Chúa Tể Chi Vương
Chương 233: Tạo thế chân vạc
Đấu pháp điên cuồng, hung tàn của Triệu Phong khiến phần lớn người đang xem chiến đều kinh ngạc khó hiểu.
Chẳng lẽ tên này không muốn sống nữa.
Một vài đệ tử tinh anh tham dự chung kết Phong Vân đều hai mặt nhìn nhau.
Lần lượt va chạm như vậy. Triệu Phong hiển nhiên đã bị thương nhẹ, nếu không phải thân pháp của hắn huyền diệu, mượn lực chuyển đi thì e rằng bây giờ đã trọng thương thua cuộc rồi.
Ngạo Thiên Nguyệt vừa mừng vừa sợ, loại cục diện này hiển nhiên rất có lợi cho hắn.
Triệu Phong am hiểu công kích, các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, thân pháp cơ động, cũng khiến cho hắn phải cố hết sức.
Cũng may là Triệu Phong nguyện ý liều mạng chọi cứng với hắn, cường giả sở trường công kích, khẳng định không thể kéo dài.
- Luận tu vi, ta cao hơn ngươi, luận tư chất, ta có được lực lượng huyết mạch. Không quá 200 chiêu nữa. Ngươi nhất định sẽ kiệt sức...
Ngạo Thiên Nguyệt âm thầm cười lạnh.
Không phải hắn không muốn nhanh chóng thủ thắng, thế nhưng tên điên này còn tàn nhẫn hung ác hơn cả hắn, chỉ e sẽ phải trả một cái giá rất đắt.
Cho nên, hắn vẫn lấy thủ làm chủ, đôi lục áp dụng phản kích, chờ đến khi Triệu Phong tiêu hao quá độ. Sau đó tùy thời bộc phát, nhất cử thành công.
Đây là sách lược ổn trọng cầu thắng, dùng cái giá thấp nhất để đánh bại tên điên này!
Trong mắt Ngạo Thiên Nguyệt lập lòe thần quang, quyết định sách lược.
Thế nhưng, vì có suy nghĩ như thế cho nên thanh thế tự nhiên đã yếu đi nửa bậc.
Triệu Phong càng đánh càng hung tàn, chiến ý dâng trào, khí huyết trong cơ thể phảng phất như đang thiêu cháy, tinh khí thần bị đây lên tới cực hạn.
Trong mơ hồ, trong cơ thể Triệu Phong dường như truyền đến âm thanh điện minh và chân lực lưu chuyển, mái tóc màu xanh trên đầu tung bay như thác nước.
Khí thế uy danh, chiến ý, khí tức toàn thân đều không ngừng ngưng luyện.
Lúc giao chiến được 100 chiêu, trên mặt Triệu Phong đã đỏ rực. Chân lực bành trướng, một luồng lực lượng tiềm ẩn trong cơ thể đang chậm rãi phóng thích.
Cuối cùng...
Ngạo Thiên Nguyệt đã ý thức được có chút không đúng
Theo lẽ thường mà nói. Sau khi Triệu Phong dồn sức đánh trăm chiêu, hắn phải suy kiệt vài phần, tại sao hắn càng đánh lại càng mạnh hơn?
Không đúng! Có gì đó rất lạ!
Cảm giác của Ngạo Thiên Nguyệt càng sâu sắc hơn, khí tức toàn thân Triệu Phong đã ngưng luyện đến mức tận cùng, giống như một tòa núi lửa tùy thời bộc phát.
- Ngũ trọng thiên cực hạn... Chỉ còn thiếu một chút nữa! Chẳng lẽ nhất định không thể nào đột phá hay sao?
Triệu Phong hít sâu một hơi, điên cuồng áp súc mỗi một tế bào tiềm năng trong cơ thể.
Từ sau khi Phù Loan Thí Luyện trở về, Triệu Phong đã phục dụng qua rất nhiều linh đan và thiên địa linh tài.
Đặc biệt là lần gần đây nhất, sau khi phục dụng chất lỏng ở Bách Phần cấm địa, một phần lực lượng đã bị thân thể hấp thu vẫn chưa được tận dụng chuyển hóa hoàn toàn.
Lúc này...
Khí huyết chân lực toàn thân Triệu Phong đang ở trạng thái sôi trào, lực lượng huyết mạch vẫn cố thủ ở tạng phủ và kinh mạch yếu huyệt, đồng thời còn làm một loại sức mạnh hậu thuẫn.
Chính nhờ có chỗ dựa này cho nên dù Triệu Phong đánh điên cuồng như vậy vẫn không bị trọng thương
- Ngạo sư huynh! Tiểu tử này muốn nhân cơ hội đột phá!
Không biết là ai ở bên dưới hét lên nhắc nhở.
Cái gì?
Ngạo Thiên Nguyệt thân ở trong cuộc, sau khi nghe lời nhắc nhở này, thể xác và tinh thần đột nhiên chấn động lộ vẻ kinh hoảng thất sắc.
Nhìn kỹ biểu lộ của Triệu Phong mặc dù đấu pháp hung tàn, thế nhưng vẻ mặt vẫn kiên nghị lạnh lùng, không hề mất đi lý trí.
Tên Triệu Phong này... Không ngờ lại lại xem mình như là viên đá mài đao?
Sau khi hiểu rõ chân tướng một cơn lửa giận lập tức tràn ngập trong ngực Ngạo Thiên Nguyệt, cảm thấy phẫn nộ, kinh hãi, nhục nhã.
Người đang xem chiến ở dưới sân đều đồng loạt giật mình, không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Phần lớn người ở đây đều chỉ một mặt điên cuồng của Triệu Phong thế nhưng có bao nhiêu người có thể nhìn tính toán của hắn?
Hóa Nguyệt Thần Chưởng!
Ngạo Thiên Nguyệt triệt để bạo phát, lực lượng huyết mạch dốc ra toàn lực, bên ngoài thân thể phát ra một tầng ánh sáng ngân nguyệt, chấn động nổi lên, thân hình càng trở nên hư vô, giống như hóa thân thành ánh trăng các phương diện như công kích, phòng ngự, tốc độ đều tăng lên.
Triệu Phong đột nhiên cảm thấy lực lượng của Ngạo Thiên Nguyệt gia tăng rất nhiều, khí huyết chân lực trong cơ thể gần như bị áp chế.
Lực lượng huyết mạch có nguồn gốc từ tổ tiên đại năng ít nhất là vương giả đại đế cấp bậc Hư Thần cảnh, bởi vậy tự nhiên sẽ sinh ra áp chế đối với sức mạnh bình thường
- Triệu Phong! Đừng hòng thực hiện được mưu đồ!
Thực lực của Ngạo Thiên Nguyệt bộc phát 200%, trong lực lượng huyết mạch thậm chí còn truyền đến một tia khí tức vương giả đại đế nhàn nhạt.
Triệu Phong thật vất vả mới ngưng luyện khí thế đến cực hạn, bây giờ lại bị chế trụ triệt để.
- Chẳng lẽ sẽ thất bại sao?
Trong lòng Triệu Phong vô cũng không cam lòng.
Chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể thành công đột phá rồi.
Chỉ tiếc là đối phương cũng không phải kẻ ngu, làm sao có thể để mình lâm trận đột phá được.
- Đã như vậy thì kết thúc ở đây thôi.
Lực lượng huyết mạch bị áp chế trong cơ thể Triệu Phong đã bị luồng khí tức vương giả đại đế trên người Ngạo Thiên Nguyệt kích khởi.
Uy nghiêm thần linh Thái cổ, há có thể nhịn được xúc phạm?
Phong Lôi Toàn Diệt!
Triệu Phong quát lớn một tiếng, toàn thân vờn quanh một tầng điện mang màu xanh nhạt rực rỡ, bốn phía dày đặc “Điện hoa", vừa nhìn mà giật mình.
Những Điện hoa này nổi liền từ chuỗi này sang chuỗi khác, phát ra tiếng rung động, trong không khí truyền đến mùi cháy khét, lực lượng hủy diệt bạo ngược như núi lửa bộc phát.
Oành...
Mái tóc xanh trên đầu Triệu Phong đột nhiên bùng nổ, rối loạn mà sắc bén, kết hợp vợi điện lưu khủng bố xung quanh, cùng nhau nhảy múa, tạo thành một hình ảnh động tĩnh kết hợp.
Cùng lúc đó.
Lông mày của hắn hóa thành màu xanh, trong đồng tử lóe lên một tầng ánh sáng màu xanh sắc bén, một tia huyết dịch màu xanh vờn quanh bên ngoài thân thể Triệu Phong, phảng phất chứng kiến một hư ảnh Viễn cổ Thần, ngạo nghễ đứng sau lưng Triệu Phong.
Khí tức sâu dày khoáng tuyệt cổ kim, cùng với Điện Lôi lực hủy diệt, đan xen vào nhau, tạo thành uy thế bá đạo hủy diệt tất cả.
- Cái gì!
Tâm linh Ngạo Thiên Nguyệt kinh hãi, chân lực khí huyết toàn thân gần như bị áp chế, không cách nào nhúc nhích nổi.
Triệu Phong trong tầm mắt hắn, phảng phất như hóa thành Viễn cổ Ma Thần, một chưởng đánh ra, Phong Lôi mênh mông cuồn cuộn, hủy thiên diệt địa, duy ngã độc tôn.
- Lực lượng huyết mạch!
- Hắn cũng có lực lượng huyết mạch!
Toàn trường đều kinh hô, một vài cường giả trưởng bối thậm chí còn vỗ bàn đứng dậy.
Lăng Nguyệt Tông chủ và mấy vị trưởng lão đều đứng bật đậy, gần như nín thở.
- Ồ? Huyết mạch thật thuần túy, khí tức cũng rất xa xưa...
Bên phía Thiết Long Cường Quốc cũng truyền đến tiếng thốt giật mình khe khẽ.
Phành...
Trên Phong Vân quyết chiến đài truyền đến một tiếng nổ vang thật lớn. Sau đó từng trận nổ vang lên. Điện minh giao thoa.
Lấy Triệu Phong làm trung tâm, hắc sa xung quanh đều bị cháy đen thành tro bụi, nương theo điện lôi nộ phóng, lan ra khắp bốn phương tám hướng.
Điện lưu xoay tròn vặn vẹo, hiện ra từng đạo điện hoa. Hoàn toàn bao phủ Ngạo Thiên Nguyệt, nổ chấn bay hắn.
Tầng ánh sáng ngân nguyệt bên ngoài thân thể Ngạo Thiên Nguyệt phát ra tinh quang chói mắt, thân hình gần như bay ngược về phía sau.
Phành...
Thân thể của Ngạo Thiên Nguyệt bay lên cao hơn trăm trượng, tạo thành một lỗ thủng trên trận pháp đài. Sau đó bay ra ngoài sân.
Ngay tại chỗ.
Triệu Phong đứng trong hố đen khổng lồ bị thiêu cháy, mái tóc xanh xõa ra tung bay như thác nước, bên ngoài thân thể vờn quanh một tầng huyết dịch màu xanh, sau đó nhanh chóng thu liễm.
Tiếp đó, lông mày và thân thể hắn đều khôi phục nguyên trạng.
Vù...
Triệu Phong nhắm mắt lại, cảm thấy trong cơ thể trống rỗng, có chút suy yếu.
Nhưng cùng lúc đó, một luồng khí tức sinh cơ mạnh mẽ thịnh vượng đột nhiên bừng sáng trong cơ thể, từng sợi chân lực màu xanh nhạt càng trợ nên tinh thuần, hiện động điện quang nhàn nhạt, không ngừng vận hành sinh sôi trong cơ thể.
- Hắn đột phá rồi!
Dưới đài đột nhiên truyền đến tiếng hét.
Không ít người đều hít một hơi khí lạnh, không biết là rung động trước thực lực của Triệu Phong hay là vì tình huống lâm trận đột phá.
Phịch...
Bên ngoài sân, thân thể Ngạo Thiên Nguyệt chật vật không chịu nổi, rơi xuống đất, trên người lưu lại một mảnh cháy đen.
- Triệu Phong thắng!
Trọng tài trong cơn kinh ngạc đã kịp phản ứng, dùng ánh mắt khác thường dò xét tên quái vật Triệu Phong.
Lời này vừa đứt, toàn trường lập tức oanh động, rất nhiều người đang xem chiến đến bây giờ mới kịp phản ứng.
- Chuyện gì xảy ra? Tại sao Triệu Phong lại đột nhiên trở nên khủng bố như vậy, chỉ một chưởng đã đánh bay Ngạo Thiên Nguyệt.
- Lực lượng huyết mạch! Không ngờ tên điên Triệu Phong này cũng có lực lượng huyết mạch.
Dưới sân lập tức nghị luận, có sợ hãi có thán phục.
- Khó trách tư chất của hắn rất bình thường mà có thể tu luyện cực nhanh và chiến lực khủng bố như thế, thì ra là có lực lượng huyết mạch.
Thần sắc đám người Dương Càn và Bắc Mặc đều vô cùng phức tạp, trong lòng không biết là kinh hỉ hay là cay đắng.
Bên phía Hiểu Nguyệt Tông, Tông chủ và mấy người Đại trưởng lão đều lộ vẻ cuồng hỉ.
- Trời cao giúp đỡ, Hiểu Nguyệt Tông ta không ngờ lại xuất hiện một thiên tài tuyệt đỉnh như vậy.
Hiểu Nguyệt Tông chủ vô cùng vui mừng.
- Tên Triệu Phong này, không ngờ lại ẩn dấu sâu như vậy.
Trên mặt Vân Hải chân nhân có chút vặn vẹo, cố gắng kiềm chế lo lắng và sát cơ trong lòng.
- Quả nhiên.
Đại trưởng lão thở phào một hơi và mỉm cưới, thân là sư tôn của Triệu Phong, đã nhiều lần tiếp xúc, ông ta đã sớm phát hiện thân thể của đệ tử có gì đó dị thường, chẳng qua là lúc trước vẫn không thể khẳng định mà thôi
Dưới ánh mắt chấn động của toàn trường, Triệu Phong nhắm mắt lại, chậm rãi bước xuống đài, ngồi khoanh chân, bắt đầu vận chuyển chân lực trong cơ thể, củng cố cảnh giới tu vi.
Đồng thời, hắn còn ăn vào một viên linh đan trị thương có giá trị không nhỏ.
Bên phía khác...
Ngạo Thiên Nguyệt bị thua, sắc mặt âm tình bất định, có khuất nhục, có sợ hãi và không cam lòng.
- Tên này... Không ngờ lại che đấu sâu như vậy.
Ngạo Thiên Nguyệt cắn chặt răng.
Trận chiến này, không chỉ đơn giản là hắn thua, mà còn là một loại sỉ nhục.
Nếu như Triệu Phong phát động lực lượng huyết mạch từ đầu thì đã có thể thắng Ngạo Thiên Nguyệt.
Thế nhưng hắn lại không làm vậy, lại xem Ngạo Thiên Nguyệt là viên đá mài đao, kích phát tiềm năng của mình, cuối cùng thông qua lực lượng huyết mạch bộc phát, nhất cử đột phá vách ngăn Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.
Trong vô hình, Ngạo Thiên Nguyệt đã trở thành một viên đá mài đao, một con cờ.
Như vậy hỏi sao hắn không phẫn hận, không nhục nhã cho được?
Sau khi đột phá Lục trọng thiên, tu vi của Triệu Phong đã xếp vào hàng đỉnh cao trong Liên minh thịnh hội, so với những đại tân tú khác trong liên minh, chỉ kém một trọng, bù đắp thiếu sót lớn nhất của mình.
Trên thực tế, Triệu Phong làm vậy cũng có mạo hiểm nhất định, nếu làm không tốt sẽ bị chân lực cắn trả.
Thế nhưng Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông mang đến cho hắn áp lực quá lớn, muốn đoạt được hạng nhất, nhất định phải đề cao tu vi, lúc đó mới có thể tăng phần thắng lên.
Giờ phút này...
Rất nhiều ánh mắt trên sân đều nhìn về phía thiếu niên lạnh lùng độc nhãn tóc xanh này, đây là một tân tú hung tàn trong liên minh.
Từ khi bắt đầu Liên minh thịnh hội đến nay, Triệu Phong đã thành công đánh bại hai đại tân tú.
Hôm nay, hắn còn bại lộ lực lượng huyết mạch, tu vi đột phát một trọng thiên, còn thực lực chân chính và bài tẩy của hắn vẫn không thể đánh giá.
Giờ khắc này...
Triệu Phong ở trong suy nghĩ của mọi người đã trở nên cực kỳ đáng sợ, có thể sánh ngang với Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông.
- Không biết tên điên này khi gặp Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông sẽ có tình huống như thế nào.
Phần lớn người đang xem chiến đều nghĩ tới tràng cảnh lúc đó, tâm huyết phấn chấn, vô cùng chờ mong.
Trận chung kết Phong Vân vẫn tiếp tục.
Nửa canh giờ sau, thương thế của Triệu Phong đã khỏi hẳn, dưới sự thẩm thấu của huyết mạch Viễn cổ, thương thế của hắn khôi phục nhanh hơn người thường rất nhiều, đây là một loại hiệu quả mà bất kỳ huyết mạch nào cũng có.
Khi Triệu Phong đứng lên, khí tức trên người càng trở nên ngưng luyện, mái tóc xanh trên đầu tung bay, đứng trong đám người, vô cùng bắt mắt.
Trong mơ hồ...
Trên Phong Vân quyết chiến đài đã xuất hiện ba luồng khí thế chủ đạo.
Thương Vũ Nguyệt, Lâm Thông, Triệu Phong.
Ba luồng khí thế này, chia làm ba hướng trên Phong Vân quyết chiến đài, “Tạo thế chân vạc", áp bách tinh thần vô hình khiến cho mọi đệ tử đại biểu đều cảm thấy hô hấp trở nên áp lực.
Có thể dùng mắt thường nhìn trong hư không xuất hiện ba “cự vật" hư vô.
Một cây Thanh Phong ba thước vạch phá trời cao, một đồng từ màu đen vực sâu thăm thẳm, một con mắt màu xanh nguy hiểm bao quát chúng sinh.
