Câu Được Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 3

Đinh Vũ Thiến đến công ty, ngay lập tức chạy ngay đến phòng họp, cùng nhân viên nghiệp vụ bắt đầu cuộc họp.

Hai năm trước khi cô mới vào công ty, đa số các nhân viên đều đứng một bên xem náo nhiệt, muốn biết trình độ học vấn của thiên kim tiểu thư như cô thì sẽ làm ra thành tích gì?

Theo thời gian trôi qua, thành tích của cô như thế nào thì mọi người đều thấy rõ, theo tình hình này, người sáng suốt cũng biết bất luận Đinh Vũ Như có trở thành người kế nghiệp hay không, sau này cũng là một nhân vật trọng yếu trong công ty.

Dần dần không còn ai dám khinh thường cô, vị trợ lý chủ tịch này và đối với cô từ thái độ khách khí thành tôn kính.

" Các vị còn có vấn đề gì hay không?" Đinh Vũ Như nhìn xung quanh, " nếu như không có, hôm nay đến đây thôi."

40 phút qua đi, cô cùng các vị chủ quản bước vào phòng họp, chuẩn bị thảo luận hướng vay mượn ngân hàng.

Trải qua một buổi sáng ở trong phòng họp, buổi trưa cùng khách hàng ăn cơm, buổi chiều liền trở về phòng làm việc của mình xem xét tính toán kế hoạch vạch ra.

Mặc dù công việc công ty hết sức ổn định, nhưng cô muốn công ty có nhiều kế hoạch đột phá hơn, như thế thì khuếch trương công ty là điều không thể tránh khỏi, vì vậy mà số lượng công việc ngày càng khổng lồ.Đây cũng là mục đích cô đến công ty, việc gì làm cũng phải thành công không được thất bại, nếu không sẽ phụ lòng tin tưởng của ba cô, hơn nữa sau này ở trước mặt nhân viên sẽ không ngẩng cao đầu được

Vì kế hoạch khuếch trương này, 9 h tối Đinh Vũ Như vẫn còn đang ngồi ở phòng làm việc cẩn thận nghiên cứu nội dung bản kế hoạch.

Reng ... ...... .....reng.... .....

Chuông điện thoại cắt đứt suy nghĩ của cô

Cô chau mày cầm điện thoại lên nói " alo"

" cô Đinh, tôi là thám tử hayward "

Nghe chính là thám tử gọi tới, gương mặt xinh đẹp lập tức phát ra ánh sáng

" Thế nào họ Nhan có động tĩnh gì sao?"

"Anh ta bây giờ đang cùng một đám bạn đang ở quán bar Kim, cùng với một đám gái ở quán bar ồn ào, quần áo đã cởi ra một nửa "

" Thật tốt quá nói cho tôi biết địa chỉ, tôi lập tức tới ngay"

" Địa chỉ ở đây.... ...... ..."

Đinh Vũ Như hưng phấn ghi địa chỉ, cầm lấy ví da chạy ra ngoài

Mặc dù cô cùng Nhan Dật Khải nói chuyện chia tay, nhưng tên đàn ông này mặt dày hơn cả tường thành, luôn là vẻ mặt cợt nhả, không chú trọng khi đối mặt với cô, dù cô nói gì đi nữa cũng không muốn giải trừ hôn ước.

Vì muốn thoát khỏi tên hoa tâm này, cô đã thuê thám tử theo dõi hành tung của anh ta, hi vọng rằng có một cơ hội chỉnh anh ta, để cho anh ta không chịu được mà đồng ý chia tay ( lyly: vâng và chị chỉnh nhầm người haizzzzzz)

Lần này anh ta đang ở quán bar cùng cô gái khác chơi đùa, nếu ở trước mặt mọi người khiến anh ta xấu hổ.... ...... .....

Hahaha

Thật tốt quá! Thật tốt quá!

Cô bây giờ nhất định sẽ kéo người đàn ông này xuống, tuyệt đối phải nắm chắc cơ hội này, để cho anh ta thẹn quá hóa giận mà từ bỏ hôn ước với cô.

... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...

Tập đoàn Dương Thăng, bên trong cao ốc

" Diêm tổng, đây là kết toán tài vụ tháng này" ( ta chém nha các nàng, không thuộc chuyên môn của ta) thư kí Trịnh cung kính đem một xấp tài liệu để trên bàn Diêm Trọng Uy để anh xử lý.

" Phần này là căn kiện khách hàng bên Mĩ vừa mới kí kết, xin ngài xem qua. Thư kí Trịnh lại đưa lên một xấp văn kiện

" Ừ, còn có chuyện gì không?" vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính Diêm Trọng Uy lúc này mới ngẩng đầu lên.Mặc dù mới hơn 40 tuổi, là mẹ của 2 đứa bé, thư kí Trịnh vẫn không dấu được ánh mắt tán thưởng khi nhìn vào gương mặt đẹp trai của ông chủ.

33 tuổi, Diêm Trọng Uy tản ra sức quyến rũ của người đàn ông trưởng thành, anh từ trước đến nay luôn nghiêm túc, vẻ mặt lúc nào cũng lạnh lùng, hơn nữa thủ đoạn lại tàn nhẫn, vì vậy anh được mệnh danh là " Diêm La mặt lạnh"

Nhưng mà anh lạnh lùng như vậy lại được nhiều cô gái ngưỡng mộ , ngay cả thư kí Trịnh cũng vậy.

Bởi vì danh chính ngôn thuận, thư kí Trịnh càng cười híp cả mắt, theo dõi gương mặt tuấn tú của anh." Mới vừa rồi phó giám đốc gọi điện thoại đến, nói là những người khách Nhật Bản mới ăn cơm no, hiện tại phó giám đốc đã dẫn bọn họ đến bar Kim, anh ta nói là không cần giám đốc phải đi tiếp bọn họ."

Nhìn thì nhìn nhưng cô luôn xử lý mọi chuyện rất thỏa đáng, cho tới bây giờ chưa xảy ra chuyện gì, đây cũng là nguyên nhân Diêm Trọng Uy coi trọng cô.

" Vậy sao, cô thay tôi nói điện thoại, nói rằng tôi sẽ đến"

Những người khách Nhật Bản này là khách hàng lớn của công ty, cho dù anh không cần tới, nhưng thân là ông chủ, lên đến chào hỏi một tiếng là điều tuyệt đối cần thiết.

Nói như vậy, người tiếp khách là nhiệm vụ của bộ phận PR, chiêu đãi khách Nhật thường chia làm 3 cấp độ, đầu tiên là một bữa ăn tối thịnh soạn, tiếp theo là uống rượu và cuối cùng là gái.

Mà những thứ này dĩ nhiên là công ty chi trả, mấy trăm vạn đổi lấy mấy ngàn đô , cớ sao mà không làm đây.

" Vâng, ông chủ giao phó , thư kí Trịnh ghi nhớ trong đầu".

"Còn có chuyện gì sao?" Thư kí Trịnh vẫn còn đang đứng trước mặt anh, Diêm Trọng Uy không khỏi hỏi.

"Là như vậy" thư kí Trịnh mỉm cười nói:"Lý tiểu thư đã ở ngoài chờ ông chủ từ lâu, có hay không cho cô ấy vào?"

"Cô nói là Nguyên Du?" anh nhíu mày

"Đúng vậy." Cô gật đầu nói:"Lý tiểu thư có hẹn cùng tổng giám đốc ăn bữa tối, nhưng tổng giám đốc vẫn bận đến bây giờ, cô ấy không cho tôi làm phiền, chỉ một mình ngồi ở phòng khách đợi tổng giám đốc."

Anh nhìn ra bên ngoài, thì ra đã là 9 giờ tối rồi.

"Cô nói cô ấy đi thôi. Tối nay tôi có việc, không có thời gian cùng cô ấy ăn cơm." Bây giờ phải đi xã giao, làm gì còn thời gian cùng cô ta ăn cơm.

" Nhưng, như vậy thì!" thư kí Trịnh nuốt nước miếng một cái

Quả là người đàn ông lạnh lùng, bạn gái đã chờ ở ngoài suốt 3 giờ đồng hồ, anh ta coi như không thấy, lại còn kêu cô ấy đi.

