Chàng Khờ
Chương 215: Anh, chính là Ngô Bách Tuế
Quầng mây đen bao trùm trang viên chính là đám mây đen chân nguyên được ngưng tụ từ nguồn tinh nguyên khổng lồ của người đàn ông bệnh tật. Nó không chỉ to lớn mà còn mang uy lực cực kỳ mạnh mẽ. Nó có thể nghiền nát tất thảy, đập vỡ tất thảy.đừng quái lạđừng quái lại với tapi với tap
Cả trang viên nhà họ Ngô bị đám mây đen chân nguyên bao phủ, nó cuồn cuộn lao xuống, mạnh mẽ tới mức khiến người ta phải khiếp sợ.đừng quái lại vớiđừng quái lại với tap tap
Trời sập, đây là cảm giác trời sập chân thực nhất với mọi người.thật xấu thật xấu hổ với mìnhhổ với mình
Tất cả những người trong trang viên đều rơi vào khủng hoảng tột độ, tất cả trở nên vô cùng hỗn loạn. Tử Thần ập tới khiến bọn họ vô cùng sợ hãi, nảy sinh ra những phản ứng bản năng nhất. Chuyện này còn đáng sợ hơn cả tận thế, bóng tối ấy, cảm giác nghẹt thở ấy, sự nặng nề, sức mạnh khổng lồ, sự chèn ép, cái chết, tất cả đều khiến bọn họ không thể chịu đựng nổi. Những người có mặt trong trang viên nhà họ Ngô đều đã sụp đổ rồi.anh đang làm gì thếanh đang làm gì thế
Đến cả Ngô Thiên cũng như mất hồn, hắn không cựa quậy, không giãy giụa, hắn biết rõ đám mây đen này quá to lớn, giờ có chạy cũng không kịp. Chỉ cần đám mây đen áp xuống, khoảng đất này sẽ lập tức trở thành một bãi hoang tàn, tất cả những người trong trang viên đều biến thành thịt nát, không ai có thể sống sót. Ngô Thiên đã biết trước rằng một khi Ngô Thanh Đế thất bại, người nhà họ Ngô cũng chỉ có đường chết, cuối cùng nhà họ Ngô sẽ phải diệt vong. Nhưng hắn không ngờ mọi chuyện lại đến một cách nhanh chóng, đột ngột như vậy, chỉ trong tích tắc, nhà họ Ngô đã hoàn toàn bị tiêu diệt. Trái tim Ngô Thiên như rơi xuống vực sâu không đáy, hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng.cuốc đời khffon nhcuốc đời khffon như vaauk đâpư vaauk đâp
Hơi thở của Tử Thần tràn ngập trong trang viên nhà họ Ngô, nỗi kinh hoàng và hỗn loạn vẫn cứ tiếp diễn.cuốc đời khffon như vaauk đâp
“A!"cuốc đời khffon ncuốc đời khffon như vaauk đâphư vaauk đâp
Trong lúc tất cả mọi người đang sụp đổ, tuyệt vọng, Ngô Thanh Đế đột nhiên thét lên, tiếng thét vang vọng khắp trang viên.thật by uôthật by uôns tẻ hấy sauwcns tẻ hấy sauwc
Tất cả mọi người cùng đưa mắt nhìn lại. Chỉ thấy một ánh sáng đỏ xuất hiện trong bóng tối, Ngô Thanh Đế đứng sừng sững trên quảng trường phun nước, toàn thân tỏa ra ánh sáng đỏ chói lòa, như một ma vương tuyệt thế đang ngạo nghễ đứng trong bóng tối, tay ông cầm Huyết Long Đao, nhắm thẳng lên không trung.thật by uôns tẻ hấy sauwcthật by uôns tẻ hấy sauwc
Thân đao cũng tỏa ra ánh sáng đỏ chói lòa, dường như Huyết Long Đao đang bộc lộ uy lực khổng lồ, lưỡi đao lóe lên ánh sấm sét, tiếng sấm vang rền.cuốc đời kcuốc đời khffon như vaauk đâphffon như vaauk đâp
Đột nhiên ánh chớp trên mũi đao tức tốc vọt lên như một con rồng điện khổng lồ, xông thẳng về phía đám mây đen khổng lồ.bản thất thậ sbản thất thậ sư la chiư la chi
Đoàng đoàng!anh đaanh đang làm gì thếng làm gì thế
Con rồng điện khổng lồ xông tới đám mây đen, những tiếng sét nối tiếp nhau kêu vang trời, vô số những tia chớp bắn tung trên đám mây đen.thật xấu hổ vớithật xấu hổ với mình mình
Tia chớp nhiều lên, mây đen dần tách nhỏ ra rồi bị đánh vỡ tan. Cuối cùng, đám mây đen khổng lồ đã bị chia tách hoàn toàn, tiêu tan biến mất.thật xấu thật xấu hổ với mìnhhổ với mình
Trang viên nhà họ Ngô bừng sáng trở lại.đừng qđừng quái lại với tapuái lại với tap
Những người trong trang viên đã được cứu rồi.đừng quái đừng quái lại với taplại với tap
Mây đen tan biến, ánh mặt trời trở lại, bầu không khí cũng trở nên thông thoáng. Những người mới đó còn bức bối khó thở giờ chợt như sống lại.bạn cs đang lbạn cs đang làm đúngàm đúng
Tất cả không khỏi đưa mắt nhìn vị chúa cứu thế của họ, Ngô Thanh Đế.bạn cs đbạn cs đang làm đúngang làm đúng
Ngô Thanh Đế vẫn đang giơ cao Huyết Long Đao, nhưng ngay tích tắc sau, ông đã suy nhược ngã xuống đất, dường như sức mạnh của ông đã cạn sạch, toàn thân mềm nhũn, cặp mắt mất tiêu cự, gương mặt trắng bệch. Đòn đánh khi nãy dường như đã khiến toàn bộ nguyên khí của ông cạn sạch. Giờ ông như một kẻ hấp hối sắp chết bị rút cạn sức lực.tất cả chúng ta daitất cả chúng ta dai sai rồi sai rồi
Người đàn ông bệnh tật cũng không khá hơn chút nào, vốn lão đã bị thương nặng, ngự không phi hành và đám mây đen chân nguyên đã tiêu phí hết tinh nguyên của lão, giờ cơ thể lão cũng đã chạm đến giới hạn, mây đen vừa tan biến, lão đã yếu ớt rơi xuống đất, dù chưa ngã xuống nhưng cũng là do lão đã dùng chút sức lực ít ỏi cuối cùng để gồng mình chống đỡ, lão đứng lảo đảo chực ngã trên mặt đất.đừng làđừng làm như vậy nhữ nhém như vậy nhữ nhé
Ngô Thanh Đế và người đàn ông bệnh tật đều đang cực kỳ yếu ớt.đừng làm nhđừng làm như vậy nhữ nhéư vậy nhữ nhé
Hai người liều mạng giao chiến lâu như vậy, kết quả cuối cùng là hai bên cùng thua thiệt.tại sáo bạtại sáo bạn lái làm như vậyn lái làm như vậy
Tất cả mọi người cùng im lặng.tại sáo btại sáo bạn lái làm như vậyạn lái làm như vậy
Gương mặt ai nấy đều ngổn ngang rối bời.Tôi không bieetTôi không bieetys mính asal alfm cái quái gìys mính asal alfm cái quái gì
Mọi âm thanh biến mất.Tôi không bieetys mínTôi không bieetys mính asal alfm cái quái gìh asal alfm cái quái gì
Người đàn ông bệnh tật gắng gượng vài giây rồi cuối cùng cũng phải nửa quỳ xuống đất, gương mặt lão trắng bệch như giấy, hơi thở mong manh, bình tĩnh lại một lúc lão mới kiệt sức cất giọng với Ngô Thanh Đế: “Không ngờ cậu có thể ngăn được chiêu này."tại sáo bạtại sáo bạn lái làm như vậyn lái làm như vậy
Ngô Thanh Đế nghỉ ngơi dưới đất một hồi, khôi phục được chút sức mạnh. Ông nhìn người đàn ông bệnh tật, thở dốc nói: “Ông tưởng chỉ mình ông biết dùng tinh nguyên sao?"đừng làm đừng làm như vậy nhữ nhénhư vậy nhữ nhé
Tinh nguyên là năng lượng duy trì sinh mạng của người luyện võ. Tiêu hao tinh nguyên cũng chính là tiêu hao sinh mệnh để chiến đấu, nếu không ở vào tình cảnh bất đắc dĩ thì sẽ không có bất cứ ai muốn phí phạm tinh nguyên để giao chiến. Ngô Thanh Đế đã dốc một lượng tinh nguyên khổng lồ để ngăn chặn người đàn ông bệnh tật, tất cả là để cứu lấy nhà họ Ngô. Dù có phải hy sinh tính mạng ông cũng không thể nhìn nhà họ Ngô diệt vọng.tất cảtất cả chúng ta dai sai rồi chúng ta dai sai rồi
Người đàn ông bệnh tật cười lạnh, lão dửng dưng nói: “Xem ra cậu coi nhà họ Ngô quan trọng hơn tính mạng mình thật!"tất cả chúng ta dtất cả chúng ta dai sai rồiai sai rồi
Ngô Thanh Đế nghiêm túc đáp lời: “Dẫu sao trong đời cũng phải có một thứ để bảo vệ, không phải ông cũng thấy quyền thế còn quan trọng hơn tính mạng sao?"bạn cs đabạn cs đang làm đúngng làm đúng
