Chính Năng Lượng Hệ Thống
Chương 64: Ăn dấm chua bay bay nha
Edit: Koliz
Quý Trần Ai đối với Chu Nghiêu Uẩn mà nói, là một tồn tại rất thần bí.
Bắt đầu từ một khắc anh biến thành Chu Nghiêu Cần, Quý Trần Ai liền mang tới cho Chu Nghiêu Uẩn kinh hỉ vô hạn. Đồng dạng, đối với Quý Trần Ai mà nói, trên người Chu Nghiêu Uẩn cũng có rất nhiều bí ẩn chưa có lời đáp, anh không biết gia thế Chu Nghiêu Uẩn rốt cuộc ra sao, cũng không biết tất cả những việc Chu Nghiêu Uẩn làm sau khi cậu rời đi có ý nghĩa gì, mà Quý Trần Ai vô cùng rõ ràng, giữa hai người anh và Chu Nghiêu Uẩn hiểu ngầm, không ai có thể địch.
Sau khi Chu Nghiêu Uẩn trở về, sinh hoạt của Quý Trần Ai đã xảy ra một ít biến hóa.
Thi học kỳ kết thúc, chính là kỳ nghỉ hè chờ đợi đã lâu. Vương Chi Tú bọn họ phải đi làm, không thể cả ngày ở nhà với Quý Trần Ai, vì vậy liền biến thành tình huống Chu Nghiêu Uẩn làm một ngày ba bữa cho Quý Trần Ai.
Chu Nghiêu Uẩn cũng không phải là sáng đến tối đều rảnh rỗi ở nhà, cậu có lúc sẽ ra ngoài, mà đại đa số thời điểm, đềy sẽ chạy về lúc ăn cơm.
Trong khoảng thời gian Chu Nghiêu Uẩn rời khỏi Quý Trần Ai này, cơ hồ có thể nói là đi khắp toàn thế giới. Thường xuyên cùng Quý Trần Ai nói về một vài sự việc thú vị nhỏ, Quý Trần Ai cũng đều nghe rất nhiệt tình.
Chu Nghiêu Uẩn hỏi Quý Trần Ai, nghỉ hè có dự định gì, có muốn ra ngoài chơi hay không? Hai người bọn họ có thể cùng nhau đi.
Nếu như là Vương Chi Tú đưa ra ý muốn đi du lịch, vậy Quý Trần Ai đại khái sẽ không đồng ý, bởi vì anh tạm thời không có định nói việc chân anh đã hoàn toàn hồi phục cho Vương Chi Tú, cho nên đi du lịch nhất định sẽ có rất nhiều bất tiện. Thế nhưng nếu như đi cùng Chu Nghiêu Uẩn mà nói, thì sẽ không phải suy tính này đó, trước mặt Chu Nghiêu Uẩn, anh không cần che giấu gì cả.
Chu Nghiêu Uẩn đã trở lại, sinh hoạt Quý Trần Ai hướng về hướng phát triển ngày càng tươi đẹp hơn. Nhưng mà, bên trong tốt đẹp này, vẫn còn có như vậy một vài thứ khiến người ra cảm thấy không quá vừa ý —— trình trạng của cô gái Quý Trần Ai thấy trên tin tức kia, vẫn chưa có bất kỳ chuyển biến tốt nào.
Quyền giám hộ đứa trẻ trong nước và nước ngoài có sự bất đồng rất lớn, nếu như ở nước ngoài, sự việc ngược đãi đứa trẻ một khi bị phát hiện, không riêng gì quyền giám hộ hội bị tước đoạt, cha mẹ thậm chí có khả năng sẽ bị khởi tố. Mà ở trong nước, kể cả cha mẹ ngược đãi đứa con, cũng nhiều nhất là bộ ngành liên quan tiến hành khuyên can, cũng không thể dựa trên pháp luật mà tiến hành bảo vệ đứa trẻ.
Một bé gái mười ba mười bốn tuổi, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, sau khi trải qua sự kiện bọn buôn người, vốn nên được người nhà chăm sóc, nhưng cô bé đối mặt, lại là tình huống so với bị buôn bán còn tồi tệ hơn.
itsukahikari.wordpress.com
Quý Trần Ai từ sau khi sống lại, xưa nay cũng không phải là người ẩn nhẫn, anh sau khi nhìn đến tin tức, tiếp tục mật thiết chú ý tới tình trạng của cô bé này, rất nhanh nhận được phản hồi từ tiểu Thất —— người nhà bé gái, cũng không hối cải tâm ý, nên đánh thì đánh, nên mắng thì mắng. Bất quá áp lực từ dư luận trên mạng cường đại xen vào, người nhà này tiến hành công khai xin lỗi, rồi đồng thời bảo đảm sẽ không lại ngược đãi đứa trẻ.
