Chủ Nhân Xin Yêu Ta
Chương 1: Triệu hồi và tồn tại
Đến từ hằng cổ dã thú a,
Là ai giao cho ngươi sinh mệnh,
Là ai khiến ngươi bất chấp hi sinh bản thân mình,
Là ai khiến ngươi kềm chế thú tính,
Chủ nhân của ngươi đến tột cùng ở nơi nào?
Hỗn Độn – hư không, là một nơi ko có thời gian, tồn tại song song cùng các tinh cầu khác trong ko gian.
Nơi tồn tại một loại dã thú năng lượng – sinh vật mỹ lệ mà cường đại (*mạnh mẽ) đang ở trong tình trạng ngủ say
“Mau tỉnh dậy đi,thần thú từ hằng cổ. . . . . ." Thanh âm già nua từ ko gian yên tĩnh vang lên
Không gian liền xuất hiện một dãy ánh sáng màu xanh lục
“Rùa, từ giấc ngủ tỉnh lại, ngươi đã ngủ được bao lâu?" Thanh âm già nua hỏi.
“Một vạn năm hay hai vạn năm, ta ko nhớ rõ." Ngáp, ánh sáng màu lục được coi là rùa đáp
“Hư Vô Nại, ngươi dùng năng lượng tinh thể gọi chúng ta đến đây rốt cuộc là có chuyện gì?" Một dãy ánh sáng màu hồng phút chốc xuất hiện ở trong ko gian vặn vẹo, âm thanh lạnh lùng nhưng trong trẻo hỏi
“Ta cũng suy nghĩ lâu rồi,ko biết rốt cuộc là ai phí sức lực dùng năng lượng tinh thể triệu hồi chúng ta đến hành tinh này." Dãy ánh sáng trắng lười biếng nói
Ánh sáng đỏ, ánh sáng xanh, ánh sáng trắng liên tục thay đổi
“Địa Cầu. . . . . .có nguồn năng lượng ko tầm thường hội tụ." Thanh âm già nua lên tiếng, cùng lúc đó,trong ko gian hỗn độn đột nhiên xuất hiện hình ảnh của địa cầu
Địa cầu bao phủ bởi màu xanh, ba cái ánh sáng nhìn nhìn, ko nghi ngờ đều cho là nó rất mỹ lệ
“Địa Cầu đây sao?"
“quả cầu màu xanh lam."
“Chắc là quê hương của Rồng rồi ."
“Năng lượng tụ tập trên địa cầu này ko tầm thường, có khả năng sẽ gây ra hậu quả rất xấu, rất có thể sẽ sinh ra một ngọa thú nuốt năng lượng tinh thể, thừa dịp nó còn chưa hình thành, các ngươi đi ngăn cản đi."
“Ngăn cản, thật là phiền phức."
“Không có hứng thú."
“Ngoa thú? Bản thân ta cũng muốn nhìn nó hình thành sẽ thành hình dạng gì?."
Ba đạo thanh âm đồng thời nói.
Hư vô nại nhìn ba dãy ánh sáng trước mắt. Thần thú từ hằng cổ đến có năng lực cường đại,nhưng lại hoàn toàn ko có tâm tính từ bi.
“Rồng đâu rồi,sao lại ko thấy nó?"Ánh sáng xanh lá hỏi.
Ánh sáng đỏ trả lời: “Lúc ngươi rơi vào trạng thái ngủ, Rồng đã tiến nhập vào trạng thái phản sinh."
“Rồng hiện tại ở trạng thái phản sinh, sống trên địa cầu." Hư Vô Nại mở miệng nói
“Tóm lại, đợi cho ngọa thú trưởng thành , thành hình xong rồi hãy đến tìm ta,đánh nhau với cái trạng thái “Tàn phế" đó , ta hoàn toàn ko có hứng thú." Ánh sáng trắng nói xong liền từ trong ko gian vặn vẹo biến mất
“Chuyện nhàm chán này về sau đừng tới tìm ta." Ánh sáng đỏ nói xong cũng lập tức biến mất
“Rùa, vậy còn ngươi?" Hư Vô Nại hỏi. Nói chuyện cho đến bây giờ, gọi ra ba thần thú rốt cuộc chỉ còn 1 thần thú
“Tuy rằng thực phiền toái, nhưng dù sao cũng vừa tỉnh ngủ,ta đi xem quê hương của Rồng một chút."So với hai thần thú kia, Rùa biết nói chuyện hơn một chút.
Hư Vô Nại, nhìn về phía ánh sáng màu hồng và màu trắng vừa biến mất
Cho dù thần thú có sức mạnh vô địch bao nhiêu, nhưng vẫn như cũ không thể nhìn thấy vận mệnh của mình
Bất kể là nguyện ý, hay ko muốn đi Địa Cầu, bọn chúng cũng sẽ cùng nhau tụ hội trên Địa Cầu
Chĩ là Hư Vô Nại còn chút bận tâm, dù sau này bọn họ có đến Địa Cầu,chúng có an phận giải quyết phiền toái trên Địa Cầu hay ko? Hay là lại gặp phải phiền toái lớn hơn?
Lại nhìn về tinh cầu xinh đẹp màu xanh lam, Hư Vô Nại quyết định đứng ở nơi này, vì Địa Cầu cầu nguyện —— ít nhất, ko thể để nó hủy trong tay bọn thần thú Bắc bắc, rời giường!"Tiếng nói hơi bén nhọn có chút kì quái, dung lời nói của Dịch Bắc Bắc để hình dung, là giống với âm thanh của bọn thái giám trong truyền hình
Mà giờ phút này, cái tên đang phát ra âm thanh này đang xù lông bắn về hướng nằm của cô gái đang nằm xấp, hai lỗ tai thật dài đánh bành bạch đánh vào ót thiếu nữ
Mặt của cô gái đã đến mức đỏ bừng, bị tên này lôi kéo mười phút sau, rốt cục không tình nguyện mở mắt, “Thỏ mập đáng chết, tôi nói bao nhiêu lần rồi ko được dung cách này bảo tôi rời giường!"
“Nhưng ngươi ngủ say như vậy, ko dung cách này ngươi ko tỉnh a." Nó không phải không có ủy khuất nói. Đúng vậy, người này là một con thỏ, một thứ từ vẻ bề ngoài sovoi71 con thỏ bình thường giống nhau như đúc, đương nhiên, trên thực tế thì. . . . . . Ách, hơi có chút khác, “Còn có, ta cần phải trịnh trọng nói rõ, tên của ta là ngõa lộ liệt đức kia khắc,là Thõ Vương thế hệ thứ bốn trên Trái Đất. . . . . ."
Thỏ Vương vừa nói xong, thì một cái chân ngọc đã đạp vào cái mông thật dày của nó, đá nó ra khỏi phòng
Thanh âm Dịch Bắc Hắc theo cửa phòng truyền ra: “Ta muốn thay quần áo, không được nhìn lén!"
Vì thế Thỏ Vương vĩ đại chỉ có thể dậm chân một, rồi chạy xuống bếp, tìm kiếm chủ nhân của nó,cũng chính là mẹ của Dịch Bắc Bắc có nghề chính là chủ biên tạp chí, nghề phụ : triệu hoán sư (người triệu hồi thú)
“Chủ nhân. . . . . ." Nó muốn nói,về sau ko muốn gánh vác trách nhiệm đánh thức Bắc Bắc nữa; nó muốn nói, mỗi lần kêu dịch bắc bắc rời giường, kah3 năng vận động của nó luôn vượt qua mức giới hạn cho phép, Tạp Lộ Lý tiêu hao thập phần ác liệt; nó muốn nói, thể trọng tiêu chuẩn của nó, đã rớt xuống 2 kí, nó là thỏ Vương,trên người phải càng nhiều thịt mới càng thể hiện sự uy nghiêm của nó (Thỏ hay heo vậy trời!!?).
“Bắc bắc rời giường?" Dịch mẫu vẻ mặt hiền từ cười, ngồi xổm xuống nhìn Thỏ Vương
“Phải . . . . . Đúng vậy a." Nó thoáng chốc đem oán giận trong đầu ném đi ko còn một mảnh, nó rất tự hào, ở trước mặt chủ nhân tranh công, “Bản thỏ Vương hôm nay chỉ tốn 10 phút,đã đem Bắc Bắc đánh thức."
“Rất ngoan!" Dịch mẫu tưởng thưởng cho Thỏ Vương một cây cà rốt.
Dịch Bắc Bắc một thân mặt đồng phục ra khỏi phòng đi vào phòng khách chỉ thấy một mảng màu xám, con thỏ cúi tai vẻ mặt thỏa mãn gặm cà rốt dưới mặt ghế. Con thỏ như vậy cho dù nàng nói nó là Thỏ Vương chỉ sợ cũng không có người tin tưởng.
Dịch mẫu đem cháo cùng bánh quẩy (*giò cháo quẩy) bưng lên bàn ăn, “Tốt lắm, ăn điểm tâm nhanh lên một chút, bằng ko sẽ đến trường muộn."
Dịch bắc bắc vừa ăn cháo vừa nhìn Thỏ Vương ở dưới bàn đã gặm cà rốt được 2/3, “Mẹ, mẹ xác định đây là thú mẹ đã dung thuật triệu hồi để gọi ra, mà không phải, mà ko phải con thỏ bình thường biết nói tiếng người?"
“Dĩ nhiên, lúc trước vì triệu hồi thỏ Vương, mẹ ước chừng hao tốn cả nửa người linh lực,phải mất 3 tháng tĩnh dưỡng mới khôi phục lại." Dịch mẫu nhớ lại tình cảnh lúc ấy, trong lòng vẫn ko tránh được có chút xúc động.
Triệu hoán sư ở trên địa cầu có thể nói là một loại thần bí. Bọn họ lấy máu tươi của mình và lấy triệu hồi trân vì cách, để gọi ra linh thể dị giới làm thú triệu hồi của mình
Triệu hoán sư triệu hồi linh thể mạnh hay yếu , còn tùy thuộc vào máu của triệu hoán sư và linh lực chứa trong triệu hồi trận.Nghe Dịch mẫu nói năng lực của Thỏ Vương trong đám thú triệu hồi cũng ko tệ, bất quá dịch bắc bắc thật ra cũng ko biết , ngoại trừ năng lực ăn Thỏ Vương còn có năng lực gì khác?
“Bắc bắc a,bữa nào con cũng thử triệu hồi thú thuộc về mình đi." Dịch mẫu cười híp mắt đề nghị nói.
Phốc!
Cháo trong miệng Dịch Bắ Bắc thiếu chút nữa toàn bộ phun ra.
Phải biết rằng, từ nhỏ đến lớn, Dịch mẫu luôn một lòng bồi dưỡng năng lực triệu hồi của Dịch Bắc, đáng tiếc dịch bắc bắc thật sự là khiếm thuyết tài năng thiên phú,học đến nay, ngay cả con chuột cũng ko triệu hồi được.
“Mẹ, con đi học!" Dịch bắc bắc ko ngừng cầm lấy tờ giấy chùi miệng, rồi xách túi hướng cửa ngoài chạy đi
“Bắc bắc, có muốn mẹ đưa con đến trường ko?" Dịch mẫu hô.
“Không cần." Trường học cách nhà chỉ có 5 đoạn đường. ngồi xe buýt cũng rất nhanh.
“Đúng rồi, bắc bắc ——"
“Cái gì?"
“Sách Tinh Tọa có nói,hôm nay con sẽ gặp một điều kì diệu."
Bịch!
Trước cửa truyền lại một tiếng rên,ót dịch Bắc Bắc đã đụng vào cửa lớn.
G đại —— đại học tư nhân nổi danh cả nước, được trang bị đầy đủ các trang thiết bị, giáo sư đều là người có uy tín trong giới giáo dục, học viên tốt nghiệp từ trường này, đều được rất nhiều các công ty săn đón, hơn nữa rất nhiều người trong giới chính trị, tài chính đều từ trường này bước ra, cho nên G đại quả thực đã trở thành trường quý tộc, bởi vậy nên học phí có điểm hơi thái quá, nhưng đám học sinh vẫn tình nguyện vào trường. Nhớ ngày đó, Dịch Bắc Bắc có thể dâu vào G đại, là do mỗi ngày đều uống vitamin A, ăn rau xanh, củ cải trắng, mỗi ngày đều vác đôi mắt gấu mèo chạy đến các trường luyện thi, thậm chí còn được quản gia thỏ mập đáng chết làm đồng hồ báo thức, mỗi khi nàng ung dung ngủ, liền bị Thỏ Vương kia xài “Vô địch thỏ thỏ cước" đem nàng hung hăng đá tỉnh
Ngẫm lại lúc gian khổ ấy,đủ để người khác phải rưng rưng nước mắt.
Bất quá lúc này, dịch bắc bắc lại muốn vì mình rưng rưng nước mắt
Mẹ nói hôm nay nàng có thể gặp được điều kì diệu có đúng hay ko thì ko biết,, nàng chỉ biết là, hiện tại mình đang bị bạn tốt liều mạng kéo đi gia nhập câu lạc bộ tin tức
Một trong những điểm đặc sắc nhất của G đại là câu lạc bộ, câu lạc bộ của G đại có thể nói là dẫn đầu đại học cả nước.Trong câu lạc bộ lại có rất nhiều nhân tài, đương nhiên,những câu lạc bộ này lại ko bao hàm câu lạc bộ tin tức.
Câu lạc bộ tin tức, kinh phí duy trì thấp đến thương cảm, hội viên lại ít chỉ có thể đếm được trên mười đầu ngón tay, nghe nói trường học mấy bận đã quyết định phế bỏ, nhưng cuối cùng câu lạc bộ tin tức luôn may mắn thoát được.
Loại câu lạc bộ như vậy, còn có thể tồn tại trong tường học 6, 7 năm liền, dịch bắc bắc coi như cũng có chút mở rộng tầm mắt.
“Quý Oánh, chúng ta tại sao lại phải gia nhập câu lạc bộ tin tức a?" Dịch bắc bắc vạn phần không tình nguyện di chuyển đôi chân nhỏ, giữa lúc nghỉ trưa này, nàng vốn nên ở trong phòng học cùng đám nữ sinh tâm sự về bộ phim truyền hình chiếu tối hôm qua, chứ ko phải chạy đến câu lạc bô tin tức dưới ánh mặt trời chói chang này
Cái gì,chẳng lẽ ngươi ko biết ưu điểm khi gia nhập vào câu lạc bộ tin tức?"Quý Oánh đi đằng trước quay đầu lại, vẻ mặt ko dám tin trừng mắt nhìn bạn tốt.
“Không biết." Dịch bắc bắc thành thực lắc đầu,mỹ đức này nàng luôn bảo trì rất khá
“Ngươi chẳng lẽ không nghe nói chuyện học trưởng Tư Hiên Duật cùng Ngự Thần học trưởng?"
“Không có."
“Ông trời, ngươi cư nhiên chưa nghe danh bọn họ!Bọn họ là mỹ nam nổi danh đã từng tốt nghiệp ở đây a!Một người được xưng là Hoàng Tử Thiên Sứ, một người lại được gọi là Hoàng Tử Ác Quỷ, hơn nữa hai người này ko chỉ có diện mạo mà gia thế của bọn họ lại thuộc hàng nhất lưu , tuyệt đối là quý tộc trong giới quý tộc. . . . . ."
Quý Oánh nước miếng bay tứ tung, chỉ hận không thể từ trong miệng đem mười tám đời tổ tông của hai vị hoàng tử giới thiệu đủ
“Vậy thì sao, bọn họ cùng câu lạc bộ tin có quan hệ gì?" Dịch bắc bắc trợn mắt một cái, hai người này đều đã tốt nghiệp vài năm rồi, cùng câu lạc bộ tin tức chẳng khác gì nước đục với nước trong, chẳng có quan hệ
“Có biết tại sao trường học vài lần muốn phế bỏ câu lạc bộ tin tức nhưng ko làm được ko?" Quý Oánh thần thần bí bí nói.
Dịch bắc bắc lắc đầu.
“Là bởi vì Tư học trưởng cùng Ngự Thần học trưởng có quan hệ!"Đôi mắt trong suốt của Quý Oánh đã toát ra vô số viên đá tình yêu, “Biết tại sao bọn họ phải giúp câu lạc bộ tin tức vượt qua khó khăn ko?"
Dịch bắc bắc lại lần nữa lắc đầu.
“Đó là bởi vì, bạn gái của bọn hắn,năm đó, tất cả đều là người của câu lạc bộ tin tức!" Tuy rằng hiện tại cũng đã tốt nghiệp hết rồi!
“Khụ khụ!" Dịch bắc bắc cảm giác mình bị cái đáp án này làm cho nàng có chút tiêu hóa ko thông
“Cho nên câu lạc bộ tin tức của G đại đã được gọi là sào huyệt của cô bé lọ lem!"