"Còn có chuyện gì?" Diêm Trọng Uy tiếp tục nhìn về phía màn hình máy tính.

" Không có, không có." Biết ông chủ của mình là người không thích nói nhiều, thư kí Trịnh không nói gì thêm nữa, lập tức rời khỏi phòng làm việc của ông chủ.

Cô thật đồng tình với Lý Nguyên Du ở ngoài nha.

Diêm Trọng Uy tạm thời gác công việc sang một bên, ra ngoài cao ốc chuẩn bị đi xã giao, trong lòng anh đã sớm có tính toán, sau khi kết thúc xã giao liền quay trở về làm tiếp công việc con đang dang dở.

An đang mở cửa xe, chuẩn bị lên xe đi,đột nhiên nghe thấy một giọng nói gọi anh lại

"Trọng Uy"

Anh quay đầu nhìn thấy Lý nguyên Du đứng sau lưng anh, mỉm cười hướng anh vẫy vẫy

Diêm Trọng uy không khỏi nhíu mày, bởi vì tối nay anh rất bận, cũng không có tâm tình đối phó với cô

Lý Nguyên Du là con gái của Lý Thành Khánh, Diêm _Lý quen nhau nhiều đời cho nên hai bên cha mẹ có ý tác hợp cho hai đứa con, hi vọng đã thân lại càng thêm thân.

Lý Nguyên Du đối với Diêm Trọng Uy vừa gặp đã yêu, chỉ tiếc là Diêm Trọng Uy đặt sự toàn bộ sự chú ý lên công việc, cùng với phụ nữ hoàn toàn không có hứng thú. Chẳng qua Lý Nguyên Du nhiệt tình nên anh hào phóng tiếp nhận. Dù sao đối với tập đoàn Dương Thăng có lợi, cưới người phụ nữ nào đối với anh mà nói cũng đều như nhau. Huống chi , Lí Nguyên Du dáng người ngọt ngào, động lòng người, tính cách lại ô hòa, khéo léo, thật là người vợ tốt khó tìm.

Thấy anh không có phản ứng, Lý Nguyên Du không còn cách nào khác là chủ động đi tới trước mặt anh;" Trọng Uy, anh muốn ra ngoài sao?"

" Ừ tôi còn phải đi xã giao" Hắn nói câu này xem nư là đang nhắc nhở cô, muốn cô thức thời mà đi.

" em nghe thư kí Trịnh nói" cô gật đầu một cái, " Em biết rõ anh không rảnh cùng em ăn cơm, nhưng có thể đưa em về nhà hay không?"

" Nhưng là......" anh thật không muốn lãng phí thời gian để đưa đón một người phụ nữ , nhưng mà cô gái này đã đợi anh cả đêm, đến bây giờ vẫn chưa ăn cơm, nếu bây giờ mà từ chối cô thì hình như không có tình người.

Dù nói thế nào cô trên danh nghĩa cũng là bạn gái anh.

" vậy cũng được."Anh gật đầu một cái" Cô lên xe trước đi"

Thấy mục đích đã đạt được Lý Nguyên Du vui mừng ngồi vào trong xe , cô không ngại có hay không được cùng anh ăn tối, nhưng mà đối với cô mà nói, có cơ hội cùng anh chung sống với nhau là được rồi, dù chỉ là mấy phút đồng hồ cũng tốt.

Người đàn ông này đối với cô vô cùng lạnh nhạt, một chút nhiệt tình cũng không có, hết lần này tới lần khác anh như một cục nam châm hấp dẫn cô, làm cho cô ném không được mà bỏ cũng không xong.

Cô đường đường là con gái lớn của Lý gia, không lúc nào chủ động với đàn ông. Anh Diêm Trọng Uy là người may mắn đầu tiên.

Không có biện pháp , ai bảo cô thương anh đây?

" A Đức, đầu tiên anh đưa tôi đến quán bar Kim, sau đó đưa cô Lý về nhà ". An bài hết sức thỏa đáng một chút cũng không mất thời gian công việc, Diêm Trọng Uy một bên giao phó tài xế, sau đó lấy ra tài liệu thư kí Trịnh vừa đưa.