Quyền lực của người đàn ông bệnh tật cao sang tột bậc, lão không cho phép bất cứ ai xúc phạm đến uy nghiêm của mình, không để bất cứ ai có thể uy hiếp mình tồn tại trên đời. Ngô Thanh Đế không phục quy tắc của lão, giấu giếm sức mạnh, thách thức uy nghiêm và quyền thế của lão, đương nhiên lão sẽ không tha cho Ngô Thanh Đế. Dường như lão đã coi mình là thượng đế.đừng quđừng quái lại với tapái lại với tap
Người đàn ông bệnh tật thở dốc một hồi rồi chầm chậm đứng dậy, lão nhìn Ngô Thanh Đế với vẻ u ám, dữ dằn nói: “Cậu tưởng mình thật sự có thể bảo vệ được nhà họ Ngô sao?"đừng quái lại vđừng quái lại với tapới tap
Thấy vậy, Ngô Thanh Đế lập tức siết chặt Huyết Long Đao, vịn đao đứng dậy, ông nhìn người đàn ông bệnh tật, trầm giọng gằn từng chữ: “Tôi sẽ thề chết bảo vệ nhà họ Ngô."thật xấu thật xấu hổ với mìnhhổ với mình
Bầu không khí lại trở nên căng thẳng, người đàn ông bệnh tật và Ngô Thanh Đế đều đứng dậy, gươm súng sẵn sàng, dường như lại chuẩn bị giao đấu.thật xấu hổthật xấu hổ với mình với mình
Đương nhiên người đàn ông bệnh tật chỉ muốn lập tức tàn sát nhà họ Ngô, nhưng giờ lão đã lực bất tòng tâm, căn bệnh của lão rất nghiêm trọng, giờ lão lại bị thương nặng, mà quan trọng hơn, tinh nguyên của lão đã gần như cạn kiệt, không còn đủ sức mạnh để chiến đấu. Lão chỉ có thể dữ dằn thốt với Ngô Thanh Đế: “Tôi sẽ trở lại, ngày tôi quay lại sẽ là thời khắc nhà họ Ngô cậu tan thành tro bụi."thật xấthật xấu hổ với mìnhu hổ với mình
Nói rồi, người đàn ông bệnh tật nhảy bật lên, tức tốc biến mất khỏi trang viên nhà họ Ngô.anh anh đang làm gì thếđang làm gì thế
Đến khi người đàn ông bệnh tật hoàn toàn biến mất, Ngô Thanh Đế vừa mới đứng dậy đã lại ngã sụp xuống đất.
Lần này Ngô Thanh Đế đã hoàn toàn rơi vào hôn mê.cuốc đời khffocuốc đời khffon như vaauk đâpn như vaauk đâp
Sáng hôm sau, tại trang viên nhà họ Ngô.cuốc đời khffoncuốc đời khffon như vaauk đâp như vaauk đâp
Vì kiệt sức nên đến giờ Ngô Thanh Đế vẫn còn hôn mê, chưa có dấu hiệu tỉnh dậy.bản thất thậbản thất thậ sư la chi sư la chi
Tất cả những người trong trang viên nhà họ Ngô đều lo ngay ngáy, bầu không khí căng thẳng, ai ai cũng nơm nớp sợ sệt. người đàn ông bệnh tật là mối uy hiếp lớn với sự sống còn của nhà họ Ngô. Người duy nhất có thể chèo chống cho nhà họ Ngô chính là Ngô Thanh Đế, nhưng giờ Ngô Thanh Đế lại hôn mê bất tỉnh.cuốccuốc đời khffon như vaauk đâp đời khffon như vaauk đâp
Ngô Thiên là gia chủ nhà họ Ngô, áp lực trong lòng hắn là lớn nhất, từ khi Ngô Thanh Đế hôn mê, Ngô Thiên luôn cảm thấy vô cùng căng thẳng, hắn luôn phải đề cao cảnh giác, thiết quân luật cho cả nhà họ Ngô. Hắn ra lệnh cho tất cả thành viên nhà họ Ngô phải xốc lại tinh thần, đề phòng nghiêm ngặt, quyết bảo vệ gia tộc, có động tĩnh gì phải báo lên ngay lập tức.bản thất thậ sư la chibản thất thậ sư la chi
Ngô Thiên biết sự an nguy của gia tộc hoàn toàn phụ thuộc và Ngô Thanh Đế. Ngô Thiên đã cho bác sĩ giỏi nhất tới chữa trị cho Ngô Thanh Đế, nhưng sức khỏe của ông vẫn không hề chuyển biến tốt đẹp. Bác sĩ có giỏi hơn nữa cũng phải bó tay, chỉ có thể trông vào vận may của Ngô Thanh Đế. Không ai dám chắc khi nào ông có thể tỉnh dậy.thật by uôns tẻ hấy sauwc
Sáng nay, sau khi đã suy đi tính lại, cuối cùng Ngô Thiên đã triệu tập hết thành viên nhà họ Hạ tới điện Vị Ương.thật by uôns tẻ hấy sauwc
