Chồng Yêu Bá Đạo
Chương 59
“Cô muốn tôi trả lời cô như nào?" Chiến Mặc Thần giọng nói trầm xuống.
Cố Phi Yên sững sờ một lúc.
Anh hỏi cô?
Cô đã chuẩn bị tốt là bị anh từ bỏ lần nữa, bây giờ điệu bộ này, như muốn đưa ám thị cho Cố Kiến Quốc, là cô Cố Phi Yên quả thật có dây dưa với anh, cô có cơ hội gả cho Cố gia!
Chỉ cần trong lòng Cố Kiến Quốc chôn giấu hạt giống này, sau này ông đối với Cố Minh Châu càng không thể tận tâm tận lực nữa, mà là đánh cược lên người cô. Nói không chừng, cô còn có thể nắm được không ít thứ tốt trong tay Cố Kiến Quốc, khi đó tiền viện phí bà Thẩm cũng không cần băn khoăn nhiều nữa.
Hơn nữa, chuyện này đối với Cố Minh Châu mà nói tuyệt đối là đả kích lớn nhất, sẽ để Cố Minh Châu biết rằng, cô-Cố Phi Yên này không dễ trêu chọc!
Một mũi tên trúng hai đích, đây mới chính là mục đích của Cố Phi Yên.
Coi như cô không còn cách nào để vạch trần bộ mặt giả tạo của Cố Minh Châu, thì dùng được cách này xé thịt cô ta ra! Cố Minh Châu dám động tay đối phó cô, cô dám ngủ cùng người đàn ông của Cố Minh Châu, còn để người cha cặn bã giúp đỡ cô!
Trong hàng loạt tính toán, thái độ của Chiến Mặc Thần thực ra cũng không quan trọng, người có mặt đều mù hết, coi như Chiến Mặc Thần phủ nhận, khí tức ấm áp tràn ngập phòng cũng không thể giả được, dấu vết trên người cô cũng là thật.
Tâm niệm thay đổi, Cố Phi Yên đôi mắt xinh đẹp chớp chớp, “Bất luận tôi yêu cầu gì, Chiến thiếu gia đều nghe tôi phải không?"
“Đúng vây!" Chiến Mặc Thần gật đầu.
Thật ngoan.
Cố Phi Yên nhìn người đàn ông trước mặt mình thuận mắt một chút.
Tuy nhiên….
Cô nhếch môi, nói một cách bố thí, “Cho dù như vậy, anh cũng phải đối tốt với chị tôi đấy, chị ta yêu anh như vậy, yêu đến hèn mọn vô cùng, đâu đâu ngập tràn tính toán, thật đáng thương…"
Chiến Mặc Thần sắc mặt lạnh băng, cố gắng kiềm chế, cũng không bóp chặt cổ người con gái trước mắt mình, để cô ta thu lại diện mạo trời trong gió nhẹ, tiểu nhân đắc chí này.
Cố Minh Châu tức đến run người, đáng tiếc, cô ta còn có thể phản bác gì nữa.
Chiến Mặc Thần thông minh như vậy, nói không chừng đã sớm phát hiện ra manh mối, cô căn bản không dám nói lúc này, chỉ sợ chuốc họa vào thân.
Cô oan ức kéo tay Chu Cầm Tiên, ý chỉ Chu Cầm Tiên mở lời.
“Mình cô? Cho dù cô có ra khỏi đây, cô cũng phải đồng ý chúng tôi, về sau không dây dưa với Chiến thiếu gia!" Chu Cầm Tiên mở miệng chán ghét, “Nếu cô thề, chúng tôi cũng không truy cứu nữa, còn đưa cô tiền bịt miệng lại!"
“Được thôi." Cố Phi Yên gật đầu, “Nếu các người đưa đủ tiền, tôi tuyệt đối không chủ đông dây dưa Chiến thiếu gia, tôi vừa nãy cùng Chiến thiếu gia nói rồi, về sau chúng tôi chỉ là người xa lạ là tốt nhất."
“Cũng không cần nghiêm túc vây, ha ha…." Ánh mắt Cố Kiến Quốc lấp lánh, “Tiểu Yên, con là em của Minh Châu, cũng là con gái của Cố gia ta, về sau không tránh khỏi tiếp xúc với Chiến thiếu gia, không cần phải kiêng phòng như vậy."
Cố Phi Yên phì cười.
Xem đi, Cố Kiến Quốc tựa con hồ ly đã bắt đầu tính kế rồi.
Cô nhìn về phía Cố Minh Châu, quả nhiên phát hiện sắc mặt Cố Minh Châu càng trở nên khó coi, cũng không biết có phải bệnh tim tái phát không, giờ đây tay ôm lấy ngực, kiểu đau đớn sống không bằng chết, đừng nói đáng thương nữa, mà là …..
Đáng đời!
“Tôi trái lại có vụ kinh doanh muốn cùng Cố tổng làm, không biết Cố tổng ý như thế nào?" trong lúc Cố Phi Yên đang sảng khoái, Chiến Mặc Thần trầm lặng, con ngươi đen sâu thẳm để lộ vẻ u ám, ai cũng không đoán được lòng anh ta đang nghĩ gì.
“Ồ, vụ kinh doanh gì vậy?" Cố Kiến Quốc thích thú hỏi.
Chiến Mặc Thần lặng lẽ nhìn Cố Phi Yên một lượt.
Cố Phi Yên “….."
Cô đột nhiên có dự cảm không tốt.
“Tình cảm của tôi với Cố Minh Châu cũng không tồi, nếu không có bất trắc gì, sau này vị trí của bà Thiếu ở Chiến gia chính là của cô ấy. Nhưng, từ khi có sự cố lần trước, tôi đối với đứa con gái thứ hai của ông cảm thấy khá là thú vị…..Tôi không yêu cầu hà khắc, chỉ cần cô ta có mặt lúc tôi cần, bên tôi một đêm, ông cảm thấy thế nào?"
“Được thôi, đương nhiên là được rồi! Chỉ cần Chiến thiếu gia cần, để cô ấy ngày ngày bên cậu sao cũng được!"
Nghe câu Chiến Mặc Thần nói sẽ kết hôn với Cố Minh Châu, Cố Kiến Quốc đã rất ngạc nhiên vui mừng, bây giờ lại nghe thấy Chiến Mặc Thần nói có thú vị với Cố Phi Yên, ông ta không những không cảm thấy bị sỉ nhục, ngược lại cảm thấy đây là bảo hiểm gấp đôi.
Cái ông ta nghĩ bây giờ đó là, đứa con gái không biết thận trọng này lại có cái tốt của việc không thận trọng, Cố Phi Yên đã làm cùng biết bao thằng đàn ông không rõ ràng, không ngờ rằng luyện được cách lấy lòng nam nhân trên giường, nhưng lại được Chiến thiếu gia để ý.
Đây là chuyện rất may mắn a!
Cố Kiến Quốc xoa tay kích động, trong con mắt giấu diếm sự vui vẻ.
“Được cái gì mà được? ông muốn bên hắn, tự đi mà đến bên hắn!" Cố Phi Yên phản ứng lại cực kỳ phẫn nộ nhìn Cố Kiến Quốc hét lên, căn bản không nghĩ đến chuyện này triển khai thần kỳ như vậy.
Cô rõ ràng tính toán rất kĩ, tiếc rằng Chiến Mặc Thần người đàn ông này rút đã ra lá bài, lại có thể để cô tiếp tục ngủ cùng anh? Anh ta tại sao không đi chết đi!
“Còn anh!" Cố Phi Yên nhìn về phía Chiến Mặc Thần, “Anh muốn ngủ với tôbi, nhưng tôi lại không muốn ngủ với anh! Anh cách xa tôi được bao nhiêu thì cách xa đi! Đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa!"
Chiến Mặc Thần không để ý đến cô, chỉ nói với Cố Kiến Quốc, “Cố tổng đã rất biết điều, ngày mai có thể đến công ty tôi một chuyến, tôi có vài mục muốn hợp tác với ông, không biết Cố tổng thấy sao."
“Được, được… Chiến thiếu gia có mắt nhìn người, tôi lão Cố này tuyệt đối đáng tin!"
“Vậy đi, việc để Yên nhi ký hợp đồng giao cho ông rồi, ông nhanh làm tốt cho tôi!" lại nhớ đến gì đó, Chiến Mặc Thần tiếp tục, “Đúng rồi, bà Thẩm của Yên nhi đang ở bệnh viên thứ nhất, tôi nhiều việc, làm phiền Cố tổng để ý một chút, đừng để xảy ra sai xót gì."
Cố Kiến Quốc sững người, hiểu được chuyện, “Tôi biết rồi, biết rồi, nhất định không xảy ra sai xót gì!"
“Ừm." Chiến Mặc Thần gật đầu.
“Vậy chúng tôi xin đi trước."
Cố Kiến Quốc là người khôn khéo, gặp Chiến Mặc Thần không muốn tiếp tục vẻ xã giao, lập tức tay này kéo tay kia, đưa Chu Cầm Tiên và Cố Minh Châu từ trong phòng rời đi, để một mình Cố Phi Yên cho anh.
Trước khi đi, Cố Kiến Quốc còn nhẹ nhàng đóng cửa nói, “Chiến thiếu gia, chúc cậu một đêm vui vẻ!"
Cố Phi Yên quả thật tức đến phát cười, cầm bình hoa ném qua.
Người vừa đi, cô liền chuyển người sang Chiến Mặc Thần, “Chiến Mặc Thần, anh rốt cuộc có ý gì? Vừa nãy ở phòng tắm tôi đã nói rất rõ ràng, sau nay tôi với anh có chết cũng không gặp lại, hơn nữa tôi cũng không muốn nói chuyện yêu đương với anh, anh hiểu không?"
“Tôi hiểu, vì vậy tôi chỉ là mua cô, không có liên quan đến chuyện yêu đương."
Cố Phi Yên, “……"
“Cô không phải đối với tình cảm của tôi như vứt bỏ đôi giày cũ, coi thường sao? Như cô ao ước, tôi về sau cũng không nói chuyện yêu đương với cô nữa, ký hiệp ước, về sau cô là đồ chơi của tôi, gọi đến là đến bảo đi là đi."
Người đàn ông cao lớn, đẹp trai trước mắt, đôi mắt sâu thẳm vô cùng trên gương mặt lạnh lùng ấy, ánh mắt trầm lặng.
Cố Phi Yên nhìn anh, nghe được lời nói tuyệt tình của anh, không hiểu rõ trong lòng mình có dư vị gì nữa.
Đây là cái cô muốn sao?
Không phải.
Còn nữa, tại sao, lòng cô lại đau như vậy?
Cố Phi Yên sững sờ một lúc.
Anh hỏi cô?
Cô đã chuẩn bị tốt là bị anh từ bỏ lần nữa, bây giờ điệu bộ này, như muốn đưa ám thị cho Cố Kiến Quốc, là cô Cố Phi Yên quả thật có dây dưa với anh, cô có cơ hội gả cho Cố gia!
Chỉ cần trong lòng Cố Kiến Quốc chôn giấu hạt giống này, sau này ông đối với Cố Minh Châu càng không thể tận tâm tận lực nữa, mà là đánh cược lên người cô. Nói không chừng, cô còn có thể nắm được không ít thứ tốt trong tay Cố Kiến Quốc, khi đó tiền viện phí bà Thẩm cũng không cần băn khoăn nhiều nữa.
Hơn nữa, chuyện này đối với Cố Minh Châu mà nói tuyệt đối là đả kích lớn nhất, sẽ để Cố Minh Châu biết rằng, cô-Cố Phi Yên này không dễ trêu chọc!
Một mũi tên trúng hai đích, đây mới chính là mục đích của Cố Phi Yên.
Coi như cô không còn cách nào để vạch trần bộ mặt giả tạo của Cố Minh Châu, thì dùng được cách này xé thịt cô ta ra! Cố Minh Châu dám động tay đối phó cô, cô dám ngủ cùng người đàn ông của Cố Minh Châu, còn để người cha cặn bã giúp đỡ cô!
Trong hàng loạt tính toán, thái độ của Chiến Mặc Thần thực ra cũng không quan trọng, người có mặt đều mù hết, coi như Chiến Mặc Thần phủ nhận, khí tức ấm áp tràn ngập phòng cũng không thể giả được, dấu vết trên người cô cũng là thật.
Tâm niệm thay đổi, Cố Phi Yên đôi mắt xinh đẹp chớp chớp, “Bất luận tôi yêu cầu gì, Chiến thiếu gia đều nghe tôi phải không?"
“Đúng vây!" Chiến Mặc Thần gật đầu.
Thật ngoan.
Cố Phi Yên nhìn người đàn ông trước mặt mình thuận mắt một chút.
Tuy nhiên….
Cô nhếch môi, nói một cách bố thí, “Cho dù như vậy, anh cũng phải đối tốt với chị tôi đấy, chị ta yêu anh như vậy, yêu đến hèn mọn vô cùng, đâu đâu ngập tràn tính toán, thật đáng thương…"
Chiến Mặc Thần sắc mặt lạnh băng, cố gắng kiềm chế, cũng không bóp chặt cổ người con gái trước mắt mình, để cô ta thu lại diện mạo trời trong gió nhẹ, tiểu nhân đắc chí này.
Cố Minh Châu tức đến run người, đáng tiếc, cô ta còn có thể phản bác gì nữa.
Chiến Mặc Thần thông minh như vậy, nói không chừng đã sớm phát hiện ra manh mối, cô căn bản không dám nói lúc này, chỉ sợ chuốc họa vào thân.
Cô oan ức kéo tay Chu Cầm Tiên, ý chỉ Chu Cầm Tiên mở lời.
“Mình cô? Cho dù cô có ra khỏi đây, cô cũng phải đồng ý chúng tôi, về sau không dây dưa với Chiến thiếu gia!" Chu Cầm Tiên mở miệng chán ghét, “Nếu cô thề, chúng tôi cũng không truy cứu nữa, còn đưa cô tiền bịt miệng lại!"
“Được thôi." Cố Phi Yên gật đầu, “Nếu các người đưa đủ tiền, tôi tuyệt đối không chủ đông dây dưa Chiến thiếu gia, tôi vừa nãy cùng Chiến thiếu gia nói rồi, về sau chúng tôi chỉ là người xa lạ là tốt nhất."
“Cũng không cần nghiêm túc vây, ha ha…." Ánh mắt Cố Kiến Quốc lấp lánh, “Tiểu Yên, con là em của Minh Châu, cũng là con gái của Cố gia ta, về sau không tránh khỏi tiếp xúc với Chiến thiếu gia, không cần phải kiêng phòng như vậy."
Cố Phi Yên phì cười.
Xem đi, Cố Kiến Quốc tựa con hồ ly đã bắt đầu tính kế rồi.
Cô nhìn về phía Cố Minh Châu, quả nhiên phát hiện sắc mặt Cố Minh Châu càng trở nên khó coi, cũng không biết có phải bệnh tim tái phát không, giờ đây tay ôm lấy ngực, kiểu đau đớn sống không bằng chết, đừng nói đáng thương nữa, mà là …..
Đáng đời!
“Tôi trái lại có vụ kinh doanh muốn cùng Cố tổng làm, không biết Cố tổng ý như thế nào?" trong lúc Cố Phi Yên đang sảng khoái, Chiến Mặc Thần trầm lặng, con ngươi đen sâu thẳm để lộ vẻ u ám, ai cũng không đoán được lòng anh ta đang nghĩ gì.
“Ồ, vụ kinh doanh gì vậy?" Cố Kiến Quốc thích thú hỏi.
Chiến Mặc Thần lặng lẽ nhìn Cố Phi Yên một lượt.
Cố Phi Yên “….."
Cô đột nhiên có dự cảm không tốt.
“Tình cảm của tôi với Cố Minh Châu cũng không tồi, nếu không có bất trắc gì, sau này vị trí của bà Thiếu ở Chiến gia chính là của cô ấy. Nhưng, từ khi có sự cố lần trước, tôi đối với đứa con gái thứ hai của ông cảm thấy khá là thú vị…..Tôi không yêu cầu hà khắc, chỉ cần cô ta có mặt lúc tôi cần, bên tôi một đêm, ông cảm thấy thế nào?"
“Được thôi, đương nhiên là được rồi! Chỉ cần Chiến thiếu gia cần, để cô ấy ngày ngày bên cậu sao cũng được!"
Nghe câu Chiến Mặc Thần nói sẽ kết hôn với Cố Minh Châu, Cố Kiến Quốc đã rất ngạc nhiên vui mừng, bây giờ lại nghe thấy Chiến Mặc Thần nói có thú vị với Cố Phi Yên, ông ta không những không cảm thấy bị sỉ nhục, ngược lại cảm thấy đây là bảo hiểm gấp đôi.
Cái ông ta nghĩ bây giờ đó là, đứa con gái không biết thận trọng này lại có cái tốt của việc không thận trọng, Cố Phi Yên đã làm cùng biết bao thằng đàn ông không rõ ràng, không ngờ rằng luyện được cách lấy lòng nam nhân trên giường, nhưng lại được Chiến thiếu gia để ý.
Đây là chuyện rất may mắn a!
Cố Kiến Quốc xoa tay kích động, trong con mắt giấu diếm sự vui vẻ.
“Được cái gì mà được? ông muốn bên hắn, tự đi mà đến bên hắn!" Cố Phi Yên phản ứng lại cực kỳ phẫn nộ nhìn Cố Kiến Quốc hét lên, căn bản không nghĩ đến chuyện này triển khai thần kỳ như vậy.
Cô rõ ràng tính toán rất kĩ, tiếc rằng Chiến Mặc Thần người đàn ông này rút đã ra lá bài, lại có thể để cô tiếp tục ngủ cùng anh? Anh ta tại sao không đi chết đi!
“Còn anh!" Cố Phi Yên nhìn về phía Chiến Mặc Thần, “Anh muốn ngủ với tôbi, nhưng tôi lại không muốn ngủ với anh! Anh cách xa tôi được bao nhiêu thì cách xa đi! Đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa!"
Chiến Mặc Thần không để ý đến cô, chỉ nói với Cố Kiến Quốc, “Cố tổng đã rất biết điều, ngày mai có thể đến công ty tôi một chuyến, tôi có vài mục muốn hợp tác với ông, không biết Cố tổng thấy sao."
“Được, được… Chiến thiếu gia có mắt nhìn người, tôi lão Cố này tuyệt đối đáng tin!"
“Vậy đi, việc để Yên nhi ký hợp đồng giao cho ông rồi, ông nhanh làm tốt cho tôi!" lại nhớ đến gì đó, Chiến Mặc Thần tiếp tục, “Đúng rồi, bà Thẩm của Yên nhi đang ở bệnh viên thứ nhất, tôi nhiều việc, làm phiền Cố tổng để ý một chút, đừng để xảy ra sai xót gì."
Cố Kiến Quốc sững người, hiểu được chuyện, “Tôi biết rồi, biết rồi, nhất định không xảy ra sai xót gì!"
“Ừm." Chiến Mặc Thần gật đầu.
“Vậy chúng tôi xin đi trước."
Cố Kiến Quốc là người khôn khéo, gặp Chiến Mặc Thần không muốn tiếp tục vẻ xã giao, lập tức tay này kéo tay kia, đưa Chu Cầm Tiên và Cố Minh Châu từ trong phòng rời đi, để một mình Cố Phi Yên cho anh.
Trước khi đi, Cố Kiến Quốc còn nhẹ nhàng đóng cửa nói, “Chiến thiếu gia, chúc cậu một đêm vui vẻ!"
Cố Phi Yên quả thật tức đến phát cười, cầm bình hoa ném qua.
Người vừa đi, cô liền chuyển người sang Chiến Mặc Thần, “Chiến Mặc Thần, anh rốt cuộc có ý gì? Vừa nãy ở phòng tắm tôi đã nói rất rõ ràng, sau nay tôi với anh có chết cũng không gặp lại, hơn nữa tôi cũng không muốn nói chuyện yêu đương với anh, anh hiểu không?"
“Tôi hiểu, vì vậy tôi chỉ là mua cô, không có liên quan đến chuyện yêu đương."
Cố Phi Yên, “……"
“Cô không phải đối với tình cảm của tôi như vứt bỏ đôi giày cũ, coi thường sao? Như cô ao ước, tôi về sau cũng không nói chuyện yêu đương với cô nữa, ký hiệp ước, về sau cô là đồ chơi của tôi, gọi đến là đến bảo đi là đi."
Người đàn ông cao lớn, đẹp trai trước mắt, đôi mắt sâu thẳm vô cùng trên gương mặt lạnh lùng ấy, ánh mắt trầm lặng.
Cố Phi Yên nhìn anh, nghe được lời nói tuyệt tình của anh, không hiểu rõ trong lòng mình có dư vị gì nữa.
Đây là cái cô muốn sao?
Không phải.
Còn nữa, tại sao, lòng cô lại đau như vậy?
Tác giả :
Phong Lưu