Quán Bar Kim , cái gì chứ? Hình như nới đó không phải là nơi nghiêm túc.

Lý Nguyên Du im lặng không dám quấy rầy anh, được một lát sau cô không khỏi tò mò " Trọng Uy, quán bar Kim là sao?"

" Chính là quán rượu, anh chưa từng ngẩng đầu lên, mắt vẫn nhìn về phía tài liệu.

" Anh phải đi.... ......quán rượu" cô ngẩn người, không ngờ anh sẽ thẳng thắn trả lời như thế.

" Đây chỉ là phương diện làm ăn xã giao, không cần phải ngạc nhiên như thế" theo ý anh đến quán bar làm ăn chỉ là chuyện bình thường, anh căn bản không cần giải thích nhiều.

Anh ta có gặp dịp thì chơi hay không? Có tìm phụ nữ ở quán bar hay không?

Lý Nguyên Du tràn đầy nghi vấn, nhưng cũng không dám hỏi, chỉ sợ anh trách cô không hiểu chuyện.

" Em biết rồi" cô cố gắng cười một nụ cười xem như mìn đã hiểu.

Ở trong thế giới của cô, phải mang theo mặt nạ giả dối mới có thể sống được, nếu không tong gia tộc tranh đấu, cô sẽ bị thương tích đầy mình, thậm chí cả xương cũng không còn.

Đây cũng là lí do vì sao cô bất chấp tất cả bám lấy Diêm Trọng Uy , chỉ có lấy một người đàn ông có gia thế hùng hậu, cô mới có chỗ đứng trong gia tộc. Mới có thể được người thân để mắt tới.

Nhìn bề ngoài cô ngọt ngào, có ai đoán được con người bên trong cô là vậy, ngay cả Diêm Trọng Uy cũng không thể biết được

Bởi vì anh từ trước tới nay đều không coi trọng cô, căn bản là chưa bao giờ cẩn thận quan sát cô huống chi là thăm dò thế giới nội tâm của cô.

Trong mắt anh chỉ cố tập đoàn Dương Thăng cùng với công việc

Về phần phụ nữ, đối với anh à nói chỉ là từ trên người đàn ông gỡ ra 1 cái xương sườn, họ chẳng qua là để lấy lòng đàn ông , là công cụ ấm giường và để sinh con nối dõi. Tất cả những thứ này đều dùng vật chất đổi lấy, mà anh thì có thừa những thứ ấy.

Anh cũng không hoài nghi về tình yêu của Lý Nguyên Du đối với anh,lấy điều kiện của anh phụ nữ vừa gặp đã yêu anh có mà xếp hàng dài , nhưng anh hiểu những điều đó chính là nhờ tài lực của anh, một khi anh hai bàn tay trắng thì tất cả họ sẽ cụp đuôi chạy mất.

Nếu tình cảm là một loại điều kiện để trao đổi, anh cần gì phải lãng phí tình cảm của mình cho một người phụ nữ.

Thay vì cùng phụ nữ giả dối, anh thà dành thời gian để phát triển sự nghiệp, ít nhất sự nghiệp cũng không giả dối, những thành tựu mà anh đạt được chính là sự thật. Vì vậy anh đối với Lý Nguyên Du chưa bao giờ cảm thấy áy náy.

Diêm Trọng Uy quyết định sau khi hai người kết hôn ,anh sẽ cho cô một cuộc sống sung túc để báo đáp những việc mà cô sẽ làm, hồi báo thân thể cô để anh hưởng thụ, hồi báo cô vì Diêm gia mà sinh con nối dõi, anh tuyệt đối sẽ không bạc đãi cô, để hai bên cùng có lợi (oài đoạn này mình chỉ edit được sát nghĩa theo mình hiểu thôi, không biết có đúng không nữa)

" Trọng Uy" nhìn anh chuyên tâm làm công việc, Lý Nguyên Du muốn nói lại thôi. Từ trước đến nay cô đều tránh làm những việc khiến anh không vui, chẳng qua là chuyện này cô phải thăm dò một chút từ miệng anh.