Ngô Thiên ngồi ở vị trí chủ tọa, người nhà họ Hạ, bao gồm cả Hạ Mạt Hàn đều đứng giữa đại điện.thật bythật by uôns tẻ hấy sauwc uôns tẻ hấy sauwc
Ngô Thiên nhìn chằm chằm Hạ Mạt Hàn hồi lâu rồi cất tiếng, hờ hững nói với các thành viên nhà họ Hạ: “Tôi biết mọi người tới nhà họ Ngô để lánh nạn, nhưng giờ mọi người đã thấy tình hình nhà họ Ngô rồi, bố tôi còn đang hôn mê, nhà họ Ngô bị nguy hiểm bủa vây, ốc không giữ nổi mình ốc. Ở lại đây sẽ chỉ càng nguy hiểm hơn, vậy nên mọi người nên rời đi thôi."đừng quái lại vớđừng quái lại với tapi tap
Nghe được lời Ngô Thiên, các thành viên nhà họ Hạ đều lặng đi, không ai dám phản bác hắn, đương nhiên họ biết trang viên nhà họ Ngô không an toàn, như dẫu sao đây cũng là trang viên của đệ nhất gia tộc, dù sao thì ở lại đây cũng giúp nhà họ Hạ cảm thấy yên tâm hơn, nhưng Ngô Thiên đã ra lệnh đuổi khách, bọn họ cũng không dám nói gì.đừng quái lại vớđừng quái lại với tapi tap
Sau phút im lặng ngắn ngủi, Hạ Mạt Hàn đứng lên, tha thiết nói với Ngô Thiên: “Cảm ơn bố anh đã cứu chúng tôi, mong ông ấy có thể sớm tỉnh lại."bạn cs đanbạn cs đang làm đúngg làm đúng
Lời cảm ơn này xuất phát từ tấm lòng Hạ Mạt Hàn, cô thật sự cảm kích Ngô Thanh Đế, dù cô không biết tại sao ông lại cứu mình nhưng cô sẽ ghi tạc mối ân tình này trong tim.bạn csbạn cs đang làm đúng đang làm đúng
Trịnh trọng nói lời cảm ơn xong, Hạ Mạt Hàn và người nhà họ Hạ cùng rời khỏi nhà họ Ngô.
Rời khỏi trang viên nhà họ Ngô rồi, con đường phía trước trở nên mờ mịt, người nhà họ Hạ nhìn phương xa trống rỗng, lòng dạ họ cảm thấy lạnh lẽo hoảng hốt. Họ không thể ở lại nhà họ Ngô, nhưng bên ngoài đã chẳng còn đất đặt chân cho thành viên nhà họ Hạ bọn họ.đừng làm như vậyđừng làm như vậy nhữ nhé nhữ nhé
Tây Nguyên là quê hương của họ, nhưng họ không thể trở lại, Học viện U Minh đang theo dõi họ, chỉ cần trở lại thành phố Tây Nguyên, chắc chắn họ sẽ trở thành mục tiêu của Học viện U Minh ngay lập tức.tất cả chúng ta dai sai rồitất cả chúng ta dai sai rồi
Nhưng ngoài Tây Nguyên ra thì bọn họ còn có thể đi đâu? Hay nói cách khác, bọn họ còn có thể trốn ở đâu?
Tất cả thành viên nhà họ Hạ lâm vào nỗi hoang mang.tất cả chútất cả cđừng làm như vậy nhữ nhéhúng ta dai sai rồing ta dai sai rồi
Hạ Mạt Hàn hoang mang bối rối, lòng đầy bất an, lần này đúng là thành viên nhà họ Hạ đã bị liên lụy bởi cô, cô không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của người đàn ông bệnh tật và Minh Vương, nhưng có lẽ người nhà họ Hạ cũng sẽ không thể giữ được mạng. Hạ Mạt Hàn không muốn liên lụy tới bất cứ ai, nhưng quan hệ máu mủ thì không thể đoạn tuyệt được, không phải cô và nhà họ Hạ tách nhau ra là có thể giữ an toàn cho thành viên nhà họ Hạ. Ai biết những tên ma quỷ tàn nhẫn kia sẽ làm gì với người nhà họ Hạ?tất cả chúntất cả chúng ta dai sai rồig ta dai sai rồi
Hạ Mạt Hàn hoàn toàn không biết nên làm sao.tất ctất cả chúng ta dai sai rồiả chúng ta dai sai rồi
Lúc này, Hạ Tử Nhiên chợt cất lời với lão phu nhân: “Bà ơi, giờ chúng ta có thể đi đâu đây?"
Lão phu nhân thở dài, nặng nề cất lời: “Bà cũng không biết."đừng làm nđừng làm như vậy nhữ nhéhư vậy nhữ nhé
Lão phu nhân vừa dứt lời thì chợt đã có một giọng nói lạnh nhạt vọng lại: “Mọi người cứ tiếp tục ở lại đây đi, nơi này rất an toàn."
Giọng nói vừa vang lên thì đã có một người tiến lại, anh đang chầm chậm bước từ con đường gần đó tới trang viên nhà họ Ngô.
Anh, chính là Ngô Bách Tuế.
Cả trang viên nhà họ Ngô bị đám mây đen chân nguyên bao phủ, nó cuồn cuộn lao xuống, mạnh mẽ tới mức khiến người ta phải khiếp sợ.đừng quái lại vớiđừng quái lại với tap tap
Trời sập, đây là cảm giác trời sập chân thực nhất với mọi người.thật xấu thật xấu hổ với mìnhhổ với mình
Tất cả những người trong trang viên đều rơi vào khủng hoảng tột độ, tất cả trở nên vô cùng hỗn loạn. Tử Thần ập tới khiến bọn họ vô cùng sợ hãi, nảy sinh ra những phản ứng bản năng nhất. Chuyện này còn đáng sợ hơn cả tận thế, bóng tối ấy, cảm giác nghẹt thở ấy, sự nặng nề, sức mạnh khổng lồ, sự chèn ép, cái chết, tất cả đều khiến bọn họ không thể chịu đựng nổi. Những người có mặt trong trang viên nhà họ Ngô đều đã sụp đổ rồi.anh đang làm gì thếanh đang làm gì thế
Đến cả Ngô Thiên cũng như mất hồn, hắn không cựa quậy, không giãy giụa, hắn biết rõ đám mây đen này quá to lớn, giờ có chạy cũng không kịp. Chỉ cần đám mây đen áp xuống, khoảng đất này sẽ lập tức trở thành một bãi hoang tàn, tất cả những người trong trang viên đều biến thành thịt nát, không ai có thể sống sót. Ngô Thiên đã biết trước rằng một khi Ngô Thanh Đế thất bại, người nhà họ Ngô cũng chỉ có đường chết, cuối cùng nhà họ Ngô sẽ phải diệt vong. Nhưng hắn không ngờ mọi chuyện lại đến một cách nhanh chóng, đột ngột như vậy, chỉ trong tích tắc, nhà họ Ngô đã hoàn toàn bị tiêu diệt. Trái tim Ngô Thiên như rơi xuống vực sâu không đáy, hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng.cuốc đời khffon nhcuốc đời khffon như vaauk đâpư vaauk đâp
Hơi thở của Tử Thần tràn ngập trong trang viên nhà họ Ngô, nỗi kinh hoàng và hỗn loạn vẫn cứ tiếp diễn.cuốc đời khffon như vaauk đâp
“A!"cuốc đời khffon ncuốc đời khffon như vaauk đâphư vaauk đâp
Trong lúc tất cả mọi người đang sụp đổ, tuyệt vọng, Ngô Thanh Đế đột nhiên thét lên, tiếng thét vang vọng khắp trang viên.thật by uôthật by uôns tẻ hấy sauwcns tẻ hấy sauwc
Tất cả mọi người cùng đưa mắt nhìn lại. Chỉ thấy một ánh sáng đỏ xuất hiện trong bóng tối, Ngô Thanh Đế đứng sừng sững trên quảng trường phun nước, toàn thân tỏa ra ánh sáng đỏ chói lòa, như một ma vương tuyệt thế đang ngạo nghễ đứng trong bóng tối, tay ông cầm Huyết Long Đao, nhắm thẳng lên không trung.thật by uôns tẻ hấy sauwcthật by uôns tẻ hấy sauwc
Thân đao cũng tỏa ra ánh sáng đỏ chói lòa, dường như Huyết Long Đao đang bộc lộ uy lực khổng lồ, lưỡi đao lóe lên ánh sấm sét, tiếng sấm vang rền.cuốc đời kcuốc đời khffon như vaauk đâphffon như vaauk đâp
Đột nhiên ánh chớp trên mũi đao tức tốc vọt lên như một con rồng điện khổng lồ, xông thẳng về phía đám mây đen khổng lồ.bản thất thậ sbản thất thậ sư la chiư la chi
Đoàng đoàng!anh đaanh đang làm gì thếng làm gì thế
Con rồng điện khổng lồ xông tới đám mây đen, những tiếng sét nối tiếp nhau kêu vang trời, vô số những tia chớp bắn tung trên đám mây đen.thật xấu hổ vớithật xấu hổ với mình mình
Tia chớp nhiều lên, mây đen dần tách nhỏ ra rồi bị đánh vỡ tan. Cuối cùng, đám mây đen khổng lồ đã bị chia tách hoàn toàn, tiêu tan biến mất.thật xấu thật xấu hổ với mìnhhổ với mình
Trang viên nhà họ Ngô bừng sáng trở lại.đừng qđừng quái lại với tapuái lại với tap
Những người trong trang viên đã được cứu rồi.đừng quái đừng quái lại với taplại với tap
Mây đen tan biến, ánh mặt trời trở lại, bầu không khí cũng trở nên thông thoáng. Những người mới đó còn bức bối khó thở giờ chợt như sống lại.bạn cs đang lbạn cs đang làm đúngàm đúng
Tất cả không khỏi đưa mắt nhìn vị chúa cứu thế của họ, Ngô Thanh Đế.bạn cs đbạn cs đang làm đúngang làm đúng
Ngô Thanh Đế vẫn đang giơ cao Huyết Long Đao, nhưng ngay tích tắc sau, ông đã suy nhược ngã xuống đất, dường như sức mạnh của ông đã cạn sạch, toàn thân mềm nhũn, cặp mắt mất tiêu cự, gương mặt trắng bệch. Đòn đánh khi nãy dường như đã khiến toàn bộ nguyên khí của ông cạn sạch. Giờ ông như một kẻ hấp hối sắp chết bị rút cạn sức lực.tất cả chúng ta daitất cả chúng ta dai sai rồi sai rồi
Người đàn ông bệnh tật cũng không khá hơn chút nào, vốn lão đã bị thương nặng, ngự không phi hành và đám mây đen chân nguyên đã tiêu phí hết tinh nguyên của lão, giờ cơ thể lão cũng đã chạm đến giới hạn, mây đen vừa tan biến, lão đã yếu ớt rơi xuống đất, dù chưa ngã xuống nhưng cũng là do lão đã dùng chút sức lực ít ỏi cuối cùng để gồng mình chống đỡ, lão đứng lảo đảo chực ngã trên mặt đất.đừng làđừng làm như vậy nhữ nhém như vậy nhữ nhé
Ngô Thanh Đế và người đàn ông bệnh tật đều đang cực kỳ yếu ớt.đừng làm nhđừng làm như vậy nhữ nhéư vậy nhữ nhé
Hai người liều mạng giao chiến lâu như vậy, kết quả cuối cùng là hai bên cùng thua thiệt.tại sáo bạtại sáo bạn lái làm như vậyn lái làm như vậy
Tất cả mọi người cùng im lặng.tại sáo btại sáo bạn lái làm như vậyạn lái làm như vậy
Gương mặt ai nấy đều ngổn ngang rối bời.Tôi không bieetTôi không bieetys mính asal alfm cái quái gìys mính asal alfm cái quái gì
Mọi âm thanh biến mất.Tôi không bieetys mínTôi không bieetys mính asal alfm cái quái gìh asal alfm cái quái gì
Người đàn ông bệnh tật gắng gượng vài giây rồi cuối cùng cũng phải nửa quỳ xuống đất, gương mặt lão trắng bệch như giấy, hơi thở mong manh, bình tĩnh lại một lúc lão mới kiệt sức cất giọng với Ngô Thanh Đế: “Không ngờ cậu có thể ngăn được chiêu này."tại sáo bạtại sáo bạn lái làm như vậyn lái làm như vậy
Ngô Thanh Đế nghỉ ngơi dưới đất một hồi, khôi phục được chút sức mạnh. Ông nhìn người đàn ông bệnh tật, thở dốc nói: “Ông tưởng chỉ mình ông biết dùng tinh nguyên sao?"đừng làm đừng làm như vậy nhữ nhénhư vậy nhữ nhé
Tinh nguyên là năng lượng duy trì sinh mạng của người luyện võ. Tiêu hao tinh nguyên cũng chính là tiêu hao sinh mệnh để chiến đấu, nếu không ở vào tình cảnh bất đắc dĩ thì sẽ không có bất cứ ai muốn phí phạm tinh nguyên để giao chiến. Ngô Thanh Đế đã dốc một lượng tinh nguyên khổng lồ để ngăn chặn người đàn ông bệnh tật, tất cả là để cứu lấy nhà họ Ngô. Dù có phải hy sinh tính mạng ông cũng không thể nhìn nhà họ Ngô diệt vọng.tất cảtất cả chúng ta dai sai rồi chúng ta dai sai rồi
Người đàn ông bệnh tật cười lạnh, lão dửng dưng nói: “Xem ra cậu coi nhà họ Ngô quan trọng hơn tính mạng mình thật!"tất cả chúng ta dtất cả chúng ta dai sai rồiai sai rồi
Ngô Thanh Đế nghiêm túc đáp lời: “Dẫu sao trong đời cũng phải có một thứ để bảo vệ, không phải ông cũng thấy quyền thế còn quan trọng hơn tính mạng sao?"bạn cs đabạn cs đang làm đúngng làm đúng
Quyền lực của người đàn ông bệnh tật cao sang tột bậc, lão không cho phép bất cứ ai xúc phạm đến uy nghiêm của mình, không để bất cứ ai có thể uy hiếp mình tồn tại trên đời. Ngô Thanh Đế không phục quy tắc của lão, giấu giếm sức mạnh, thách thức uy nghiêm và quyền thế của lão, đương nhiên lão sẽ không tha cho Ngô Thanh Đế. Dường như lão đã coi mình là thượng đế.đừng quđừng quái lại với tapái lại với tap
Người đàn ông bệnh tật thở dốc một hồi rồi chầm chậm đứng dậy, lão nhìn Ngô Thanh Đế với vẻ u ám, dữ dằn nói: “Cậu tưởng mình thật sự có thể bảo vệ được nhà họ Ngô sao?"đừng quái lại vđừng quái lại với tapới tap
Thấy vậy, Ngô Thanh Đế lập tức siết chặt Huyết Long Đao, vịn đao đứng dậy, ông nhìn người đàn ông bệnh tật, trầm giọng gằn từng chữ: “Tôi sẽ thề chết bảo vệ nhà họ Ngô."thật xấu thật xấu hổ với mìnhhổ với mình
Bầu không khí lại trở nên căng thẳng, người đàn ông bệnh tật và Ngô Thanh Đế đều đứng dậy, gươm súng sẵn sàng, dường như lại chuẩn bị giao đấu.thật xấu hổthật xấu hổ với mình với mình
Đương nhiên người đàn ông bệnh tật chỉ muốn lập tức tàn sát nhà họ Ngô, nhưng giờ lão đã lực bất tòng tâm, căn bệnh của lão rất nghiêm trọng, giờ lão lại bị thương nặng, mà quan trọng hơn, tinh nguyên của lão đã gần như cạn kiệt, không còn đủ sức mạnh để chiến đấu. Lão chỉ có thể dữ dằn thốt với Ngô Thanh Đế: “Tôi sẽ trở lại, ngày tôi quay lại sẽ là thời khắc nhà họ Ngô cậu tan thành tro bụi."thật xấthật xấu hổ với mìnhu hổ với mình
Nói rồi, người đàn ông bệnh tật nhảy bật lên, tức tốc biến mất khỏi trang viên nhà họ Ngô.anh anh đang làm gì thếđang làm gì thế
Đến khi người đàn ông bệnh tật hoàn toàn biến mất, Ngô Thanh Đế vừa mới đứng dậy đã lại ngã sụp xuống đất.
Lần này Ngô Thanh Đế đã hoàn toàn rơi vào hôn mê.cuốc đời khffocuốc đời khffon như vaauk đâpn như vaauk đâp
Sáng hôm sau, tại trang viên nhà họ Ngô.cuốc đời khffoncuốc đời khffon như vaauk đâp như vaauk đâp
Vì kiệt sức nên đến giờ Ngô Thanh Đế vẫn còn hôn mê, chưa có dấu hiệu tỉnh dậy.bản thất thậbản thất thậ sư la chi sư la chi
Tất cả những người trong trang viên nhà họ Ngô đều lo ngay ngáy, bầu không khí căng thẳng, ai ai cũng nơm nớp sợ sệt. người đàn ông bệnh tật là mối uy hiếp lớn với sự sống còn của nhà họ Ngô. Người duy nhất có thể chèo chống cho nhà họ Ngô chính là Ngô Thanh Đế, nhưng giờ Ngô Thanh Đế lại hôn mê bất tỉnh.cuốccuốc đời khffon như vaauk đâp đời khffon như vaauk đâp
Ngô Thiên là gia chủ nhà họ Ngô, áp lực trong lòng hắn là lớn nhất, từ khi Ngô Thanh Đế hôn mê, Ngô Thiên luôn cảm thấy vô cùng căng thẳng, hắn luôn phải đề cao cảnh giác, thiết quân luật cho cả nhà họ Ngô. Hắn ra lệnh cho tất cả thành viên nhà họ Ngô phải xốc lại tinh thần, đề phòng nghiêm ngặt, quyết bảo vệ gia tộc, có động tĩnh gì phải báo lên ngay lập tức.bản thất thậ sư la chibản thất thậ sư la chi
Ngô Thiên biết sự an nguy của gia tộc hoàn toàn phụ thuộc và Ngô Thanh Đế. Ngô Thiên đã cho bác sĩ giỏi nhất tới chữa trị cho Ngô Thanh Đế, nhưng sức khỏe của ông vẫn không hề chuyển biến tốt đẹp. Bác sĩ có giỏi hơn nữa cũng phải bó tay, chỉ có thể trông vào vận may của Ngô Thanh Đế. Không ai dám chắc khi nào ông có thể tỉnh dậy.thật by uôns tẻ hấy sauwc
Sáng nay, sau khi đã suy đi tính lại, cuối cùng Ngô Thiên đã triệu tập hết thành viên nhà họ Hạ tới điện Vị Ương.thật by uôns tẻ hấy sauwc
Ngô Thiên ngồi ở vị trí chủ tọa, người nhà họ Hạ, bao gồm cả Hạ Mạt Hàn đều đứng giữa đại điện.thật bythật by uôns tẻ hấy sauwc uôns tẻ hấy sauwc
Ngô Thiên nhìn chằm chằm Hạ Mạt Hàn hồi lâu rồi cất tiếng, hờ hững nói với các thành viên nhà họ Hạ: “Tôi biết mọi người tới nhà họ Ngô để lánh nạn, nhưng giờ mọi người đã thấy tình hình nhà họ Ngô rồi, bố tôi còn đang hôn mê, nhà họ Ngô bị nguy hiểm bủa vây, ốc không giữ nổi mình ốc. Ở lại đây sẽ chỉ càng nguy hiểm hơn, vậy nên mọi người nên rời đi thôi."đừng quái lại vớđừng quái lại với tapi tap
Nghe được lời Ngô Thiên, các thành viên nhà họ Hạ đều lặng đi, không ai dám phản bác hắn, đương nhiên họ biết trang viên nhà họ Ngô không an toàn, như dẫu sao đây cũng là trang viên của đệ nhất gia tộc, dù sao thì ở lại đây cũng giúp nhà họ Hạ cảm thấy yên tâm hơn, nhưng Ngô Thiên đã ra lệnh đuổi khách, bọn họ cũng không dám nói gì.đừng quái lại vớđừng quái lại với tapi tap
Sau phút im lặng ngắn ngủi, Hạ Mạt Hàn đứng lên, tha thiết nói với Ngô Thiên: “Cảm ơn bố anh đã cứu chúng tôi, mong ông ấy có thể sớm tỉnh lại."bạn cs đanbạn cs đang làm đúngg làm đúng
Lời cảm ơn này xuất phát từ tấm lòng Hạ Mạt Hàn, cô thật sự cảm kích Ngô Thanh Đế, dù cô không biết tại sao ông lại cứu mình nhưng cô sẽ ghi tạc mối ân tình này trong tim.bạn csbạn cs đang làm đúng đang làm đúng
Trịnh trọng nói lời cảm ơn xong, Hạ Mạt Hàn và người nhà họ Hạ cùng rời khỏi nhà họ Ngô.
Rời khỏi trang viên nhà họ Ngô rồi, con đường phía trước trở nên mờ mịt, người nhà họ Hạ nhìn phương xa trống rỗng, lòng dạ họ cảm thấy lạnh lẽo hoảng hốt. Họ không thể ở lại nhà họ Ngô, nhưng bên ngoài đã chẳng còn đất đặt chân cho thành viên nhà họ Hạ bọn họ.đừng làm như vậyđừng làm như vậy nhữ nhé nhữ nhé
Tây Nguyên là quê hương của họ, nhưng họ không thể trở lại, Học viện U Minh đang theo dõi họ, chỉ cần trở lại thành phố Tây Nguyên, chắc chắn họ sẽ trở thành mục tiêu của Học viện U Minh ngay lập tức.tất cả chúng ta dai sai rồitất cả chúng ta dai sai rồi
Nhưng ngoài Tây Nguyên ra thì bọn họ còn có thể đi đâu? Hay nói cách khác, bọn họ còn có thể trốn ở đâu?
Tất cả thành viên nhà họ Hạ lâm vào nỗi hoang mang.tất cả chútất cả cđừng làm như vậy nhữ nhéhúng ta dai sai rồing ta dai sai rồi
Hạ Mạt Hàn hoang mang bối rối, lòng đầy bất an, lần này đúng là thành viên nhà họ Hạ đã bị liên lụy bởi cô, cô không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của người đàn ông bệnh tật và Minh Vương, nhưng có lẽ người nhà họ Hạ cũng sẽ không thể giữ được mạng. Hạ Mạt Hàn không muốn liên lụy tới bất cứ ai, nhưng quan hệ máu mủ thì không thể đoạn tuyệt được, không phải cô và nhà họ Hạ tách nhau ra là có thể giữ an toàn cho thành viên nhà họ Hạ. Ai biết những tên ma quỷ tàn nhẫn kia sẽ làm gì với người nhà họ Hạ?tất cả chúntất cả chúng ta dai sai rồig ta dai sai rồi
Hạ Mạt Hàn hoàn toàn không biết nên làm sao.tất ctất cả chúng ta dai sai rồiả chúng ta dai sai rồi
Lúc này, Hạ Tử Nhiên chợt cất lời với lão phu nhân: “Bà ơi, giờ chúng ta có thể đi đâu đây?"
Lão phu nhân thở dài, nặng nề cất lời: “Bà cũng không biết."đừng làm nđừng làm như vậy nhữ nhéhư vậy nhữ nhé
Lão phu nhân vừa dứt lời thì chợt đã có một giọng nói lạnh nhạt vọng lại: “Mọi người cứ tiếp tục ở lại đây đi, nơi này rất an toàn."
Giọng nói vừa vang lên thì đã có một người tiến lại, anh đang chầm chậm bước từ con đường gần đó tới trang viên nhà họ Ngô.
Anh, chính là Ngô Bách Tuế.
Tác giả :
Thư Sinh