Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê
Chương 25: Chị dâu, chị thật là nham hiểm (2)
Cố Bình An vô tội hỏi, “Tại sao cô nói có đạo lý đến như vậy, nhưng tôi luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó?"
Là cô uống nhiều rồi sao?
Nhìn như rất có đạo lý, có thể không đúng ở chỗ nào đây?
Hạ Thanh nói, “Không đúng ở chỗ nào hả? Muốn đàn ông yêu cô, thân thể chính là tiền vốn, bọn họ đều là động vật kém năng lực, chỉ ham muốn hưởng lạc, cô yên tâm, tôi sẽ dạy từng bước cho cô, vô cùng hữu hiệu, cô cứ đi thử một lần xem sao."
“Phụ nữ như vậy, hắn muốn tìm, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm, tội gì phải tìm tới tôi?"
“Nhưng mà, khắp thế giới chỉ có một Cố Bình An."
“Đúng vậy, vì lẽ đó khắp thế giới chỉ có một Cố Bình An, hắn muốn yêu người Cố Bình An, chứ không phải yêu thân thể của Cố Bình An." Cố Bình An nói, “Sớm muộn gì cũng sẽ già nhan sắc phai tàn, có thể sử dụng thân thể này ở lại bao lâu?"
“Ồ, cô muốn sống cùng hắn hết đời sao? Không phải để hắn yêu cô, cô lập tức bỏ hắn, để hắn hối hận sao?"
“Cũng đúng nha."
Dường như rất có đạo lý, Hạ Thanh dùng tay đập một cái, “Lời nói của tôi, luôn luôn có đạo lý như vậy."
Cố Bình An im lặng uống rượu, nếu như Mục Lăng yêu cô, cô bỏ Mục Lăng, phủi mông một cái rời đi, hình ảnh kia quả thực rất sung sướng, cho dù chỉ nhìn thấy hắn ngã một lần, cô cũng được lời rồi, Mục Lăng hung hăng càng quấy như vậy, cô nhìn thấy vô cùng khó chịu.
Đã như vậy, sao không phải trả giá cho hành động của mình đây?
“Cô cảm thấy hắn sẽ yêu tôi sao?"
“Cái này phụ thuộc vào cô làm sao để hắn yêu cô, tôi sẽ dạy cô vài chiêu, tự cô nhìn mà làm đi." Hạ Thanh nghiêm túc hỏi, “Cô sẽ yêu Mục Lăng không?"
“Sẽ không!"
Tuyệt đối sẽ không, vĩnh viễn sẽ không!
Cô tuyệt đối sẽ không yêu Mục Lăng một người đàn ông tàn bạo như thế, ba quan điểm của cô vẫn rất là vững chắc.
Hạ Thanh thở phào nhẹ nhõm, “Cô nói như vậy, tôi yên tâm."
Đàn ông có hai cái chân khắp nơi đều có, cần gì treo cổ ở trên một cái cây đây, cô vốn còn muốn nhắc nhở Cố Bình An, Mục đại có rất nhiều phụ nữ yêu mến, không muốn để cho Cố Bình An yêu Mục đại, nghe Cố Bình An nói như thế, Hạ Thanh cảm thấy không cần nhắc nhở, bắt cô phải nói lời thề sắc son sẽ không yêu Mục Lăng.
Không cần thiết làm điều thừa rồi.
Cố Bình An cầm một ly rượu uống xong, chuông điện thoại của Hạ Thanh vang lên, cô nhận điện thoại, “Thất Thất, cô đến rồi sao?"
“Cô đang ở đâu thế, bên phía tôi xảy ra vấn đề rồi, cô trở về nhanh một chút đi."
“Được, tôi lập tức về."
Hạ Thanh cúp điện thoại, “Cố Bình An, đừng uống nữa, về nhà sớm một chút, tôi đi đây, bye bye."
Cố Bình An nhìn bóng lưng cô vội vội vàng vàng rời đi, có chút nghi hoặc, “Cô ấy làm sao biết cô tên Cố Bình An?"
Kỳ lạ, trước đây mình chưa từng gặp cô ấy qua, không có chút ấn tượng nào, cô ấy có thể gọi ra tên của mình, thật sự rất kỳ lạ, uống nhiều rượu, hơi đau đầu, Cố Bình An không để ý nữa, cũng không có gì đáng để ý.
“Người đẹp, tôi mời cô uống một ly được không?" Hạ Thanh vừa mới đi đã có một tên đàn ông khác ngồi vào vị trí của Hạ Thanh, cười híp mắt nhìn cô, Cố Bình An nghiêng đầu nhìn hắn, người đàn ông này rất anh tuấn, hơi ôn nhu, ăn mặc rất có khí chất, rất giống phong cách của ngôi sao Nhật Hàn đương thời.
Cố Bình An lắc đầu, “Tôi không uống, tôi phải về nhà."
Uống đến đầu có chút choáng váng, tửu lượng của cô khá kém, cực kì ít uống rượu, nồng độ cồn của rượu này thực sự cao, rượu cồn tới, cảm giác bước đi đều có chút phiêu, Cố Bình An vừa mới đi được hai bước suýt chút nữa té ngã đã được tên người đàn ông đó ôm vào ngực.
“Đừng nóng vội a, uống thêm mấy ly nữa đi." Người đàn ông đó nói, lại gọi một ly rượu cho cô.
Em trai phục vụ ở quán bar hơi khó xử, “Mục thiếu gia?"
“Câm miệng."
Là cô uống nhiều rồi sao?
Nhìn như rất có đạo lý, có thể không đúng ở chỗ nào đây?
Hạ Thanh nói, “Không đúng ở chỗ nào hả? Muốn đàn ông yêu cô, thân thể chính là tiền vốn, bọn họ đều là động vật kém năng lực, chỉ ham muốn hưởng lạc, cô yên tâm, tôi sẽ dạy từng bước cho cô, vô cùng hữu hiệu, cô cứ đi thử một lần xem sao."
“Phụ nữ như vậy, hắn muốn tìm, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm, tội gì phải tìm tới tôi?"
“Nhưng mà, khắp thế giới chỉ có một Cố Bình An."
“Đúng vậy, vì lẽ đó khắp thế giới chỉ có một Cố Bình An, hắn muốn yêu người Cố Bình An, chứ không phải yêu thân thể của Cố Bình An." Cố Bình An nói, “Sớm muộn gì cũng sẽ già nhan sắc phai tàn, có thể sử dụng thân thể này ở lại bao lâu?"
“Ồ, cô muốn sống cùng hắn hết đời sao? Không phải để hắn yêu cô, cô lập tức bỏ hắn, để hắn hối hận sao?"
“Cũng đúng nha."
Dường như rất có đạo lý, Hạ Thanh dùng tay đập một cái, “Lời nói của tôi, luôn luôn có đạo lý như vậy."
Cố Bình An im lặng uống rượu, nếu như Mục Lăng yêu cô, cô bỏ Mục Lăng, phủi mông một cái rời đi, hình ảnh kia quả thực rất sung sướng, cho dù chỉ nhìn thấy hắn ngã một lần, cô cũng được lời rồi, Mục Lăng hung hăng càng quấy như vậy, cô nhìn thấy vô cùng khó chịu.
Đã như vậy, sao không phải trả giá cho hành động của mình đây?
“Cô cảm thấy hắn sẽ yêu tôi sao?"
“Cái này phụ thuộc vào cô làm sao để hắn yêu cô, tôi sẽ dạy cô vài chiêu, tự cô nhìn mà làm đi." Hạ Thanh nghiêm túc hỏi, “Cô sẽ yêu Mục Lăng không?"
“Sẽ không!"
Tuyệt đối sẽ không, vĩnh viễn sẽ không!
Cô tuyệt đối sẽ không yêu Mục Lăng một người đàn ông tàn bạo như thế, ba quan điểm của cô vẫn rất là vững chắc.
Hạ Thanh thở phào nhẹ nhõm, “Cô nói như vậy, tôi yên tâm."
Đàn ông có hai cái chân khắp nơi đều có, cần gì treo cổ ở trên một cái cây đây, cô vốn còn muốn nhắc nhở Cố Bình An, Mục đại có rất nhiều phụ nữ yêu mến, không muốn để cho Cố Bình An yêu Mục đại, nghe Cố Bình An nói như thế, Hạ Thanh cảm thấy không cần nhắc nhở, bắt cô phải nói lời thề sắc son sẽ không yêu Mục Lăng.
Không cần thiết làm điều thừa rồi.
Cố Bình An cầm một ly rượu uống xong, chuông điện thoại của Hạ Thanh vang lên, cô nhận điện thoại, “Thất Thất, cô đến rồi sao?"
“Cô đang ở đâu thế, bên phía tôi xảy ra vấn đề rồi, cô trở về nhanh một chút đi."
“Được, tôi lập tức về."
Hạ Thanh cúp điện thoại, “Cố Bình An, đừng uống nữa, về nhà sớm một chút, tôi đi đây, bye bye."
Cố Bình An nhìn bóng lưng cô vội vội vàng vàng rời đi, có chút nghi hoặc, “Cô ấy làm sao biết cô tên Cố Bình An?"
Kỳ lạ, trước đây mình chưa từng gặp cô ấy qua, không có chút ấn tượng nào, cô ấy có thể gọi ra tên của mình, thật sự rất kỳ lạ, uống nhiều rượu, hơi đau đầu, Cố Bình An không để ý nữa, cũng không có gì đáng để ý.
“Người đẹp, tôi mời cô uống một ly được không?" Hạ Thanh vừa mới đi đã có một tên đàn ông khác ngồi vào vị trí của Hạ Thanh, cười híp mắt nhìn cô, Cố Bình An nghiêng đầu nhìn hắn, người đàn ông này rất anh tuấn, hơi ôn nhu, ăn mặc rất có khí chất, rất giống phong cách của ngôi sao Nhật Hàn đương thời.
Cố Bình An lắc đầu, “Tôi không uống, tôi phải về nhà."
Uống đến đầu có chút choáng váng, tửu lượng của cô khá kém, cực kì ít uống rượu, nồng độ cồn của rượu này thực sự cao, rượu cồn tới, cảm giác bước đi đều có chút phiêu, Cố Bình An vừa mới đi được hai bước suýt chút nữa té ngã đã được tên người đàn ông đó ôm vào ngực.
“Đừng nóng vội a, uống thêm mấy ly nữa đi." Người đàn ông đó nói, lại gọi một ly rượu cho cô.
Em trai phục vụ ở quán bar hơi khó xử, “Mục thiếu gia?"
“Câm miệng."
Tác giả :
Trình Ninh Tĩnh