"Ừ" anh không tập trung mà trả lời

"Chúng ta quen nhau đã 2 năm rồi nhỉ?" cô cúi đầu dùng giọng nói hết sức nhỏ nhẹ nói. " Ngày hôm qua ba hỏi em, hỏi chúng ta đối với tương lai có tính toán gì?"

Tính toán ư, đó chính là tỏ rõ muốn bọn họ kết hôn

Nghe vậy Diêm Trọng Uy, đóng lại tài liệu "Em có tính toán gì?"

Anh đem vấn đề này hỏi ngược lại cô

" Em.... ...... ...... ......." Cô vẫn như cũ cúi đầu, " Em có thể tính toán gì? Tất cả đều do anh làm chủ"

Ở trước mặt anh cô vĩnh viễn diễn vai một người ôn nhu biết nghe lời

" Em nghĩ kết hôn?" anh hỏi rõ.

" Em.... ...... ...... ........"cô nắm lấy váy," anh nghĩ sao?"

Cái vấn đề này nhất thời cũng hỏi chính anh

Anh biết kết hôn là chuyện sớm muộn, nhưng trong khoảnh khắc anh lại do dự

May mắn xe đã đến quán bar, đồng thời giải vây cho anh.

" Chuyện này nói sau" anh trả lời qua loa, chuẩn bị xuống xe

Mắt thấy anh sắp đẩy cửa xe xuống rời đi, cô không khỏi gọi anh lại" Trọng Uy., anh.... ...... ....."

"Anh không có thời gian". Anh rõ ràng không muốn cùng cô thảo luận vấn đề này

" Anh không cùng em ... ...... ...... ......hôn tạm biệt sao" Cô biết anh hiểu lầm dụng tâm của cô, chỉ là mở to cặp mắt nhìn anh.

Anh bỗng dưng mềm lòng, theo môi cô khẽ hôn một nụ hôn.

" Em về nhà nghỉ ngơi trước, chờ anh có thời gian , chúng ta sẽ thảo luận lại vấn đề này" Anh nhanh chóng bàn giao mọi chuyện rồi vội vã xuống xe rời đi.

Nhìn bóng lưng anh biến mất ở cửa quán bar, cô không khỏi sững sờ.

Người đàn ông này rốt cuộc đang suy nghĩ gì? Ngay cả là tình nhân bình thường cũng đều ôm hôn nồng nhiệt mà anh cũng không muốn, bình thường đều là do cô chủ động với anh.

Cô là người phụ nữ thông minh cũng hiểu Diêm Trọng Uy không yêu cô.

Yêu một người không phải bộ dạng này, anh đối với cô hoàn toàn không có biểu hiện giữa những người đang yêu.

Nhưng anh vẫn không cự tuyệt cô, vẫn là tiếp tục cùng cô qua lại.

Chắc là anh cũng không tìm được đối tượng kết hôn nào thích hợp hơn cô đi.

Hai người là môn đăng hộ đối, trình độ học vấn ngang bằng, có thể nói là một đôi" kim đồng ngọc nữ"

Nghĩ đến đây, lòng của cô dần dần bình an lại

Có yêu hay không không sao cả, cô chỉ cần một người đàn ông mạnh mẽ có thể dựa vào, và một cuộc sống vật chất phong phú, hơn nữa cô còn có thể cao ngạo nhìn mọi người, những điều này đều khiến cho nhiều người ghen tị.

" bà Diêm ... .....haha, từ này nghe thật có bao nhiêu cảm động, đây chính là đỉnh của hào quang, cô nhất định có thể sống tốt hơn trước kia bao nhiêu, thật đáng để kiêu ngạo.

Về phần tình yêu , nó chỉ là chuyện nhỏ, theo thời gian trôi qua, nó sẽ biến mất thôi.

Rốt cuộc là ai nghĩ ra "lựa chọn tình yêu hoặc bánh bao " đó là một cái đề tài buồn cười.

Người này quả nhiên là ngu ngốc không ai bằng.
Tác giả : Dư Phàm
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại