Chủ Nhân Xin Chào!
Chương 6
EDIT: Aries92
BETA: Đầm♥Cơ
Bầu ngực non nớt của thiếu nữ động lòng người, áo lót màu trắng thuần khiết bao bọc lấy nơi đó, ngay cả quần lót cũng không có một chút gợi cảm nào thế nhưng Bách Nghiêu Nhất phát hiện bản thân mình lại không dừng lại được. Bàn tay thon thả lướt qua từng tấc da thịt nõn nà, trơn láng như muốn hút trụ ngón tay anh làm anh không nỡ rút tay về.
“A Nhất!" Mắt lam mở to căng thẳng nhìn anh. Cô không hiểu tại sao anh lại cởi sạch quần áo của cô, miệng còn bị anh cắn vừa đau vừa tê, trái tim không hiểu sao đập nhanh hơn, thân thể bị anh vuốt ve bắt đầu nóng lên, cảm giác thật xa lạ.
Chẳng lẽ là thời kỳ động dục như Đại Hắc nói?
“Sao vậy?" Anh nằm đè lên người cô,khẽ liếm cánh môi cô,nhẹ nhàng linh hoạt quấn lấy đầu lưỡi truê đùa.“Không thích sao?".
“Không phải" cô khó khăn nuốt nước miếng muốn thu đầu lưỡi lại bị anh mạnh mẽ hút lấy đến nỗi cô dường như cảm thấy đầu lưỡi chính mình tê dần.
“Anh . . . muốn cùng em giao phối sao?" cô bị cắn khẽ run lên, giãy dụa phun ra câu này.
Khó khăn cắn môi dưới Bách Nghiêu Nhất ngẩng đầu lên bắt gặp bộ dạng vừa căng thẳng vừa tò mò của cô thật đáng yêu làm cho anh không nhịn được nhếch môi cười.
“Không phải" anh đưa ngón tay vói vào trong cái miệng nhỏ nhắn của cô tìm kiếm, cánh môi đầy đặn hồng phấn, nước miếng hơi trào ra khỏi miệng. Bách Nghiêu Nhất dùng lưỡi liếm đi sau đó mới trả lời “Là làm tình"
Làm tình? Có khác gì với giao phối chứ?
Jill nghi hoặc, định mở miệng nhưng ngón tay trong miệng cứ quấy nhiễu làm cho cô không thể lên tiếng được thậm chí nước bọt cũng không thể nuốt xuống.Cô không thích vội lấy đầu lưỡi đẩy ngón tay rời đi nhưng đều bị quấy lấy." Đừng mà.." nhìn ánh mắt kháng nghị của cô, Bách Nghiêu Nhất cười khẽ.
“Ngoan sẽ thoải mái nhanh thôi"Anh dụ dỗ nhẹ nhàng hôn lên mắt lam, chóp mũi, sau đó rút ngón tay khỏi miệng cô. Anh chậm rãi cúi xuống ngậm lấy chiếc lưỡi hấp dẫn hôn lấy cái miệng nhỏ nhắn.
Jill không thể kháng cự, cô thích anh dỗ cô, thích anh chú ý đến cô, sự dịu dàng của anh làm cô dần không còn phản kháng, miệng của cô giờ đây toàn mùi vị của anh.
Cô thích mùi của anh!
Như tò mò như tham luyến. Cô chủ động quấn lấy chiếc lưỡi dài,khẽ liếm một chút. Bách Nghiêu Nhất bị cô khiêu khích càng mạnh mẽ quấn lấy cái lưỡi cắn cắn, kịch liệt hôn lên cái miệng nhỏ nhắn, ngón tay dần dần di chuyển xuống dưới lẩn vào trong áo lót khéo lóe ôm trọn lấy bầu ngực, lòng bàn tay cố ý cọ cọ nụ hoa của cô.
“Ưm…" Jill bị hôn không chịu nổi khẽ đẩy vai anh, miệng khẽ than “A Nhất"
Bách Nghiêu Nhất buông lỏng miệng của cô, Jill lập tức thở dốc, mắt lam hơi phiến nước, má ửng hồng đáng thương nhưng lại làm cho người ta càng muốn hung hăng bắt nạt.
Bách Nghiêu Nhất tóm lấy tay cô mạnh mẽ hôn lên môi cô,lúc cắn lúc liếm,mà con ngươi đen lại luôn chăm chú nhìn cô. Đôi mắt thâm thúy như phảng phất có ánh lửa.Thân thể cô theo từng động tác của anh mà run lên, tim đập nhanh hơn, có chút hưng phấn có chút ngượng ngùng mắt vẫn dõi từng động tác của anh. Cánh môi ấm áp di chuyển xuống phía dưới nhẹ nhàng cắn một cái. Jill hơi lui người, nơi đó quá mức mẫn cảm, cả người cô như bị điện giật, ánh mắt không khỏi có một chút uất ức, lại không biết như vậy càng làm cho đàn ông bộc phát thú tính, muốn ăn sạch cô, muốn chiếm lấy sự ngọt ngào, thuần khiết của cô. Ngón tay bao phủ lấy nhũ hoa tà ác trêu đùa, nước bọt vương trên đỉnh nhũ hoa hồng nhạt dưới ánh đèn càng thêm mê đắm. Anh dùng miệng cởi bỏ nút áo lót, nhanh chóng ngậm lấy bầu tuyết trắng, hơn phân nửa nụ hoa đều bị anh nuốt vào, đầu lưỡi đảo quanh nhũ hoa ác liệt trêu trọc thân thể non nớt.
Jill yên lặng nhìn từng động tác của anh, bị anh đụng chạm vào bầu ngực dấy lên từng trận kích thích. Cô cảm thấy như có một dòng điện chạy dọc trong người làm cho toàn thân nóng lên khó chịu, vừa vặn vẹo cơ thể vừa phát ra tiếng rên khe khẽ.
“A Nhất khó chịu lắm" Cô liếm môi, miệng lưỡi khô nóng, thân thể truyền đến cảm giác trống rỗng không nói nên lời. Cô không nhịn được khép hai chân laị làm cho hai độn thịt cọ vào nhau.
Biết cô bắt đầu hứng thú, Bách Nghiêu Nhất tiếp tục hôn bầu ngực thỉnh thoảng khẽ cắn để lại trên đó dấu răng mờ mờ.
“Đừng…"Jill nhíu mày hừ nhẹ, bầu ngực bị anh liếm mút từ từ dựng đứng, cảm giác giống như bị điện giật, thân thể cô run lên từng cơn.
Giữa hai chân như có thứ gì đó tràn ra ngoài!
“Nhanh như vậy đã ẩm ướt rồi sao?" Bách Nghiêu Nhất nhìn quần lót màu trắng hiện lên một mảng ẩm ướt khẽ liếm môi, dục vọng trong lòng không gì kiềm chế được.
Thiếu nữ ngây ngơ mẫn cảm gợi lên dục vọng chinh phục của đàn ông muốn cho cô càng ẩm ướt, tốt nhất là hét chót tai, sau đó hung hăng tiến vào cô, anh có thể tưởng tượng cô non nớt ngon miệng như vậy chặt nóng biết bao nhiêu. Yết hầu khẽ động, anh tách hai chân cô ra tham lam nhìn chăm chú vào nơi bí ẩn đang bị quần lót che phủ.
“Không cần" Jill cảm thấy rất kỳ lạ gian nan, cố gắng khép hai chân nhưng lại bị anh mạnh mẽ ngăn chặn.
“Đừng nhúc nhích" Giọng anh khàn khàn.
“Nhưng mà…"Cô cảm thấy như vậy rất kỳ lạ giống như đem bản thân mình hoàn toàn lộ ra trước mắt anh, nghĩ đến đây làm mặt cô bỗng chốc nóng lên.
“Ngoan..đừng sợ" anh dịu dàng nói, ngón tay đẩy quần lót sang một bên nhẹ nhàng thâm nhập tìm đến nơi ẩm ướt kia.
Cô ẩm ướt như vậy càng kích thích anh nhanh chóng tìm đến nơi tư mật,vừa vo vê trêu đùa vừa nhẹ nhàng trấn an thân thể còn đang khẩn trương của cô.
“A…" Jill cắn môi, thân thể không chịu được run nhẹ. Cô cố gắng thả lỏng nhìn anh quỳ gối trước cô, cách lớp quần lót khẽ ngậm lấy nhụy hoa.
“A….A Nhất..." Cô bị dọa sợ hãi hơi lùi về phía sau lại bị anh mạnh mẽ giữ chặt lấy hai chân không cho cô trốn thoát.
“Đừng nhúc nhích, rất nhanh sẽ thoải mái thôi" Anh khẽ liếm quần lót, đầu lưỡi lên xuống, nước bọt làm cho quần lót ngày càng ẩm ướt ngay tại đóa hoa xinh đẹp.
Anh không ngừng dụ hoặc cô, Bách Nghiêu Nhất lấy tay khẽ kéo quần lót xuống, ngón tay khẽ chạm, đóa hoa xinh đẹp lập tức co rút lại phảng phất như muốn mời gọi anh tiến vào.
Anh thè lưỡi khẽ liếm ngậm lấy cánh hoa, ngón tay tìm tòi thâm nhập, nộn thịt lập tức co rút nhanh, chất lỏng thơm ngọt chảy xuôi xuống nhanh chóng hòa lẫn trên môi anh. Anh liếm lấy ngón tay nhẹ nhàng đưa đẩy làm cho cô run rẩy.
Đầu óc Jill mơ hồ, đôi mắt vì động tình mà trở nên mờ mịt, thân thể không ngừng run run khoan khoái thật giống như anh nói rất thoải mái.
“A Nhất" Cô kêu tên anh, cảm xúc xa lạ này làm cho cô sợ hãi cô không nhịn được xin anh muốn anh ngừng lại. Mà bản thân cô không biết rằng anh đang muốn cô điên cuồng, muốn cùng cô đạt đến cao trào, muốn cô chảy ra càng nhiều nước ngọt càng tốt. Như vậy anh mới có thể hưởng thụ thân thể thuần khiết của cô.
Miệng lưỡi dùng sức liếm mút nộn thịt,ngón tay không ngừng ra vào nhanh hơn cảm nhận nhụy hoa không ngừng co rút từng cơn.
“A" Jill cong người toàn thân căng cứng,cơ thể ửng hồng lấm tấm mồ hôi, lòng bàn tay trắng bệch trước mắt mơ hồ. Thẳng đến khi cơ thể trở xuống sofa hô hấp vẫn hỗn độn, yêu dịch trong suốt không ngừng chảy xuống ghế sofa. Jill khẽ nhắm mắt cảm nhận anh rời khỏi cơ thể mình, mệt mỏi ngước mắt thấy Bách Nghiêu Nhất nhanh chóng cởi hết quần áo trên người quẳng xuống nền đất. Anh đứng trước mặt cô, thân hình cao lớn, cơ bụng rắn chắc dục vọng to lớn giữa hai chân ngày càng bành trướng.
Cô nhìn chăm chú vào nơi đó của anh ,đồng tử hơi co lại. Tuy rằng chưa từng giao phối nhưng bản năng cho cô biết đó là cái gì,to như vậy làm sao có thể…
Nhìn thấy biểu hiện của cô, anh nói “Anh muốn nhìn thấy ánh mắt của em" Bách Nghiêu Nhất càng muốn hung hăng tiến vào.Tuy rằng không muốn nhìn thấy cô khóc nhưng anh cũng không để ý nếu cô thút thít dưới thân mình.
Ánh mắt gì?
Jill không hiểu anh nói gì nhưng mơ hồ cảm thấy nguy hiểm.Cô theo bản năng định chạy trốn nhưng lại bị Bách Nghiêu Nhất khóa chặt trong lồng ngực.
“Bản thân hưởng thụ xong rồi định cứ thế mà đi sao?" Anh kéo quần lót của cô xuống đem đặt cô trên người, vật đàn ông to lớn đặt ở mông cô.
Cảm nhận được dục vọng của anh, Jill càng khẩn trương hơn, hai tay bám chặt vào ngực anh. Nhìn cơ ngực săn chắc trong lòng bỗng nhiên cảm thấy thoải mái.
“A Nhất" hai mắt cô khẩn cầu mong muốn anh buông tha cho mình.
Bách Nghiêu Nhất không trả, lời trực tiếp kéo chiếc áo lót màu trắng xuống, không còn vật che chắn hai bầu ngực tuyết trắng lộ ra ngoài không khí, anh vo vê sờ nắn trêu đùa.
“Yên tâm, của em đủ ẩm ướt để ăn anh rồi" Anh tà ác nói,tay kia dùng sức nhéo mông.
Jill vặn vẹo thân mình cảm nhận cái đó càng ngày càng lớn hơn khiến toàn thân cô trở nên căng thẳng.
“Em khiêu khích anh"
Ngón tay trêu đùa nụ hoa,ngẩng đầu cắn vào môi cô.
“Không…Đừng" lời kiến nghị của cô bị anh nuốt vào,anh cắn nuốt cái lưỡi của cô, hai tay chế ngự eo nhỏ thừa dịp cô bị hôn choáng váng đầu óc thân thể hơi hướng lên phía trước, đặt ở cửa động, hai tay giữ chặt eo cô hung hăng tiến vào.
“Không…Đừng" tư thế như vậy khiến anh có thể tiến vào nơi sâu nhất của cô. Đau đớn làm cho Jill bật khóc, nước mắt chảy dài, bàn tay nhỏ bé ôm chặt lấy bờ vai anh,móng tay in xuống từng vết rỉ máu.
“Đau" đau quá.Cô giãy dụa muốn thoát khỏi anh, chất lỏng màu đỏ thấm ướt chảy xuôi xuống cơ thể hai người. Cô co rút nhanh làm cả người Bách Nghiêu Nhất căng cứng.
Nóng quá,chặt quá,cảm giác thật thoải mái,nhìn chất dịch thuần khiết chảy ra kia chứng minh niềm vui sướng tầm thường của đàn ông. Anh là người đàn ông đầu tiên của cô, anh thích như vậy.
Bách Nghiêu Nhất ôm chặt lấy cô,vuốt ve hai nhũ hoa muốn cô thả lỏng cơ thể. Mà vật đàn ông kia ở cửa động lại nhẹ nhàng di chuyển từng chút từng chút một. Dưới sự âu yếm của anh cơ thể Jill bắt đầu thả lỏng, tuy vẫn còn đau nhưng lại cảm thấy như thiếu cái gì đó. Cô không nhịn được di động thân thể, vách tường bao quanh lửa nóng hơi co rút lại. Động tác của cô làm Bách Nghiêu Nhất không thể khắc chế được dùng sức hướng lên trên, miệng lưỡi bao phủ lấy môi cô. Toàn lực xâm chiếm cơ thể xinh đẹp.
Động tác của anh quá mức kịch liệt, Jill căn bản không theo kịp chỉ có thể bị động ôm chặt anh, đầu lưỡi nhiệt liệt giao tranh.
Cô dường như không còn nhận biết được gì nữa, thân dưới liên tiếp bị xâm chiếm, đem vật bừng bừng phấn chấn đó nuốt càng sâu, mồ hôi của hai người hòa quyện, cơ thể gắt gao va chạm, nhiệt độ của anh truyền đến làm cô không thể hô hấp được chỉ có thể thừa nhận anh.
“Jill" Bách Nghiêu Nhất nhìn khuôn mặt đỏ hồng của cô, giống như muốn nuốt luôn cô vào bụng, tay giữ chặt eo nhỏ, yêu dịch của cô bao lấy vật nóng của anh. Mắt lam phiến nước nhìn thoáng qua mặt anh tựa như anh là tất cả.
Cô là của anh.
Nghĩ đến đây anh càng hung hăng tiến vào. Cô vì anh mà rưng rung, nước mắt vui sướng theo khóe mắt chảy xuống “A Nhất…Ô…Không cần…"Cô thút thít, bộ dạng hết sức đáng thương càng khiến anh ra sức xâm lược. Cơ thể của cô tràn ngập mùi vị của anh, anh dường như điên cuồng không buông cô ra được. Muốn cô luôn luôn nhìn anh, muốn làm thế giới của cô, muốn cô chỉ thuộc về duy nhất mình anh.
Chỉ có thể!
Jill đói bụng chợt tỉnh giấc.
Khó khăn mở mắt, ánh nắng nhạt nhòa chiếu qua rèm cửa nhưng trong phòng vẫn u ám, mà trên giường chỉ có một mình cô.
Jill cọ mình vào gối thân thể đau nhức làm cô nhíu mày, hai chân như muốn nhũn ra, trên người tràn ngập dấu hôn hồng hồng. Chậm rãi ngồi dậy cô xoa nhẹ hai mắt sờ cái bụng trống trơn của mình, vận động quá độ làm cô chẳng còn chút sức lực nào nữa, phải tìm cái gì ăn để bổ sung năng lượng mới được. Cô bò xuống giường nhìn quanh không thấy quần áo của mình đâu, bèn lấy tạm chiếc áo sơ mi trên ghế mặc vào. Áo sơ mi màu đen vừa vặn che được mông cô, cô nhón chân ra khỏi phòng.
“Tỉnh rồi à?" Bách Nghiêu Nhất đang đứng ở phòng bếp chậm rãi quay người lại miệng cắn thịt hun khói.
Anh cũng vì đói nên mới tỉnh dậy liền nhìn thấy cô vẫn đang ngủ ngon lành trong lòng mình. Anh hơi đẩy cô ra, cô lại hướng về phía trước cọ cọ vào ngực anh, môi lướt qua đầu ngực làm cho anh suýt bùng phát dục hỏa. Nếu không phải cô đang ngủ ngon, mà bản thân anh còn đang đói bụng anh nhất định sẽ áp đảo cô, tùy ý cắn nuốt từng tấc cơ thể cô, sau đó tiến vào cảm nhận sự ướt át cùng căng chặt của cô.
Đáng tiếc nhìn bộ dạng mệt mỏi đó làm anh mềm lòng đành xuống giường tìm cái gì ăn lót dạ trước.
“Anh nghĩ em sẽ ngủ đến tận chiều luôn chứ"Anh dựa vào quầy bar thấy cô mặc áo sơ mi của anh. Áo sơ mi màu đen làm nổi bật làn da trắng của cô, mái tóc vàng rối tung, men theo cổ áo có thể nhìn thấy trên bầu ngực còn lưu lại rất nhiều dấu hôn. Áo mơ mi chỉ đủ che đi cặp mông để lộ ra đôi chân thon dài, anh bất giác nhớ đến hai chân của cô quấn chặt lấy eo anh, sau đó anh hưng phấn xuyên qua cô, nghĩ đến đây lập tức cảm thấy hạ thân lại xốn xang.
