Chí Tôn
Chương 112: Vì Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụy chọn mua tiên nang (thượng)

Chí Tôn

Chương 112: Vì Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụy chọn mua tiên nang (thượng)

- Ha ha…
Bỗng nhiên cười khẽ một tiếng, Nhan Khuyết chậm rãi cúi người, một gối quỳ xuống dưới mặt đất, ôm quyền về phía Sở Vân:
- Nguyện đổ chịu thua!

Ngừng lại một chút, lúc này mới nói tiếp:
- Nhan Khuyết ở đây, bái kiến chủ công!



- Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Cư nhiên có động tĩnh lớn như vậy?
Trữ Y Y vội vã chạy lên, trong rừng cây xanh mướt, nàng mặc quần áo màu vàng nhạt, bước chân lướt nhanh như hồ điệp bay lượn.

- Không biết, nhìn bảo quang này, hẳn là có bảo vật xuất thế!
Hoa Anh mặc y phục rộng rãi rực rỡ, ống tay áo trong lúc chạy nhanh bay phấp phới.

- Đi mau, Nhan Khuyết học trưởng hẳn là ở trên đỉnh núi. Đối phương là Sở Vân và Thạch Gia Minh, nhanh nhanh đuổi kịp.

Trong lòng lo lắng cho an toàn của thủ lĩnh, một đám thư sinh bình dân chạy nhanh lên đỉnh núi.

- Hử?
Bỗng nhiên toàn thân bọn họ run lên, đồng thời ngừng bước chân, nghẹn họng trân trối nhìn vào một màn trên đỉnh.

Nhan Khuyết nửa quỳ trước mặt Sở Vân, kim quang như trụ, Sở Vân đứng giữa đỉnh núi, gió mạnh thổi quần áo của hắn phất phơ, hiện lộ dáng người tráng lệ cao ngất, giống như thần nhân.

- Sao, tại sao có thể như vậy?
Các thư sinh bình dân đều khó có thể tin tưởng.

Vẻ mặt Trữ Y Y chấn động, nói không nên lời.

Sắc mặt Hoa Anh ngưng trọng, rất ngưng trọng. Hai mắt chớp động lệ quang, vẻ thong dong không còn. Hắn so với mọi người xung quanh nghĩ nhiều hơn, thấy xa hơn.

Thấy một màn này, trong lòng hắn thở dài:
"Bầu trời thư viện, phải đổi rồi!"



Phong vân đột biến, lúc ba người Sở Vân, Kim Bích Hàm và Nhan Khuyết bước xuống đỉnh núi, chiều gió của Thiên Ca Thư Viện lại đột nhiên rung chuyển bất định.

Sở Vân hoàn thành nhiệm vụ bao nhiêu năm không ai hoàn thành, Nhan Khuyết bái Sở Vân làm chủ công, hai tin tức giống như hai quả bom lớn, khiến tinh thần của toàn bộ thư sinh đều nhấc lên sóng gió ngập trời, không thể bình tĩnh lại.

Sở Vân từ lúc mới bắt đầu nhập học đã sớm trở thành tiêu điểm, tại giờ khắc này đã triệt để thổi lên đỉnh sóng gió. Trở thành một trong những thư sinh ưu tú nhất của thư viện từ trước tới nay.

Cái tên Trĩ Hổ, hầu như mỗi giờ mỗi khắc đều được các tiên sinh lẫn thư sinh đề cập.

Bên ngoài phong ba nổi lên bốn phía, mà nhân vật phong vân Sở Vân lúc này đang ở trong phòng ở, kiểm tra hai kiện bảo vật truyền thừa mới thu được.

Kiện thứ nhất, viên cầu như ngọc bích, nắm trong tay, có thể cảm thụ được từng đợt mát mẻ. Đây chính là hạt giống của Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ, phi thường hiếm thấy. Truyện Sắc Hiệp

Kiện thứ hai là một ngọc giản.

Sở Vân truyền thần niệm vào trong, sắc mặt lập tức vui vẻ. Hắn phát hiện trong ngọc giản, đại bộ phận là ghi chép tâm đắc và thể hội về nghiên cứu và sử dụng thủ ấn luyện đan Bát Đoạn Cẩm của viện chủ đời thứ ba năm đó, chính là thứ hắn cần nhất hiện tại.
Trừ thứ này ra, chính là giới thiệu phương pháp tài bồi đối với Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ, cùng với liên hệ chặt chẽ giữa thủ ấn luyện đan Bát Đoạn Cẩm và Hoàn
Chuyển Đan Nguyên Thụ.

"Nguyên lai lợi dụng Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ tiến hành thủ pháp luyện đan Bát Đoạn Cẩm có thể tăng lên số đạo vận đan y. Nói cách khác, Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ có thể tăng phúc hiệu quả mã hóa đặc biệt của thủ ấn luyện đan Bát Đoạn Cẩm."

Trên thực tế, thủ ấn luyện đan Bát Đoạn Cẩm chính là do viện chủ đời thứ ba thu được linh cảm từ Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ. Bởi vậy hai bên kết hợp với nhau, đồng thời luyện đan, hiệu quả mã hóa đề cao cũng không phải là chuyện kỳ quái.

"Hai thứ này xuất hiện rất đúng lúc a."

Trong lòng Sở Vân vui mừng khôn xiết, khó dùng ngôn từ để miêu tả.

Nguyên bản hắn vẫn dùng Thiên Hồ luyện đan, tuy rằng Thiên Hồ có tư chất tuyệt phẩm, nhưng bản thân nó không phải tài liệu tốt để luyện đan. Đi theo con đường "đạo pháp cường công" mới có thể phát huy ra toàn bộ thiên phú của nó.

Để Thiên Hồ làm yêu thú luyện đan, quả thực chính là lãng phí lớn nhất. Hơn nữa hiệu quả không rõ ràng, thậm chí còn không bằng được một ít yêu thú tư chất thượng đẳng.

Đương nhiên, trong yêu thú tuyệt phẩm, chân chính có được thiên phú luyện đan cũng có không ít. Ví dụ như Chu Tước có Nam Minh Ly Hỏa, Phượng Hoàng có Niết Bàn Thánh Viêm.

Lại ví dụ như Kim Ô, sở hữu Thánh Dương Kim Diễm. Lại ví dụ như Họa Đấu, có thể thôn phệ bất cứ nguyên hỏa nào trong thiên địa, đồng thời khống chế hỏa chủng.

Nhưng yêu thú này đều sở hữu hỏa diễm đặc thù. Có thể bồi dưỡng trở thành yêu thú luyện đan. Thế nhưng lửa của Thiên Hồ lại không chỉ đơn thuần là hỏa diễm hành hỏa, trời sinh Thiên Hồ đã không có thiên phú cao trong phương diện luyện đan.

Thước có dài tấc có ngắn, trên thế giới căn bản không có yêu thú toàn năng. Chỉ là dựa theo tư chất thiên phú của bản thân yêu thú, lựa chọn con đường bồi dưỡng thỏa đáng nhất mới có thể phát huy được giá trị lớn nhất của yêu thú.

Nguyên bản Sở Vân cũng dự định, nếu như không tìm được Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ, hắn sẽ tiêu hao một số học phân nhất định, đổi lấy yêu thú hoặc yêu binh như Xích Thố, lò luyện đan. Do đó giải phóng thời gian cho Thiên Hồ, chuyên môn bồi dưỡng chiến lực cho nó.

Không nghĩ tới, Kim Bích Hàm tới tìm chính mình, mấy đầu mối đều tập trung vào một chỗ, trên đỉnh núi, không chỉ giúp hắn tìm được hạt giống Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ, hơn nữa còn có thu hoạch ngoài ý muốn, chính là thu phục được Nhan Khuyết.

Phải biết rằng Nhan Khuyết tương lai được xưng là "toán kế vô khuyết", là nhân vật xếp tại Dị Sĩ Bảng trên Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng. Dị Sĩ Bảng chỉ liệt danh bảy mươi hai người toàn bộ Tinh Châu, so với một trăm lẽ tám người Tuấn Kiệt Bảng Sở Vân đang xếp hiện tại cao hơn hẳn một bậc.

Sở Vân rất thỏa mãn, nhịn không được cười rộ lên.

- Sở huynh, huynh lại cười ngây ngô…
Trong phòng còn có Kim Bích Hàm, lúc này nhịn không được trợn trắng mắt nhìn, có chút bất đắc dĩ, nhỏ giọng nói. Từ sau khi rời khỏi đỉnh núi, Sở Vân liền xuất hiện một thói quen rất không tốt, đó chính là thường xuyên mừng rỡ cười khúc khích.

- Huynh có biết như vậy rất phá hư hình tượng sao? Nếu như để các thư sinh khác nhìn thấy, không thể không kinh ngạc tới rớt cằm xuống dưới đất.
Kim Bích Hàm tiếp tục nói:
- Mau mau nói cho ta biết, bảo vật truyền thừa của viện chủ đời thứ ba tột cùng là cái gì?

- Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ, tựa hồ là yêu thực đã tuyệt chủng. Ông trời của ta, đây là yêu thực thượng đẳng nha, hiện tại giá trị tuyệt đối so sánh được với nửa tuyệt phẩm! Bồi dưỡng theo thiên phú của nó, chuyên theo hướng yêu thực luyện đan, đây là lực chọn tốt nhất!

Sau khi nghe được câu trả lời của Sở Vân, Kim Bích Hàm nhịn không được kinh hô, trong đôi con mắt hắc bạch phân minh toát ra tình tự kinh hỷ.

Tác giả : Cổ Chân Nhân
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại