Chàng Rể Ma Giới
Chương 205: Tử vong! Giá trị của Alan
Sergei biết mình đã sa vào hiểm cảnh, dưới chân đạp mạnh, nhảy ra ngoài sân viện, giữa không trung phát động biến thân và ma hỏa, nhưng tốc độ Tát Lạp Đa càng nhanh hơn, ngăn cản đường đi của Sergei.
Trên kiếm Sergei mang theo hỏa diễm diệu động, hóa ra một đạo hồ quang chém tới, uy thế kinh người, nhưng mà Tát Lạp Đa chỉ là dùng lưỡi hái chặn ngang, nhẹ nhàng ngăn trở, không đợi Sergei làm ra phản ứng tiếp theo, nhanh như thiểm điện đá ra một cước ngay giữa ngực Sergei. Sergei ngay lập tức ngã ra ngoài mấy thước, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Cho dù Sergei đã đạt tới cao giai ác ma sơ đoạn, nhưng đối mặt với Tát Lạp Đa đỉnh phong cao giai ác ma đã nhiều năm, cũng vẫn không có lực hoàn thủ. "Tát Lạp Đa, đừng giết Sergei quá nhanh, chầm chậm giày vò hắn đến chết cho ta! Cư nhiên dám mắng bản thiếu gia là cặn bã!" Trong sân vang lên thanh âm phẫn nộ có chút biến điệu của Alan "Lát nữa để ta cho hắn một đao sau cùng!".
Sergei tâm niệm vừa động, phát động thuấn di, quả nhiên nhìn thấy "Alan" đứng ở cửa chính sân viện, đang muốn chạy trốn, Tát Lạp Đa kinh hãi nháy mắt xuất hiện, lưỡi hái khẽ chém tới nếu như không phải Sergei tránh được nhanh, cánh tay đã bị chém đứt.
Tát Lạp Đa một đường ép sát, buộc Sergei phải lùi về sau, thương thế trên người không ngừng tăng thêm, ý định bắt Alan làm con tim cũng tiêu tan. Chẳng qua Sergei phản ứng cực nhanh, liều mạng chém một đao tạm bức lùi Tát Lạp Đa, trong tay hiện ra một đạo ánh sáng, ném lên trời, đạo ánh sáng giống như pháo hoa tại không trung xẹt qua.
Một đạo xuyên vân tiễn, kêu tới thiên quân vạn mã? "Alan" hơi ngớ người, lập tức quát to: "Hắn cầu viện binh! Tát Lạp Đa, mau giết hắn!"
Sergei đối với độc kế của tên "cặn bã" kia hận thù sâu sắc, trong mắt hiện ra thần thái lăng lệ, trường kiếm trong tay đột nhiên rời đi, giống như thiểm điện, hướng "Alan" phóng tới.
"Alan" lộ ra thần sắc kinh khủng, nhưng trong mắt lại lướt qua một tia mừng trộm kỳ dị, như thế mới tốt, miễn cho chính mình phải xông lên "chịu chết!"
Tát Lạp Đa tựa hồ không nghĩ tới Sergei bên bờ tuyệt cảnh còn có thể phát ra chiêu thức như thế, kinh hãi hét: "Thiếu gia cẩn thận!"
Thực lực Alan chỉ là trung giai ác ma, làm sao tránh được một kiếm này, lập tức giữa tiếng kêu gào thảm thiết vang lên, bị trường kiếm đâm xuyên ngực.
"Alan thiếu gia!" Tát Lạp Đa cả kinh thất sắc, vội vàng hướng Alan nhào tới.
Sergei như giải được đại hận, thừa dịp Tát Lạp Đa xông về phía Alan, trong tay sớm chuẩn bị tốt một cái đạo cụ ma pháp liền ném ra, tiếng nổ vang lên, sương khói lan tràn.
