Chị Em Thiên Tài
Chương 54: Thêm một mảnh ghép
Nó đang chìm suy nghĩ thì Quân hớt hải chạy lại nói :
_ “ Đã tìm ra hiện trường đầu tiên của vụ án rồi " .
Nó lập tức ngừng mọi suy nghĩ , đứng dậy đi thẳng đến nhà xe . Hắn và Quân cũng theo ngay sau , Quân lái xe chở hai người đến đó . Đến nơi hiện trường là một ngôi nhà gỗ cạnh biển , nơi này cách nơi phát hiện thi thể có thể nói là không quá xa , cũng không quá gần . Nó đi qua giải phân cách để vào ngôi nhà . Trước khi vào ba người bọn nó đều đeo găng tay vào . Mở cửa vào bên trong , nó có chút nhăn mặt , bên trong khắp nơi bê bết vết máu khô , mùi tanh tưởi , hôi hám của những vệt máu khô bốc lên . Ruồi nhặng bay khắp phòng . Cửa sổ đều bị bịt kín , khiến mùi hôi trong này càng nồng nặng và thêm phần khó chịu , trong phòng được chiếu sáng bởi một bóng điện xem ra vừa mới được lắp đặt . Nó đi gần vào bên trong thì bỗng thấy tiếng động đằng sau , quay người lại thấy hắn xông ra bên ngoài , nó chặc lưỡi xem ra khá khẩm hơn lần đầu của nó , lần đầu nó không có trụ lâu đến vậy đâu , hơn nữa còn ám ảnh cả trong lúc ăn cơm , hại nó mấy ngày không dám động vào thịt chuyển sang chế độ ăn chay .
Nó đi vào bên trong , căn phòng không có gì ngoài những vết máu đã khô két lại và mùi tanh tưởi của nó . Ở chính giữa căn phòng duy nhất có một cái ghế gỗ và một sợi dây trên đó , cả căn phòng không còn gì khác .
Sau khi quan sát một lượt nó mới để thêm vài người khác vào , để họ kiểm tra xem có phát hiện dấu vân tay và kiểm chứng AND có trùng khớp hay không . Nó đứng giữa căn phòng , nó không đeo khẩu trang mùi máu tanh cứ vấn vít quay cánh mũi nó . Nó nhìn xung quanh đủ có thể thấy nạn nhân đã bị hành hạ dã man đến thế nào , khắp phòng đều mà máu đôi chỗ còn có vết máu hình bàn tay kéo dài .
Nó dường như không chịu nổi cảm giác khó chịu này nên đi đến cửa sổ vì bị bít chặt nên nó dùng chân đá mạnh cho cánh cửa tung ra . Một cơn gió từ biển ùa vào mang theo vị mặn của biển phần nào giảm bớt mùi máu xung quanh . Lúc này hắn đã trở lại với một cái khẩu trang được đeo lên . Hắn cũng bắt đầu quan sát xung quanh .
Quả thật đây là lần đầu hắn gặp cảnh này , cái mùi máu tanh tưởi , mang theo mùi xác chết lâu ngày ấy làm hắn cảm thấy thức ăn ở dạ dày cứ thi nhau dội ngược lên cổ , xem phim kinh dị quả thật cảm giác không kích thích bằng một phần thế này . Hắn đã cố chịu nhưng vẫn là không thể , vẫn chạy ra ngoài nôn toàn bộ những gì có trong bụng . Sau đó để cho an toàn hắn lấy một cái khẩu trang y tế đeo lên rồi mới trở vào . Dù cách một lớp vải nhưng hắn vẫn có thể ngửi thấy những mùi kinh khủng đó .
Hắn áp chế cảm giác muốn nôn đó mà bắt đầu quan sát xung quanh , hắn quả thực cũng không biết mình nên bắt đầu từ đâu và tìm kiếm cái gì , xem ra hắn phải học hỏi nhiều thêm một chút . Bây giờ hắn quả thật có chút phục nó rồi .
Nó quan sát mọi thứ xung quanh cố gắng không bỏ qua một chi tiết nào , dù có là người cẩn thận đến đâu thì cũng sẽ để lại dấu vết nào đó nếu một khi người đó đã làm . Muốn không muốn bị người khác phát hiện trừ khi đừng làm , vốn chẳng có bí mật nào mãi mãi , chỉ là bí mật giữ được bao lâu .
Ánh mắt nó đột nhiên dừng lại , nó nhìn không có nhầm , có cái gì đó vừa chiếu vào mắt nó , nó lại đang đứng quay lưng với cửa sổ , vì vậy không thể là ánh sáng bên ngoài được . Nó đi về phía đó đôi mắt nheo lại quan sát từng chút một , đôi mắt nó dừng lại ở một khe giữa hai tấm gỗ ghép lại , có một thứ bằng kim loại rất nhỏ , nó đi đến gần quan sát , nó không chắc nhưng hình như là một cái camera , một loại hiện đại bậc nhất đến cả cục cảnh sát còn chưa có được dùng qua loại này .
Nó nhếch miệng lên cười rồi hướng thẳng mặt vào ống kính , nhẹ nhàng nói :
_ “ Tao sẽ bắt cho bằng được thằng biến thái như mày " _ Nó biết nếu đó quả thực là một cái camera thì tên đó nhìn chắc chắn đang quan sát chỗ này nó . Và quả thật đang có một đôi mắt nhìn vào nó , một đôi mắt đầy ý cười , môi cũng hơi nhếch lên nở một nụ cười đầy ngông cuồng . Chưa xong đâu hắn vẫn chưa thấy đủ .
Sau đó nó đưa tay gỡ chiếc camera đó xuống quẳng vào túi vật chứng . Xem ra hôm nay đến đây là đủ rồi tên tội phạm ngông cuồng nó sẽ cho hắn biết tay .
Khi rời khỏi hiện trường vụ án và quay về đã là hơn mười một giờ , trong cục cảnh sát chỉ còn lại nó , hắn và vài người chưa có vợ con gì nên quyết định cư ở đây , chuyện này cũng xảy ra như cơm bữa ấy mà . Nó quẳng cho nhóc Vũ cái camera nó tìm được sau đó thì an nhàn quay về vị trí của mình tìm tư thế thoải mái trên chiếc ghế để ngủ , trước khi kịp nhắm mắt nó liền thấy cái bản mặt hắn trước mặt , hắn còn chưa mở mồm nó đã chặn họng :
_ “ Không có sách hướng dẫn công việc đâu , rảnh thì xem mấy bộ phim trinh thám đi , tỉ mỉ một chút là ổn , giờ thì biến đi " _ Nó dứt khoát không muốn tên xúi quẩy này đến phá đám giấc ngủ của nó chút nào hết . Nên tìm đại một việc cho hắn làm , ai ngờ tên điên này quay về máy tính nghiêm chỉnh làm theo lời nó thật . Xem ra tên này còn ngây thơ lắm . Nhớ lại khi nó còn ngây thơ thế này cũng bị bố nó lừa phỉnh thế đấy .
Sau đó nó cũng bị cơn buồn ngủ đánh gục , đang tuổi ăn tuổi lớn mà ở đâu mà chả lăn ra ngủ được . Đang mơ màng ngon giấc thì tự nhiên nó thấy mũi không thở được , hít thở đều không thông , nó liền theo phản xạ cơ thể vô thức mở miệng ra thở nhưng như có cái kẹp , kẹp giữa hai môi nó lại không sao mà thở nổi . chả mấy chốc nó bừng tỉnh khỏi giấc ngủ , mở mắt ra đập vào mắt nó là khuôn mặt cười cười của nhóc Vũ . Người nó như bốc hỏa gạt phắt tay thằng nhóc ra , sau đó cằn nhằn :
_ “ Nửa đêm nửa hôm không cho người ta ngủ mà làm cái quỷ gì vậy ? Trẻ ngoan thì nên đi ngủ sớm mới phải . " .
Nhóc Vũ coi như lời nói của nó là gió thoảng bên tai mà ngồi xuống một cái ghế gần đó , sau đó thằng nhóc đó lại không nhìn nó là nhìn về một hướng khác , sắc mặt ngày một khó coi . Nó cũng nhíu mày nhìn theo ánh mắt của nhóc vũ . Nhìn xong nó nhịn cười đến nỗi tỉnh cả ngủ . Hắn đang rất chăm chú xem một bộ phim trinh thám kinh điển của nền điện ảnh Hollywood , vậy là từ lúc nó ngủ là ba tiếng trước hắn vẫn ngồi xem phim mà không ngủ sao ? Có cần nghiêm chỉnh tin lời nó đến vậy không ?
