Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 292
CHƯƠNG 292
“600 tỷ!" Trình Kiêu lần nữa giơ lên tấm bảng gỗ, mặt không biểu tình, 600 tỷ đối với Trình Kiêu tới nói, chỉ là một con số, nhưng đối chiếc nhẫn kia, anh nhất định phải có được.
“Anh. . . . . ." Phú bà ngón tay run rẩy, hừ lạnh một tiếng, ngồi tại chỗ tức giận không lên tiếng.
600 tỷ, trên cơ bản tất cả mọi người không dám tranh giành với Trình Kiêu.
Con số này, đã tương đương với toàn bộ tài sản của nhiều người ở đậy.
Mấy người Lý Ngôni cũng từ chấn kinh biến thành rung động, 150 tỷ bọn họ đều đã cảm thấy vô cùng không hợp thói thường, nhưng bây giờ Trình Kiêu lại trực tiếp ra 600 tỷ!
“Anh ta lấy ở đâu ra nhiều tiền như vậy?"
“Cậu Lưu, anh nói đúng, anh ta chính là muốn tay không bắt cướp!" Lý Ngôn vẻ mặt nham hiểm, âm độc.
“Vân Kim Thoa chắc chắn sẽ đưa cho hắn chiếc nhẫn luôn mà không cần một đồng nào."
Tất cả mọi người có thể nhìn ra, thái độ mà Vân Nguyệt đối với Trình Kiêu rất cung kính, vẫn luôn tận lực đang lấy lòng Trình Kiêu.
Trình Kiêu dám trực tiếp ra giá trên trời 600 tỷ, hơn nữa còn với bộ dáng chắc chắn phải có được chiếc nhẫn đó, chắc chắn cũng là biết Vân Nguyệt sẽ không thật sự thu tiền của anh ta, cho nên mới không kiêng nể gì cả như thế.
“600 tỷ lần thứ nhất, 600 tỷ lần thứ hai, 600 tỷ lần thứ ba, thành giao!"
“Chúc mừng quý ông này được đến món bảo vật thứ ba, vì sự nghiệp từ thiện làm ra cống hiến to lớn!"
Người chủ trì kích động mặt đỏ rần, ông ta nghĩ là thành giao với giá 150 tỷ là cao nhất, thế nhưng lại bán được 600 tỷ!
“Tôi xin tuyên bố, buổi đấu giá từ thiện lần này kết thúc mỹ mãn. Mời các vị quý khách đấu được bảo vật, đến hậu trường giao nộp!" Người chủ trì nói.
Đúng lúc này, Lý Ngôn bỗng nhiên hô to một tiếng: “Đợi chút nữa!"
Ánh mắt mọi người lập tức tập trung đến người Lý Ngôn.
Người chủ trì nhíu mày, nhưng vẫn là mang theo nụ cười hỏi: “Vị này, anh có chuyện gì không? Bây giờ ba món bảo vật chúng tôi đều đã đấu giá thành công, nếu như anh muốn, chỉ có thể đi thương lượng với ba vị quá khách đã mua hàng đó."
Lý Ngôn mắng thầm trong lòng: “Con điên mới muốn mua ba món bảo vật kia kìa!"
“Tôi hoài nghi có người chỉ là lung tung ra giá, anh ta trước giờ không bỏ ra nổi 600 tỷ!" Câu này của Lý Ngôn, mặc dù không có chỉ rõ là ai, nhưng tất cả mọi người đều nhìn về phía Trình Kiêu.
Có người cười lạnh nói: “Tôi đã nói rồi, nhóc con này điên rồi sao? Thế mà cứ luôn tăng giá, cuối cùng càng là trực tiếp từ 300 tỷ thêm đến 600 tỷ! Từ xưa tới nay chưa từng thấy có ai nâng giá như thế!"
“Nếu như anh ta là tới quấy rối, anh ta làm như vậy thì mọi chuyện đều có thể hiểu rõ ràng rồi." Một người khác nói.
“Tôi cảm thấy nhóc con này rất khả năng chính là cố ý quấy rối, 600 tỷ mua một chiếc nhẫn làm gì? Dù xem như pháp khí thì sao? Như thế cũng không đáng 600 tỷ!"
Nghe đám người nghị luận, trong lòng người chủ trì cũng hơi bồn chồn.
Không nhịn được nhìn về phía Trình Kiêu.
Nhóc con này nhìn chỉ có hai mươi tuổi, nhìn bộ dáng cũng không giống là phú nhị đại cái gì, anh ta thật sự có thể lấy ra 600 tỷ sao?