Thông tin truyện
Editor: Vũ Vũ
Beta: Vân Thất Nhi
Lâm Phong luôn mơ về cảnh đó: cầu thang mờ tối sau khi tan học, một nam sinh từ bên mình ôm một chồng sách bài tập về nhà thật cao vội vã chạy qua, rẽ ngoặt qua thấy ống tay áo màu xanh lam dính phấn viết, sau đó, cố làm vui vẻ, cô cao giọng: "Chào thầy, buổi sáng tốt lành."
Người kia quay đầu lại, tầm mắt bên trong chỉ lộ ra có một nửa, khóe miệng của anh từ từ khơi lên, thành một cái mỉm cười: "Lương Lâm Phong, giờ này cũng xế chiều."
Hư, hư, nói sai rồi, thế nào ngốc như vậy, chào hỏi cho tốt mà cũng sai, nhanh sửa đi, còn chưa kịp sao? Một lần nữa đi, một lần nữa có thể không? Buổi sáng gặp phải anh, nếu như là buổi sáng gặp phải anh là tốt. . . . . .
Nếu như ở buổi sáng gặp phải là anh đây? Sau khi tỉnh lại, Lâm Phong thường thường sẽ châm một điếu thuốc, nhảy đến phòng ngủ ngồi xuống bên cửa sổ rộng lớn, khói mù lượn lờ từ ngón tay dâng lên, ngoài cửa sổ là đô thị đêm khuya, đèn đóm leo lét, lộ ra từng trận lãnh ý.
Mỗi trường trung học phổ thông luôn có một, hai người thầy, sẽ được các nữ sinh ái mộ khắp nơi.
Bọn họ bình thường tài hoa hơn người, giảng bài khôi hài, ưu nhã. Đối đãi học sinh hòa ái dễ gần, tuổi chẳng phải lớn, ngoài ra còn có điểm nổi bật. Còn nữa... bình thường đều dạy những môn phụ, ví dụ như: Lịch Sử, Địa Lý, Sinh Học.
Mỗi ngày hai, ba tiết, những thầy chủ nhiệm kia lại phải vội vã theo chân gặp mặt bọn học sinh, thỉnh thoảng còn phải tới chiếm dụng lớp học tự dạy và học đề, mỗi lần trước khi nghỉ cũng liên tục không ngừng giao một đống lớn bài tập, dõng dạc bên bài thi phun nước miếng tuyên truyền giảng giải: "Chúng ta là XX rất quan trọng, lúc thi tốt nghiệp trung học nếu như. . . . . ."
Beta: Vân Thất Nhi
Lâm Phong luôn mơ về cảnh đó: cầu thang mờ tối sau khi tan học, một nam sinh từ bên mình ôm một chồng sách bài tập về nhà thật cao vội vã chạy qua, rẽ ngoặt qua thấy ống tay áo màu xanh lam dính phấn viết, sau đó, cố làm vui vẻ, cô cao giọng: "Chào thầy, buổi sáng tốt lành."
Người kia quay đầu lại, tầm mắt bên trong chỉ lộ ra có một nửa, khóe miệng của anh từ từ khơi lên, thành một cái mỉm cười: "Lương Lâm Phong, giờ này cũng xế chiều."
Hư, hư, nói sai rồi, thế nào ngốc như vậy, chào hỏi cho tốt mà cũng sai, nhanh sửa đi, còn chưa kịp sao? Một lần nữa đi, một lần nữa có thể không? Buổi sáng gặp phải anh, nếu như là buổi sáng gặp phải anh là tốt. . . . . .
Nếu như ở buổi sáng gặp phải là anh đây? Sau khi tỉnh lại, Lâm Phong thường thường sẽ châm một điếu thuốc, nhảy đến phòng ngủ ngồi xuống bên cửa sổ rộng lớn, khói mù lượn lờ từ ngón tay dâng lên, ngoài cửa sổ là đô thị đêm khuya, đèn đóm leo lét, lộ ra từng trận lãnh ý.
Mỗi trường trung học phổ thông luôn có một, hai người thầy, sẽ được các nữ sinh ái mộ khắp nơi.
Bọn họ bình thường tài hoa hơn người, giảng bài khôi hài, ưu nhã. Đối đãi học sinh hòa ái dễ gần, tuổi chẳng phải lớn, ngoài ra còn có điểm nổi bật. Còn nữa... bình thường đều dạy những môn phụ, ví dụ như: Lịch Sử, Địa Lý, Sinh Học.
Mỗi ngày hai, ba tiết, những thầy chủ nhiệm kia lại phải vội vã theo chân gặp mặt bọn học sinh, thỉnh thoảng còn phải tới chiếm dụng lớp học tự dạy và học đề, mỗi lần trước khi nghỉ cũng liên tục không ngừng giao một đống lớn bài tập, dõng dạc bên bài thi phun nước miếng tuyên truyền giảng giải: "Chúng ta là XX rất quan trọng, lúc thi tốt nghiệp trung học nếu như. . . . . ."
Bình luận
Nguyen
2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247
Truyện cùng thể loại
top đề xuất