“Khụ, khụ, khụ!" Dịch bắc bắc bị nghẹn lợi hại hơn .Lần đầu mới biết!Cô bé lọ lem khi nào đã có sào huyệt rồi?"Vậy tại sao theo ta được biết, câu lạc bộ tin tức cho tới bây giờ,cơ hồ vẫn ko có người nguyện ý gia nhập?" Nàng thực khiêm tốn thỉnh giáo.
“Đó là bởi vì, văn phòng câu lạc bộ tin tức,nằm cắt vách tin tức!" Cho dù là cô bé lọ lem, cũng có nhiều người ko nguyện ý ngày nào cũng nghe tiếng nước xả toa let a!
“Di, các ngươi muốn gia nhập hội?"Hội trưởng mang mắt kính rất dày, dáng người nho nhỏ kích động đứng trước Quý Oánh cùng Dịch Bắc Bắc, thân thể hắn nhìn giống như lá rụng mùa thu, khiến Dịch Bắc Bắc vạn phần hoài nghi, ko biết đối phương có thể quá sốc té xỉu hay ko.
“Thực xin lỗi, nàng quá kích động rồi!" Một cái bàn tay trắng nõn đem vị hội trưởng đại nhân này đánh sang một bên, một cô gái bất lương thế kỉ giả nữ sinh đi tới trước mặt hai người. “xin chào, ta là hội phó sử huyên âm, hoan nghênh các ngươi gia nhập “Hội tin tức mắt to" của chúng ta,tôn chỉ của hội là: vượt qua muôn vàn khó khăn, xem thấu tin tức của trường học, vô luận là tin tức màu hồng hay, tin đồn , gièm pha hay bí văn trường học,đều phải mắt to xem xét."
“Thật tốt, chúng ta cũng thành tâm thành ý gia nhập hội tin tức!" Quý Oánh cứng cỏi trong ngực
Mà dịch bắc bắc vẫn còn chưa kịp hiểu lời của Sử Huyên Âm khi giới thiệu tôn chỉ của hội
“Nếu muốn gia nhập,xin hãy điền một chút vào đơn đăng kí thành viên hội." Sử huyên âm lại đá một cuốc vào hội trưởng đại nhân còn đang run rẩy ra lệnh, “Đi tìm hai bảng đăng kí thành viên."
“Nha. . . . . .được, được, ta tìm xem!"Người kia nghiêng ngã bắt đầu ở trong văn phòng làm vuệc của hội tìm đơn.
“Nàng như vậy có chuyện gì ko?" Dịch bắc bắc lo lắng nói.
“Không có chuyện gì,nàng khi kích động đều như vậy!" Sử huyên âm thấy bình thường khoát tay, đối với hai người nói, “Nhân tiện ta giới thiệu cho các ngươi các thành viên khác luôn." Cái gọi là thành viên khác của hội cũng chỉ có 3 người mà thôi.
Sử huyên âm nói xong, chỉ vào một nam sinh đang ngủ trước máy tính nói : “Người này gọi là thường huân, ham mê chỉ có hai cái, chính là chơi game online và ngủ, nếu ngươi có vấn đề về 2 phương diện này, có thể tùy thời đem hắn đánh thức mà hỏi, nếu như là chuyện khác, có hỏi cũng ko xong."
“Như thế nào mới gọi là “tùy thời đem hắn đánh thức"’?" Quý Oánh tò mò hỏi.
“Giống như vậy nè!" Sử huyên âm tiếng nói vừa dứt, chỉ thấy nàng vung bàn tay, nặng nề mà vỗ về phía ót mỗ nam đang ngủ, sau đó hô to một tiếng: “Dậy đi thôi!"
Dịch bắc bắc cùng quý Oánh nhìn đến trợn mắt há hốc mồm,ở đây đang trình diễn bạo lực trường học sao? Giờ phút này, dịch bắc bắc đột nhiên vô cùng cảm khái, phương thức mà thỏ mập nhà nàng đánh thức nàng dậy cũng có thể được xem là “ôn nhu" đi
Mà thứ làm cho hai người càng thêm kinh ngạc là, tên con trai bị đánh đến nghiêng đầu về một bên,lại mở to mắt, biểu tình trên mặt. . . . . . Ách,như ko thấy đau.
“Làm sao vậy?" Thường huân hỏi. Rõ ràng đối với loại phương thức “Đánh thức" này đã quen.
“Có hội viên mới gia nhập hội." Sử huyên âm nói, đồng thời chỉ vào dịch bắc bắc cùng quý Oánh giới thiệu 2 người, “Vị này kêu. . . . . . Ách, các ngươi gọi là gì?"
“Ta gọi là dịch bắc bắc."
“Ta gọi là quý Oánh."
Hai người tự giới thiệu mình.
“Thường huân." Đơn giản sáng tỏ, ngủ nam vừa báo danh tự xong, liền nằm sấp người tiếp tục ngủ
Sử huyên âm lại chỉ vào gương mặt nam sinh khác dán miếng băng OK, đang vùi đầu viết, “Người này gọi là lục Kai, ham mê là đánh nhau, nếu ở trong trường học có phiền toái gì lien quan đến đánh đấm…, tìm người này đi!"
Lạch cạch!
Nguyên bản Lục Kai còn đang cầm viết đột nhiên liền bẻ gãy bút trong tay, một quyền đánh lên bàn, “Họ Sử ,đừng đưa ta viết cái loại bản thảo tin tức chó má này nữa!"
“Ngươi có ý kiến sao?" Sử huyên âm cong lông mày.
“Vô nghĩa! Ngươi cũng biết ta viết văn đến giờ đều thất bại, còn để cho ta viết bản thảo tin tức sao?"
“Hàng tháng hội viên đều được quy định phải viết 5 bảng bản thảo,trong hội chỉ có mình ngươi là mấy tháng ko hoàn thành nhiệm vụ đó!"
“Được, ta muốn rời hội!" Lục Kai kháng nghị nói.
“Nằm mơ, nếu lúc trước ngươi từ hội quyền anh sang hội tin tức dễ dàng,thì làm gì có chuyện dễ dàng ra khỏi hội." Sử huyên âm bộ dạng ko thể thương lượng
“Ban đầu là do ngươi buộc ta, ta mới bỏ hội quyền anh, gia nhập hội tin tức, ngươi còn nói!" Lục Kai khí kiệt. Cùng sử huyên âm ,nữ sinh ko có chút nào tế bào con gái trong người là thanh mai trúc mã,là chuyện xui xẻo nhất đời hắn.
Hai người đã muốn quyền đấm cước đá , trong văn phòng làm việc của hội liền hiện ra một màn võ thuật
Dịch bắc bắc nhìn nghẹn họng nhìn trân trối. Có lẽ nàng hiện tại việc nàng nên lo lắng là xoay người, cất bước, sau đó rời khỏi nơi này.
“Wow, thật đáng yêu!" Thanh âm thanh thúy dễ nghe vang bên tai Dịch Bắc Bắc
Không đợi cho nàng kịp phản ứng, một đôi Thiên Thiên ngọc trảo đã kẹp lấy gương mặt của nàng, “Lông mày cong cong, mắt to ngập nước, wow, cái mũi nhăn trên gương mặt ngươi thật đáng yêu, còn nữa, đôi môi hồng thật đầy đặn nha."
Trên cơ bản mà nói, người đem khuôn mặt Dịch Bắc Bắc kẹp thành miếng bánh sanhwich là một nữ sinh,hơn nữa còn là một nữ sinh rất mỹ lệ.
Bất quá, cho dù đối phương có đẹp hay ko đẹp, cũng không thể làm như vậy, cho nên dịch bắc bắc đã nhìn nàng bằng con mắt xem thường + ghê tởm, “Làm phiền ngươi buông tay."
“Di, thanh âm của ngươi cũng rất dễ nghe a, hơn nữa làn da của ngươi cũng tốt lắm, sờ lên thực thoải mái. . . . . ." Đối phương vẫn như cũ cứ thế nói.
Loại tình huống này, có thể được gọi là quấy rối tình dục ko?Mũi Dịch Bắc Bắc nhăn lợi hại hơn rồi, tuy rằng,người quấy rối nàng là một nữ sinh.
“Ngươi gọi là Dịch Bắc Bắc phải ko, ta tên là Mia y." Đối phương nhiệt tình hô, “Có một nữ sinh đáng yêu như ngươi gia nhập hội, thật sự là quá tốt."
Làm ơn ! Nàng hiện tại tuyệt không cảm thấy tốt! Dịch bắc bắc nhức đầu thầm nghĩ muốn cầu cứu bạn tốt, lại phát hiện tâm tư Quý Oánh đang hết sức chú tâm nhìn hai người kia đánh nhau,lại reo hò phấn khích.
Có loại bạn bè này, xem ra nàng chỉ có thể tự mình cứu mình.
Dịch bắc bắc đang chuẩn bị đem tay Mia kéo xuống,thì một quyển sách dày đã nhanh hơn nàng đánh thẳng vào ót Mia.
“Này , sắc nữ,đừng quấy rầy hội viên mới của chúng ta!" Sử huyên âm bỏ lại lục Kai, nổi giận đùng đùng chạy tới.
“Cái gì là sắc nữ, ta nào có sắc, ta nhiều lắm chỉ là dễ dàng bị “mỹ nhân" hấp dẫn mà thôi." Mia y miệng lầu bầu, vẻ mặt vô tội nói.
“Bộ dạng vừa rồi của ngươi, quả thực đã làm mất mặt hội tin tức của chúng ta."
“Người làm mất mặt hội tin tức ko phải là ngươi sao?"
Hai nữ nhân, bắt đầu lao vào biện luận, mà lực chú ý của Dịch Bắc Bắc lại bị cuốn sách mà Sử Huyên Âm vừa ném vào Mia vừa rồi hấp dẫn.
Đó là một quyển sách màu đỏ, trên bìa vẽ vài cái trận đồ kì quái cùng những cái văn tự lạ
Nếu là người khác nhìn thấy, có lẽ sẽ không cảm thấy gì, nhưng là dịch bắc bắc vừa nhìn thấy lại mở to hai mắt.
Đây là một bản —— triệu hồi thư!
Hình vẽ cùng văn tự này,chỉ có triệu hoán sư mới có thể xem hiểu. Dịch gia cũng có mấy quyển sách như vậy,nhưng theo má nói là tổ tiên truyền lại.
Cho dù là trên phạm vi thế giới, triệu hồi thư cũng có rất ít, nhiều lắm cũng chỉ ngót nghét vạn bản là cùng. Mà cái hội tin tức này, cư nhiên lại có một quyển như vậy tồn tại, thực tại khiến cho Dịch Bắc Bắc cảm thấy rất kì quái. Càng kỳ quái hơn là quyển sách này thoạt nhìn còn rất mới, không giống như quyển sách đã có nhiều năm lịch sử
“Sách này. . . . . ."
“Di, ngươi đối với sách này có hứng thú?" Sử huyên âm hiếu kỳ nói.
“Ta chỉ là cảm thấy hình vẽ ở bìa sách này, thoạt nhìn rất kỳ quái." Dịch bắc bắc do dự một chút nói.
“Quyển sách này a, kỳ quái , bên trong vừa có tiếng Anh vừa có tiếng Trung lại trộn cả một thứ tiếng căn bản xem ko hiểu, trước kia ta còn làm cho thường huân cố ý ở trong máy vi tính tra xét thật lâu, nhưng cũng ko tra ra đây là cái loại văn tự gì"
“Tại sao hội tin tức lại có quyển sách này?"
“Không biết, quyển sách này đã ở hội được một thời gian rất lâu rồi, ít nhất là vào lúc ta gia nhập, sách này đã có ở đây, có lẽ là trước kia là do một xã viên để lại a." Sử huyên âm suy nghĩ một chút nói, “Nếu ngươi có hứng thú đối với quyển sách này vậy thì…, cứ mượn về xem cũng tốt."
“Ta có thể mượn sao?"
“Đó là đương nhiên,ngươi bây giờ cũng được coi là hội viên của hội tin tức."
Mà hội trưởng đại nhân hội tin tức, cuối cùng cũng run lẩy bẩy chạy đến trước mặt mọi người, “Ta. . . . . . Ta tìm được hai phần bảng gia nhập rồi!"
Mọi người: “. . . . . ."
“Bắc bắc,ngươi đem quyển sách này về ko phải là để nghiên cứu đấy chứ!!?.",Nhân khóa học công cộng buổi chiều, quý Oánh tò mò hỏi đến bên cạnh Dịch Bắc Bắc hỏi
Giờ phút này, hai người các nàng đang ngồi ở hàng cuối cùng của phòng học, dịch bắc bắc vùi đầu xem từng trang của cuốn sách triệu hồi mà hội tin tức đã cho mượn, Tiếng Trung , nàng trừ bỏ một vài chữ viết lạ, có thể xem hiểu toàn bộ,mà Tiếng Anh, trình độ Tiếng Anh của nàng cũng tốt lắm, cho nên cũng là có thể xem hiểu hơn phân nửa.Về cái phần văn tự triệu hồi mà người bình thường xem ko hiểu, nàng lại có thể trăm phần trăm hoàn toàn hiểu được
Chính là bởi vì xem hiểu rồi, cho nên dịch bắc bắc mới hiểu được, bản thân quyền sách này có thể là một triệu hồi trận, chỉ cần triệu hoán sư kính dâng máu tươi xuất thân từ thân mình,đọc lên chú ngữ triệu hồi, là có thể triệu hồi ra linh thể dĩ giới cường đại, nhưng mà. . . . . . Nếu như việc triệu hồi thất bại…,tất cả năng lượng của triệu hoán sư sẽ bị triệu hồi trận này chuyển hóa, hấp thụ hết.
Ông trời,đây quả thật là một quyển sách cấm thôi! Nói như vậy, triệu hoán sư muốn triệu hồi linh thể dị giới,linh thể dị giới phải cùng năng lực của triệu hoán sư tương xứng. Nếu dựa theo năm cấp bậc A,B,C,D,E phân ra mà nói…, một triệu hoán sư cấp E chỉ có thể triệu hồi ra linh thể cấp E hoặc D, tuyệt đối không có khả năng triệu hồi ra linh thể cấp C. Đồng thời, cho dù triệu hồi thất bại, đối với bản thân triệu hoán sư mà nói sẽ ko có gì tổn thất, nhiều lắm chính là hảo hảo ngủ một giấc, nghỉ ngơi vài ngày cũng xong
Nhưng mà quyển sách này lại có thể giúp một triệu hoán sư cấp E nâng cao năng lực của mình, có thể triệu hồi ra dị giới linh thể mạnh hơn cấp bậc của hắn, mà nếu như có thất bại thì…, một thân năng lực còn lại cũng hóa thành hư ảo, ngoài ra còn có khả năng đánh mất tính mạng
Dịch bắc bắc khép sách lại,xem cái hình vẽ ở bìa sách. Nếu như nói quyển sách là một triệu hồi trận…, như vậy cái hình vẽ ở bìa quyển sách có thể được gọi là mắt trận.
Bìa mặt sách trừ bỏ ngoài văn tự Dịch Bắc Bắc quen thuộc, nàng phát hiện có mấy chữ Hán bị hình vẽ che giấu.Cách che giấu này , có điểm giống với cuộc thi kiểm tra bệnh mù màu ở trường cao đẳng, đem một vài chữ viết giấu trong hình vẽ lớn.Cái bìa sách kia chính là nơi che giấu chữ Hán thật xảo diệu, thật sự làm cho người ta rất khó phát hiện
“Bắc bắc!" Quý Oánh đẩy đẩy khuỷa tay Dịch Bắc Bắc
“Quý Oánh,ngươi nhìn giúp ta xem hai chữ Hán này là cái gì?" Dịch bắc bắc chỉ lên mặt bìa sách kia cơ hồ chỉ vào hai chữ hán đã xen lẫn cùng hình vẽ
“Làm gì có chữ a?" Quý Oánh nhìn hồi lâu, cũng chưa nhìn ra có chữ Hán
Chương 1:   triệu hồi tồn tại  (7)
Dịch bắc bắc rõ ràng cầm một trang giấy, đem hai chữ viết lại trên giấy đưa cho Quý Oánh,trang giấy màu trắng viết hai chữ “Sum suê".
Quý Oánh suy nghĩ một lát, nói: “Ta chỉ biết được cái chữ này đọc ra sao, về phần phía cái chữ kia, ta ko nhận ra."
“Ko biết sao?" Dịch bắc bắc nhìn hai chữ này, cảm thấy có loại cảm giác quen thuộc, nhưng lại ko biết cách đọc chữ cái này, nàng có cảm giác như chính mình đã gặp qua hai chữ cái này
Reng!
Chuông tan học vang lên, dịch bắc bắc cầm lấy quyển sách chạy ra phòng học.
“Bắc bắc, ngươi muốn đi đâu nhi?" Quý Oánh ở sau lưng nàng hô.
“Ta đi đến thư viện một chút, ta muốn tra xem rốt cuộc chữ cái này là gì?" Không hiểu sao nàng rất muốn biết âm đọc của chữ cái này.
Quyển sách này, phảng phất như có ma lực,khiến nàng liều mạng muốn đọc cái chữ chôn giấu trên bìa sách. . . . .
