Chí Tôn
Chương 20: Ấp trứng Thiên Hồ (Hạ)
Giữ sự trong sạch, trừ mùi vị khác thường, giữ nguyên tướng mạo vốn có, có như vậy giữa người và yêu thú, mói có thể thành lập mối liên hệ thân mật bền vững.
Kiêng kỵ nhất là trên người có mùi của người khác. Bởi vậy trước khi ấp trứng, tuyệt không không tiếp xúc với người khác, cũng không được tiếp xúc thân thể thân mật với ai.
Đêm qua Sở Vân chiến đấu một hồi, lại bôn ba trong núi rừng, trên người có mùi máu tươi, mùi đá núi, mùi cỏ cây... Rất tạp, rất nặng, hoàn toàn che dấu mùi của mình. Thân thể sạch sẽ là việc cấp bách.
Bởi như vậy, trong sơn động có suối nước nóng, chính là lựa chọn tốt nhất. Khe núi bên kia cũng có, nhưng nếu đi tới đó, sẽ lại nhiễm mùi vị ven đường.
Sở Vân kỳ cọ cáu bẩn, rêu xanh, vết máu trên quần áo. Toàn thân hắn tiến vào dòng suối, tẩy trừ thân thể.
Độ ấm của nước suối rất thích hợp, giống như cổ cây mềm mại bao phủ toàn thân. Hơi nước lượn lờ, lỗ chân lông toàn thân Sở Vân mở rộng, cảm giác sảng khoái đến cực điểm dâng lên trong lòng.
Hắn cẩn thận lau chùi từng góc thân thể, lọn tóc, da đầu, lỗ tai, mũi... Tuyệt đối không buông tha chút cáu bẩn nào.
Dáng người của hắn, không mập mạp như Thư Đại, nhưng lại cường tráng hơn Thư Nhị. Thân thể thiếu niên mười ba tuổi, da thịt non mềm bóng loáng, cơ bắp đang dần dần xuất hiện. Tuy bị hơi nước che đậy nửa người, nhưng đã phát ra khí tức thanh xuân non nớt, tinh thần của hắn đang phấn chấn.
Hắn tắm suốt nửa canh giờ, lau chùi ba lượt, sau khi cảm thấy mỹ mãn, lúc này hắn mới đi ra khỏi suối nước nóng.
Sau khi mặc vào bộ quần áo mới, Sở Vân đã hoàn toàn khác trước, thần thái tỏa sáng. Hắn lớn lên vốn thanh tú, lại tăng thêm vẻ mộc mạc của bố y, người khác nhìn thấy, chắc chắn sẽ cảm khái: tuổi trẻ thật tốt.
Trên người hắn không còn mùi vị khác, chỉ tản ra hơi nước âm áp.
Nhưng mà, dù là những hơi nước này, Sở Vân cũng không hài lòng. Hắn tĩnh tâm chờ đợi, cho đến khi hơi nước bốc hơi hết, lúc này hắn mới tiến hành bước tiếp theo.
Bước thứ hai, tẩy trứng.
Trứng yêu thú, vỏ trứng thường xuyên dính phải cáu bẩn, dính nhiều thứ lạ, cần phải tẩy trừ. Sau khi yêu thú phá vỏ trứng ra ngoài, vỏ trứng vỡ vụn chính là thức ăn tốt nhất cho yêu thú nhỏ.
Đồ ăn, phải có vệ sinh, cho nên cần tẩy rửa sạch sẽ.
Chỉ trong chốc lát, trong ôn tuyền lại có tiếng nước róc rách, hòa vào tiếng nước chảy. Dùng nước suối ấm áp này, Sở Vân tỉ mỉ rửa sạch trứng Thiên Hồ một lần.
Sau khi rửa trứng xong, liền tới bước thứ ba, tuyển địa. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lựa chọn địa điểm ấp trứng, đây là một chuyện phải chú ý. Thường thường nơi có nguyện khí sung túc, tránh xa nơi có nhiều người, tỷ như thôn trang, thành trấn, những nơi như thế nguyên khí rất ít, không phải nơi tốt nhất.
Trái lại, rừng rậm, thảo nguyên, biển cả và những nơi chưa có dấu chân người, nguyên khí dồi dào, là nơi ấp trứng tốt nhất. Nếu là trứng yêu thú đặc thù, quá trình ấp trứng đòi hỏi hoàn cảnh rất nghiêm khắc. Không những chọn đúng hoàn cảnh, trứng không nở. Cưỡng ép ấp trứng, ngược lại sẽ làm chết yêu thú trong trứng.
Ví dụ như Sở Vân chọn sơn động này, đây là sườn núi của ngọn núi lửa vô danh, lưng dựa rừng rậm. Hỏa nguyên khí dồi dào, trừ chuyện đó ra, còn có đại lượng Thổ nguyên Khí, Mộc nguyên khí, trong không khí có Thủy nguyên khí, còn có Kim nguyên khí rất rời rạc.
So với Thư gia thành, không biết tốt hơn biết bao nhiêu lần.
Bước thứ tư, trúc sào (xây tổ).
Chọn nơi xây tổ cho yêu thú, một bước này, cũng bởi vì trứng. Có một ít trứng yêu thú, yêu cầu đặc biệt phức tạp, thậm chí khó khăn. Nhưng trứng Thiên Hồ của Sở Vân, không phải loại này..
Hắn lấy 50 Địa Sát Thạch Tệ ra, chồng chất thành tổ, hình thành một cái tổ hình tròn.
Địa Sát Thạch Tệ có thể chuyển đổi nguyên khí chung quanh, có thể chuyển Hỏa nguyên khí, thành Thủy nguyên khí. Chuyển Thổ nguyên khí thành Kim nguyên khí. Chính là chủ yếu tài liệu xây tổ.
Nói chung, chỉ 30 Địa Sát Thạch Tệ là đủ. Nhưng Sở Vân nghĩ lại, tình nguyện lãng phí thêm một ít Địa Sát Thạch Tệ, cũng phải làm thập toàn thập mỹ, làm cho Thiên Hồ hấp thu đủ nguyên khí.
Trừ chủ tài liệu là Địa Sát Thạch Tệ ra, còn có phụ liệu.
Thời điểm này, Hồng Thương gia gia đã tặng một túi Tuyết Sa, nó cũng có công dụng. Tuyết Sa, là một loại tài liệu hi hữu, trắng noãn óng ánh, công hiệu ôn nhuận . Dùng nó, có thể nhanh chóng câu thông với linh tính của yêu thú.
Sau khi đổ Tuyết Sa quanh tổ xong, Sở Vân vui mừng phát hiện, đã đủ rồi.
Kế tiếp, bước thứ năm, tích huyết (nhỏ máu).
Trong xã hội loài người, có chuyện nhỏ máu nhận thân. Nhỏ máu, là vì có liên hệ với nhau, tế luyện trứng yêu thú, hay thành lập liên hệ với yêu thú, đây là một bước trọng yếu.
Chọn máu, phải là tinh hoa, hiệu quả càng tốt. Máu tốt nhất trên người, chính là tâm huyết. Nhưng cũng không phải muốn chính thức phá bụng móc tim ra, lấy máu để nhỏ.
Nói chung, ngự yêu sư chỉ cần cắn nát ngón tay, nhỏ ra máu tươi. Câu cửa miệng tay đứt ruột xót, máu như vậy, cũng là tâm huyết,
Nhưng phương thức Sở Vân chọn dùng, lại không phải thế. Hắn cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi. Cách hắn chọn dùng, chính là lấy máu ở lưỡi. Bởi vì, máu ở lưỡi, cũng là tâm huyết. Nhưng vì đầu lưỡi mềm mại, có hoạt tính, so với máu ngón tay, còn tốt hơn nhiều.
Chỉ có ngự yêu sư tầm thường ấp trứng, sẽ không cắn nát đầu lưỡi, vận dụng máu ở đầu lưỡi. Bởi vì vận dụng phương pháp này, thống khổ hơn xa việc cắn nát ngón tay. Cắn nát ngón tay có thể băng bó, cho nên được sử dụng nhiều. Nhưng đầu lưỡi lại không được, ăn cơm nói chuyện, đều phải dùng đến nó.
Sở Vân ở kiếp trước, cũng không dùng máu đầu lưỡi, mà là máu ở đầu ngón tay. Nhưng sau khi hắn sống lại, tâm tính phát sinh biến hóa vi diệu. Muốn làm chuyện gì, phải làm thập toàn thập mỹ, đền bù tiếc nuối trước đây.
Nhưng, lời đi cũng phải nói lại, muốn tế luyện trứng tuyệt phẩm yêu thú. Vận dụng máu ở đầu lưỡi, cũng là chuyện rất bình thường.
Máu đầu lưỡi được Sở Vân ngậm trong miệng, nhưng lại không vội phun ra.
Hắn không chút hoang mang, lấy trong ngực ra một bình trân châu Lệ. Trân châu Lệ có được không dễ, nó trân quý hơn Tuyết Sa rất nhiều, giá cả đắt đỏ. Tác dụng của nó, đó tăng phúc cực lớn cho quá trình tích huyết, làm cho yêu thú vừa phá xác mà ra đã cùng ngự yêu sư có liên hệ thân mật cực cao.
Mở nắp bình ra, nhấc nó lên, Sở Vân nhỏ ra một giọt trân châu Lệ, đổ vào trong miệng.
Sự mát lạnh của trân châu Lệ hỗn hợp cùng một chỗ với máu đầu lưỡi, tản mát ra một cổ hương khí nồng đậm. Nếu người khác ngửi thấy sẽ cảm thấy thần thanh khí sảng, trong lòng thanh minh.
Sở Vân rất có kinh nghiệm, chuẩn bị một lát, lúc này mới nhổ mạnh ra. Hòa trân châu Lệ và máu, nhổ chuẩn xác vào trứng yêu thú.
Tác giả :
Cổ Chân Nhân