Chàng Rể Tỷ Phú
Chương 334 Người trong cuộc thì u mê, người ngoài cuộc thì sáng suốt
Khi hai người bạn thân nhất của Vân Nhã nhìn thấy Vân Nhã kỳ kỳ lạ lạ như thế, dường như đang chào hỏi ai đó. Một cô gái tên "Nghiên Nghiên" hỏi Vân Nhã: "Vân Nhã, cậu đang chào ai vậy?"
"Là một người bạn. Đi thôi, không sao đâu."
Khi Vân Nhã đẩy hai người bạn thân nhất của mình đi tiếp, cô ta lại nhìn Triệu Hùng. Nhìn thấy Triệu Hùng trong bộ vest và đôi giày da, đẹp trai hơn bình thường một chút, trai tim nhỏ bé của cô ta không khỏi rung động!
Sau khi vào "Trung tâm mua sắm Tần Uyển", Vân Nhã không muốn đi mua sắm trong trung tâm thương mại, tâm trí của cô đều đang đặt lên người của Triệu Hùng.
Đi mua sắm một lúc, Vân Nhã nói với hai cô bạn gái: "Nghiên Nghiên, tớ đột nhiên cảm thấy hơi khó chịu. Hai người đi mua sắm đi. tớ về nhà nghỉ ngơi một lát."
"Vân Nhã, cậu có sao không? Sao hôm nay cậu lạ vậy?" Cô gái tên Nghiên Nghiên quan tâm hỏi Vân Nhã.
"Không sao, hai cậu cứ đi dạo phố đi, tớ về nghỉ ngơi trước nhé!"
"Vậy thì tốt! Nếu có việc gì thì nhớ gọi cho chúng tớ."
Hai người bạn thân nhất của Vân Nhã chia tay Vân Nhã và rời đi!
Vân Nhã không rời "Trung tâm mua sắm Tần Uyển", mà ngồi xuống một quán cà phê trong trung tâm thương mại.
Thì đã nghe những người khách ở bàn bên cạnh và nói: "Anh Lưu, anh có nghe nói về sự cố lớn ở khu mua sắm Tần Uyển hôm nay chưa?"
"Có nghe nói một chút, rốt cuộc có chuyện gì vậy?"
"Ô Lão Tam dẫn theo hàng chục người, rồi xô xát với nhân viên bảo vệ của trung tâm mua sắm Tần Uyển. Bảo vệ của trung tâm thương mại đã bị đánh tới tấp. Sau đó, hai người tên Triệu Hùng và Nông Tuyền đã đến. Hai người đã đánh Ô Lão Tam đến mức phải quỳ xuống xin tha, và có cả hàng chục người mà Ô Lão Tam dẫn đến cũng quỳ xuống xin tha, Ô Lão Tam còn có một tên nhóc đầu đỏ, còn bị Triệu Hùng bắt ép dùng lưỡi để li3m sạch hàng hiệu nữa bị làm bẩn nữa."
"Thật không? Quá tuyệt vời!"
"Không phải sao! Đó là lần đầu tiên tôi thấy một người có thể đánh theo cách này, người tên là Triệu Hùng đó có thể đá bay một người cách xa hơn mười mét chỉ bằng một cú đấm. Còn người tên Nông Tuyền còn mạnh hơn, có thể hạ gục một người chỉ bằng một cú đá. Thật là thú vị và tuyệt vời! "
Vân Nhã đã rất sốc khi nghe cuộc nói chuyện giữa hai người. Cô ta biết rằng Triệu Hùng có thể biết võ, nhưng cô ta không ngờ võ của anh lại mạnh đến vậy.
Cô ta bước tới, đi đến gần hai người họ, hỏi người đàn ông đang nói: "Ông này, nhãn hiệu mà ông nói đến là nhãn hiệu nào thế?"
Thấy cô ta là một người đẹp, người đàn ông lịch sự nói: "Ồ, đó là tảng đá lớn ở sảnh tầng một của Trung tâm mua sắm Tần Uyển, trên đó có ghi chữ giới thiệu của Trung tâm mua sắm Tần Uyển. Nhân tiện, zalo là gì thế, có thêm kết bạn không? "
"Không!"
Vân Nhã lạnh giọng nói, sải chân dài xinh đẹp rời khỏi quán cà phê.
Cô ta đến "tấm bia đó" ở tầng một và xem kỹ phần giới thiệu về "Trung tâm mua sắm Tần Uyển". Về cơ bản nó là câu chuyện tình yêu giữa Triệu Khải Thời và Tần Uyển.
Trước đây Vân Nhã thật sự chưa xem kỹ nhưng đọc xong không khỏi xúc động. Trong lòng chợt lóe lên một cảm hứng, như đang suy nghĩ điều gì đó.
“Triệu Hùng, chẳng lẽ thân thế của anh ấy có liên quan đến bản khắc này sao?" Khóe miệng Vân Nhã nở ra một nụ cười tự mãn.
Nhìn thấy Triệu Hùng đã lâu không đến đây, Vân Nhã chờ đợi đến có chút không kiên nhẫn.
Cô ta cầm điện thoại di động bấm số của Triệu Hùng, Triệu Hùng đang định đưa vợ là Lý Thanh Tịnh về công ty rồi quay lại "Trung tâm mua sắm Tần Uyển", khi Vân Nhã gọi cho anh, anh không khỏi giật mình, vội vàng vừa lái xe vừa nghe điện thoại.
Vân Nhã vẫn rất thông minh, nói với Triệu Hùng: "Ông Triệu, ông Trần nhờ tôi tìm ông co một chút việc. Ông có thể ngay lập tức đến "Trung tâm mua sắm Tần Uyển" hay không."
"Được được được! Tôi đi ngay."
Triệu Hùng thầm khen Vân Nhã, người phụ nữ này rất thông minh. Nếu không, nếu không đã để lộ bản chất rồi. Làm sao cô ta biết số điện thoại của anh, lúc gọi điện thoại, Lý Thanh Tịnh đã liếc nhìn điện thoại của Triệu Hùng hiển thị là Vân Nhã..
"Thanh Tịnh, trợ lý riêng của ông Thiên Trung nhờ tôi quay lại trung tâm thương mại Tần Uyển để giải quyết một việc. Tôi sẽ để Nông Tuyển bắt taxi đưa em về!"
Lý Thanh Tịnh không có từ chối, nhẹ nhàng hé môi nói: "Được! Dừng ở ven đường. Làm ăn quan trọng!"
Triệu Hùng dừng xe bên đường, sau khi Nông Tuyền và Lý Thanh Tịnh xuống xe, anh lái xe trở lại Trung tâm mua sắm Tần Uyển.
Nông Tuyền đoán một chiếc taxi và mở cửa cho Lý Thanh Tịnh. Sau khi hai người lên xe, liền nghe thấy Lý Thanh Tịnh nói với chủ xe taxi: "Bác tài, đến trung tâm mua sắm Tần Uyển."
Nông Tuyền khó hiểu hỏi: "Thưa cô, cô không về công ty à?"
"À! Tôi không thích màu sắc của chiếc váy vừa mua, và tôi định quay lại và đổi nó."
Nong Tuyền làm sao có thể biết được suy nghĩ của Lý Thanh Tịnh? Anh ta trong lòng thật thuần khiết, cho rằng Lý Thanh Tịnh thật sự phải trở về đó để đổi quần áo, nên cùng cô trở lại trung tâm mua sắm Tần Uyển.
Sau khi Triệu Hùng vội vã bước vào trung tâm mua sắm Tần Uyển, Vân Nhã ra hiệu cho anh.
Triệu Hùng đi ba bước, nhanh chóng bước đến trước mặt của Vân Nhã, có chút trách móc cô ta: "cô Vân Nhã, cô muốn giết tôi sao? Vợ tôi đang ở trên xe, cô không thể đợi thêm một chút sao?"
"Tại sao? Có vợ rồi, nên anh gạt tôi sang một bên."
"Ý tôi không phải vậy, chuyện gì phải phân biệt nặng nhẹ trước sau từ từ giải quyết!"
Vân Nhã đưa Triệu Hùng đến bia khắc trong trung tâm thương mại, chỉ vào nội dung trên bia khắc, hỏi Triệu Hùng: "Triệu Hùng, anh đã đọc nội dung trên bia khắc chưa?"
"Không có! Nhìn cái này để là gì chứ?"
“Nhìn nó ngay!" Vân Nhã nói với Triệu Hùng.
Triệu Hùng giả bộ đọc qua, đối Vân Nhã nói: "cô Vân Nhã, em nóng lòng muốn gọi anh quay lại, không phải là muốn anh xem cái này hả?"
