Cậu Chủ Xin Tha Cho Em
Chương 8: Sự cố(1)
8h P.m
-"Nguyệt Lăng ra đây bà biểu"
-"Dạ"
Cô vội vàng tìm bà chủ.
-"Bà sai bảo con"
-"Ừm"
Người đứng trước mặt cô chính là bà chủ của ngôi nhà này. Mẹ của cậu chủ.
Cậu chủ là người con duy nhất của nhà họ Hàn. Cái nhà này đều một tay do bà quản lí.
Bà cũng rất yêu quý cô. Đối xử tốt với cô.
-"Con đi mua cho bà chút nước ngọt"
-"Tiền đây, nhanh lên nha"
Bã chủ vội nhét tờ tiền vào tay cô.
Sao lại sai cô vào lúc này. Cô thực sự đang buồn ngủ mà bà chủ
_________________________
Đường phố yên tĩnh, màn đêm buông xuống. Các cửa hàng lớn đèn điện sặc sỡ.
Một người con gái dáng vóc mảnh khảnh, mặc bộ quần Áo cộc cũn lang thang trên con đường vắng.
Thật ra cô sẽ đi xe của nhà nhưng cô thấy khá gần nên đã quyết định đi bộ.
Cô co ro vì lạnh. Thời tiết ở đây thật kì lạ. Buổi sáng thì nóng mà buổi tối thì lạnh,biết vậy cô mang theo Áo khoác.
Bàn tay xoa xoa vào nhau vì lạnh. Vừa đi cô vừa ngó nghiêng. Con gái đi buổi tối rất nguy hiểm.
Cố lên. Cô tự an ủi mình. Chỉ cần đi qua đoạn vắng này là đến cửa hàng rồi. Rồi ta lại về ngủ.
Do làm việc cả ngày nên cô rất mệt mỏi.
______________________
Đi đến gần con hẻm bỗng cô có 3,4 tên từ đâu tiến tới.
Dáng vẻ bọn này rất loạng choạng có lẽ do say rượu. Mặt tên nào tên ấy đỏ bừng vì say.
Có vẻ bọn chúng nhận ra con mồi ngon ở trước mắt mình. Cô sợ hãi lùi lại, muốn chạy nhưng cổ tay cô đã bị tên kia nắm chặt.
-"Buông tôi ra"_Cô cố giằng tay mình ra nhưng vô ích.
Những tên kia cười ha hả khiến cô còn sợ hơn. Sao số cô lại xui xẻo thế này, kì này die chắc rồi.
Mẹ ơi! Bà chủ ơi! Cậu chủ cứu con..!
Cô muốn khóc nhưng nước mắt không rơi.
-"Em gái đi đâu vội chi bằng ở đây chơi với tụi anh đêm nay"
Bàn tay dơ bẩn của hắn vuốt má cô, cô đẩy mạnh bàn tay đó ra, mặt tái lại.
-"Các người thả tôi ra.. Tôi xin mấy người"
Mấy tên đó cười lớn nhìn nhau.
-"Chúng mày coi nó nói gì kìa. Tha ư?,miếng mồi ngon dễ gì cho đi chi bằng ở bên tụi anh"
Tên đó lao đến ấn cô xuống cạnh tường, hắn muốn cưỡng bức cô.
Cô cố gắng dẫy dụa, cắn mạnh vào tay hắn ta. Hắn ta buông cô ra, ôm cánh tay bị hắn gương mặt vô cùng tức giận.
Vừa đau cộng thêm chất kích thích hắn ta trở nên điên hơn bảo giờ hết.
-"Con đĩ rượu mời không uống muốn uống rượu phạt"_Hắn ta tát cô,cái tát mạnh khiến cô ngã.
-"Chúng mày đâu giữ nó lại cho tao"
Cú ngã đau quá cô không đứng dậy được bọn đó tiến đến giữ chặt cô.
2 hàng nước mắt chảy dọc. Cô hét lên
-"Hàn Thiên Lâm!"