Nương theo sương khói mù mịt yểm hộ, Sergei vội uống một bình hạ phẩm dược thủy, chạy vội đi, mặt sau truyền đến tiếng thét phẫn nộ của Tát Lạp Đa, đuổi theo sát sao.
Tuy có dược thủy trợ giúp nhưng Sergei rốt cuộc có thực lực kém hơn rất nhiều, không lâu sau liền bị Tát Lạp Đa đuổi kịp, sinh tử quan đầu, Sergei hai mắt đột nhiên phát ra quang mang kỳ dị, máu tươi trên người giống như tử đạn bắn về phía Tát Lạp Đa.
Loại "tử đạn" này tựa hồ mang theo lực lượng kỳ quái, hẳn là loại thiên phú dị năng nào đó cho dù Tát Lạp Đa là đỉnh phong cao giai ác ma cũng không cách nào phòng ngự.
Tát Lạp Đa không kịp phòng vệ, trên người bị xuyên thấu nhiều chỗ, nhưng hắn không những cũng không lui lại mà lại phát hung tính, toàn lực chém xuống một đao ngang đầu gối chân trái Sergei.
Sergei phát ra một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên, ngã ngay ra đất, Tát Lạp Đa đang muốn tiếp tục xuống tay, chợt nghe thấy một tiếng quát yêu kiều, thanh âm vừa tới, thì cả người đã bị một lực lượng cự đại đánh bay đi.
Cổ lực lượng này mang theo chấn kình cực mạnh, trong nội thể liên tục bạo vang, nháy mắt phá bỏ phòng ngự của Tát Lạp Đa khiến hắn ngã xuống đất, không đứng dậy được.
"Isabella phu nhân!" Sergei tuy đau đớn kịch liệt, nhưng dù sao cũng giữ được tính mạng, cuối cùng cũng thả lỏng được tâm tình.
Thân ảnh Isabella hiện ra trước người Sergei, chuyển mắt đã nhìn rõ thảm trạng của hắn, liền lộ ra thần sắc kinh ngặc.
"Phu nhân, chân của ta!"
"Trước đừng cử động! Khảm Phổ đại sư sẽ nhanh tới! Đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?"
"Alan!" Sergei vừa mới sử dụng huyết mạch thiên phú, hao phí rất nhiều nguyên khí, lại bị chặt đứt chân trái, đau đến trên cả đầu đều đổ mồ hôi lạnh, cắn răng nghiến lợi thổ ra tên của cừu nhân, trong lòng đã oán hận đến cực điểm.
"Alan của Carol gia tộc?" Isabella nhìn Tát Lạp Đa đang muốn giãy dụa lên đứng lên, nhớ đến tên cao giai ác ma này chính là tên hôm qua đi cùng Alan ở quân doanh, cảm giác như không thể nói được cái gì nữa. "Alan phái người giết ngươi? Người khác ở đâu?".
Sergei còn không trả lời, một thân ảnh khác đã hiện ra, chính là chủ nhân của Ám Nguyệt thành, Zya.
Zya nhìn một màn này, trong mắt lướt qua một tia kinh dị, nhìn Tát Lạp Đa bị Isabella đánh bại, nhíu mày nói: "Tát Lạp Đa, cuối cùng thì đã phát sinh chuyện gì?"
Tát Lạp Đa cắn răng nói: "Sergei! Hắn giết chết Alan thiếu gia!"
Isabella cùng Zya đồng thời kinh hãi, đặc biệt là Isabella, trong lòng đại chấn: Alan là đứa con duy nhất mà thượng ti Legor Carol của nàng, là người kế thừa Carol gia tộc, không ngờ bị Sergei giết chết!
Cho dù Legor cùng đế quốc đệ nhị tướng quân Doren có quan hệ không phải là tốt, nhưng cũng tuyệt không tính là tử địch, hiện nay độc tử của Legor bị nhi tử của Doren giết chết, sự phẫn nộ của Legor sẽ khó mà tưởng được.
Đến cùng phát đã sinh chuyện gì? Lúc này, rất nhiều người đều đã lục tục chạy qua, có cấm vệ vương cung, có nhân viên đế đô đi theo. Vị Khảm Phổ đại sư kia cũng ở trong đó, nhìn thấy tình hình của Sergei, vội vàng đi tới, giúp Sergei nối chân gãy, lại lấy ra một bình bạch sắc dược tề đổ lên, vết thương dần dần khép lại, nhưng chỉ là lành lại trên bề ngoài, nếu muốn chân chính khôi phục, chí ít cũng phải mất thời gian mấy tháng.
Trừ ở chân ra, trên người Sergei đều là những vết thương đáng sợ, có chỗ còn sâu thấy cả xương, may là có Khải Đạt giúp hắn trị liệu hết thảy.
"Cái tên Alan cặn bã chết rồi sao? Chết tốt lắm!" Trong lúc Khảm Phổ đại sư xử lý vết thương, Sergei bất kể đang đau đến phát run, vẫn cười ha hả giải hận. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tát Lạp Đa tựa hồ chịu công kích lớn, hét lớn một tiếng, cư nhiên không để ý thương thế nặng, lung la lung lay đứng lên, không nhìn Isabella và Zya tại trường, nháy mắt hiện ra trước người Sergei, muốn đồng quy vu tận. Đáng tiếc Isabella so với hắn càng nhanh hơn, đơn giản là vung tay lên, cả người Tát Lạp Đa lại bay ngược lại, rơi xuống đất lần nữa, lần này hoàn toàn mất đi lực chiến đấu.
"Legor đại nhân! Ta đáng chết! Không bảo vệ tốt Alan thiếu gia!" Tát Lạp Đa nằm dưới đất bi thương kêu lên, rồi thanh âm hóa thành hận ý vô biên: "Sergei! Charon gia tộc sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Nói xong, Tát Lạp Đa bạo phát ra tiềm lực sau cùng, rút ra một thanh đoản đao dắt ở giữa eo, hung hăng cắm vào ngực mình.
Tát Lạp Đa tự sát.
Alan bị giết.
Sergei trọng thương.
Isabella vội vàng hỏi dò Sergei mọi chuyện, Sergei cắn răng nói ra âm mưu của Alan, Zya nghe được Trần Duệ bị bắt, thân hình vừa động, vội vàng chạy tới phế trạch mà Sergei vừa kể. Isabella ánh mắt chợt lóe, cũng cùng đi theo.
Quả nhiên, ở trong viện tử, Alan ngã dưới đất, ngực cắm thanh trường kiếm của Sergei, máu chảy đầy đất. Mà cách đó không xa, trị an quan nhân loại vẫn đang nằm trên đất không nhúc nhích, tựa hồ như đang hôn mê chưa tỉnh.
Zya trong mắt lướt qua dị sắc, thân hình chợt lóe, hiện ra bên cạnh Trần Duệ, dò xét hơi thở, trong lòng thở phào một hơi.
Isabella cúi người, quan sát thi thể Alan, tựa hồ đang tìm kiếm sơ hở, nhưng rất nhanh đôi lông mày nhíu lại, hiển nhiên là không có thu hoạch.
Đám người Khách Cổ Long rất nhanh chạy tới viện tử, nhờ Khải Đạt đại sư xử lý, trị an quan nhân loại thong thả tỉnh dậy, nhìn thấy thi thể Alan, liền kinh hãi không thôi.
Theo lời của Trần Duệ, hôm nay hắn từ hoàng gia lữ điếm đi ra, chưa được bao xa tự nhiên không hiểu sao mất đi tri giác, tỉnh lại mới biết được đã phát sinh nhiều chuyện như vậy.
