Chân Tiên
Chương 20: Thái cổ dị trùng
Trở về động thính, huyết quan hồ nhắm hai mắt ngồi ngay trên mặt đất luyện hóa dược lực của tụ nguyên linh dịch, Cổ Thần thì bước về phía bộ xương khô.
Đến gần bộ xương khô khoảng chừng ba trượng, Cổ Thần có thể nhìn thấy rõ ràng bộ dáng của chiếc áo choàng lông chim, toàn bộ áo choàng lông chim đều lấy nguyên liệu từ một loại yêu cầm cố định, tuy rằng kích cỡ khác thường, nhưng hình dáng giống nhau như đúc.
Lông chim hình dạng dài lớn, hai bên lông khá cứng, giống như những mũi tên nhọn, màu sắc thuần đen, không phải là màu đen kịt không chút ánh sáng, mà là đen bóng lập lòe, tựa hồ trên mặt lông chim có một tầng du quang.
- Lông của tật vũ tiêm vĩ yến?
Hai mắt Cổ Thần sáng ngời.
Tật vũ tiêm vĩ yến chính là một trong những loại yêu cầm có tốc độ nhanh nhất toàn bộ Cổ Hoang đại lục, Tật vũ tiêm vĩ yến chỉ có cảnh giới Tiên Thiên cảnh, tốc độ phi hành đã so sánh được với tu sĩ nhân loại Thần Hải cảnh khống chế pháp bảo phi hành, vì vậy lông Tật vũ tiêm vĩ yến là tài liệu thượng phẩm để luyện chế pháp bảo, pháp khí phi hành.
Thế nhưng, tốc độ của Tật vũ tiêm vĩ yến quá nhanh, tu sĩ nhân loại rất khó bắt được, nếu như Tật vũ tiêm vĩ yến cảnh giới Tiên Thiên đã có tốc độ so sánh được với tốc độ của tu sĩ Thần Hải cảnh, nếu như Tật vũ tiêm vĩ yến tu vi Bồi Nguyên kỳ Thần Hải Cảnh, dù là tu sĩ Kim Đan kỳ cũng rất khó bắt được.
Tật vũ tiêm vĩ yến cảnh giới Tiên Thiên đã khó bắt được như vậy, Tật vũ tiêm vĩ yến cảnh giới Thần Hải tự nhiên không cần phải nói, cho dù là tu sĩ đại năng Mệnh Tuyền cảnh không có pháp bảo phi hành tốt cũng không dám khoa trương nói xuống biển có thể đuổi được Tật vũ tiêm vĩ yến Thần Hải cảnh.
- Lấy lông của Tật vũ tiêm vĩ yến may thành một kiện áo choàng, như vậy cần phải bắt bao nhiêu Tật vũ tiêm vĩ yến cho đủ?
Cổ Thần thầm hít một hơi, không khỏi cảm thấy bội phục đối với vị chủ nhân đã chết của tòa động phủ Hạo Thiên này.
Một con Tật vũ tiêm vĩ yến đã vô cùng khó bắt rồi, Tật vũ tiêm vĩ yến thành niên không dài quá hai thước, muốn có một kiện áo choàng như thế này nhất định phải lất lông chim của ít nhất hai mươi con Tật vũ tiêm vĩ yến mới được.
Cổ Thần suy đoán, chủ nhân của động phủ Hạo Thiên này hẳn là Thần Hải cảnh trở lên, có thể là Bồi Nguyên kỳ, cũng có thể là Kim Đan kỳ, mà Tật vũ tiêm vĩ yến bị bắt được hẳn là Tiên Thiên cảnh, luyện chế pháp bảo cần có lông Tật vũ tiêm vĩ yến Thần Hải cảnh, mà kiện áo choàng trên người bộ xương khô kia hẳn là pháp khí.
Tuy rằng pháp bảo cao cấp hơn pháp khí, nhưng chỉ cần tu vi đạt tới Thần Hải cảnh, trong cơ thể tu luyện ra Thần Hải pháp lực chi nguyên, có pháp lực mới điều khiển được pháp bảo.
Cổ Thần hiện tại mới chỉ có tu vi Hậu Thiên cảnh, khoảng cách tới Thần Hải cảnh xa nghìn vạn dặm, tự nhiên hi vọng kiện áo choàng trên người bộ xương khô kia là pháp khí, như vậy mới thực dụng đối với Cổ Thần.