Là ai giao cho ngươi sinh mệnh,
Là ai khiến ngươi bất chấp hi sinh bản thân mình,
Là ai khiến ngươi kềm chế thú tính,
Chủ nhân của ngươi đến tột cùng ở nơi nào?
Hỗn Độn – hư không, là một nơi ko có thời gian, tồn tại song song cùng các tinh cầu khác trong ko gian.
Nơi tồn tại một loại dã thú năng lượng – sinh vật mỹ lệ mà cường đại (*mạnh mẽ) đang ở trong tình trạng ngủ say
“Mau tỉnh dậy đi,thần thú từ hằng cổ. . . . . ." Thanh âm già nua từ ko gian yên tĩnh vang lên
Không gian liền xuất hiện một dãy ánh sáng màu xanh lục
“Rùa, từ giấc ngủ tỉnh lại, ngươi đã ngủ được bao lâu?" Thanh âm già nua hỏi.
“Một vạn năm hay hai vạn năm, ta ko nhớ rõ." Ngáp, ánh sáng màu lục được coi là rùa đáp
“Hư Vô Nại, ngươi dùng năng lượng tinh thể gọi chúng ta đến đây rốt cuộc là có chuyện gì?" Một dãy ánh sáng màu hồng phút chốc xuất hiện ở trong ko gian vặn vẹo, âm thanh lạnh lùng nhưng trong trẻo hỏi
“Ta cũng suy nghĩ lâu rồi,ko biết rốt cuộc là ai phí sức lực dùng năng lượng tinh thể triệu hồi chúng ta đến hành tinh này." Dãy ánh sáng trắng lười biếng nói
Ánh sáng đỏ, ánh sáng xanh, ánh sáng trắng liên tục thay đổi
“Địa Cầu. . . . . .có nguồn năng lượng ko tầm thường hội tụ." Thanh âm già nua lên tiếng, cùng lúc đó,trong ko gian hỗn độn đột nhiên xuất hiện hình ảnh của địa cầu
Địa cầu bao phủ bởi màu xanh, ba cái ánh sáng nhìn nhìn, ko nghi ngờ đều cho là nó rất mỹ lệ
“Địa Cầu đây sao?"
“quả cầu màu xanh lam."
“Chắc là quê hương của Rồng rồi ."
“Năng lượng tụ tập trên địa cầu này ko tầm thường, có khả năng sẽ gây ra hậu quả rất xấu, rất có thể sẽ sinh ra một ngọa thú nuốt năng lượng tinh thể, thừa dịp nó còn chưa hình thành, các ngươi đi ngăn cản đi."
“Ngăn cản, thật là phiền phức."
“Không có hứng thú."
“Ngoa thú? Bản thân ta cũng muốn nhìn nó hình thành sẽ thành hình dạng gì?."
Ba đạo thanh âm đồng thời nói.
Hư vô nại nhìn ba dãy ánh sáng trước mắt. Thần thú từ hằng cổ đến có năng lực cường đại,nhưng lại hoàn toàn ko có tâm tính từ bi.
“Rồng đâu rồi,sao lại ko thấy nó?"Ánh sáng xanh lá hỏi.
Ánh sáng đỏ trả lời: “Lúc ngươi rơi vào trạng thái ngủ, Rồng đã tiến nhập vào trạng thái phản sinh."
“Rồng hiện tại ở trạng thái phản sinh, sống trên địa cầu." Hư Vô Nại mở miệng nói
“Tóm lại, đợi cho ngọa thú trưởng thành , thành hình xong rồi hãy đến tìm ta,đánh nhau với cái trạng thái “Tàn phế" đó , ta hoàn toàn ko có hứng thú." Ánh sáng trắng nói xong liền từ trong ko gian vặn vẹo biến mất
“Chuyện nhàm chán này về sau đừng tới tìm ta." Ánh sáng đỏ nói xong cũng lập tức biến mất
“Rùa, vậy còn ngươi?" Hư Vô Nại hỏi. Nói chuyện cho đến bây giờ, gọi ra ba thần thú rốt cuộc chỉ còn 1 thần thú
“Tuy rằng thực phiền toái, nhưng dù sao cũng vừa tỉnh ngủ,ta đi xem quê hương của Rồng một chút."So với hai thần thú kia, Rùa biết nói chuyện hơn một chút.
Hư Vô Nại, nhìn về phía ánh sáng màu hồng và màu trắng vừa biến mất
Cho dù thần thú có sức mạnh vô địch bao nhiêu, nhưng vẫn như cũ không thể nhìn thấy vận mệnh của mình
Bất kể là nguyện ý, hay ko muốn đi Địa Cầu, bọn chúng cũng sẽ cùng nhau tụ hội trên Địa Cầu
Chĩ là Hư Vô Nại còn chút bận tâm, dù sau này bọn họ có đến Địa Cầu,chúng có an phận giải quyết phiền toái trên Địa Cầu hay ko? Hay là lại gặp phải phiền toái lớn hơn?
Lại nhìn về tinh cầu xinh đẹp màu xanh lam, Hư Vô Nại quyết định đứng ở nơi này, vì Địa Cầu cầu nguyện —— ít nhất, ko thể để nó hủy trong tay bọn thần thú Bắc bắc, rời giường!"Tiếng nói hơi bén nhọn có chút kì quái, dung lời nói của Dịch Bắc Bắc để hình dung, là giống với âm thanh của bọn thái giám trong truyền hình
Mà giờ phút này, cái tên đang phát ra âm thanh này đang xù lông bắn về hướng nằm của cô gái đang nằm xấp, hai lỗ tai thật dài đánh bành bạch đánh vào ót thiếu nữ
Mặt của cô gái đã đến mức đỏ bừng, bị tên này lôi kéo mười phút sau, rốt cục không tình nguyện mở mắt, “Thỏ mập đáng chết, tôi nói bao nhiêu lần rồi ko được dung cách này bảo tôi rời giường!"
“Nhưng ngươi ngủ say như vậy, ko dung cách này ngươi ko tỉnh a." Nó không phải không có ủy khuất nói. Đúng vậy, người này là một con thỏ, một thứ từ vẻ bề ngoài sovoi71 con thỏ bình thường giống nhau như đúc, đương nhiên, trên thực tế thì. . . . . . Ách, hơi có chút khác, “Còn có, ta cần phải trịnh trọng nói rõ, tên của ta là ngõa lộ liệt đức kia khắc,là Thõ Vương thế hệ thứ bốn trên Trái Đất. . . . . ."
Thỏ Vương vừa nói xong, thì một cái chân ngọc đã đạp vào cái mông thật dày của nó, đá nó ra khỏi phòng
Thanh âm Dịch Bắc Hắc theo cửa phòng truyền ra: “Ta muốn thay quần áo, không được nhìn lén!"
Vì thế Thỏ Vương vĩ đại chỉ có thể dậm chân một, rồi chạy xuống bếp, tìm kiếm chủ nhân của nó,cũng chính là mẹ của Dịch Bắc Bắc có nghề chính là chủ biên tạp chí, nghề phụ : triệu hoán sư (người triệu hồi thú)
“Chủ nhân. . . . . ." Nó muốn nói,về sau ko muốn gánh vác trách nhiệm đánh thức Bắc Bắc nữa; nó muốn nói, mỗi lần kêu dịch bắc bắc rời giường, kah3 năng vận động của nó luôn vượt qua mức giới hạn cho phép, Tạp Lộ Lý tiêu hao thập phần ác liệt; nó muốn nói, thể trọng tiêu chuẩn của nó, đã rớt xuống 2 kí, nó là thỏ Vương,trên người phải càng nhiều thịt mới càng thể hiện sự uy nghiêm của nó (Thỏ hay heo vậy trời!!?).
“Bắc bắc rời giường?" Dịch mẫu vẻ mặt hiền từ cười, ngồi xổm xuống nhìn Thỏ Vương
“Phải . . . . . Đúng vậy a." Nó thoáng chốc đem oán giận trong đầu ném đi ko còn một mảnh, nó rất tự hào, ở trước mặt chủ nhân tranh công, “Bản thỏ Vương hôm nay chỉ tốn 10 phút,đã đem Bắc Bắc đánh thức."
“Rất ngoan!" Dịch mẫu tưởng thưởng cho Thỏ Vương một cây cà rốt.
Dịch Bắc Bắc một thân mặt đồng phục ra khỏi phòng đi vào phòng khách chỉ thấy một mảng màu xám, con thỏ cúi tai vẻ mặt thỏa mãn gặm cà rốt dưới mặt ghế. Con thỏ như vậy cho dù nàng nói nó là Thỏ Vương chỉ sợ cũng không có người tin tưởng.
Dịch mẫu đem cháo cùng bánh quẩy (*giò cháo quẩy) bưng lên bàn ăn, “Tốt lắm, ăn điểm tâm nhanh lên một chút, bằng ko sẽ đến trường muộn."
Dịch bắc bắc vừa ăn cháo vừa nhìn Thỏ Vương ở dưới bàn đã gặm cà rốt được 2/3, “Mẹ, mẹ xác định đây là thú mẹ đã dung thuật triệu hồi để gọi ra, mà không phải, mà ko phải con thỏ bình thường biết nói tiếng người?"
“Dĩ nhiên, lúc trước vì triệu hồi thỏ Vương, mẹ ước chừng hao tốn cả nửa người linh lực,phải mất 3 tháng tĩnh dưỡng mới khôi phục lại." Dịch mẫu nhớ lại tình cảnh lúc ấy, trong lòng vẫn ko tránh được có chút xúc động.
Triệu hoán sư ở trên địa cầu có thể nói là một loại thần bí. Bọn họ lấy máu tươi của mình và lấy triệu hồi trân vì cách, để gọi ra linh thể dị giới làm thú triệu hồi của mình
Triệu hoán sư triệu hồi linh thể mạnh hay yếu , còn tùy thuộc vào máu của triệu hoán sư và linh lực chứa trong triệu hồi trận.Nghe Dịch mẫu nói năng lực của Thỏ Vương trong đám thú triệu hồi cũng ko tệ, bất quá dịch bắc bắc thật ra cũng ko biết , ngoại trừ năng lực ăn Thỏ Vương còn có năng lực gì khác?
“Bắc bắc a,bữa nào con cũng thử triệu hồi thú thuộc về mình đi." Dịch mẫu cười híp mắt đề nghị nói.
Phốc!
Cháo trong miệng Dịch Bắ Bắc thiếu chút nữa toàn bộ phun ra.
Phải biết rằng, từ nhỏ đến lớn, Dịch mẫu luôn một lòng bồi dưỡng năng lực triệu hồi của Dịch Bắc, đáng tiếc dịch bắc bắc thật sự là khiếm thuyết tài năng thiên phú,học đến nay, ngay cả con chuột cũng ko triệu hồi được.
“Mẹ, con đi học!" Dịch bắc bắc ko ngừng cầm lấy tờ giấy chùi miệng, rồi xách túi hướng cửa ngoài chạy đi
“Bắc bắc, có muốn mẹ đưa con đến trường ko?" Dịch mẫu hô.
“Không cần." Trường học cách nhà chỉ có 5 đoạn đường. ngồi xe buýt cũng rất nhanh.
“Đúng rồi, bắc bắc ——"
“Cái gì?"
“Sách Tinh Tọa có nói,hôm nay con sẽ gặp một điều kì diệu."
Bịch!
Trước cửa truyền lại một tiếng rên,ót dịch Bắc Bắc đã đụng vào cửa lớn.
G đại —— đại học tư nhân nổi danh cả nước, được trang bị đầy đủ các trang thiết bị, giáo sư đều là người có uy tín trong giới giáo dục, học viên tốt nghiệp từ trường này, đều được rất nhiều các công ty săn đón, hơn nữa rất nhiều người trong giới chính trị, tài chính đều từ trường này bước ra, cho nên G đại quả thực đã trở thành trường quý tộc, bởi vậy nên học phí có điểm hơi thái quá, nhưng đám học sinh vẫn tình nguyện vào trường. Nhớ ngày đó, Dịch Bắc Bắc có thể dâu vào G đại, là do mỗi ngày đều uống vitamin A, ăn rau xanh, củ cải trắng, mỗi ngày đều vác đôi mắt gấu mèo chạy đến các trường luyện thi, thậm chí còn được quản gia thỏ mập đáng chết làm đồng hồ báo thức, mỗi khi nàng ung dung ngủ, liền bị Thỏ Vương kia xài “Vô địch thỏ thỏ cước" đem nàng hung hăng đá tỉnh
Ngẫm lại lúc gian khổ ấy,đủ để người khác phải rưng rưng nước mắt.
Bất quá lúc này, dịch bắc bắc lại muốn vì mình rưng rưng nước mắt
Mẹ nói hôm nay nàng có thể gặp được điều kì diệu có đúng hay ko thì ko biết,, nàng chỉ biết là, hiện tại mình đang bị bạn tốt liều mạng kéo đi gia nhập câu lạc bộ tin tức
Một trong những điểm đặc sắc nhất của G đại là câu lạc bộ, câu lạc bộ của G đại có thể nói là dẫn đầu đại học cả nước.Trong câu lạc bộ lại có rất nhiều nhân tài, đương nhiên,những câu lạc bộ này lại ko bao hàm câu lạc bộ tin tức.
Câu lạc bộ tin tức, kinh phí duy trì thấp đến thương cảm, hội viên lại ít chỉ có thể đếm được trên mười đầu ngón tay, nghe nói trường học mấy bận đã quyết định phế bỏ, nhưng cuối cùng câu lạc bộ tin tức luôn may mắn thoát được.
Loại câu lạc bộ như vậy, còn có thể tồn tại trong tường học 6, 7 năm liền, dịch bắc bắc coi như cũng có chút mở rộng tầm mắt.
“Quý Oánh, chúng ta tại sao lại phải gia nhập câu lạc bộ tin tức a?" Dịch bắc bắc vạn phần không tình nguyện di chuyển đôi chân nhỏ, giữa lúc nghỉ trưa này, nàng vốn nên ở trong phòng học cùng đám nữ sinh tâm sự về bộ phim truyền hình chiếu tối hôm qua, chứ ko phải chạy đến câu lạc bô tin tức dưới ánh mặt trời chói chang này
Cái gì,chẳng lẽ ngươi ko biết ưu điểm khi gia nhập vào câu lạc bộ tin tức?"Quý Oánh đi đằng trước quay đầu lại, vẻ mặt ko dám tin trừng mắt nhìn bạn tốt.
“Không biết." Dịch bắc bắc thành thực lắc đầu,mỹ đức này nàng luôn bảo trì rất khá
“Ngươi chẳng lẽ không nghe nói chuyện học trưởng Tư Hiên Duật cùng Ngự Thần học trưởng?"
“Không có."
“Ông trời, ngươi cư nhiên chưa nghe danh bọn họ!Bọn họ là mỹ nam nổi danh đã từng tốt nghiệp ở đây a!Một người được xưng là Hoàng Tử Thiên Sứ, một người lại được gọi là Hoàng Tử Ác Quỷ, hơn nữa hai người này ko chỉ có diện mạo mà gia thế của bọn họ lại thuộc hàng nhất lưu , tuyệt đối là quý tộc trong giới quý tộc. . . . . ."
Quý Oánh nước miếng bay tứ tung, chỉ hận không thể từ trong miệng đem mười tám đời tổ tông của hai vị hoàng tử giới thiệu đủ
“Vậy thì sao, bọn họ cùng câu lạc bộ tin có quan hệ gì?" Dịch bắc bắc trợn mắt một cái, hai người này đều đã tốt nghiệp vài năm rồi, cùng câu lạc bộ tin tức chẳng khác gì nước đục với nước trong, chẳng có quan hệ
“Có biết tại sao trường học vài lần muốn phế bỏ câu lạc bộ tin tức nhưng ko làm được ko?" Quý Oánh thần thần bí bí nói.
Dịch bắc bắc lắc đầu.
“Là bởi vì Tư học trưởng cùng Ngự Thần học trưởng có quan hệ!"Đôi mắt trong suốt của Quý Oánh đã toát ra vô số viên đá tình yêu, “Biết tại sao bọn họ phải giúp câu lạc bộ tin tức vượt qua khó khăn ko?"
Dịch bắc bắc lại lần nữa lắc đầu.
“Đó là bởi vì, bạn gái của bọn hắn,năm đó, tất cả đều là người của câu lạc bộ tin tức!" Tuy rằng hiện tại cũng đã tốt nghiệp hết rồi!
“Khụ khụ!" Dịch bắc bắc cảm giác mình bị cái đáp án này làm cho nàng có chút tiêu hóa ko thông
“Cho nên câu lạc bộ tin tức của G đại đã được gọi là sào huyệt của cô bé lọ lem!"
“Khụ, khụ, khụ!" Dịch bắc bắc bị nghẹn lợi hại hơn .Lần đầu mới biết!Cô bé lọ lem khi nào đã có sào huyệt rồi?"Vậy tại sao theo ta được biết, câu lạc bộ tin tức cho tới bây giờ,cơ hồ vẫn ko có người nguyện ý gia nhập?" Nàng thực khiêm tốn thỉnh giáo.
“Đó là bởi vì, văn phòng câu lạc bộ tin tức,nằm cắt vách tin tức!" Cho dù là cô bé lọ lem, cũng có nhiều người ko nguyện ý ngày nào cũng nghe tiếng nước xả toa let a!
“Di, các ngươi muốn gia nhập hội?"Hội trưởng mang mắt kính rất dày, dáng người nho nhỏ kích động đứng trước Quý Oánh cùng Dịch Bắc Bắc, thân thể hắn nhìn giống như lá rụng mùa thu, khiến Dịch Bắc Bắc vạn phần hoài nghi, ko biết đối phương có thể quá sốc té xỉu hay ko.
“Thực xin lỗi, nàng quá kích động rồi!" Một cái bàn tay trắng nõn đem vị hội trưởng đại nhân này đánh sang một bên, một cô gái bất lương thế kỉ giả nữ sinh đi tới trước mặt hai người. “xin chào, ta là hội phó sử huyên âm, hoan nghênh các ngươi gia nhập “Hội tin tức mắt to" của chúng ta,tôn chỉ của hội là: vượt qua muôn vàn khó khăn, xem thấu tin tức của trường học, vô luận là tin tức màu hồng hay, tin đồn , gièm pha hay bí văn trường học,đều phải mắt to xem xét."
“Thật tốt, chúng ta cũng thành tâm thành ý gia nhập hội tin tức!" Quý Oánh cứng cỏi trong ngực
Mà dịch bắc bắc vẫn còn chưa kịp hiểu lời của Sử Huyên Âm khi giới thiệu tôn chỉ của hội
“Nếu muốn gia nhập,xin hãy điền một chút vào đơn đăng kí thành viên hội." Sử huyên âm lại đá một cuốc vào hội trưởng đại nhân còn đang run rẩy ra lệnh, “Đi tìm hai bảng đăng kí thành viên."
“Nha. . . . . .được, được, ta tìm xem!"Người kia nghiêng ngã bắt đầu ở trong văn phòng làm vuệc của hội tìm đơn.
“Nàng như vậy có chuyện gì ko?" Dịch bắc bắc lo lắng nói.
“Không có chuyện gì,nàng khi kích động đều như vậy!" Sử huyên âm thấy bình thường khoát tay, đối với hai người nói, “Nhân tiện ta giới thiệu cho các ngươi các thành viên khác luôn." Cái gọi là thành viên khác của hội cũng chỉ có 3 người mà thôi.
Sử huyên âm nói xong, chỉ vào một nam sinh đang ngủ trước máy tính nói : “Người này gọi là thường huân, ham mê chỉ có hai cái, chính là chơi game online và ngủ, nếu ngươi có vấn đề về 2 phương diện này, có thể tùy thời đem hắn đánh thức mà hỏi, nếu như là chuyện khác, có hỏi cũng ko xong."
“Như thế nào mới gọi là “tùy thời đem hắn đánh thức"’?" Quý Oánh tò mò hỏi.
“Giống như vậy nè!" Sử huyên âm tiếng nói vừa dứt, chỉ thấy nàng vung bàn tay, nặng nề mà vỗ về phía ót mỗ nam đang ngủ, sau đó hô to một tiếng: “Dậy đi thôi!"
Dịch bắc bắc cùng quý Oánh nhìn đến trợn mắt há hốc mồm,ở đây đang trình diễn bạo lực trường học sao? Giờ phút này, dịch bắc bắc đột nhiên vô cùng cảm khái, phương thức mà thỏ mập nhà nàng đánh thức nàng dậy cũng có thể được xem là “ôn nhu" đi
Mà thứ làm cho hai người càng thêm kinh ngạc là, tên con trai bị đánh đến nghiêng đầu về một bên,lại mở to mắt, biểu tình trên mặt. . . . . . Ách,như ko thấy đau.
“Làm sao vậy?" Thường huân hỏi. Rõ ràng đối với loại phương thức “Đánh thức" này đã quen.
“Có hội viên mới gia nhập hội." Sử huyên âm nói, đồng thời chỉ vào dịch bắc bắc cùng quý Oánh giới thiệu 2 người, “Vị này kêu. . . . . . Ách, các ngươi gọi là gì?"
“Ta gọi là dịch bắc bắc."
“Ta gọi là quý Oánh."
Hai người tự giới thiệu mình.
“Thường huân." Đơn giản sáng tỏ, ngủ nam vừa báo danh tự xong, liền nằm sấp người tiếp tục ngủ
Sử huyên âm lại chỉ vào gương mặt nam sinh khác dán miếng băng OK, đang vùi đầu viết, “Người này gọi là lục Kai, ham mê là đánh nhau, nếu ở trong trường học có phiền toái gì lien quan đến đánh đấm…, tìm người này đi!"
Lạch cạch!
Nguyên bản Lục Kai còn đang cầm viết đột nhiên liền bẻ gãy bút trong tay, một quyền đánh lên bàn, “Họ Sử ,đừng đưa ta viết cái loại bản thảo tin tức chó má này nữa!"
“Ngươi có ý kiến sao?" Sử huyên âm cong lông mày.
“Vô nghĩa! Ngươi cũng biết ta viết văn đến giờ đều thất bại, còn để cho ta viết bản thảo tin tức sao?"
“Hàng tháng hội viên đều được quy định phải viết 5 bảng bản thảo,trong hội chỉ có mình ngươi là mấy tháng ko hoàn thành nhiệm vụ đó!"
“Được, ta muốn rời hội!" Lục Kai kháng nghị nói.
“Nằm mơ, nếu lúc trước ngươi từ hội quyền anh sang hội tin tức dễ dàng,thì làm gì có chuyện dễ dàng ra khỏi hội." Sử huyên âm bộ dạng ko thể thương lượng
“Ban đầu là do ngươi buộc ta, ta mới bỏ hội quyền anh, gia nhập hội tin tức, ngươi còn nói!" Lục Kai khí kiệt. Cùng sử huyên âm ,nữ sinh ko có chút nào tế bào con gái trong người là thanh mai trúc mã,là chuyện xui xẻo nhất đời hắn.
Hai người đã muốn quyền đấm cước đá , trong văn phòng làm việc của hội liền hiện ra một màn võ thuật
Dịch bắc bắc nhìn nghẹn họng nhìn trân trối. Có lẽ nàng hiện tại việc nàng nên lo lắng là xoay người, cất bước, sau đó rời khỏi nơi này.
“Wow, thật đáng yêu!" Thanh âm thanh thúy dễ nghe vang bên tai Dịch Bắc Bắc
Không đợi cho nàng kịp phản ứng, một đôi Thiên Thiên ngọc trảo đã kẹp lấy gương mặt của nàng, “Lông mày cong cong, mắt to ngập nước, wow, cái mũi nhăn trên gương mặt ngươi thật đáng yêu, còn nữa, đôi môi hồng thật đầy đặn nha."
Trên cơ bản mà nói, người đem khuôn mặt Dịch Bắc Bắc kẹp thành miếng bánh sanhwich là một nữ sinh,hơn nữa còn là một nữ sinh rất mỹ lệ.
Bất quá, cho dù đối phương có đẹp hay ko đẹp, cũng không thể làm như vậy, cho nên dịch bắc bắc đã nhìn nàng bằng con mắt xem thường + ghê tởm, “Làm phiền ngươi buông tay."
“Di, thanh âm của ngươi cũng rất dễ nghe a, hơn nữa làn da của ngươi cũng tốt lắm, sờ lên thực thoải mái. . . . . ." Đối phương vẫn như cũ cứ thế nói.
Loại tình huống này, có thể được gọi là quấy rối tình dục ko?Mũi Dịch Bắc Bắc nhăn lợi hại hơn rồi, tuy rằng,người quấy rối nàng là một nữ sinh.
“Ngươi gọi là Dịch Bắc Bắc phải ko, ta tên là Mia y." Đối phương nhiệt tình hô, “Có một nữ sinh đáng yêu như ngươi gia nhập hội, thật sự là quá tốt."
Làm ơn ! Nàng hiện tại tuyệt không cảm thấy tốt! Dịch bắc bắc nhức đầu thầm nghĩ muốn cầu cứu bạn tốt, lại phát hiện tâm tư Quý Oánh đang hết sức chú tâm nhìn hai người kia đánh nhau,lại reo hò phấn khích.
Có loại bạn bè này, xem ra nàng chỉ có thể tự mình cứu mình.
