nó, tu luyện cảm ngộ căn bản là nước dâng thuyền lên!
Triệu Phong chậm rãi mở mắt ra.
Trong cơ thể của hắn, Nửa bước Chân Linh Khí vẫn còn tiếp tục từ từ chuyển hóa.
Cảnh giới tinh thần của Triệu Phong, cơ bản là có thể so sánh với cường giả Chân Linh Cảnh, có thể hấp thu nguyên khí thiên địa, có thêm Tam Hoa Bảo Liên hỗ trợ, lại càng như hổ thêm cánh.
Hắc Vân đại sư trơ mắt nhìn tu vi của Triệu Phong từng bước từng bước một không ngừng tăng lên.
Khiến cho hắn cảm thấy giật mình chính là, Triệu Phong đối với Nửa bước Chân Linh Khí cấp bậc rất cao kia, hoàn toàn nắm trong tay, không hề có một tia trúc trắc nào cả.
Thần quang trong mắt Triệu Phong ngẫu nhiên chợt hiện, sản sinh ra khí tức áp bách vô hình vô ảnh, so với bất cứ cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh nào mà Hắc Vân đại sư từng gặp qua, đều cường đại hơn rất nhiều.
Hắn cũng nhìn ra được, Triệu Phong đã cật lực thu liễm khí tức rồi.
Thời gian gần nửa ngày, Nửa bước Chân Linh Khí trong cơ thể Triệu Phong chuyển hóa đã đạt tới hơn một thành. Bậc tốc độ khủng bố như thế này, khiến cho Hắc Vân đại sư có một loại cảm giác nhìn người mà tự thẹn mình.
- Cho dù ngươi có lực lượng huyết mạch, nhưng nếu linh thức không đủ cường đại, cũng rất khó có thể nhanh chóng luyện hóa Tam Hoa Bảo Liên như vậy! Cho dù ngươi có Tam Hoa Bảo Liên và Bách Hoa Thánh Dịch tương trợ, tốc độ chuyển hóa Nửa bước Chân Linh Khí cũng không có khả năng nhanh chóng như vậy! Chẳng lẽ tư chất của ngươi có thể so sánh với Thiên Linh thể trong truyền thuyết hay sao?
Hắc Vân đại sư khẽ hít sâu một hơi, thật sự nhịn không được, nói ra nghi hoặc trong lòng mình.
Thiên Linh thể chính là tư chất cao nhất trong truyền thuyết! Cũng chỉ có tư chất như vậy, mới có thể có được tốc độ tu luyện nhanh chóng như thế.
- Nếu như ta là Thiên Linh thể, hiện tại chỉ sợ đã sớm không phải là cấp bậc Thoát Phàm Cảnh như thế này rồi!
Triệu Phong lắc đầu cười.
Đừng nói là Thiên Linh thể, cho dù là Địa Linh thể thượng đẳng đi chăng nữa, ở nơi địa phương phồn hoa ưu việt như Đại quốc Thiên Bồng này, trước hai mươi tuổi hoàn toàn có hy vọng đột phá lên Chân Linh Cảnh.
Hắn cũng không có giải thích, khí tức tinh thần trên người chợt tăng vọt thêm một bước nữa, nguyên khí thiên địa hội tụ xung quanh Tam Hoa Bảo Liên nhất thời rung động một trận.
Tinh thần của Hắc Vân đại sư đột nhiên có loại cảm giác áp bách hít thở không thông:
- Ngươi… cảnh giới tinh thần của ngươi, không ngờ lại có thể so sánh với cường giả Chân Nhân Cấp! Khó trách ngươi có thể thuận lợi luyện hóa Tam Hoa Bảo Liên như vậy! Nửa bước Chân Linh Khí có thể chuyển hóa cực nhanh như thế!
Vẻ mặt Hắc Vân đại sư tràn ngập vẻ không thể tin nổi, đột nhiên hiểu ra.
Nếu như cảnh giới tinh thần của một người vượt qua tu vi của bản thân mình, như vậy tốc độ tu luyện tự nhiên không thể cân nhắc theo lẽ thường được.
Cái này cũng giống như là, bảo một gã cường giả Chân Linh Cảnh bắt đầu một lần nữa tiến hành tu luyện trở lại, ưu thế về mặt cảnh giới tự nhiên khiến cho việc tu luyện một ngày tiến xa ngàn vạn dặm!
- Đã trôi qua năm sáu ngày rồi, ba phương nhân mã kia vẫn còn chưa phá giải đến nơi này sao?
Thanh âm Triệu Phong khẽ chuyển, ánh mắt thoáng đảo qua ba cánh đại môn ở ba phía Tây, Nam, Bắc.
Dựa theo sự phỏng chừng của Hắc Vân đại sư, những người này nhanh thì năm sáu ngày, chậm thì hơn mười ngày, mới có thể xông đến trung tâm tầng thứ ba này.
Điều này đối với Triệu Phong mà nói, cũng tính là một chuyện tốt.
Như vậy hắn sẽ có thêm càng nhiều thời gian chuẩn bị và tu luyện.
Phịch!
Tiểu Tặc Miêu từ trên bả vai của Triệu Phong rớt xuống, lâm vào trong ngủ say, cái bụng nhỏ trắng hếu tròn lên, bộ dáng vô cùng đáng yêu.
Con mèo tham lam này, chắc là đã ăn hơi nhiều rồi!
Triệu Phong khẽ hít sâu một hơi, bỏ Tiểu Tặc Miêu vào trong Túi Linh sủng.
Hắc Vân đại sư giương mắt nhìn Tiểu Tặc Miêu, có cảm giác kinh hãi không thôi. Con mèo nhỏ này đâu chỉ là ăn hơi nhiều một chút, những thứ Linh đan, trân bảo mà nó ăn mấy ngày qua, tuyệt đối đủ khiến cho một cường giả Chân Linh Cảnh phải bạo thể mà chết mấy lần a!
Nhưng mà con mèo nhỏ này, chỉ ăn no một trận, sau đó mơ màng lâm vào giấc ngủ mà thôi.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong có thể nhìn thấy được, những Linh đan trân bảo trong cơ thể của Tiểu Tặc Miêu đang dần dần chuyển hóa thành dược lực, lan tràn ra khắp thân thể Tiểu Tặc Miêu.
Kỳ quái nhất chính là, hình thể của Tiểu Tặc Miêu mãi cho đến nay vẫn không thay đổi bao nhiêu so với lúc ra đời.
Đối với thực lực của Tiểu Tặc Miêu, Triệu Phong cũng không thể nào phán đoán chính xác được, nhưng mà đánh giá sơ bộ, đối kháng với vài cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh, hẳn là không thành vấn đề.
Lần này Tiểu Tặc Miêu lâm vào ngủ say, xem ra trong nhất thời nửa khắc cũng không thể tỉnh lại được.
Thân thể của nó trong lúc ngủ say, mơ hồ phát ra những biến hóa kỳ lạ nào đó, giống như là lần trước Triệu Phong ngủ say ở trong nước sông suốt một hai tháng vậy.
- Đúng rồi! Tiểu huynh đệ, ngươi luyện hóa Tam Hoa Bảo Liên xong rồi, Thủy Nguyệt đại đạo kia rốt cuộc đã để lại di chúc gì thế?
Hắc Vân đại sư lại nhịn không được, tò mò hỏi.
Thủy Nguyệt đại đạo dù sao cũng là một nhân vật truyền kỳ năm xưa của Đại quốc Thiên Bồng, trước khi chết, rốt cuộc đã để lại di chúc gì?
Di chúc này, chính là được đặt bên trong Tam Hoa Bảo Liên. Triệu Phong đã luyện hóa được Tam Hoa Bảo Liên, khẳng định biết được nội dung của cái di chúc đó.
- Cái di chúc này, có quan hệ đến Cầm Vương phi…
Thanh âm Triệu Phong thoáng có chút do dự, cũng không muốn nói nhiều về chuyện này.
Hiện tại thì tốt rồi, bất luận là hoàn thành nhiệm vụ truyền tin của sư tôn Đại Trưởng lão, hay là hoàn thành di chúc của Thủy Nguyệt đại đạo, Triệu Phong đều cần phải tìm đến Cầm Vương phi một chuyến.
Cầm Vương phi này, rốt cuộc là người như thế nào?
Trong lòng Triệu Phong có chút chờ mong, cũng có vài phần kiêng kỵ.
Nhưng bất luận nói như thế nào, đây cũng là nhiệm vụ mà hắn cần phải hoàn thành ở Đại quốc Thiên Bồng này.
Thời điểm khi mà Triệu Phong chiếm hết thiên thời địa lợi, tĩnh tâm tu luyện nâng cao thực lực thì ba phương nhân mã còn lại, cũng đều đang cật lực phá giải thông đạo.
Căn phòng thứ chín ở phía Tây.
- Chỉ còn một căn phòng cuối cùng, chỉ kém một bước nữa, ta liền có thể đi vào tầng thứ ba rồi!
Đào Phiến phi tặc vô cùng chăm chú, vẻ mệt mỏi và hưng phấn trên mặt cùng tồn tại.
- Sư huynh, chỉ thêm một bước này nữa thôi, chúng ta liền có thể đoạt lại hết thảy mọi thứ!