Uy vận vô hình này giống như giao phong trong cõi u mình, bao trùm lên toàn bộ thiên tài trong liên minh Thập Tam Tông.
Chẳng lẽ tên này không muốn sống nữa.
Một vài đệ tử tinh anh tham dự chung kết Phong Vân đều hai mặt nhìn nhau.
Lần lượt va chạm như vậy. Triệu Phong hiển nhiên đã bị thương nhẹ, nếu không phải thân pháp của hắn huyền diệu, mượn lực chuyển đi thì e rằng bây giờ đã trọng thương thua cuộc rồi.
Ngạo Thiên Nguyệt vừa mừng vừa sợ, loại cục diện này hiển nhiên rất có lợi cho hắn.
Triệu Phong am hiểu công kích, các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, thân pháp cơ động, cũng khiến cho hắn phải cố hết sức.
Cũng may là Triệu Phong nguyện ý liều mạng chọi cứng với hắn, cường giả sở trường công kích, khẳng định không thể kéo dài.
- Luận tu vi, ta cao hơn ngươi, luận tư chất, ta có được lực lượng huyết mạch. Không quá 200 chiêu nữa. Ngươi nhất định sẽ kiệt sức...
Ngạo Thiên Nguyệt âm thầm cười lạnh.
Không phải hắn không muốn nhanh chóng thủ thắng, thế nhưng tên điên này còn tàn nhẫn hung ác hơn cả hắn, chỉ e sẽ phải trả một cái giá rất đắt.
Cho nên, hắn vẫn lấy thủ làm chủ, đôi lục áp dụng phản kích, chờ đến khi Triệu Phong tiêu hao quá độ. Sau đó tùy thời bộc phát, nhất cử thành công.
Đây là sách lược ổn trọng cầu thắng, dùng cái giá thấp nhất để đánh bại tên điên này!
Trong mắt Ngạo Thiên Nguyệt lập lòe thần quang, quyết định sách lược.
Thế nhưng, vì có suy nghĩ như thế cho nên thanh thế tự nhiên đã yếu đi nửa bậc.
Triệu Phong càng đánh càng hung tàn, chiến ý dâng trào, khí huyết trong cơ thể phảng phất như đang thiêu cháy, tinh khí thần bị đây lên tới cực hạn.
Trong mơ hồ, trong cơ thể Triệu Phong dường như truyền đến âm thanh điện minh và chân lực lưu chuyển, mái tóc màu xanh trên đầu tung bay như thác nước.
Khí thế uy danh, chiến ý, khí tức toàn thân đều không ngừng ngưng luyện.
Lúc giao chiến được 100 chiêu, trên mặt Triệu Phong đã đỏ rực. Chân lực bành trướng, một luồng lực lượng tiềm ẩn trong cơ thể đang chậm rãi phóng thích.
Cuối cùng...
Ngạo Thiên Nguyệt đã ý thức được có chút không đúng
Theo lẽ thường mà nói. Sau khi Triệu Phong dồn sức đánh trăm chiêu, hắn phải suy kiệt vài phần, tại sao hắn càng đánh lại càng mạnh hơn?
Không đúng! Có gì đó rất lạ!
Cảm giác của Ngạo Thiên Nguyệt càng sâu sắc hơn, khí tức toàn thân Triệu Phong đã ngưng luyện đến mức tận cùng, giống như một tòa núi lửa tùy thời bộc phát.
- Ngũ trọng thiên cực hạn... Chỉ còn thiếu một chút nữa! Chẳng lẽ nhất định không thể nào đột phá hay sao?
Triệu Phong hít sâu một hơi, điên cuồng áp súc mỗi một tế bào tiềm năng trong cơ thể.
Từ sau khi Phù Loan Thí Luyện trở về, Triệu Phong đã phục dụng qua rất nhiều linh đan và thiên địa linh tài.
Đặc biệt là lần gần đây nhất, sau khi phục dụng chất lỏng ở Bách Phần cấm địa, một phần lực lượng đã bị thân thể hấp thu vẫn chưa được tận dụng chuyển hóa hoàn toàn.
Lúc này...
Khí huyết chân lực toàn thân Triệu Phong đang ở trạng thái sôi trào, lực lượng huyết mạch vẫn cố thủ ở tạng phủ và kinh mạch yếu huyệt, đồng thời còn làm một loại sức mạnh hậu thuẫn.
Chính nhờ có chỗ dựa này cho nên dù Triệu Phong đánh điên cuồng như vậy vẫn không bị trọng thương
- Ngạo sư huynh! Tiểu tử này muốn nhân cơ hội đột phá!
Không biết là ai ở bên dưới hét lên nhắc nhở.
Cái gì?
Ngạo Thiên Nguyệt thân ở trong cuộc, sau khi nghe lời nhắc nhở này, thể xác và tinh thần đột nhiên chấn động lộ vẻ kinh hoảng thất sắc.
Nhìn kỹ biểu lộ của Triệu Phong mặc dù đấu pháp hung tàn, thế nhưng vẻ mặt vẫn kiên nghị lạnh lùng, không hề mất đi lý trí.
Tên Triệu Phong này... Không ngờ lại lại xem mình như là viên đá mài đao?
Sau khi hiểu rõ chân tướng một cơn lửa giận lập tức tràn ngập trong ngực Ngạo Thiên Nguyệt, cảm thấy phẫn nộ, kinh hãi, nhục nhã.
Người đang xem chiến ở dưới sân đều đồng loạt giật mình, không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Phần lớn người ở đây đều chỉ một mặt điên cuồng của Triệu Phong thế nhưng có bao nhiêu người có thể nhìn tính toán của hắn?
Hóa Nguyệt Thần Chưởng!
Ngạo Thiên Nguyệt triệt để bạo phát, lực lượng huyết mạch dốc ra toàn lực, bên ngoài thân thể phát ra một tầng ánh sáng ngân nguyệt, chấn động nổi lên, thân hình càng trở nên hư vô, giống như hóa thân thành ánh trăng các phương diện như công kích, phòng ngự, tốc độ đều tăng lên.
Triệu Phong đột nhiên cảm thấy lực lượng của Ngạo Thiên Nguyệt gia tăng rất nhiều, khí huyết chân lực trong cơ thể gần như bị áp chế.
Lực lượng huyết mạch có nguồn gốc từ tổ tiên đại năng ít nhất là vương giả đại đế cấp bậc Hư Thần cảnh, bởi vậy tự nhiên sẽ sinh ra áp chế đối với sức mạnh bình thường
- Triệu Phong! Đừng hòng thực hiện được mưu đồ!
Thực lực của Ngạo Thiên Nguyệt bộc phát 200%, trong lực lượng huyết mạch thậm chí còn truyền đến một tia khí tức vương giả đại đế nhàn nhạt.
Triệu Phong thật vất vả mới ngưng luyện khí thế đến cực hạn, bây giờ lại bị chế trụ triệt để.
- Chẳng lẽ sẽ thất bại sao?
Trong lòng Triệu Phong vô cũng không cam lòng.
Chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể thành công đột phá rồi.
Chỉ tiếc là đối phương cũng không phải kẻ ngu, làm sao có thể để mình lâm trận đột phá được.
- Đã như vậy thì kết thúc ở đây thôi.
Lực lượng huyết mạch bị áp chế trong cơ thể Triệu Phong đã bị luồng khí tức vương giả đại đế trên người Ngạo Thiên Nguyệt kích khởi.
Uy nghiêm thần linh Thái cổ, há có thể nhịn được xúc phạm?
Phong Lôi Toàn Diệt!
Triệu Phong quát lớn một tiếng, toàn thân vờn quanh một tầng điện mang màu xanh nhạt rực rỡ, bốn phía dày đặc “Điện hoa", vừa nhìn mà giật mình.
Những Điện hoa này nổi liền từ chuỗi này sang chuỗi khác, phát ra tiếng rung động, trong không khí truyền đến mùi cháy khét, lực lượng hủy diệt bạo ngược như núi lửa bộc phát.
Oành...
Mái tóc xanh trên đầu Triệu Phong đột nhiên bùng nổ, rối loạn mà sắc bén, kết hợp vợi điện lưu khủng bố xung quanh, cùng nhau nhảy múa, tạo thành một hình ảnh động tĩnh kết hợp.
Cùng lúc đó.
Lông mày của hắn hóa thành màu xanh, trong đồng tử lóe lên một tầng ánh sáng màu xanh sắc bén, một tia huyết dịch màu xanh vờn quanh bên ngoài thân thể Triệu Phong, phảng phất chứng kiến một hư ảnh Viễn cổ Thần, ngạo nghễ đứng sau lưng Triệu Phong.
Khí tức sâu dày khoáng tuyệt cổ kim, cùng với Điện Lôi lực hủy diệt, đan xen vào nhau, tạo thành uy thế bá đạo hủy diệt tất cả.
- Cái gì!
Tâm linh Ngạo Thiên Nguyệt kinh hãi, chân lực khí huyết toàn thân gần như bị áp chế, không cách nào nhúc nhích nổi.
Triệu Phong trong tầm mắt hắn, phảng phất như hóa thành Viễn cổ Ma Thần, một chưởng đánh ra, Phong Lôi mênh mông cuồn cuộn, hủy thiên diệt địa, duy ngã độc tôn.
- Lực lượng huyết mạch!
- Hắn cũng có lực lượng huyết mạch!
Toàn trường đều kinh hô, một vài cường giả trưởng bối thậm chí còn vỗ bàn đứng dậy.
Lăng Nguyệt Tông chủ và mấy vị trưởng lão đều đứng bật đậy, gần như nín thở.
- Ồ? Huyết mạch thật thuần túy, khí tức cũng rất xa xưa...
Bên phía Thiết Long Cường Quốc cũng truyền đến tiếng thốt giật mình khe khẽ.
Phành...
Trên Phong Vân quyết chiến đài truyền đến một tiếng nổ vang thật lớn. Sau đó từng trận nổ vang lên. Điện minh giao thoa.
Lấy Triệu Phong làm trung tâm, hắc sa xung quanh đều bị cháy đen thành tro bụi, nương theo điện lôi nộ phóng, lan ra khắp bốn phương tám hướng.
Điện lưu xoay tròn vặn vẹo, hiện ra từng đạo điện hoa. Hoàn toàn bao phủ Ngạo Thiên Nguyệt, nổ chấn bay hắn.
Tầng ánh sáng ngân nguyệt bên ngoài thân thể Ngạo Thiên Nguyệt phát ra tinh quang chói mắt, thân hình gần như bay ngược về phía sau.
Phành...
Thân thể của Ngạo Thiên Nguyệt bay lên cao hơn trăm trượng, tạo thành một lỗ thủng trên trận pháp đài. Sau đó bay ra ngoài sân.
Ngay tại chỗ.
Triệu Phong đứng trong hố đen khổng lồ bị thiêu cháy, mái tóc xanh xõa ra tung bay như thác nước, bên ngoài thân thể vờn quanh một tầng huyết dịch màu xanh, sau đó nhanh chóng thu liễm.
Tiếp đó, lông mày và thân thể hắn đều khôi phục nguyên trạng.
Vù...
Triệu Phong nhắm mắt lại, cảm thấy trong cơ thể trống rỗng, có chút suy yếu.
Nhưng cùng lúc đó, một luồng khí tức sinh cơ mạnh mẽ thịnh vượng đột nhiên bừng sáng trong cơ thể, từng sợi chân lực màu xanh nhạt càng trợ nên tinh thuần, hiện động điện quang nhàn nhạt, không ngừng vận hành sinh sôi trong cơ thể.
- Hắn đột phá rồi!
Dưới đài đột nhiên truyền đến tiếng hét.
Không ít người đều hít một hơi khí lạnh, không biết là rung động trước thực lực của Triệu Phong hay là vì tình huống lâm trận đột phá.
Phịch...
Bên ngoài sân, thân thể Ngạo Thiên Nguyệt chật vật không chịu nổi, rơi xuống đất, trên người lưu lại một mảnh cháy đen.
- Triệu Phong thắng!
Trọng tài trong cơn kinh ngạc đã kịp phản ứng, dùng ánh mắt khác thường dò xét tên quái vật Triệu Phong.
Lời này vừa đứt, toàn trường lập tức oanh động, rất nhiều người đang xem chiến đến bây giờ mới kịp phản ứng.
- Chuyện gì xảy ra? Tại sao Triệu Phong lại đột nhiên trở nên khủng bố như vậy, chỉ một chưởng đã đánh bay Ngạo Thiên Nguyệt.
- Lực lượng huyết mạch! Không ngờ tên điên Triệu Phong này cũng có lực lượng huyết mạch.
Dưới sân lập tức nghị luận, có sợ hãi có thán phục.
- Khó trách tư chất của hắn rất bình thường mà có thể tu luyện cực nhanh và chiến lực khủng bố như thế, thì ra là có lực lượng huyết mạch.
Thần sắc đám người Dương Càn và Bắc Mặc đều vô cùng phức tạp, trong lòng không biết là kinh hỉ hay là cay đắng.
Bên phía Hiểu Nguyệt Tông, Tông chủ và mấy người Đại trưởng lão đều lộ vẻ cuồng hỉ.
- Trời cao giúp đỡ, Hiểu Nguyệt Tông ta không ngờ lại xuất hiện một thiên tài tuyệt đỉnh như vậy.
Hiểu Nguyệt Tông chủ vô cùng vui mừng.
- Tên Triệu Phong này, không ngờ lại ẩn dấu sâu như vậy.
Trên mặt Vân Hải chân nhân có chút vặn vẹo, cố gắng kiềm chế lo lắng và sát cơ trong lòng.
- Quả nhiên.
Đại trưởng lão thở phào một hơi và mỉm cưới, thân là sư tôn của Triệu Phong, đã nhiều lần tiếp xúc, ông ta đã sớm phát hiện thân thể của đệ tử có gì đó dị thường, chẳng qua là lúc trước vẫn không thể khẳng định mà thôi
Dưới ánh mắt chấn động của toàn trường, Triệu Phong nhắm mắt lại, chậm rãi bước xuống đài, ngồi khoanh chân, bắt đầu vận chuyển chân lực trong cơ thể, củng cố cảnh giới tu vi.
Đồng thời, hắn còn ăn vào một viên linh đan trị thương có giá trị không nhỏ.
Bên phía khác...
Ngạo Thiên Nguyệt bị thua, sắc mặt âm tình bất định, có khuất nhục, có sợ hãi và không cam lòng.
- Tên này... Không ngờ lại che đấu sâu như vậy.
Ngạo Thiên Nguyệt cắn chặt răng.
Trận chiến này, không chỉ đơn giản là hắn thua, mà còn là một loại sỉ nhục.
Nếu như Triệu Phong phát động lực lượng huyết mạch từ đầu thì đã có thể thắng Ngạo Thiên Nguyệt.
Thế nhưng hắn lại không làm vậy, lại xem Ngạo Thiên Nguyệt là viên đá mài đao, kích phát tiềm năng của mình, cuối cùng thông qua lực lượng huyết mạch bộc phát, nhất cử đột phá vách ngăn Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.
Trong vô hình, Ngạo Thiên Nguyệt đã trở thành một viên đá mài đao, một con cờ.
Như vậy hỏi sao hắn không phẫn hận, không nhục nhã cho được?
Sau khi đột phá Lục trọng thiên, tu vi của Triệu Phong đã xếp vào hàng đỉnh cao trong Liên minh thịnh hội, so với những đại tân tú khác trong liên minh, chỉ kém một trọng, bù đắp thiếu sót lớn nhất của mình.
Trên thực tế, Triệu Phong làm vậy cũng có mạo hiểm nhất định, nếu làm không tốt sẽ bị chân lực cắn trả.
Thế nhưng Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông mang đến cho hắn áp lực quá lớn, muốn đoạt được hạng nhất, nhất định phải đề cao tu vi, lúc đó mới có thể tăng phần thắng lên.
Giờ phút này...
Rất nhiều ánh mắt trên sân đều nhìn về phía thiếu niên lạnh lùng độc nhãn tóc xanh này, đây là một tân tú hung tàn trong liên minh.
Từ khi bắt đầu Liên minh thịnh hội đến nay, Triệu Phong đã thành công đánh bại hai đại tân tú.
Hôm nay, hắn còn bại lộ lực lượng huyết mạch, tu vi đột phát một trọng thiên, còn thực lực chân chính và bài tẩy của hắn vẫn không thể đánh giá.
Giờ khắc này...
Triệu Phong ở trong suy nghĩ của mọi người đã trở nên cực kỳ đáng sợ, có thể sánh ngang với Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông.
- Không biết tên điên này khi gặp Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông sẽ có tình huống như thế nào.
Phần lớn người đang xem chiến đều nghĩ tới tràng cảnh lúc đó, tâm huyết phấn chấn, vô cùng chờ mong.
Trận chung kết Phong Vân vẫn tiếp tục.
Nửa canh giờ sau, thương thế của Triệu Phong đã khỏi hẳn, dưới sự thẩm thấu của huyết mạch Viễn cổ, thương thế của hắn khôi phục nhanh hơn người thường rất nhiều, đây là một loại hiệu quả mà bất kỳ huyết mạch nào cũng có.
Khi Triệu Phong đứng lên, khí tức trên người càng trở nên ngưng luyện, mái tóc xanh trên đầu tung bay, đứng trong đám người, vô cùng bắt mắt.
Trong mơ hồ...
Trên Phong Vân quyết chiến đài đã xuất hiện ba luồng khí thế chủ đạo.
Thương Vũ Nguyệt, Lâm Thông, Triệu Phong.
Ba luồng khí thế này, chia làm ba hướng trên Phong Vân quyết chiến đài, “Tạo thế chân vạc", áp bách tinh thần vô hình khiến cho mọi đệ tử đại biểu đều cảm thấy hô hấp trở nên áp lực.
Có thể dùng mắt thường nhìn trong hư không xuất hiện ba “cự vật" hư vô.
Một cây Thanh Phong ba thước vạch phá trời cao, một đồng từ màu đen vực sâu thăm thẳm, một con mắt màu xanh nguy hiểm bao quát chúng sinh.
Uy vận vô hình này giống như giao phong trong cõi u mình, bao trùm lên toàn bộ thiên tài trong liên minh Thập Tam Tông.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm