Chinh Phục Tứ Đại Ác Ma
Chương 47: Thi tốt nghiệp!!!
Khi nó và hắn tay trong tay trở lại lớp thì cũng là lúc 3 cặp đôi kia trở về… tuy mọi chuyện vẫn bình thường nhưng mấy anh nhà ta vẫn phải chịu phạt. Hình phạt của Thiên được đổi thành ngủ dưới đất 1 tháng.
- Trật tự… - Hắn nói làm cả lớp im phăng phắc. Lúc nãy thấy nó với hắn giận nhau kinh khủng như thế giờ mà không nghe lời hắn nhỡ hắn cho gặp diêm vương thì chết…
- Giờ nhận xét bài vừa làm trước nhá!!! – Ngân.
- Kết quả nhìn chung khá là tốt!!! – Giang lật lật vài bài.
- Nhưng vẫn còn 1 số lỗi sai sót nhỏ!!! Đối với lớp 12A1 không được phép sai sót dù chỉ 1 chút. – Trà.
- Những người ngồi đây đảm bảo là có IQ rất cao vì thế việc sai sót như vậy cần phải khắc phục ngay!!! Và đặc biệt… thời gian vẫn chưa đúng với yêu cầu!!! – Nó lạnh giọng.
- Giờ đến phần kiểm tra cá nhân từng người!!! Cụ thể mỗi người sẽ lên đây bốc thăm xem mình sẽ phải kiểm tra môn nào trong 3 môn toán, lý, hóa. Sẽ có những bài tập tương ứng với từng môn… Bắt đầu theo danh sách lớp!!! – Giang.
- Những người ở dưới trong lúc người khác lên làm bài thì cũng phải làm vào vở. – Trà.
- À còn nữa… thời gian để giải bài tập của mỗi người là 15’ chậm nhất là 20’… - Ngân – Giờ thì bắt đầu…
Thế là cả lớp mất cả ngày hôm đó để kiểm tra. Kết quả thật sự hơn bọn nó mong đợi rất nhiều!!! Về thời gian thì không ai quá 15’ và về kết quả thì đúng tuyệt đối!!! Đúng là lớp đứng đầu trường mà!!! Những con người trong lớp này quả thực IQ rất khủng… có lẽ sau này sẽ giúp cho đất nước ngày một phát triển hơn.
Rồi cứ thế đến những tuần tiếp theo… Tuần thì chuyên về Văn, Ngoại ngữ tuần lại chuyên về những môn phụ… nói chung cả lớp bị bọn nó bắt học toàn diện không sót 1 môn…
Và thời gian cứ thế trôi đi… kì thi tốt nghiệp cũng cận kề đến… chỉ còn 1 ngày nữa để ôn thi… Dạo này nó thường thức trắng đêm để tự ra những đề ôn tập khó nhưng đem lại hiệu quả cao cho cả lớp làm hắn cực kì lo lắng đến nỗi thức cùng nó luôn.
- Vợ!!! – Hắn nằm trên giường gác tay trên trán nhìn nó ngồi ôm cái laptop ở bàn làm việc.
- Sao thế?! – Nó ngẩng lên nhìn hắn một cái rồi lại cúi xuống tiếp tục công việc của mình.
- Đừng làm việc nữa mà!!! Lâu lắm chồng không được ôm vợ ngủ rồi đấy!!! – Hắn nhõng nhẽo.
- Mặc kệ anh!!! Nốt ngày mai nữa là thi rồi!!! Em phải cố gắng để cả lớp có được kết quả tốt. – Đôi tay thon thon vẫn lướt nhanh trên bàn phím.
- Anh không cần biết!!! – Hắn ra chiều dỗi nó.
- Trẻ con!!! – Nó bật cười vì hành động của hắn.
- Không biết!!! Bắt đền em… - Hắn.
- Rồi!!! Nốt hôm nay thôi!!! Khi nào thi xong em bù cho… nhé!!! – Nó mỉm cười nói.
- Nhớ đấy!!! Yêu vợ thế!!! – Hắn tiến lại ôm lấy nó.
- Chứ bình thường không yêu chứ gì?! – Nó chu mỏ.
- Yêu chứ!!! Mà đừng có làm hành động khiêu khích anh như thế!!! Anh không chịu nổi đâu!!! – Hắn ngắt mũi nó.
- Không chịu nổi thì làm gì? – Nó thách thức.
- Lần trước anh đã nói rồi còn gì!!! Anh sẽ ăn thịt em đấy!!! – Hắn hôn nhẹ lên cổ nó.
- Nào tránh ra để em làm việc!!! – Nó đẩy nhẹ hắn ra.
- Cần gì không để anh giúp cho!!! Thấy em cực quá à!!! – Hắn.
- Nè… - Nó ném cho hắn 1 đống đề rồi bắt hắn làm với lý do là ôn thi.
Thế là 1 kẻ thì ôm laptop còn 1 kẻ thì ôm tập đề… 2 người cứ như thế đến hơn 5h sáng mới chợp mắt 1 lúc rồi lại phải mò dậy đi học.
- Hôm nay là ngày cuối cùng để ôn nên mọi người cố gắng tập trung nhé!!! – Trà phát tập đề do nó làm ra hôm qua cho cả lớp.
Vậy là cả ngày hôm đó cái lớp siêu giỏi trong học tập lẫn quậy phá này chỉ chăm chú làm bài không 1 tiếng hó hé. Vì bản thân họ biết rằng đây là việc mình phải làm vì tương lai…
Một ngày kết thúc thật ảm đạm nhưng vô cùng hữu ích cho ngày mai_ngày thi tốt nghiệp…
Cuối cùng thì ngày này cũng đã đến. Cái ngày mà để các học sinh chứng tỏ và thể hiện vốn kiến thức mà mình đã thu được trong 12 năm học qua. Ngày quyết định tương lai của họ đen tối hay tươi sáng, cuộc đời nở hoa hay cuộc sống bế tắc…
“Reng… reng… reng…"
Tiếng chuông báo hiệu giờ thi vang lên. Học sinh nhanh chóng trở về phòng thi của mình theo số báo danh đã định. Hồi hộp, lo sợ là những gì họ đang cảm nhận được, tự nhủ bản thân luôn phải cố gắng để có thể vượt qua tất cả. Giáo viên phát đề cho từng người. Mỗi phòng học có ít nhất 5 giám thị coi thi. Nó, Ngân và Nam chung 1 phòng thi; Giang và Kiệt 1 phòng còn hắn, Trà và Thiên chung 1 phòng. Bài thi cho thời gian là 180’ để làm.
Không biết là do thần giao cách cảm hay do có trí óc quá tốt mà đúng 60’ sau khi làm bài, bọn nó và bọn hắn lần lượt nộp bài và đi ra khỏi phòng thi. Quả thực cả bọn làm giáo viên lẫn học sinh đều hoang mang lo lắng. Và không lâu sau đó khoảng 30’…. toàn bộ học sinh của 12A1 nộp bài và ra khỏi phòng thi. Điều này lại càng làm cho mọi người sốc và đơ toàn tập. Cả lớp không bận tâm tập trung ở sân sau trường như lời bọn nó dặn trước khi thi…
- Mọi người thi tốt chứ??? – Thấy lớp đã có mặt đông đủ Ngân hỏi.
- Trên cả tốt!!!/ Bài dễ ẹc/ Ngoáy mấy cái là xong/ Đều là những dạng đã được ôn… - Đồng loạt nhưng cái miệng lên tiếng.
- Vậy là ổn rồi… Có ai muốn tham gia party tối nay không??? – Giang cười tươi nói.
- Có chứ!!! – hs1.
- Tất nhiên!!! – hs2.
- Ở đâu vậy??? – hs3.
- Được xả xì trét rồi!!! – hs4.
- Giờ giấc như nào thế??? – hs5.
- Mọi người trật tự!!! Vì mọi người làm bài thi tốt và nhanh trước thời gian quy định của lớp hẳn 10’ nên tối nay tôi sẽ tổ chức 1 buổi party ngoài trời cho mọi người. – Nó. – Có cả bể bơi nên mọi người nhớ đem theo quần áo nhé!!! 7h tối nay tại biệt thự Dark đường XYZ… - Nói rồi cả lớp giải tán ra về.
Dường như lớp vỏ bọc lạnh lùng vô cảm mà nó tự tạo ra đang dần biến mất. Nó trở nên cởi mở hơn trước. Điều này khiến cả bọn cũng vui theo…
-------------------------------------------
Tối đó lớp nó tụ tập tại biệt thự Dark để đập phá… toàn những cô chiêu cậu ấm của những gia đình có địa vị và chỗ đứng vững chãi trên thương trường. Họ nướng thịt, bơi lội, tổ chức trò chơi, nhảy, đàn, hát,…vv…
Họ từ khi nào đã trở thành 1 đại gia đình yêu thương và đoàn kết lẫn nhau cho dù có bất cứ điều gì xảy ra.
Tại 1 góc, nó đang nhâm nhi ly rượu nhìn mọi người vui đùa…
- Em nhớ em đã nói gì không??? – Hắn ôm nó từ phía sau nói.
- Nói gì? – Nó.
- Nói thi xong thì em sẽ đền bù cho anh… - Hắn hôn nhẹ lên má nó.
- Ơ… ừm… mai… cho anh cả ngày mai… muốn gì cũng được… - Nó thản nhiên.
- Nhớ nhé!!! “Muốn gì cũng được" – Hắn nhắc lại rồi cười nham hiểm.
- Hơ… - Biết mình lỡ dại dột giao trứng cho ác, nhưng thôi lời cũng đã nói rồi, đành vậy!!!
- Ối… - 1 cô bạn đi qua vô tình va vào nó làm rượu rớt ra cổ nó và 1 chút ở phần ngực.
- Chết… Tớ xin lỗi… tớ không cố ý!!! – Cô bạn rối rít xin lỗi.
- Thôi không sao… cậu cứ đi đi… - Nó không để bụng định đi lấy giấy lau thì…
Hắn kéo nó lại, liếm chỗ rượu rớt ra trên người nó. Nó ngạc nhiên, đơ người tại chỗ.
- Ồ… - Một tiếng ồ rõ to vang lên của mọi người khi thấy cảnh đó. Nó chợt bừng tỉnh đỏ mặt đánh yêu hắn còn hắn thì cứ nhăn nhở cười như tên tâm thần. Hắn thầm cảm ơn cô bạn lúc nãy đã giúp hắn gần nó hơn.
Bữa tiệc lại được tiếp tục cho đến gần sáng mới giải tán…
--------------------------------------------------
8h sáng tại biệt thự Dark…
Hắn tỉnh dậy nhìn đồng hồ… Mệt quá!!! Hôm qua quẩy đến khuya mà giờ này đã phải dậy rồi!!! Hướng mắt sang bên cạnh thấy nó vẫn ngủ ngon lành làm hắn không nỡ gọi nhưng… nhìn nó ngủ trông kích thích quá!!!
“Chụt" – hắn cúi xuống hôn nó.
- AAAAA… Sàm sỡ… - Nó tỉnh dậy.
- Nè… Anh chỉ hôn em thôi nha!!! Nhưng nếu em muốn thì bây giờ sàm sỡ cũng chưa muộn đâu!!! – Hắn ranh mãnh nói.
- Đồ biến thái!!! Mệt quá!!! Em muốn ngủ… - Nó.
- Dậy đi!!! Hôm qua em hứa dành cả ngày hôm nay cho anh rồi mà!!! – Hắn nũng nịu.
- Hơ hơ… - Nó nói nhưng mắt vẫn nhắm nghiền.
- Em không dậy là anh sàm sỡ em thật đó!!! – Hắn.
- Thách anh dám… - Nó.
- Là em nói đấy nhé!!! – Hắn nằm xuống cạnh nó… định vòng tay ôm nó thì nó bật dậy… Ai chứ Duy Phong đã nói thì sẽ làm…
Nó chạy thẳng vào WC làm vscn còn hắn ở bên ngoài cười như điên. Hắn mới chỉ dọa thế thôi mà nó đã như thế này nhỡ sau này cưới về nó không định cho hắn động chạm vào người nó chắc?!
45’ sau nó và hắn đã phóng chiếc lexus mui trần đen ra khỏi nhà. Hình ảnh nó với mái tóc xõa tự nhiên bay bay trong gió làm 1 người lạnh lùng như hắn bất giác nở nụ cười…
- Giờ đi đâu hả vợ yêu dấu!!! – Hắn hỏi.
- Em muốn ra biển… - Nó mỉm cười nhẹ nhàng đáp.
- Ok em yêu!!! – Hắn phóng xe nhanh hơn lao về phía biển.
Bây giờ tại biệt thự Dark chẳng còn ai ngoài quản gia và người làm… cả bọn quyết định chọn hôm nay là ngày hẹn hò vì thời tiết khá thuận lợi… Chả mấy khi được chơi bời thì họ phải xõa chứ!!! Làm sao biết được ngày mai mình như thế nào?!
Phía xa xa là 1 cô gái xinh đẹp đứng trên cát vàng nhắm mắt tận hưởng vẻ đẹp và không khí trong lành của biển.
- Chồng!!! – Nó quay người lại gọi hắn.
- Dạ?! – Hắn đi đến ôm lấy nó.
- Vợ yêu chồng!!! – Nó mỉm cười…
- Chồng biết mà!!! Chồng cũng yêu vợ nhiều nhiều!!! – Hắn ôm nó chặt hơn.
- Nhỡ sau này… chồng không yêu vợ nữa thì sao???
- Khi chồng không yêu vợ nữa cũng là lúc vợ hết yêu chồng rồi!!!
- Nhớ nhé!!! Đừng rời xa vợ…
- Chồng hứa sẽ mãi bên vợ yêu…
------------------------------------------
Ánh nắng chói chang chiếu sáng mọi vật… giờ này mặt trời cũng đã lên đến đỉnh đầu… 2 con người nhỏ bé dắt tay nhau đi trên cát vàng…
- Em đói chưa??? - Hắn quan tâm.
- ……….. – Nó không trả lời mà chỉ gật gật.
- Em muốn ăn gì???
- Vào nhà hàng hải sản đi… lâu rồi em cũng không được ăn hải sản…
- Ừ đi… - Hắn cầm tay nó đi nhưng nó không chịu. Hiểu được ý cô nàng nhà ta, hắn cúi xuống để nó leo lên lưng rồi cõng nó đi. Trông 2 người họ thật hạnh phúc…
Thế là cả ngày nó và hắn đi chơi cùng nhau rất vui. Có lẽ chưa bao giờ 2 người cười nhiều như hôm nay…
[end chap 47]
- Trật tự… - Hắn nói làm cả lớp im phăng phắc. Lúc nãy thấy nó với hắn giận nhau kinh khủng như thế giờ mà không nghe lời hắn nhỡ hắn cho gặp diêm vương thì chết…
- Giờ nhận xét bài vừa làm trước nhá!!! – Ngân.
- Kết quả nhìn chung khá là tốt!!! – Giang lật lật vài bài.
- Nhưng vẫn còn 1 số lỗi sai sót nhỏ!!! Đối với lớp 12A1 không được phép sai sót dù chỉ 1 chút. – Trà.
- Những người ngồi đây đảm bảo là có IQ rất cao vì thế việc sai sót như vậy cần phải khắc phục ngay!!! Và đặc biệt… thời gian vẫn chưa đúng với yêu cầu!!! – Nó lạnh giọng.
- Giờ đến phần kiểm tra cá nhân từng người!!! Cụ thể mỗi người sẽ lên đây bốc thăm xem mình sẽ phải kiểm tra môn nào trong 3 môn toán, lý, hóa. Sẽ có những bài tập tương ứng với từng môn… Bắt đầu theo danh sách lớp!!! – Giang.
- Những người ở dưới trong lúc người khác lên làm bài thì cũng phải làm vào vở. – Trà.
- À còn nữa… thời gian để giải bài tập của mỗi người là 15’ chậm nhất là 20’… - Ngân – Giờ thì bắt đầu…
Thế là cả lớp mất cả ngày hôm đó để kiểm tra. Kết quả thật sự hơn bọn nó mong đợi rất nhiều!!! Về thời gian thì không ai quá 15’ và về kết quả thì đúng tuyệt đối!!! Đúng là lớp đứng đầu trường mà!!! Những con người trong lớp này quả thực IQ rất khủng… có lẽ sau này sẽ giúp cho đất nước ngày một phát triển hơn.
Rồi cứ thế đến những tuần tiếp theo… Tuần thì chuyên về Văn, Ngoại ngữ tuần lại chuyên về những môn phụ… nói chung cả lớp bị bọn nó bắt học toàn diện không sót 1 môn…
Và thời gian cứ thế trôi đi… kì thi tốt nghiệp cũng cận kề đến… chỉ còn 1 ngày nữa để ôn thi… Dạo này nó thường thức trắng đêm để tự ra những đề ôn tập khó nhưng đem lại hiệu quả cao cho cả lớp làm hắn cực kì lo lắng đến nỗi thức cùng nó luôn.
- Vợ!!! – Hắn nằm trên giường gác tay trên trán nhìn nó ngồi ôm cái laptop ở bàn làm việc.
- Sao thế?! – Nó ngẩng lên nhìn hắn một cái rồi lại cúi xuống tiếp tục công việc của mình.
- Đừng làm việc nữa mà!!! Lâu lắm chồng không được ôm vợ ngủ rồi đấy!!! – Hắn nhõng nhẽo.
- Mặc kệ anh!!! Nốt ngày mai nữa là thi rồi!!! Em phải cố gắng để cả lớp có được kết quả tốt. – Đôi tay thon thon vẫn lướt nhanh trên bàn phím.
- Anh không cần biết!!! – Hắn ra chiều dỗi nó.
- Trẻ con!!! – Nó bật cười vì hành động của hắn.
- Không biết!!! Bắt đền em… - Hắn.
- Rồi!!! Nốt hôm nay thôi!!! Khi nào thi xong em bù cho… nhé!!! – Nó mỉm cười nói.
- Nhớ đấy!!! Yêu vợ thế!!! – Hắn tiến lại ôm lấy nó.
- Chứ bình thường không yêu chứ gì?! – Nó chu mỏ.
- Yêu chứ!!! Mà đừng có làm hành động khiêu khích anh như thế!!! Anh không chịu nổi đâu!!! – Hắn ngắt mũi nó.
- Không chịu nổi thì làm gì? – Nó thách thức.
- Lần trước anh đã nói rồi còn gì!!! Anh sẽ ăn thịt em đấy!!! – Hắn hôn nhẹ lên cổ nó.
- Nào tránh ra để em làm việc!!! – Nó đẩy nhẹ hắn ra.
- Cần gì không để anh giúp cho!!! Thấy em cực quá à!!! – Hắn.
- Nè… - Nó ném cho hắn 1 đống đề rồi bắt hắn làm với lý do là ôn thi.
Thế là 1 kẻ thì ôm laptop còn 1 kẻ thì ôm tập đề… 2 người cứ như thế đến hơn 5h sáng mới chợp mắt 1 lúc rồi lại phải mò dậy đi học.
- Hôm nay là ngày cuối cùng để ôn nên mọi người cố gắng tập trung nhé!!! – Trà phát tập đề do nó làm ra hôm qua cho cả lớp.
Vậy là cả ngày hôm đó cái lớp siêu giỏi trong học tập lẫn quậy phá này chỉ chăm chú làm bài không 1 tiếng hó hé. Vì bản thân họ biết rằng đây là việc mình phải làm vì tương lai…
Một ngày kết thúc thật ảm đạm nhưng vô cùng hữu ích cho ngày mai_ngày thi tốt nghiệp…
Cuối cùng thì ngày này cũng đã đến. Cái ngày mà để các học sinh chứng tỏ và thể hiện vốn kiến thức mà mình đã thu được trong 12 năm học qua. Ngày quyết định tương lai của họ đen tối hay tươi sáng, cuộc đời nở hoa hay cuộc sống bế tắc…
“Reng… reng… reng…"
Tiếng chuông báo hiệu giờ thi vang lên. Học sinh nhanh chóng trở về phòng thi của mình theo số báo danh đã định. Hồi hộp, lo sợ là những gì họ đang cảm nhận được, tự nhủ bản thân luôn phải cố gắng để có thể vượt qua tất cả. Giáo viên phát đề cho từng người. Mỗi phòng học có ít nhất 5 giám thị coi thi. Nó, Ngân và Nam chung 1 phòng thi; Giang và Kiệt 1 phòng còn hắn, Trà và Thiên chung 1 phòng. Bài thi cho thời gian là 180’ để làm.
Không biết là do thần giao cách cảm hay do có trí óc quá tốt mà đúng 60’ sau khi làm bài, bọn nó và bọn hắn lần lượt nộp bài và đi ra khỏi phòng thi. Quả thực cả bọn làm giáo viên lẫn học sinh đều hoang mang lo lắng. Và không lâu sau đó khoảng 30’…. toàn bộ học sinh của 12A1 nộp bài và ra khỏi phòng thi. Điều này lại càng làm cho mọi người sốc và đơ toàn tập. Cả lớp không bận tâm tập trung ở sân sau trường như lời bọn nó dặn trước khi thi…
- Mọi người thi tốt chứ??? – Thấy lớp đã có mặt đông đủ Ngân hỏi.
- Trên cả tốt!!!/ Bài dễ ẹc/ Ngoáy mấy cái là xong/ Đều là những dạng đã được ôn… - Đồng loạt nhưng cái miệng lên tiếng.
- Vậy là ổn rồi… Có ai muốn tham gia party tối nay không??? – Giang cười tươi nói.
- Có chứ!!! – hs1.
- Tất nhiên!!! – hs2.
- Ở đâu vậy??? – hs3.
- Được xả xì trét rồi!!! – hs4.
- Giờ giấc như nào thế??? – hs5.
- Mọi người trật tự!!! Vì mọi người làm bài thi tốt và nhanh trước thời gian quy định của lớp hẳn 10’ nên tối nay tôi sẽ tổ chức 1 buổi party ngoài trời cho mọi người. – Nó. – Có cả bể bơi nên mọi người nhớ đem theo quần áo nhé!!! 7h tối nay tại biệt thự Dark đường XYZ… - Nói rồi cả lớp giải tán ra về.
Dường như lớp vỏ bọc lạnh lùng vô cảm mà nó tự tạo ra đang dần biến mất. Nó trở nên cởi mở hơn trước. Điều này khiến cả bọn cũng vui theo…
-------------------------------------------
Tối đó lớp nó tụ tập tại biệt thự Dark để đập phá… toàn những cô chiêu cậu ấm của những gia đình có địa vị và chỗ đứng vững chãi trên thương trường. Họ nướng thịt, bơi lội, tổ chức trò chơi, nhảy, đàn, hát,…vv…
Họ từ khi nào đã trở thành 1 đại gia đình yêu thương và đoàn kết lẫn nhau cho dù có bất cứ điều gì xảy ra.
Tại 1 góc, nó đang nhâm nhi ly rượu nhìn mọi người vui đùa…
- Em nhớ em đã nói gì không??? – Hắn ôm nó từ phía sau nói.
- Nói gì? – Nó.
- Nói thi xong thì em sẽ đền bù cho anh… - Hắn hôn nhẹ lên má nó.
- Ơ… ừm… mai… cho anh cả ngày mai… muốn gì cũng được… - Nó thản nhiên.
- Nhớ nhé!!! “Muốn gì cũng được" – Hắn nhắc lại rồi cười nham hiểm.
- Hơ… - Biết mình lỡ dại dột giao trứng cho ác, nhưng thôi lời cũng đã nói rồi, đành vậy!!!
- Ối… - 1 cô bạn đi qua vô tình va vào nó làm rượu rớt ra cổ nó và 1 chút ở phần ngực.
- Chết… Tớ xin lỗi… tớ không cố ý!!! – Cô bạn rối rít xin lỗi.
- Thôi không sao… cậu cứ đi đi… - Nó không để bụng định đi lấy giấy lau thì…
Hắn kéo nó lại, liếm chỗ rượu rớt ra trên người nó. Nó ngạc nhiên, đơ người tại chỗ.
- Ồ… - Một tiếng ồ rõ to vang lên của mọi người khi thấy cảnh đó. Nó chợt bừng tỉnh đỏ mặt đánh yêu hắn còn hắn thì cứ nhăn nhở cười như tên tâm thần. Hắn thầm cảm ơn cô bạn lúc nãy đã giúp hắn gần nó hơn.
Bữa tiệc lại được tiếp tục cho đến gần sáng mới giải tán…
--------------------------------------------------
8h sáng tại biệt thự Dark…
Hắn tỉnh dậy nhìn đồng hồ… Mệt quá!!! Hôm qua quẩy đến khuya mà giờ này đã phải dậy rồi!!! Hướng mắt sang bên cạnh thấy nó vẫn ngủ ngon lành làm hắn không nỡ gọi nhưng… nhìn nó ngủ trông kích thích quá!!!
“Chụt" – hắn cúi xuống hôn nó.
- AAAAA… Sàm sỡ… - Nó tỉnh dậy.
- Nè… Anh chỉ hôn em thôi nha!!! Nhưng nếu em muốn thì bây giờ sàm sỡ cũng chưa muộn đâu!!! – Hắn ranh mãnh nói.
- Đồ biến thái!!! Mệt quá!!! Em muốn ngủ… - Nó.
- Dậy đi!!! Hôm qua em hứa dành cả ngày hôm nay cho anh rồi mà!!! – Hắn nũng nịu.
- Hơ hơ… - Nó nói nhưng mắt vẫn nhắm nghiền.
- Em không dậy là anh sàm sỡ em thật đó!!! – Hắn.
- Thách anh dám… - Nó.
- Là em nói đấy nhé!!! – Hắn nằm xuống cạnh nó… định vòng tay ôm nó thì nó bật dậy… Ai chứ Duy Phong đã nói thì sẽ làm…
Nó chạy thẳng vào WC làm vscn còn hắn ở bên ngoài cười như điên. Hắn mới chỉ dọa thế thôi mà nó đã như thế này nhỡ sau này cưới về nó không định cho hắn động chạm vào người nó chắc?!
45’ sau nó và hắn đã phóng chiếc lexus mui trần đen ra khỏi nhà. Hình ảnh nó với mái tóc xõa tự nhiên bay bay trong gió làm 1 người lạnh lùng như hắn bất giác nở nụ cười…
- Giờ đi đâu hả vợ yêu dấu!!! – Hắn hỏi.
- Em muốn ra biển… - Nó mỉm cười nhẹ nhàng đáp.
- Ok em yêu!!! – Hắn phóng xe nhanh hơn lao về phía biển.
Bây giờ tại biệt thự Dark chẳng còn ai ngoài quản gia và người làm… cả bọn quyết định chọn hôm nay là ngày hẹn hò vì thời tiết khá thuận lợi… Chả mấy khi được chơi bời thì họ phải xõa chứ!!! Làm sao biết được ngày mai mình như thế nào?!
Phía xa xa là 1 cô gái xinh đẹp đứng trên cát vàng nhắm mắt tận hưởng vẻ đẹp và không khí trong lành của biển.
- Chồng!!! – Nó quay người lại gọi hắn.
- Dạ?! – Hắn đi đến ôm lấy nó.
- Vợ yêu chồng!!! – Nó mỉm cười…
- Chồng biết mà!!! Chồng cũng yêu vợ nhiều nhiều!!! – Hắn ôm nó chặt hơn.
- Nhỡ sau này… chồng không yêu vợ nữa thì sao???
- Khi chồng không yêu vợ nữa cũng là lúc vợ hết yêu chồng rồi!!!
- Nhớ nhé!!! Đừng rời xa vợ…
- Chồng hứa sẽ mãi bên vợ yêu…
------------------------------------------
Ánh nắng chói chang chiếu sáng mọi vật… giờ này mặt trời cũng đã lên đến đỉnh đầu… 2 con người nhỏ bé dắt tay nhau đi trên cát vàng…
- Em đói chưa??? - Hắn quan tâm.
- ……….. – Nó không trả lời mà chỉ gật gật.
- Em muốn ăn gì???
- Vào nhà hàng hải sản đi… lâu rồi em cũng không được ăn hải sản…
- Ừ đi… - Hắn cầm tay nó đi nhưng nó không chịu. Hiểu được ý cô nàng nhà ta, hắn cúi xuống để nó leo lên lưng rồi cõng nó đi. Trông 2 người họ thật hạnh phúc…
Thế là cả ngày nó và hắn đi chơi cùng nhau rất vui. Có lẽ chưa bao giờ 2 người cười nhiều như hôm nay…
[end chap 47]
Tác giả :
Myeon Nguyễn