"Sao, anh muốn hôn sao? Đừng lo lắng! Chúng ta còn nhiều thời gian" Vân Nhã nở nụ cười quyến rũ trên mặt.
"Anh không có thời gian chơi với em, còn có việc phải làm."
“Sao, ở với tôi không phải chuyện công việc hả?" Vân Nhã khoanh tay nói với Triệu Hùng: “Triệu Hùng à, tình yêu của Triệu Khải Thời và Tần Uyển thật sự rất cảm động, hôm nay em nghe nói hai người đã đánh nhau ở khu mua sắm Tân Uyển, và để cho người đàn ông tên là Ô Lão Tam và một tên nhóc có mái tóc đỏ li3m hết nước bẩn trên tấm bia khắc này. Sao thế, anh quen với Triệu Khiến Thiên và Tần Uyên sao? "
Triệu Hùng và Vân Nhã đều là những người thông minh, cơ bản chỉ cần chút là hiểu thấu ý đồ của đối phương.
Triệu Hùng nhìn chằm chằm Vân Nhã, cười như một con hồ ly nhỏ, hỏi cô ta: "cô Vân Nhã, em đang muốn nói gì vậy?"
"Em nghĩ! Mọi người làm gì cũng phải có lý do. Đừng nói với em rằng anh người Trần Thiên Trung. Trung tâm mua sắm Tần Uyển là tài sản của ông Trần, anh đang đứng về phía ông Trần. Lý do này nói dối vợ anh Lý Thanh Tịnh thì còn được, em sẽ không tin đâu."
“Tại sao?" Triệu Hùng nhướng mày.
"Người trong cuộc thì u mê, người ngoài cuộc thì rõ!", Vân Nhã phân tích: "Vợ anh là Lý Thanh Tịnh bây giờ đang là người trong cuộc. Vì vậy, nếu anh nói thì cô ấy sẽ tin. Tuy nhiên, em là người đứng ngoài cuộc, lại liên tưởng đến những trước đây với nhau, Triệu Hùng Không phải xuất thân và lai lịch của anh có liên quan gì đến Triệu Khiến Thiên và Tần Uyển đó chứ? "
Đúng lúc này, Triệu Hùng nhìn thấy vợ mình là Lý Thanh Tịnh đang cùng với Nong Tuyền đi vào trung tâm mua sắm, anh kéo Vân Nhã lại và nói với cô: "Thôi xong, vợ tôi đến rồi!"
"Là một người bạn. Đi thôi, không sao đâu."
Khi Vân Nhã đẩy hai người bạn thân nhất của mình đi tiếp, cô ta lại nhìn Triệu Hùng. Nhìn thấy Triệu Hùng trong bộ vest và đôi giày da, đẹp trai hơn bình thường một chút, trai tim nhỏ bé của cô ta không khỏi rung động!
Sau khi vào "Trung tâm mua sắm Tần Uyển", Vân Nhã không muốn đi mua sắm trong trung tâm thương mại, tâm trí của cô đều đang đặt lên người của Triệu Hùng.
Đi mua sắm một lúc, Vân Nhã nói với hai cô bạn gái: "Nghiên Nghiên, tớ đột nhiên cảm thấy hơi khó chịu. Hai người đi mua sắm đi. tớ về nhà nghỉ ngơi một lát."
"Vân Nhã, cậu có sao không? Sao hôm nay cậu lạ vậy?" Cô gái tên Nghiên Nghiên quan tâm hỏi Vân Nhã.
"Không sao, hai cậu cứ đi dạo phố đi, tớ về nghỉ ngơi trước nhé!"
"Vậy thì tốt! Nếu có việc gì thì nhớ gọi cho chúng tớ."
Hai người bạn thân nhất của Vân Nhã chia tay Vân Nhã và rời đi!
Vân Nhã không rời "Trung tâm mua sắm Tần Uyển", mà ngồi xuống một quán cà phê trong trung tâm thương mại.
Thì đã nghe những người khách ở bàn bên cạnh và nói: "Anh Lưu, anh có nghe nói về sự cố lớn ở khu mua sắm Tần Uyển hôm nay chưa?"
"Có nghe nói một chút, rốt cuộc có chuyện gì vậy?"
"Ô Lão Tam dẫn theo hàng chục người, rồi xô xát với nhân viên bảo vệ của trung tâm mua sắm Tần Uyển. Bảo vệ của trung tâm thương mại đã bị đánh tới tấp. Sau đó, hai người tên Triệu Hùng và Nông Tuyền đã đến. Hai người đã đánh Ô Lão Tam đến mức phải quỳ xuống xin tha, và có cả hàng chục người mà Ô Lão Tam dẫn đến cũng quỳ xuống xin tha, Ô Lão Tam còn có một tên nhóc đầu đỏ, còn bị Triệu Hùng bắt ép dùng lưỡi để li3m sạch hàng hiệu nữa bị làm bẩn nữa."
"Thật không? Quá tuyệt vời!"
"Không phải sao! Đó là lần đầu tiên tôi thấy một người có thể đánh theo cách này, người tên là Triệu Hùng đó có thể đá bay một người cách xa hơn mười mét chỉ bằng một cú đấm. Còn người tên Nông Tuyền còn mạnh hơn, có thể hạ gục một người chỉ bằng một cú đá. Thật là thú vị và tuyệt vời! "
Vân Nhã đã rất sốc khi nghe cuộc nói chuyện giữa hai người. Cô ta biết rằng Triệu Hùng có thể biết võ, nhưng cô ta không ngờ võ của anh lại mạnh đến vậy.
Cô ta bước tới, đi đến gần hai người họ, hỏi người đàn ông đang nói: "Ông này, nhãn hiệu mà ông nói đến là nhãn hiệu nào thế?"
Thấy cô ta là một người đẹp, người đàn ông lịch sự nói: "Ồ, đó là tảng đá lớn ở sảnh tầng một của Trung tâm mua sắm Tần Uyển, trên đó có ghi chữ giới thiệu của Trung tâm mua sắm Tần Uyển. Nhân tiện, zalo là gì thế, có thêm kết bạn không? "
"Không!"
Vân Nhã lạnh giọng nói, sải chân dài xinh đẹp rời khỏi quán cà phê.
Cô ta đến "tấm bia đó" ở tầng một và xem kỹ phần giới thiệu về "Trung tâm mua sắm Tần Uyển". Về cơ bản nó là câu chuyện tình yêu giữa Triệu Khải Thời và Tần Uyển.
Trước đây Vân Nhã thật sự chưa xem kỹ nhưng đọc xong không khỏi xúc động. Trong lòng chợt lóe lên một cảm hứng, như đang suy nghĩ điều gì đó.
“Triệu Hùng, chẳng lẽ thân thế của anh ấy có liên quan đến bản khắc này sao?" Khóe miệng Vân Nhã nở ra một nụ cười tự mãn.
Nhìn thấy Triệu Hùng đã lâu không đến đây, Vân Nhã chờ đợi đến có chút không kiên nhẫn.
Cô ta cầm điện thoại di động bấm số của Triệu Hùng, Triệu Hùng đang định đưa vợ là Lý Thanh Tịnh về công ty rồi quay lại "Trung tâm mua sắm Tần Uyển", khi Vân Nhã gọi cho anh, anh không khỏi giật mình, vội vàng vừa lái xe vừa nghe điện thoại.
Vân Nhã vẫn rất thông minh, nói với Triệu Hùng: "Ông Triệu, ông Trần nhờ tôi tìm ông co một chút việc. Ông có thể ngay lập tức đến "Trung tâm mua sắm Tần Uyển" hay không."
"Được được được! Tôi đi ngay."
Triệu Hùng thầm khen Vân Nhã, người phụ nữ này rất thông minh. Nếu không, nếu không đã để lộ bản chất rồi. Làm sao cô ta biết số điện thoại của anh, lúc gọi điện thoại, Lý Thanh Tịnh đã liếc nhìn điện thoại của Triệu Hùng hiển thị là Vân Nhã..
"Thanh Tịnh, trợ lý riêng của ông Thiên Trung nhờ tôi quay lại trung tâm thương mại Tần Uyển để giải quyết một việc. Tôi sẽ để Nông Tuyển bắt taxi đưa em về!"
Lý Thanh Tịnh không có từ chối, nhẹ nhàng hé môi nói: "Được! Dừng ở ven đường. Làm ăn quan trọng!"
Triệu Hùng dừng xe bên đường, sau khi Nông Tuyền và Lý Thanh Tịnh xuống xe, anh lái xe trở lại Trung tâm mua sắm Tần Uyển.