Không nhận thấy nguy hiểm, Jill sờ bụng nói “Em đói"
Bách Nghiêu Nhất nuốt thịt hun khói vào"Lại đây"
Jill ngoan ngoãn đi về phía anh,Bách Nghiêu Nhất một tay đưa sữa đến bên miệng cô, thấy cô do dự anh nói “Không nóng đâu nguội rồi"
Anh luôn cảm thấy khẩu vị của cô hơi khác người.Cô không đụng vào đồ lạnh cũng không thích đồ nóng mà chỉ động đến đồ ăn nào ấm ấm.Nghe anh nói vậy, Jill mới liếm môi một hơi uống hết để lại trên môi một vòng trắng xóa. Bách Nghiêu Nhất cúi đầu liếm đi vòng trắng đó, đầu lưỡi tự nhiên tiến vào miệng cô khẽ cậy mở hàm răng đem sữa uống hết, sau đó nhìn cô khó khăn hô hấp mới thỏa mãn buông ra. Jill mềm nhũn ở trong lòng anh, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng. Bách Nghiêu Nhất một tay ôm lấy cô đặt cô lên quầy bar, chen vào giữa hai chân cô không cho cô có cơ hội khép lại, bàn tay luồn vào áo sơ mi vuốt ve bầu ngực.
Anh khẽ hôn lên cằm cô nhìn vào mắt cô nói “Chuyện phát sinh hôm qua, em không có gì muốn nói sao?"
Jill bị anh đụng chạm cảm thấy hơi ngứa, thân thể vừa mới biết đến tình dục có phần nhạy cảm thiếu chút nữa phát ra tiếng rên rỉ, sợ quá cô liền giữ chặt tay anh không cho anh đi xuống.
“Muốn nói gì cơ?" né tránh cái hôn của anh,cô nhìn thẳng vào mắt anh nghi hoặc hỏi.
“Không hối hận?"
“Đương nhiên là hối hận" cô chu miệng không để ý ánh mắt anh dần trở nên lạnh giá, tiếp tục oán hận “Anh gạt người ta, rõ ràng là rất đau mà"
Nói cái gì mà thoải mái chứ.Tuy rằng về sau có thoải mái thật nhưng lại quá mệt mỏi. Cơ thể của cô bây giờ chỗ nào cũng đau.
Jill bất mãn trừng mắt “Anh đúng là đồ trứng thối" cô chỉ biết dùng hai chữ này, không có ý tưởng gì mới nhưng Bách Nghiêu Nhất lại thấy vô cùng dễ nghe.
Cơ thể căng thẳng dần thả lỏng, khóe môi hơi gợn lên ý cười, hàn khí trong mắt sớm đã bị lời nói của cô đánh tan “Nhưng em lại thích tên trứng thối này đúng không?"
“Đúng vậy" Jill một chút cũng không ngại ngùng thừa nhận, mắt lam chân thành vô cùng, không có một tia giả dối “Tuy rằng anh hư còn gạt em nhưng em vẫn rất thích anh"
“Tại sao?" anh tò mò vì sao cô lại thích anh chứ.
Tại sao…bởi vì anh nhặt cô về, cho cô ăn, cho cô uống còn cho cô ở lại. Đối xử với cô rất tốt. Mặc cô làm nũng, mặc cô la lối om sòm, tuy có tức giận tuy có mắng cô lại còn đánh mông cô nhưng chưa từng nghĩ sẽ bỏ rơi cô.
Cái ngày mưa kia có rất nhiều người đi qua nhưng chỉ có mỗi mình anh chịu dừng lại đứng trước cô sau đó ôm lấy cô cho cô ấm áp. Mà sự ấm áp đó chiếm lĩnh toàn bộ thế giới của cô, làm cô không thể nhìn thấy bất cứ ai khác ngoài anh.
Jill cúi đầu đặt trán lên trán anh, mắt lam nhìn thật sâu vào đôi mắt anh.
“Em chỉ nhìn thấy anh, sẽ không có ai khác ngoài anh"
Vào thời khắc đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết, trong ý thức của cô luôn có anh, mặc dù sau khi tỉnh lại thế giới đã hoàn toàn biến đổi nhưng cô cũng chỉ nhớ tới anh.
Cô muốn tìm anh. Mỗi ngày cô đều chạy ra ngoài cố gắng tìm kiếm. Cô biết anh sẽ chuyển đến Paris nhưng lại không biết hiện tại anh đã chuyển đến Paris chưa hay vẫn ở NewYork. Cô muốn tìm anh nhưng không biết địa chỉ và số điện thoại của anh, cô chỉ có thể dựa vào chính mình lang thang trên đường mong có thể tìm được anh.
Sau đó rốt cuộc cô cũng gặp lại anh.
Cô hưng phấn xông lên phía trước nhưng lại sợ hãi bản thân không còn bộ dạng trước đây nữa, anh sẽ không nhận ra cô, điều này làm cô cảm thấy lạc lõng khổ sở.
Cô chỉ có thể vụng trộm đi theo sau anh, giữ khoảng cách không xa cũng không gần. Cô không biết làm cách nào để tiếp cận anh, chỉ có thể dùng biện pháp ngu ngốc này đứng ở trước cửa nhà anh chờ anh nhặt cô về giống như đêm mưa năm đó.
“Thích anh…chỉ thích anh" Anh đã cứu cô, anh là lý do duy nhất cô còn sống “Em rất thích anh. A Nhất"
Ngữ điệu của cô rất nghiêm túc, mắt lam nhìn sâu vào mắt anh. Thâm tâm Bách Nghiêu Nhất hoàn toàn chấn động, cảm nhận trái tim mình đập rộn ràng chỉ vì một lời nói của cô.
Không phải chưa từng nghe phụ nữ nói yêu anh nhưng anh chưa từng cho là thật. Anh biết đó chỉ là nam nữ trong lúc hoan ái thuận miệng nói ra mà thôi.Nhưng lời nói của cô anh hoàn toàn tin tưởng.
“Anh thì sao, A Nhất anh có thích em không?"Jill mở to mắt tò mò nhìn anh sau đó không đợi anh trả lời đã tự nói “Em biết anh thích em"
Bằng không sẽ không để cô quấy rầy cũng không giao phối cùng cô…à không đúng, A Nhất nói là làm tình.
Bách Nghiêu Nhất không trả lời mặc cô đắc ý quyết định. Anh không phản bác, chỉ nhìn cô chăm chú
Mà nụ cười nơi khóe môi mãi vẫn chưa tiêu tan.
