Chém Không Đứt Đích Hàm Trư Trảo
Chương 80
Hà Gia Duyệt nhịn đau, rốt cuộc cây lạp xưởng không thể nhỏ đi của Kì Nhạc Chi cũng tiến vào được trong thân thể, hai người đều nhẹ nhàng thở ra.
“Còn đau không?" Kì Nhạc Chi không vội vận động, hôn hôn hai gò má Hà Gia Duyệt trấn an.
Hà Gia Duyệt thoáng giật giật thân thể, điều chỉnh một chút,“Dường như tiến vào rồi sẽ không đau." Chỉ có cảm giác hơi là lạ, thân thể dường như bị cái gì đó lấp đầy, trướng trướng có chút không được tự nhiên.
“Vậy anh động nhé!" Kì Nhạc Chi thực săn sóc hỏi trước.
Hà Gia Duyệt nhếch môi tỏ vẻ cam chịu. Chứ còn cách nào khác đâu? Ai kêu thân thể của mình bẩm sinh đã là như vậy? Bị người đè cũng đành chịu.
Kì Nhạc Chi ôn nhu một mặt hôn môi cậu, một mặt nhẹ nhàng luật động.
Thích ứng một chút, dường như cảm giác không tệ lắm. Theo từng đợt vận động kích thích, hoa kính theo bản năng bắt đầu tiết ra càng nhiều xuân thủy, giúp cho việc tiến nhập vốn khó khăn trở nên dễ dàng hơn.
Hà Gia Duyệt cảm thấy có một chút cảm giác tê dại chưa bao giờ có từ trong cơ thể chậm rãi thẩm thấu ra, dường như…… rất thoải mái. Bất giác hai cái đùi mở rộng ra thêm một chút, giúp cho Kì Nhạc Chi càng dễ dàng ra vào, nâng cao đôi môi đã có chút sưng đỏ tiếp tục tác hôn.
Biết Hà Gia Duyệt đã cảm thấy thoải mái, Kì Nhạc Chi tăng mạnh động tác, đồng thời ra sắc cho cậu một nụ hôn triền miên nóng bỏng, tay thì trêu chọc những điểm mẫn cảm trên người Hà Gia Duyệt. Hà Gia Duyệt không cam lòng yếu thế cũng hôn lại vành tai của Kì Nhạc Chi.
“Đây không phải là chỗ mẫn cảm của anh đâu!" Thực thích cún con chủ động, nhưng dường như cậu đã cố gắng sai hướng rồi, Kì Nhạc Chi thẳng thắn thừa nhận, còn tích cực dẫn đường,“Em hướng bên cạnh thử xem.".
Hà Gia Duyệt có chút bất mãn nhíu nhíu mày, hôn lại thuận theo lỗ tai Kì Nhạc Chi dao động đi xuống, đến khi chạm vào hầu kết của Kì Nhạc Chi, rõ ràng cảm giác được Kì Nhạc Chi có phản ứng mãnh liệt, cậu càng thêm dùng sức hôn.
“A!" Kì Nhạc Chi thoải mái thở mạnh một hơi, rất là hưởng thụ.
Vậy càng phải hung hăng thêm chút nữa! Nhưng Hà Gia Duyệt đã quên, chính mình hiện tại là đang bị người áp, càng cố gắng như vậy thì lại càng khiến cho đối phương dục hỏa đóti người.
Ánh mắt Kì Nhạc Chi thay đổi, vẻ dịu dàng nguyên bản bắt đầu bị dục vọng thay thế, ngồi dậy gắt gao ôm lấy Hà Gia Duyệt, tiết tấu tiến công tăng vọt.
“A a……" Bị tiết tấu đột nhiên gia tốc khiến cho Hà Gia Duyệt kêu lên sợ hãi liên tục, phát âm không còn rõ ràng nữa,“Anh chậm…… một chút……".
Không được a! Cả đầu Kì Nhạc Chi ngập tinh trùng, chỉ nghĩ phải làm như thế nào để có thể khiến cho bản thân càng thêm thoải mái một chút.
Đem đôi chân thon dài tách ra hai bên, vừa cúi đầu, có thể nhìn thấy phân thân của mình đang tiến tiến xuất xuất vào tiểu huyệt đỏ sậm giữa cặp mông tuyết trắng, hình ảnh khiến huyết mạch sôi sục như thế làm cho Kì Nhạc Chi không chỉ không chậm lại mà động tác càng thêm điên cuồng.
“Không được! Tôi…… tôi…… không được!" Hà Gia Duyệt bất lực lắc đầu nguầy nguậy, muốn ngăn lại, lại căn bản không thể dùng được một chút khí lực.
Miệng thì nói khó chịu, nhưng Kì Nhạc Chi lại có thể cảm giác được mình ra vào càng lúc càng dễ dàng, đơn giản đem hai chân Hà Gia Duyệt nhấc lên cao, đặt lên vai mình, càng thêm xâm nhập sâu hơn.
“A!" Lúc này Hà Gia Duyệt hét lên, Kì Nhạc Chi dường như đã chạm trúng phải chốt mở thần bí nào đó trong cơ thể cậu, khiến cho cậu giật bắn cả người lên.
Mà hoa kính vốn đã ướt sũng kia lại trào ra một cỗ mật nước ào ạt. Biết mình đã tìm được đúng chỗ, Kì Nhạc Chi càng thêm dũng mãnh tổng tiến công vào nơi vừa mới khám phá.
“Ngô ngô…… a……" Hà Gia Duyệt không biết mình là nên khóc hay nên cười, miệng lung tung kêu lên vài tiếng, nhưng mỗi một tiếng đều mang theo tràn ngập tình sắc lại vô cùng dụ hoặc, giống như thúc giục Kì Nhạc Chi càng thêm cố gắng.
Nếu nói khó chịu, Hà Gia Duyệt quả thật cảm thấy rất khó chịu, dường như dây thần kinh lẫn cột sống đều bị ai đó lấy đi mất, nằm xụi lơ thành một đoàn. Nhưng nói khó chịu cũng không hẳn, đó là một loại cảm giác kì quái nói không nên lời, lại làm cho người ta cảm thấy thật thoải mái, thật kích thích. Mỗi một tế bào trong thân thể đều như bị kích thích thật sung sướng, thật hưởng thụ, thật khao khát.