Nhóc Vũ cầm một cái bút ở trên bàn ném về phía đầu hắn , hắn thấy vậy mới bỏ tai nghe xuống ngơ ngác quay lại nhìn .
_ “ Ngu ngốc " _ Đó là hai chữ mà nhóc Vũ tặng cho hắn khi hắn quay đầu lại .
Hắn nghe hai từ đó từ miệng nhóc Vũ , còn cái vẻ cười cợt trên mặt nó sao hắn cứ cảm thấy hình như mình bị chơi xỏ hay sao ý ? Nghĩ đến đây hắn như muốn bốc hỏa , quả thực hắn đã ngồi xem ba tiếng rồi , trong khi mọi người xung quanh thì đi ngủ , hắn dù có buồn ngủ đến nhức mắt vậy mà vẫn nghiêm chỉnh ngồi xem . Thế mà bây giờ biết mình bị chơi xỏ , quả thật là nuốt không trôi cục tức này . Thấy hắn như sắp lao vào bóp chết nó , nó thu lại ý cười mặt mày nghiêm túc nhìn nhóc Vũ .
_ “ Có thu hoạch gì rồi ? " .
Khi nó đưa cái camera cho nhóc Vũ tất nhiên thứ nó muốn không phải là tìm thấy dấu vân tay , tên hung thủ này xảo quyệt như vậy sao có thể để lại dấu vết ngu xuẩn đó được . Mà đó là một chiếc camera thuộc " hàng khủng " , không phải loại bày bán vô tội vạ ở chợ được . Từ đó có thể tìm ra thứ gì đó liên quan đến hắn chăng ?
_ “ Chiếc camera đó có lẽ còn hơn tưởng tượng của chị một chút , chị gặp may rồi . Đó là hàng còn không có trên thị trường , mọi thứ dùng cho cái camera đó rất hoàn hảo . Nó là hàng do quân đội nghiên cứu và sản xuất . Vì vậy nơi có thể kiếm thứ như vậy chỉ có hai chỗ , trong quân đội hoặc là chợ đen " _ Nhóc Vũ nhíu mày nói ra những thông tin cậu mới lấy được . Cái camera đó khiến cậu mất gần ba tiếng mà mới chỉ tra ra có một chút thông tin , còn cấu tạo thì quả thật cậu chịu chết . Mọi thứ cậu biết không đủ để cậu hiểu được cấu tạo quỷ quái của nó , cậu mà biết ai là cha đẻ thật sự của cái camera đó cậu nhất định sẽ viếng thăm vài lần .
Nghe một loạt thông tin nhóc Vũ nói xong trong lòng nó không khỏi cảm khái cùng thấy gặp may rồi , hắn để lại một dấu vết lớn như vậy sợ gì tra không ra . Liếc qua hắn , thấy hắn nhăn mặt nhíu mày vẻ nghiêm trọng lắm thì nó hất hất mặt về phía hắn rồi nói :
_ “ Thắc mắc cái gì ? " .
_ “ Chợ đen " .
Nó với nhóc Vũ quăng cho hắn một ánh mắt đầy vẻ bất lực , đúng là thiếu gia có khác . Xem ra còn nai tơ lắm .
_ “ Nói là chợ đen là cái mã thôi nói chính xác hơn là một cái quán bán rượu to tổ chảng . Ở đó tụ tập nhiều giao dịch đen , từ những hàng cấm cho đến thông tin mật , chỉ cần ra một cái giá hợp lí thì ta cũng sẽ có được thứ ta cần tùy theo mức độ " _ Nó cố gắng chọn những từ cho hắn hiểu nhanh nhất .
_ “ Tồn tại một nơi như thế sao ? Sao không cho đóng cửa ." _ Hắn đưa ra thắc mắc của mình .
Nó và nhóc Vũ nhìn nhau đầy chán nản , quả thực chẳng muốn giải thích nữa . Thực chất không phải chưa từng dẹp hay không dẹp mà là dẹp không xong .
_ “ Anh có ngon thì đi dẹp đi " _ Nó lười giải thích nên quăng đại cho hắn một câu cho hết chuyện .
Bỗng đột nhiên nó nghe thấy tiếng gió sau tai theo phản xạ nó né người qua một bên đồng thời một quyển sách bay sượt qua tai nó cùng một giọng ngái ngủ đầy bức xúc vang lên .