Tại thời điểm tu vi không mạnh, có một bảo bối tăng tốc độ, lúc gặp phải nguy hiểm cũng có thể chạy thoáng, hệ số an toàn sẽ cao hơn một chút, đối với Cổ Thần mà nói, đương nhiên pháp khí càng thêm hữu dụng hơn nhiều.
Một bước… Một bước…
Cổ Thần chậm rãi đi về phía bộ xương khô, phương hướng bộ xương khô nhìn chằm chằm chính là chỗ vừa mới tiến vào động thính, Cổ Thần không đứng phía trước bộ xương khô, cỗ sát khí bước người kia tự nhiên không sinh ra ảnh hưởng đối với Cổ Thần.
Chậm rãi, Cổ Thần cẩn thận từng li từng tí đến gần đài cao nơi bộ xương khô ngồi tĩnh tọa, khoảng cách đối với bộ xương khô chỉ còn lại vài thước.
Đồng thời từng bước từng bước lại gần, Cổ Thần lưu tâm mọi tình huống dưới mặt đất, trên đầu, bốn phía, thẳng cho tới khi tiến sát gần bộ xương khô, tuy rằng không sinh ra bất cứ tình huống gì, nhưng Cổ Thần vẫn không giảm nửa phần cảnh giác.
- Không bay ra bất luận cấm chế gì, cũng không có độc được?
Cổ Thần nhíu mày. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.vn
Nhìn trận pháp bên trong và bên ngoài động phủ, chủ nhân của động phủ hẳn là một trận pháp sư, mà bên trong động phủ chuyên môn mở ra một dược viên trồng đủ loại linh thảo kỳ quả khác nhau, chủ nhân động phủ cũng có thể là đan dược sư.
Vừa là trận pháp sư, vừa là đan dược sư, bên cạnh thi thể không hề bố trí cấm chế gì, cũng không hạ độc dược, như vậy khiến Cổ Thần có chút không giải thích được, theo lý mà nói, tu sĩ trước khi đại nạn tới đều thích bày một ít thủ đoạn bảo vệ thân thể chính mình.
"Chẳng lẽ bên trong kiện áo choàng này còn có vấn đề gì đó hay sao?"
Cổ Thần nghi hoặc nhìn về phía bộ xương khô, chưa vội thu hồi kiện áo choàng vào tay, nhanh chóng lui về phía sau một bước.
Rút ra bạo diễm liệt viêm phù…
Tay trái Cổ Thần lập tức lấy ra hai tấm phù chú từ trong Càn Khôn Trạc…
Đào Mộc Kiếm… Tay phải cũng lấy từ trong Càn Khôn Trạc một kiện pháp khí hạ phẩm Đào Mộc Kiếm.
Liễm khí ngưng thần, hết sức chăm chú nhìn vào chiếc áo choàng, tay phải Cổ Thần đưa ra phía trước, cầm Đào Mộc Kiếm chỉ vào chiếc áo choàng trên người bộ xương khô.
Ngay khi Đào Mộc Kiếm chạm vào kiện áo choàng, đột nhiên…
Vù vù…
Phía dưới áo choàng chợt lóe kim quang, một mảnh kim quang ào ào bắn ra, lao thẳng về phía Cổ Thần.
Tới thật nhanh…
May mà Cổ Thần sớm có chuẩn bị, thân thể lui về phía sau một bước, giương tay lên, ném mạnh một tấm bạo diễm liệt viêm phù về phía kim quang.
Xoẹt…
Liệt viêm phù bạo tạc thành một đoàn hỏa diễm, bao phủ đoàn kim quang vào bên trong, tấm phù chú hóa thành một đoàn thanh quang, bao phủ kim quang.
Lúc này Cổ Thần mới nhìn rõ phiến kim quang này là cái gì, dĩ nhiên là một đoàn yêu trùng quái dị, toàn thân màu vàng, bên ngoài là lớp giáp xác màu vàng, hoàn toàn bao phủ thân thể bên trong, chỉ để lộ ra cái đầu.
Đầu cũng là màu vàng kim, trên đầu có hai cái sừng nhọn, trong miệng còn có hai chiếc răng nanh dài chừng nửa tấc, tựa hồ có thể xé nát mọi thứ cản đường.
Con mắt cũng là màu vàng, trong sâu thẳm tròng mắt lóe lên một chút kim quang, giống như ánh sao trên trời, tràn ngập khí tức cổ xưa.
Sắc mặt Cổ Thần biến đổi, loại quái trùng này tại kiếp trước hắn chưa bao giờ gặp qua, nhưng cũng nghe được từ truyền thuyết kể lại.
