Chồng Yêu Bá Đạo
Chương 44
“Hai đêm?"Du Diễm Phong lái xe rời đi, Chiến Mặc Thần với tầm nhìn lạnh lùng nhìn trên người Cố Phi Yên, dường như muốn nhìn xuyên thủng qua cô vậy
Ngực của anh ấy, tức giận dữ dội.
Khi đối diện với anh ấy, hai người ve vãn tán tỉnh nhau, đây là để cho anh ấy thành không khí hay là để để anh ấy làm người chết.
Anh ấy đã thoả hiệp với cô rồi, cô làm sao dám?
“Không vui rồi?" Cố Phi Yên hỏi lại
Chiến Mặc Thần không vui là cô vui rồi. Nhìn anh ấy mặt im lặng như nước, cô cười rất thoải mái và vui vẻ: “ hôm nay,Du thiếu gia đã giúp tôi giải quyết một chuyện cho nên tôi mới cho anh ta hai đêm, như là trả công thù lao. Nói thẳng ra, Du Thiếu gia vẫn khoẻ hơn anh nhiều."
“Anh ta khoẻ hơn tôi, mắt của em không bị mù chứ?"giọng nói của Chiến Mặc Thần mang vài phút không đáng. “Nói chuyện phiền phức gì,không phải chuyện ồn ào ở của nhà họ Thẩm, anh ta giải quyết công bằng cho em."
Thành tích trong quân đội, anh ấy nói bản thân thứ 2, không ai dám nói thứ 1.
Mặc dù Anh ấy và Du Diễm Phong là hai lực lượng đặc biệt của đoàn nether và thủ lĩnh máu sói, nhưng nether vẫn mạnh hơn thủ lĩnh máu sói, anh ta cũng là người có khả năng chiến đấu cá nhân mạnh nhất và không có một ai.Du Diễm Phong ở dưới tay anh ấy thậm chí đi không qua được 30 chiêu.
Về xây dựng phát triển thương mại, tập đoàn Đế Thần vĩ đại là do một tay anh gây dựng nên, trong đó nhiều ngành công nghiệp công nghiệp liên quan không thể vận hành được trên bề mặt sáng, nhưng quy mô rất là lớn, bí mật cung cấp tiện lợi ,lớn cho quân đội, nó rất là quan trọng.
Vài thứ này nhiều người không thể hiểu hết được,nhưng phải kính nể là không ít,ngược lại, bởi vì thần bí nên mới càng thêm đáng sợ.
Dù là trước mặt ngừoi phụ nữ nhỏ bé này, không lâu trước đây đối với anh vẫn là sự tôn sùng, kính nể như thần.....
Nhưng bây giờ cô đối với anh không đang để nhìn.
Tránh không nói, mà lại nói anh không bằng Du Diễm Phong, cái đó như tôm chân mềm.
Sự tự tin của Chiến Mặc Thần, Cố Phi Yên rất rõ nhưng không tán thành, nhún vai một cái cố ý trêu tức anh ấy. “Anh ta đương nhiên khoẻ hơn anh, ít ra anh ta và tôi là giao dịch công bằng, mà anh......lần trước anh ngủ với tôi, nhưng tôi lại chả lấy được cái gì có lợi cả. Không chỉ không lấy được cái gì có lợi, trái lại còn bị ăn hiếp chỉ có thể đi vội vàng đi mua thuốc tránh thai, làm cho kì kinh nguyệt không đều, đau như chết đi sống lại."
Nói xong, Cố Phi Yên cảm thấy khó chịu, bụng đau dữ dội, dường như có cái máy trộn bên trong đảo lộn tất cả,đau đến mức sắc mặt cô trắng bệch.
Thật sự là tức giận!
“Lên xe rồi nói". Cố Phi Yên chịu đựng, đang chuẩn bị lên xe ngồi thì bị Chiến Mặc Thần nắm vào bả vai.
Sức lực của anh ta rất lớn,sự tức giận rất rõ ràng.Cố Phi Yên vừa quay mắt lại liền chạm ngay vào đôi mắt đen sâu thẳm của anh.
Sau đó, cô nghe thấy được giọng nói lạnh lùng của anh vang lên.
“Đợi giá trao đổi, nói như vậy mà em cũng có thể nói ra được? Dùng cơ thể của mình đổi lấy lợi ích, em rất là tự nhiên?"
“Cần anh quản tôi?" Cố Phi Yến nhíu mày “tôi nhớ tôi với anh không phải rất thân, nên anh không có tư cách gì để quản tôi."
Là cơ thể hay là thời gian, cô mới lười giải thích.
Trái lại anh ấy hiểu lầm cũng vượt quá ngoài việc này, cô sớm đã quen rồi.
“Tôi không quản em, vậy ai quản em? Cố Phi Yên, em còn có chút sự nhục nhã không?khi đối diện với tôi và khi hẹn hò với người đàn ông khác, em biến anh thành cái gì vậy? Nếu như nói lúc đầu chỉ là sự tức giận thì bây giờ Chiến Mặc Thần tức giận bốc hoả ngút trời.
Cố Phi Yến bị ép sát vào cửa xe, Thân hình cao to và khoẻ của anh ép cô vào, bàn tay không nặng không nhẹ nắm chặt lấy đằng sau eo hết sức mỏng của cô, đôi mắt đen nhìn cô, hơi thở gấp gáp nặng nề, mơ hồ mất kiểm soát.
Anh giống như là một kẻ điên loạn sự dã thú đến đỉnh điểm, chớp mắt có thể bắt được thú săn cầm cái cổ nhỏ bé của nó.
Nhưng Cố Phi Yên không sợ
“Anh muốn bóp chết tôi sao?" Cô cau mày lại không thể nhẫn nhịn được hỏi:"nếu như không phải thì mau mở xe đi thôi, tôi muốn nhanh chóng đến bệnh viện."
“Em không sợ tôi sẽ bóp chết em sao?"Chiến Mặc Thần ánh mắt sắc lạnh
“Dù anh có giết người không cần chịu trách nhiệm, tôi có sợ, thì anh không thể động tay với tôi không? Chiến Mặc Thần, người anh đau lòng yêu thương từ đầu đã không phải là tôi, mà tôi thì cũng không thể lại như trước nằm mơ giữa ban ngày được, ngu ngốc mong đợi những thứ không thuộc về mình."
Chiến Mặc Thần ngơ ngác
“ muốn đi thì thi, ở đây sẽ để lỡ thời gian!" Đẩy anh ấy ra, Cố Phi Yên kéo thẳng chỗ ngồi cửa xe của lái xe lên trên.
Chiến Mặc Thần thu lại thần sắc ở trong mắt, buông tay xuống ở bên cạnh người.
Ngón tay, dường như vẫn còn ấm ở trên da cô.
Lên xe, anh quay mắt sang nhìn Cố Phi Yên, nhưng phát hiện ra cô đang nhắm mắt, với dáng vẻ như không muốn nói nhiều với anh.
Nghĩ đến bản thân không thể kiềm chế được suy nghĩ đó, nghĩ đến Cố Minh Châu
Và anh phải bất đắc dĩ nói chuyện chống cự.nghĩ đến tương lai phải đối diện với rất nhiều khó khăn......Chiến Mặc Thần phát điên trong lòng với nỗi buồn ưu tư, chân nhấn ga, chiếc xe bắt đầu lăn bánh.
......
Trên đường.
Cố Phi Yên làm sao lại không muốn phản ứng với Chiến Mặc Thần, cũng không có cách nào cả.
Sự việc xảy ra đột ngột, cô bị Du Diễm Phong bắt lôi xuống dưới tầng, căn bản là không đem theo băng vệ sinh trên người, nhưng cô...... đến kì kinh nguyệt như vậy để phóng khoáng không bị gò bó yêu tự do, cô có thể làm như thế nào chứ? Cô cũng rất tuyệt vọng à!"
Lại không xử lí, cô sợ cô có thể trực tiếp đến rửa máu ở chiếc xe maybach này.
“Cái đó..... anh có thể thả tôi ở bên đường, tôi muốn đi cửa hàng tiện lợi mua đồ." Cố Phi Yên nói, có chút quanh co, nhưng cố gắng hết sức bình tĩnh.
Thật không ngờ, bộ dạng cô như vậy ở cạnh Chiến Mặc Thần xem ra thật là chôtk dạ.
“Mua cái gì?"
“À...... thì là mua một chút đồ."
“Mua cái gì?"
Trước mặt Chiến Mặc Thần mà nói mua băng vệ sinh, vẫn là có một chút ngại.Cố Phi Yên chớp chớp mắt:"anh cũng không phải bố của tôi, quản hơi nhiều rồi đó, anh thật là có ý quá ha."
Vừa hay nhìn thấy một cửa hàng tiện lợi,Chiến Mặc Thần dừng xe lại, đôi mắt đen láy chăm chú nhìn cô:" nói đi, có đồ gì em muốn mua, tôi đích thân đi mua cho em."
Anh cảm thấy, Cố Phi Yên cũng hối hận khi đi cùng anh, mượn cớ để chạy trốn.
Nhưng, anh không thể cho cô cơ hội được.
“Không được, tôi sẽ tự mình đi mua." Cô vẫn muốn tiện thể thay băng vệ sinh luôn
Cố Phi Yên tay vừa mới chạm vào cửa, Chiến Mặc Thần đã nhanh chóng khoá cửa lại, không dễ để thoát ra vì anh đã giữ tay của cô. Lên tiếng lạnh lùng: “ đừng có chơi trốn tìm trước mặt anh, nếu như không phải anh thả em, em cảm thấy có thể chơi được anh không."
Cố Phi Yên"........"
Kinh nguyệt lần lượt trào ra, cô thật sự là.......
“Chiến Mặc Thần, anh là đồ khốn, anh không buông tôi ra, tôi...... thì tôi sẽ......"
“Thì cái gì?" Chiến Mặc thần ung dung, thong thả.
“Kinh nguyện của tôi không chịu được nữa rồi.anh muốn máu của tôi làm dây ra xe của anh không, nhanh mở cửa cho tôi, nhanh lên!"
Cửa xe có tiếng đập bịch bịch vang lên, thật sự cấp bách lắm rồi, Cố Phi Yên giống như một con mèo bị lộ chân ra, hận không được Chiến Mặc Thần vẫn giữ khuôn mặt bình thản đó, cô thật sự rất chán nản.
Chiến Mặc Thần"........"
Anh không có cách nào tưởng tượng là vì chuyện đó được.
Tai của anh đỏ dần lên, Chiến Mặc Thần cứng đờ mở khoá cửa xe, không dám mở lời.
Cuối cùng cũng có thể đi được rồi, Cố Minh Châu vừa bước xuống xe, đi được hai bước thì cơ thể cứng đờ,........ mẹ kiếp vừa ở trên xe làm lỡ thời gian, kinh nguyệt của cô đã bị dây ra rồi!
Cô quay đầu nhìn chỗ ghế xe, vậy thật sự trên ghế có thể nhìn thấy một vết đậm máu ư
Cố Minh Châu cảm thấy toàn bộ con người đều không tốt.
Ngực của anh ấy, tức giận dữ dội.
Khi đối diện với anh ấy, hai người ve vãn tán tỉnh nhau, đây là để cho anh ấy thành không khí hay là để để anh ấy làm người chết.
Anh ấy đã thoả hiệp với cô rồi, cô làm sao dám?
“Không vui rồi?" Cố Phi Yên hỏi lại
Chiến Mặc Thần không vui là cô vui rồi. Nhìn anh ấy mặt im lặng như nước, cô cười rất thoải mái và vui vẻ: “ hôm nay,Du thiếu gia đã giúp tôi giải quyết một chuyện cho nên tôi mới cho anh ta hai đêm, như là trả công thù lao. Nói thẳng ra, Du Thiếu gia vẫn khoẻ hơn anh nhiều."
“Anh ta khoẻ hơn tôi, mắt của em không bị mù chứ?"giọng nói của Chiến Mặc Thần mang vài phút không đáng. “Nói chuyện phiền phức gì,không phải chuyện ồn ào ở của nhà họ Thẩm, anh ta giải quyết công bằng cho em."
Thành tích trong quân đội, anh ấy nói bản thân thứ 2, không ai dám nói thứ 1.
Mặc dù Anh ấy và Du Diễm Phong là hai lực lượng đặc biệt của đoàn nether và thủ lĩnh máu sói, nhưng nether vẫn mạnh hơn thủ lĩnh máu sói, anh ta cũng là người có khả năng chiến đấu cá nhân mạnh nhất và không có một ai.Du Diễm Phong ở dưới tay anh ấy thậm chí đi không qua được 30 chiêu.
Về xây dựng phát triển thương mại, tập đoàn Đế Thần vĩ đại là do một tay anh gây dựng nên, trong đó nhiều ngành công nghiệp công nghiệp liên quan không thể vận hành được trên bề mặt sáng, nhưng quy mô rất là lớn, bí mật cung cấp tiện lợi ,lớn cho quân đội, nó rất là quan trọng.
Vài thứ này nhiều người không thể hiểu hết được,nhưng phải kính nể là không ít,ngược lại, bởi vì thần bí nên mới càng thêm đáng sợ.
Dù là trước mặt ngừoi phụ nữ nhỏ bé này, không lâu trước đây đối với anh vẫn là sự tôn sùng, kính nể như thần.....
Nhưng bây giờ cô đối với anh không đang để nhìn.
Tránh không nói, mà lại nói anh không bằng Du Diễm Phong, cái đó như tôm chân mềm.
Sự tự tin của Chiến Mặc Thần, Cố Phi Yên rất rõ nhưng không tán thành, nhún vai một cái cố ý trêu tức anh ấy. “Anh ta đương nhiên khoẻ hơn anh, ít ra anh ta và tôi là giao dịch công bằng, mà anh......lần trước anh ngủ với tôi, nhưng tôi lại chả lấy được cái gì có lợi cả. Không chỉ không lấy được cái gì có lợi, trái lại còn bị ăn hiếp chỉ có thể đi vội vàng đi mua thuốc tránh thai, làm cho kì kinh nguyệt không đều, đau như chết đi sống lại."
Nói xong, Cố Phi Yên cảm thấy khó chịu, bụng đau dữ dội, dường như có cái máy trộn bên trong đảo lộn tất cả,đau đến mức sắc mặt cô trắng bệch.
Thật sự là tức giận!
“Lên xe rồi nói". Cố Phi Yên chịu đựng, đang chuẩn bị lên xe ngồi thì bị Chiến Mặc Thần nắm vào bả vai.
Sức lực của anh ta rất lớn,sự tức giận rất rõ ràng.Cố Phi Yên vừa quay mắt lại liền chạm ngay vào đôi mắt đen sâu thẳm của anh.
Sau đó, cô nghe thấy được giọng nói lạnh lùng của anh vang lên.
“Đợi giá trao đổi, nói như vậy mà em cũng có thể nói ra được? Dùng cơ thể của mình đổi lấy lợi ích, em rất là tự nhiên?"
“Cần anh quản tôi?" Cố Phi Yến nhíu mày “tôi nhớ tôi với anh không phải rất thân, nên anh không có tư cách gì để quản tôi."
Là cơ thể hay là thời gian, cô mới lười giải thích.
Trái lại anh ấy hiểu lầm cũng vượt quá ngoài việc này, cô sớm đã quen rồi.
“Tôi không quản em, vậy ai quản em? Cố Phi Yên, em còn có chút sự nhục nhã không?khi đối diện với tôi và khi hẹn hò với người đàn ông khác, em biến anh thành cái gì vậy? Nếu như nói lúc đầu chỉ là sự tức giận thì bây giờ Chiến Mặc Thần tức giận bốc hoả ngút trời.
Cố Phi Yến bị ép sát vào cửa xe, Thân hình cao to và khoẻ của anh ép cô vào, bàn tay không nặng không nhẹ nắm chặt lấy đằng sau eo hết sức mỏng của cô, đôi mắt đen nhìn cô, hơi thở gấp gáp nặng nề, mơ hồ mất kiểm soát.
Anh giống như là một kẻ điên loạn sự dã thú đến đỉnh điểm, chớp mắt có thể bắt được thú săn cầm cái cổ nhỏ bé của nó.
Nhưng Cố Phi Yên không sợ
“Anh muốn bóp chết tôi sao?" Cô cau mày lại không thể nhẫn nhịn được hỏi:"nếu như không phải thì mau mở xe đi thôi, tôi muốn nhanh chóng đến bệnh viện."
“Em không sợ tôi sẽ bóp chết em sao?"Chiến Mặc Thần ánh mắt sắc lạnh
“Dù anh có giết người không cần chịu trách nhiệm, tôi có sợ, thì anh không thể động tay với tôi không? Chiến Mặc Thần, người anh đau lòng yêu thương từ đầu đã không phải là tôi, mà tôi thì cũng không thể lại như trước nằm mơ giữa ban ngày được, ngu ngốc mong đợi những thứ không thuộc về mình."
Chiến Mặc Thần ngơ ngác
“ muốn đi thì thi, ở đây sẽ để lỡ thời gian!" Đẩy anh ấy ra, Cố Phi Yên kéo thẳng chỗ ngồi cửa xe của lái xe lên trên.
Chiến Mặc Thần thu lại thần sắc ở trong mắt, buông tay xuống ở bên cạnh người.
Ngón tay, dường như vẫn còn ấm ở trên da cô.
Lên xe, anh quay mắt sang nhìn Cố Phi Yên, nhưng phát hiện ra cô đang nhắm mắt, với dáng vẻ như không muốn nói nhiều với anh.
Nghĩ đến bản thân không thể kiềm chế được suy nghĩ đó, nghĩ đến Cố Minh Châu
Và anh phải bất đắc dĩ nói chuyện chống cự.nghĩ đến tương lai phải đối diện với rất nhiều khó khăn......Chiến Mặc Thần phát điên trong lòng với nỗi buồn ưu tư, chân nhấn ga, chiếc xe bắt đầu lăn bánh.
......
Trên đường.
Cố Phi Yên làm sao lại không muốn phản ứng với Chiến Mặc Thần, cũng không có cách nào cả.
Sự việc xảy ra đột ngột, cô bị Du Diễm Phong bắt lôi xuống dưới tầng, căn bản là không đem theo băng vệ sinh trên người, nhưng cô...... đến kì kinh nguyệt như vậy để phóng khoáng không bị gò bó yêu tự do, cô có thể làm như thế nào chứ? Cô cũng rất tuyệt vọng à!"
Lại không xử lí, cô sợ cô có thể trực tiếp đến rửa máu ở chiếc xe maybach này.
“Cái đó..... anh có thể thả tôi ở bên đường, tôi muốn đi cửa hàng tiện lợi mua đồ." Cố Phi Yên nói, có chút quanh co, nhưng cố gắng hết sức bình tĩnh.
Thật không ngờ, bộ dạng cô như vậy ở cạnh Chiến Mặc Thần xem ra thật là chôtk dạ.
“Mua cái gì?"
“À...... thì là mua một chút đồ."
“Mua cái gì?"
Trước mặt Chiến Mặc Thần mà nói mua băng vệ sinh, vẫn là có một chút ngại.Cố Phi Yên chớp chớp mắt:"anh cũng không phải bố của tôi, quản hơi nhiều rồi đó, anh thật là có ý quá ha."
Vừa hay nhìn thấy một cửa hàng tiện lợi,Chiến Mặc Thần dừng xe lại, đôi mắt đen láy chăm chú nhìn cô:" nói đi, có đồ gì em muốn mua, tôi đích thân đi mua cho em."
Anh cảm thấy, Cố Phi Yên cũng hối hận khi đi cùng anh, mượn cớ để chạy trốn.
Nhưng, anh không thể cho cô cơ hội được.
“Không được, tôi sẽ tự mình đi mua." Cô vẫn muốn tiện thể thay băng vệ sinh luôn
Cố Phi Yên tay vừa mới chạm vào cửa, Chiến Mặc Thần đã nhanh chóng khoá cửa lại, không dễ để thoát ra vì anh đã giữ tay của cô. Lên tiếng lạnh lùng: “ đừng có chơi trốn tìm trước mặt anh, nếu như không phải anh thả em, em cảm thấy có thể chơi được anh không."
Cố Phi Yên"........"
Kinh nguyệt lần lượt trào ra, cô thật sự là.......
“Chiến Mặc Thần, anh là đồ khốn, anh không buông tôi ra, tôi...... thì tôi sẽ......"
“Thì cái gì?" Chiến Mặc thần ung dung, thong thả.
“Kinh nguyện của tôi không chịu được nữa rồi.anh muốn máu của tôi làm dây ra xe của anh không, nhanh mở cửa cho tôi, nhanh lên!"
Cửa xe có tiếng đập bịch bịch vang lên, thật sự cấp bách lắm rồi, Cố Phi Yên giống như một con mèo bị lộ chân ra, hận không được Chiến Mặc Thần vẫn giữ khuôn mặt bình thản đó, cô thật sự rất chán nản.
Chiến Mặc Thần"........"
Anh không có cách nào tưởng tượng là vì chuyện đó được.
Tai của anh đỏ dần lên, Chiến Mặc Thần cứng đờ mở khoá cửa xe, không dám mở lời.
Cuối cùng cũng có thể đi được rồi, Cố Minh Châu vừa bước xuống xe, đi được hai bước thì cơ thể cứng đờ,........ mẹ kiếp vừa ở trên xe làm lỡ thời gian, kinh nguyệt của cô đã bị dây ra rồi!
Cô quay đầu nhìn chỗ ghế xe, vậy thật sự trên ghế có thể nhìn thấy một vết đậm máu ư
Cố Minh Châu cảm thấy toàn bộ con người đều không tốt.
Tác giả :
Phong Lưu