Chồng Tôi Ít Tuổi Hơn Tôi
Chương 1
"Phu nhân, chị không khỏe chỗ nào?" Giọng nói trầm ấm của đàn ông vang lên, Lý Phàm đẩy mắt kính, hơi mệt mỏi, hi vọng đây là bệnh nhân cuối cùng của hôm nay.
"Sao lại là đàn ông thế này." Lần đầu tiên Quách Tuệ Thiến ltới bệnh viện này, chị không biết khám phụ khoa lại có bác sĩ nam.
"Phu nhân, chị không nên kỳ thị giới tính, hiện tại bác sĩ nam rất phổ biến." Người đàn ông ngẩng đầu nhìn người phụ nữ trước mắt.
Bác sĩ nam đúng là rất phổ biến, vấn đề là đây là khám phụ khoa, Quách Tuệ Thiến thầm nghĩ.
"Phu nhân, bây giờ chị có thể nói cho tôi biết chị đau ở đâu không?" Bác sĩ nam kiên nhẫn hỏi tiếp. Haiz, bác sĩ nam khám phụ khoa khó tiếp nhận đến thế ư.
"Tôi..." Chị có nên đi những khác bệnh viện khám lại không nhỉ.
Như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng người phụ nữ, bác sĩ nam nói: "Phu nhân, theo tôi được biết, xung quanh đây chỉ có bệnh viện này, những bệnh viện khác cũng phải cách đây mấy cây số. Huống chi hiện tại đã hơn năm giờ, cũng sắp tan việc, nếu như chị vội, tôi hi vọng chị có thể khám ở đây."
"Tôi..." Loại vấn đề riêng tư này sao có thể nói với đàn ông.
"Không sao, đừng thẹn thùng, chị cứ từ từ." Bác sĩ nam từng bước hướng dẫn người phụ nữ.
"À, phía dưới của tôi gần đây rất ngứa". Thôi vậy, chết sớm siêu sinh sớm.
"Tình trạng này đã kéo dài bao lâu rồi, là xung quanh âm thần ngứa hay là bên trong âm đạo, nước tiểu có bình thường không?" Bác sĩ nam không có chút cảm giác lúng túng nào, hỏi những vấn đề làm người ta đỏ mặt tim đập.
"Tôi, hai tháng gần đây, bên trong hơi ngứa, nước tiểu bình thường" Sao bác sĩ này có thể hỏi những vấn đề xấu hổ như vậy cơ chứ.
"Lúc đi tiểu hoặc lúc làm chuyện vợ chồng có bị đau không?" Bác sĩ cẩn thận tỉ mỉ viết bệnh án.
"Lúc đi tiểu có hơi đau."
"Vậy, chị có dùng loại dung dịch nào để rửa không?" Bác sĩ lại cúi đầu viết tiếp vào bệnh án.
"Tôi có dùng dung dịch rửa, nhưng không có hiệu quả, ngược lại càng ngày càng ngứa." Nếu như không phải là lúc ngồi khó chịu, chị cũng sẽ không đi khám rồi.
"Được, bây giờ tôi sẽ chẩn bệnh cho chị."
"Hả, chẩn bệnh, là gì?"
"Nghĩa là tôi phải nhìn tình trạng phía dưới của chị, xác định nguyên nhân, sau đó mới tiến hành từng bước trị liệu."
"Này, chuyện này sao được". Chị đã sống ba mươi chín năm, trừ người chồng đã mất ra, chị chưa bao giờ để người đàn ông khác nhìn thân thể mình.
"Phu nhân, xin hãy tin tưởng tôi, tôi có đạo đức nghề nghiệp." Bác sĩ nam ngồi thẳng nhìn người phụ nữ trước mặt
".... "
"Phu nhân, nếu chị thật sự không tin lời tôi, chị có thể yêu cầu hộ sĩ đứng một bên." Người phụ nữ này thật đúng là....
Chị ta nghĩ anh có thể làm chuyện gì với chị ta ở trong bệnh viện chứ, dù sao người già sắc cũng tàn phai hết cả rồi.
"Không, không cần."
"Vâng?" Không cần, có phải là không muốn anh khám không?
"Tôi nói, không cần hộ sĩ đứng ở bên cạnh." Bị một người nhìn đã rất xấu hổ rồi, còn phải tìm thêm một người tới nữa sao?
"Tốt lắm, tôi sẽ khám cho chị."
"Vâng"
"Họ tên?"
"Quách Tuệ Thiến"
"Tuổi?"
"Ba mươi chín tuổi"
Bác sĩ ngẩng đầu nhìn người phụ nữ trước mắt, ồ, chăm sóc không tệ, chưa nhìn ra nhiều tuổi như thế.
"Xong, mời chị sang bên này" Bác sĩ dẫn người phụ nữ ra phía sau tấm rèm che màu trắng, "Chị nằm xuống đây".
Mặc dù chị đã thầm tự an ủi mình vô số lần, nhưng lúc đối mặt thật sự vẫn căng thẳng.
"Chị không cần khẩn trương, cởi quần lót xuống, nằm lên trên, sẽ xong nhanh thôi." Bác sĩ nhìn người phụ nữ xấu hổ, chậm chạp cởi quần lót, nằm lên ghế.
Lý Phàm đeo bao tay và khẩu trang, quay lại nhìn người phụ nữ đang làm hai chân xoắn chặt vào nhau, hai tay che hạ thể.
"Phu nhân, xin chị mở hai chân ra, đặt mắt cá chân ở đây." Bác sĩ mở miệng theo công thức hoá.
Chị bất đắc dĩ dang rộng hai chân, để bác sĩ nhìn miệng huyệt của mình.
Lý Phàm đi bên chân chị, nhìn thẳng vào u cốc đang mở rộng. Tiểu huyệt hơi thâm, lông mu cũng rất nhiều.
"Chị không cần khẩn trương, bây giờ tôi sẽ dùng kẹp mở tiểu huyệt để tiến hành kiểm tra." Bác sĩ bôi dịch trơn lên cửa huyệt của chị.
"Ưm" Ngoài khe hẹp ấm áp đột nhiên mát lạnh, có phải kẹp mà bác sĩ nói không.
Bác sĩ nhanh chóng kiểm tra, chỉ chốc lát đã đặt dụng cụ xuống, xong việc.
"Cái đó, lành lạnh " Cũng không khó chịu, ngược lại hóa giải cơn ngứa phiền lòng.
"Thuốc mỡ tiêu viêm" Bác sĩ vừa cởi bao tay, vừa trả lời.
"Tiêu viêm? Bị viêm rồi sao?" Chị mặc xong quần lót.
"Không sai, âm đạo hơi nhiễm trùng, tôi vừa bôi ít thuốc mỡ cho chị, lát nữa tôi cho chị thêm thuốc uống, như vậy hiệu quả hơn."
Lý Phàm soạt soạt viết đơn thuốc.
"Vâng"
"Tôi đề nghị chị cạo lông mu đi, quá nhiều dễ tích vi khuẩn, và không nên dùng dung dịch rửa tùy tiện. Nếu sử dụng không đúng, sẽ phá hoại sự cân bằng của âm đạo." Haiz, sắp bốn mươi rồi còn không biết những kiến thức thường thức này.
"Biết, biết rồi" Xem ra đi khám là lựa chọn chính xác, mặc dù có hơi xấu hổ.
"Phu nhân, mời chị xuống lầu nộp tiền." A, anh có thể tan làm rồi.
"Sao lại là đàn ông thế này." Lần đầu tiên Quách Tuệ Thiến ltới bệnh viện này, chị không biết khám phụ khoa lại có bác sĩ nam.
"Phu nhân, chị không nên kỳ thị giới tính, hiện tại bác sĩ nam rất phổ biến." Người đàn ông ngẩng đầu nhìn người phụ nữ trước mắt.
Bác sĩ nam đúng là rất phổ biến, vấn đề là đây là khám phụ khoa, Quách Tuệ Thiến thầm nghĩ.
"Phu nhân, bây giờ chị có thể nói cho tôi biết chị đau ở đâu không?" Bác sĩ nam kiên nhẫn hỏi tiếp. Haiz, bác sĩ nam khám phụ khoa khó tiếp nhận đến thế ư.
"Tôi..." Chị có nên đi những khác bệnh viện khám lại không nhỉ.
Như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng người phụ nữ, bác sĩ nam nói: "Phu nhân, theo tôi được biết, xung quanh đây chỉ có bệnh viện này, những bệnh viện khác cũng phải cách đây mấy cây số. Huống chi hiện tại đã hơn năm giờ, cũng sắp tan việc, nếu như chị vội, tôi hi vọng chị có thể khám ở đây."
"Tôi..." Loại vấn đề riêng tư này sao có thể nói với đàn ông.
"Không sao, đừng thẹn thùng, chị cứ từ từ." Bác sĩ nam từng bước hướng dẫn người phụ nữ.
"À, phía dưới của tôi gần đây rất ngứa". Thôi vậy, chết sớm siêu sinh sớm.
"Tình trạng này đã kéo dài bao lâu rồi, là xung quanh âm thần ngứa hay là bên trong âm đạo, nước tiểu có bình thường không?" Bác sĩ nam không có chút cảm giác lúng túng nào, hỏi những vấn đề làm người ta đỏ mặt tim đập.
"Tôi, hai tháng gần đây, bên trong hơi ngứa, nước tiểu bình thường" Sao bác sĩ này có thể hỏi những vấn đề xấu hổ như vậy cơ chứ.
"Lúc đi tiểu hoặc lúc làm chuyện vợ chồng có bị đau không?" Bác sĩ cẩn thận tỉ mỉ viết bệnh án.
"Lúc đi tiểu có hơi đau."
"Vậy, chị có dùng loại dung dịch nào để rửa không?" Bác sĩ lại cúi đầu viết tiếp vào bệnh án.
"Tôi có dùng dung dịch rửa, nhưng không có hiệu quả, ngược lại càng ngày càng ngứa." Nếu như không phải là lúc ngồi khó chịu, chị cũng sẽ không đi khám rồi.
"Được, bây giờ tôi sẽ chẩn bệnh cho chị."
"Hả, chẩn bệnh, là gì?"
"Nghĩa là tôi phải nhìn tình trạng phía dưới của chị, xác định nguyên nhân, sau đó mới tiến hành từng bước trị liệu."
"Này, chuyện này sao được". Chị đã sống ba mươi chín năm, trừ người chồng đã mất ra, chị chưa bao giờ để người đàn ông khác nhìn thân thể mình.
"Phu nhân, xin hãy tin tưởng tôi, tôi có đạo đức nghề nghiệp." Bác sĩ nam ngồi thẳng nhìn người phụ nữ trước mặt
".... "
"Phu nhân, nếu chị thật sự không tin lời tôi, chị có thể yêu cầu hộ sĩ đứng một bên." Người phụ nữ này thật đúng là....
Chị ta nghĩ anh có thể làm chuyện gì với chị ta ở trong bệnh viện chứ, dù sao người già sắc cũng tàn phai hết cả rồi.
"Không, không cần."
"Vâng?" Không cần, có phải là không muốn anh khám không?
"Tôi nói, không cần hộ sĩ đứng ở bên cạnh." Bị một người nhìn đã rất xấu hổ rồi, còn phải tìm thêm một người tới nữa sao?
"Tốt lắm, tôi sẽ khám cho chị."
"Vâng"
"Họ tên?"
"Quách Tuệ Thiến"
"Tuổi?"
"Ba mươi chín tuổi"
Bác sĩ ngẩng đầu nhìn người phụ nữ trước mắt, ồ, chăm sóc không tệ, chưa nhìn ra nhiều tuổi như thế.
"Xong, mời chị sang bên này" Bác sĩ dẫn người phụ nữ ra phía sau tấm rèm che màu trắng, "Chị nằm xuống đây".
Mặc dù chị đã thầm tự an ủi mình vô số lần, nhưng lúc đối mặt thật sự vẫn căng thẳng.
"Chị không cần khẩn trương, cởi quần lót xuống, nằm lên trên, sẽ xong nhanh thôi." Bác sĩ nhìn người phụ nữ xấu hổ, chậm chạp cởi quần lót, nằm lên ghế.
Lý Phàm đeo bao tay và khẩu trang, quay lại nhìn người phụ nữ đang làm hai chân xoắn chặt vào nhau, hai tay che hạ thể.
"Phu nhân, xin chị mở hai chân ra, đặt mắt cá chân ở đây." Bác sĩ mở miệng theo công thức hoá.
Chị bất đắc dĩ dang rộng hai chân, để bác sĩ nhìn miệng huyệt của mình.
Lý Phàm đi bên chân chị, nhìn thẳng vào u cốc đang mở rộng. Tiểu huyệt hơi thâm, lông mu cũng rất nhiều.
"Chị không cần khẩn trương, bây giờ tôi sẽ dùng kẹp mở tiểu huyệt để tiến hành kiểm tra." Bác sĩ bôi dịch trơn lên cửa huyệt của chị.
"Ưm" Ngoài khe hẹp ấm áp đột nhiên mát lạnh, có phải kẹp mà bác sĩ nói không.
Bác sĩ nhanh chóng kiểm tra, chỉ chốc lát đã đặt dụng cụ xuống, xong việc.
"Cái đó, lành lạnh " Cũng không khó chịu, ngược lại hóa giải cơn ngứa phiền lòng.
"Thuốc mỡ tiêu viêm" Bác sĩ vừa cởi bao tay, vừa trả lời.
"Tiêu viêm? Bị viêm rồi sao?" Chị mặc xong quần lót.
"Không sai, âm đạo hơi nhiễm trùng, tôi vừa bôi ít thuốc mỡ cho chị, lát nữa tôi cho chị thêm thuốc uống, như vậy hiệu quả hơn."
Lý Phàm soạt soạt viết đơn thuốc.
"Vâng"
"Tôi đề nghị chị cạo lông mu đi, quá nhiều dễ tích vi khuẩn, và không nên dùng dung dịch rửa tùy tiện. Nếu sử dụng không đúng, sẽ phá hoại sự cân bằng của âm đạo." Haiz, sắp bốn mươi rồi còn không biết những kiến thức thường thức này.
"Biết, biết rồi" Xem ra đi khám là lựa chọn chính xác, mặc dù có hơi xấu hổ.
"Phu nhân, mời chị xuống lầu nộp tiền." A, anh có thể tan làm rồi.
Tác giả :
Hùng Tiên Sinh