Phệ thiên trùng, một loại thái cổ dị trùng có thể thôn phệ mọi thứ, đã biến mất tại Cổ Hoang đại lục hơn nghìn năm, bây giờ chỉ tồn tại trong truyền thuyết, thư tịch.
Đoàn phệ thiên trùng này, mỗi một con chỉ đại khái dài chừng một hai tấc, tổng cộng khoảng chừng mấy trăm con, liệt phù hóa thành hỏa diễm đối với phệ thiên trùng hầu như không sản sinh một chút tác dụng nào.
Liệt viêm phù hóa thành hỏa diễm tuy rằng bao phủ đoàn phệ thiên trùng bên trong, nhưng không có bao nhiêu tác dụng, chỉ thấy mấy trăm con phệ thiên phù từng ngụm từng ngụm thôn phệ hỏa diễm, chỉ trong vài lần hô hấp liệt viêm phù hóa thành hỏa diễm đã bị phệ thiên trùng thôn phệ không còn một mảnh.
Cổ Thân gẩy chiếc áo choàng xuống dưới mặt đất, sau đó cầm Đào Mộc Kiếm trong tay mạnh mẽ chém thẳng vào phệ thiên trùng.
Đương đương…
Đào Mộc Kiếm giống như chém vào một đống kim chúc vang lên thanh âm đương dương, Đào Mộc Kiếm khảm vào đoàn phệ thiên trùng lại bị phệ thiên trùng bao vây giữ lại, Cổ Thần dùng sức vung lên, khiến đoàn phệ thiên trùng bị chia thành hai đoàn riêng biệt.
Rất nhiều phệ thiên trùng dọc theo thân Đào Mộc Kiếm bay về phía Cổ Thần, một ít phệ thiên trùng thì mở to hai cái răng nanh trong miệng, trực tiếp cắn xé Đào Mộc Kiếm, nhất thời Đào Mộc Kiếm xuất hiện vô số lỗ thủng, ngay cả pháp khí cũng bị phệ thiên trùng dần dần thôn phệ.
Cổ Thần cả kinh, loại thái cổ dị trùng này quả nhiên không tầm thường, trách không được tu sĩ nhân loại dùng cái tên phệ thiên đặt cho chúng, hỏa diễm cũng nuốt, pháp khí cũng nuốt, có thể tưởng tượng, nếu như bị phệ thiên trùng bám vào thân thể sẽ là kết quả như thế nào?
Cổ Thần vội vã ném Đào Mộc Kiếm ra ngoài, tay trái từ trong Càn Khôn Trạc lấy ra hai tấm phù chú, hai tấm thái ất phù mạnh mẽ ném về phía phệ thiên trùng.
Ầm ầm…
Thái ất phù hóa thành hai đạo lôi quang, bổ trúng đoàn phệ thiên trùng kết thành kim quang, phệ thiên trùng nhất tề phát ra tiếng "ti ti", đông thời há miệng cắn nuốt, hai tấm thái ất phù hóa thành lôi quang dĩ nhiên bị phệ thiên trùng hấp thu sạch sẽ, ngay cả nửa điểm cũng không lưu lại.
"Biến thái như vậy?"
Cổ Thần thầm kêu không xong, thân thể liên tục lui về phía sau.
Ngay cả thái ất phù cũng không thể tạo thành thương tổn đối với phệ thiên trùng, Cổ Thần mới chỉ có tu vi Hậu Thiên cảnh, không thể phát huy được uy lực pháp khí trong Càn Khôn Trạc, lấy chúng ta cũng không có biện pháp.
Huống hồ, lấy năng lực thôn phệ biến thái của phệ thiên trùng, cho dù hắn có đạt tới tu vi Tiên Thiên cảnh, có thể phát huy được uy lực pháp khí, Cổ Thần cũng không dám đảm bảo tiêu diệt được đám phệ thiên trùng này, nói không chừng, cho dù dùng chân khí Tiên Thiên thôi động pháp khí, lấy năng lực thôn phệ tới biến thái của phệ thiên trùng, sợ là lấy pháp khí ra cũng chỉ có một kết quả là bị cắn nuốt sạch sẽ.
Vù vù…
Phệ thiên trùng thôn phệ thái ất phù biến thành hai đạo lôi quang, đồng thời Đào Mộc Kiếm cũng bị thôn phệ sạch sẽ không còn một mảnh, tiếp tục hóa thành một đoàn kim quang, bay về phía Cổ Thần.
Tác giả :
EK