-"Nguyệt Lăng ra đây bà biểu"
-"Dạ"
Cô vội vàng tìm bà chủ.
-"Bà sai bảo con"
-"Ừm"
Người đứng trước mặt cô chính là bà chủ của ngôi nhà này. Mẹ của cậu chủ.
Cậu chủ là người con duy nhất của nhà họ Hàn. Cái nhà này đều một tay do bà quản lí.
Bà cũng rất yêu quý cô. Đối xử tốt với cô.
-"Con đi mua cho bà chút nước ngọt"
-"Tiền đây, nhanh lên nha"
Bã chủ vội nhét tờ tiền vào tay cô.
Sao lại sai cô vào lúc này. Cô thực sự đang buồn ngủ mà bà chủ
_________________________
Đường phố yên tĩnh, màn đêm buông xuống. Các cửa hàng lớn đèn điện sặc sỡ.
Một người con gái dáng vóc mảnh khảnh, mặc bộ quần Áo cộc cũn lang thang trên con đường vắng.
Thật ra cô sẽ đi xe của nhà nhưng cô thấy khá gần nên đã quyết định đi bộ.
Cô co ro vì lạnh. Thời tiết ở đây thật kì lạ. Buổi sáng thì nóng mà buổi tối thì lạnh,biết vậy cô mang theo Áo khoác.
Bàn tay xoa xoa vào nhau vì lạnh. Vừa đi cô vừa ngó nghiêng. Con gái đi buổi tối rất nguy hiểm.
Cố lên. Cô tự an ủi mình. Chỉ cần đi qua đoạn vắng này là đến cửa hàng rồi. Rồi ta lại về ngủ.
Do làm việc cả ngày nên cô rất mệt mỏi.
______________________
Đi đến gần con hẻm bỗng cô có 3,4 tên từ đâu tiến tới.
Dáng vẻ bọn này rất loạng choạng có lẽ do say rượu. Mặt tên nào tên ấy đỏ bừng vì say.
Có vẻ bọn chúng nhận ra con mồi ngon ở trước mắt mình. Cô sợ hãi lùi lại, muốn chạy nhưng cổ tay cô đã bị tên kia nắm chặt.
-"Buông tôi ra"_Cô cố giằng tay mình ra nhưng vô ích.
Những tên kia cười ha hả khiến cô còn sợ hơn. Sao số cô lại xui xẻo thế này, kì này die chắc rồi.
Mẹ ơi! Bà chủ ơi! Cậu chủ cứu con..!
Cô muốn khóc nhưng nước mắt không rơi.
-"Em gái đi đâu vội chi bằng ở đây chơi với tụi anh đêm nay"
Bàn tay dơ bẩn của hắn vuốt má cô, cô đẩy mạnh bàn tay đó ra, mặt tái lại.
-"Các người thả tôi ra.. Tôi xin mấy người"
Mấy tên đó cười lớn nhìn nhau.
-"Chúng mày coi nó nói gì kìa. Tha ư?,miếng mồi ngon dễ gì cho đi chi bằng ở bên tụi anh"
Tên đó lao đến ấn cô xuống cạnh tường, hắn muốn cưỡng bức cô.
Cô cố gắng dẫy dụa, cắn mạnh vào tay hắn ta. Hắn ta buông cô ra, ôm cánh tay bị hắn gương mặt vô cùng tức giận.
Vừa đau cộng thêm chất kích thích hắn ta trở nên điên hơn bảo giờ hết.
-"Con đĩ rượu mời không uống muốn uống rượu phạt"_Hắn ta tát cô,cái tát mạnh khiến cô ngã.
-"Chúng mày đâu giữ nó lại cho tao"
Cú ngã đau quá cô không đứng dậy được bọn đó tiến đến giữ chặt cô.
2 hàng nước mắt chảy dọc. Cô hét lên
-"Hàn Thiên Lâm!"
Tác giả :
Phan Hồng Tươi