Mà trên thực tế thì —— bọn họ chỉ là bắt đầu sử dụng phương thức càng thêm ác liệt, đồng thời vì không để cho người khác phát hiện ra ác ý của bọn họ, không hề lưu lại vết thương trên cô bé.
Một ngày chỉ cho bữa cơm, việc nhà trong nhà đều bắt cô làm, làm không tốt hay dùng kim đâm vào mông (囧), những việc này đều là Tiểu Thất giám sát thông qua máy vi tính hoặc là camera trên điện thoại di động nhà bọn họ.
Bé gái cũng từng nghĩ tới chạy trốn, mà sau khi bị tóm trở lại, cha cô liền chỉ về phía cô mắng: “Chạy à, mày cái đồ tốn tiền cơm gạo*, bên ngoài rất nhiều bọn buôn người, lại bị bắt để tao xem ai tới cứu mày."
(* : 赔钱货 – bồi tiền hóa : món hàng phải bù thêm tiền, ở đây mang nghĩa mắng là đồ tốn tiền cơm gạo nuôi lớn xong chẳng được cái gì.)
Cô bé nghe vậy, càng thêm co rúm lại, cả người như một đóa hoa khô héo, hầu như không nhìn thấy ra một chút tức giận nào.
Mấy ngày sau khi những chuyện xảy ra được Quý Trần Ai quan tâm, ngay lúc anh chuẩn bị ra tay, lại phát hiện chỉnh kiện chuyện xuất hiện bước ngoặt lớn.
Sự việc cô bé tiếp tục bị lén lút ngược đãi bị đưa ra ngoài ánh sáng, người cha xin lỗi, nhưng vẫn lén lút ngược đãi bé gái nhiên ra tai nạn xe cộ —— chân tàn phế. Mẹ và anh trai cô bé trong một đêm đều phát điên, nói trong nhà có quỷ, nói cô bé là yêu quái, nói người chung quanh toàn bộ đều là quái vật.
Tất cả những thứ này phát sinh đột ngột như vậy, cũng như vậy khiến người ta cảm thấy nhìn thuận mắt, nếu như là người không biết, có lẽ sẽ cảm thấy người nhà này gặp báo ứng, nhưng Quý Trần Ai nhìn vào, anh chỉ có thể đem ánh mắt hoài nghi bỏ lên người Chu Nghiêu Uẩn.
Bất quá theo lý thuyết, Quý Trần Ai còn chưa nói chuyện này ra, Chu Nghiêu Uẩn làm sao sẽ biết được, anh cũng lười tự mình xoắn xuýt, thẳng thắn hỏi Chu Nghiêu Uẩn gần đây có phải là đã làm gì không.
Đối mặt với câu hỏi của Quý Trần Ai, Chu Nghiêu Uẩn có vẻ vô cùng vô tội, cậu nói: “Em không hề làm gì cả mà, tại sao ca ca lại hỏi như vậy? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?"
Sắc mặt Quý Trần Ai có chút xoắn xuýt, anh nói: “Em thật sự không làm gì cả?"
Chu Nghiêu Uẩn hiển nhiên có chút mất hứng, giọng điệu lạnh nhạt đi: “Em vẫn chưa hề làm việc gì không dám để cho ca ca biết đâu."
Quý Trần Ai biết mình oan uổng người ta là không đúng, nhưng nghiêm túc nghĩ lại, anh không làm, Chu Nghiêu Uẩn cũng không có làm, lẽ nào việc này thật sự là trùng hợp, anh nói: “Em có biết cái tên Hoàng Dịch Tuyền không." Hoàng Dịch Tuyền chính cô bé bị ngược đãi kia.
Chu Nghiêu Uẩn lắc đầu: “Không biết."
Quý Trần Ai thở ra một hơi, xem như là chấp nhận lời giải thích của Chu Nghiêu Uẩn, anh nói: “Anh vốn muốn đi thăm cô bé này, lại không nghĩ tới nhà cô bé đột nhiên xảy ra chuyện, anh chỉ muốn biết có phải em làm hay không thôi."
Chu Nghiêu Uẩn nói: “Kể cả là em làm, em cũng sẽ không gạt ca ca."
