Chí Tôn
Chương 270: Thổ Hành Thần Sưu, tuyệt phẩm Tầm Bảo Thử (thượng)

Chí Tôn

Chương 270: Thổ Hành Thần Sưu, tuyệt phẩm Tầm Bảo Thử (thượng)


Từng đàn Hỏa Nha bay lượn bên trên đầu cây nấm, trên mặt đất có vô số những đàn Phệ Thiết Nghĩ (kiến ăn sắt) to bằng bàn chân người, đang tìm kiếm cùng vận chuyển đồ ăn. Trừ những thứ đó ra, còn có Hỏa Sơn Quy (rùa núi lửa), Loa Tòa Manh Xà (rắn giun đinh ốc)... Đều là yêu thú hành hỏa, hành thổ, hoặc là lưỡng thuộc tính.

- Mau nhìn lên đỉnh đầu!
Có người chỉ vào tầng vách tường bên trên, kinh hoàng kêu lên. Sở Vân nhìn lại lập tức chấn động toàn thân. Đỉnh vách núi đỏ bừng, dường như là đang có vật gì đó lưu động ở bên trong, tản ra ánh sáng u ám.

- Ta biết rồi, đỉnh đầu của chúng ta chính là ở phía dưới nham tương đang nóng chảy.
Thiếu Chủ Viêm Gia mở miệng, thất thanh nói.

Nham tương bên trong núi lửa không ngừng lưu động. Mặc dù cách một tầng đất đá dày đặc, nó vẫn có thể đem nhiệt lượng cực lớn, cùng ánh sáng, xuyên thấu xuống cái thế giới này. Chính là do công lao của nó, mới tạo ra một hoàn cảnh sinh thái kỳ dị như bây giờ.

- Đây chính là sức mạnh to lớn của thiên nhiên a!
Sở Vân cảm khái, lên tiếng.

- Lão tổ, đây chính là địa đàn mà chúng ta phát hiện được.
Kẻ lúc trước đi mở đường, dẫn Lão Tổ Viêm Gia đi về phương hướng một tòa địa đàn.

- Đây không phải là địa đàn bình thường, mà là cổ địa đàn!
Lão Tổ Viêm Gia xem xét tòa địa đàn này, thanh âm mang theo một tia run rẩy.

- Địa đàn hiện giờ, đã thiếu khuyết đi rất nhiều truyền thừa chính thức, chỉ có thể dung nạp Đại Yêu thú. Đã có tòa cổ địa đàn này, ta có thể phân tích cấu trúc, kiến tạo ra một tòa cổ địa đàn uy lực cường đại hơn nữa!
Sở Vân khẽ đảo tròng mắt, dò xét hoàn cảnh chung quanh, tìm kiếm phương pháp chạy trốn thích hợp nhất.

Hiện giờ, ánh mắt của tất cả mọi người đều bị hấp dấn bởi tòa cổ địa đàn trước mắt, tạo cho hắn một cơ hội chạy trốn nhỏ nhoi.
"Địa hình nơi này phức tạp, rừng nấm trong sáng có tối, khá thích hợp để che giấu hành tung. Bất quá tất cả mọi chuyện này, chỉ thành công trên cở sở Lão Tổ Viêm
Gia không ra tay."

Sở Vân nhanh chóng phân tích, thở dài sâu kín một tiếng.
- Nếu có Linh Yêu xuất hiện, kìm chế Lão Tổ Viêm Gia thì tốt quá!

Ầm!

Sở Vân vừa mới thở dài, bên trong cổ địa đàn chợt bộc phát ra hào quang mãnh liệt. Một luồng khí tức đằng cấp Linh Yêu, giống như khí lãng vô hình, xoạt một tiếng, dâng lên từ bên trong địa đàn, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

- Đã qua hơn mười vạn năm, không ngờ tòa cổ địa đàn này vẫn có thể vận hành?
Tinh nhuệ Viêm Gia nhao nhao cấp tốc lui lại, phi thường khiếp sợ.

Hào quang tán đi, một lão đầu cõng một cái mai rùa trên lưng, mũi phun ra lửa, từ trên trung ương địa đàn từng bước từng bước đi xuống:
- Là các ngươi quấy rầy giấc ngủ của ta sao? Không thể tha thứ!

Bên trong cổ địa đàn, đột nhiên bộc phát ra một hồi hào quang chói mắt.

Sau khi hào quang tán đi, một lão đầu tử lưng còng xuất hiện trong tầm mắt tất cả mọi người. Khi lão nói chuyện, hỏa khí màu xích hồng từ bốn phía, theo hơi thở của lão lập tức phụt lên. Phía sau lưng của lão là một cái mai rùa dày đặc, màu đỏ sậm.

- Các ngươi mau lui lại! Đây là Long Tức Quy đã có tu vi ba ngàn năm!
Khuôn mặt Lão Tổ Viêm Gia lập tức trở nên ngưng trọng, trầm giọng quát. Trên thực tế, không cần lão nhắc nhở, tinh nhuệ Viêm Gia đã sớm lui lại. Phàm là yêu thú đã tu luyện thành hình người, ít nhất cũng phải có cảnh giới Linh Yêu, bọn hắn căn bản vốn không phải là đối thủ. Chỉ có Lão Tổ Viêm Gia, trong tay có hai đầu chiến lực cấp Linh Yêu, mới có thể đối kháng lại.

- Dám quấy rầy mộng đẹp của ta, đáng chết!
Tính tình Long Tức Quy vốn bạo ngược, một lời không hợp trực tiếp ra tay.

- Chả lẽ ta sợ ngươi?
Lão Tổ Viêm Gia cười lạnh, triệu hồi linh thú Hôi Tẫn Mã, trong tay cầm Tâm Diễm Bút đối kháng lại.

Ầm ầm ầm!

Như lôi đình nổ vang, liên tục không ngừng. Các loại đạo pháp hành hỏa, đụng thẳng vào nhau, nhiệt lượng bên trong không khí nhanh chóng tăng cao, hỏa diễm bốc hơi, bàng bạc mênh mang. Dùng cổ địa đàn làm trung tâm, mở ra một chiến trường cực lớn, bao phủ phạm vi vài dặm. Chiến hỏa liên miên, thiêu rụi rừng nấm ở bốn phía chung quanh.

Vô số yêu thú đủ loại lớn nhỏ, chạy tứ tán khắp nơi.
Trong nội tâm Sở Vân liên tục cười khổ, tràng cảnh biến thành hỗn loạn, lộ tuyến chạy trốn mà bản thân vạch ra cũng đã bị phá vỡ. Lúc này mà chạy theo đường cũ, chỉ sợ không bị yêu thú đạp chết, thì cũng bị ngọn lửa thiêu sống. Hắn đành phải không chế tâm tình, chậm rãi đợi cơ hội tốt hơn.

Sau khi đại chiến tám mươi hiệp, Lão Tổ Viêm Gia lập tức chiếm được thế thượng phong. Lão có được hai đại Linh Yêu, ưu thế khá là rõ ràng. Đánh đến hơn một trăm hiệp, Long Tức Quy dần dần chống đỡ không nổi. Hơn nữa thân là yêu thú bên trong địa đàn, chỉ có thể hoạt động ở phụ cận địa đàn, bởi vậy cũng không thể chạy trốn. Hai trăm hiệp sau, Lão Tổ Viêm Gia cuối cùng cũng chém chết Long Tức Quy. Bất quá lão cũng
khá là vất vả, Long Tức Quy có không ít đạo pháp thượng cổ đã thất truyền, khiến lão ứng phó vô cùng khó khăn.

Sau một hồi kịch chiến, vài dặm xung quanh, đều đã bị san bằng, lộ ra đất đai từ từ nham tương nguội đi tỏa ra nhiệt lượng nóng hổi. Trường bào Lão Tổ Viêm Gia mặc trên người, bị đốt cháy vài chỗ lớn, râu tốc cũng có mùi khét lẹt.

- Cuối cùng cũng có thể giải quyết xong!
Lão Tổ Viêm Gia cười ha hả, nhìn cổ địa đàn ánh mắt càng ngày càng nóng bỏng.

- Sau mấy chục vạn năm, mà tòa cổ địa đàn này vẫn có thể vận hành. Quả là không thể tưởng tượng được, Viêm Gia Đảo chúng ta, nếu như có được những tỏa cổ địa đàn như vậy, nuôi dưỡng một ít linh thú. Quả thực chính là tường đồng vách sắt, căn bản là không cần lo nghĩ!

Lão đang muốn tiến lên xem xét, trong giây lát, mặt đất chợt phát sinh chấn động.

Ầm ầm!

Tầng đất đá trên đỉnh đầu không ngừng tróc ra, từng khối đất đá lớn có nhỏ có, lập tức rơi xuống. Mọi người cơ hồ ngay cả chân cũng đứng không vững, lung la lung lay, sắc mặt trắng bệch, nhao nhao kinh hô lên. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Đây là có chuyện gì?

- Hình như là núi lửa phun trào, chúng ta sẽ không chết phải không?

- Câm mồm. Một khi tầng đất đá phía trên sụp đổ, vô số nham tương đổ xuống, đến lúc đó đừng mơ có ai sống sót được!

Sở Vân cũng cảm thấy tim đập loạn, nếu vách tường trên đỉnh đầu bị phá vỡ, nham tương đổ xuống. Trong tay hắn lại không có bất cứ yêu thú nào, hy vọng chạy trốn là vô cùng xa vời. Chấn động phát ra càng ngày càng mãnh liệt, dường như toàn bộ thế giới này đều đang lay động. Đủ loại yêu thú, nhốn nháo chạy trốn. Thế giới trong lòng đất dường như là sắp đến hồi tận thế.

Tác giả : Cổ Chân Nhân
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại