Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 78 78 Ông Mộc Mời

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 78 78 Ông Mộc Mời


Trình Kiêu an tĩnh tu luyện một buổi tối ở Vọng Nguyệt Lâu, linh khí thiên địa nơi này nồng đậm hơn rất nhiều so với cư xá Nắng Vàng, trải qua một đêm tu luyện, cách Trúc Cơ trung kỳ lại thêm một bước.
Đêm hôm ấy, hơn ba giờ sáng, Nhà họ Tần đệ nhất thế gia ở Tần Châu cách Hà Tây hông xa, lại đèn đuốc sáng trưng.
mấy người cầm lái Nhà họ Tần bị triệu tập trở về, tề tụ tại đại viện Nhà họ Tần.
Trong đại sảnh, Tần quản gia vẫn như cũ hôn mê, Tần Vô Song đại thiếu gia Nhà họ Tần, bị người dùng cáng cứu thương giơ lên, mặt oán độc lên án với người đàn ông trung niên ngồi ghế chủ vị.
Người đàn ông kia vẻ mặt âm trầm, không giận tự uy, trên người khí thế ep bên trong, khuôn mặt sắc bén lộ ra sự lãnh khốc.
Ông ta, chính là gia chủ hiện tại Nhà họ Tần, Tần Nam Thiên.
"Phụ thân, ngài nhất định phải báo thù cho Tần quản gia và con!" Tần Vô Song ngồi trên cáng cứu thương, mặt oán độc gào thét.
Tần Nam Thiên thanh âm trầm thấp: "Yên tâm đi, Tần quản gia vì Nhà họ Tần hiệu lực hơn hai mươi năm, bây giờ lại bị hắn ta phế bỏ tu vi.

Còn dám đánh gãy hai chân con tôi, thù này không báo, mặt Nhà họ Tần biết để ở đâu!"
"Đại ca, xem ra Nhà họ Tần chúng ta lâu không xuất thế, có ít người đã bắt đầu không thèm nhìn chúng ta." Lão tam Nhà họ Tần lạnh giọng nói.
Tần Nam Thiên bỗng nhiên đứng dậy, ánh mắt âm trầm nhìn bầu trời phương xa, quát lạnh một tiếng: "Tần Vô Thiếu, dẫn người tấn công Vị Hà Tạ Thiên Hoa, để hắn ta giao ra hung thủ làm tổn thương người Nhà họ Tần!"
Một người đàn ông trung niên mặc áo đen chậm rãi đứng lên, mặt không thay đổi khom người nói: "Lĩnh mệnh!"
"Đại ca, dứt khoát thừa cơ thu thế lực Vị Hà đi!" Lão tam Nhà họ Tần nói.
"Không vội, trước bức Tạ Thiên Hoa giao ra hung thủ, sau lại thu thập hắn ta!" Tần Nam Thiên mặt âm tàn.
......
......

Sáng sớm, khi chân trời phương đông nổi lên một vòng ánh bạc, Trình Kiêu xếp bằng ở đỉnh biệt thự mở to mắt.

||||| Truyện đề cử: Muốn Em Là Của Riêng |||||
Một đạo tinh quang từ trong mắt Trình Kiêu lóe lên liền biến mất, tựa như một điện xoẹt, làm người ta trong lòng không nhịn được kính sợ.
"Còn chưa đủ, nếu như có thể tìm tới một chút ngọc thạch hoặc là pháp khí, bố trí ra Tụ Linh Trận, có thể tăng tốc độ tu luyện lên rất nhiều."
"Chỉ tiếc Địa Cầu linh khí cằn cỗi, những vật liệu bình thường nhất Tu Tiên Giới, ở Địa Cầu lại rất khó tìm."
Trình Kiêu kết thúc tu luyện, rửa mặt một phen, sau đó xuống núi.
Trên đường, Trình Kiêu đột nhiên nhận điện thoại Mộc Nhĩ gọi tới.
Đối với vị đại sư giám định đồ cổ, Trình Kiêu khá có hảo cảm.
Kết nối điện thoại, Trình Kiêu hỏi: "Mộc Lão, có chuyện gì sao?"
Mộc Nhĩ ôn hòa hỏi: "Anh Trình, bây giờ có rảnh không? Tôi có chút việc muốn tìm cậu nói."
"Ông nói nơi nào, tôi đi tìm ông." Trình Kiêu nói.
"Vậy tôi dứt khoát ở trong nhà chờ cậu đi! Cậu còn nhớ đường sao?" Mộc Nhĩ nói.
"Nhớ kỹ, chờ một chút liền đến." Trình Kiêu nói.
"Được!"
Cúp điện thoại, Trình Kiêu đi đến dưới núi, vốn định trở về nói một tiếng với Ninh Lan, nhưng là suy nghĩ một chút vẫn là thôi.
Sau khi trở về, Ninh Lan chắc chắn sẽ hỏi anh vì sao dọn ra ngoài, Trình Kiêu không biết trả lời như thế nào.

Chặn xe taxi, trực tiếp đến nhà Mộc Nhĩ.
Mặc màu hồng dài khoản thương cảm, trước ngực là một cái phim hoạt hình búp bê đồ án Mộc Tứ Tứ mặc váy dài màu hồng, trước ngực là hình vẻ hoạt búp bê, mở cửa cho Trình Kiêu.
Lần này thấy Trình Kiêu, Mộc Tứ Tứ ngược lại là không có căm thù như lần thứ nhất.
Có điềuánh mắt tiểu nha đầu nhìn Trình Kiêu, luôn có chút là lạ, tựa như là một cô bé nhìn thấy đồ chơi mới lạ.
Loại thần thái tinh quái, lại phối hợp dung mạo loli Mộc Tứ Tứ, là lực sát thương mạnh mẽ với đàn ông.
Có điều Trình Kiêu gặp Thánh nữ tiên tử nhiều lắm, gần như miễn dịch mỹ nữ, cũng không bị ảnh hưởng.
"Anh Trình, mời ngồi!" Mộc Nhĩ đã pha trà, mỉm cười vươn tay với Trình Kiêu.
Trình Kiêu cũng không khách khí, ngồi đối diện Mộc Nhĩ.
Mộc Tứ Tứ đi hướng ghế sô pha, lại bị Mộc Nhĩ gọi: "Tứ Tứ, con đi pha trà!"
"Ồ!" Mộc Tứ Tứ hơi không tình nguyện, có điều vẫn là đi qua.
Mộc Tứ Tứ rõ ràng học trà nghệ, thủ pháp pha trà thuần thục ưu mỹ, để cho người ta cảnh đẹp ý vui.
Mộc Nhĩ ha ha cười nói: "Tứ Tứ học trà nghệ mấy năm, khéo tay, pha trà gấp mười tôi.

Nếu không phải Anh Trình đến đây, dưới tình huống bình thường ngay cả tôi đều không uống được."
"Ông nội, nói giống như con ngược đãi ông vậy!" Mộc Tứ Tứ vểnh lên miệng nhỏ nói, dáng dấp cực kì đáng yêu.
"Vậy tôi cũng phải nhấm nháp một chút." Trình Kiêu cười nói.

Uống một ngụm, Mộc Tứ Tứ pha trà đúng là rất có hương vị.
Trình Kiêu đặt chén trà xuống, nói: "Mộc Lão, nói chính sự đi!"
Mộc Nhĩ thu hồi nụ cười, nghiêm mặt nói: "Là như vậy, ngày mai Mã đại lão mời tôi đi giám định một kiện bảo vật, nghe nói món bảo vật này rất thần kỳ, là một vị đại tế tự cổ đại lưu lại."
"Có điều tôi lo lắng mình trình độ không đủ, liền đề cử cậu cho Mã đại lão, tôi hi vọng ngày mai cậu có thể đi cùng tôi." Mộc Nhĩ nhìn Trình Kiêu, hơi chờ mong.
Trình Kiêu trong lòng thầm nghĩ: " bảo vật thần kỳ Đại tế tự lưu lại? Chẳng lẽ là pháp khí? Vậy tôi phải mau mau đến xem."
" Mộc Lão đã mở miệng, sao từ chối được.

Ngày mai tôi đến đâu tìm ông?" Trình Kiêu nói.
Mộc Nhĩ vui mừng: "Nếu không ngày mai cậu tới chỗ tôi, chờ người của Mã đại lão tới đón chúng ta."
"Được." Trình Kiêu đáp ứng.
Hai người lại ngồi một hồi, Trình Kiêu hàn huyên một chút kiến giải của mình với đồ cổ.

Trình Kiêu mặc dù không quá tinh thông đối với đồ cổ địa cầu, thế nhưng là đường đường đại đế Thương Sinh, tùy tiện nói một chút tri thức, liền để Mộc Nhĩ như gặp thiên nhân.
Rời khỏi nhà Mộc Nhĩ, Trình Kiêu dạo qua một vòng thị trường đồ cổ, muốn tìm Phật tượng chứa thiên địa nguyên khí như lần trước.
Đáng tiếc là, Trình Kiêu tìm một vòng lớn, không tìm được đến một món.
Xem ra loại đồ vật này vẫn là quá thưa thớt, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Năm giờ chiều, Ninh Lan gọi điện thoại Trình Kiêu, hỏi thăm Trình Kiêu đi đâu.
Xem ra Tôn Mạc cũng không có nói cho Ninh Lan mình dọn ra ngoài ở, Ninh Lan còn tưởng rằng mình đi ra ngoài chơi.
Đã như vậy Trình Kiêu cũng không nói ra, chỉ nói mình đi đến nhà bạn học, chờ mấy ngày lại về.
Ninh Lan căn dặn Trình Kiêu chú ý an toàn, về sớm một chút, sau đó kết thúc trò chuyện.

Lần này, Trình Kiêu an tâm.

Trở lại biệt thự Hồ Nguyệt Nha, tiếp tục tu luyện.
Trình Kiêu bên này an tâm tu luyện, toàn bộ thế giới ngầm Vị Hà đều lộn xộn.
Nhà họ Tần nước giếng không phạm nước sông với Tạ Thiên Hoa, bỗng nhiên phái ra cao thủ, dẫn người trong vòng một ngày, chiếm một phần ba địa bàn Tạ Thiên Hoa.
trong phạm vi thế lực khống chế của Tạ Thiên Hoa, tứ phía nhao nhao báo nguy.
phái đi ra mấy thủ hạ đắc lực của Tạ Thiên Hoa, tất cả đều như ném đá vào biển rộng, không có nửa điểm tin tức.
Tạ Thiên Hoa giống kiến bò trên chảo nóng, cũng bắt đầu dùng tiền, tìm kiếm cao thủ có thể đối kháng người Nhà họ Tần.
Một phương diện khác, Tạ Thiên Hoa phái người tiến về Nhà họ Tần Tần Châu, tìm hiểu Nhà họ Tần, hỏi bọn hắn vì sao đột nhiên tấn công.
Khi biết được Trình Kiêu vậy mà đánh gãy hai cái đùi Tần Vô Song, phế đi Tần quản gia, Tạ Thiên Hoa trực tiếp dại ra.
Mà lúc này đây, một phong chiến thư do Nhà họ Tần đưa đến trên tay Tạ Thiên Hoa.
Ba ngày sau, tại Hồ Tâm Đảo của Vị Hà, ước chiến Tạ Thiên Hoa.

Nếu như Tạ Thiên Hoa không đến, Nhà họ Tần phát động toàn diện tấn công với Vị Hà.
Mà Nhà họ Tần còn có điều kiện, đó chính là nhất định phải dẫn theo Trình Kiêu.
Tạ Thiên Hoa một phương diện thu nạp cao thủ, một phương diện khác để Ngô Quốc Thịnh đi mời Trình Kiêu.
Ông ta làm hai tay chuẩn bị, nếu như một trận chiến này bại bởi Nhà họ Tần, như vậy thì giao ra Trình Kiêu.
Nếu như thắng, vậy dĩ nhiên tất cả đều dễ nói chuyện..

3/5 của 4 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi

Truyện cùng thể loại