Quý Trần Ai tin tưởng Chu Nghiêu Uẩn, anh cũng tin Chu Nghiêu Uẩn sẽ không lừa anh, bởi vì Chu Nghiêu Uẩn cũng không có động cơ giấu giếm, nếu như quả thật là Chu Nghiêu Uẩn động người, Quý Trần Ai cũng không cảm thấy để ý chút nào.
Sự việc Hoàng Dịch Tuyền phảng phất đúng là ngoài ý muốn, sau khi cha cô tàn tật, mẹ và anh trai trực tiếp bị đưa vào bệnh viện tâm thần, mà cô cũng được một nhà nhận nuôi, người nhà kia là một đôi vợ chồng hơn bốn mươi tuổi, không có khả năng sinh con, sau khi biết được tình huống của Hoàng Dịch Tuyền, liền đi xin với chính phủ nhận nuôi cô.
Về phần thủ tục cùng điều kiện nhận nuôi, có hay không phù hợp với yêu cầu của luật pháp hay không, Quý Trần Ai cũng không đi nghiên cứu kỹ càng, bởi vì anh chỉ quan tâm tới kết quả, còn những người đáng chết kia chết như thế nào, chết thảm cỡ nào, Quý Trần Ai không chút quan tâm.
Thậm chí Quý Trần Ai hoài nghi, lúc trước Hoàng Dịch Tuyền căn bản cũng không phải là bị bọn buôn người bắt cóc, mà là bị cha mẹ cô, trực tiếp bán mất.
Chuyện như vậy tuy rằng khó có thể khiến người ta lý giải được, nhưng cũng không phải chưa từng xảy ra.
Dung nhan Hoàng Dịch Tuyền rất đáng yêu, buộc một cái đuôi ngựa, nhưng lại mặc một thân quần áo cũ, nhìn ai cũng đều co rúm lại, lúc cô được bố mẹ nuôi nhận đi, cũng không có truyền thông lộ diện, không phải truyền thông không muốn đến, mà là có người trực tiếp cản lại bọn họ.
Về phần người kia là ai, Tiểu Thất cũng không tra được, có lẽ chỉ là một người tốt bụng không nhìn nổi tình cảnh của Hoàng Dịch Tuyền, tiện tay giúp khó khăn thôi.
Chuyện Hoàng Dịch Tuyền này, được giải quyết quá đột ngột, Quý Trần Ai thậm chí còn chưa ra tay, thì đã kết thúc. Cho nên anh một điểm giá trị năng lượng cũng không kiếm được, bất quá anh cũng cũng không ngại, dù sao anh cách Hoàng Dịch Tuyền rất xa, nếu quả như thật phải giúp cô bé kia, e rằng trước tiên anh còn phải tốn không ít giá trị năng lượng để khởi động kỹ năng “xa ngàn trùng vẫn như bên cạnh".
Bởi vì câu hỏi của Quý Trần Ai, Chu Nghiêu Uẩn cũng đi thăm dò vụ việc Hoàng Dịch Tuyền, bất quá cậu không điều tra tỉ mỉ, chỉ là tra xét thô sơ giản lược một chút, mà điều này cũng đủ để cậu có được kết luận —— nhất định là có người giúp Hoàng Dịch Tuyền.
Như vậy người này rốt cuộc là ai? Là ai khiến cho ca ca âu yếm của cậu hiểu lầm cậu? Ngón tay Chu Nghiêu Uẩn lướt qua trên màn hình cảm ứng, biểu tình có chút lạnh lùng.
Tại thời điểm Chu Nghiêu Uẩn vẫn còn xoắn xuýt, Quý Trần Ai đã buông xuống chuyện này, anh từ trước đến giờ rộng tâm, nếu không những căm hận đã từng qua lại kia cũng đủ để dằn vặt anh chết đi sống lại.
Hoàng Dịch Tuyền có chốn trở về tốt, người nên bị trừng phạt đã bị trừng phạt, hết thảy đều thật hoàn mỹ, vì vậy Quý Trần Ai đơn giản bỏ tinh lực lên kỳ nghỉ hè.
Thật vất vả Chu Nghiêu Uẩn cũng đã quay về rồi, Quý Trần Ai dự định cùng Chu Nghiêu Uẩn đi du lịch, tuy rằng muốn thuyết phục được Vương Chi Tú đồng ý chuyện này, còn có mức độ khó khăn nhất định, nhưng dựa vào trình độ cưng chiều Quý Trần Ai của Vương Chi Tú, bà tuyệt đối không chịu nổi Quý Trần Ai nhõng nhẽo đòi hỏi, nhất định sẽ đồng ý.
Chu Nghiêu Uẩn đề nghị mấy nơi, Quý Trần Ai biểu thị đều được, đồng thời có chút tò mò Chu Nghiêu Uẩn còn có chỗ nào chưa đi qua. Chu Nghiêu Uẩn cau mày suy nghĩ một chút, nói: “Địa phương tương đối nổi danh đều đã đi qua."
Quý Trần Ai nói: “Chờ anh lên đại học… Anh cũng sẽ chạy khắp nơi."
Chu Nghiêu Uẩn nói: “Được, lúc đó em đi cùng anh."
itsukahikari.wordpress.com
Bởi vì duyên cớ Chu Nghiêu Uẩn, Quý Trần Ai có một đoạn thời gian không hề liên hệ với Lỗ Du Du, mắt thấy kỳ nghỉ đã được gần một tuần, Lỗ Du Du không nhịn được gọi điện thoại cho Quý Trần Ai, gọi anh ra ngoài đi chơi.
Từ sau khi nhìn thấy lá thư hồng nhạt trong tay Lỗ Tương Minh, Quý Trần Ai liền biết anh đối với Lỗ Du Du cần có chừng mực, anh không phải loại người đã không thích người ta còn để người ta hy vọng, khoảng cách giữa anh và Lỗ Du Du gì đó quá xa, căn bản không có khả năng cùng nhau. Yêu cầu của Quý Trần Ai không phải một đóa hoa kiều diễm khả ái bên trong nhà kính, anh cần chính là một cây hoa gạo cứng cỏi kiên cường cùng anh đối mặt mưa gió.
Cho nên lúc Lỗ Du Du hẹn anh, Quý Trần Ai từ chối Lỗ Du Du.
Giọng Lỗ Du Du nghe có chút thương tâm, cô nói: “Chu Nghiêu Cần, cậu có phải là đang trốn tớ không?"
Quý Trần Ai nói: “Không có, tớ thật sự có việc, em trai tớ đã trở lại, hiện tại đang bận làm thủ tục."
EQ của Lỗ Du Du tuy rằng không cao, nhưung cũng biết Quý Trần Ai lấy lý do, Quý Trần Ai chân không tốt, kể cả cólàm thủ tục, người trong nhà cũng sẽ không để chính anh chạy đông chạy tây.
Lỗ Du Du nói: “Chu Nghiêu Cần, có phải là Trương Hiểu nói cái gì với cậu không."
Quý Trần Ai nghĩ thầm, Trương Hiểu nói gì với anh, không hề liên quan chút nào, có liên quan chính là cái lá thư màu hồng Lỗ Tương Minh đưa cho anh xem.
Lỗ Du Du có thể thích anh, thế nhưng loại thích liền sẽ kéo dài bao lâu đây, tốt nghiệp trung học, bốn năm đại học, Quý Trần Ai không muốn nói là không có thời gian yêu đương —— đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là, anh không thích Lỗ Du Du.
Quý Trần Ai nói: “Trương Hiểu nói với tớ cái gì tại sao tớ lại không biết? Du Du, cậu thật sự đừng có suy nghĩ quá nhiều, tớ thật sự không có trốn cậu."
Lỗ Du Du buồn buồn ừm một tiếng, rồi nói tạm biệt với Quý Trần Ai, cúp điện thoại.
Quý Trần Ai mới đặt điện thoại xuống, liền cảm thấy có người đang ngó chừng anh, anh vừa nghiêng đầu, thấy được một người đang làm bộ đang xem tin tức, kỳ thực lỗ tai lại dựng lên.
Quý Trần Ai đi tới, nặng nề nhéo tai Chu Nghiêu Uẩn: “Thật sợ tai em trực tiếp dựng lên."
Chu Nghiêu Uẩn hừ một tiếng: “Ca ca thật đào hoa."
Quý Trần Ai nói: “Đào hoa? Đào hoa chỗ nào?"
Chu Nghiêu Uẩn bĩu bĩu môi.
Quý Trần Ai có chút dở khóc dở cười, anh sao có thể nghĩ đến, Chu Nghiêu Uẩn cư nhiên có thể ăn dấm chua như vậy, bất quá Quý Trần Ai càng không nghĩa tới lại là, ngay ngày hôm sau sau khi nhận điện thoại Lỗ Du Du, người ghen, lại đổi thành chính anh.
Quý Trần Ai đối với Chu Nghiêu Uẩn mà nói, là một tồn tại rất thần bí.
Bắt đầu từ một khắc anh biến thành Chu Nghiêu Cần, Quý Trần Ai liền mang tới cho Chu Nghiêu Uẩn kinh hỉ vô hạn. Đồng dạng, đối với Quý Trần Ai mà nói, trên người Chu Nghiêu Uẩn cũng có rất nhiều bí ẩn chưa có lời đáp, anh không biết gia thế Chu Nghiêu Uẩn rốt cuộc ra sao, cũng không biết tất cả những việc Chu Nghiêu Uẩn làm sau khi cậu rời đi có ý nghĩa gì, mà Quý Trần Ai vô cùng rõ ràng, giữa hai người anh và Chu Nghiêu Uẩn hiểu ngầm, không ai có thể địch.
Sau khi Chu Nghiêu Uẩn trở về, sinh hoạt của Quý Trần Ai đã xảy ra một ít biến hóa.
Thi học kỳ kết thúc, chính là kỳ nghỉ hè chờ đợi đã lâu. Vương Chi Tú bọn họ phải đi làm, không thể cả ngày ở nhà với Quý Trần Ai, vì vậy liền biến thành tình huống Chu Nghiêu Uẩn làm một ngày ba bữa cho Quý Trần Ai.
Chu Nghiêu Uẩn cũng không phải là sáng đến tối đều rảnh rỗi ở nhà, cậu có lúc sẽ ra ngoài, mà đại đa số thời điểm, đềy sẽ chạy về lúc ăn cơm.
Trong khoảng thời gian Chu Nghiêu Uẩn rời khỏi Quý Trần Ai này, cơ hồ có thể nói là đi khắp toàn thế giới. Thường xuyên cùng Quý Trần Ai nói về một vài sự việc thú vị nhỏ, Quý Trần Ai cũng đều nghe rất nhiệt tình.
Chu Nghiêu Uẩn hỏi Quý Trần Ai, nghỉ hè có dự định gì, có muốn ra ngoài chơi hay không? Hai người bọn họ có thể cùng nhau đi.
Nếu như là Vương Chi Tú đưa ra ý muốn đi du lịch, vậy Quý Trần Ai đại khái sẽ không đồng ý, bởi vì anh tạm thời không có định nói việc chân anh đã hoàn toàn hồi phục cho Vương Chi Tú, cho nên đi du lịch nhất định sẽ có rất nhiều bất tiện. Thế nhưng nếu như đi cùng Chu Nghiêu Uẩn mà nói, thì sẽ không phải suy tính này đó, trước mặt Chu Nghiêu Uẩn, anh không cần che giấu gì cả.
Chu Nghiêu Uẩn đã trở lại, sinh hoạt Quý Trần Ai hướng về hướng phát triển ngày càng tươi đẹp hơn. Nhưng mà, bên trong tốt đẹp này, vẫn còn có như vậy một vài thứ khiến người ra cảm thấy không quá vừa ý —— trình trạng của cô gái Quý Trần Ai thấy trên tin tức kia, vẫn chưa có bất kỳ chuyển biến tốt nào.
Quyền giám hộ đứa trẻ trong nước và nước ngoài có sự bất đồng rất lớn, nếu như ở nước ngoài, sự việc ngược đãi đứa trẻ một khi bị phát hiện, không riêng gì quyền giám hộ hội bị tước đoạt, cha mẹ thậm chí có khả năng sẽ bị khởi tố. Mà ở trong nước, kể cả cha mẹ ngược đãi đứa con, cũng nhiều nhất là bộ ngành liên quan tiến hành khuyên can, cũng không thể dựa trên pháp luật mà tiến hành bảo vệ đứa trẻ.
Một bé gái mười ba mười bốn tuổi, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, sau khi trải qua sự kiện bọn buôn người, vốn nên được người nhà chăm sóc, nhưng cô bé đối mặt, lại là tình huống so với bị buôn bán còn tồi tệ hơn.
itsukahikari.wordpress.com
Quý Trần Ai từ sau khi sống lại, xưa nay cũng không phải là người ẩn nhẫn, anh sau khi nhìn đến tin tức, tiếp tục mật thiết chú ý tới tình trạng của cô bé này, rất nhanh nhận được phản hồi từ tiểu Thất —— người nhà bé gái, cũng không hối cải tâm ý, nên đánh thì đánh, nên mắng thì mắng. Bất quá áp lực từ dư luận trên mạng cường đại xen vào, người nhà này tiến hành công khai xin lỗi, rồi đồng thời bảo đảm sẽ không lại ngược đãi đứa trẻ.
