Chồng À, Biến Cho Khuất Mắt Tôi
Chương 17: (h)
*Cảnh H đầu tiên của truyện ~
Phòng hội nghị, tập đoàn Lâm thị, trực thuộc quản lý của bang Hắc Long. Không khí bây giờ cực kỳ căng thẳng. Vị sếp lớn lạnh lùng ngồi nghe trưởng phòng báo cáo. Gương mặt của anh như muốn ăn tươi nuốt sống mọi người đang có mặt trong phòng họp này vậy.
"Dự án đấu thầu..." - Trưởng phòng đang sợ hãi lắp bắp nói. Tiếng chuông điện thoại của boss lớn vang lên cắt ngang lời ông.
"Vợ, em học xong rồi sao?... Được rồi, anh đến đón em." - Lâm Phong dịu dàng đến mức độ ai cũng phải há hốc miệng.
"Tan họp." - Vị sếp lớn nào đó đứng lên bước khỏi phòng hội nghị.
Lâm Phong học đại học chỉ vì một lý do, anh từng nghe Hàn Tiểu Du nói qua sẽ vào đại học A. Bởi vì muốn ở gần bên cạnh cô.
Hàn Tiểu Du đứng chờ Lâm Phong, cô giản dị, nhưng lại trở thành điểm nổi bật trong đám nữ sinh kiêu sa kia. Cô có thể lớn tiếng mà bói rằng, bây giờ cô chính là người hạnh phúc nhất trên thế giới.
Chiếc xe quen thuộc dừng lại trước cổng trường. Cô nhanh chân chạy đến, chui vào xe cho anh một nụ hôn khích lệ lên má.
"Nhớ em không?" - Hàn Tiểu Du phấn khởi hỏi, nụ cười rạng rỡ.
"Nhớ." - Anh dịu dàng hôn lên môi cô.
_______________________________________
"Phong ca ca, đã có đồ ăn chưa?" - Bà Hoàng nhà họ Lâm ngồi trên ghế, hối thúc tên osin trong bếp. Tài nấu ăn của anh đang tốt lên rất nhiều. Cô bị anh nuôi đến quen miệng rồi.
Món bò bít tết đặt biệt, còn có trứng chiên kèm theo vài lát khoai tây chiên thơm ngon. Món ăn này lại do chính tay một lão đại chuyên cầm súng đích thân xuống bếp nấu cho vợ mình.
"Vợ, khen anh đi ~"
"..." - Anh ra dáng lão đại một chút được không?
_______________________________________
Hàn Tiểu Du nằm trên giường, cô mệt mỏi nhắm mắt lại. Lâm Phong vì say, không suy nghĩ nhiều, liền kéo cô xuống dưới thân mình.
"Tiểu Du." - Lâm Phong thâm tình gọi. Đôi tay mạnh mẽ của Lâm Phong xiết chặt eo của cô, ôm lấy cô vào lòng. Anh không muốn một phút nông nỗi của mình sẽ khiến cô bị tổn thương.
Hàn Tiểu Du sờ vào gương mặt quen thuộc, chủ động hôn lên đôi môi mỏng của anh. Hơi thở của Lâm Phong trở nên bất ổn. Anh đưa đầu lưỡi của mình vào bên trong khoang miệng của cô. Mãi cho đến khi cô mất hết dưỡng khí, anh mới luyến tiếc buông tha.
Hàn Tiểu Du mặt đỏ bừng ngại ngùng. Lâm Phong khẽ mỉm cười. Anh di chuyển đôi môi ướt át của mình xuống cổ của cô, rồi từ từ đi xuống.
Anh nhanh chóng cởi hết những thứ cản trở trên người cô. Cơ thể của cô hiện ra trước mắt của anh. Hàn Tiểu Du run rẩy cởi nút áo sơ mi của anh ra. Cô kì thực rất xấu hổ khi làm chuyện này.
"Tiểu Du, nếu em không muốn có thể nói với anh. Anh sẽ dừng lại." - Lâm Phong cưng chiều nhìn cô. Hàn Tiểu Du ngại ngùng quay mặt chổ khác, không từ chối anh.
Lâm Phong cuối xuống ngậm lấy đỉnh hồng nhạy cảm của cô, một tay xoa bóp nhẹ nhàng ngực cô. Lâm Phong nhẹ nhàng, dù có hơi lủng củng nhưng cũng đủ khiến Hàn Tiểu Du bị kích thích.
“Ưm..."
Nghe được tiếng rên rỉ thốt ra từ miệng của cô, Lâm Phong không thể nào đợi được nữa, anh vội vã cởi bỏ quần tây của mình.
Vật nam tính hiện ra trước mắt của Hàn Tiểu Du. Cô có chút sợ hãi, tránh né Lâm Phong.