Loại cảm giác dục tiên dục tử này khiến cho Hà Gia Duyệt rất nhanh liền mất đi lý trí, mông không tự chủ được nâng lên, giúp cho côn thịt ra vào càng thêm sâu. Đùi mở rộng hết cỡ, hoa kính không ngừng co thắt, căn bản là luyến tiếc mỗi một lần côn thịt rời đi. Miệng cũng phóng đãng kêu lên lung tung,“Không cần…… tôi muốn……".
Kì Nhạc Chi giật mạnh chiếc gối dưới đầu của Hà Gia Duyệt đem xuống chèn dưới mông cậu, cảm giác sung sướng khiến cho đầu óc có thể cảm nhận được từng tín hiệu mẫn cảm nhỏ nhất của thân thể, làm cho khoái cảm càng thêm mãnh liệt .
“Không…… không được!" Thân thể thật sảng khoái, cảm giác không thể khống chế dược khiến cho Hà Gia Duyệt thét lên,“Để tôi…… xuống….. a a……".
Kì Nhạc Chi mặc cho Hà Gia Duyệt vung tay lung tung, chính là không chịu kéo gối ra, ngược lại càng thêm dùng sức đâm vào chỗ sâu nhất.
Hà Gia Duyệt ngay cả khóe mắt cũng chịu không nổi ứa nước mắt, đầu óc một mảnh mơ hồ, thân thể thì không biết xấu hổ mà càng cảm thấy sung sướng, côn thịt tiến xuất mang theo tiếng nước phốc phốc đầy *** mĩ, người ngoài nghe thấy ắt hẳn phải đỏ mặt, tim đập loạn.
Kì Nhạc Chi rất nhanh liền cảm giác được hoa kính co bóp mãnh liệt, như một cái miệng nhỏ đầy tham lam, dùng sức tác cầu.
Cuối cùng nhịn không được, lần đầu tiên Kì Nhạc Chi gieo hạ tinh hoa vào sâu trong thân thể Hà Gia Duyệt. Dịch năng nóng rực lấp đầy bên trong hoa kính khiến cho Kì Nhạc Chi càng hưởng thụ dư vị sau cao trào.
Hô! Thở một hơi dài sảng khoái, Kì Nhạc Chi mới để ý tới cún con sau khi mây mưa lần đầu tiên với mình.
Thân thể còn luyến tiếc rời đi, liền mượn tư thế ái ân ôm cậu nâng người lên một chút, lấy một cái gối khác đặt xuống dưới đầu cho cậu, ôn nhu hôn lên khắp mặt Hà Gia Duyệt,“Tốt rồi!".
Hà Gia Duyệt nhếc cao cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng, khàn khàn cổ họng oán giận,“Mệt muốn chết! Sau này không làm với anh nữa!"
Kì Nhạc Chi vùi đầu vào ngực cậu rầu rĩ cười,“Chính em vừa mới rồi rõ ràng cũng thích như vậy, bây giờ sao lại lớn tiếng ?!".
“Ai lớn tiếng hả?" Cún con đang mệt mỏi vô lực nhỏ nhất thời thành con tôm nhỏ tức giận, toàn thân đỏ bừng,“Lăn! Mau cút cho tôi!"
Cậu vặn vẹo thân thể muốn Kì Nhạc Chi rút hạ thân ra, nhưng……“Tên hỗn đản này!".
Hắn cư nhiên lại cứng nữa!
Kì Nhạc Chi cười hắc hắc hỏi,“Lại đến một lần được không?".
“Không muốn!".
Hà Gia Duyệt đẩy Kì Nhạc Chi ra không được, liền lại hét lên,“Mau cút ra ngoài!".
Kì Nhạc Chi đành ngoan ngoãn lui ra, hoa kính chợt hư không cư nhiên cảm thấy vài phần…… tịch mịch?
Bất quá Hà Gia Duyệt tuyệt đối sẽ không thừa nhận,“Tôi muốn đi tắm! Đều bị anh làm bẩn hết rồi !"
Cậu vừa định xoay người đứng lên, không ngờ lại bị Kì Nhạc Chi ôm lấy, nằm úp sấp trên lưng cậu, tay thì vuốt ve trên mông,“Còn chưa có làm xong, lát nữa hẵng tắm!"
“Anh muốn làm cái gì?" Hà Gia Duyệt thật sự bị dọa, cơn ác mộng từng bị xâm hại mấy năm trước ập đến,“Nhạc! Mau xuống đi! Tôi sẽ tức giận đấy!"
Kì Nhạc Chi lại tuyệt không buông ra, ngón tay chạm nhẹ lên đóa hoa cúc từng bị tàn phá,“Duyệt, để cho anh làm cả nơi này được không?".
“Không được!" Hà Gia Duyệt hét lên,“Không được chạm vào chỗ đó!".
Kì Nhạc Chi hôn lưng cậu, thái độ lại cứng rắn chưa từng thấy,“Mặc kệ em có đồng ý hay không, anh nhất định phải làm nơi đó! Chỉ có như vậy, em mới thực sự quên đi chuyện ngày đó."
“Không cần! Tôi đã quên rồi!" Hà Gia Duyệt miệng cường ngạnh, thân mình lại mất khống chế mà run rẩy,“Nhạc, tôi cho anh làm, làm phía trước nhé!"
Kì Nhạc Chi ôm lấy cậu, biểu tình lại gần như ngưng trọng,“Em vẫn chưa quên, em đang sợ hãi! Nếu anh không làm nơi đó, cả đời này trong lòng em vẫn sẽ lưu lại một bóng ma. Duyệt, em nghe anh nói, làm nơi đó không thống khổ đâu, anh sẽ làm em khoái hoạt như lúc nãy. Em xem! Anh đều đã chuẩn bị tốt."
Kì Nhạc Chi vươn tay, từ trên tủ đầu giường lấy ra một lọ gel bôi trơn,“Em yên tâm đi, anh sẽ không thương tổn em!".
“Không muốn! Không muốn!" Hà Gia Duyệt liều mạng giãy dụa, thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở,“Tôi xin anh, đừng làm phía sau! Cái gì tôi cũng sẽ nghe anh! Đừng làm phía sau!".
Kì Nhạc Chi hôn hôn hai gò má của cậu,“Anh yêu em!".
Hà Gia Duyệt giương đôi mắt đỏ hồng, giống hệt một con thỏ nhỏ đáng thương hề hề cầu xin,“Vậy đừng làm phía sau được không?".
Kì Nhạc Chi nhìn thẳng vào mắt Hà Gia Duyệt, phi thường nghiêm túc nói,“Anh muốn nắm tay em đi suốt đời, em là của anh, toàn thân cao thấp mỗi một tấc đều là của anh! Anh không thể trơ mắt nhìn trên người em, trong lòng em có một phần mà anh không thể chạm vào được. Duyệt, tin tưởng anh! Không cần sợ hãi!".
Nước mắt Hà Gia Duyệt ứa ra, liều mạng lắc đầu,“Không cần…… không được chạm vào nơi đó!".
Kì Nhạc Chi dịu dàng vuốt ve một đường từ trên lưng Hà Gia Duyệt xuống đến thắt lưng, lại xuống đến mông, rồi vuốt ve đóa hoa nhỏ,“Làm xong thì tốt rồi!".
“Không được……" Hà Gia Duyệt bị Kì Nhạc Chi đè lên không thể nhúc nhích, ô ô khóc òa lên, vô lực uy hiếp,“Nếu anh làm, tôi sẽ hận anh cả đời ……".
Đầu ngón tay Kì Nhạc Chi đã vẽ loạn gel bôi trơn lên đó,“Em sẽ không hận anh, em sẽ yêu anh, cũng sẽ yêu thượng cảm giác khi anh làm nơi này.".
“Anh, tên hỗn đản này…… A!" Hậu huyệt chợt lạnh lẽo, ngón tay trỏ linh hoạt đã đâm vào, còn khuấy động bên trong.
Hà Gia Duyệt liều mạng xoay người cố gắng giãy khỏi cảm giác quái dị đó, lại vô tình làm cho kia hậu huyệt càng thêm buông lỏng, Kì Nhạc Chi nhân cơ hội đem ngón giữa dẫn theo càng nhiều gel bôi trơn dò xét đi vào.
“Anh mau ra đây! Đi ra!".
Kì Nhạc Chi kiên nhẫn trấn an cậu,“Em xem, một chút khó chịu cũng không có đúng không?".
Rất nhanh, dũng đạo liền bị gel bôi trơn làm cho nóng rực, cảm giác ngứa ngáy bắt đầu sinh ra, mới đầu thì như có mấy con kiến nhỏ đang bò, sau đó càng lúc càng ngứa như có cả đàn kiến bò lung tung, khiến cho Hà Gia Duyệt ngứa ngáy vô cùng, thật là khó chịu!
Hà Gia Duyệt muốn nhịn, nhưng không cách nào nhịn được, “Hỗn đản! Anh bôi cái quái gì cho tôi vậy?"
Ách…… cái này, chính là gel bôi trơn chuyên dụng phi thường cao cấp, là từ tình yêu độc nhất vô nhị của heo cha cung cấp. Mà trận tính sự này thực ra cũng đã hỏi qua chuyên gia tâm lý, Kì Nhạc Chi phi thường có lý do hơn nữa phải hoàn thành nhiệm vụ.
Cười xoa xoa đầu của Hà Gia Duyệt, Kì Nhạc Chi cũng rất tò mò ,“Có cảm giác sao? Anh coi mấy chữ tiếng Anh trên mặt, nói là có hiệu quả thôi tình lắm!".
“Vương bát đản!" Hà Gia Duyệt lớn tiếng mắng thô tục,“Kì Nhạc Chi, anh nhớ kĩ cho tôi! Ngày mai tôi sẽ chém anh!" Bất quá lại không biết bất giác hòa tan cảm xúc sợ hãi ban đầu, bắt đầu trầm tĩnh lại.
Thật là khủng khiếp nga! Xem ra thật sự rất hiệu quả, kì Nhạc Chi mắt thấy đóa tiểu cúc hoa phấn hồng biến thành màu hồng anh đào, còn bắt đầu hé ra khép lại, đêm nay nhất định phải hái đóa hoa này xuống!
Kì Nhạc Chi lại dò xét một ngón tay nữa đi vào, Hà Gia Duyệt rất muốn nói cút đi, nhưng bên trong thật sự rất ngứa, mà bảo cậu tự làm, đánh chết cậu cũng không làm được. Kì Nhạc Chi một mặt gãi bên trong, một mặt lại đem gel bôi trơn đẩy vào càng sâu, hảo khổ sở nga!
“Ô ô……" Hà Gia Duyệt thật sự muốn khóc, có thể không cần ngón tay, dùng thứ gì đó khác gãi gãi bên trong không?
Kì Nhạc Chi thấy đóa cúc hoa đã khai phá không sai biệt lắm, lúc này mới đem phân thân đã trướng đau nhắm ngay nơi đó,“Tiểu Duyệt, anh muốn vào!"
Vô nghĩa! Hà Gia Duyệt mặc kệ hắn ta.
Kì Nhạc Chi đành phải tự nói tự họa đẩy mạnh vào bên trong, dưới sự trợ giúp của gel bôi trơn, cư nhiên thực nhẹ nhàng liền vào được, cậu không khỏi cảm thán,“Thứ này thật đúng là dùng tốt, không biết có thể dùng ở phía trước không ta?"
“Anh dám……" Hà Gia Duyệt xoay người vốn định bác bỏ, lại tác động hậu huyệt, siết chặt lấy phân thân cường tráng, lại va chạm vào chỗ nào đó trong cơ thể, khiến cho hai người đều sướng đến phát điên.
Nhìn tiểu Duyệt phản ứng nhanh chóng cương lên ở phía dưới, ngay cả Kì Nhạc Chi cũng không ngờ mình lại may mắn như thế, dễ dàng tìm được điểm mẫn cảm của Hà Gia Duyệt. “Ha ha, nguyên lai tiểu Duyệt của em thích vị trí này nha! Anh sẽ nhớ kỹ!".
“Anh nhớ làm cái gì hả, sau này không được làm!" Hà Gia Duyệt căm giận uy hiếp, lại ngăn cản không được khoái cảm như mưa xuân từ trên trời giáng xuống, tưới mát vùng đất khô cằn.
Kì Nhạc Chi ôm lưng Hà Gia Duyệt, ha ha cười, lại bắt đầu chậm rãi đưa đẩy,“Xem, một chút cũng không đau đúng không, em còn thực thoải mái đấy thôi!".
Kì Nhạc Chi cố ý không đi đâm vào điểm mẫn cảm kia, mà cứ đảo quanh bốn phía.
Hà Gia Duyệt hung hăng cắn môi, chính là không lên tiếng, Kì Nhạc Chi cũng không lo lắng, liền như vậy từng chút một khai thác dũng đạo.
Chẳng mấy chốc, nhờ gel bôi trơn trợ giúp, nội bích cũng tự động phân bố ra dịch ruột non đến giúp bôi trơn, làm cho Kì Nhạc Chi rất là cảm khái tạo hóa thật thần kỳ,“Tiểu Duyệt, nguyên lai không chỉ có phía trước của em mới chảy nước, phía sau cũng có nè! Em xem, chảy ra thiệt nhiều!".
“Anh câm miệng! Ngô ngô……" Vừa mở miệng, tiếng rên rỉ không kềm nén được liền theo khóe miệng toát ra đến.
Kì Nhạc Chi bắt đầu suy tư, nguyên lai khi làm loại sự tình này nói một ít lời hạ lưu có phải có thể làm cho cún con càng thêm hưng phấn?
Kì Nhạc Chi ngẫm lại lời thoại trong AV, thử nói,“Tiểu Duyệt, anh làm em thực sướng đúng không?"
“Anh là cái…… a……" Hà Gia Duyệt vừa mở miệng liền nhụt chí, chút chí khí thật vất vả tích góp từng tí một rất nhanh liền tiêu ma sạch sẽ.
Kì Nhạc Chi cúi xuống,“Anh làm rất tốt đúng không? Vậy nên em mới kêu a!".
“Anh…… ngô……" Hà Gia Duyệt vừa thẹn lại quẫn, lại cố tình thật sự muốn kêu lên.
Kì Nhạc Chi làm cho cậu quá sung sướng! Nguyên lai hậu huyệt này cũng không kém với đằng trước, khó trách nhiều người ham thích làm vận động trên giường như vậy, nguyên lai cũng không phải không có đạo lý.
“Em rất thích bị anh thao đúng không?"
Miệng có thể không thừa nhận, nhưng phản ứng của thân thể không lừa được ai, Kì Nhạc Chi thấy Hà Gia Duyệt càng lúc càng phục tùng, ngay cả sau lưng đều nổi lên một mảnh đỏ bừng, đương nhiên biết cậu rất hưởng thụ.
Tà mị nhìn bộ dáng của Hà Gia Duyệt, đem hai chân cậu gấp cong lại tạo thành tư thế quỳ trên giường, mông nâng lên cao, bàn tay vươn ra đằng trước cao thấp an ủi đầu nhũ cùng tiểu Duyệt đang tịch mịch.
“Ngô ngô……" Hà Gia Duyệt thật sự thích đến không được, trước sau đều được an ủi, cảm giác so với trận vừa rồi còn muốn làm cho người ta chìm đắm trong đó hơn.
Đột nhiên, Kì Nhạc Chi xấu xa ngừng lại,“Tiểu Duyệt, em vẫn chưa trả lời anh, có thích được anh thao không?"
“Anh….." Hà Gia Duyệt đằng đằng sát khí trừng Kì Nhạc Chi cơ hồ như có thể đốt ra được mấy lỗ thủng, lại một chữ cũng nói không nên lời.
Cái dạng này của cún con thật sự là rất đáng yêu! Kì Nhạc Chi nhịn không được còn muốn đùa một chút,“Em không nói anh sẽ không làm!".
“Anh dám!".
“Vậy rốt cuộc em có nói hay không?".
Cảm giác được phân thân của Kì Nhạc Chi đang rút ra ngoài, Hà Gia Duyệt cuối cùng mở miệng, thanh âm nhỏ như muỗi,“Thích……".
“Thích cái gì? Anh không nghe thấy nga!".
Hà Gia Duyệt bỗng dưng cao giọng nói, “Tôi thích bị tên khốn như anh thao! Đủ chưa! Không làm thì không làm! Anh chỉ biết khi dễ tôi!" Rồi mới dùng đôi mắt nhỏ hồng hồng mím môi phẫn hận trừng Kì Nhạc Chi, đầy vẻ ủy khuất lên án.
“Được rồi, được rồi ! Anh sai rồi!" Kì Nhạc Chi vội vàng đem cậu ôm vào trong ngực, ra sức vận động, lần này mục tiêu thẳng đến trọng điểm.
“A a…… ân……" Hà Gia Duyệt lập tức hưởng thụ ngâm nga, dù sao lời mất mặt hơn cũng đã nói ra miệng, cậu căn bản là không cần nhịn nữa mà thoải mái kêu lên.
Đương nhiên, hết thảy đều là lỗi của tên hỗn đản này! Bởi vì hắn ta cho mình dùng xuân dược! Hà Gia Duyệt rất nhanh đem một chút thôi tình phóng đại vô số lần, tìm một lý do hợp lý cho bản thân, rồi mới yên tâm thoải mái hưởng thụ sự phục vụ. Còn không ngừng yêu cầu,“Lại đến…… bên trái một chút…… a a…… hỗn đản, mạnh một chút!".
Mà tên hỗn đản kia cũng rất khoái nhạc làm gậy mát xa miễn phí, tận tình hưởng thụ cùng bị hưởng thụ sung sướng ***.
Thân thể tuổi trẻ luôn không biết mệt mỏi cùng không biết tiết chế, chân chính là xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim, cả một đêm hoàn toàn phóng túng.
Bóng ma gì gi đó đã hoàn toàn bị ném ra sau đầu! Đến nỗi hậu di chứng sau đó cũng là chuyện của ngày mai, hiện tại chỉ cần tận tình hưởng thụ hết thảy là tốt rồi. Thẳng đến hai kẻ trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng hoàn toàn thoát lực, mới thoả mãn ôm nhau trầm trầm ngủ.
“Còn đau không?" Kì Nhạc Chi không vội vận động, hôn hôn hai gò má Hà Gia Duyệt trấn an.
Hà Gia Duyệt thoáng giật giật thân thể, điều chỉnh một chút,“Dường như tiến vào rồi sẽ không đau." Chỉ có cảm giác hơi là lạ, thân thể dường như bị cái gì đó lấp đầy, trướng trướng có chút không được tự nhiên.
“Vậy anh động nhé!" Kì Nhạc Chi thực săn sóc hỏi trước.
Hà Gia Duyệt nhếch môi tỏ vẻ cam chịu. Chứ còn cách nào khác đâu? Ai kêu thân thể của mình bẩm sinh đã là như vậy? Bị người đè cũng đành chịu.
Kì Nhạc Chi ôn nhu một mặt hôn môi cậu, một mặt nhẹ nhàng luật động.
Thích ứng một chút, dường như cảm giác không tệ lắm. Theo từng đợt vận động kích thích, hoa kính theo bản năng bắt đầu tiết ra càng nhiều xuân thủy, giúp cho việc tiến nhập vốn khó khăn trở nên dễ dàng hơn.
Hà Gia Duyệt cảm thấy có một chút cảm giác tê dại chưa bao giờ có từ trong cơ thể chậm rãi thẩm thấu ra, dường như…… rất thoải mái. Bất giác hai cái đùi mở rộng ra thêm một chút, giúp cho Kì Nhạc Chi càng dễ dàng ra vào, nâng cao đôi môi đã có chút sưng đỏ tiếp tục tác hôn.
Biết Hà Gia Duyệt đã cảm thấy thoải mái, Kì Nhạc Chi tăng mạnh động tác, đồng thời ra sắc cho cậu một nụ hôn triền miên nóng bỏng, tay thì trêu chọc những điểm mẫn cảm trên người Hà Gia Duyệt. Hà Gia Duyệt không cam lòng yếu thế cũng hôn lại vành tai của Kì Nhạc Chi.
“Đây không phải là chỗ mẫn cảm của anh đâu!" Thực thích cún con chủ động, nhưng dường như cậu đã cố gắng sai hướng rồi, Kì Nhạc Chi thẳng thắn thừa nhận, còn tích cực dẫn đường,“Em hướng bên cạnh thử xem.".
Hà Gia Duyệt có chút bất mãn nhíu nhíu mày, hôn lại thuận theo lỗ tai Kì Nhạc Chi dao động đi xuống, đến khi chạm vào hầu kết của Kì Nhạc Chi, rõ ràng cảm giác được Kì Nhạc Chi có phản ứng mãnh liệt, cậu càng thêm dùng sức hôn.
“A!" Kì Nhạc Chi thoải mái thở mạnh một hơi, rất là hưởng thụ.
Vậy càng phải hung hăng thêm chút nữa! Nhưng Hà Gia Duyệt đã quên, chính mình hiện tại là đang bị người áp, càng cố gắng như vậy thì lại càng khiến cho đối phương dục hỏa đóti người.
Ánh mắt Kì Nhạc Chi thay đổi, vẻ dịu dàng nguyên bản bắt đầu bị dục vọng thay thế, ngồi dậy gắt gao ôm lấy Hà Gia Duyệt, tiết tấu tiến công tăng vọt.
“A a……" Bị tiết tấu đột nhiên gia tốc khiến cho Hà Gia Duyệt kêu lên sợ hãi liên tục, phát âm không còn rõ ràng nữa,“Anh chậm…… một chút……".
Không được a! Cả đầu Kì Nhạc Chi ngập tinh trùng, chỉ nghĩ phải làm như thế nào để có thể khiến cho bản thân càng thêm thoải mái một chút.
Đem đôi chân thon dài tách ra hai bên, vừa cúi đầu, có thể nhìn thấy phân thân của mình đang tiến tiến xuất xuất vào tiểu huyệt đỏ sậm giữa cặp mông tuyết trắng, hình ảnh khiến huyết mạch sôi sục như thế làm cho Kì Nhạc Chi không chỉ không chậm lại mà động tác càng thêm điên cuồng.
“Không được! Tôi…… tôi…… không được!" Hà Gia Duyệt bất lực lắc đầu nguầy nguậy, muốn ngăn lại, lại căn bản không thể dùng được một chút khí lực.
Miệng thì nói khó chịu, nhưng Kì Nhạc Chi lại có thể cảm giác được mình ra vào càng lúc càng dễ dàng, đơn giản đem hai chân Hà Gia Duyệt nhấc lên cao, đặt lên vai mình, càng thêm xâm nhập sâu hơn.
“A!" Lúc này Hà Gia Duyệt hét lên, Kì Nhạc Chi dường như đã chạm trúng phải chốt mở thần bí nào đó trong cơ thể cậu, khiến cho cậu giật bắn cả người lên.
Mà hoa kính vốn đã ướt sũng kia lại trào ra một cỗ mật nước ào ạt. Biết mình đã tìm được đúng chỗ, Kì Nhạc Chi càng thêm dũng mãnh tổng tiến công vào nơi vừa mới khám phá.
“Ngô ngô…… a……" Hà Gia Duyệt không biết mình là nên khóc hay nên cười, miệng lung tung kêu lên vài tiếng, nhưng mỗi một tiếng đều mang theo tràn ngập tình sắc lại vô cùng dụ hoặc, giống như thúc giục Kì Nhạc Chi càng thêm cố gắng.
Nếu nói khó chịu, Hà Gia Duyệt quả thật cảm thấy rất khó chịu, dường như dây thần kinh lẫn cột sống đều bị ai đó lấy đi mất, nằm xụi lơ thành một đoàn. Nhưng nói khó chịu cũng không hẳn, đó là một loại cảm giác kì quái nói không nên lời, lại làm cho người ta cảm thấy thật thoải mái, thật kích thích. Mỗi một tế bào trong thân thể đều như bị kích thích thật sung sướng, thật hưởng thụ, thật khao khát.
Loại cảm giác dục tiên dục tử này khiến cho Hà Gia Duyệt rất nhanh liền mất đi lý trí, mông không tự chủ được nâng lên, giúp cho côn thịt ra vào càng thêm sâu. Đùi mở rộng hết cỡ, hoa kính không ngừng co thắt, căn bản là luyến tiếc mỗi một lần côn thịt rời đi. Miệng cũng phóng đãng kêu lên lung tung,“Không cần…… tôi muốn……".
Kì Nhạc Chi giật mạnh chiếc gối dưới đầu của Hà Gia Duyệt đem xuống chèn dưới mông cậu, cảm giác sung sướng khiến cho đầu óc có thể cảm nhận được từng tín hiệu mẫn cảm nhỏ nhất của thân thể, làm cho khoái cảm càng thêm mãnh liệt .
“Không…… không được!" Thân thể thật sảng khoái, cảm giác không thể khống chế dược khiến cho Hà Gia Duyệt thét lên,“Để tôi…… xuống….. a a……".
Kì Nhạc Chi mặc cho Hà Gia Duyệt vung tay lung tung, chính là không chịu kéo gối ra, ngược lại càng thêm dùng sức đâm vào chỗ sâu nhất.
Hà Gia Duyệt ngay cả khóe mắt cũng chịu không nổi ứa nước mắt, đầu óc một mảnh mơ hồ, thân thể thì không biết xấu hổ mà càng cảm thấy sung sướng, côn thịt tiến xuất mang theo tiếng nước phốc phốc đầy *** mĩ, người ngoài nghe thấy ắt hẳn phải đỏ mặt, tim đập loạn.
Kì Nhạc Chi rất nhanh liền cảm giác được hoa kính co bóp mãnh liệt, như một cái miệng nhỏ đầy tham lam, dùng sức tác cầu.
Cuối cùng nhịn không được, lần đầu tiên Kì Nhạc Chi gieo hạ tinh hoa vào sâu trong thân thể Hà Gia Duyệt. Dịch năng nóng rực lấp đầy bên trong hoa kính khiến cho Kì Nhạc Chi càng hưởng thụ dư vị sau cao trào.
Hô! Thở một hơi dài sảng khoái, Kì Nhạc Chi mới để ý tới cún con sau khi mây mưa lần đầu tiên với mình.
Thân thể còn luyến tiếc rời đi, liền mượn tư thế ái ân ôm cậu nâng người lên một chút, lấy một cái gối khác đặt xuống dưới đầu cho cậu, ôn nhu hôn lên khắp mặt Hà Gia Duyệt,“Tốt rồi!".
Hà Gia Duyệt nhếc cao cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng, khàn khàn cổ họng oán giận,“Mệt muốn chết! Sau này không làm với anh nữa!"
Kì Nhạc Chi vùi đầu vào ngực cậu rầu rĩ cười,“Chính em vừa mới rồi rõ ràng cũng thích như vậy, bây giờ sao lại lớn tiếng ?!".
“Ai lớn tiếng hả?" Cún con đang mệt mỏi vô lực nhỏ nhất thời thành con tôm nhỏ tức giận, toàn thân đỏ bừng,“Lăn! Mau cút cho tôi!"
Cậu vặn vẹo thân thể muốn Kì Nhạc Chi rút hạ thân ra, nhưng……“Tên hỗn đản này!".
Hắn cư nhiên lại cứng nữa!
Kì Nhạc Chi cười hắc hắc hỏi,“Lại đến một lần được không?".
“Không muốn!".
Hà Gia Duyệt đẩy Kì Nhạc Chi ra không được, liền lại hét lên,“Mau cút ra ngoài!".
Kì Nhạc Chi đành ngoan ngoãn lui ra, hoa kính chợt hư không cư nhiên cảm thấy vài phần…… tịch mịch?
Bất quá Hà Gia Duyệt tuyệt đối sẽ không thừa nhận,“Tôi muốn đi tắm! Đều bị anh làm bẩn hết rồi !"
Cậu vừa định xoay người đứng lên, không ngờ lại bị Kì Nhạc Chi ôm lấy, nằm úp sấp trên lưng cậu, tay thì vuốt ve trên mông,“Còn chưa có làm xong, lát nữa hẵng tắm!"
“Anh muốn làm cái gì?" Hà Gia Duyệt thật sự bị dọa, cơn ác mộng từng bị xâm hại mấy năm trước ập đến,“Nhạc! Mau xuống đi! Tôi sẽ tức giận đấy!"
Kì Nhạc Chi lại tuyệt không buông ra, ngón tay chạm nhẹ lên đóa hoa cúc từng bị tàn phá,“Duyệt, để cho anh làm cả nơi này được không?".
“Không được!" Hà Gia Duyệt hét lên,“Không được chạm vào chỗ đó!".
Kì Nhạc Chi hôn lưng cậu, thái độ lại cứng rắn chưa từng thấy,“Mặc kệ em có đồng ý hay không, anh nhất định phải làm nơi đó! Chỉ có như vậy, em mới thực sự quên đi chuyện ngày đó."
“Không cần! Tôi đã quên rồi!" Hà Gia Duyệt miệng cường ngạnh, thân mình lại mất khống chế mà run rẩy,“Nhạc, tôi cho anh làm, làm phía trước nhé!"
Kì Nhạc Chi ôm lấy cậu, biểu tình lại gần như ngưng trọng,“Em vẫn chưa quên, em đang sợ hãi! Nếu anh không làm nơi đó, cả đời này trong lòng em vẫn sẽ lưu lại một bóng ma. Duyệt, em nghe anh nói, làm nơi đó không thống khổ đâu, anh sẽ làm em khoái hoạt như lúc nãy. Em xem! Anh đều đã chuẩn bị tốt."
Kì Nhạc Chi vươn tay, từ trên tủ đầu giường lấy ra một lọ gel bôi trơn,“Em yên tâm đi, anh sẽ không thương tổn em!".
“Không muốn! Không muốn!" Hà Gia Duyệt liều mạng giãy dụa, thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở,“Tôi xin anh, đừng làm phía sau! Cái gì tôi cũng sẽ nghe anh! Đừng làm phía sau!".
Kì Nhạc Chi hôn hôn hai gò má của cậu,“Anh yêu em!".
Hà Gia Duyệt giương đôi mắt đỏ hồng, giống hệt một con thỏ nhỏ đáng thương hề hề cầu xin,“Vậy đừng làm phía sau được không?".
Kì Nhạc Chi nhìn thẳng vào mắt Hà Gia Duyệt, phi thường nghiêm túc nói,“Anh muốn nắm tay em đi suốt đời, em là của anh, toàn thân cao thấp mỗi một tấc đều là của anh! Anh không thể trơ mắt nhìn trên người em, trong lòng em có một phần mà anh không thể chạm vào được. Duyệt, tin tưởng anh! Không cần sợ hãi!".
Nước mắt Hà Gia Duyệt ứa ra, liều mạng lắc đầu,“Không cần…… không được chạm vào nơi đó!".
Kì Nhạc Chi dịu dàng vuốt ve một đường từ trên lưng Hà Gia Duyệt xuống đến thắt lưng, lại xuống đến mông, rồi vuốt ve đóa hoa nhỏ,“Làm xong thì tốt rồi!".
“Không được……" Hà Gia Duyệt bị Kì Nhạc Chi đè lên không thể nhúc nhích, ô ô khóc òa lên, vô lực uy hiếp,“Nếu anh làm, tôi sẽ hận anh cả đời ……".
Đầu ngón tay Kì Nhạc Chi đã vẽ loạn gel bôi trơn lên đó,“Em sẽ không hận anh, em sẽ yêu anh, cũng sẽ yêu thượng cảm giác khi anh làm nơi này.".
“Anh, tên hỗn đản này…… A!" Hậu huyệt chợt lạnh lẽo, ngón tay trỏ linh hoạt đã đâm vào, còn khuấy động bên trong.
Hà Gia Duyệt liều mạng xoay người cố gắng giãy khỏi cảm giác quái dị đó, lại vô tình làm cho kia hậu huyệt càng thêm buông lỏng, Kì Nhạc Chi nhân cơ hội đem ngón giữa dẫn theo càng nhiều gel bôi trơn dò xét đi vào.
“Anh mau ra đây! Đi ra!".
Kì Nhạc Chi kiên nhẫn trấn an cậu,“Em xem, một chút khó chịu cũng không có đúng không?".
Rất nhanh, dũng đạo liền bị gel bôi trơn làm cho nóng rực, cảm giác ngứa ngáy bắt đầu sinh ra, mới đầu thì như có mấy con kiến nhỏ đang bò, sau đó càng lúc càng ngứa như có cả đàn kiến bò lung tung, khiến cho Hà Gia Duyệt ngứa ngáy vô cùng, thật là khó chịu!
Hà Gia Duyệt muốn nhịn, nhưng không cách nào nhịn được, “Hỗn đản! Anh bôi cái quái gì cho tôi vậy?"
Ách…… cái này, chính là gel bôi trơn chuyên dụng phi thường cao cấp, là từ tình yêu độc nhất vô nhị của heo cha cung cấp. Mà trận tính sự này thực ra cũng đã hỏi qua chuyên gia tâm lý, Kì Nhạc Chi phi thường có lý do hơn nữa phải hoàn thành nhiệm vụ.
Cười xoa xoa đầu của Hà Gia Duyệt, Kì Nhạc Chi cũng rất tò mò ,“Có cảm giác sao? Anh coi mấy chữ tiếng Anh trên mặt, nói là có hiệu quả thôi tình lắm!".
“Vương bát đản!" Hà Gia Duyệt lớn tiếng mắng thô tục,“Kì Nhạc Chi, anh nhớ kĩ cho tôi! Ngày mai tôi sẽ chém anh!" Bất quá lại không biết bất giác hòa tan cảm xúc sợ hãi ban đầu, bắt đầu trầm tĩnh lại.
Thật là khủng khiếp nga! Xem ra thật sự rất hiệu quả, kì Nhạc Chi mắt thấy đóa tiểu cúc hoa phấn hồng biến thành màu hồng anh đào, còn bắt đầu hé ra khép lại, đêm nay nhất định phải hái đóa hoa này xuống!
Kì Nhạc Chi lại dò xét một ngón tay nữa đi vào, Hà Gia Duyệt rất muốn nói cút đi, nhưng bên trong thật sự rất ngứa, mà bảo cậu tự làm, đánh chết cậu cũng không làm được. Kì Nhạc Chi một mặt gãi bên trong, một mặt lại đem gel bôi trơn đẩy vào càng sâu, hảo khổ sở nga!
“Ô ô……" Hà Gia Duyệt thật sự muốn khóc, có thể không cần ngón tay, dùng thứ gì đó khác gãi gãi bên trong không?
Kì Nhạc Chi thấy đóa cúc hoa đã khai phá không sai biệt lắm, lúc này mới đem phân thân đã trướng đau nhắm ngay nơi đó,“Tiểu Duyệt, anh muốn vào!"
Vô nghĩa! Hà Gia Duyệt mặc kệ hắn ta.
Kì Nhạc Chi đành phải tự nói tự họa đẩy mạnh vào bên trong, dưới sự trợ giúp của gel bôi trơn, cư nhiên thực nhẹ nhàng liền vào được, cậu không khỏi cảm thán,“Thứ này thật đúng là dùng tốt, không biết có thể dùng ở phía trước không ta?"
“Anh dám……" Hà Gia Duyệt xoay người vốn định bác bỏ, lại tác động hậu huyệt, siết chặt lấy phân thân cường tráng, lại va chạm vào chỗ nào đó trong cơ thể, khiến cho hai người đều sướng đến phát điên.
Nhìn tiểu Duyệt phản ứng nhanh chóng cương lên ở phía dưới, ngay cả Kì Nhạc Chi cũng không ngờ mình lại may mắn như thế, dễ dàng tìm được điểm mẫn cảm của Hà Gia Duyệt. “Ha ha, nguyên lai tiểu Duyệt của em thích vị trí này nha! Anh sẽ nhớ kỹ!".
“Anh nhớ làm cái gì hả, sau này không được làm!" Hà Gia Duyệt căm giận uy hiếp, lại ngăn cản không được khoái cảm như mưa xuân từ trên trời giáng xuống, tưới mát vùng đất khô cằn.
Kì Nhạc Chi ôm lưng Hà Gia Duyệt, ha ha cười, lại bắt đầu chậm rãi đưa đẩy,“Xem, một chút cũng không đau đúng không, em còn thực thoải mái đấy thôi!".
Kì Nhạc Chi cố ý không đi đâm vào điểm mẫn cảm kia, mà cứ đảo quanh bốn phía.
Hà Gia Duyệt hung hăng cắn môi, chính là không lên tiếng, Kì Nhạc Chi cũng không lo lắng, liền như vậy từng chút một khai thác dũng đạo.
Chẳng mấy chốc, nhờ gel bôi trơn trợ giúp, nội bích cũng tự động phân bố ra dịch ruột non đến giúp bôi trơn, làm cho Kì Nhạc Chi rất là cảm khái tạo hóa thật thần kỳ,“Tiểu Duyệt, nguyên lai không chỉ có phía trước của em mới chảy nước, phía sau cũng có nè! Em xem, chảy ra thiệt nhiều!".
“Anh câm miệng! Ngô ngô……" Vừa mở miệng, tiếng rên rỉ không kềm nén được liền theo khóe miệng toát ra đến.
Kì Nhạc Chi bắt đầu suy tư, nguyên lai khi làm loại sự tình này nói một ít lời hạ lưu có phải có thể làm cho cún con càng thêm hưng phấn?
Kì Nhạc Chi ngẫm lại lời thoại trong AV, thử nói,“Tiểu Duyệt, anh làm em thực sướng đúng không?"
“Anh là cái…… a……" Hà Gia Duyệt vừa mở miệng liền nhụt chí, chút chí khí thật vất vả tích góp từng tí một rất nhanh liền tiêu ma sạch sẽ.
Kì Nhạc Chi cúi xuống,“Anh làm rất tốt đúng không? Vậy nên em mới kêu a!".
“Anh…… ngô……" Hà Gia Duyệt vừa thẹn lại quẫn, lại cố tình thật sự muốn kêu lên.
Kì Nhạc Chi làm cho cậu quá sung sướng! Nguyên lai hậu huyệt này cũng không kém với đằng trước, khó trách nhiều người ham thích làm vận động trên giường như vậy, nguyên lai cũng không phải không có đạo lý.
“Em rất thích bị anh thao đúng không?"
Miệng có thể không thừa nhận, nhưng phản ứng của thân thể không lừa được ai, Kì Nhạc Chi thấy Hà Gia Duyệt càng lúc càng phục tùng, ngay cả sau lưng đều nổi lên một mảnh đỏ bừng, đương nhiên biết cậu rất hưởng thụ.
Tà mị nhìn bộ dáng của Hà Gia Duyệt, đem hai chân cậu gấp cong lại tạo thành tư thế quỳ trên giường, mông nâng lên cao, bàn tay vươn ra đằng trước cao thấp an ủi đầu nhũ cùng tiểu Duyệt đang tịch mịch.
“Ngô ngô……" Hà Gia Duyệt thật sự thích đến không được, trước sau đều được an ủi, cảm giác so với trận vừa rồi còn muốn làm cho người ta chìm đắm trong đó hơn.
Đột nhiên, Kì Nhạc Chi xấu xa ngừng lại,“Tiểu Duyệt, em vẫn chưa trả lời anh, có thích được anh thao không?"
“Anh….." Hà Gia Duyệt đằng đằng sát khí trừng Kì Nhạc Chi cơ hồ như có thể đốt ra được mấy lỗ thủng, lại một chữ cũng nói không nên lời.
Cái dạng này của cún con thật sự là rất đáng yêu! Kì Nhạc Chi nhịn không được còn muốn đùa một chút,“Em không nói anh sẽ không làm!".
“Anh dám!".
“Vậy rốt cuộc em có nói hay không?".
Cảm giác được phân thân của Kì Nhạc Chi đang rút ra ngoài, Hà Gia Duyệt cuối cùng mở miệng, thanh âm nhỏ như muỗi,“Thích……".
“Thích cái gì? Anh không nghe thấy nga!".
Hà Gia Duyệt bỗng dưng cao giọng nói, “Tôi thích bị tên khốn như anh thao! Đủ chưa! Không làm thì không làm! Anh chỉ biết khi dễ tôi!" Rồi mới dùng đôi mắt nhỏ hồng hồng mím môi phẫn hận trừng Kì Nhạc Chi, đầy vẻ ủy khuất lên án.
“Được rồi, được rồi ! Anh sai rồi!" Kì Nhạc Chi vội vàng đem cậu ôm vào trong ngực, ra sức vận động, lần này mục tiêu thẳng đến trọng điểm.
“A a…… ân……" Hà Gia Duyệt lập tức hưởng thụ ngâm nga, dù sao lời mất mặt hơn cũng đã nói ra miệng, cậu căn bản là không cần nhịn nữa mà thoải mái kêu lên.
Đương nhiên, hết thảy đều là lỗi của tên hỗn đản này! Bởi vì hắn ta cho mình dùng xuân dược! Hà Gia Duyệt rất nhanh đem một chút thôi tình phóng đại vô số lần, tìm một lý do hợp lý cho bản thân, rồi mới yên tâm thoải mái hưởng thụ sự phục vụ. Còn không ngừng yêu cầu,“Lại đến…… bên trái một chút…… a a…… hỗn đản, mạnh một chút!".
Mà tên hỗn đản kia cũng rất khoái nhạc làm gậy mát xa miễn phí, tận tình hưởng thụ cùng bị hưởng thụ sung sướng ***.
Thân thể tuổi trẻ luôn không biết mệt mỏi cùng không biết tiết chế, chân chính là xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim, cả một đêm hoàn toàn phóng túng.
Bóng ma gì gi đó đã hoàn toàn bị ném ra sau đầu! Đến nỗi hậu di chứng sau đó cũng là chuyện của ngày mai, hiện tại chỉ cần tận tình hưởng thụ hết thảy là tốt rồi. Thẳng đến hai kẻ trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng hoàn toàn thoát lực, mới thoả mãn ôm nhau trầm trầm ngủ.
Tác giả :
Đường Hoa Quế.