Mà trên thực tế thì —— bọn họ chỉ là bắt đầu sử dụng phương thức càng thêm ác liệt, đồng thời vì không để cho người khác phát hiện ra ác ý của bọn họ, không hề lưu lại vết thương trên cô bé.
Một ngày chỉ cho bữa cơm, việc nhà trong nhà đều bắt cô làm, làm không tốt hay dùng kim đâm vào mông (囧), những việc này đều là Tiểu Thất giám sát thông qua máy vi tính hoặc là camera trên điện thoại di động nhà bọn họ.
Bé gái cũng từng nghĩ tới chạy trốn, mà sau khi bị tóm trở lại, cha cô liền chỉ về phía cô mắng: “Chạy à, mày cái đồ tốn tiền cơm gạo*, bên ngoài rất nhiều bọn buôn người, lại bị bắt để tao xem ai tới cứu mày."
(* : 赔钱货 – bồi tiền hóa : món hàng phải bù thêm tiền, ở đây mang nghĩa mắng là đồ tốn tiền cơm gạo nuôi lớn xong chẳng được cái gì.)
Cô bé nghe vậy, càng thêm co rúm lại, cả người như một đóa hoa khô héo, hầu như không nhìn thấy ra một chút tức giận nào.
Mấy ngày sau khi những chuyện xảy ra được Quý Trần Ai quan tâm, ngay lúc anh chuẩn bị ra tay, lại phát hiện chỉnh kiện chuyện xuất hiện bước ngoặt lớn.
Sự việc cô bé tiếp tục bị lén lút ngược đãi bị đưa ra ngoài ánh sáng, người cha xin lỗi, nhưng vẫn lén lút ngược đãi bé gái nhiên ra tai nạn xe cộ —— chân tàn phế. Mẹ và anh trai cô bé trong một đêm đều phát điên, nói trong nhà có quỷ, nói cô bé là yêu quái, nói người chung quanh toàn bộ đều là quái vật.
Tất cả những thứ này phát sinh đột ngột như vậy, cũng như vậy khiến người ta cảm thấy nhìn thuận mắt, nếu như là người không biết, có lẽ sẽ cảm thấy người nhà này gặp báo ứng, nhưng Quý Trần Ai nhìn vào, anh chỉ có thể đem ánh mắt hoài nghi bỏ lên người Chu Nghiêu Uẩn.
Bất quá theo lý thuyết, Quý Trần Ai còn chưa nói chuyện này ra, Chu Nghiêu Uẩn làm sao sẽ biết được, anh cũng lười tự mình xoắn xuýt, thẳng thắn hỏi Chu Nghiêu Uẩn gần đây có phải là đã làm gì không.
Đối mặt với câu hỏi của Quý Trần Ai, Chu Nghiêu Uẩn có vẻ vô cùng vô tội, cậu nói: “Em không hề làm gì cả mà, tại sao ca ca lại hỏi như vậy? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?"
Sắc mặt Quý Trần Ai có chút xoắn xuýt, anh nói: “Em thật sự không làm gì cả?"
Chu Nghiêu Uẩn hiển nhiên có chút mất hứng, giọng điệu lạnh nhạt đi: “Em vẫn chưa hề làm việc gì không dám để cho ca ca biết đâu."
Quý Trần Ai biết mình oan uổng người ta là không đúng, nhưng nghiêm túc nghĩ lại, anh không làm, Chu Nghiêu Uẩn cũng không có làm, lẽ nào việc này thật sự là trùng hợp, anh nói: “Em có biết cái tên Hoàng Dịch Tuyền không." Hoàng Dịch Tuyền chính cô bé bị ngược đãi kia.
Chu Nghiêu Uẩn lắc đầu: “Không biết."
Quý Trần Ai thở ra một hơi, xem như là chấp nhận lời giải thích của Chu Nghiêu Uẩn, anh nói: “Anh vốn muốn đi thăm cô bé này, lại không nghĩ tới nhà cô bé đột nhiên xảy ra chuyện, anh chỉ muốn biết có phải em làm hay không thôi."
Chu Nghiêu Uẩn nói: “Kể cả là em làm, em cũng sẽ không gạt ca ca."
Quý Trần Ai tin tưởng Chu Nghiêu Uẩn, anh cũng tin Chu Nghiêu Uẩn sẽ không lừa anh, bởi vì Chu Nghiêu Uẩn cũng không có động cơ giấu giếm, nếu như quả thật là Chu Nghiêu Uẩn động người, Quý Trần Ai cũng không cảm thấy để ý chút nào.
Sự việc Hoàng Dịch Tuyền phảng phất đúng là ngoài ý muốn, sau khi cha cô tàn tật, mẹ và anh trai trực tiếp bị đưa vào bệnh viện tâm thần, mà cô cũng được một nhà nhận nuôi, người nhà kia là một đôi vợ chồng hơn bốn mươi tuổi, không có khả năng sinh con, sau khi biết được tình huống của Hoàng Dịch Tuyền, liền đi xin với chính phủ nhận nuôi cô.
Về phần thủ tục cùng điều kiện nhận nuôi, có hay không phù hợp với yêu cầu của luật pháp hay không, Quý Trần Ai cũng không đi nghiên cứu kỹ càng, bởi vì anh chỉ quan tâm tới kết quả, còn những người đáng chết kia chết như thế nào, chết thảm cỡ nào, Quý Trần Ai không chút quan tâm.
Thậm chí Quý Trần Ai hoài nghi, lúc trước Hoàng Dịch Tuyền căn bản cũng không phải là bị bọn buôn người bắt cóc, mà là bị cha mẹ cô, trực tiếp bán mất.
Chuyện như vậy tuy rằng khó có thể khiến người ta lý giải được, nhưng cũng không phải chưa từng xảy ra.
Dung nhan Hoàng Dịch Tuyền rất đáng yêu, buộc một cái đuôi ngựa, nhưng lại mặc một thân quần áo cũ, nhìn ai cũng đều co rúm lại, lúc cô được bố mẹ nuôi nhận đi, cũng không có truyền thông lộ diện, không phải truyền thông không muốn đến, mà là có người trực tiếp cản lại bọn họ.
Về phần người kia là ai, Tiểu Thất cũng không tra được, có lẽ chỉ là một người tốt bụng không nhìn nổi tình cảnh của Hoàng Dịch Tuyền, tiện tay giúp khó khăn thôi.
Chuyện Hoàng Dịch Tuyền này, được giải quyết quá đột ngột, Quý Trần Ai thậm chí còn chưa ra tay, thì đã kết thúc. Cho nên anh một điểm giá trị năng lượng cũng không kiếm được, bất quá anh cũng cũng không ngại, dù sao anh cách Hoàng Dịch Tuyền rất xa, nếu quả như thật phải giúp cô bé kia, e rằng trước tiên anh còn phải tốn không ít giá trị năng lượng để khởi động kỹ năng “xa ngàn trùng vẫn như bên cạnh".
Bởi vì câu hỏi của Quý Trần Ai, Chu Nghiêu Uẩn cũng đi thăm dò vụ việc Hoàng Dịch Tuyền, bất quá cậu không điều tra tỉ mỉ, chỉ là tra xét thô sơ giản lược một chút, mà điều này cũng đủ để cậu có được kết luận —— nhất định là có người giúp Hoàng Dịch Tuyền.
Như vậy người này rốt cuộc là ai? Là ai khiến cho ca ca âu yếm của cậu hiểu lầm cậu? Ngón tay Chu Nghiêu Uẩn lướt qua trên màn hình cảm ứng, biểu tình có chút lạnh lùng.
Tại thời điểm Chu Nghiêu Uẩn vẫn còn xoắn xuýt, Quý Trần Ai đã buông xuống chuyện này, anh từ trước đến giờ rộng tâm, nếu không những căm hận đã từng qua lại kia cũng đủ để dằn vặt anh chết đi sống lại.
Hoàng Dịch Tuyền có chốn trở về tốt, người nên bị trừng phạt đã bị trừng phạt, hết thảy đều thật hoàn mỹ, vì vậy Quý Trần Ai đơn giản bỏ tinh lực lên kỳ nghỉ hè.
Thật vất vả Chu Nghiêu Uẩn cũng đã quay về rồi, Quý Trần Ai dự định cùng Chu Nghiêu Uẩn đi du lịch, tuy rằng muốn thuyết phục được Vương Chi Tú đồng ý chuyện này, còn có mức độ khó khăn nhất định, nhưng dựa vào trình độ cưng chiều Quý Trần Ai của Vương Chi Tú, bà tuyệt đối không chịu nổi Quý Trần Ai nhõng nhẽo đòi hỏi, nhất định sẽ đồng ý.
Chu Nghiêu Uẩn đề nghị mấy nơi, Quý Trần Ai biểu thị đều được, đồng thời có chút tò mò Chu Nghiêu Uẩn còn có chỗ nào chưa đi qua. Chu Nghiêu Uẩn cau mày suy nghĩ một chút, nói: “Địa phương tương đối nổi danh đều đã đi qua."
Quý Trần Ai nói: “Chờ anh lên đại học… Anh cũng sẽ chạy khắp nơi."
Chu Nghiêu Uẩn nói: “Được, lúc đó em đi cùng anh."
itsukahikari.wordpress.com
Bởi vì duyên cớ Chu Nghiêu Uẩn, Quý Trần Ai có một đoạn thời gian không hề liên hệ với Lỗ Du Du, mắt thấy kỳ nghỉ đã được gần một tuần, Lỗ Du Du không nhịn được gọi điện thoại cho Quý Trần Ai, gọi anh ra ngoài đi chơi.
Từ sau khi nhìn thấy lá thư hồng nhạt trong tay Lỗ Tương Minh, Quý Trần Ai liền biết anh đối với Lỗ Du Du cần có chừng mực, anh không phải loại người đã không thích người ta còn để người ta hy vọng, khoảng cách giữa anh và Lỗ Du Du gì đó quá xa, căn bản không có khả năng cùng nhau. Yêu cầu của Quý Trần Ai không phải một đóa hoa kiều diễm khả ái bên trong nhà kính, anh cần chính là một cây hoa gạo cứng cỏi kiên cường cùng anh đối mặt mưa gió.
Cho nên lúc Lỗ Du Du hẹn anh, Quý Trần Ai từ chối Lỗ Du Du.
Giọng Lỗ Du Du nghe có chút thương tâm, cô nói: “Chu Nghiêu Cần, cậu có phải là đang trốn tớ không?"
Quý Trần Ai nói: “Không có, tớ thật sự có việc, em trai tớ đã trở lại, hiện tại đang bận làm thủ tục."
EQ của Lỗ Du Du tuy rằng không cao, nhưung cũng biết Quý Trần Ai lấy lý do, Quý Trần Ai chân không tốt, kể cả cólàm thủ tục, người trong nhà cũng sẽ không để chính anh chạy đông chạy tây.
Lỗ Du Du nói: “Chu Nghiêu Cần, có phải là Trương Hiểu nói cái gì với cậu không."
Quý Trần Ai nghĩ thầm, Trương Hiểu nói gì với anh, không hề liên quan chút nào, có liên quan chính là cái lá thư màu hồng Lỗ Tương Minh đưa cho anh xem.
Lỗ Du Du có thể thích anh, thế nhưng loại thích liền sẽ kéo dài bao lâu đây, tốt nghiệp trung học, bốn năm đại học, Quý Trần Ai không muốn nói là không có thời gian yêu đương —— đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là, anh không thích Lỗ Du Du.
Quý Trần Ai nói: “Trương Hiểu nói với tớ cái gì tại sao tớ lại không biết? Du Du, cậu thật sự đừng có suy nghĩ quá nhiều, tớ thật sự không có trốn cậu."
Lỗ Du Du buồn buồn ừm một tiếng, rồi nói tạm biệt với Quý Trần Ai, cúp điện thoại.
Quý Trần Ai mới đặt điện thoại xuống, liền cảm thấy có người đang ngó chừng anh, anh vừa nghiêng đầu, thấy được một người đang làm bộ đang xem tin tức, kỳ thực lỗ tai lại dựng lên.
Quý Trần Ai đi tới, nặng nề nhéo tai Chu Nghiêu Uẩn: “Thật sợ tai em trực tiếp dựng lên."
Chu Nghiêu Uẩn hừ một tiếng: “Ca ca thật đào hoa."
Quý Trần Ai nói: “Đào hoa? Đào hoa chỗ nào?"
Chu Nghiêu Uẩn bĩu bĩu môi.
Quý Trần Ai có chút dở khóc dở cười, anh sao có thể nghĩ đến, Chu Nghiêu Uẩn cư nhiên có thể ăn dấm chua như vậy, bất quá Quý Trần Ai càng không nghĩa tới lại là, ngay ngày hôm sau sau khi nhận điện thoại Lỗ Du Du, người ghen, lại đổi thành chính anh.
Tác giả :
Tây Tử Tự