BETA: Đầm♥Cơ
Bầu ngực non nớt của thiếu nữ động lòng người, áo lót màu trắng thuần khiết bao bọc lấy nơi đó, ngay cả quần lót cũng không có một chút gợi cảm nào thế nhưng Bách Nghiêu Nhất phát hiện bản thân mình lại không dừng lại được. Bàn tay thon thả lướt qua từng tấc da thịt nõn nà, trơn láng như muốn hút trụ ngón tay anh làm anh không nỡ rút tay về.
“A Nhất!" Mắt lam mở to căng thẳng nhìn anh. Cô không hiểu tại sao anh lại cởi sạch quần áo của cô, miệng còn bị anh cắn vừa đau vừa tê, trái tim không hiểu sao đập nhanh hơn, thân thể bị anh vuốt ve bắt đầu nóng lên, cảm giác thật xa lạ.
Chẳng lẽ là thời kỳ động dục như Đại Hắc nói?
“Sao vậy?" Anh nằm đè lên người cô,khẽ liếm cánh môi cô,nhẹ nhàng linh hoạt quấn lấy đầu lưỡi truê đùa.“Không thích sao?".
“Không phải" cô khó khăn nuốt nước miếng muốn thu đầu lưỡi lại bị anh mạnh mẽ hút lấy đến nỗi cô dường như cảm thấy đầu lưỡi chính mình tê dần.
“Anh . . . muốn cùng em giao phối sao?" cô bị cắn khẽ run lên, giãy dụa phun ra câu này.
Khó khăn cắn môi dưới Bách Nghiêu Nhất ngẩng đầu lên bắt gặp bộ dạng vừa căng thẳng vừa tò mò của cô thật đáng yêu làm cho anh không nhịn được nhếch môi cười.
“Không phải" anh đưa ngón tay vói vào trong cái miệng nhỏ nhắn của cô tìm kiếm, cánh môi đầy đặn hồng phấn, nước miếng hơi trào ra khỏi miệng. Bách Nghiêu Nhất dùng lưỡi liếm đi sau đó mới trả lời “Là làm tình"
Làm tình? Có khác gì với giao phối chứ?
Jill nghi hoặc, định mở miệng nhưng ngón tay trong miệng cứ quấy nhiễu làm cho cô không thể lên tiếng được thậm chí nước bọt cũng không thể nuốt xuống.Cô không thích vội lấy đầu lưỡi đẩy ngón tay rời đi nhưng đều bị quấy lấy." Đừng mà.." nhìn ánh mắt kháng nghị của cô, Bách Nghiêu Nhất cười khẽ.
“Ngoan sẽ thoải mái nhanh thôi"Anh dụ dỗ nhẹ nhàng hôn lên mắt lam, chóp mũi, sau đó rút ngón tay khỏi miệng cô. Anh chậm rãi cúi xuống ngậm lấy chiếc lưỡi hấp dẫn hôn lấy cái miệng nhỏ nhắn.
Jill không thể kháng cự, cô thích anh dỗ cô, thích anh chú ý đến cô, sự dịu dàng của anh làm cô dần không còn phản kháng, miệng của cô giờ đây toàn mùi vị của anh.
Cô thích mùi của anh!
Như tò mò như tham luyến. Cô chủ động quấn lấy chiếc lưỡi dài,khẽ liếm một chút. Bách Nghiêu Nhất bị cô khiêu khích càng mạnh mẽ quấn lấy cái lưỡi cắn cắn, kịch liệt hôn lên cái miệng nhỏ nhắn, ngón tay dần dần di chuyển xuống dưới lẩn vào trong áo lót khéo lóe ôm trọn lấy bầu ngực, lòng bàn tay cố ý cọ cọ nụ hoa của cô.
“Ưm…" Jill bị hôn không chịu nổi khẽ đẩy vai anh, miệng khẽ than “A Nhất"
Bách Nghiêu Nhất buông lỏng miệng của cô, Jill lập tức thở dốc, mắt lam hơi phiến nước, má ửng hồng đáng thương nhưng lại làm cho người ta càng muốn hung hăng bắt nạt.
Bách Nghiêu Nhất tóm lấy tay cô mạnh mẽ hôn lên môi cô,lúc cắn lúc liếm,mà con ngươi đen lại luôn chăm chú nhìn cô. Đôi mắt thâm thúy như phảng phất có ánh lửa.Thân thể cô theo từng động tác của anh mà run lên, tim đập nhanh hơn, có chút hưng phấn có chút ngượng ngùng mắt vẫn dõi từng động tác của anh. Cánh môi ấm áp di chuyển xuống phía dưới nhẹ nhàng cắn một cái. Jill hơi lui người, nơi đó quá mức mẫn cảm, cả người cô như bị điện giật, ánh mắt không khỏi có một chút uất ức, lại không biết như vậy càng làm cho đàn ông bộc phát thú tính, muốn ăn sạch cô, muốn chiếm lấy sự ngọt ngào, thuần khiết của cô. Ngón tay bao phủ lấy nhũ hoa tà ác trêu đùa, nước bọt vương trên đỉnh nhũ hoa hồng nhạt dưới ánh đèn càng thêm mê đắm. Anh dùng miệng cởi bỏ nút áo lót, nhanh chóng ngậm lấy bầu tuyết trắng, hơn phân nửa nụ hoa đều bị anh nuốt vào, đầu lưỡi đảo quanh nhũ hoa ác liệt trêu trọc thân thể non nớt.
Jill yên lặng nhìn từng động tác của anh, bị anh đụng chạm vào bầu ngực dấy lên từng trận kích thích. Cô cảm thấy như có một dòng điện chạy dọc trong người làm cho toàn thân nóng lên khó chịu, vừa vặn vẹo cơ thể vừa phát ra tiếng rên khe khẽ.
“A Nhất khó chịu lắm" Cô liếm môi, miệng lưỡi khô nóng, thân thể truyền đến cảm giác trống rỗng không nói nên lời. Cô không nhịn được khép hai chân laị làm cho hai độn thịt cọ vào nhau.
Biết cô bắt đầu hứng thú, Bách Nghiêu Nhất tiếp tục hôn bầu ngực thỉnh thoảng khẽ cắn để lại trên đó dấu răng mờ mờ.
“Đừng…"Jill nhíu mày hừ nhẹ, bầu ngực bị anh liếm mút từ từ dựng đứng, cảm giác giống như bị điện giật, thân thể cô run lên từng cơn.
Giữa hai chân như có thứ gì đó tràn ra ngoài!
“Nhanh như vậy đã ẩm ướt rồi sao?" Bách Nghiêu Nhất nhìn quần lót màu trắng hiện lên một mảng ẩm ướt khẽ liếm môi, dục vọng trong lòng không gì kiềm chế được.
Thiếu nữ ngây ngơ mẫn cảm gợi lên dục vọng chinh phục của đàn ông muốn cho cô càng ẩm ướt, tốt nhất là hét chót tai, sau đó hung hăng tiến vào cô, anh có thể tưởng tượng cô non nớt ngon miệng như vậy chặt nóng biết bao nhiêu. Yết hầu khẽ động, anh tách hai chân cô ra tham lam nhìn chăm chú vào nơi bí ẩn đang bị quần lót che phủ.
“Không cần" Jill cảm thấy rất kỳ lạ gian nan, cố gắng khép hai chân nhưng lại bị anh mạnh mẽ ngăn chặn.
“Đừng nhúc nhích" Giọng anh khàn khàn.
“Nhưng mà…"Cô cảm thấy như vậy rất kỳ lạ giống như đem bản thân mình hoàn toàn lộ ra trước mắt anh, nghĩ đến đây làm mặt cô bỗng chốc nóng lên.
“Ngoan..đừng sợ" anh dịu dàng nói, ngón tay đẩy quần lót sang một bên nhẹ nhàng thâm nhập tìm đến nơi ẩm ướt kia.
Cô ẩm ướt như vậy càng kích thích anh nhanh chóng tìm đến nơi tư mật,vừa vo vê trêu đùa vừa nhẹ nhàng trấn an thân thể còn đang khẩn trương của cô.
“A…" Jill cắn môi, thân thể không chịu được run nhẹ. Cô cố gắng thả lỏng nhìn anh quỳ gối trước cô, cách lớp quần lót khẽ ngậm lấy nhụy hoa.
“A….A Nhất..." Cô bị dọa sợ hãi hơi lùi về phía sau lại bị anh mạnh mẽ giữ chặt lấy hai chân không cho cô trốn thoát.
“Đừng nhúc nhích, rất nhanh sẽ thoải mái thôi" Anh khẽ liếm quần lót, đầu lưỡi lên xuống, nước bọt làm cho quần lót ngày càng ẩm ướt ngay tại đóa hoa xinh đẹp.
Anh không ngừng dụ hoặc cô, Bách Nghiêu Nhất lấy tay khẽ kéo quần lót xuống, ngón tay khẽ chạm, đóa hoa xinh đẹp lập tức co rút lại phảng phất như muốn mời gọi anh tiến vào.
Anh thè lưỡi khẽ liếm ngậm lấy cánh hoa, ngón tay tìm tòi thâm nhập, nộn thịt lập tức co rút nhanh, chất lỏng thơm ngọt chảy xuôi xuống nhanh chóng hòa lẫn trên môi anh. Anh liếm lấy ngón tay nhẹ nhàng đưa đẩy làm cho cô run rẩy.
Đầu óc Jill mơ hồ, đôi mắt vì động tình mà trở nên mờ mịt, thân thể không ngừng run run khoan khoái thật giống như anh nói rất thoải mái.
“A Nhất" Cô kêu tên anh, cảm xúc xa lạ này làm cho cô sợ hãi cô không nhịn được xin anh muốn anh ngừng lại. Mà bản thân cô không biết rằng anh đang muốn cô điên cuồng, muốn cùng cô đạt đến cao trào, muốn cô chảy ra càng nhiều nước ngọt càng tốt. Như vậy anh mới có thể hưởng thụ thân thể thuần khiết của cô.
Miệng lưỡi dùng sức liếm mút nộn thịt,ngón tay không ngừng ra vào nhanh hơn cảm nhận nhụy hoa không ngừng co rút từng cơn.
“A" Jill cong người toàn thân căng cứng,cơ thể ửng hồng lấm tấm mồ hôi, lòng bàn tay trắng bệch trước mắt mơ hồ. Thẳng đến khi cơ thể trở xuống sofa hô hấp vẫn hỗn độn, yêu dịch trong suốt không ngừng chảy xuống ghế sofa. Jill khẽ nhắm mắt cảm nhận anh rời khỏi cơ thể mình, mệt mỏi ngước mắt thấy Bách Nghiêu Nhất nhanh chóng cởi hết quần áo trên người quẳng xuống nền đất. Anh đứng trước mặt cô, thân hình cao lớn, cơ bụng rắn chắc dục vọng to lớn giữa hai chân ngày càng bành trướng.
Cô nhìn chăm chú vào nơi đó của anh ,đồng tử hơi co lại. Tuy rằng chưa từng giao phối nhưng bản năng cho cô biết đó là cái gì,to như vậy làm sao có thể…
Nhìn thấy biểu hiện của cô, anh nói “Anh muốn nhìn thấy ánh mắt của em" Bách Nghiêu Nhất càng muốn hung hăng tiến vào.Tuy rằng không muốn nhìn thấy cô khóc nhưng anh cũng không để ý nếu cô thút thít dưới thân mình.
Ánh mắt gì?
Jill không hiểu anh nói gì nhưng mơ hồ cảm thấy nguy hiểm.Cô theo bản năng định chạy trốn nhưng lại bị Bách Nghiêu Nhất khóa chặt trong lồng ngực.
“Bản thân hưởng thụ xong rồi định cứ thế mà đi sao?" Anh kéo quần lót của cô xuống đem đặt cô trên người, vật đàn ông to lớn đặt ở mông cô.
Cảm nhận được dục vọng của anh, Jill càng khẩn trương hơn, hai tay bám chặt vào ngực anh. Nhìn cơ ngực săn chắc trong lòng bỗng nhiên cảm thấy thoải mái.
“A Nhất" hai mắt cô khẩn cầu mong muốn anh buông tha cho mình.
Bách Nghiêu Nhất không trả, lời trực tiếp kéo chiếc áo lót màu trắng xuống, không còn vật che chắn hai bầu ngực tuyết trắng lộ ra ngoài không khí, anh vo vê sờ nắn trêu đùa.
“Yên tâm, của em đủ ẩm ướt để ăn anh rồi" Anh tà ác nói,tay kia dùng sức nhéo mông.