Trên mặt của nữ tử váy hoa cũng tràn ngập sự kỳ vọng.
Sự cừu hận của hai người đối với Triệu Phong đã đạt tới mức độ không chết không ngừng.
Hiện tại cho dù Triệu Phong có nguyện ý giao ra hết thảy mọi thứ, ngoan ngoãn bó tay đầu hàng, thì bọn họ cũng phải đem tên tiểu tử kia tra tấn đến chết.
o0o
Cùng lúc đó, hai phương Bích lão gia, Tàn Huyết Ngốc Ưng cũng đều đang ở căn phòng thứ chín tranh đoạt từng giây từng phút phá giải Cơ quan.
- Tên tiểu tử lam mao kia, cho dù có thể đoạt được bảo tàng, cũng khó có thể trốn thoát nổi!
Vẻ mặt lão đạo thanh bào đầy vẻ âm lãnh, mắt thấy đạo Cơ quan cuối cùng của căn phòng thứ chín sắp sửa phá giải xong.
o0o
Ở phía Nam, căn phòng thứ chín.
- Bích lão gia, đợi lát nữa đi vào, chúng ta có thể nào không tạo thành phiền toái cho Triệu Phong ca ca được hay không?
Vẻ mặt Bích Xảo Ngọc tràn ngập khẩn cầu, nói.
- Xảo Ngọc, ngươi suy nghĩ sự tình quá mức đơn giản rồi! Cho dù chúng ta không đối địch với hắn, thì Đào Phiến phi tặc liệu có bằng lòng buông tha cho hắn hay không? Tàn Huyết Ngốc Ưng tham lam hung tàn kia có bằng lòng buông tha cho hắn hay không?
Bích lão gia lắc đầu, nói.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Bích Xảo Ngọc liền ảm đạm, không thể ứng đối.
Đúng vậy, hiện tại phương có thực lực mạnh nhất vẫn chính là Đào Phiến phi tặc.
Nếu như Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng không phải tạm thời liên thủ, chỉ sợ lúc này đã ngã xuống dưới tay hắn rồi.
- Đáng tiếc! Một tên thiếu niên tài tuấn hiếm thấy như vậy…
Vẻ mặt Bích lão gia tràn ngập tiếc hận nói.
Nói một cách thật lòng, hắn thật sự có chút hối hận. Nếu như lúc đầu có thể mời chào được một thiếu niên thiên tài như Triệu Phong sử dụng cho mình, như vậy hiện tại người nắm trong tay cục diện, nói không chừng chính là bản thân rồi.
Nhưng mà tình thế đã phát triển tới bước này, hiện tại Triệu Phong… tuyệt đối phải chết!
Tốc độ phá giải Cơ quan của ba phương nhân mã hiện tại đều đã đạt tới cực hạn.
Luận tốc độ, nhanh nhất vẫn là bên phía Tàn Huyết Ngốc Ưng.
Vị lão đạo thanh bào kia, chính là Đại sư Trộm mộ nổi tiếng, đối với Cơ quan tương đối tinh thông, kinh nghiệm phong phú, liên thủ với Tàn Huyết Ngốc Ưng, về mặt tốc độ vẫn tương đối nhanh hơn.
Két chi!
Đại môn phía Bắc đột nhiên mở ra, Tàn Huyết Ngốc Ưng cùng với lão đạo thanh bào và một gã cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh khác tiến vào tầng thứ ba.
- Triệu Phong!
Ba người liếc mắt liền nhìn thấy thân ảnh đang ngồi ở trung tâm quảng trường.
Chỉ thấy một gã thiếu niên tóc lam, thân mặc Thiên La Huyền Y lam bạch giao nhau, thần sắc lạnh lùng siêu phàm, ngồi ngay ngắn ở trên Tam Hoa Bảo Liên.
Ngoài ra còn có một vị lão giả thấp lùn ngồi ở chếch phía sau lưng Triệu Phong một chút.
Nhìn về phía cỗ quan tài thủy tinh đã trống rỗng, bên trong chỉ còn lại có một cỗ thi thể lạnh như băng, sắc mặt đám người Tàn Huyết Ngốc Ưng nhất thời đại biến.
- Tam Hoa Bảo Liên, Huyền Hoa Bảo Điển! Tiểu tử này không ngờ lại đoạt sạch hết tất cả những bảo vật của tầng thứ ba rồi!
Tàn Huyết Ngốc Ưng và lão đạo thanh bào đều mang theo vẻ tham lam khiếp sợ, sau đó lại lộ ra vẻ mừng như điên, thần sắc hưng phấn.
Mau giết chết tên tiểu tử này, cướp lấy bảo vật.
Ba người bọn Tàn Huyết Ngốc Ưng điên cuồng đánh về phía Triệu Phong.