Isabella một bên tử tế nghe, một bên tính toán thời gian cùng cự ly, sắc mặt càng lúc càng nghiêm túc: xem ra chuyện này thật là Alan gây ra, trước ám toán Trần Duệ, sau đó phái người đưa Sergei tới, tính toán mượn đao giết người. Nhưng mà Sergei không mắc lừa, Tát Lạp Đa ngay sau đó xuất hiện, khi Alan đang muốn ngược sát Sergei, kết quả ngoài ý muốn bị Sergei phi kiếm giết chết. Tát Lạp Đa dưới cơn thịnh nộ đuổi giết Sergei, may là nàng nhìn tín hiệu cầu cứu chạy tới cứu Sergei một mạng.
Sự xuất hiện của Zya hẳn là do bố trí của Alan, chẳng qua chuyện này còn cần thủ hạ Alan chứng thực. Nếu như chân tướng xác thực là như vậy, thì chuyện này rất phiền toái.
Alan tuy tư chất khá bình thường, nhưng lại là đứa con duy nhất của Legor, cũng là người kế thừa gia tộc Carol. Ma giới coi trọng nhất là truyền thừa, mà Doren Andrews cũng chỉ có Sergei là nhi tử ưu tú nhất, thiếu niên có danh xưng thiên tài, nên tuyệt sẽ không khả năng đền mạng cho Alan, huống hồ chuyện này nguyên nhân vốn do Alan tự gây ra, có thể nói là chết chưa hết tội.
Chỉ là qua chuyện này, Carol gia tộc cùng Andrews gia tộc sẽ biến thành thù địch không chết không thôi, hai thủ hạ của Hắc Diệu thân vương, tài chính đại thần cùng tướng quân trọng yếu nhất trở mặt thành thù, chuyện này rất bất lợi với phương Hắc Diệu, ngược lại, gián tiếp có lợi cho hai đại đế quốc, thậm chí là vị Ám Nguyệt thành chủ Zya trước mắt này.
Isabella trí mưu phi phàm, vừa rồi còn đang hoài nghi có gì đó kỳ quặc, nhưng từ cử động của Tát Lạp Đa cùng kinh lịch của bản thân Sergei mà xét, chuyện này là do Alan hạ độc kế.
Isabella thầm than một tiếng, trước mắt chỉ có thể tận tường báo cáo mọi việc cho đế đô, rất có thể còn phải làm chuẩn bị tốt khi trở về. Từ tình báo trước mắt mà xem, Beelzebub vương tộc đem Phệ thần mặt nạ khôi phục hoàn chỉnh xong không có khả năng ngây ngốc ở chỗ này chờ người đến lùng bắt, hẳn đã sớm đã ly khai Ám Nguyệt, trên đường đi nàng cũng đã dự liệu đến chuyện này, lần này đi tới Ám Nguyệt, chủ yếu là dò xét tình hình và áp chế sự phát triển.
Chẳng qua tình huống Ám Nguyệt xác thực là hỏng bét, phương diện quân sự, trừ cấm vệ quân trực thuộc Zya ra, tố chất thủ vệ quân quá kém cỏi, nếu muốn chân chính huấn luyện thành một chi quân đội cường đại, chí ít phải cần nhiều năm nữa.
Phương diện kinh tế, Ám Nguyệt cũng hiện vẻ hỗn loạn, "thế lực hắc ám" Áo choàng hội dương cao cờ cấm vệ quân dự bị cường hành thu nạp tài vật thương gia, thương nhân đều khổ không thể tả.
Phương diện nhân tài, dược tề đại sư A Nhĩ Đạt Tư đối với trưởng công chúa trung thành như một, căn bản không cho nàng cơ hội gặp mặt, chẳng qua có dụ hoặc đại hội dược tề đại sư kia, sáu tháng sau, A Nhĩ Đạt Tư khẳng định sẽ hướng đế đô quy hàng. Ngược lại tên tân nhiệm trị an quan nhân loại thể hiển thị ra trí tuệ cùng năng lực khiến người ta ngạc nhiên, thật không đơn giản, nhưng dù thế nào cũng là thiếu hụt rõ ràng, như chuyện ngày hôm nay, trí tuệ dù có cao, đứng trước lực lượng tuyệt đối cũng không có chút tác dụng.
Trên kiếm Sergei mang theo hỏa diễm diệu động, hóa ra một đạo hồ quang chém tới, uy thế kinh người, nhưng mà Tát Lạp Đa chỉ là dùng lưỡi hái chặn ngang, nhẹ nhàng ngăn trở, không đợi Sergei làm ra phản ứng tiếp theo, nhanh như thiểm điện đá ra một cước ngay giữa ngực Sergei. Sergei ngay lập tức ngã ra ngoài mấy thước, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Cho dù Sergei đã đạt tới cao giai ác ma sơ đoạn, nhưng đối mặt với Tát Lạp Đa đỉnh phong cao giai ác ma đã nhiều năm, cũng vẫn không có lực hoàn thủ. "Tát Lạp Đa, đừng giết Sergei quá nhanh, chầm chậm giày vò hắn đến chết cho ta! Cư nhiên dám mắng bản thiếu gia là cặn bã!" Trong sân vang lên thanh âm phẫn nộ có chút biến điệu của Alan "Lát nữa để ta cho hắn một đao sau cùng!".
Sergei tâm niệm vừa động, phát động thuấn di, quả nhiên nhìn thấy "Alan" đứng ở cửa chính sân viện, đang muốn chạy trốn, Tát Lạp Đa kinh hãi nháy mắt xuất hiện, lưỡi hái khẽ chém tới nếu như không phải Sergei tránh được nhanh, cánh tay đã bị chém đứt.
Tát Lạp Đa một đường ép sát, buộc Sergei phải lùi về sau, thương thế trên người không ngừng tăng thêm, ý định bắt Alan làm con tim cũng tiêu tan. Chẳng qua Sergei phản ứng cực nhanh, liều mạng chém một đao tạm bức lùi Tát Lạp Đa, trong tay hiện ra một đạo ánh sáng, ném lên trời, đạo ánh sáng giống như pháo hoa tại không trung xẹt qua.
Một đạo xuyên vân tiễn, kêu tới thiên quân vạn mã? "Alan" hơi ngớ người, lập tức quát to: "Hắn cầu viện binh! Tát Lạp Đa, mau giết hắn!"
Sergei đối với độc kế của tên "cặn bã" kia hận thù sâu sắc, trong mắt hiện ra thần thái lăng lệ, trường kiếm trong tay đột nhiên rời đi, giống như thiểm điện, hướng "Alan" phóng tới.
"Alan" lộ ra thần sắc kinh khủng, nhưng trong mắt lại lướt qua một tia mừng trộm kỳ dị, như thế mới tốt, miễn cho chính mình phải xông lên "chịu chết!"
Tát Lạp Đa tựa hồ không nghĩ tới Sergei bên bờ tuyệt cảnh còn có thể phát ra chiêu thức như thế, kinh hãi hét: "Thiếu gia cẩn thận!"
Thực lực Alan chỉ là trung giai ác ma, làm sao tránh được một kiếm này, lập tức giữa tiếng kêu gào thảm thiết vang lên, bị trường kiếm đâm xuyên ngực.
"Alan thiếu gia!" Tát Lạp Đa cả kinh thất sắc, vội vàng hướng Alan nhào tới.
Sergei như giải được đại hận, thừa dịp Tát Lạp Đa xông về phía Alan, trong tay sớm chuẩn bị tốt một cái đạo cụ ma pháp liền ném ra, tiếng nổ vang lên, sương khói lan tràn.
Nương theo sương khói mù mịt yểm hộ, Sergei vội uống một bình hạ phẩm dược thủy, chạy vội đi, mặt sau truyền đến tiếng thét phẫn nộ của Tát Lạp Đa, đuổi theo sát sao.
Tuy có dược thủy trợ giúp nhưng Sergei rốt cuộc có thực lực kém hơn rất nhiều, không lâu sau liền bị Tát Lạp Đa đuổi kịp, sinh tử quan đầu, Sergei hai mắt đột nhiên phát ra quang mang kỳ dị, máu tươi trên người giống như tử đạn bắn về phía Tát Lạp Đa.
Loại "tử đạn" này tựa hồ mang theo lực lượng kỳ quái, hẳn là loại thiên phú dị năng nào đó cho dù Tát Lạp Đa là đỉnh phong cao giai ác ma cũng không cách nào phòng ngự.
Tát Lạp Đa không kịp phòng vệ, trên người bị xuyên thấu nhiều chỗ, nhưng hắn không những cũng không lui lại mà lại phát hung tính, toàn lực chém xuống một đao ngang đầu gối chân trái Sergei.
Sergei phát ra một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên, ngã ngay ra đất, Tát Lạp Đa đang muốn tiếp tục xuống tay, chợt nghe thấy một tiếng quát yêu kiều, thanh âm vừa tới, thì cả người đã bị một lực lượng cự đại đánh bay đi.
Cổ lực lượng này mang theo chấn kình cực mạnh, trong nội thể liên tục bạo vang, nháy mắt phá bỏ phòng ngự của Tát Lạp Đa khiến hắn ngã xuống đất, không đứng dậy được.
"Isabella phu nhân!" Sergei tuy đau đớn kịch liệt, nhưng dù sao cũng giữ được tính mạng, cuối cùng cũng thả lỏng được tâm tình.
Thân ảnh Isabella hiện ra trước người Sergei, chuyển mắt đã nhìn rõ thảm trạng của hắn, liền lộ ra thần sắc kinh ngặc.
"Phu nhân, chân của ta!"
"Trước đừng cử động! Khảm Phổ đại sư sẽ nhanh tới! Đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?"
"Alan!" Sergei vừa mới sử dụng huyết mạch thiên phú, hao phí rất nhiều nguyên khí, lại bị chặt đứt chân trái, đau đến trên cả đầu đều đổ mồ hôi lạnh, cắn răng nghiến lợi thổ ra tên của cừu nhân, trong lòng đã oán hận đến cực điểm.
"Alan của Carol gia tộc?" Isabella nhìn Tát Lạp Đa đang muốn giãy dụa lên đứng lên, nhớ đến tên cao giai ác ma này chính là tên hôm qua đi cùng Alan ở quân doanh, cảm giác như không thể nói được cái gì nữa. "Alan phái người giết ngươi? Người khác ở đâu?".
Sergei còn không trả lời, một thân ảnh khác đã hiện ra, chính là chủ nhân của Ám Nguyệt thành, Zya.
Zya nhìn một màn này, trong mắt lướt qua một tia kinh dị, nhìn Tát Lạp Đa bị Isabella đánh bại, nhíu mày nói: "Tát Lạp Đa, cuối cùng thì đã phát sinh chuyện gì?"
Tát Lạp Đa cắn răng nói: "Sergei! Hắn giết chết Alan thiếu gia!"
Isabella cùng Zya đồng thời kinh hãi, đặc biệt là Isabella, trong lòng đại chấn: Alan là đứa con duy nhất mà thượng ti Legor Carol của nàng, là người kế thừa Carol gia tộc, không ngờ bị Sergei giết chết!
Cho dù Legor cùng đế quốc đệ nhị tướng quân Doren có quan hệ không phải là tốt, nhưng cũng tuyệt không tính là tử địch, hiện nay độc tử của Legor bị nhi tử của Doren giết chết, sự phẫn nộ của Legor sẽ khó mà tưởng được.
