Chồng Khờ - Trịnh Chung
Chương 50
Khả Uyên đi lên đến phòng nằm xuống cô mỉm cười nhớ lại cái mặt của Gia Minh khi nãy, anh thật sự đã giống như chú cún biết nghe lời vợ mà khiến khả Uyên không khỏi đỏ mặt.
Mọi chuyện cũng được chí hào sắp xếp ổn thoả,hắn ta đi về phía phòng khả Uyên để bàn chuyện trong tổ chức với cô thì ngang qua phòng khả Như, hắn vô tình nghe được cuộc trò chuyện của ả ta.
"Bà qua đây làm gì? Bà cũng không còn giá trị của cái nhà này thì tôi cũng không muốn hợp tác với bà nữa. "
Cánh cửa hé ra hắn nhìn thấy tuyết tần đang ngồi nói chuyện với khả Như.
"Cô đúng là loại điếm, con khả Uyên nó nói không sai, nhưng đừng vội đắc ý thằng chí hào nó là một đàn anh trong thế giới ngầm nó sẽ không tha cho một ai dám động vào chị dâu nó đâu. Tôi khuyên cô nên tỉnh táo mà phối hợp với tôi thì cả cô và tôi đều có lợi. Tôi vẫn còn hai con bài là Tinh vân và Gia kiệt. Nên phần thắng chắc chắn sẽ có.... "
"bà nghĩ bà đủ sức sao? Bà muốn dạy đời tôi hay sao? Tôi đã lên giường với Gia Minh thì sớm hay muộn tôi cũng sẽ là vợ anh ta thôi, còn cái con điếm Khả Uyên thì sớm muộn tôi cũng cho nó đi gặp mẹ nó.. "
"cô đúng là một đứa con gái không biết lượng sức mình, cô nói tôi sao không nhìn thấy tôi vì sao mà có thể ở trong Tống gia cả gần 20 năm nay sao? "
"Bà tự cao quá, tôi không cần bà thì cũng leo được lên vị trí chính thất thôi. Bà nghĩ con khả Uyên nó đủ tầm để đấu với tôi sao? Tôi muốn nó phải cút ra khỏi cái nhà này, còn thằng chí hào nó làm bên Tổ chức ngầm thì mình đấu theo nó thôi tôi lại sợ cái thằng mới thôi sữa mẹ... "
"ừ tùy cô, sau đừng bảo tôi không nói trước.. "
Thấy tuyết tần đứng dậy thì chí hào nhanh chân nấp vào mép tường bên kia tường hắn nghĩ mà thấy cay cả sống mũi lẩm bẩm nói:
"hai con mụ này dám ở sau lưng nói xấu ông à?gì mà nói ông mới thôi sữa mẹ, chứng tỏ con điếm Khả Như mày chơi 6 thằng chưa liệt giường thì lần sau ông đây thề không cho mày ra khỏi giường không thì ông không phải là Tống chí hào. Quân tử trả thù chưa muộn... "
Nói xong là hắn qua gặp khả Uyên.
Cộc.. Cộc.. Cộc..
"ai vậy..!! "
"Là em, "
"cửa không khóa cứ thế vào đi "
Hắn mở cửa bước vào đã thấy Khả Uyên đang ngồi ở bàn nhìn hắn.
"Cậu có chuyện gì mà phải lên đây gặp tôi vậy? "
Kéo chiếc ghế ngồi xuống hắn gãi đầu hỏi Khả Uyên:
"chị tính để cho ả Khả Như ở đây thật à? "
Khả Uyên vẫn không hề biểu hiện nét buồn hay lo lắng cười cười gật đầu:
""Ừ, không để ả ở đây thì khó có thể trị ả và bà dì ghẻ của cậu lắm, muốn bắt con tôm thì phải thả mồi mới bắt được chứ, chúng ta nên chơi một ván cờ lớn... "
Khả Uyên đúng là một cô gái khó đoán không hề nói sai khi có IQ cao như vậy, cách trị tiểu tam cũng khác người. Chí hào chỉ biết thán phục bà chị dâu này thôi...