_ “ Mấy cái đứa này đêm hôm không ngủ thì cũng phải để cho người ta ngủ chứ " .
_ “ Chú cứ ngủ đi " _ Nó nói tiện tay nó nhặt quyển sách đặt lên bàn .
_ “ Không phải bị mấy đứa chúng bay làm cho tỉnh giấc sao ? " .
_ “ Thế à , xin lỗi chú nhá , cháu cũng ngủ đây "_ Nó nói với cái giọng chẳng có chút lỗi lầm nào hết .
Nói xong nó quả thực lăn ra cái ghế nhắm mắt ngủ thật . Nhóc Vũ cũng cảm thấy có chút mệt mỏi nên tính quay lên phòng ba nó mà ngủ ở sô pha . Trước khi lên đó nhóc cũng để lại một câu .
_ “ Anh cũng ngủ đi , mai bận đó ." .
Bây giờ đã là hơn hai giờ sáng rồi , tinh thần cậu cũng có chút uể oải bỏ vào phòng làm việc của ba mình , không bật đèn mà đổ người luôn xuống cái ghế sô pha , chắc giờ này ba cậu đã về nhà nằm trong chăn ấm đệm êm mà ôm vợ rồi . Cậu mở mắt ra nhìn về phía cửa sổ nơi ánh trăng rọi vào , mắt cậu đột nhiên dừng ở một thứ gì đó trên bàn . Nhờ ánh trăng phản chiếu cậu có thể nhìn thấy thứ đó nhờ phản quang . Một thứ gì đó phát ra ánh sáng rất đẹp .
Cậu đứng dậy và đi đến bàn làm việc , trên đó có một sợi dây chuyền có một mặt kim cương nhỏ cắt gọt hình trái tim nhìn rất tinh xảo . Ánh trăng rọi vào tạo ra một thứ ánh sáng rất đẹp .
Cậu khẽ nhếch môi cười cũng sắp sinh nhật mẹ cậu rồi nhỉ , chắc thứ này là ba mua cho mẹ . Xem ra lương của ba cũng cao lắm .
Sau đó cậu để đúng vào vị trí và quay trở lại sô pha và quyết định đánh một giấc đến sáng .
_ “ Đã tìm ra hiện trường đầu tiên của vụ án rồi " .
Nó lập tức ngừng mọi suy nghĩ , đứng dậy đi thẳng đến nhà xe . Hắn và Quân cũng theo ngay sau , Quân lái xe chở hai người đến đó . Đến nơi hiện trường là một ngôi nhà gỗ cạnh biển , nơi này cách nơi phát hiện thi thể có thể nói là không quá xa , cũng không quá gần . Nó đi qua giải phân cách để vào ngôi nhà . Trước khi vào ba người bọn nó đều đeo găng tay vào . Mở cửa vào bên trong , nó có chút nhăn mặt , bên trong khắp nơi bê bết vết máu khô , mùi tanh tưởi , hôi hám của những vệt máu khô bốc lên . Ruồi nhặng bay khắp phòng . Cửa sổ đều bị bịt kín , khiến mùi hôi trong này càng nồng nặng và thêm phần khó chịu , trong phòng được chiếu sáng bởi một bóng điện xem ra vừa mới được lắp đặt . Nó đi gần vào bên trong thì bỗng thấy tiếng động đằng sau , quay người lại thấy hắn xông ra bên ngoài , nó chặc lưỡi xem ra khá khẩm hơn lần đầu của nó , lần đầu nó không có trụ lâu đến vậy đâu , hơn nữa còn ám ảnh cả trong lúc ăn cơm , hại nó mấy ngày không dám động vào thịt chuyển sang chế độ ăn chay .
Nó đi vào bên trong , căn phòng không có gì ngoài những vết máu đã khô két lại và mùi tanh tưởi của nó . Ở chính giữa căn phòng duy nhất có một cái ghế gỗ và một sợi dây trên đó , cả căn phòng không còn gì khác .
Sau khi quan sát một lượt nó mới để thêm vài người khác vào , để họ kiểm tra xem có phát hiện dấu vân tay và kiểm chứng AND có trùng khớp hay không . Nó đứng giữa căn phòng , nó không đeo khẩu trang mùi máu tanh cứ vấn vít quay cánh mũi nó . Nó nhìn xung quanh đủ có thể thấy nạn nhân đã bị hành hạ dã man đến thế nào , khắp phòng đều mà máu đôi chỗ còn có vết máu hình bàn tay kéo dài .
Nó dường như không chịu nổi cảm giác khó chịu này nên đi đến cửa sổ vì bị bít chặt nên nó dùng chân đá mạnh cho cánh cửa tung ra . Một cơn gió từ biển ùa vào mang theo vị mặn của biển phần nào giảm bớt mùi máu xung quanh . Lúc này hắn đã trở lại với một cái khẩu trang được đeo lên . Hắn cũng bắt đầu quan sát xung quanh .
Quả thật đây là lần đầu hắn gặp cảnh này , cái mùi máu tanh tưởi , mang theo mùi xác chết lâu ngày ấy làm hắn cảm thấy thức ăn ở dạ dày cứ thi nhau dội ngược lên cổ , xem phim kinh dị quả thật cảm giác không kích thích bằng một phần thế này . Hắn đã cố chịu nhưng vẫn là không thể , vẫn chạy ra ngoài nôn toàn bộ những gì có trong bụng . Sau đó để cho an toàn hắn lấy một cái khẩu trang y tế đeo lên rồi mới trở vào . Dù cách một lớp vải nhưng hắn vẫn có thể ngửi thấy những mùi kinh khủng đó .
Hắn áp chế cảm giác muốn nôn đó mà bắt đầu quan sát xung quanh , hắn quả thực cũng không biết mình nên bắt đầu từ đâu và tìm kiếm cái gì , xem ra hắn phải học hỏi nhiều thêm một chút . Bây giờ hắn quả thật có chút phục nó rồi .
Nó quan sát mọi thứ xung quanh cố gắng không bỏ qua một chi tiết nào , dù có là người cẩn thận đến đâu thì cũng sẽ để lại dấu vết nào đó nếu một khi người đó đã làm . Muốn không muốn bị người khác phát hiện trừ khi đừng làm , vốn chẳng có bí mật nào mãi mãi , chỉ là bí mật giữ được bao lâu .
Ánh mắt nó đột nhiên dừng lại , nó nhìn không có nhầm , có cái gì đó vừa chiếu vào mắt nó , nó lại đang đứng quay lưng với cửa sổ , vì vậy không thể là ánh sáng bên ngoài được . Nó đi về phía đó đôi mắt nheo lại quan sát từng chút một , đôi mắt nó dừng lại ở một khe giữa hai tấm gỗ ghép lại , có một thứ bằng kim loại rất nhỏ , nó đi đến gần quan sát , nó không chắc nhưng hình như là một cái camera , một loại hiện đại bậc nhất đến cả cục cảnh sát còn chưa có được dùng qua loại này .
Nó nhếch miệng lên cười rồi hướng thẳng mặt vào ống kính , nhẹ nhàng nói :
_ “ Tao sẽ bắt cho bằng được thằng biến thái như mày " _ Nó biết nếu đó quả thực là một cái camera thì tên đó nhìn chắc chắn đang quan sát chỗ này nó . Và quả thật đang có một đôi mắt nhìn vào nó , một đôi mắt đầy ý cười , môi cũng hơi nhếch lên nở một nụ cười đầy ngông cuồng . Chưa xong đâu hắn vẫn chưa thấy đủ .
Sau đó nó đưa tay gỡ chiếc camera đó xuống quẳng vào túi vật chứng . Xem ra hôm nay đến đây là đủ rồi tên tội phạm ngông cuồng nó sẽ cho hắn biết tay .
Khi rời khỏi hiện trường vụ án và quay về đã là hơn mười một giờ , trong cục cảnh sát chỉ còn lại nó , hắn và vài người chưa có vợ con gì nên quyết định cư ở đây , chuyện này cũng xảy ra như cơm bữa ấy mà . Nó quẳng cho nhóc Vũ cái camera nó tìm được sau đó thì an nhàn quay về vị trí của mình tìm tư thế thoải mái trên chiếc ghế để ngủ , trước khi kịp nhắm mắt nó liền thấy cái bản mặt hắn trước mặt , hắn còn chưa mở mồm nó đã chặn họng :
_ “ Không có sách hướng dẫn công việc đâu , rảnh thì xem mấy bộ phim trinh thám đi , tỉ mỉ một chút là ổn , giờ thì biến đi " _ Nó dứt khoát không muốn tên xúi quẩy này đến phá đám giấc ngủ của nó chút nào hết . Nên tìm đại một việc cho hắn làm , ai ngờ tên điên này quay về máy tính nghiêm chỉnh làm theo lời nó thật . Xem ra tên này còn ngây thơ lắm . Nhớ lại khi nó còn ngây thơ thế này cũng bị bố nó lừa phỉnh thế đấy .
Sau đó nó cũng bị cơn buồn ngủ đánh gục , đang tuổi ăn tuổi lớn mà ở đâu mà chả lăn ra ngủ được . Đang mơ màng ngon giấc thì tự nhiên nó thấy mũi không thở được , hít thở đều không thông , nó liền theo phản xạ cơ thể vô thức mở miệng ra thở nhưng như có cái kẹp , kẹp giữa hai môi nó lại không sao mà thở nổi . chả mấy chốc nó bừng tỉnh khỏi giấc ngủ , mở mắt ra đập vào mắt nó là khuôn mặt cười cười của nhóc Vũ . Người nó như bốc hỏa gạt phắt tay thằng nhóc ra , sau đó cằn nhằn :
_ “ Nửa đêm nửa hôm không cho người ta ngủ mà làm cái quỷ gì vậy ? Trẻ ngoan thì nên đi ngủ sớm mới phải . " .
Nhóc Vũ coi như lời nói của nó là gió thoảng bên tai mà ngồi xuống một cái ghế gần đó , sau đó thằng nhóc đó lại không nhìn nó là nhìn về một hướng khác , sắc mặt ngày một khó coi . Nó cũng nhíu mày nhìn theo ánh mắt của nhóc vũ . Nhìn xong nó nhịn cười đến nỗi tỉnh cả ngủ . Hắn đang rất chăm chú xem một bộ phim trinh thám kinh điển của nền điện ảnh Hollywood , vậy là từ lúc nó ngủ là ba tiếng trước hắn vẫn ngồi xem phim mà không ngủ sao ? Có cần nghiêm chỉnh tin lời nó đến vậy không ?
Nhóc Vũ cầm một cái bút ở trên bàn ném về phía đầu hắn , hắn thấy vậy mới bỏ tai nghe xuống ngơ ngác quay lại nhìn .
_ “ Ngu ngốc " _ Đó là hai chữ mà nhóc Vũ tặng cho hắn khi hắn quay đầu lại .
Hắn nghe hai từ đó từ miệng nhóc Vũ , còn cái vẻ cười cợt trên mặt nó sao hắn cứ cảm thấy hình như mình bị chơi xỏ hay sao ý ? Nghĩ đến đây hắn như muốn bốc hỏa , quả thực hắn đã ngồi xem ba tiếng rồi , trong khi mọi người xung quanh thì đi ngủ , hắn dù có buồn ngủ đến nhức mắt vậy mà vẫn nghiêm chỉnh ngồi xem . Thế mà bây giờ biết mình bị chơi xỏ , quả thật là nuốt không trôi cục tức này . Thấy hắn như sắp lao vào bóp chết nó , nó thu lại ý cười mặt mày nghiêm túc nhìn nhóc Vũ .
_ “ Có thu hoạch gì rồi ? " .
Khi nó đưa cái camera cho nhóc Vũ tất nhiên thứ nó muốn không phải là tìm thấy dấu vân tay , tên hung thủ này xảo quyệt như vậy sao có thể để lại dấu vết ngu xuẩn đó được . Mà đó là một chiếc camera thuộc " hàng khủng " , không phải loại bày bán vô tội vạ ở chợ được . Từ đó có thể tìm ra thứ gì đó liên quan đến hắn chăng ?
_ “ Chiếc camera đó có lẽ còn hơn tưởng tượng của chị một chút , chị gặp may rồi . Đó là hàng còn không có trên thị trường , mọi thứ dùng cho cái camera đó rất hoàn hảo . Nó là hàng do quân đội nghiên cứu và sản xuất . Vì vậy nơi có thể kiếm thứ như vậy chỉ có hai chỗ , trong quân đội hoặc là chợ đen " _ Nhóc Vũ nhíu mày nói ra những thông tin cậu mới lấy được . Cái camera đó khiến cậu mất gần ba tiếng mà mới chỉ tra ra có một chút thông tin , còn cấu tạo thì quả thật cậu chịu chết . Mọi thứ cậu biết không đủ để cậu hiểu được cấu tạo quỷ quái của nó , cậu mà biết ai là cha đẻ thật sự của cái camera đó cậu nhất định sẽ viếng thăm vài lần .
Nghe một loạt thông tin nhóc Vũ nói xong trong lòng nó không khỏi cảm khái cùng thấy gặp may rồi , hắn để lại một dấu vết lớn như vậy sợ gì tra không ra . Liếc qua hắn , thấy hắn nhăn mặt nhíu mày vẻ nghiêm trọng lắm thì nó hất hất mặt về phía hắn rồi nói :
_ “ Thắc mắc cái gì ? " .
_ “ Chợ đen " .
Nó với nhóc Vũ quăng cho hắn một ánh mắt đầy vẻ bất lực , đúng là thiếu gia có khác . Xem ra còn nai tơ lắm .
_ “ Nói là chợ đen là cái mã thôi nói chính xác hơn là một cái quán bán rượu to tổ chảng . Ở đó tụ tập nhiều giao dịch đen , từ những hàng cấm cho đến thông tin mật , chỉ cần ra một cái giá hợp lí thì ta cũng sẽ có được thứ ta cần tùy theo mức độ " _ Nó cố gắng chọn những từ cho hắn hiểu nhanh nhất .
_ “ Tồn tại một nơi như thế sao ? Sao không cho đóng cửa ." _ Hắn đưa ra thắc mắc của mình .
Nó và nhóc Vũ nhìn nhau đầy chán nản , quả thực chẳng muốn giải thích nữa . Thực chất không phải chưa từng dẹp hay không dẹp mà là dẹp không xong .
_ “ Anh có ngon thì đi dẹp đi " _ Nó lười giải thích nên quăng đại cho hắn một câu cho hết chuyện .
Bỗng đột nhiên nó nghe thấy tiếng gió sau tai theo phản xạ nó né người qua một bên đồng thời một quyển sách bay sượt qua tai nó cùng một giọng ngái ngủ đầy bức xúc vang lên .
_ “ Mấy cái đứa này đêm hôm không ngủ thì cũng phải để cho người ta ngủ chứ " .
_ “ Chú cứ ngủ đi " _ Nó nói tiện tay nó nhặt quyển sách đặt lên bàn .
_ “ Không phải bị mấy đứa chúng bay làm cho tỉnh giấc sao ? " .
_ “ Thế à , xin lỗi chú nhá , cháu cũng ngủ đây "_ Nó nói với cái giọng chẳng có chút lỗi lầm nào hết .
Nói xong nó quả thực lăn ra cái ghế nhắm mắt ngủ thật . Nhóc Vũ cũng cảm thấy có chút mệt mỏi nên tính quay lên phòng ba nó mà ngủ ở sô pha . Trước khi lên đó nhóc cũng để lại một câu .
_ “ Anh cũng ngủ đi , mai bận đó ." .
Bây giờ đã là hơn hai giờ sáng rồi , tinh thần cậu cũng có chút uể oải bỏ vào phòng làm việc của ba mình , không bật đèn mà đổ người luôn xuống cái ghế sô pha , chắc giờ này ba cậu đã về nhà nằm trong chăn ấm đệm êm mà ôm vợ rồi . Cậu mở mắt ra nhìn về phía cửa sổ nơi ánh trăng rọi vào , mắt cậu đột nhiên dừng ở một thứ gì đó trên bàn . Nhờ ánh trăng phản chiếu cậu có thể nhìn thấy thứ đó nhờ phản quang . Một thứ gì đó phát ra ánh sáng rất đẹp .
Cậu đứng dậy và đi đến bàn làm việc , trên đó có một sợi dây chuyền có một mặt kim cương nhỏ cắt gọt hình trái tim nhìn rất tinh xảo . Ánh trăng rọi vào tạo ra một thứ ánh sáng rất đẹp .
Cậu khẽ nhếch môi cười cũng sắp sinh nhật mẹ cậu rồi nhỉ , chắc thứ này là ba mua cho mẹ . Xem ra lương của ba cũng cao lắm .
Sau đó cậu để đúng vào vị trí và quay trở lại sô pha và quyết định đánh một giấc đến sáng .
Tác giả :
cơn gió mùa hạ