Đến cùng phát đã sinh chuyện gì? Lúc này, rất nhiều người đều đã lục tục chạy qua, có cấm vệ vương cung, có nhân viên đế đô đi theo. Vị Khảm Phổ đại sư kia cũng ở trong đó, nhìn thấy tình hình của Sergei, vội vàng đi tới, giúp Sergei nối chân gãy, lại lấy ra một bình bạch sắc dược tề đổ lên, vết thương dần dần khép lại, nhưng chỉ là lành lại trên bề ngoài, nếu muốn chân chính khôi phục, chí ít cũng phải mất thời gian mấy tháng.
Trừ ở chân ra, trên người Sergei đều là những vết thương đáng sợ, có chỗ còn sâu thấy cả xương, may là có Khải Đạt giúp hắn trị liệu hết thảy.
"Cái tên Alan cặn bã chết rồi sao? Chết tốt lắm!" Trong lúc Khảm Phổ đại sư xử lý vết thương, Sergei bất kể đang đau đến phát run, vẫn cười ha hả giải hận. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tát Lạp Đa tựa hồ chịu công kích lớn, hét lớn một tiếng, cư nhiên không để ý thương thế nặng, lung la lung lay đứng lên, không nhìn Isabella và Zya tại trường, nháy mắt hiện ra trước người Sergei, muốn đồng quy vu tận. Đáng tiếc Isabella so với hắn càng nhanh hơn, đơn giản là vung tay lên, cả người Tát Lạp Đa lại bay ngược lại, rơi xuống đất lần nữa, lần này hoàn toàn mất đi lực chiến đấu.
"Legor đại nhân! Ta đáng chết! Không bảo vệ tốt Alan thiếu gia!" Tát Lạp Đa nằm dưới đất bi thương kêu lên, rồi thanh âm hóa thành hận ý vô biên: "Sergei! Charon gia tộc sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Nói xong, Tát Lạp Đa bạo phát ra tiềm lực sau cùng, rút ra một thanh đoản đao dắt ở giữa eo, hung hăng cắm vào ngực mình.
Tát Lạp Đa tự sát.
Alan bị giết.
Sergei trọng thương.
Isabella vội vàng hỏi dò Sergei mọi chuyện, Sergei cắn răng nói ra âm mưu của Alan, Zya nghe được Trần Duệ bị bắt, thân hình vừa động, vội vàng chạy tới phế trạch mà Sergei vừa kể. Isabella ánh mắt chợt lóe, cũng cùng đi theo.
Quả nhiên, ở trong viện tử, Alan ngã dưới đất, ngực cắm thanh trường kiếm của Sergei, máu chảy đầy đất. Mà cách đó không xa, trị an quan nhân loại vẫn đang nằm trên đất không nhúc nhích, tựa hồ như đang hôn mê chưa tỉnh.
Zya trong mắt lướt qua dị sắc, thân hình chợt lóe, hiện ra bên cạnh Trần Duệ, dò xét hơi thở, trong lòng thở phào một hơi.
Isabella cúi người, quan sát thi thể Alan, tựa hồ đang tìm kiếm sơ hở, nhưng rất nhanh đôi lông mày nhíu lại, hiển nhiên là không có thu hoạch.
Đám người Khách Cổ Long rất nhanh chạy tới viện tử, nhờ Khải Đạt đại sư xử lý, trị an quan nhân loại thong thả tỉnh dậy, nhìn thấy thi thể Alan, liền kinh hãi không thôi.
Theo lời của Trần Duệ, hôm nay hắn từ hoàng gia lữ điếm đi ra, chưa được bao xa tự nhiên không hiểu sao mất đi tri giác, tỉnh lại mới biết được đã phát sinh nhiều chuyện như vậy.
Isabella một bên tử tế nghe, một bên tính toán thời gian cùng cự ly, sắc mặt càng lúc càng nghiêm túc: xem ra chuyện này thật là Alan gây ra, trước ám toán Trần Duệ, sau đó phái người đưa Sergei tới, tính toán mượn đao giết người. Nhưng mà Sergei không mắc lừa, Tát Lạp Đa ngay sau đó xuất hiện, khi Alan đang muốn ngược sát Sergei, kết quả ngoài ý muốn bị Sergei phi kiếm giết chết. Tát Lạp Đa dưới cơn thịnh nộ đuổi giết Sergei, may là nàng nhìn tín hiệu cầu cứu chạy tới cứu Sergei một mạng.
Sự xuất hiện của Zya hẳn là do bố trí của Alan, chẳng qua chuyện này còn cần thủ hạ Alan chứng thực. Nếu như chân tướng xác thực là như vậy, thì chuyện này rất phiền toái.
Alan tuy tư chất khá bình thường, nhưng lại là đứa con duy nhất của Legor, cũng là người kế thừa gia tộc Carol. Ma giới coi trọng nhất là truyền thừa, mà Doren Andrews cũng chỉ có Sergei là nhi tử ưu tú nhất, thiếu niên có danh xưng thiên tài, nên tuyệt sẽ không khả năng đền mạng cho Alan, huống hồ chuyện này nguyên nhân vốn do Alan tự gây ra, có thể nói là chết chưa hết tội.
Chỉ là qua chuyện này, Carol gia tộc cùng Andrews gia tộc sẽ biến thành thù địch không chết không thôi, hai thủ hạ của Hắc Diệu thân vương, tài chính đại thần cùng tướng quân trọng yếu nhất trở mặt thành thù, chuyện này rất bất lợi với phương Hắc Diệu, ngược lại, gián tiếp có lợi cho hai đại đế quốc, thậm chí là vị Ám Nguyệt thành chủ Zya trước mắt này.
Isabella trí mưu phi phàm, vừa rồi còn đang hoài nghi có gì đó kỳ quặc, nhưng từ cử động của Tát Lạp Đa cùng kinh lịch của bản thân Sergei mà xét, chuyện này là do Alan hạ độc kế.
Isabella thầm than một tiếng, trước mắt chỉ có thể tận tường báo cáo mọi việc cho đế đô, rất có thể còn phải làm chuẩn bị tốt khi trở về. Từ tình báo trước mắt mà xem, Beelzebub vương tộc đem Phệ thần mặt nạ khôi phục hoàn chỉnh xong không có khả năng ngây ngốc ở chỗ này chờ người đến lùng bắt, hẳn đã sớm đã ly khai Ám Nguyệt, trên đường đi nàng cũng đã dự liệu đến chuyện này, lần này đi tới Ám Nguyệt, chủ yếu là dò xét tình hình và áp chế sự phát triển.
Chẳng qua tình huống Ám Nguyệt xác thực là hỏng bét, phương diện quân sự, trừ cấm vệ quân trực thuộc Zya ra, tố chất thủ vệ quân quá kém cỏi, nếu muốn chân chính huấn luyện thành một chi quân đội cường đại, chí ít phải cần nhiều năm nữa.
Phương diện kinh tế, Ám Nguyệt cũng hiện vẻ hỗn loạn, "thế lực hắc ám" Áo choàng hội dương cao cờ cấm vệ quân dự bị cường hành thu nạp tài vật thương gia, thương nhân đều khổ không thể tả.
Phương diện nhân tài, dược tề đại sư A Nhĩ Đạt Tư đối với trưởng công chúa trung thành như một, căn bản không cho nàng cơ hội gặp mặt, chẳng qua có dụ hoặc đại hội dược tề đại sư kia, sáu tháng sau, A Nhĩ Đạt Tư khẳng định sẽ hướng đế đô quy hàng. Ngược lại tên tân nhiệm trị an quan nhân loại thể hiển thị ra trí tuệ cùng năng lực khiến người ta ngạc nhiên, thật không đơn giản, nhưng dù thế nào cũng là thiếu hụt rõ ràng, như chuyện ngày hôm nay, trí tuệ dù có cao, đứng trước lực lượng tuyệt đối cũng không có chút tác dụng.
Tác giả :
Điểm Tinh Linh