"Chị nhưng còn người đàn ông kia nữa chúng ta sẽ rất khó khăn để điều tra, lô hàng sắp tới của em phải đi chị ở nhà có được không? "
"Được, cậu cứ đi, tôi ở nhà để xem mấy người kia dùng mỹ nhân kế kiểu gì! Tôi muốn chơi với họ, lô hàng đó Gia Minh có đi cùng không? "
"không, anh ấy không đi được vì ở nhà còn công ty, mọi việc giờ ở tổ chức em phải làm hết, em qua nói với chị để chị quản lý giúp em nhưng mà phải bí mật, em cũng sẽ nhờ gia kiệt để nó phụ giúp trong việc điều tra, vì nó dễ tiếp xúc với mụ tuyết tần "
khả Uyên suy nghĩ một hồi thì cũng gật đầu đồng ý:
"Nhưng lô hàng của cậu đợt này là gì? "
chí hào cũng không muốn giấu với khả Uyên nữa vì cô đã vào tổ chức làm thì sẽ phải biết và tiếp xúc với việc này quen.
"Là một lô súng, nên em phải đích thân đi giao dịch nếu không vỡ lở thì sẽ nguy hiểm tới anh em trong tổ chức. Em biết mụ Tuyết tần cũng liên quan đến tổ chức ngầm nào đó, đợt chị bị Gia kiệt bắt cóc là toàn sát thủ có tay nghề chứ không phải bọn đập gà không chết như ở ngoài nên em rất lo lắng cho chị và Gia Minh. Bà ta rất nguy hiểm chứ không đùa được. "
khả Uyên quyết đoán nói:
"-cậu yên tâm tôi cũng là một sát thủ được luyện bài bản nên có thể tự bảo vệ mình, tôi chỉ lo bọn người của tuyết tần biết chỗ của mẹ và em trai tôi, bà ta sẽ liều mạng để thủ tiêu ba người thì sẽ không còn đơn giản nữa... "
"-vâng...! "
tiếng bước chân ở ngoài cửa làm cho chí hào và khả Uyên mất hồn vía, vẫn là chí hào nhanh trí nhất.
hắn chạy nhanh về phía bức tranh nhấn nút mở cánh cửa bí mật ra đi vào khẽ gật đầu ra ám hiệu cho khả uyên. còn Khả Uyên thì chạy về giường nằm lên giường giả vờ ngủ.
không ngoài dự đoán của hai người Gia Minh là người đi lại ngoài cửa, khuôn mặt không khác gì đi đưa đám của anh khi đứng mà không dám bước vào phòng, nhẹ nhàng gõ cửa phòng:
cộc.. cộc.. cộc..!!!
- " Vợ ơi! cho chồng vào được không? "
khả Uyên ở trong này thở phào nhẹ nhõm hít một hơi dài lấy lại giọng lạnh như băng trả lời anh:
""-Anh lên đây làm gì vậy? qua với nhân tình của anh đi "
Gia minh đứng ở cửa lòng rối bời tâm trạng cái giọng xin vợ mà như oan ức lắm:
"-Vợ ơi! anh chỉ có mình vợ thôi, vợ cho chồng vào phòng đi, chồng không thể ngủ với cái bà quỷ cái, vừa xấu lại còn rơ bẩn kia được đâu!"
Khả Uyên nằm đắp chăn cười như được mùa nhưng cô nghĩ nếu tha cho anh vậy thì quá dễ dãi rồi, ai mà biết cái đầu nhỏ nhưng có võ của cô nghĩ gì!
- Tống Gia Minh, anh đi xuống đi, tôi không cho anh vào đâu, anh đừng tưởng vài câu ngôn tình của anh là làm tôi tha thứ cho anh được nha, mời anh về phòng tân hôn của mình đi "
Gia Minh thấy cô nói vậy thì mặt méo xệch không gõ cửa liên tục nài nỉ xin lỗi cô:
- Vợ tha lỗi cho chồng đi, chồng chỉ tân hôn với vợ thôi, chồng chỉ yêu vợ thôi, chồng hứa từ nay việc gì cũng do vợ quyết, từ lớn tới bé chồng không dám qua mặt vợ nữa, chồng thề đấy..!!! "
.....im lặng!
"Vợ ơi, vợ nghe chồng nói không? chồng yêu vợ lắm, chồng chỉ có một mình vợ thôi....!!!!! "
"vợ ơi! mở cửa cho chồng vào đi, từ sớm tới giờ chồng bị đánh thuốc đã hết đâu người mệt mỏi lắm, vợ cho chồng vào được không? "
"vợ ơi.. vợ... vợ có nghe chồng nói không vậy? "
"vợ... vợ... vợ. ơi! "
Mọi chuyện cũng được chí hào sắp xếp ổn thoả,hắn ta đi về phía phòng khả Uyên để bàn chuyện trong tổ chức với cô thì ngang qua phòng khả Như, hắn vô tình nghe được cuộc trò chuyện của ả ta.
"Bà qua đây làm gì? Bà cũng không còn giá trị của cái nhà này thì tôi cũng không muốn hợp tác với bà nữa. "
Cánh cửa hé ra hắn nhìn thấy tuyết tần đang ngồi nói chuyện với khả Như.
"Cô đúng là loại điếm, con khả Uyên nó nói không sai, nhưng đừng vội đắc ý thằng chí hào nó là một đàn anh trong thế giới ngầm nó sẽ không tha cho một ai dám động vào chị dâu nó đâu. Tôi khuyên cô nên tỉnh táo mà phối hợp với tôi thì cả cô và tôi đều có lợi. Tôi vẫn còn hai con bài là Tinh vân và Gia kiệt. Nên phần thắng chắc chắn sẽ có.... "
"bà nghĩ bà đủ sức sao? Bà muốn dạy đời tôi hay sao? Tôi đã lên giường với Gia Minh thì sớm hay muộn tôi cũng sẽ là vợ anh ta thôi, còn cái con điếm Khả Uyên thì sớm muộn tôi cũng cho nó đi gặp mẹ nó.. "
"cô đúng là một đứa con gái không biết lượng sức mình, cô nói tôi sao không nhìn thấy tôi vì sao mà có thể ở trong Tống gia cả gần 20 năm nay sao? "
"Bà tự cao quá, tôi không cần bà thì cũng leo được lên vị trí chính thất thôi. Bà nghĩ con khả Uyên nó đủ tầm để đấu với tôi sao? Tôi muốn nó phải cút ra khỏi cái nhà này, còn thằng chí hào nó làm bên Tổ chức ngầm thì mình đấu theo nó thôi tôi lại sợ cái thằng mới thôi sữa mẹ... "
"ừ tùy cô, sau đừng bảo tôi không nói trước.. "
Thấy tuyết tần đứng dậy thì chí hào nhanh chân nấp vào mép tường bên kia tường hắn nghĩ mà thấy cay cả sống mũi lẩm bẩm nói:
"hai con mụ này dám ở sau lưng nói xấu ông à?gì mà nói ông mới thôi sữa mẹ, chứng tỏ con điếm Khả Như mày chơi 6 thằng chưa liệt giường thì lần sau ông đây thề không cho mày ra khỏi giường không thì ông không phải là Tống chí hào. Quân tử trả thù chưa muộn... "
Nói xong là hắn qua gặp khả Uyên.
Cộc.. Cộc.. Cộc..
"ai vậy..!! "
"Là em, "
"cửa không khóa cứ thế vào đi "
Hắn mở cửa bước vào đã thấy Khả Uyên đang ngồi ở bàn nhìn hắn.
"Cậu có chuyện gì mà phải lên đây gặp tôi vậy? "
Kéo chiếc ghế ngồi xuống hắn gãi đầu hỏi Khả Uyên:
"chị tính để cho ả Khả Như ở đây thật à? "
Khả Uyên vẫn không hề biểu hiện nét buồn hay lo lắng cười cười gật đầu:
""Ừ, không để ả ở đây thì khó có thể trị ả và bà dì ghẻ của cậu lắm, muốn bắt con tôm thì phải thả mồi mới bắt được chứ, chúng ta nên chơi một ván cờ lớn... "
Khả Uyên đúng là một cô gái khó đoán không hề nói sai khi có IQ cao như vậy, cách trị tiểu tam cũng khác người. Chí hào chỉ biết thán phục bà chị dâu này thôi...
"Chị nhưng còn người đàn ông kia nữa chúng ta sẽ rất khó khăn để điều tra, lô hàng sắp tới của em phải đi chị ở nhà có được không? "
"Được, cậu cứ đi, tôi ở nhà để xem mấy người kia dùng mỹ nhân kế kiểu gì! Tôi muốn chơi với họ, lô hàng đó Gia Minh có đi cùng không? "
"không, anh ấy không đi được vì ở nhà còn công ty, mọi việc giờ ở tổ chức em phải làm hết, em qua nói với chị để chị quản lý giúp em nhưng mà phải bí mật, em cũng sẽ nhờ gia kiệt để nó phụ giúp trong việc điều tra, vì nó dễ tiếp xúc với mụ tuyết tần "
khả Uyên suy nghĩ một hồi thì cũng gật đầu đồng ý:
"Nhưng lô hàng của cậu đợt này là gì? "
chí hào cũng không muốn giấu với khả Uyên nữa vì cô đã vào tổ chức làm thì sẽ phải biết và tiếp xúc với việc này quen.
"Là một lô súng, nên em phải đích thân đi giao dịch nếu không vỡ lở thì sẽ nguy hiểm tới anh em trong tổ chức. Em biết mụ Tuyết tần cũng liên quan đến tổ chức ngầm nào đó, đợt chị bị Gia kiệt bắt cóc là toàn sát thủ có tay nghề chứ không phải bọn đập gà không chết như ở ngoài nên em rất lo lắng cho chị và Gia Minh. Bà ta rất nguy hiểm chứ không đùa được. "
khả Uyên quyết đoán nói:
"-cậu yên tâm tôi cũng là một sát thủ được luyện bài bản nên có thể tự bảo vệ mình, tôi chỉ lo bọn người của tuyết tần biết chỗ của mẹ và em trai tôi, bà ta sẽ liều mạng để thủ tiêu ba người thì sẽ không còn đơn giản nữa... "
"-vâng...! "
tiếng bước chân ở ngoài cửa làm cho chí hào và khả Uyên mất hồn vía, vẫn là chí hào nhanh trí nhất.
hắn chạy nhanh về phía bức tranh nhấn nút mở cánh cửa bí mật ra đi vào khẽ gật đầu ra ám hiệu cho khả uyên. còn Khả Uyên thì chạy về giường nằm lên giường giả vờ ngủ.
không ngoài dự đoán của hai người Gia Minh là người đi lại ngoài cửa, khuôn mặt không khác gì đi đưa đám của anh khi đứng mà không dám bước vào phòng, nhẹ nhàng gõ cửa phòng:
cộc.. cộc.. cộc..!!!
- " Vợ ơi! cho chồng vào được không? "
khả Uyên ở trong này thở phào nhẹ nhõm hít một hơi dài lấy lại giọng lạnh như băng trả lời anh:
""-Anh lên đây làm gì vậy? qua với nhân tình của anh đi "
Gia minh đứng ở cửa lòng rối bời tâm trạng cái giọng xin vợ mà như oan ức lắm:
"-Vợ ơi! anh chỉ có mình vợ thôi, vợ cho chồng vào phòng đi, chồng không thể ngủ với cái bà quỷ cái, vừa xấu lại còn rơ bẩn kia được đâu!"
Khả Uyên nằm đắp chăn cười như được mùa nhưng cô nghĩ nếu tha cho anh vậy thì quá dễ dãi rồi, ai mà biết cái đầu nhỏ nhưng có võ của cô nghĩ gì!
- Tống Gia Minh, anh đi xuống đi, tôi không cho anh vào đâu, anh đừng tưởng vài câu ngôn tình của anh là làm tôi tha thứ cho anh được nha, mời anh về phòng tân hôn của mình đi "
Gia Minh thấy cô nói vậy thì mặt méo xệch không gõ cửa liên tục nài nỉ xin lỗi cô:
- Vợ tha lỗi cho chồng đi, chồng chỉ tân hôn với vợ thôi, chồng chỉ yêu vợ thôi, chồng hứa từ nay việc gì cũng do vợ quyết, từ lớn tới bé chồng không dám qua mặt vợ nữa, chồng thề đấy..!!! "
.....im lặng!
"Vợ ơi, vợ nghe chồng nói không? chồng yêu vợ lắm, chồng chỉ có một mình vợ thôi....!!!!! "
"vợ ơi! mở cửa cho chồng vào đi, từ sớm tới giờ chồng bị đánh thuốc đã hết đâu người mệt mỏi lắm, vợ cho chồng vào được không? "
"vợ ơi.. vợ... vợ có nghe chồng nói không vậy? "
"vợ... vợ... vợ. ơi! "
Tác giả :
Trịnh Chung