Chồng À, Anh Thật Quái Gở
Chương 19: Bị hại là một người hoàn toàn khác
“Chú Văn bảo bồn bạc hà em trồng tốt lắm, bảo anh có thể tới hái một ít, quả nhiên là không tồi."
Khi nói chuyện, Tiếu Đồng còn đặt lá bạc hà lên mũi sau đó nhắm mắt lại rồi nhẹ nhàng đáp lại. Hắn thong thả ngẩng mặt lên làm cho Văn Mân thấy rõ đường cong của cằm hắn.
Thấy Tiếu Đồng như vậy, trái tim vốn đã yên tĩnh của Văn Mân lại một lần nữa đập thình thịch. Cô bỗng nhớ tới đêm tân hôn của bọn họ, ở thời điểm đó hắn cũng y như vậy, lúc đó cô cũng nhìn thấy nhưng lúc đó trong lòng cô bởi vì có người khác cho nên không thể thưởng thức. Mà kiếp này, lòng cô chỉ hướng về hắn, đối với hắn một chút lực chống cự cũng không có nổi.
“Khụ…Tiếu Đồng, án của em đã tra đến đâu rồi?" Văn Mân cúi đầu, nhẹ nhàng khụ một tiếng, muốn làm cho giọng nói của mình nghe có phần nghiêm túc hơn.
Tiếu Đồng lướt qua Văn Mân đi vào bên trong, sau khi thoải mái tựa lưng vào sô pha, lúc này hắn mới nhìn vào Văn Mân nói: “Nghiêm túc mà nói đây không phải là án kiện của em. Bởi vì vụ án này cũng chẳng liên quan gì với em, em chỉ đơn giản là một người vô tội bị liên lụy vào mà thôi."
“Anh đã điều tra rõ ràng chân tướng sự việc rồi sao? Vậy người bị hại là ai?" Văn Mân vẫn luôn muốn biết xem thân phận thực sự của người bị hại. Dù sao cô đã sống qua hai kiếp, đều bởi vì cô ấy mà vào cục cảnh sát, sau đó cũng bởi vì vào cục cảnh sát mà Tiếu Đồng mới có thể xuất hiện. Tuy rằng nói thế này thì cũng hơi khủng bố nhưng không thể phủ nhận, cô ấy hay chính là bộ hài cốt của cô ấy chính là bà mối của cô với Tiếu Đồng, nếu như đời này cô vẫn có thể gả cho Tiếu Đồng.
“Chân tướng sự việc cũng không khó tìm. Người bị hại là một nữ vận động viên quần vợt mà bạn gái của bạn trai em lại là một người lười vận động, căn bản còn chưa chơi quần vợt bao giờ, duy chỉ điểm này đã có thể đoán ra cảnh sát tìm lầm người rồi."
Tiếu Đồng thoải mái dựa vào ghế sô pha, một bên thưởng thức lá bạc hà trong tay, một bên kể rõ đầu đuôi vụ án. Lúc nói đến bạn gái của bạn trai cô thì hắn một chút cũng không để tâm đến nói chuyện này ra sẽ khiến phụ nữ đau lòng đến thế nào. Đương nhiên ở trong suy nghĩ của hắn, nói cái này cũng không có gì sai, bởi vì đây vốn là sự thật.
Cũng may, trải qua mười năm, tình cảm của cô đối với người đàn ông kia cũng đã sớm hóa thành hư không, cho nên khi Tiếu Đồng nói như vậy, một chút cảm giác đau cô cũng không có. Ngược lại đối với những lời nói sau đó của Tiếu Đồng cô lại càng cảm thấy hứng thú.
“Anh nói, mới chỉ có điểm này, chứng tỏ anh đã tìm được rất nhiều điểm đáng ngờ mà tất cả chúng đều chứng minh hai người đó không phải là một người. Vậy ngay từ đầu cảnh sát đã tìm lầm người sao?"
“Đúng vậy, anh tìm thấy ở bên cạnh bộ hài cốt có một bộ xương vô cùng nhỏ. Sau khi xem xét, phát hiện chính là xương cốt còn ở thể phôi thai của người, căn cứ vào tình trạng của bộ xương thì thời gian hình thành của cái thai này đã gần năm tháng. Từ kết quả AND cho thấy, phôi thai cùng với nạn nhân có quan hệ ruột thịt. Sau đó anh lại tìm được sổ chữa bệnh của bạn gái bạn trai em. Cô ta bởi vì sinh non quá nhiều lần mà bị bác sĩ chẩn đoán cả đời sẽ không thể sinh con. Cho nên đáp án là gì, không phải đã rất rõ ràng rồi sao?"
“Vậy vì sao cảnh sát lại nghi ngờ em? Không phải anh nói thi thể đã thối rữa gần như hoàn toàn, chỉ còn lại xương cốt, vậy vì sao lúc trước bọn họ lại nhận định em cùng với bị hại có liên can?"
“Bởi vì lúc hài cốt của bị hại được vớt lên còn tìm được một cái ví da. Bên trong ví có ảnh chụp của bạn gái bạn trai em, mà thi thể bởi vì đã thối rữa gần như hoàn toàn cho nên không thể nhìn ra hình dáng ban đầu. Trong kho dữ liệu ADN của cảnh sát lại không thể tìm ra người nào có cùng ADN như vậy. Trong tình huống đó, họ chỉ có thể cho rằng cái ví này là của người chết. Ít nhất đây cũng là một hướng điều tra. Sau đó, cảnh sát lại thu thập được đoạn băng ghi hình em xô xát với người đó ở một nơi gần đó. Mà sau đó người này lại mất tích, cả thời gian gây án và địa điểm đều rất phù hợp, nói như vậy, em có thể hiểu rồi đúng không?"
Nghe xong đáp án, Văn Mân chỉ cảm thấy dở khóc dở cười. Cứ như vậy, cứ như vậy cô đã bị hoài nghi thành tội phạm giết người, nếu không phải Tiếu Đồng xuất hiện, chẳng phải cô đã trở thành hung phạm giết người, phải chịu tội oan sao? ***
Khi nói chuyện, Tiếu Đồng còn đặt lá bạc hà lên mũi sau đó nhắm mắt lại rồi nhẹ nhàng đáp lại. Hắn thong thả ngẩng mặt lên làm cho Văn Mân thấy rõ đường cong của cằm hắn.
Thấy Tiếu Đồng như vậy, trái tim vốn đã yên tĩnh của Văn Mân lại một lần nữa đập thình thịch. Cô bỗng nhớ tới đêm tân hôn của bọn họ, ở thời điểm đó hắn cũng y như vậy, lúc đó cô cũng nhìn thấy nhưng lúc đó trong lòng cô bởi vì có người khác cho nên không thể thưởng thức. Mà kiếp này, lòng cô chỉ hướng về hắn, đối với hắn một chút lực chống cự cũng không có nổi.
“Khụ…Tiếu Đồng, án của em đã tra đến đâu rồi?" Văn Mân cúi đầu, nhẹ nhàng khụ một tiếng, muốn làm cho giọng nói của mình nghe có phần nghiêm túc hơn.
Tiếu Đồng lướt qua Văn Mân đi vào bên trong, sau khi thoải mái tựa lưng vào sô pha, lúc này hắn mới nhìn vào Văn Mân nói: “Nghiêm túc mà nói đây không phải là án kiện của em. Bởi vì vụ án này cũng chẳng liên quan gì với em, em chỉ đơn giản là một người vô tội bị liên lụy vào mà thôi."
“Anh đã điều tra rõ ràng chân tướng sự việc rồi sao? Vậy người bị hại là ai?" Văn Mân vẫn luôn muốn biết xem thân phận thực sự của người bị hại. Dù sao cô đã sống qua hai kiếp, đều bởi vì cô ấy mà vào cục cảnh sát, sau đó cũng bởi vì vào cục cảnh sát mà Tiếu Đồng mới có thể xuất hiện. Tuy rằng nói thế này thì cũng hơi khủng bố nhưng không thể phủ nhận, cô ấy hay chính là bộ hài cốt của cô ấy chính là bà mối của cô với Tiếu Đồng, nếu như đời này cô vẫn có thể gả cho Tiếu Đồng.
“Chân tướng sự việc cũng không khó tìm. Người bị hại là một nữ vận động viên quần vợt mà bạn gái của bạn trai em lại là một người lười vận động, căn bản còn chưa chơi quần vợt bao giờ, duy chỉ điểm này đã có thể đoán ra cảnh sát tìm lầm người rồi."
Tiếu Đồng thoải mái dựa vào ghế sô pha, một bên thưởng thức lá bạc hà trong tay, một bên kể rõ đầu đuôi vụ án. Lúc nói đến bạn gái của bạn trai cô thì hắn một chút cũng không để tâm đến nói chuyện này ra sẽ khiến phụ nữ đau lòng đến thế nào. Đương nhiên ở trong suy nghĩ của hắn, nói cái này cũng không có gì sai, bởi vì đây vốn là sự thật.
Cũng may, trải qua mười năm, tình cảm của cô đối với người đàn ông kia cũng đã sớm hóa thành hư không, cho nên khi Tiếu Đồng nói như vậy, một chút cảm giác đau cô cũng không có. Ngược lại đối với những lời nói sau đó của Tiếu Đồng cô lại càng cảm thấy hứng thú.
“Anh nói, mới chỉ có điểm này, chứng tỏ anh đã tìm được rất nhiều điểm đáng ngờ mà tất cả chúng đều chứng minh hai người đó không phải là một người. Vậy ngay từ đầu cảnh sát đã tìm lầm người sao?"
“Đúng vậy, anh tìm thấy ở bên cạnh bộ hài cốt có một bộ xương vô cùng nhỏ. Sau khi xem xét, phát hiện chính là xương cốt còn ở thể phôi thai của người, căn cứ vào tình trạng của bộ xương thì thời gian hình thành của cái thai này đã gần năm tháng. Từ kết quả AND cho thấy, phôi thai cùng với nạn nhân có quan hệ ruột thịt. Sau đó anh lại tìm được sổ chữa bệnh của bạn gái bạn trai em. Cô ta bởi vì sinh non quá nhiều lần mà bị bác sĩ chẩn đoán cả đời sẽ không thể sinh con. Cho nên đáp án là gì, không phải đã rất rõ ràng rồi sao?"
“Vậy vì sao cảnh sát lại nghi ngờ em? Không phải anh nói thi thể đã thối rữa gần như hoàn toàn, chỉ còn lại xương cốt, vậy vì sao lúc trước bọn họ lại nhận định em cùng với bị hại có liên can?"
“Bởi vì lúc hài cốt của bị hại được vớt lên còn tìm được một cái ví da. Bên trong ví có ảnh chụp của bạn gái bạn trai em, mà thi thể bởi vì đã thối rữa gần như hoàn toàn cho nên không thể nhìn ra hình dáng ban đầu. Trong kho dữ liệu ADN của cảnh sát lại không thể tìm ra người nào có cùng ADN như vậy. Trong tình huống đó, họ chỉ có thể cho rằng cái ví này là của người chết. Ít nhất đây cũng là một hướng điều tra. Sau đó, cảnh sát lại thu thập được đoạn băng ghi hình em xô xát với người đó ở một nơi gần đó. Mà sau đó người này lại mất tích, cả thời gian gây án và địa điểm đều rất phù hợp, nói như vậy, em có thể hiểu rồi đúng không?"
Nghe xong đáp án, Văn Mân chỉ cảm thấy dở khóc dở cười. Cứ như vậy, cứ như vậy cô đã bị hoài nghi thành tội phạm giết người, nếu không phải Tiếu Đồng xuất hiện, chẳng phải cô đã trở thành hung phạm giết người, phải chịu tội oan sao? ***
Tác giả :
Nara ngư