Dịch bắc bắc đang chuẩn bị đem tay Mia kéo xuống,thì một quyển sách dày đã nhanh hơn nàng đánh thẳng vào ót Mia.
“Này , sắc nữ,đừng quấy rầy hội viên mới của chúng ta!" Sử huyên âm bỏ lại lục Kai, nổi giận đùng đùng chạy tới.
“Cái gì là sắc nữ, ta nào có sắc, ta nhiều lắm chỉ là dễ dàng bị “mỹ nhân" hấp dẫn mà thôi." Mia y miệng lầu bầu, vẻ mặt vô tội nói.
“Bộ dạng vừa rồi của ngươi, quả thực đã làm mất mặt hội tin tức của chúng ta."
“Người làm mất mặt hội tin tức ko phải là ngươi sao?"
Hai nữ nhân, bắt đầu lao vào biện luận, mà lực chú ý của Dịch Bắc Bắc lại bị cuốn sách mà Sử Huyên Âm vừa ném vào Mia vừa rồi hấp dẫn.
Đó là một quyển sách màu đỏ, trên bìa vẽ vài cái trận đồ kì quái cùng những cái văn tự lạ
Nếu là người khác nhìn thấy, có lẽ sẽ không cảm thấy gì, nhưng là dịch bắc bắc vừa nhìn thấy lại mở to hai mắt.
Đây là một bản —— triệu hồi thư!
Hình vẽ cùng văn tự này,chỉ có triệu hoán sư mới có thể xem hiểu. Dịch gia cũng có mấy quyển sách như vậy,nhưng theo má nói là tổ tiên truyền lại.
Cho dù là trên phạm vi thế giới, triệu hồi thư cũng có rất ít, nhiều lắm cũng chỉ ngót nghét vạn bản là cùng. Mà cái hội tin tức này, cư nhiên lại có một quyển như vậy tồn tại, thực tại khiến cho Dịch Bắc Bắc cảm thấy rất kì quái. Càng kỳ quái hơn là quyển sách này thoạt nhìn còn rất mới, không giống như quyển sách đã có nhiều năm lịch sử
“Sách này. . . . . ."
“Di, ngươi đối với sách này có hứng thú?" Sử huyên âm hiếu kỳ nói.
“Ta chỉ là cảm thấy hình vẽ ở bìa sách này, thoạt nhìn rất kỳ quái." Dịch bắc bắc do dự một chút nói.
“Quyển sách này a, kỳ quái , bên trong vừa có tiếng Anh vừa có tiếng Trung lại trộn cả một thứ tiếng căn bản xem ko hiểu, trước kia ta còn làm cho thường huân cố ý ở trong máy vi tính tra xét thật lâu, nhưng cũng ko tra ra đây là cái loại văn tự gì"
“Tại sao hội tin tức lại có quyển sách này?"
“Không biết, quyển sách này đã ở hội được một thời gian rất lâu rồi, ít nhất là vào lúc ta gia nhập, sách này đã có ở đây, có lẽ là trước kia là do một xã viên để lại a." Sử huyên âm suy nghĩ một chút nói, “Nếu ngươi có hứng thú đối với quyển sách này vậy thì…, cứ mượn về xem cũng tốt."
“Ta có thể mượn sao?"
“Đó là đương nhiên,ngươi bây giờ cũng được coi là hội viên của hội tin tức."
Mà hội trưởng đại nhân hội tin tức, cuối cùng cũng run lẩy bẩy chạy đến trước mặt mọi người, “Ta. . . . . . Ta tìm được hai phần bảng gia nhập rồi!"
Mọi người: “. . . . . ."
“Bắc bắc,ngươi đem quyển sách này về ko phải là để nghiên cứu đấy chứ!!?.",Nhân khóa học công cộng buổi chiều, quý Oánh tò mò hỏi đến bên cạnh Dịch Bắc Bắc hỏi
Giờ phút này, hai người các nàng đang ngồi ở hàng cuối cùng của phòng học, dịch bắc bắc vùi đầu xem từng trang của cuốn sách triệu hồi mà hội tin tức đã cho mượn, Tiếng Trung , nàng trừ bỏ một vài chữ viết lạ, có thể xem hiểu toàn bộ,mà Tiếng Anh, trình độ Tiếng Anh của nàng cũng tốt lắm, cho nên cũng là có thể xem hiểu hơn phân nửa.Về cái phần văn tự triệu hồi mà người bình thường xem ko hiểu, nàng lại có thể trăm phần trăm hoàn toàn hiểu được
Chính là bởi vì xem hiểu rồi, cho nên dịch bắc bắc mới hiểu được, bản thân quyền sách này có thể là một triệu hồi trận, chỉ cần triệu hoán sư kính dâng máu tươi xuất thân từ thân mình,đọc lên chú ngữ triệu hồi, là có thể triệu hồi ra linh thể dĩ giới cường đại, nhưng mà. . . . . . Nếu như việc triệu hồi thất bại…,tất cả năng lượng của triệu hoán sư sẽ bị triệu hồi trận này chuyển hóa, hấp thụ hết.
Ông trời,đây quả thật là một quyển sách cấm thôi! Nói như vậy, triệu hoán sư muốn triệu hồi linh thể dị giới,linh thể dị giới phải cùng năng lực của triệu hoán sư tương xứng. Nếu dựa theo năm cấp bậc A,B,C,D,E phân ra mà nói…, một triệu hoán sư cấp E chỉ có thể triệu hồi ra linh thể cấp E hoặc D, tuyệt đối không có khả năng triệu hồi ra linh thể cấp C. Đồng thời, cho dù triệu hồi thất bại, đối với bản thân triệu hoán sư mà nói sẽ ko có gì tổn thất, nhiều lắm chính là hảo hảo ngủ một giấc, nghỉ ngơi vài ngày cũng xong
Nhưng mà quyển sách này lại có thể giúp một triệu hoán sư cấp E nâng cao năng lực của mình, có thể triệu hồi ra dị giới linh thể mạnh hơn cấp bậc của hắn, mà nếu như có thất bại thì…, một thân năng lực còn lại cũng hóa thành hư ảo, ngoài ra còn có khả năng đánh mất tính mạng
Dịch bắc bắc khép sách lại,xem cái hình vẽ ở bìa sách. Nếu như nói quyển sách là một triệu hồi trận…, như vậy cái hình vẽ ở bìa quyển sách có thể được gọi là mắt trận.
Bìa mặt sách trừ bỏ ngoài văn tự Dịch Bắc Bắc quen thuộc, nàng phát hiện có mấy chữ Hán bị hình vẽ che giấu.Cách che giấu này , có điểm giống với cuộc thi kiểm tra bệnh mù màu ở trường cao đẳng, đem một vài chữ viết giấu trong hình vẽ lớn.Cái bìa sách kia chính là nơi che giấu chữ Hán thật xảo diệu, thật sự làm cho người ta rất khó phát hiện
“Bắc bắc!" Quý Oánh đẩy đẩy khuỷa tay Dịch Bắc Bắc
“Quý Oánh,ngươi nhìn giúp ta xem hai chữ Hán này là cái gì?" Dịch bắc bắc chỉ lên mặt bìa sách kia cơ hồ chỉ vào hai chữ hán đã xen lẫn cùng hình vẽ
“Làm gì có chữ a?" Quý Oánh nhìn hồi lâu, cũng chưa nhìn ra có chữ Hán
Chương 1:   triệu hồi tồn tại  (7)
Dịch bắc bắc rõ ràng cầm một trang giấy, đem hai chữ viết lại trên giấy đưa cho Quý Oánh,trang giấy màu trắng viết hai chữ “Sum suê".
Quý Oánh suy nghĩ một lát, nói: “Ta chỉ biết được cái chữ này đọc ra sao, về phần phía cái chữ kia, ta ko nhận ra."
“Ko biết sao?" Dịch bắc bắc nhìn hai chữ này, cảm thấy có loại cảm giác quen thuộc, nhưng lại ko biết cách đọc chữ cái này, nàng có cảm giác như chính mình đã gặp qua hai chữ cái này
Reng!
Chuông tan học vang lên, dịch bắc bắc cầm lấy quyển sách chạy ra phòng học.
“Bắc bắc, ngươi muốn đi đâu nhi?" Quý Oánh ở sau lưng nàng hô.
“Ta đi đến thư viện một chút, ta muốn tra xem rốt cuộc chữ cái này là gì?" Không hiểu sao nàng rất muốn biết âm đọc của chữ cái này.
Quyển sách này, phảng phất như có ma lực,khiến nàng liều mạng muốn đọc cái chữ chôn giấu trên bìa sách. . . . .
Tác giả :
Thiên Thảo