Jill vặn vẹo thân mình cảm nhận cái đó càng ngày càng lớn hơn khiến toàn thân cô trở nên căng thẳng.
“Em khiêu khích anh"
Ngón tay trêu đùa nụ hoa,ngẩng đầu cắn vào môi cô.
“Không…Đừng" lời kiến nghị của cô bị anh nuốt vào,anh cắn nuốt cái lưỡi của cô, hai tay chế ngự eo nhỏ thừa dịp cô bị hôn choáng váng đầu óc thân thể hơi hướng lên phía trước, đặt ở cửa động, hai tay giữ chặt eo cô hung hăng tiến vào.
“Không…Đừng" tư thế như vậy khiến anh có thể tiến vào nơi sâu nhất của cô. Đau đớn làm cho Jill bật khóc, nước mắt chảy dài, bàn tay nhỏ bé ôm chặt lấy bờ vai anh,móng tay in xuống từng vết rỉ máu.
“Đau" đau quá.Cô giãy dụa muốn thoát khỏi anh, chất lỏng màu đỏ thấm ướt chảy xuôi xuống cơ thể hai người. Cô co rút nhanh làm cả người Bách Nghiêu Nhất căng cứng.
Nóng quá,chặt quá,cảm giác thật thoải mái,nhìn chất dịch thuần khiết chảy ra kia chứng minh niềm vui sướng tầm thường của đàn ông. Anh là người đàn ông đầu tiên của cô, anh thích như vậy.
Bách Nghiêu Nhất ôm chặt lấy cô,vuốt ve hai nhũ hoa muốn cô thả lỏng cơ thể. Mà vật đàn ông kia ở cửa động lại nhẹ nhàng di chuyển từng chút từng chút một. Dưới sự âu yếm của anh cơ thể Jill bắt đầu thả lỏng, tuy vẫn còn đau nhưng lại cảm thấy như thiếu cái gì đó. Cô không nhịn được di động thân thể, vách tường bao quanh lửa nóng hơi co rút lại. Động tác của cô làm Bách Nghiêu Nhất không thể khắc chế được dùng sức hướng lên trên, miệng lưỡi bao phủ lấy môi cô. Toàn lực xâm chiếm cơ thể xinh đẹp.
Động tác của anh quá mức kịch liệt, Jill căn bản không theo kịp chỉ có thể bị động ôm chặt anh, đầu lưỡi nhiệt liệt giao tranh.
Cô dường như không còn nhận biết được gì nữa, thân dưới liên tiếp bị xâm chiếm, đem vật bừng bừng phấn chấn đó nuốt càng sâu, mồ hôi của hai người hòa quyện, cơ thể gắt gao va chạm, nhiệt độ của anh truyền đến làm cô không thể hô hấp được chỉ có thể thừa nhận anh.
“Jill" Bách Nghiêu Nhất nhìn khuôn mặt đỏ hồng của cô, giống như muốn nuốt luôn cô vào bụng, tay giữ chặt eo nhỏ, yêu dịch của cô bao lấy vật nóng của anh. Mắt lam phiến nước nhìn thoáng qua mặt anh tựa như anh là tất cả.
Cô là của anh.
Nghĩ đến đây anh càng hung hăng tiến vào. Cô vì anh mà rưng rung, nước mắt vui sướng theo khóe mắt chảy xuống “A Nhất…Ô…Không cần…"Cô thút thít, bộ dạng hết sức đáng thương càng khiến anh ra sức xâm lược. Cơ thể của cô tràn ngập mùi vị của anh, anh dường như điên cuồng không buông cô ra được. Muốn cô luôn luôn nhìn anh, muốn làm thế giới của cô, muốn cô chỉ thuộc về duy nhất mình anh.
Chỉ có thể!
Jill đói bụng chợt tỉnh giấc.
Khó khăn mở mắt, ánh nắng nhạt nhòa chiếu qua rèm cửa nhưng trong phòng vẫn u ám, mà trên giường chỉ có một mình cô.
Jill cọ mình vào gối thân thể đau nhức làm cô nhíu mày, hai chân như muốn nhũn ra, trên người tràn ngập dấu hôn hồng hồng. Chậm rãi ngồi dậy cô xoa nhẹ hai mắt sờ cái bụng trống trơn của mình, vận động quá độ làm cô chẳng còn chút sức lực nào nữa, phải tìm cái gì ăn để bổ sung năng lượng mới được. Cô bò xuống giường nhìn quanh không thấy quần áo của mình đâu, bèn lấy tạm chiếc áo sơ mi trên ghế mặc vào. Áo sơ mi màu đen vừa vặn che được mông cô, cô nhón chân ra khỏi phòng.
“Tỉnh rồi à?" Bách Nghiêu Nhất đang đứng ở phòng bếp chậm rãi quay người lại miệng cắn thịt hun khói.
Anh cũng vì đói nên mới tỉnh dậy liền nhìn thấy cô vẫn đang ngủ ngon lành trong lòng mình. Anh hơi đẩy cô ra, cô lại hướng về phía trước cọ cọ vào ngực anh, môi lướt qua đầu ngực làm cho anh suýt bùng phát dục hỏa. Nếu không phải cô đang ngủ ngon, mà bản thân anh còn đang đói bụng anh nhất định sẽ áp đảo cô, tùy ý cắn nuốt từng tấc cơ thể cô, sau đó tiến vào cảm nhận sự ướt át cùng căng chặt của cô.
Đáng tiếc nhìn bộ dạng mệt mỏi đó làm anh mềm lòng đành xuống giường tìm cái gì ăn lót dạ trước.
“Anh nghĩ em sẽ ngủ đến tận chiều luôn chứ"Anh dựa vào quầy bar thấy cô mặc áo sơ mi của anh. Áo sơ mi màu đen làm nổi bật làn da trắng của cô, mái tóc vàng rối tung, men theo cổ áo có thể nhìn thấy trên bầu ngực còn lưu lại rất nhiều dấu hôn. Áo mơ mi chỉ đủ che đi cặp mông để lộ ra đôi chân thon dài, anh bất giác nhớ đến hai chân của cô quấn chặt lấy eo anh, sau đó anh hưng phấn xuyên qua cô, nghĩ đến đây lập tức cảm thấy hạ thân lại xốn xang.
Không nhận thấy nguy hiểm, Jill sờ bụng nói “Em đói"
Bách Nghiêu Nhất nuốt thịt hun khói vào"Lại đây"
Jill ngoan ngoãn đi về phía anh,Bách Nghiêu Nhất một tay đưa sữa đến bên miệng cô, thấy cô do dự anh nói “Không nóng đâu nguội rồi"
Anh luôn cảm thấy khẩu vị của cô hơi khác người.Cô không đụng vào đồ lạnh cũng không thích đồ nóng mà chỉ động đến đồ ăn nào ấm ấm.Nghe anh nói vậy, Jill mới liếm môi một hơi uống hết để lại trên môi một vòng trắng xóa. Bách Nghiêu Nhất cúi đầu liếm đi vòng trắng đó, đầu lưỡi tự nhiên tiến vào miệng cô khẽ cậy mở hàm răng đem sữa uống hết, sau đó nhìn cô khó khăn hô hấp mới thỏa mãn buông ra. Jill mềm nhũn ở trong lòng anh, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng. Bách Nghiêu Nhất một tay ôm lấy cô đặt cô lên quầy bar, chen vào giữa hai chân cô không cho cô có cơ hội khép lại, bàn tay luồn vào áo sơ mi vuốt ve bầu ngực.
Anh khẽ hôn lên cằm cô nhìn vào mắt cô nói “Chuyện phát sinh hôm qua, em không có gì muốn nói sao?"
Jill bị anh đụng chạm cảm thấy hơi ngứa, thân thể vừa mới biết đến tình dục có phần nhạy cảm thiếu chút nữa phát ra tiếng rên rỉ, sợ quá cô liền giữ chặt tay anh không cho anh đi xuống.
“Muốn nói gì cơ?" né tránh cái hôn của anh,cô nhìn thẳng vào mắt anh nghi hoặc hỏi.
“Không hối hận?"
“Đương nhiên là hối hận" cô chu miệng không để ý ánh mắt anh dần trở nên lạnh giá, tiếp tục oán hận “Anh gạt người ta, rõ ràng là rất đau mà"
Nói cái gì mà thoải mái chứ.Tuy rằng về sau có thoải mái thật nhưng lại quá mệt mỏi. Cơ thể của cô bây giờ chỗ nào cũng đau.
Jill bất mãn trừng mắt “Anh đúng là đồ trứng thối" cô chỉ biết dùng hai chữ này, không có ý tưởng gì mới nhưng Bách Nghiêu Nhất lại thấy vô cùng dễ nghe.
Cơ thể căng thẳng dần thả lỏng, khóe môi hơi gợn lên ý cười, hàn khí trong mắt sớm đã bị lời nói của cô đánh tan “Nhưng em lại thích tên trứng thối này đúng không?"
“Đúng vậy" Jill một chút cũng không ngại ngùng thừa nhận, mắt lam chân thành vô cùng, không có một tia giả dối “Tuy rằng anh hư còn gạt em nhưng em vẫn rất thích anh"
“Tại sao?" anh tò mò vì sao cô lại thích anh chứ.
Tại sao…bởi vì anh nhặt cô về, cho cô ăn, cho cô uống còn cho cô ở lại. Đối xử với cô rất tốt. Mặc cô làm nũng, mặc cô la lối om sòm, tuy có tức giận tuy có mắng cô lại còn đánh mông cô nhưng chưa từng nghĩ sẽ bỏ rơi cô.
Cái ngày mưa kia có rất nhiều người đi qua nhưng chỉ có mỗi mình anh chịu dừng lại đứng trước cô sau đó ôm lấy cô cho cô ấm áp. Mà sự ấm áp đó chiếm lĩnh toàn bộ thế giới của cô, làm cô không thể nhìn thấy bất cứ ai khác ngoài anh.
Jill cúi đầu đặt trán lên trán anh, mắt lam nhìn thật sâu vào đôi mắt anh.
“Em chỉ nhìn thấy anh, sẽ không có ai khác ngoài anh"
Vào thời khắc đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết, trong ý thức của cô luôn có anh, mặc dù sau khi tỉnh lại thế giới đã hoàn toàn biến đổi nhưng cô cũng chỉ nhớ tới anh.
Cô muốn tìm anh. Mỗi ngày cô đều chạy ra ngoài cố gắng tìm kiếm. Cô biết anh sẽ chuyển đến Paris nhưng lại không biết hiện tại anh đã chuyển đến Paris chưa hay vẫn ở NewYork. Cô muốn tìm anh nhưng không biết địa chỉ và số điện thoại của anh, cô chỉ có thể dựa vào chính mình lang thang trên đường mong có thể tìm được anh.
Sau đó rốt cuộc cô cũng gặp lại anh.
Cô hưng phấn xông lên phía trước nhưng lại sợ hãi bản thân không còn bộ dạng trước đây nữa, anh sẽ không nhận ra cô, điều này làm cô cảm thấy lạc lõng khổ sở.
Cô chỉ có thể vụng trộm đi theo sau anh, giữ khoảng cách không xa cũng không gần. Cô không biết làm cách nào để tiếp cận anh, chỉ có thể dùng biện pháp ngu ngốc này đứng ở trước cửa nhà anh chờ anh nhặt cô về giống như đêm mưa năm đó.
“Thích anh…chỉ thích anh" Anh đã cứu cô, anh là lý do duy nhất cô còn sống “Em rất thích anh. A Nhất"
Ngữ điệu của cô rất nghiêm túc, mắt lam nhìn sâu vào mắt anh. Thâm tâm Bách Nghiêu Nhất hoàn toàn chấn động, cảm nhận trái tim mình đập rộn ràng chỉ vì một lời nói của cô.
Không phải chưa từng nghe phụ nữ nói yêu anh nhưng anh chưa từng cho là thật. Anh biết đó chỉ là nam nữ trong lúc hoan ái thuận miệng nói ra mà thôi.Nhưng lời nói của cô anh hoàn toàn tin tưởng.
“Anh thì sao, A Nhất anh có thích em không?"Jill mở to mắt tò mò nhìn anh sau đó không đợi anh trả lời đã tự nói “Em biết anh thích em"
Bằng không sẽ không để cô quấy rầy cũng không giao phối cùng cô…à không đúng, A Nhất nói là làm tình.
Bách Nghiêu Nhất không trả lời mặc cô đắc ý quyết định. Anh không phản bác, chỉ nhìn cô chăm chú
Mà nụ cười nơi khóe môi mãi vẫn chưa tiêu tan.
Tác giả :
Nguyên Viện