Anh lúc này không còn chú ý đều điều gì nữa, cuối xuống hôn lên môi cô, đem vật to lớn vào nơi tư mật của cô.
"Ahhhhhhh..." - Hàn Tiểu Du đau đớn hét lên. Lâm Phong dừng mọi hành động lại, nhẹ nhàng hôn lên ngực cô. Dòng máu đỏ từ nơi tư mật của cô chảy ra. Cô đã giao bản thân mình cho anh, anh sẽ luôn yêu thương cô. Cho dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra đi nữa, tình cảm anh dành cho cô cũng không bao giờ thay đổi.
"Ngoan, đừng sợ, một chút nữa sẽ không đau." - Lâm Phong bây giờ cũng không khá hơn bao nhiêu. Cô dần quen với vật to lớn của anh. Nhìn thấy Hàn Tiểu Du không còn đau, anh mới nhẹ nhàng tiến sâu vào.
Bên trong cô vừa ấm áp, vừa khít chặt, bao phủ lấy thứ to lớn của anh. Cảm giác thỏa mãn mãnh liệt bao trùm lấy Lâm Phong.
Anh từ từ di chuyển hạ thân, cơ thể mỏng manh của cô luân theo sự di chuyển của anh. Toàn thân như có dòng điện chạy qua, thứ cảm giác lần đầu tiên Hàn Tiểu Du có được.
"Ưm... Phong... Anh chậm một chút..."
"Tiểu Du... Anh yêu em."
Lâm Phong hôn khắp cơ thể cô, tạo ấn ký riêng của mình. Luôn miệng kêu tên cô, dỗ ngọt cô. Lâm Phong gầm nhẹ, phóng thích bản thân vào bên trong cô.
Sau khi hai người trải qua cuộc ái ân Lâm Phong tinh thần sản khoái, nhìn cô gái dưới thân mình.
"Vợ à, một lần nữa nha."
"Hả?"
_______________________________________
"Lần nữa đi vợ."
"Nhưng em rất mệt "
_______________________________________
"Lần cuối cùng đi."
"..."
_______________________________________
Một lần, rồi lại một lần, không biết bao nhiêu cái một lần, đến khi trời tờ mờ sáng, Lâm Phong mới tha cho cô. Cầm thú aaaaaaa...
_______________________________________
************************************
Bé rất ngây thơ và chong xáng.
Phòng hội nghị, tập đoàn Lâm thị, trực thuộc quản lý của bang Hắc Long. Không khí bây giờ cực kỳ căng thẳng. Vị sếp lớn lạnh lùng ngồi nghe trưởng phòng báo cáo. Gương mặt của anh như muốn ăn tươi nuốt sống mọi người đang có mặt trong phòng họp này vậy.
"Dự án đấu thầu..." - Trưởng phòng đang sợ hãi lắp bắp nói. Tiếng chuông điện thoại của boss lớn vang lên cắt ngang lời ông.
"Vợ, em học xong rồi sao?... Được rồi, anh đến đón em." - Lâm Phong dịu dàng đến mức độ ai cũng phải há hốc miệng.
"Tan họp." - Vị sếp lớn nào đó đứng lên bước khỏi phòng hội nghị.
Lâm Phong học đại học chỉ vì một lý do, anh từng nghe Hàn Tiểu Du nói qua sẽ vào đại học A. Bởi vì muốn ở gần bên cạnh cô.
Hàn Tiểu Du đứng chờ Lâm Phong, cô giản dị, nhưng lại trở thành điểm nổi bật trong đám nữ sinh kiêu sa kia. Cô có thể lớn tiếng mà bói rằng, bây giờ cô chính là người hạnh phúc nhất trên thế giới.
Chiếc xe quen thuộc dừng lại trước cổng trường. Cô nhanh chân chạy đến, chui vào xe cho anh một nụ hôn khích lệ lên má.
"Nhớ em không?" - Hàn Tiểu Du phấn khởi hỏi, nụ cười rạng rỡ.
"Nhớ." - Anh dịu dàng hôn lên môi cô.
_______________________________________
"Phong ca ca, đã có đồ ăn chưa?" - Bà Hoàng nhà họ Lâm ngồi trên ghế, hối thúc tên osin trong bếp. Tài nấu ăn của anh đang tốt lên rất nhiều. Cô bị anh nuôi đến quen miệng rồi.
Món bò bít tết đặt biệt, còn có trứng chiên kèm theo vài lát khoai tây chiên thơm ngon. Món ăn này lại do chính tay một lão đại chuyên cầm súng đích thân xuống bếp nấu cho vợ mình.
"Vợ, khen anh đi ~"
"..." - Anh ra dáng lão đại một chút được không?
_______________________________________
Hàn Tiểu Du nằm trên giường, cô mệt mỏi nhắm mắt lại. Lâm Phong vì say, không suy nghĩ nhiều, liền kéo cô xuống dưới thân mình.
"Tiểu Du." - Lâm Phong thâm tình gọi. Đôi tay mạnh mẽ của Lâm Phong xiết chặt eo của cô, ôm lấy cô vào lòng. Anh không muốn một phút nông nỗi của mình sẽ khiến cô bị tổn thương.
Hàn Tiểu Du sờ vào gương mặt quen thuộc, chủ động hôn lên đôi môi mỏng của anh. Hơi thở của Lâm Phong trở nên bất ổn. Anh đưa đầu lưỡi của mình vào bên trong khoang miệng của cô. Mãi cho đến khi cô mất hết dưỡng khí, anh mới luyến tiếc buông tha.
Hàn Tiểu Du mặt đỏ bừng ngại ngùng. Lâm Phong khẽ mỉm cười. Anh di chuyển đôi môi ướt át của mình xuống cổ của cô, rồi từ từ đi xuống.
Anh nhanh chóng cởi hết những thứ cản trở trên người cô. Cơ thể của cô hiện ra trước mắt của anh. Hàn Tiểu Du run rẩy cởi nút áo sơ mi của anh ra. Cô kì thực rất xấu hổ khi làm chuyện này.
"Tiểu Du, nếu em không muốn có thể nói với anh. Anh sẽ dừng lại." - Lâm Phong cưng chiều nhìn cô. Hàn Tiểu Du ngại ngùng quay mặt chổ khác, không từ chối anh.
Lâm Phong cuối xuống ngậm lấy đỉnh hồng nhạy cảm của cô, một tay xoa bóp nhẹ nhàng ngực cô. Lâm Phong nhẹ nhàng, dù có hơi lủng củng nhưng cũng đủ khiến Hàn Tiểu Du bị kích thích.
“Ưm..."
Nghe được tiếng rên rỉ thốt ra từ miệng của cô, Lâm Phong không thể nào đợi được nữa, anh vội vã cởi bỏ quần tây của mình.
Vật nam tính hiện ra trước mắt của Hàn Tiểu Du. Cô có chút sợ hãi, tránh né Lâm Phong.
Anh lúc này không còn chú ý đều điều gì nữa, cuối xuống hôn lên môi cô, đem vật to lớn vào nơi tư mật của cô.
"Ahhhhhhh..." - Hàn Tiểu Du đau đớn hét lên. Lâm Phong dừng mọi hành động lại, nhẹ nhàng hôn lên ngực cô. Dòng máu đỏ từ nơi tư mật của cô chảy ra. Cô đã giao bản thân mình cho anh, anh sẽ luôn yêu thương cô. Cho dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra đi nữa, tình cảm anh dành cho cô cũng không bao giờ thay đổi.
"Ngoan, đừng sợ, một chút nữa sẽ không đau." - Lâm Phong bây giờ cũng không khá hơn bao nhiêu. Cô dần quen với vật to lớn của anh. Nhìn thấy Hàn Tiểu Du không còn đau, anh mới nhẹ nhàng tiến sâu vào.
Bên trong cô vừa ấm áp, vừa khít chặt, bao phủ lấy thứ to lớn của anh. Cảm giác thỏa mãn mãnh liệt bao trùm lấy Lâm Phong.
Anh từ từ di chuyển hạ thân, cơ thể mỏng manh của cô luân theo sự di chuyển của anh. Toàn thân như có dòng điện chạy qua, thứ cảm giác lần đầu tiên Hàn Tiểu Du có được.
"Ưm... Phong... Anh chậm một chút..."
"Tiểu Du... Anh yêu em."
Lâm Phong hôn khắp cơ thể cô, tạo ấn ký riêng của mình. Luôn miệng kêu tên cô, dỗ ngọt cô. Lâm Phong gầm nhẹ, phóng thích bản thân vào bên trong cô.
Sau khi hai người trải qua cuộc ái ân Lâm Phong tinh thần sản khoái, nhìn cô gái dưới thân mình.
"Vợ à, một lần nữa nha."
"Hả?"
_______________________________________
"Lần nữa đi vợ."
"Nhưng em rất mệt "
_______________________________________
"Lần cuối cùng đi."
"..."
_______________________________________
Một lần, rồi lại một lần, không biết bao nhiêu cái một lần, đến khi trời tờ mờ sáng, Lâm Phong mới tha cho cô. Cầm thú aaaaaaa...
_______________________________________
************************************
Bé rất ngây thơ và chong xáng.
Tác giả :
Jennyjelly0912