Nông Tuyền đoán một chiếc taxi và mở cửa cho Lý Thanh Tịnh. Sau khi hai người lên xe, liền nghe thấy Lý Thanh Tịnh nói với chủ xe taxi: "Bác tài, đến trung tâm mua sắm Tần Uyển."
Nông Tuyền khó hiểu hỏi: "Thưa cô, cô không về công ty à?"
"À! Tôi không thích màu sắc của chiếc váy vừa mua, và tôi định quay lại và đổi nó."
Nong Tuyền làm sao có thể biết được suy nghĩ của Lý Thanh Tịnh? Anh ta trong lòng thật thuần khiết, cho rằng Lý Thanh Tịnh thật sự phải trở về đó để đổi quần áo, nên cùng cô trở lại trung tâm mua sắm Tần Uyển.
Sau khi Triệu Hùng vội vã bước vào trung tâm mua sắm Tần Uyển, Vân Nhã ra hiệu cho anh.
Triệu Hùng đi ba bước, nhanh chóng bước đến trước mặt của Vân Nhã, có chút trách móc cô ta: "cô Vân Nhã, cô muốn giết tôi sao? Vợ tôi đang ở trên xe, cô không thể đợi thêm một chút sao?"
"Tại sao? Có vợ rồi, nên anh gạt tôi sang một bên."
"Ý tôi không phải vậy, chuyện gì phải phân biệt nặng nhẹ trước sau từ từ giải quyết!"
Vân Nhã đưa Triệu Hùng đến bia khắc trong trung tâm thương mại, chỉ vào nội dung trên bia khắc, hỏi Triệu Hùng: "Triệu Hùng, anh đã đọc nội dung trên bia khắc chưa?"
"Không có! Nhìn cái này để là gì chứ?"
“Nhìn nó ngay!" Vân Nhã nói với Triệu Hùng.
Triệu Hùng giả bộ đọc qua, đối Vân Nhã nói: "cô Vân Nhã, em nóng lòng muốn gọi anh quay lại, không phải là muốn anh xem cái này hả?"
"Sao, anh muốn hôn sao? Đừng lo lắng! Chúng ta còn nhiều thời gian" Vân Nhã nở nụ cười quyến rũ trên mặt.
"Anh không có thời gian chơi với em, còn có việc phải làm."
“Sao, ở với tôi không phải chuyện công việc hả?" Vân Nhã khoanh tay nói với Triệu Hùng: “Triệu Hùng à, tình yêu của Triệu Khải Thời và Tần Uyển thật sự rất cảm động, hôm nay em nghe nói hai người đã đánh nhau ở khu mua sắm Tân Uyển, và để cho người đàn ông tên là Ô Lão Tam và một tên nhóc có mái tóc đỏ li3m hết nước bẩn trên tấm bia khắc này. Sao thế, anh quen với Triệu Khiến Thiên và Tần Uyên sao? "
Triệu Hùng và Vân Nhã đều là những người thông minh, cơ bản chỉ cần chút là hiểu thấu ý đồ của đối phương.
Triệu Hùng nhìn chằm chằm Vân Nhã, cười như một con hồ ly nhỏ, hỏi cô ta: "cô Vân Nhã, em đang muốn nói gì vậy?"
"Em nghĩ! Mọi người làm gì cũng phải có lý do. Đừng nói với em rằng anh người Trần Thiên Trung. Trung tâm mua sắm Tần Uyển là tài sản của ông Trần, anh đang đứng về phía ông Trần. Lý do này nói dối vợ anh Lý Thanh Tịnh thì còn được, em sẽ không tin đâu."
“Tại sao?" Triệu Hùng nhướng mày.
"Người trong cuộc thì u mê, người ngoài cuộc thì rõ!", Vân Nhã phân tích: "Vợ anh là Lý Thanh Tịnh bây giờ đang là người trong cuộc. Vì vậy, nếu anh nói thì cô ấy sẽ tin. Tuy nhiên, em là người đứng ngoài cuộc, lại liên tưởng đến những trước đây với nhau, Triệu Hùng Không phải xuất thân và lai lịch của anh có liên quan gì đến Triệu Khiến Thiên và Tần Uyển đó chứ? "
Đúng lúc này, Triệu Hùng nhìn thấy vợ mình là Lý Thanh Tịnh đang cùng với Nong Tuyền đi vào trung tâm mua sắm, anh kéo Vân Nhã lại và nói với cô: "Thôi xong, vợ tôi đến rồi!"
Tác giả :
PGUP