Thực lực của Triệu Phong, bọn họ biết rõ ràng nhất, so với những cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh bình thường chỉ mạnh hơn một chút.
Mà hiện tại, Tàn Huyết Ngốc Ưng thân là Chân Linh Cảnh chủ lực, hai Nửa bước Chân Linh Cảnh phụ trợ, tổng lực công kích rất mạnh, kẻ này làm sao có thể không chết cho được?
Sưu sưu sưu!
Tàn Huyết Ngốc Ưng rất nhanh đánh thẳng về phía Triệu Phong, phát động công kích tuyệt mệnh.
Một khắc kia, lực áp bách Chân Linh Cảnh đè nặng xuống, khiến cho trong lồng ngực Hắc Vân đại sư dâng lên một cỗ áp lực nặng nề.
Triệu Phong vẫn như cũ ngồi ngay ngắn bên trong Tam Hoa Bảo Liên, vẻ mặt thoáng chút trào phúng.
Bên ngoài Tam Hoa Bảo Liên lóe lên ba loại quang mang thanh, lam, tử sắc, đan xen vào nhau tạo thành một đám hoa ảnh lưu quang ba màu, hoàn toàn che chở hai người Triệu Phong vào bên trong.
Bồng rầm rầm!
Mấy đợt công kích mãnh lực mười phần rơi xuống bên trên Tam Hoa Bảo Liên, nhưng mà hai người bọn Triệu Phong vẫn như cũ vững như thái sơn ngồi bất động bên trong.
Triệu Phong ngồi trên Tam Hoa Bảo Liên, không chút cử động, Thiên La Huyền Y trên người hắn, tay áo nhẹ nhàng lất phất, phảng phất như không dính một tia khói lửa nhân gian nào vậy.
- Điều này sao có thể?
Ba người bọn Tàn Huyết Ngốc Ưng trừng lớn mắt nhìn chằm chằm vào hai thân ảnh ngồi đó.
Ba người liên thủ với nhau, phát ra công kích mãnh liệt như vậy, cho dù một vị cường giả Chân Linh Cảnh không chết cũng phải bị thương mới đúng.
Nhưng mà cái gã thiếu niên đang ngồi trên Tam Hoa Bảo Liên kia lại nở nụ cười nhạt châm chọc, bình yên không chút việc gì.
- Tam Hoa Bảo Liên không hỗ là Thánh vật Tà đạo, ngày xưa Thủy Nguyệt đại đạo chính là nhờ vào vật này, mới có thể thong dong ứng phó sự đuổi giết của cường giả Chân Chủ Cấp!
Sắc mặt Hắc Vân đại sư vui vẻ, không khỏi thầm than một tiếng.
Hắn không thể không thừa nhận, chính mình vẫn còn xem nhẹ uy năng của Tam Hoa Bảo Liên. Thủy Nguyệt đại đạo đặt nó trong đám vật bồi táng ở tầng thứ ba, có thể thấy được phân lượng của nó trong lòng Thủy Nguyệt đại đạo.
- Tiểu tử này, làm sao có thể luyện hóa được Tam Hoa Bảo Liên?
Lão đạo thanh bào kinh hãi rống lớn một tiếng, căn bản không thể nào tin nổi.
Ba người không ngừng phát động công kích điên cuồng đối với Triệu Phong, cuối cùng cũng không có cách nào phá vỡ được lực phòng ngự siêu cường của Tam Hoa Bảo Liên!
Cái này cũng may là còn ở trong không gian phong bế, nếu như đặt ở bên ngoài, với tốc độ phi hành siêu nhanh của Tam Hoa Bảo Liên, đã sớm phá vây bỏ chạy mất rồi.
- Chuyện gì xảy ra? Sao ta đột nhiên cảm thấy có chút buồn ngủ?
Vị thủy tặc tu vi Nửa bước Chân Linh Cảnh kia, mí mắt lúc này nặng nề, thân thể có chút không thể đứng vững được.
Lão đạo thanh bào cũng cảm nhận được một tia cảm giác mệt mỏi mãnh liệt.
- Càng công kích nhiều, càng cảm thấy mệt mỏi hơn… Không xong! Đây chính là kỳ hương phụ trợ của Tam Hoa Bảo Liên!
Sắc mặt ba người đại biến, liên tục lui về phía sau.
Tam Hoa Bảo Liên, chính là Thánh đạo Tà vật có khả năng phụ trợ, ngoại trừ năng lực phi hành và phòng ngự ra, còn có thể phát ra ba loại kỳ hương nữa.
Lực lượng của loại kỳ hương này, ngay cả cường giả Chân Linh Cảnh cũng không thể hoàn toàn chống cự nổi.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm